Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tính Sư

Văn án Tính sư, là một nghề nghiệp cổ xưa ở nước ta mà trong dân gian cực ít được đề cập tới. Tương truyền rằng mỗi dòng họ đều che giấu một loại thiên phú thuộc về thị tộc cổ xưa, mà chỉ cần mang dòng họ nào cũng có nghĩa là sở hữu năng lực của dòng họ đó. Theo tổng điều tra số lượng dòng họ trên toàn quốc lần thứ 28 cho thấy, ở Trung Quốc hiện nay có hơn 13060 dòng họ. Vậy bạn có biết…… Dòng họ của mình trong quá khứ từng đại biểu cho cái gì không? Chú ý: Tính sư là một nghề nghiệp. (Tính nghĩa là họ á mn) Truyện phổ cập văn hóa truyền thống về dòng họ của vạn gia. Couple: Tấn Hành (Tấn Tỏa Dương) × Tần Giao, cao quý lãnh diễm què chân công × tà mị quyến cuồng thần kinh thụ, song chủ tuyến (cả chủ công lẫn chủ thụ) chớ chèo ngược couple, một câu chuyện về một kẻ tàn tật cứu vớt một kẻ thần kinh, cám ơn đã ủng hộ. Editor: Theo tui thì thuộc tính công thụ là: Công: chân thành, dịu dàng, dễ ngại, nghiêm túc, bảo thủ, thâm tình cưng vợ X Thụ: đảm đang, điên rồ, tâm cơ, quyến rũ, trái tim thiếu nữ, thâm tình cưng chồng. Thụ là nhân vật t thương nhất trong các bộ truyện nhà t làm, hic hic. *** Review:  Oà, đây là một bộ truyện khiến mình cảm giác kiến thức khá là đồ sộ luôn đấy. Đến giờ sau khi mình đọc thì cảm giác còn kiểu: Trầm ngâm về câu chuyện này ấy m.n Theo mình thì bộ này 3 quyển đều có phong thái và bối cảnh khác nhau. Quyển 1: Bối cảnh hiện đai Quyển 2: Bối cảnh cổ đạo Quyển 3: Bối cảnh rừng núi Tần Giao thường mang một miếng mặt nạ giả tạo ứng phó với những con người xung quanh mình. Anh tư tạo thành 1 con người chính trực, ân cần, dịu dàng nhưng nội tâm lại đầy sự máu lạnh sắt đá. Tần Giao chẳng có tuổi thơ hạnh phúc. Vì sự ích kỷ của người mẹ mà khi sinh ra anh đã bị vứt ở ven đường. Với khuôn mặt xấu xí đầy cái váy xanh trên mặt, mọi người chẳng yêu thương anh mà xem anh là một con quái vật xấu xí. Tần Giao có những hành động và ý nghĩ phản diện. Chính là một kẻ đại xấu xa rắp tâm hại người. Anh không vui chính là ngáng đường khiến cho chúng chết. Tần Giao là giao, từ giao hoá thành rắn rồi thành rồng. Vậy nên anh có bản lĩnh, có sự kiêu ngạo của loài hùng vĩ trên bầu trời. Trái ngược với trái tim đen tối của Tần Giao thì Tấn Hành lại là người chính trực. Muốn cứu vớt những người đang hoạn nạn và luôn mang đến sự bình yên cho nhân gian. Tấn Hành luôn mang bộ mặt lạnh tanh, nội tâm chôn sâu ở trong lòng nhưng trái lại khi yêu anh lại là người cực kỳ mạnh mẽ, bao dung nhưng khuyết điểm của đối phương và cực kù chiều chuộng người đó. Một người thực sự ấm áp về hành động và lời nói.  Thực ra mọi thứ từ đầu đến cuối là chúng ta tìm hiểu về cội nguồn của tính sư - Tần Hành. Đương nhiên cái này rât quan trọng nên mình không spoil đâu nhưng mọi người nhớ đội chục cái nón. Để mà nói về lượng kiếm thức mà bộ này truyền tải thì đa số là những mẩu truyện dân gian của TQ, mình đọc cũng hoang mang lắm m.n ạ. Đôi lúc hiểu lúc không, tác giả và editor có giải thích về sau và trong cmt 1 số bạn hỏi á. Bộ này có pass nha m.n, đa số là gần mấy chương H ấy. Mình ko đọc H nên mình ko giải. Ở quyển 1 chúng ta sẽ tìm hiểu được cội nguồn của Tần Giao. Anh có một người mẹ ích kỷ, sẵn sàng vứt bỏ đứa con mình ở lề đường để có thể bình yên với gia đình bình thường nhưng hạnh phúc. Tần Giao thiếu thốn tình yêu thương, sự quan tâm của người khác nên tâm lý lớn lên sẽ vặn vẹo. Tần Giao không làm ít chuyện bẩn tay khiến nhiều người ghê tởm. Thậm chí anh còn có chứng OCD, còn là một người vô cùng đảm đang. Trong thoi gian anh ở tù thì anh có tập đan len nè, nấu cơm các kỉu nè =))))) Tần Giao cực kỳ đảm đang luôn ý. Mặc dù mọi người khen Tần Giao nấu ăn giỏi nhưng Tần Giao lại không ăn được vì anh là Túy. Túy thì chỉ có ăn được thịt người thôi. Còn về sau trở đi thì sẽ tìm cội nguồn của Tần Hành. Tần Hành ở quyển 1 thì dằn vặt nỗi buồn mất chị. Cuốn 3 thì sinh ra ở 1 gia đình giàu có nhưng xung quanh toàn là những con người có cái nết như qq. Đọc tức anh ách ụ é.  Nhưng mà cuối cùng thì 2 người bất hạnh đó về với nhau và sống hạnh phúc ngàn năm sau m.n ạ. Dù 200c nhưng mà ổn lắm. Nhân vật phụ ở đây đa số rất tấu hề =)) Vừa tấu hề còn vừa phải có nhiệm vụ mai mối cho cậu và mợ cơ. Cười xỉu. *** Triệu 《Tính thư》viết, Bách Gia Xuyến, là túy. Bách Gia Xuyến, là túy. Tiếng kêu như ổ, hình dạng như chuột, thích ăn ráy tai, dịch não và nước dãi của đồng tử. Ở nước Ngô Việt có người đàn bà họ Triệu có duy nhất một mụn con trai. Một ngày nọ đêm hôm khuya khoắt, đứa bé đột nhiên gào khóc, người mẹ vội khoác áo bật dậy kiểm tra nhưng chẳng phát hiện có gì khác thường. Ba ngày sau, đứa bé chết bất đắc kỳ tử, người bên cạnh lấy dầu đèn bịt kín hai lỗ tai đứa bé, dùng khói xông thi thể, thấy có một con chuột lông đỏ lớn hốt hoảng bò ra từ trong cổ họng, mới biết nhà họ Triệu có túy lẻn vào. ——《Túy thư • Thiên về Triệu thị》 (Túy nghĩa là tà ma, tai họa quấy phá, tác oai tác quái. Tiếng kêu như ổ, ổ ở đây ý là cái ụ, cái lô cốt ý.) * Bên ngoài trại giam nam số 2 trên núi Thúy Vi ở thành phố Dương Xuyên, ven con đường xi măng heo hút có một chiếc xe hơi sang trọng có thể xem là khá bắt mắt ở một nơi nhỏ bé như thế này. Nhìn biển số xe thì có vẻ là ở thành phố này, tài xế ngồi trong xe cứ thi thoảng lại căng thẳng nhìn ngó chung quanh, rõ ràng là đang chờ ai đó từ trong kia đi ra. Trại giam đằng xa có hàng rào sắt cao ngất, một bác bảo vệ luống tuổi cầm cái ấm trà sứt đi tới đi lui bên bờ tường, mười mấy phút sau, chiếc loa lớn trong sân xi măng vang lên, kèm theo đó là tiếng ồn như bẻ gỗ mục, một người đàn ông cao gầy tay xách chiếc túi đen cũ, mặc áo khoác quần dài quê mùa bước ra. “Tần…… Tần tiên sinh! Bên này bên này!” Thấy người mình cần đợi cuối cùng cũng đi ra, tài xế lập tức ló đầu ra vẫy tay lia lịa với y, Tần Giao vốn còn lưỡng lự không biết đi đằng nào, thấy thế thì trực tiếp cất bước đi về phía chiếc xe. Y mở cửa ngồi xuống, đặt chiếc túi đen xuống đầu gối, sau một hồi im hơi lặng tiếng, Tần Giao mới ngước mắt nhìn tài xe, cất lời nói: “Xưng hô thế nào nhỉ?” “À, tôi….. tôi họ Đổng, cậu cứ gọi tôi là Lão Đổng là được.” Tự dưng nghe Tần Giao chủ động nói chuyện với mình, tài xế Lão Đổng cũng ngạc nhiên quay sang nhìn y một chốc,trông bộ dáng người này lạnh nhạt nhìn đời bằng nửa con mắt nên ông vốn còn hơi thấp thỏm sợ hãi, lát sau Lão Đổng mới hoàn hồn mà nở một nụ cười gượng gạo. “Hôm nay lão gia bảo tôi đi đón cậu, dặn cậu tự mua lấy ít đồ dùng, đáng lẽ mấy thứ ấy phải thay cậu chuẩn bị toàn bộ rồi, nhưng không chắc cậu thích gì nên liền sai tôi tới đây. Buổi tối về nhà cũ ăn bữa cơm trước, bây giờ đang rất dư dả thời gian, cậu muốn đi đâu làm gì cũng được, à mà, bây giờ Tần tiên sinh có chỗ nào đặc biệt muốn đi không?” Lão Đổng vừa nói như thế, Tần Giao mới chú ý thấy ghế sau có một cái túi giấy màu trắng, bên trong đựng một cái ví da dành cho nam, một chiếc khăn quàng cổ bằng lông dê và một đôi găng tay đen, phía dưới cùng còn có một tờ giấy. 【Tự đi mua lấy mấy bộ quần áo, chỉn chu lịch sự chút, đừng quê mùa quá.】 Thoáng khựng lại vì câu nói kia, Tần Giao gấp kỹ tờ giấy rồi cất về chỗ cũ, lấy đôi găng tay da trong túi ra chậm rãi đeo vào hai bàn tay đầy chai sạn của mình, y nghiêm túc ngẫm nghĩ thế nào mới là đừng quá quê mùa rồi mới lên tiếng trả lời câu hỏi trước đó của Lão Đổng. “Tôi không có nơi nào đặc biệt muốn đi cả, hay là về thành phố trước đi, đợi lát nữa tôi muốn một mình đi loanh quanh một chút, buổi chiều đến giờ chú cứ tới trung tâm thương mại bên thành Bắc đón tôi là được, mặt khác… Tôi hỏi chú chuyện này được chứ?” ……. Mời các bạn mượn đọc sách Tính Sư của tác giả Thạch Đầu Dương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán - Ngô Đồng Tư Ngữ
Tình yêu của thiên tài IQ 180 với cô phát thanh viên truyền hình EQ âm 20 sẽ từ từ nở hoa giữa cuộc hành trình phá án đầy hấp dẫn qua những bản nhạc thần bí...   *** Nhà vật lý học miệng độc – Cận Hoài Lý – vì cố chấp đã quyết tâm mua một cái nồi áp suất qua kênh mua sắm trên ti vi, kết quả lại được tặng kèm thêm một cô vợ hay lệch nhịp. Nguyễn Lập Đông kêu gào khẩu hiệu của họ: Đưa họa tới nhà, thanh toán tại chỗ, chất lượng đảm bảo, diệt trừ tận gốc. Khi Cận Hoài Lý tháo rời phần điốt bán dẫn ra, bèn liếc xéo Nguyễn Lập Đông: “Anh giống sát thủ lắm hả”. Nguyễn Lập Đông lắc đầu: “Anh là kẻ đầu sỏ”. Mời các bạn đón đọc Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán của tác giả Ngô Đồng Tư Ngữ.
Cho Ai Sánh Cùng Trời Đất - Mộc Thanh Vũ
Trong những năm tháng của tuổi trẻ, ai hứa với ai sẽ sánh cùng trời đất? Giữa chốn hồng trần mênh mông, ai là định mệnh của ai? Đối với Hàn Nặc, cuối cùng là: Yêu nhưng không thể, hận lại không xong. Đối với Ôn Hành Viễn, rốt cuộc là: Đã yêu, không có lối thoát. Là ai nói, con tim vỡ vụn này không thể lành lại? Là ai nói, không có tình yêu sánh cùng trời đất? Trải qua nỗi kinh hồn bạt vía như đi trên tầng băng mỏng, kinh qua tháng ngày chảy trôi đông qua hạ đến... Người kia vẫn nắm lấy tay cô, cười ấm áp mà quyến luyến, “Phải làm thế nào bây giờ? Vận mệnh đã định sẵn là anh yêu em!”. Nhìn vào khuôn mặt đong đầy ý cười của anh, nước mắt của Si Nhan, lã chã rơi... Sau những vòng xoay của cuộc sống, bất chợt nhận ra rằng, thế giới này, vẫn có tình yêu vĩnh hằng - sánh cùng trời đất! Một cuốn tiểu thuyết cảm động lòng người về mối tình thầm lặng, mối tình đầu. Trong cuộc đời này, sẽ luôn có một người, có thể mang đến cho bạn lòng dũng cảm, khiến bạn trở nên dũng cảm. Khi bày tỏ tình cảm, anh nói: “Từ giây phút này trở đi, em có thể dũng cảm một lần vì anh?”. Cô trả lời bằng giọng điệu kiên định: “Em nghĩ, em có thể”. Chỉ mấy chữ đơn giản, anh lại cảm động nghẹn ngào: “Anh tưởng rằng cả đời này sẽ không có cơ hội nhận được câu trả lời này”. Cô xót xa rơi lệ: “Xin lỗi, đã để anh phải đợi lâu”. Đợi lâu, thì có sao? Kết cục đã như anh mong mỏi, quá trình có khó khăn nhường nào, anh đều cam tâm tình nguyện. Lúc cầu hôn, anh nói: “Anh chưa từng dám hy vọng xa vời rằng em sẽ đáp lại anh bằng tình yêu. Nhưng anh không thuyết phục nổi bản thân từ bỏ. Chuyện tự hào nhất, đắc ý nhất mà anh đã làm trong cuộc đời này chính là thật lòng chiến đấu đến cùng, cuối cùng đã giành thắng lợi và có được em. Thế nhưng, như vậy vẫn chưa đủ. Điều anh muốn là: Chúng ta tương nhu dĩ mạt, bầu bạn cả đời. Anh ôm ý nghĩ này cầu hôn với em, hy vọng vào tuổi hoa giáp, chúng ta vẫn ở bên nhau”. Nỗi lòng suýt chút nữa đã bị thời gian vùi lấp. Em gặp được anh, không phải trong độ tuổi đẹp nhất, nhưng lại vì anh, một lần nữa tin tưởng vào tình yêu. *** Mở đầu thì sẽ thấy câu chuyện đơn giản thế này : Si Nhan và Hàn Nặc yêu nhau suốt thời đại học rồi đột ngột chia tay, Si Nhan đau khổ nên qua thành phố khác sống và lập nghiệp. Ôn Hành Viễn là bạn thân của Si Hạ - anh trai Si Nhan , Si Nhan chỉ xem anh như 1 người anh trai thân thiết, nhưng Ôn Hành Viễn đã yêu Si Nhan khi cô còn học cấp 3, anh đi du học để đủ sức kế thừa tập đoàn Ôn thị cho nên đã bỏ lỡ giây phút Si Nhan trưởng thành và biết yêu. Lúc Si Nhan đau khổ, gục ngã thì Ôn Hành Viễn luôn ở bên cạnh làm chổ dựa giúp cô đứng dậy mà bước tiếp. 3 năm sau Si Nhan về lại chốn cũ, dứt khoát với Hàn Nặc dù anh cố gắng níu kéo, tiếp nhận tình yêu của Ôn Hành Viễn và sống hạnh phúc ... Nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy, nhân vật nào cũng rất đáng thương. Nói về nam phụ Hàn Nặc : Anh rất yêu, rất yêu Si Nhan. Đọc những dòng hồi ức về quãng thời gian ngọt ngào của 2 người, nếu không biết thì mình cũng nghĩ anh là nam chính, 2 người sẽ gương vỡ lại lành. Nhưng không, càng đi sâu vào truyện, biết về lí do tại sao 2 người chia tay, cảm thấy số phận thật tàn nhẫn đối với anh : Bố anh gây tai nạn làm mẹ Si Nhan qua đời, bị vào tù khi mang trong người mầm bệnh ung thư, mẹ anh thì lên cơn đau tim. Chú anh thì tham lam, lợi dụng tình hình rối ren mà chèn ép nhà họ Si, đoạt lợi cho nhà họ Hàn. Ngày Si Nhan ra sân bay rời đi, cô đợi anh, anh biết, nhưng anh không thể nào vứt bỏ người mẹ đang hấp hối mà ích kỉ chạy đi kéo cô lại. Giữa 2 người là 1 món nợ máu của người thân, là 1 vết thương vĩnh viễn không thể xoá. Từ khoảnh khắc ấy, anh đã biết, 2 người không thể quay trở lại được nữa. 3 năm sau, cô quay về thành phố cũ, đi dự đám cưới bạn thân, tình cảm trong anh lại dâng trào không cách nào kìm nén, anh gần như cúi đầu cầu xin cô quay lại ... nhưng, mọi chuyện đã là của quá khứ, bên cạnh cô đã có 1 người đàn ông xứng đáng hơn anh, còn anh, đã không còn tư cách để mang lại hạnh phúc cho cô nữa. Về nam chính Ôn Hành Viễn : Nếu tình yêu của Hàn Nặc là lửa rực cháy thì tình yêu của anh chính là dòng nước êm dịu, chảy từ từ mà bao dung, anh yêu Si Nhan suốt 10 năm, tình yêu của anh thật hèn mọn và không còn chút tự tôn nào (anh tự nhận điều đó). Anh luôn chờ đợi, tôn trọng, không bao giờ muốn ép buộc Si Nhan phải chấp nhận anh. Ngày nhà họ Si gặp nạn, anh vứt xó Ôn thị, chạy về giúp nhà họ Si đấu với nhà họ Hàn, giúp anh em nhà họ Si làm lễ tang cho mẹ, luôn làm bờ vai, làm bức tường vững chắc cho Si Nhan dựa vào. Si Nhan quyết định ra sao, anh cũng sẵn sàng đi theo để bảo vệ, để che chở. Nhiều lần anh muốn từ bỏ, anh cũng mệt mỏi khi phải nhìn trong mắt, trong tim Si Nhan luôn chỉ có Hàn Nặc cho dù anh cố gắng như thế nào. Nhưng mỗi khi anh nhìn vào mắt cô, anh lại thở dài, thôi vậy, chỉ cần cô hạnh phúc và chỉ cần anh còn có thể được ở bên cô dù dưới bất kì thân phận nào cũng được. Những đoạn anh tự nhủ lòng, tự cổ vũ, tự cho bản thân niềm tin, đọc mà cảm thấy xót. May mà tuy anh có tính cách của nam phụ nhưng lại mang mệnh nam chính, cuối cùng Si Nhan cũng hiểu được lòng anh, chấp nhận tình yêu của anh và cô yêu anh cũng nhiều như anh yêu cô vậy. Ngày kết hôn, nghe Si Nhan nói : Em yêu anh và suốt đời sẽ không rời xa anh, anh đã phải cố gắng kìm nén để không bật khóc khi đứng giữa Nhà thờ. Về nữ chính Si Nhan : Một cô gái mang nặng tình cảm, nhớ mãi không quên được mối tình với Hàn Nặc vì nó kết thúc quá đột ngột, cô không kịp chuẩn bị tâm lý. 4 năm thanh xuân, muốn quên là quên sao được khi ngập tràn những kí ức ngọt ngào, những lời hứa thiên trường địa cửu sẽ bên nhau suốt kiếp. Cho nên, cô trốn chạy, cô không dám ở lại thành phố nơi chứa đựng những kí ức ấy. 3 năm ở thành phố khác, khi quay về, cuối cùng cô cũng có thể dũng cảm đối mặt với quá khứ, dũng cảm từ chối lời cầu xin của Hàn Nặc. Và Si Nhan đã quay đầu lại, phát hiện được 1 người đàn ông dịu dàng luôn đứng đợi ở phía sau cô. "Si Nhan, em hãy suy nghĩ kỹ, trên đời này, chỉ có 2 người đàn ông có thể yêu em vô điều kiện : 1 là bố em, 2 là Ôn Hành Viễn" Mời các bạn đón đọc Cho Ai Sánh Cùng Trời Đất của tác giả Mộc Thanh Vũ.
Mây Bay Qua Trời, Em Qua Tim Tôi - Mộc Thanh Vũ
Chắc có lẽ, đọc đến đây nhiều bạn nghĩ rằng truyện này thực sự rất cẩu huyết, ngược lên ngược xuống đúng không ạ? Nhưng yên tâm rằng mọi thứ đều không như bạn nghĩ đâu. Cũng như câu chuyện này, sẽ đưa ra đến hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Có những nuối tiếc thật nhưng cũng có niềm vui khiến ta thỏa ước nguyện. Cách hành văn của Mộc Thanh Vũ nhẹ nhàng nhưng vô cùng sâu lắng và cảm động. Khiến bạn nghoẻn miệng cường cũng khiến bạn khóc đến mờ ảo. Đây thực sự là một câu chuyện nam chính chuyên sủng nữ chính nhưng lại khiến ta đau lòng đồng cảm. Là một tấm gương phản chiếu tâm hồn, gia đình và tình yêu của chúng ta. Một câu chuyện đáng để đọc và nghiền ngẫm như cách số phận an bài cho từng người chúng ta vậy. Sướng khổ, chính là tại bản thân mình. “ Đây là khoảng thời gian tốt nhất, vì tình yêu, cả hai đều phải cố gắng hết sức. Đây là tình yêu đẹp nhất, mới lần đầu gặp nhau mà tưởng chừng đã quen biết nhau từ rất lâu rồi. Mặc cho thế giới rộng lớn bao nhiêu, thời gian đằng đẵng như thế nào, dù phải xa nhau cũng muốn bất chấp tất cả để gặp lại, bước qua một phen lo sợ, khai quật bí mật của thời gian, dắt tay em cùng đón tuổi già. Dùng thời gian để nói với em rằng, trên thế gian này quá nhiều huyền thoại, duy chỉ một mình em đã khiến anh không thể từ bỏ.” Mây bay qua trời, em qua tim tôi – Cuốn sách muốn nói với bạn rằng: Khi đã nghìn trùng xa cách, không thể gặp lại, ai sai ai đúng đâu còn quan trọng. Dù sao, thời gian luôn là câu trả lời tốt nhất, cuối cùng nó sẽ chứng minh, người có duyên với nhau sẽ đến được với nhau. *** "Mây bay qua trời, em qua tim tôi'' là câu chuyện viết về một đề tài khá mới và xa lạ, nhưng có thể thấy được sự dụng tâm của tác giả khi tìm hiểu những kiến thức về ngành hàng không dân dụng này. Không khai thác quá sâu nhưng những điều cơ bản nhất đều được miêu tả kỹ lưỡng và rõ ràng. Nội tâm của mỗi một nhân vật đều đạt đến ngưỡng chạm vào trái tim. Cái hay của câu chuyện này không chỉ dừng lại ở tình yêu ngọt ngào sâu nặng của Cố Nam Đình và Trình Tiêu, còn là khúc mắc của bố mẹ cô trong một cuộc hôn nhân độc đáo, còn là tình bạn bất chấp tất cả vì nhau của Hạ Chí và Kiều Kỳ Nặc đối với Trình Tiêu, còn là sự tiếc nuối của những mối tình bị bỏ lỡ, còn là một kết cục bất ngờ khiến mọi người ngỡ ngàng. Cuộc sống không bao giờ hoàn mỹ. Nhưng không sao, kiếp này của Cố Nam Đình, không bỏ lỡ Trình Tiêu, không có gì phải hối tiếc. “Mặc cho thế giới rộng lớn bao nhiêu, thời gian đằng đẵng như thế nào, dù phải xa nhau cũng muốn bất chấp tất cả để gặp lại, bước qua một phen lo sợ, khai phá bí mật của thời gian, dắt tay em cùng đón tuổi già. Dùng thời gian để nói với em rằng, trên thế gian này quá nhiều huyền thoại, duy chỉ một mình em khiến anh không thể từ bỏ.” Thời gian luôn dùng cách thức tàn nhẫn nhất nhưng cũng dịu dàng nhất để khiến chúng ta nhận ra rằng, khoảnh khắc đẹp nhất của đời người không ở quá khứ, hiện tại hay tương lai, mà luôn nằm ở trong tim chúng ta.   Mời các bạn đón đọc Mây Bay Qua Trời, Em Qua Tim Tôi của tác giả Mộc Thanh Vũ.
Đừng Khách Sáo, Anh Yêu Em - Minh Nguyệt Thính Phong
Anh cứ nghĩ cô là một người thích đóng kịch, cuối cùng nhận ra mình còn lắm kịch hơn. Hiểu lầm người ta, muốn lấy thân đền tội, không biết người ta có lấy hay không. Anh cứ nghĩ mình là anh hùng của cô, cuối cùng phát hiện ra bản thân mới là người cần được yêu thương. Biết được chân tướng rồi, muốn giành thêm chút quyền lợi, không biết người ta có quan tâm hay không. Thì ra chí khí của cô đầu bếp nhỏ chẳng hề thua kém nhân tài IT chút nào. *** Minh Nguyệt Thính Phong luôn là một trong những tác giả yêu thích nhất của tôi. Hài hước, duyên dáng, đáng yêu, ngòi bút của Minh Nguyệt Thính Phong hội tụ đủ tất cả những yếu tố này. Nhưng thứ khiến tôi ấn tượng và đánh giá cao nhất ở Minh Nguyệt Thính Phong chính là một quan điểm tình yêu tích cực, tươi sáng và thực tế theo một cách cực kỳ lãng mạn. Nếu nhìn qua thì tưởng như Mạnh Văn Phi và Phương Tĩnh khác nhau rất nhiều. Một người có học thức, có tiền tài, có bản lĩnh và tương lai xán lạn, còn một người chẳng có gì ngoài một tay nghề làm bếp vào loại khá. Nhưng thực ra khi ngẫm lại, hai người họ lại giống nhau rất nhiều. Họ không khổ sở đến mức ở dưới đáy vực thẳm, những gì họ có được đều do khổ công rèn luyện mà thành và quan trọng nhất, họ đều là những người mang ước vọng muốn chinh phục cuộc đời. Nữ diễn viên Hồ Hạnh Nhi có từng nói: “Người yêu cũ và người yêu trước của tôi đều rất tuyệt, một người đào tạo tôi trở thành một người phụ nữ dịu dàng, một người khiến tôi trở thành một người lớn chững chạc, nhưng tôi càng yêu người yêu hiện tại, vì anh ấy khiến tôi hóa thành trẻ con.” Nhưng Mạnh Văn Phi có thể vì Phương Tĩnh mà làm được cả ba điều này. Anh dạy cô về tầm nhìn, về cách trưởng thành, anh khiến cô muốn mình trở thành người phụ nữ đằm thắm và dịu dàng, đồng thời cũng chăm sóc và che chở cô như một đứa trẻ. Còn Phương Tĩnh, cô từng nghĩ cô không đủ tư cách để sánh vai cùng anh Phi, so với người con gái anh từng yêu, cô còn thua kém quá nhiều. Nhưng thực ra, những thứ người con gái kia có, cô cũng có thể có, nhưng những thứ mà Mạnh Văn Phi cần, lại chỉ có cô mới có thể đem lại cho anh.  Mời các bạn đón đọc Đừng Khách Sáo, Anh Yêu Em của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.