Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh

Số chương: 26 chương +2 ngoại truyện Convert: ngocquynh520 Editor: lily58 Một lần nữa chân thành cảm ơn, đã giúp tôi được lên trang bìa. Hai người phụ nữ 28 tuổi, trong lúc nổi nóng, họ đánh cuộc với nhau xem rốt cuộc người nào trong vòng nửa năm có thể gả trước. Sử dụng mọi thủ đoạn, mọi mối quan hệ.            Rốt cuộc ai sẽ là người chiến thắng, ai sẽ là người thất bại thảm hại? Đều là vì mục đích theo đuổi tình yêu, chẳng lẽ thật sự không thể nào cùng đươm hoa kết trái được sao? *** #REVIEW: THỜI ĐẠI GÁI Ế HƯNG THỊNH Tác giả: Tô Lưu Thể loại: Hiện đại Tình trạng: Hoàn Review bởi: Dung Nguyễn Thùy - fb/hoinhieuchu Dạo này không hiểu sao toàn vớ được truyện hiện đại đọc thôi , mà chắc cuối năm rồi gặp được quyển đúng tâm trạng FA luôn . Truyện cũng không dài, nội dung bắt đầu bằng một cuộc cá cược trước lễ cưới của Đường Tiểu Mạn. Hai cô bạn thân của cô là Vệ Lan và Từ Tịch nếu không muốn tiếp tục kiếp chỉ làm phù dâu thì trong vòng nửa năm phải kiếm được người yêu và gả đi trước. Vậy nên truyện chia làm 3 couples và quá trình kiếm chồng của 2 cô nàng gái ế rất dở khóc dở cười. Thực ra khi đọc truyện, những FA có thể dễ dàng bắt gặp mình nơi 2 gái ế này. Trước tiên, nói về Về Lan, gái ế này đích thị là 1 trạch nữ kiêm hủ nữ chính hiệu, bà chị đêm đêm chỉ lo ôm cái máy tính YY đủ mọi kiểu về đam mỹ. Có thể nói chị này là đại diện tiêu biểu nhất của FA ngày nay (trong đó có t ). Vì cày truyện ngày đêm nên Vệ Lan trông xơ xác như 1 vampire, tính cách thì nhu nhược nên cũng dễ hiểu sao gần 30 vẫn chưa có mảnh tình vắt vai. Thêm kiểu tư tưởng chỉ có công – thụ mới là chân ái nên bà chị thành gái ế cũng không có gì lạ. Công cuộc kiếm chồng của bà chị gái ế 1 đó là bắt đầu bằng cách đơn giản nhất – xem mắt. Nói đến đây thì chúng ta sẽ nghĩ đi xem mắt có nhiều tình huống bi hài, nhưng không, bà chị rất hên, ngay lần đầu đã vớ được 1 anh tuấn tú, lịch sự, nghề nghiệp là nhân viên công ty cũng ổn định, thêm nữa anh này cư xử với chị cũng rất ôn nhu, chu đáo, không thể chê vào đâu được. Nhưng không, vậy thì truyện sẽ kết thúc cái rụp khi được 4, 5 chương, bà chị gái ế 1 này giành phần thắng rồi, ngược lại, lúc này đây, mama đại nhân biết được anh này chỉ là nhân viên quèn thì bắt chị phải chia tay. Mối nhân duyên tốt đẹp chưa kịp nảy mầm đã bị sét đánh chết khô queo. Sau vụ này mới mở ra quãng thời gian khổ cực cho bà chị gái ế 1, gặp toàn cực phẩm nam nhân, sau đó nữa, trong một lần dùng máy tính công ty làm chân lý cao cả của hủ nữ mà quen được một anh chàng thanh niên tài tuấn. Nhưng mà lại không, anh này rất rất cực phẩm, quý vị muốn biết thêm chi tiết xin đọc truyện, nhưng yên tâm là kết cho gái ế 1 HE nhé. Sau đây chúng ta đến với gái ế thứ 2 – Từ Tịch. Bà chị gái ế này muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn nghề nghiệp có nghề nghiệp, muốn nữ cường có nữ cường, muốn dịu dàng thục nữ cũng có luôn. Vậy tại sao lại ế mốc mồm??? Vì bà chị rất kén chọn, đã vậy còn thay bồ như thay áo đến độ quên luôn đã có bao nhiêu bồ, quên cả tên của bồ cũ luôn. Để tham gia vụ cá cược này, bà chị gái ế 2 tận dụng nguồn tài nguyên sẵn có từ nhiều chỗ, từ quyển sổ list bồ cũ, đến các bà chị đã lập gia đình trong công ty hay đi lo chuyện bao đồng, cuối cùng là bắt anh bạn thanh mai trúc mã bác sĩ giới thiệu đối tượng. Phải nói bà chị này tiêu chuẩn hơn hẳn gái ế 1 – Vệ Lan nhưng như vậy tỉ lệ gặp cực phẩm trong cực phẩm cũng tỉ lệ thuân mà cao hơn và ở 1 trình độ thốn hơn, cao cấp hơn. Đọc những đoạn về bà chị gái ế 2 này chỉ muốn la lên, trời quơi, có sẵn đàn ông chất lượng cao, thanh mai trúc mã, nhân phẩm tốt, đặc biệt là si tình đến nỗi yêu từ cấp 2, không cưới vợ chỉ chờ đợi, sẵn sàng đau khổ giảm cân vì người mình yêu thì tại sao không nắm lấy, Tại Sao, TẠI SAO??? Chị không cần thì cho em đi, cho em nè . Nhưng mà thôi, cuối cùng thì trời không phụ thanh niên si tình của thời đại, sau bao đau khổ, nằm gai nếm mật, từ lốp dự phòng vụt sáng lên thành lốp chính rồi, khóc mừng thương thay cho thanh niên, đọc mà rung động lắm luôn, mong ước gặp được một người bằng 1/3 anh cũng được, huhu, mà vẫn đang ế mốc mỏ . Cuối cùng là người đáng lẽ hạnh phúc nhất trong 3 người – cô dâu Đường Tiểu Mạn. Chị này có đủ các tiêu chuẩn hạnh phúc, thiên kim tiểu thư nhà giàu, có anh người yêu tiêu chuẩn, chiều chuộng nhưng đến cuối cùng mới vỡ lẽ ra KHÔNG PHẢI NHƯ VẬY. Tại sao thì đọc đến cuối truyện bà con sẽ biết thôi. Nói về quyết định của chị này thì cũng không hẳn là đã ngu ngốc, mỗi người mỗi quan điểm, chị rất hiểu bản thân và biết bản thân cần gì, lựa chọn của chị ấy chính là đúng đắn với chính bản thân, là kết cục HE với chính chị ấy, có thể kết cục này đối với một số người là BE nhưng cứ sống tốt thì không có chân lý nào áp đặt được lên tất cả mọi người. Đọc xong truyện với 3 tình huống của 3 cô gái trẻ, người đọc có thể tìm thấy bản thân và nghiệm ra nhiều chân lý đối với tình cảm và hôn nhân rất thiết thực. Ngoài ra tình tiết truyện đọc cũng hài, thư giãn, nhưng vì truyện hơi ngắn nên kết hơi bị cụt. *** Quy tắc của gái ế. Mới chỉ nghe qua người ta nói cơm thừa, chưa từng nghe nói qua phụ nữ cũng có thể thừa. Câu nói này chính là lời tự an ủi động viên nhau của Vệ Lan và Từ Tịch Tịch. Hai người lúc nói câu này rõ ràng là rất chột lạ nhưng lại cố làm ra vẻ hiển nhiên, thật đáng khen cho dáng vẻ này. Hai cô gái vừa bước sang tuổi 28, chính thức bước chân vào hàng ngũ gái ế, ngoài mặt thì nói như vậy, nhưng quay lưng lại nhìn phiếu cơm dài hạn của mình, hai người đành thở dài rầu rĩ. Đường Tiểu Mạn nói đây gọi là "Miệng nói một đằng, bụng nghĩ một nẻo", lúc nói còn cố ý cao giọng lên, chỉ sợ gái ế các cô đứng ở cửa không nghe thấy. Vệ Lan cảm thấy mình ban đầu nhất định là bị mù hoặc tâm trí mê muội, mới có thể kết bạn cùng người này, lại còn ở chung một phòng. Từ Tịch Tịch lại nhếch miệng khinh thường, bác bỏ lời cô, chỉ coi như cô đang ghen ghét đố kỵ. So với cô, Từ Tịch Tich có khuôn mặt thanh tú, dáng người bốc lửa, ai ai cũng phải ngưỡng mộ. Nhưng nghĩ kỹ, lại cảm thấy tức, đúng là trước đây mình sống quá có lỗi với lương tâm. Đường Tiểu Mạn từ trước đến nay đều cho rằng, mục đích cô sống trên cõi đời này chính là để đứng trước mặt hai người bạn học ế này nói mấy lời đả kích, kích động đến chút ý chí chiến đầu cuối cùng của họ, khiến họ có thể chạy ra đường túm lấy một người đàn ông lôi về nhà cùng nhau lên giường, ngày hôm sau liền tới cục dân chính đăng ký kết hôn, chín tháng sau thì vào phòng sinh, cũng muốn so xem cuộc sống của ai tốt hơn.~d,d,lqd~ Đường Tiểu Mạn thuận tay cầm quyển sách bên cạnh lên, vung tay đánh lên đầu Vệ Lan, nhưng không ngờ lấy trúng quyển sách bìa da cứng, làm cho Vệ Lan ngồi trước máy tính nhảy dựng lên như mèo giẫm phải đuôi, vẻ mặt đáng sợ hiếm thấy. Đường Tiểu Mạn không thèm để ý đến sự tức giận của cô, chỉ tay vào mũi cô mắng: "Cậu xem lại cậu đi, trời sinh đã có khuôn mặt nhỏ như vậy, suốt ngày chỉ mặc đồ công sở, đi giày cao gót, chẳng được ích lợi gì, cứ thấy đàn ông tiến tới chưa cần biết mặt mũi người ta tròn méo như thế nào, liền cúi gầm mặt như tội phạm, nửa lời cũng chả dám hé. Cậu mà không ế, ông trời cũng không đồng ý." Từ Tịch Tịch cảm thấy Đường Tiểu Mạn nói rất hay, còn vỗ phụ hoạ: "Tiểu Mạn nói rất đúng. . . . . ." "Cậu tốt hơn cậu ấy sao, còn đứng đấy mà cười người khác." Đường Tiểu Mạn đổi mục tiêu, quyển sách trong tay cô cũng đổi hướng theo, tới nửa đường chợt nhớ ra đây là quyển sách bìa da cứng, đành dừng lại. Nhưng miệng ngược lại không nhàn rỗi, tiếp tục nói, "Trời sinh đã có khuôn mặt mê hoặc lòng người, lại chuyên đi làm chuyện mất mặt. Nhìn cậu xem, chẳng khác nào Phạm Băng Băng, vậy mà người ta cho dù có bị bao nhiêu người mắng, nhưng mở TV lên coi kênh nào cũng có mặt cô ta. Với dáng vẻ này của cậu, suốt ngày chỉ biết kể lể chuyện xưa, nào là Trương Tam hôn cậu, Lý Tứ nắm tay cậu, Vương Nhị Ma Tử đẩy cậu nằm xuống lại bị cậu đánh cho một trận. Mình đây chư từng thấy cậu đem người đàn ông nào về nhà. Cậu mà không ế, Vệ Lan sẽ không bằng lòng!" "Chuyện này liên quan gì tới mình!" "Chuyện vớ vẩn gì vậy!" "Quả nhiên giọng điệu gái ế y hệt nhau." Đường Tiểu Mạn ngáp một cái, xoay người trở về phòng. "Cậu cũng có hơn đâu!" Lần này cả hai cùng đồng thanh. "Cuối năm nay mình kết hôn, tới lúc đó, hai cậu làm phù dâu cho mình đi." "Không được." Từ Tịch Tịch dứt khoát cự tuyệt, "Nghe nói nếu làm phù dâu ba lần sẽ không lấy được chồng. Mình đã làm hai lần rồi, không nên làm lần thứ ba, cậu tìm người khác đi." "Mình cũng vậy, mình cũng làm hai lần rồi." Vệ Lan vội vàng tiếp lời, chỉ sợ chậm một bước, lập tức sẽ bị người ta trói lại đem tới lễ đường, đặt xuống bên cạnh cô dâu. "Dù sao hai người các cậu cũng không ai thèm lấy, so đo nhiều như vậy làm gì." Đường Tiểu Mạn buông tay ra, làm ra vẻ "Hai người nhìn ta đây". Từ Tịch Tịch thầm nghĩ, để thua như thế này không được, muốn thua cũng không thua trong tay Đường Tiểu Mạn, cắn răng nói: "Bây giờ còn cách cuối năm tận sáu tháng, làm sau cậu biết mình không ai thèm lấy. Hiện tại chỉ cần mình ra ngoài vung tay lên. . . . . ." "Được rồi, mình biết rồi, chỉ cần bây giờ cậu đi ra ngoài vung tay lên, lập tức có một hàng dài đàn ông chạy tới cầu xin cậu gả cho họ có phải không." Đường Tiểu Mạn chỉ tay lên trần nhà nói, "Đừng chém gió nữa, đồ đạc ở đây đều bay trên trời hết rồi, cậu còn thổi nữa, nóc nhà chúng ta sẽ bay mất bây giờ." Mặc dù Từ Tịch Tịch tức giận cô nói chuyện quá đáng, không chịu nể mặt ai, nhưng cũng không mở miệng bác bỏ lời cô được. Người bình thường đuối lý tốt nhất nên im lặng, càng mở miệng lại càng chết thảm hơn. Mời các bạn đón đọc Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh của tác giả Tô Lưu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Này, Người Đàn Ông Của Em! - Khiêu Dược Hỏa Diễm
Tôi không gọi em là chị, vì không muốn làm đứa em trai nhỏ của em. Khoảng cách giữa chúng ta không chỉ là tuổi tác, em luôn xem tôi là thằng nhóc mà em đã quen biết từ thuở nào, cho dù tôi đã là một người con trai trưởng thành và trái tim tôi đã biết đập loạn nhịp vì em. Tôi biết, sự ràng buộc giữa chúng ta chỉ là một mối quan hệ mỏng manh. Tôi thật sự rất sợ, lỡ như sợi dây liên hệ ấy đứt đoạn, giữa tôi và em sẽ không có gì liên quan nữa. Tôi luôn nghĩ, đến khi lớn hơn một chút, lớn thêm chút nữa, tôi sẽ cầm tay em, sẽ không bao giờ buông em ra, sẽ dìu em đi suốt cuộc đời. Nhưng tôi không biết cách thể hiện ... Tôi sợ cứ mãi phải gọi em là “chị”. Nhưng cũng được: “Chị, em thích chị, em đã thích chị từ lâu. Trong những ngày tháng em không ở bên chị, chị có nhớ em chút nào không?” Chỉ cần em quay đầu lại, là có thể nhìn thấy tôi. Người đàn ông của em, có thể nhỏ tuổi hơn em, nhưng đã có suy nghĩ chín chắn. Người đàn ông của em, có thể vẫn hồn nhiên, nhưng có bờ vai mạnh mẽ và ấm áp. Người đàn ông của em, có thể chưa có sự nghiệp, nhưng chắc chắn đã biết thế nào là tình yêu đích thực. *** Lại một lễ Tình nhân nữa. Ngày hôm nay, thời tiết thật đẹp, bầu trời không một chút mây, cao lồng lộng. Trời chưa sáng, Trữ Mặc đã thức dậy đến nhà Lâm Nghiêm. Hôm nay anh kết hôn, cô phải đến giúp. "Hành đâu, hành đâu?" Bà Lâm đảo một vòng trong bếp, "Hành tươi tôi mua tối qua đâu?" Ông Lâm lên tiếng: "Tối qua tôi nấu mì ăn rồi!" "Cái ông lão này, cái đó để ông ăn sao? Tôi mua để đi rước dâu đấy!" Bà Lâm nổi giận, nhưng nghĩ hôm nay là ngày vui của con, nên đành thôi. Trữ Mặc vội cầm ly nước cho bà uống: "Mẹ nuôi, đừng giận, để con gọi điện cho Tô Chính đi mua. Cậu ấy đang trên đường, mua xong đến đây chắc chắn vẫn kịp?" Ông Lâm đợi bà quay đi, nhỏ giọng: "Mấy cái quy tắc phiền quá, rước dâu còn phải hành với thịt dê, làm gì chứ, nấu lẩu hả?" "Ba!" Lâm Nghiêm cố nhịn cười, "Coi chừng mẹ nghe thấy, rồi lại bị mắng nữa!" "Mẹ con lớn tuổi rồi, tính khí ngày càng tệ, ba không chấp!" Ông Lâm phẩy tay, nói khí khái, nhưng lại sợ bà Lâm nghe thấy. Trữ Mặc lấy điện thoại đưa ra cho Lâm Nghiêm thấy, tỏ ý muốn ra ngoài gọi điện. Lâm Nghiêm gật đầu. "Tô Chính, tới đâu rồi? Còn không đến thì không rước dâu được đâu!" Tô Chính bị kẹt xe trên đường, nên đành bất lực: "Chị yêu của em, không phải em không muốn tới, đang bị kẹt xe, sắp khóc rồi đây." "Vậy tiện đường mua ít hành nhé!" "Hành?" Tô Chính không hiểu, "Mua hành làm gì? Làm hoa cưới cho cô dâu à? Hơi sáng tạo quá đấy!" "Cậu thật là..." Trữ Mặc không nhịn được cười, "Bảo mua thì cứ mua đi, sao nhiều chuyện vậy? Là phong tục ở quê họ, khi rước dâu phải có một bó hành và một cân thịt dê. Tối qua mẹ nuôi mua hành, nửa đêm cha nuôi dậy nấu mì ăn hết rồi." "Vậy thì hôm nay cha nuôi không cần nấu mì, chỉ cần ăn thịt dê." "Đừng đùa nữa, nhanh đi, sắp đến giờ rồi." Trữ Mặc thấy Lâm Nghiêm bước ra, vội tắt điện thoại. Hôm nay Tô Chính là phù rể. "Thế nào? Cà vạt của anh được rồi chứ?" Lâm Nghiêm đi đến trước mặt Trữ Mặc. Trữ Mặc gật đầu: "Yên tâm đi, rất đẹp trai!" "Phù rể có đến không vậy?" ... Mời các bạn đón đọc Này, Người Đàn Ông Của Em! của tác giả Khiêu Dược Hỏa Diễm.
Nam Sơn Có Củ Ấu - Lâm Địch Nhi
Củ ấu trong truyện này từ chưa có củ ấu đến khi có củ ấu, ầy, suy nghĩ trong lòng cũng đã khác, ít nhất cô cũng không có đau buồn như vậy. Vẫn là HE tốt đẹp, khiến cho người khác hạnh phúc, dường như rất viên mãn! *** Lâm Địch Nhi là nhà văn trẻ mới nổi ở Trung Quốc, tác phẩm của cô được độc giả đánh giá cao bởi sự đằm thắm, nhẹ nhàng, xúc động, trong đó nhiều tác phẩm viết về chủ đề hôn nhân thu hút sự chú ý đông đảo của độc giả nữ châu Á. Lâm Địch nhi là tác giả văn học mạng nổi tiếng, tại tứ nguyệt thiên (hiện nay sát nhập cùng hệ thống 17 K tiểu thuyết). Một số tác phẩm tiêu biểu: Thế nào là một loại tình yêu không đau Xuân Sắc Như Thế Hoa Hồng Ký Ức Hoa Hồng Giấy Nơi Nào Phong Cảnh Như Tranh Gió Thổi Mùa Hè Nam Sơn Có Củ Ấu .... *** Cố Dĩnh đưa một tấm thiệp mời cho Chương Linh, Kiều Viễn sắp kết hôn, hôn lễ sẽ diễn ra vào năm mới. “Đi đi, Thượng Hải ấm hơn Bắc Kinh nhiều, chỗ đó lại là Giang Nam, coi như đi nghỉ ngơi một chuyến, tiện thể mua thêm chút quần áo mới luôn.” Cố Dĩnh cố gắng thuyết phục. Chương Linh đặt thiệp mời xuống, rất lạ là tâm trạng của cô khá bình tĩnh. Có một loại yêu, nếu không vượt mức quy định thì sẽ rớt lại phía sau, không bao giờ nắm bắt được, nói trắng ra thì chính là, vô duyên. “Tớ phải đi siêu thị rồi.” Cô đuổi Cố Dĩnh ra cửa. “Này, cậu cũng phải cho câu trả lời đi chứ!” “Không đi!” Siêu thị vào buổi chiều không quá đông đúc, cô mua trái cây, bánh mì, rau và một số đồ dùng hàng ngày. Có một gian hàng đầy người ở phía trước, cô đẩy xe, nhìn qua, thì ra là đang bán ngũ cốc. Đầu nóng lên, cô cũng mua một túi lớn. Về đến nhà, đang xem sách hướng dẫn thì chuông điện thoại di động vang lên. Hàn Hoàn Vũ vừa tan làm, hỏi cô muốn đi đâu ăn cơm. Cô hơi sửng sốt, rồi bảo anh tới chỗ cô ăn cháo! Khoảng mười giây sau, anh mới không chắc chắn hỏi lại: “Có muốn anh mang chút thức ăn qua không?” “Tháng trước anh đi kiểm tra sức khoẻ, không phải có mấy chỉ tiêu vượt mức bình thường sao, ăn chay sẽ tốt hơn.” Không đợi anh trả lời, cô đã cúp điện thoại. Sau khi cháo sôi, chỉ cần đợi thêm bốn mươi phút là có thể ăn được. Cô cắt hai miếng bánh mì nướng, phết chút mứt hoa quả, trộn salad rau, dở dở ương ương, nhưng thôi, tốt cho cơ thể là được rồi. Vừa trộn salad xong thì chuông cửa vang lên, cô treo áo lên cho anh rồi giục anh đi rửa mặt. ... Mời các bạn đón đọc Nam Sơn Có Củ Ấu của tác giả Lâm Địch Nhi.
Nghìn Kế Tương Tư - Trang Trang
[Trích] Nàng đeo mạng che mặt chỉ để giấu đi dung nhan tuyệt thế? Một cô nương cay độc, không ngừng bày kế, mỹ nhân kế, liên hoàn kế, kế trong kế… thao túng mọi việc mà còn phải sầu tương tư? Chàng chịu đưa tay áo che nắng để cầu nụ cười khó kiếm của hồng nhan? Một công tử đa tình, thấy chiêu tiếp chiêu, cháo ba đậu, trà hoàng liên, rượu bỏ độc… hóa giải mọi sự mà còn phải âm thầm ôm hận? Giữa bối cảnh triều chính phân tranh, giang hồ nổi sóng… tình yêu vẫn có thể bén rễ đâm chồi? Ra tay tàn độc, không để đường lui bởi phải hủy diệt kẻ thù truyền kiếp hay vì đã yêu phải oan gia? Giữa sống tìm chết, giữa thù tìm yêu, kế mưu đối chọi, kết cục thế nào cũng thỏa mãn tâm cơ. ------------ Thẩm Tiếu Phi là thiên kiêm tiểu thư cành vàng lá ngọc của phủ Thẩm tướng, diện mạo như hoa như ngọc cốt cách đoan trang. Ở bến sông Cừ Phù nàng nhìn thấy bóng áo xanh của Đỗ Hân Ngôn – vị công tử phong lưu tuấn tú nổi tiếng khắp kinh thành, liền nhất kiến chung tình. Tiếu Phi yêu chàng, dễ dàng yêu, để rồi sau đó ngày ngày tương tư tính kế Đỗ công tử, làm mọi cách khiến chàng tò mò với mình, tìm hiểu mình. Tiếu Phi đã vì chàng nhiều như thế, thậm chí đến cả thứ mà bản thân nàng yêu quý nhất chính là mạng sống của mình mà nàng cũng đem ra đánh đổi. Chàng, từng ba lần bị nàng tính kế, từng hận đến muốn tự tay giết nàng nhưng cũng từng oán bản thân không thể quên nàng, từ tò mò đến hứng thú chuyển sang căm tức rồi biến thành yêu. Dường như định mệnh đã xếp đặt tất cả… Đây là một cuộc đấu giằng co hao tâm tổn trí giữa huyết thống anh em và tham vọng đế vương, giữa tình huynh đệ tiêu dao chốn giang hồ và nghĩa quân thần, giữa chữ hiếu và chữ tình, giữa yêu thương và cừu hận, giữa những điều mắt thấy tai nghe và thứ được gọi là chân tướng. [Một phân cảnh nhỏ] Tiếu Phi ngồi trên bãi cỏ, ngón tay nhẹ nhàng đưa trên hàng lông mày của Ðỗ Hân Ngôn. Từng ngón tay thanh mảnh của nàng đùa với hàng lông mi như đang gảy đàn, nàng lẩm bẩm: “Hàng mi dài quá, chàng có biết mắt chàng rất có thần không?”. Ngón tay tiếp tục đưa xuống sống mũi, dừng lại bên bờ môi, “Chàng thổi tiêu hay lắm, lẽ nào trong lòng chàng cũng cảm thấy cô đơn?”. Giọng nói của nàng thật nhẹ nhàng, êm ả như tiếng suối. “Chàng ngủ say thế này, em có làm gì chàng cũng không biết được đâu”. Tiếu Phi như tự cổ vũ mình, nàng quay đầu nhìn về hướng con thuyền nhỏ rời đi lúc nãy, từng lớp lau sậy um tùm đã che kín tầm nhìn, Tiếu Phi bỏ mạng che mặt, cúi xuống khẽ chạm vào môi Ðỗ Hân Ngôn, cảm giác ấm mềm, nàng ngẩng đầu lên ngay, khuôn mặt vô cùng rạng rỡ. “Chàng là của em! Không ai tranh được của em!”. Nàng cười mãn nguyện, rồi lại quay lại nhìn Ðỗ Hân Ngôn thêm một lúc nữa, nàng nói thật khẽ: “Em thật muốn thế này mãi, tiếc là chàng sắp tỉnh rồi”. -------------- Trang Trang đã mang đến cho đọc giả một câu chuyện tình yêu lãng mạn cùng cuộc chiến tranh quyền đoạt vị chốn Hoàng gia. Từng nhân vật trong “Nghìn kế tương tư” đều có nỗi khổ tâm giữ cho riêng mình, họ tính kế lẫn nhau để rồi vì thù, vì hận, sinh hiếu kì, tò mò, tìm hiểu dây dưa, rồi từ đó mà đánh mất luôn trái tim mình. Từ đối thủ, từ kẻ thù trở thành người yêu, người thương, từ bạn hữu trở thành địch thủ, tất cả chỉ cách nhau một ranh giới nhỏ. *** Nàng đeo mạng che mặt chỉ để giấu đi dung nhan tuyệt thế? Một cô nương cay độc, không ngừng bày kế, mỹ nhân kế, liên hoàn kế, kế trong kế… thao túng mọi việc mà còn phải sầu tương tư?Chàng chịu đưa tay áo che nắng để cầu nụ cười khó kiếm của hồng nhan? Một công tử đa tình, thấy chiêu tiếp chiêu, cháo ba đậu, trà hoàng liên, rượu bỏ độc… hóa giải mọi sự mà còn phải âm thầm ôm hận? Giữa bối cảnh triều chính phân tranh, giang hồ nổi sóng… tình yêu vẫn có thể bén rễ đâm chồi? Ra tay tàn độc, không để đường lui bởi phải hủy diệt kẻ thù truyền kiếp hay vì đã yêu phải oan gia? Giữa sống tìm chết, giữa thù tìm yêu, kế mưu đối chọi, kết cục thế nào cũng thỏa mãn tâm cơ. *** Trang Trang, nữ nhà văn, nhà báo nổi tiếng người Trung Quốc. Trong giới nhà văn nữ, chị là người tiên phong trong việc đề xướng tuyên ngôn "Phụ nữ không thể không hạnh phúc" trong các tác phẩm của mình. Là một trong những tác giả có nhiều tác phẩm nhất của Yueduji, xuất bản 9 bộ tiểu thuyết kinh điển, bộ nào cũng bán chạy. Bảy năm làm nhà báo, bảy năm làm biên tập đã khiến cho tác giả có cái nhìn sâu sắc về nhiều trạng thái hạnh phúc của phụ nữ. Các tác phẩm tiêu biểu: Tiểu thuyết liên tục đứng đầu bảng xếp hạng nổi tiếng của dangdang.com: Từ bỏ em, kiếp sau nhé.  Bộ tiểu thuyết đề tài vượt thời không được độc giả yêu thích nhất: Duyên kỳ ngộ (02 tập). Cuốn tiểu thuyết ấm áp nhất: Phụ nữ thực tế đàn ông phát cuồng. Vĩnh Dạ Nghìn Kế Tương Tư Mùa Tuyết Rơi Gặp Em Dưới Mưa Xuân Mưa Nhỏ Hồng Trần ... Mời các bạn đón đọc Nghìn Kế Tương Tư của tác giả Trang Trang.
Mưa Nhỏ Hồng Trần - Trang Trang
Mưa nhỏ hồng trần - Trang Trang Bốn cô gái khoa Văn tài sắc, kẻ cá tính, người dịu dàng, người tham vọng, kẻ lại bất cần. Bốn người đàn ông ưu tú, kẻ đa tình, người chung tình, người bao dung, kẻ không tha thứ. Đứng bên nhau tưởng như họ là những mảnh ghép hoàn hảo nhưng chỉ một cái nhấc tay của số phận, bánh răng đã trượt khỏi quỹ đạo ban đầu, trước biến cố bất ngờ, họ sẽ lựa chọn thế nào? Nghiêu Vũ sẽ chọn nối lại mối tình đầu đắm say suốt bốn năm đại học hay chạy theo đam mê mới suốt hai năm cô cô đơn? Tuệ An sẽ chọn tha thứ cho chồng để xây lại tổ ấm hay vứt bỏ cái tổ đã vỡ để xây tổ mới? Thiên Trần sẽ lựa chọn tình yêu hay tình thân? Đỗ Lối sẽ lựa chọn giành giật hay nhường nhịn? Còn những người đàn ông, họ sẽ mặc các cô lựa chọn hay chủ động quyết định trước? Mỗi lựa chọn, mỗi quyết định là một thông điệp về tình yêu và cuộc sống mà Trang Trang gửi tới độc giả. *** Trang Trang, nữ nhà văn, nhà báo nổi tiếng người Trung Quốc. Trong giới nhà văn nữ, chị là người tiên phong trong việc đề xướng tuyên ngôn "Phụ nữ không thể không hạnh phúc" trong các tác phẩm của mình. Là một trong những tác giả có nhiều tác phẩm nhất của Yueduji, xuất bản 9 bộ tiểu thuyết kinh điển, bộ nào cũng bán chạy. Bảy năm làm nhà báo, bảy năm làm biên tập đã khiến cho tác giả có cái nhìn sâu sắc về nhiều trạng thái hạnh phúc của phụ nữ. Các tác phẩm tiêu biểu: Tiểu thuyết liên tục đứng đầu bảng xếp hạng nổi tiếng của dangdang.com: Từ bỏ em, kiếp sau nhé.  Bộ tiểu thuyết đề tài vượt thời không được độc giả yêu thích nhất: Duyên kỳ ngộ (02 tập). Cuốn tiểu thuyết ấm áp nhất: Phụ nữ thực tế đàn ông phát cuồng. Vĩnh Dạ Nghìn Kế Tương Tư Mùa Tuyết Rơi Gặp Em Dưới Mưa Xuân Mưa Nhỏ Hồng Trần ... *** Cơ hồ từ khi con bướm đó bay đi, em đã không còn là Thiên Trần trong kí ức tôi. Hoặc là Thiên Trần trong kí ức chỉ thuộc về tôi, còn em không thuộc về tôi nữa. Một đoàn dài những chiếc xe Mescedes đen bóng từ từ lướt qua trước mặt tôi, bó hoa tươi và những quả bóng màu trên xe đâm vào lòng tôi. Ánh nắng sớm, mới hơn chín giờ đã mang cái nóng chói chang của mùa hè làm tôi nhức mắt. Tôi muốn tin, chính ánh nắng gay gắt nhất mùa hè chứ không phải nước mắt làm mờ tầm nhìn của tôi. Khi chiếc xe đi đầu lướt qua, từ xa tôi chỉ có thể nhìn thấy một góc tấm voăn trắng, chiếc xe đen bóng càng làm nó thêm nổi bật, như cánh bướm trắng bay trong gió, không nén được tôi gọi một câu, “Trần Trần…”, đó là giọng của tôi ư? Khàn đặc như của một khách bộ hành đi trên sa mạc quá lâu, khô chát không còn hơi nước, trầm như tiếng sấm từ xa lắc vọng về. Vừa thốt lên, chưa kịp vang hai mét đã tắt ngấm. Tôi không còn đủ sức gọi to hơn. Đó là người tôi yêu tại sao tôi cam chịu, tại sao tôi không giành lấy! Chân đã nhanh hơn đầu, sải một bước dài. Tôi như chiếc đinh, chôn chặt nơi góc phố, không cất nổi bước thứ hai. Nỗi khổ của em, tôi đương nhiên hiểu! Em có một người bố là vị giáo sư nho nhã khả kính, một người mẹ sắc sảo lạnh lùng, còn tôi có bố mẹ và ông cậu nghỉ hưu sớm cùng một căn nhà chật chội. Tôi có thể không chơi bài, có thể phấn đấu sự nghiệp riêng, nhưng tôi lấy gì lấp đầy cái hố sâu ngăn cách hai nhà? Tiền có thể lấp được không? Trong đầu luôn vang lên câu nói lạnh lùng của mẹ em, cuộc sống như vậy em có hạnh phúc? Có thể không? Nếu có thể, tôi quyết không từ bỏ, nhưng, Tiêu Dương! Tôi không ngừng hỏi chính mình, nếu Thiên Trần không hạnh phúc, mi lấy gì bù đắp? ... Mời các bạn đón đọc Mưa Nhỏ Hồng Trần của tác giả Trang Trang.