Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kẻ Mắc Chứng Bệnh Ưa Sạch Sẽ (B.Ệ.N.H Sạch Sẽ Lâu Ngày Khó Chữa)

Văn án:   Tống Sanh ở trong nhà Khuất Diễn Trọng ăn cổ vịt, dùng găng tay trong tủ của hắn, sau đó cô mới biết hắn dùng những chiếc găng tay đó để giải quyết vấn đề sinh lý của chính mình.   Một người đàn ông mắc bệnh sạch sẽ đến mức giải quyết vấn đề sinh lý cũng phải đeo găng tay, thế nhưng lại có thể chịu đựng cô, Tống Sanh cảm thấy đây thật sự là tình yêu đích thực.   Từ khi biết Khuất Diễn Trọng, Tống Sanh liền không biết xấu hổ hằng ngày ân ái.   Thẳng đến khi cô phát hiện hắn ngoại trừ là ‘bác sĩ lạnh lùng cấm dục mắc bệnh sạch sẽ’ còn đồng thời là 'sát nhân'. (*) ***  Tống Sanh gặp Khuất Diễn Trọng vào một buổi sáng nắng ấm, cô mới đuổi bắt xong một tên cướp qua mấy dãy phố, giày gãy gót, quần áo xộc xệch, người đầy mồ hôi. Hắn mặc bộ tây trang sạch sẽ, im lặng đứng đó cũng tỏa ra khí lạnh không ai dám tới gần. Khi cô vươn đôi tay còn dính bụi bẩn của mình ra nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của hắn, rõ ràng Khuất Diễn Trọng đã nhăn mày, nhưng vẫn không nói một lời. Hắn chỉ lặng lẽ lấy khăn giấy trong túi ra, lau tỉ mỉ bàn tay mới tiếp xúc với cô. Lúc đó, Tống Sanh vẫn chưa ý thức được mình vừa làm chuyện ngu ngốc gì.   Khuất Diễn Trọng mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, không bao giờ tiếp xúc với người khác quá gần, cũng không ăn uống bên ngoài, càng không tùy tiện ngồi ở những nơi đông người. Hắn là một bác sĩ thiên tài, thường ngày làm việc ở bệnh viện, có lúc cũng thỉnh giảng ở trường đại học và được cục cảnh sát mời hỗ trợ một số vụ án khó.   Trước đây có nữ sinh nọ muốn làm thân, kéo tay hắn, liền bị Khuất Diễn Trọng không chút lưu tình lấy dao phẫu thuật trong túi rạch mất một lớp da. Bởi vậy dù mang khuôn mặt anh tuấn nhưng thực sự không ai dám tiếp xúc với hắn trong cự li gần. Con người này thật là quá quỷ dị.    Nhưng Tống Sanh lại không nghĩ như vậy. Mỗi lần gặp nhau, mặc dù chút bệnh sạch sẽ của Khuất Diễn Trọng có hơi bất tiện, nhưng hắn chưa lần nào trách mắng hay mạnh tay với cô nha. Cô nhếch nhác ngồi trên xe của hắn, hắn sẽ lẳng lặng đưa khăn cho cô lau. Cô đói bụng, hắn sẽ dắt cô đến nhà hàng mình có thể tạm ngồi, chờ cô ăn xong rồi mới đi. Hắn còn dẫn cô tới cô nhi viện, nơi hắn giúp đỡ những đứa trẻ không gia đình có một mái ấm. Trong mắt Tống Sanh, Khuất Diễn Trọng chính là một người đàn ông ấm áp dịu dàng hiếm có.   Nhưng sự dịu dàng đó hắn chỉ dành riêng cho cô. Không một ai biết rằng, nội tâm hắn đen tối đến mức nào. Hắn là một tên tội phạm, lúc nào cũng thèm khát máu tươi, có thể lặng lẽ giết người không chớp mắt. Trên thế giới này không ai có thể thân cận với hắn. Nhưng hết lần này đến lần khác Khuất Diễn Trọng lại nhớ rõ cô cảnh sát có má lúm đồng tiền tươi như hoa. Hắn không ngại cô lấm lem, cũng không sợ khi tiếp xúc với làn da ấm nóng của cô, mặc dù biết rõ cô cố ý đến gần mình cũng chẳng hề ngăn cản. Thậm chí, hắn còn mơ hồ cảm thấy dục vọng chiếm hữu của mình với cô gái ấy. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn thèm khát một vật sống đến thế.   Tống Sanh chuyển đến sống đối diện với Khuất Diễn Trọng, bắt đầu bước ngoặt mới trong cuộc đời mình. Cô cảnh sát có một khuyết điểm chí mạng, đó là không thể kiềm lòng được trước những sinh vật cô đơn nhỏ bé. Đám trẻ trong cô nhi viện cũng vậy, mà Khuất Diễn Trọng cũng như vậy.    Phải, trong mắt cô, Khuất Diễn Trọng dẫu có lạnh lùng đến mấy nhưng lại giống như một đứa trẻ trong thân xác người lớn, cự tuyệt tiếp xúc với thế giới, giấu mình gặm nhấm nội tâm cô độc. Cô muốn tiến vào cuộc sống của hắn, dùng trái tim nóng của mình sưởi ấm tâm hồn lạnh lẽo ấy. Vì vậy, trong lúc thất thần, cô đã quyết tâm theo đuổi Khuất Diễn Trọng từ lúc nào không hay.   Hai con người, hai tính cách trái ngược hoàn toàn, một như mặt trời lấp lánh ánh sáng, một như bóng tối âm u lạnh lẽo, lại chọn cách ở bên nhau. Bệnh sạch sẽ của Khuất Diễn Trọng cũng chẳng thể thắng được mỗi khi hắn ở cạnh cô. Cô nghịch ngợm thì đã sao, hắn sẽ lẳng lặng thu dọn tinh tươm. Cô được hắn đặt trên đầu tim mà yêu thương, thậm chí đến chết cũng không màng.   Nhưng thân phận của hai người ngay từ đầu đã định sẵn kết cục cho mối tình này. Khuất Diễn Trọng không chỉ mắc bệnh sạch sẽ, hắn còn bị điên. Đó là bệnh di truyền, một khi yêu là sẽ muốn điên cuồng chiếm hữu. Mẹ của hắn vì yêu mà giết chết người bà thân cận nhất, lại lấy hắn làm đồ chơi để hành hạ, thỏa mãn sự bệnh hoạn của mình.   Tuổi niên thiếu đã để lại trong lòng Khuất Diễn Trọng bóng ma vĩnh viễn không thể xóa nhòa. Khi biết được người quan trọng nhất trong cuộc đời hắn đã xuất hiện, mẹ và người cậu độc ác của hắn lần nữa lộ diện, muốn diệt trừ hậu họa.   Chuyện tình của hai người dường như rơi vào bế tắc khi thân thế của hai bên đều được hé mở. Họ sẽ không thể có kết thúc tốt đẹp.   Cuối truyện là một nút thắt cực kỳ bất ngờ, sẽ khiến bạn đọc nào yếu tim bị sốc không hề nhẹ. Để giữ tính hấp dẫn cho truyện thì tớ sẽ không bật mí đâu ạ, nhưng các bạn phải chuẩn bị tinh thần trước đấy nhé.   Thể loại truyện có vẻ ngược nhưng thực ra đây lại là một cuốn sách sủng từ đầu đến... gần cuối. Nam chính tuy biến thái nhưng là do ngoại cảnh tác động, cũng khá đáng thương, thật ra sâu bên trong anh vẫn là một người tốt. Còn nữ chính có phần tùy hứng và nghịch ngợm, nhưng cô cũng có quá khứ riêng, khiến cô không thể nào giống như người bình thường được. Cả hai người tuy không có hạnh phúc ở kiếp này, nhưng sẽ được ở bên nhau mãi mãi trong một cuộc đời khác.   Đây là một cuốn truyện hay (trừ phần cuối ra ạ), nhiệt liệt đề cử cho mọi người cùng đọc nhé.   _____________   (*) Trích đoạn rver tự edit theo bản cv. Review by #Huyên Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Lần đầu Sở Nhứ và Du Hàn Thâm gặp nhau có chút kịch tính. Khi đó Sở Nhứ chỉ là một cô bé chưa tới hai mươi mới ra xã hội, trong buổi họp thường niên của công ty, cô theo các trưởng bối đi hát, uống không ít rượu. Cô là cô gái tốt bụng, lại hay xấu hổ, sống nội tâm, không học được cách từ chối, cho nên cứ như vậy mà khiến nhiều người thích trêu đùa mình. Đám người bắt đầu chơi trò nói thật hay mạo hiểm, Sở Nhứ say mơ hồ bị xúi giục chơi trò mạo hiểm, cô vừa ra khỏi cửa liền tới khu quân sự bên cạnh, đứng đó là người quân nhân đĩnh bạc như điêu khắc. Con ma men vui cười kêu Sở Nhứ tới gần "bức tượng" kia, ai ngờ trong chớp mắt mê mang, Sở Nhứ đúng là làm thật. Mọi người còn chưa kịp tới ngăn cản, cô gái say khướt này đã nhào tới ôm hôn chàng quân nhân đứng gác, dâng lên nụ hôn đầu tiên chính mình bảo tồn suốt hai mươi năm, sau đó ngây ngô cười trượt xuống chân anh. Vì thế, hôm sau, Sở Nhứ tỉnh lại là lúc đang bị tạm thời giam giữ ở sở, lý do là tấn công cảnh sát. Ký ức trở về, Sở Nhứ lập tức đỏ mặt, ai cũng có thể lý giải tâm tình của một em gái sau khi làm chuyện lưu manh là như thế nào. Ngồi xổm bên mép giường, Sở Nhứ hận không thể đào cái lỗ mà chui xuống. Một cảnh sát trẻ tuổi cười rộ tới mở cửa, đưa ngón tay cái với cô: "Cô bé, thật ghê gớm, ngay cả đội trưởng Du lạnh lùng của bọn anh cũng dám xuống ta, dũng khí đáng khen! Xui cho em gặp phải đội trưởng Du nghiêm túc, nếu đổi lại là người khác, nói không chừng em đã không cần ở chỗ này, nhưng đội trưởng Du cũng không phải người không hiểu nhân tình, vốn dĩ cũng không phải chuyện lớn gì..." Trong một màn dong dài này, Sở Nhứ như con chim nhỏ cúi người rời khỏi chỗ tạm giam. Có lẽ đây là lần đầu tiên mất mặt trong hai mươi năm cuộc đời, cô say rượu ép hôn anh quân nhân đứng gác rồi bị cảnh sát giam lỏng cả đêm. Sau đó một tháng, Sở Nhứ gặp lại Du Hàn Thâm, tuy cô hoàn toàn không nhận ra đây là người một tháng trước bị mình ép hôn, dù sao hôm đó trời tối không nhìn thấy rõ, hơn nữa cô còn đang say. ... Mời các bạn đón đọc Kẻ Mắc Chứng Bệnh Ưa Sạch Sẽ (B.Ệ.N.H Sạch Sẽ Lâu Ngày Khó Chữa) của tác giả Phù Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Scandal Giá Trên Trời - Liên Tâm
Đang từ đỉnh cao của sự nghiệp, giữa hào quang của danh vọng, chỉ trong một đêm, sau khi clip nóng xuất hiện, siêu sao An Dao đã rơi xuống vực sâu muôn trượng. Không một ai tin rằng cô vô tội, không một ai tin rằng cô gái trong clip không phải là cô. Tất cả đều quay lưng lại với cô, mọi cánh cửa đều đóng sập trước mặt An Dao, kể cả người quản lý bên cạnh cô bao năm nay - người cô coi như mẹ ruột cũng lạnh lùng từ chối, đẩy cô vào hang hùm miệng sói. Cô gái ấy biết lấy gì chống đỡ miệng lưỡi thế gian, dư luận cay nghiệt? Khi đó, chỉ có hai người đàn ông tin cô vô điều kiện, một người là cha cô, một người là Lăng Bách. Anh nói: “Cho dù cả thế giới đều phụ em, ít nhất vẫn còn có anh muốn bảo vệ em!”. Vừa phơi bày những mặt tối của giới giải trí vừa đem đến sự ấm áp của tình cha con, sự nồng nhiệt của tình yêu, “Scandal giá trên trời” quả một cuốn tiểu thuyết tình cảm hay, gay cấn, cuốn hút từ ngay trang đầu tiên và gây xúc động đến tận trang cuối cùng. *** Ánh đèn sáng rực, trên chiếc giường màu đỏ, An Dao ngồi nghiêm chỉnh. Lăng Bách đứng dựa cửa, bóng người cao lớn. Anh nhìn cô, khóe mắt lấp lánh nụ cười. Một hồi lạ hai hồi quen, ba hồi bốn hồi lên thẳng giường. Nghĩ tới câu này là hai má An Dao lại nóng bừng. Thực sự sắp lên giường rồi, hơn nữa, còn đường hoàng lên giường. Cô ngồi im không nhúc nhích. Lăng Bách đứng ngoài cửa hỏi: “Anh có thể chứ?” Giọng điệu là câu hỏi nhưng ánh mắt lại chứa nét cười xấu xa. Có thể chứ? Cô vờ ngu ngơ: “Có thể làm gì?” Anh không nói gì nữa, chỉ nhẹ bước tới bên cô. Hôm nay anh mặc bộ complet màu trắng, toàn thân toát lên vẻ lịch lãm. Cô nhìn anh rồi lại cúi đầu, tim đập loạn xạ. Trong ánh điện sáng rõ, Lăng Bách ngây người nhìn người con gái trước mặt, anh cúi người hôn lên má cô, làn da cô vừa mềm vừa mịn, thơm như sữa, có sức hấp dẫn lạ kì. Anh nhẹ nhàng đẩy cô nằm ra giường rồi đè lên. Hơi thở dần dần trở nên nóng hổi. ... Mời các bạn đón đọc Scandal Giá Trên Trời của tác giả Liên Tâm.
Người Thứ Ba - Lục Xu
Không biết bắt đầu từ lúc nào, "Bạch Liên Hoa" "Lục Trà Nữ" một loại từ trên Internet nhanh chóng phổ biến hẳn lên, nó thuộc về nghĩa xúc phạm, nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ trong lòng người khác tôi thuộc về loại Bạch Liên Hoa, Lục Trà Nữ, trong câu chuyện này tôi cũng là người thứ ba, người thứ ba không hẳn là người thứ ba - lời tựa. *Chú thích: - Bạch Liên Hoa chỉ những cô gái ngỡ mình trong sáng, thánh thiện, vô tội. - Lục Trà Nữ chỉ những cô gái giả bộ trong sáng, ngây thơ đi lừa đàn ông - như mấy kĩ nữ. *** Chu Tiểu Bân với Thẩm Bách Y bên nhau rất hạnh phúc, cùng trải qua hai năm, bọn họ có bao nhiêu vui vẻ, thì tôi có bấy nhiêu khó chịu. Mãi đến tận một ngày, Chu Tiểu Bân hẹn chúng tôi cùng ăn cơm, đương nhiên chúng tôi sẽ cùng đi. Ngay cả mấy người bọn anh đều cười, thật khó, Chu Tiểu Bân vẫn còn nhớ chúng tôi. Một ngày kia, Chu Tiểu Bân liên tục uống rượu, cứ liên tục uống rượu, cái gì cũng không nói, chỉ có thể uống rượu. Không ai có thể khuyên nhủ anh, kể cả tôi. Tôi muốn hỏi anh nhiều hơn, ai khiến anh đau lòng như vậy, ai khiến anh khó chịu như vậy, nói cho em, nói cho em, em sẽ đồng ý chia sẻ cùng anh. Nhưng không thể, thật sự không thể. Lão Ngũ thở dài, "Gọi điện thoại cho Thẩm Bách Y, bảo cô ấy đến đón cậu về!" Thẩm Bách Y tới rất nhanh, cô nhìn thấy bộ dáng này của Chu Tiểu Bân, nhíu mày. Chu Tiểu Bân có lẽ say, hoặc có lẽ không say, nhưng lúc Thẩm Bách Y đến, anh liền mạnh mẽ ôm lấy cô. Anh cứ ra sức ôm như vậy. Anh không ngừng nói, "Đừng đi, đừng rời bỏ anh... Đừng đi, có được hay không? ... Mời các bạn đón đọc Người Thứ Ba của tác giả Lục Xu.
Khinh Ngữ - Cửu Lộ Phi Hương
Vừa mới ngủ dậy, Lâm Khinh Ngữ đã phát hiện ra mình biến thành con trai…… Cô sung sướng đến phát điên. Đồng thời lúc ấy, Tô Dật An phát hiện ra mình biến thành…… một cái cây. Hắn đau khổ đến mức không muốn sống nữa. Càng đau khổ hơn nữa là Có một cậu chàng (cô nàng?) tối nào cũng chạy đến chỗ cái rốn của hắn – hốc cây để nói chuyện…… Thì thầm to nhỏ tất cả những bí mật, những rung động thầm kín, một chút lo lắng bất an, đôi phần mờ ám đều cho hắn nghe.  *** Sau khi trở lại thế giới hiện thực, Lâm Khinh Ngữ đương nhiên trở thành bạn gái của Tô Dật An. Trong sinh mệnh của bọn họ có một thân phận khác. Mà Phan Quyên và Lâm Bân cũng không hỏi nhiều khi nhìn thấy bọn họ sau khi tỉnh táo thì ôm nhau, bởi vì Phan Quyên và Lâm Bân vốn không hiểu rõ cuộc sống lúc trước của Lâm Khinh Ngữ, bọn họ cho rằng Lâm Khinh Ngữ có bạn trai nhưng không nói với bọn họ mà thôi. Tô Hạ lại vô cùng khiếp sợ. Sau khi xuất viện, khôi phục lại cuộc sống thường ngày, Tô Hạ không chỉ một lần nói bóng nói gió, muốn hỏi rõ ràng trong đêm đó rốt cuộc Lâm Khinh Ngữ và Tô Dật An đã trải qua những chuyện gì. ... Mời các bạn đón đọc Khinh Ngữ của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.
Đen Ăn Đen - Cư Ni Nhĩ Tư
Tuần vừa qua trong nhà xảy ra ít chuyện buồn, tâm trạng của Hoa Ban cũng theo đó sa sút hẳn. Mở kho ebook ra, trong đầu mình định sẽ đọc một truyện thật tăm tối. Màu đen là tối nhất, 2 chữ đen trong tựa truyện lại càng thêm tối. Cứ như thế mình bắt đầu gặm nhắm quyển Đen ăn đen một cách đau thương >_< Hóa ra truyện này không có chết chốc, ngược đãi, máu me, chém giết gì cả. Đại khái là mình đã bị lừa tình =.= Mà truyện này cũng không cho mình tí cảm xúc nào để viết review cả, lạ thật! (Chắc vì tâm trạng không tốt) Nếu đem so sánh mặt bằng chung thì Đen ăn đen vẫn hay chán, nếu đem so sánh những bộ lớn thì Đen ăn đen vẫn chưa thấm vào đâu. Tạm thời xếp loại trung bình khá đi. Cho rating 4.25 =)) Truyện này không cho cảm giác gây cấn, xung đột cũng thường thường, túm lại là không có chất kích thích. Mạch truyện nhè nhẹ, đều đều và vô số chi tiết lãng mạn. Nếu bạn muốn tìm cảm giác ân ân ái ái, sự âu yếm ngọt ngào của mùi vị tình tứ thì truyện này có lẽ hợp. Thật ra Hoa Ban theo trường phái lãng mạn-hành động nên mình thích những chuyện vừa “ngọt” và “cay”, cứ đều đều theo mô tuýp cũ thì mình ngán tận cổ rồi. Cái hay nhất của truyện này có lẽ là tạo ra hình tượng nữ chính độc lập và thành công trong nghề báo. Một nữ nhà báo bạo dạn, gan lì, thách thức mọi bí mật để rồi vạch trần sự thật bằng cây bút của mình. Cũng chính cái tật bướng bĩnh này đã đẩy cô đến vực thẳm cuối cùng . Đúng thật ngành báo chí chỉ thua ngành cảnh sát, có thể xếp ngang bằng ngành luật sư. Người làm báo đòi hỏi một tinh thần thép, dám nhìn, dám nghĩ, dám viết dù có bị đe dọa, hãm hại. Có lẽ chính cái tố chất liều lĩnh trong con người Mạc Ninh đã lấy được trái tim của Cố Chuẩn. Cô gái Mạc Ninh thuộc tuýp phụ nữ tự lập hiện đại. Cô dám thừa nhận mình đã yêu và cũng ngây ngô tìm cách tiếp cận anh. Trong khi cảm xúc của Mạc Ninh vô cùng rõ ràng thì Cố Chuẩn lại có nhiều điều uẩn khúc. Hoa Ban cho là hình tượng nam chính khá thất bại vì thiếu mất nền móng. Một căn nhà dù đẹp thế nào mà phần móng không chắc cũng dễ lung lây. Có lẽ Cư Ni Nhĩ Tư nên kể rõ hơn vì sao anh hình thành tính cách thờ ơ, lạnh lùng, khó gần như vậy. Tốt nhất là nên tạo cho anh một quá khứ với một mảnh tình dang dở nào đó thì người đọc sẽ thấy anh ta sâu sắc hơn. Nói về tình yêu của hai người hì tiến triển khá thuận lợi. Không có sự ngăn cản của gia đình. Bố mẹ Cố Chuẩn thật ra còn rất yêu thích Mạc Ninh, bà Cố còn xác định cô là mẫu con dâu yêu thích của bà. Người thứ ba, thứ tư thì có xuất iện nhưng mờ nhạt, không có sức ảnh hưởng bao nhiêu. Chủ yếu làm khó cuộc tình của hai người là ở Cố Chuẩn. Anh chàng này luôn cho rằng cô ấy không thể hiểu mình, tự cho là ta đây cao thâm, khó ai bước qua được cái “sâu sắc” trong tâm hồn anh. (nhưng mà tự anh ta cho là vậy chứ Hoa Ban đã bảo là chàng này thiếu nền móng mà ^^) Vậy rồi tới phút chót thì hóa ra chính bản thân Cố Chuẩn mới là người không hiểu Mạc Ninh. Vì sự “không hiểu” này mà suýt nữa anh đánh mất cô. Bây giờ thì mình rất thắc mắc về ý nghĩa nhan đề. Thế nào là Đen ăn đen? Trong truyện không nói gì về màu đen hết. Ây da, tác giả muốn thử thách trí tưởng tượng “phong phú quá đáng” của mình đây mà. Có thể cả nam và nữ chính đều là con cờ đen, chung một bản chất như nhau, củng là một cực của nam châm. Thay vì đẩy thì lại hút, thay vì là đồng đội thì lại ăn nhau. Thoi tóm lại là mình không biết vì sao tựa truyện như vậy. Bạn nào hiểu thì la lên nhe! ^^ Nói một chút về phương diện ngôn ngữ + diễn đạt. Ebook này thiệt là thiếu sót. Không ghi tên người dịch, người edit hay người làm ebook gì cả, chẳng rõ là truyện dịch hay edit nữa. Văn phong khá chuẩn, không mang dáng dấp của cv là bao, có lẽ là dịch. Nhưng cách kể cũng đơn giản, không hoa hòe, không đố chữ, không miêu tả nhiều nên edit cũng dễ dàng. Truyện xoáy sâu vào tình tiết, khắc họa cảnh vật thất nhạt, không đáng kể nhưng diễn tả tâm lý thì công phu, rõ ràng và có đầu tư nhiều. Như vậy, đây là bộ truyện dùng để giết thì giờ. Nó không hời hợt nên đọc không thấy uổng, phù hợp cho ai thích lãng mạn dịu dàng. Bài review này mình viết không có gì lôi cuốn, có sao nói vậy thoi mà cũng không có để nhiều tâm tư vào. Hy vọng lần sau sẽ nhiệt huyết hơn. Chào các bạn, cảm ơn vì đã đọc. Nếu các bạn rỗi rãi thì xin mời xem qua truyện mình viết nhe, đề nghị nên đọc bộ Diễn viên đa năng – bộ mình ưng ý nhất. Xem thử mình viết truyện có hay như viết review không. (Quảng cáo chút xíu ấy mà^^ Chắc mình phải tìm ai đó viết review cho truyện của mình thoi. Hay là mặt dày tự đi khen mèo dài đuôi đây ta??? ^^)) Review: hoabanland.wordpress.com *** Lúc Mạc Ninh đến bên cạnh xe Cố Chuẩn, phát hiện đèn xe đang mở, người cũng không ngồi trên ghế. Đứng nhìn hồi lâu, sau hố gọi lớn “Cố Chuẩn”. Lúc này cửa sau xe mới chậm rãi hạ xuống. Mạc Ninh đi đến, Cố Chuẩn đã mở cửa cho cô. “Sao lại ngồi phía sau?”. Mạc Ninh ngồi vào chô, tuỳ ý gợi chủ đề, muốn làm không khí dịu đi một chút. “Phía trước sáng quá”. Mạc Ninh không hiểu, ánh sáng nhạt chiếu tới, cô giống như cảm thấy tóc Cố Chuẩn vẫn còn ẩm, cứ như thế duỗi tay sờ, quả như cô đoán. Mi nhắn lại, cô nói “Anh không sấy tóc sao?”. Cố Chuẩn nằm ở trên ghế, giọng bình thản.“Em còn không cho anh thời gian làm khô”. “Về nhà?”. Rốt cuộc cũng nói ra.“Em với Khâu Tuân chỉ là bạn tốt”. “Ừ”. “Lúc vừa đến Bắc Kinh, vì công việc không ổn định, chỗ ở không ổn định, rất hoang mang”. Chậm rãi, Mạc Ninh cũng đã quen dần với bóng tối, nhắm mắt nằm lên ghế.“Khâu Tuân hợp tác cùng bạn trai Tô Dã Nghi, vô tình em gặp lại anh ta, anh cũng biết, em với anh ta quen nhau ở Tahiti. Dịch tự lúc trước bận làm dự án, Tô Dã Nghi vì bận chăm sóc anh ta, Chu Nhất Nặc cũng có chuyện của mình và Chu Xung, em lại chưa quen với cuộc sống ở Bắc Kinh, Khâu Tuân lại rảnh rỗi, vì thế rất tự nhiên, chúng em cứ thế trở thành bạn bè”. “Anh ta rất tốt, là một người đáng để làm bạn, thế nhưng nếu để em gọi tên thân phận của anh ta, em sẽ xếp anh ta vào loại ‘khuê mật’. Nói như thế, anh hiểu không?”. Nói xong, cô nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, anh ẩn mình trong bóng đêm, không lộ ra tâm tình gì. ... Mời các bạn đón đọc Đen Ăn Đen của tác giả Cư Ni Nhĩ Tư.