Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nữ Phụ Trở Về

Đỗ Kiêu Kiêu chính là người chị gái độc ác của lọ lem. Rõ ràng người cha vốn nghiêm khắc của cô lại trở thành người bảo vệ lọ lem, bạn bè của cô lại trở thành bạn tốt của lọ lem? Vì cái gì mà ngay cả người đàn ông của cô cũng đã trở thành vị hoàng tử của lọ lem? Cô vẫn luôn tự hỏi bản thân rằng ai mới thật sự là người của cô? Xét cho cùng thì số phận người chị gái độc ác cũng chẳng thể nào thoát khỏi vận mệnh thảm thương. Ông trời có mắt cho cô một cơ hội sống lại, Đỗ Kiêu Kiêu thầm nhủ với bản thân rằng sẽ trả lại tất cả những gì đau khổ phải trải qua ở đời trước. Đàn ông cặn bã mau tránh sang một bên. Bạch Liên hoa thì phải xé bỏ đi lớp mặt nạ đáng ghét đó. *** Kiếp trước Đỗ Kiêu Kiêu bị mẹ kế và người em cùng cha khác mẹ cướp đi mọi thứ, tình thân, gia đình, bạn bè, vị hôn phu thanh mai trúc mã, cuối cùng đến cả đôi chân cũng không còn, suốt đời phải nằm trên giường bệnh. Nhưng nhờ như vậy, khi bị rơi xuống tận cùng, Đỗ Kiêu Kiêu mới biết được thì ra người chưa bao giờ từ bỏ cô lại là người trước đây luôn cùng cô đấu đá suốt thời đại học – Cố Bách Chu.   Kiếp trước Cố Bách Chu nói rằng, hắn nợ cô một hôn lễ. Kiếp trước Cố Bách Chu hứa sẽ dẫn cô đi phá hôn lễ của em gái cùng thanh mai trúc mã của cô. Kiếp trước… có lẽ Cố Bách Chu còn rất nhiều thứ muốn làm cho cô, nhưng cô sẽ không bao giờ biết được vì… Đỗ Kiêu Kiêu đã trùng sinh mất rồi. Trùng sinh về năm năm trước, khi mà tất cả bi kịch vẫn chưa diễn ra.   Đúng vậy, nếu đã biết trước tương lai thì làm sao Đỗ Kiêu Kiêu có thể để bi kịch thống khổ đó lần nữa đổ lên đầu mình. Đỗ Khanh Khanh, em gái cô muốn vị hôn phu thanh mai trúc mã của cô, cô chấp hai tay dâng tặng, một kẻ bắt cá hai tay, không rõ ràng như vậy Đỗ Kiêu Kiêu cô không cần. Nhưng người thân và bạn bè, cô sẽ không để mất đi họ. Nữ chính của chúng ta cứ từng bước một phá nát bộ mặt của “bạch liên hoa” trong truyện, khiến cho mẹ con hai người đó không một ngày được yên. Đồng thời, cô còn tìm ra được sự thật về cái chết của mẹ mình và lý do vì sao ba cô lại có thay đổi lớn như vậy.   Tất nhiên để làm được những việc đó, không thể không nói đến sự giúp đỡ của Cố Bách Chu. Vẫn là điển hình của nam chính ngôn tình ''Cao – phú – soái'', nhưng Cố Bách Chu đôi khi lại có nét trẻ con ngây thơ, đan xen vào đó là sự trẩm ổn.  Học giỏi, gia thế hiển hách, tuyệt đối là bạch mã hoàng tử trong mắt nhiều người, nhưng trước sau anh chỉ yêu một người mà ai cũng bảo là ngu ngốc và bốc đồng – Đại tiểu thư của Đỗ gia: Đỗ Kiêu Kiêu   Như anh nói, anh yêu cô đã rất lâu rồi, khi biết cô quên mất mình Cố Bách Chu cũng chỉ âm thầm tiếp cận cô, ở bên cạnh cô, bảo bọc cô. Vì cô mà một đại thiếu gia mười ngón tay không dính nước như anh sẳn sàng xuống bếp, ngày nào Đỗ Kiêu Kiêu qua ăn chực nhà anh là Cố Bách Chu lại hóa thân là “người chồng nội trợ” điển hình. Ấy mà bạn chớ lầm, đừng thấy anh ngây ngô như thế mà tưởng bở, phúc hắc cũng chẳng vừa đâu   “- Cố Bách Chu, tôi là bạn gái anh khi nào hả - Ngay cả tôi không nói gì thì em cũng bị xem là bạn gái tôi thôi - Vì sao? - Bà nội Sở rất nhiều chuyện. - Vậy thì sao? - Cô gái nhỏ à, con là người ở đâu vậy? _ Cố Bách Chu bắt chước giọng điệu bà nội Sở - Thành phố Z - Thế con đã có bạn trai chưa? - Vẫn chưa?_Đỗ Kiêu Kiêu mạnh mẽ nói - À~_Cố Bách Chu nở nụ cười sâu xa - Này, vẻ mặt như vậy là có ý gì hả? - Không có bạn trai, lại theo tôi về nhà. Xem ra quan hệ của chúng ta không bình thường rồi_Cố Bách Chu thản nhiên phân tích. - Lần này không tính, anh hỏi lại lần nữa đi _ Đỗ Kiêu Kiêu cắn răng - Cô gái nhỏ có bạn trai chưa vậy? - …không có! - À ~_Nụ cười của Cố Bách Chu càng thêm sâu xa - Này, sao vẻ mặt của anh lại như vậy nữa hả? - Câu trả lời của em hơi do dự, đã vậy còn không có bạn trai, lại theo tôi về nhà, vậy chắc chắc tôi là bạn trai của em rồi.   Đây là cái logic quỷ quái gì vậy?_Đỗ Kiêu Kiêu nghĩ”*   Nam chính truyện này rất dễ thương, dễ thương kiểu con nít phúc hắc đó :v Nữ chính thì lúc đầu truyện mình không thích lắm, vì đã biết trước nhưng ngoài mặt vẫn cường ngạnh làm cho người ta ghét, lại thêm nóng tính (mặc dù tác giả có nói là đỡ nóng tính hơn kiếp trước), càng về sau thì tính tình đỡ hơn nhiều.  Truyện đôi khi có ức chế nhẹ nhưng có thể chấp nhận được. Ngoài ra nội dung có chút xíu nhắc đến vấn đề SM nên cân nhắc trước khi đọc. ___________ *: Trích từ truyện Review by #Hôn_Quân - lustaveland.com   Mời các bạn đón đọc Nữ Phụ Trở Về của tác giả Mạt Dược.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sủng Phi Thượng Vị Ký - Mạch Thượng Phù Tô
Kiếp trước Cố Vân Yên tâm địa thuần thiện, không tranh không đấu, một lòng vì Tiêu Dục, cuối cùng lại chịu nỗi đau mất con, ôm hận mà chết. Sống lại, nàng muốn đem những nữ nhân từng hãm hại nàng, tổn thương nàng giẫm nát dưới chân. Nàng phải làm nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ này, một khi phong hậu, sủng quan thiên hạ, từ nay về sau lại không người dám khi dễ nàng! Chú ý: Giai đoạn trước cung đấu, về sau ngọt sủng! Một đường thu thập gian phi, kết cục tất HE! *** Lúc này nàng đang mềm mại rúc vào trong lòng Tiêu Dục. Hai người cùng nhau đứng ở trên Trích Nguyệt lâu, nhìn trăng tròn như gương ở phía chân trời, nghe hắn nói có chút mất mát:"Gần đây Khuynh Thành hay chạy đi Đông Cung. Một tháng này, ta thấy số lần chạy qua đó của nàng mười ngón tay cũng đếm không đủ rồi. Haizz... Có thể thấy được, nữ nhi đã trưởng thành rồi~" Cố Vân Yên bật cười,"Nữ nhi trưởng thành, tự nhiên sẽ có tâm sự của nữ nhi. Khuynh Thành nay đã mười ba, qua hai năm nữa liền đến tuổi đợi gả rồi. Trước mắt mới chỉ là ít gặp vài lần ngươi đã như vậy. Tương lai Khuynh Thành gả đi rồi thì nên làm thế nào cho phải?" Tiêu Dục vừa nghĩ tới bảo bối mà bản thân luôn phủng ở trong lòng bàn tay chỉ hai năm nữa sẽ bị nam nhân khác bắt đi, trong lòng càng là tư vị không thoải mái,"Khuynh Thành chưa cập kê, đàm hôn luận gả không khỏi quá sớm. Ta tính để nàng ở tại bên người thêm vài năm." Cố Vân Yên biết, Tiêu Dục từ trước đến nay thiên vị Khuynh Thành công chúa, tất nhiên là không nỡ sớm gả nàng đi. Bản thân làm sao buông được. Có điều... không biết nữ nhi nhà mình có chịu như vậy hay không. "Bọn nhỏ rồi cũng lớn, tóm lại là muốn có gia đình của chính mình. Tháng trước Hạo Nhi cùng Linh San cũng đã đại hôn. Chúng ta nha, nghĩ đến không lâu nữa có thể làm tổ phụ tổ mẫu rồi đó. " ... Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Thượng Vị Ký của tác giả Mạch Thượng Phù Tô.
Đấu Phá Hậu Cung - Kỳ thật ta là Tiểu Thanh Tân
Kiếp trước, nàng bị vị hôn phu mình hết lòng yêu thương phản bội, chính tay giết nàng và cốt nhục. Kiếp này, nàng muốn một bước lên mây, nhìn hắn cúi đầu xưng thần, giết hết tất cả những kẻ đã hại mình khi xưa. Hậu cung nguy hiểm thì thế nào? Nàng sẽ từng bước từng bước đạp bằng hậu cung, đi lên giường rồng. Hoàng thượng, người muốn đấu trí, vậy thần thiếp xin theo, ban ngày chúng ta đấu, buổi tối cũng đấu. PS: Tiết lộ của tác giả: Đây là một câu chuyện hài có, bi có, âm mưu có, tình cảm có. Tôn chỉ là ngược nam phụ căn bã, loại bỏ nữ phụ. *** Sau trận hỏa hoạn, Hoàng Lăng liền được trùng tu toàn diện, từ đống tàn tích bị cháy đen, liền có thể tưởng tượng ra vẻ mĩ lệ ngày xưa của nó. Không giống với hoàng cung, phía sau vẻ tráng lệ của Hoàng Lăng, là sự trang nghiêm tĩnh mịch, lăng mộ tiên hoàng mang đầy vẻ ưu nhã của Tô Châu, thanh lệ thoát tục, giống như được cố ý xây dựng vì người nữ tử tiên hoàng đã dốc sức theo đuổi lúc còn tại thế. Lục Khê đi bên cạnh Minh Uyên, thất thần nhìn hồ nước xanh mát trước mặt, phía sau là núi Thanh Sơn thấp nhỏ, xung quanh được trồng đầy hoa thủy tiên, đối lập rõ ràng với phế tích. Hoa thủy tiên rất tươi tốt, làm hừng sáng cả một vùng núi Thanh sơn, quả thật rung động lòng người. Minh Uyên cũng đứng lại, dịu dàng nhìn hồ nước: "Năm đó phụ hoàng gặp mẫu phi trên hồ, nghe phụ hoàng nói, khi đó mẫu phi đứng ở đầu thuyền, xinh đẹp tưa như tiên nữ bước ra từ tranh vẽ. . . . . . Chỉ một cái liếc mắt đó, liền trầm luân vạn năm." Lục Khê gần như có thể nhìn thấy cảnh sắc lúc đó. Mỹ nhân dịu dàng đứng ở đầu thuyền, gió xanh thổi nhẹ, mặt nước dập dìu, làn váy mềm mại bay lên theo gió. . . . . . Đế Vương cô độc thoáng nhìn qua, như một bức tranh thủy mặc được khắc họa trong lòng. Minh Uyên nói: "Là một Hoàng đế, có được vô số mỹ nhân, nhưng thật ra thì cũng bị vây trong vô ngàn âm mưu, đấu đá. Lúc trước trẫm đã từng cảm thấy không đáng cho mẫu phi, cố chấp yêu một nam nhân như vậy, đáng giá sao? Nhưng đến lúc ta đi lên vị trí này, mới phát hiện, ở giữa một đám giai nhân tuyệt sắc như vậy chưa hẳn đã là chuyện tốt." Lục Khê cười khẽ: "Nhưng nô tì thấy hoàng thượng đang rất hưởng thụ cuộc sống như thế mà" Minh Uyên cũng cười, đưa tay khẽ kéo nàng vào trong ngực, cúi đầu nhìn thẳng vào mắt nàng: "Đó là sau khi gặp được nàng." Tim Lục Khê đập mạnh. ... Mời các bạn đón đọc Đấu Phá Hậu Cung của tác giả Kỳ thật ta là Tiểu Thanh Tân.
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ. *** Lời giới thiệu của Tiểu Tuyền: Văn án hơi ngắn, do tác giả không rành giới thiệu lắm, nhưng bảo đảm sẽ rất hay ;16 . Mọi người đọc ngôn tình thích thể loại nào, ngôn tình hiện đại, thanh xuân vườn trường, võng du, đồng nhân, huyễn huyễn tiên hiệp, cổ đại cung đấu, điền văn làm ruộng, hay viễn tưởng tương lai, thậm chí ma quái kinh dị cũng có. Vâng tất cả thể loại đều có trong một bộ truyện, thông qua những câu chuyện đầy cuốn hút, đủ loại sắc thái, sẽ làm mọi người thích thú. Còn chờ gì mà không nhảy hố. *** Lại một lần nữa tiến vào trong không gian , Bách Hợp đã cảm thấy được bản thân rất cần thiết phải đề cao bản lãnh của mình hơn một chút, lúc này may mắn nhờ nàng gặp được một chính một tà là yêu ma cùng với hòa thượng hoặc có liên quan tới mình hoặc tự nhận là chính nghĩa nên sẽ không xuất thủ để đối phó với mình, vận khí của nàng lúc này cũng được xem như là tốt, dù sao thì luyện yêu pháp cũng là cha chồng của nàng nên sẽ không hại nàng, mà Tế Thế lại tự nhận là bản thân mình phải người cứu giúp người khác chứ không phải giết người, cho nên cho dù hai người này có thủ đoạn thông thiên và pháp thuật kinh người thì cũng không có người nào đối phó với nàng. Nhưng nếu như vận khí của nàng kém một chút sợ là đã đánh mất tính mạng từ sớm rồi, nhiệm vụ cũng kết thúc không hoàn thành được. “Lần này cô đã thỉnh cầu trợ giúp, cho nên cũng giống như cũ, cô muốn lựa chọn như thế nào?” giọng nam lạnh như băng kia vang lên, Bách Hợp đã có một lần làm nhiệm vụ có nội dung khó khăn, lúc này trong lòng cũng có tính toán, mỗi lần cô quay trở lại lại để cho người nam nhân này trợ giúp nhiều lần, cũng không biết mình rốt cuộc còn có cơ hội như thế nào, vì thế cũng do dự một chút, hay là quyết định đánh cuộc một phen đi. “Tôi muốn lựa chọn nhiệm vụ khó.” Người đàn ông kia trầm mặc một hồi, sau đó trên màn hình mới lại xuất hiện thông tin của Bách Hợp. Giới tính: Nữ ( có thể biến đổi giới tính ) Tên họ: Bách Hợp Tuổi: 21 Trí lực: 50 ( max 100 điểm ) Dung mạo: 60 ( max 100 điểm) Thể lực: 57 (max 100 điểm) Võ lực: 10 (max 100 điểm) Kỹ năng: Không Sở trường: Không Mị lực: 21(max 100 điểm) ... Mời các bạn đón đọc Bia Đỡ Đạn Phản Công của tác giả Hoàn Nhĩ WR.
Trùng Sinh Chi Kế Mẫu - Thập Nhất Bà Bà
Có lẽ, đối với nàng mà nói chết chẳng có gì đáng sợ, sống trong đau khổ mới cần sự can đảm. Từ địa vị cùng gia đình của nàng giờ đây đều nằm trong tay kẻ khác. Phụ mẫu tuyệt tình ước gì không sinh ra nàng, muội muội độc ác muốn cho nàng nếm mùi vị mất hết tất cả, ngay cả Cửu vương cũng nói chưa từng yêu nàng. Đúng là đau đớn thật . . . Đến khi nàng sống lại, đôi mắt vốn dĩ ngờ nghệch đột nhiên trở nên mạnh mẽ cùng lạnh lùng. Lời cầu hôn từ Cửu vương gia và Thương gia cùng lúc đưa tới, nàng mỉm cười ấm áp: "Không phải Nhã nhi rất thích Nam Cung Ngạo hay sao? Thân là tỷ tỷ, ta tất nhiên phải nhường cho muội." Làm thê tử một lão già đã yên vị trong quan tài vẫn tốt hơn danh vị Cửu vương phi hữu danh vô thực. Chỉ là, nàng không ngờ . . . Nhi tử Thương Hàn băng lãnh: "Di nương, đừng tùy tiện phối hôn cho ta, thê tử của ta chỉ có thể là nàng!" Nhi tử Thương Vũ yêu nghiệt: "Di nương, vì sao ta vừa nghĩ đến nàng, đã muốn bổ nhào vào nàng ?" Nhi tử Thương Phong ôn nhu: "Vân nhi, ngoan ngoãn đứng yên, ta muốn hôn nàng." Nhi tử Thương Dạ phẫn trư ăn lão hổ: "Chúng ta tạo cục cưng đi, di nương!" Nàng hét to: "Lão nương là kế mẫu của các ngươi!" *** Thương phủ -- Nhược Nguyệt Vân vừa trở về thì đã thấy Uyên nhi đứng chờ nàng ở cửa. Bên cạnh nàng ta còn có một bóng dáng trắng toát xuất trần tựa trích tiên -- Thương Phong. Thương Phong yên lặng nhìn Nhược Nguyệt Vân, đôi mắt lướt qua y phục trên người nàng. Biết đấy là y phục mình tặng cho nàng, hắn hài lòng mỉm cười, nụ cười mang theo hơi ấm của gió xuân, đẹp đến cực hạn, khiến nàng ngây dại trong phút chốc. "Phu nhân về rồi! Như thế nào, phản ứng của bọn người Nhược gia ra sao? Họ có ngạc nhiên không? Có tức điên lên không? Bọn họ cư xử với phu nhân như thế nào? Mau nói cho Uyên nhi biết đi, tò mò chết đi được!" Uyên nhi hệt như con chim chích chòe nhiều chuyện, không ngừng líu ríu bên tai Nhược Nguyệt Vân, làm cho nàng vừa bực bội lại vừa buồn cười. Nhược Nguyệt Vân mệt mỏi lắc đầu, từ chối trả lời. Nàng tùy tiện ngồi xuống một cái ghế, Uyên nhi hiểu ý giúp nàng rót một ly trà. Nhược Nguyệt Vân nhấp một ngụm trà nóng, cảm thấy cơ thể sảng khoái hơn rất nhiều. Thương Phong biết nàng không quan tâm đến hắn, dù hắn có đứng ở đây chờ đợi nàng thì nàng cũng xem như không thấy hắn. Con ngươi đen láy như vì sao nháy mắt ảm đạm, nồng đậm bi thương nhanh chóng tràn đầy, cả người trầm xuống. Hắn thâm tình nhìn nàng một chút, sau đó lẳng lặng rời đi. "Thương Phong, ta đã cho ngươi đi chưa?" Không nhìn không có nghĩa nàng là không để ý hắn. Vẻ mặt buồn bã đó làm nàng khó chịu vô cùng, cứ như nàng là tội nhân thiên cổ, làm cho dung nhan như hoa của Thương Phong ủ rũ như sắp héo tàn. Tuy lời nói của Nhược Nguyệt Vân vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng Thương Phong lại cực kì vui mừng, hóa ra nàng vẫn còn chú ý đến hắn! Nàng nhìn gương mặt tươi cười trở lại của hắn, tâm có chút mềm đi, mím môi thật lâu mới nói: "Đa tạ ngươi, y phục rất đẹp!" Thương Dạ âm thầm cắn răng, tam ca lợi hại hơn hắn nghĩ, thì ra huynh ấy đã sớm hối lộ quà cho nàng! Thương Vũ thì ngược lại, hắn không để tâm chút nào, Phong đệ tặng nàng y phục, vậy thì ta tặng nàng tấm thân trong trắng của ta! Ta đáng gia hơn bộ y phục kia rất nhiều a! Ha ha ha! Không cần ganh tỵ với Phong đệ! ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Chi Kế Mẫu của tác giả Thập Nhất Bà Bà.