Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Không Yêu Lúc Sau

Văn án:  Cùng ác long chiến đấu quá lâu, bản thân cũng trở thành ác long: Chăm chú nhìn vực sâu quá lâu, vực sâu cũng chăm chú nhìn lại mình. Hắn vì báo thù cho cha, khiến cô cửa nát nhà tan. Sau khi hạnh phúc tan vỡ, hắn mới hiểu được, hạnh phúc so với ân oán càng quan trọng hơn, không có gì đáng giá để lấy hạnh phúc mà trả đại giới. Hắn hỏi: Làm sao em mới chịu trở về? Cô đáp: Trừ phi anh đem tất cả, trả lại cho tôi. Cô lạnh nhạt đối đãi, hắn từng bước tương bức. Tình yêu đã thành chuyện cũ, cô sao có thể tin tưởng hắn một lần nữa đây?   “Có người đang đắm chìm trong tình yêu thì ở nơi nào đó, ai đó nói lời ly biệt.” (*) Hôm ấy, trời đổ cơn mưa, tựa như giọt lệ, khắc sâu vào lòng… Cho đến tận lúc này, khi đã trải qua thật nhiều năm Viên Miêu vẫn không thể nào quên được giây phút đau đớn ấy trong cuộc đời mình. Ngày mà Chư Nhất Hành buông lời ly biệt cùng cô cũng là ngày cô đánh mất tất cả mọi thứ quý giá trong cuộc đời mình…  Viên Miêu là tiểu thư độc nhất của Viên gia, từ bé đến lớn được cha mẹ yêu thương sủng ái vô cùng. Viên Miêu xinh đẹp thông minh, tính tình lại hoạt bát đáng yêu, lúc nào cũng rạng rỡ như ánh mặt trời. Thanh xuân của Viên Miêu tựa như cơn mưa rào, thấm ướt muôn hoa, làm mềm mái tóc, tan chảy trái tim, yêu thương một người. Lần đầu tiên nhìn thấy anh chàng Chư Nhất Hành khóa trên, Viên Miêu liền lạc nhịp. Ánh mắt, nụ cười và bóng dáng của anh, nhẹ nhàng khắc vào lòng cô. Hóa ra, để lỡ một giây lại biến thành yêu thương một người lúc nào không hay.  Vì để truy đuổi anh chàng cao ráo đẹp trai thành tích tốt Chư Nhất Hành mà Viên Miêu đã sử dụng rất nhiều cách từ vô ý đến cố tình. Nhưng mặc cho cô có bao nhiêu cố gắng thì anh vẫn lạnh nhạt lúc xa lúc gần. Viên Miêu lại càng ra sức nỗ lực, không ngại mặt dày, không ngại đau lòng, không ngại tổn thương… từng bước tiến tới.  Vốn dĩ, trong câu chuyện tình yêu này, Chư Nhất Hành chỉ cần đứng yên ở đó, Viên Miêu sẵn sàng vứt bỏ tất cả truy đuổi anh, cho dù là 1000 bước gian nan, vẫn cam tâm tình nguyện lấp đầy. Cuối cùng, ngày hôm ấy, Viên Miêu có thể dũng cảm đứng trước mặt anh mà nói rằng “Chư Nhất Hành, em thích anh, chúng ta ở bên nhau đi”. Rồi như sợ anh từ chối mà vụng về hôn lên môi anh, thành công bắt anh làm bạn trai của mình. Chỉ là, Viên Miêu không biết rằng, bi kịch đã bắt đầu từ giây phút này. Giây phút cô để cho Chư Nhất Hành nắm lấy toàn bộ tình yêu và trái tim mình. Bởi vì, Chư Nhất Hành không yêu cô. Bởi vì, Chư Nhất Hành còn có mục đích khác. Bởi vì, Chư Nhất Hành sẽ phá hủy tất cả mọi thứ mà cô có. Bởi vị, bọn họ sinh ra vốn dĩ là kẻ thù chứ không phải là người yêu của nhau. Nhưng, Viên Miêu khờ khạo ngốc nghếch vẫn chưa biết sự thật tàn nhẫn này. Thế nên, Viên Miêu kiên quyết không nghe khuyên can từ bố mẹ mà muốn gả cho anh bằng được. Cuối cùng, khi tuần trăng mật đang còn dang dở, khi những tháng ngày hạnh phúc còn chưa được bắt đầu, thì cũng là lúc chân tướng phơi bày… Cha cô bị người ta tố cáo, đến nỗi phải nhảy lầu tự sát, tất cả tài sản toàn bộ bị niêm phong. Viên Miêu hoảng loạn gọi điện cho Nhất Hành, nhưng đổi lại chỉ là những âm tút dài vô định. Lần đầu tiên trong cuộc đời, mỗi giây phút chờ đợi trôi qua với cô lại thống khổ đến vậy. Cô muốn tìm anh, nhưng không thể gặp. Mọi thứ hỗn loạn, xáo động đầy bi kịch. Đến bây giờ, Viên Miêu mới nhận ra có gì đó không đúng thì cũng là lúc Nhất Hành muốn ly hôn, ly hôn người vợ anh vừa mới hôm trước ân ái mặn nồng, ly hôn với những vạch trần sự thật khốc liệt. Nhưng mà, Viên Miêu vẫn muốn cho anh thêm một cơ hội nữa, biết đâu tất cả chỉ là hiểu nhầm. Vì thế, cô liều mạng dùng cách thức cực đoan nhất, một mồi lửa, thiêu trụi toàn bộ ký ức của bọn họ, cũng ném cô vào con đường lao tù. Chỉ là, anh vẫn không đến, không đến gặp cô… Bi ai cỡ nào kia chứ? Những tháng năm trong nhà giam tăm tối, những cơn ác mộng hàng đêm giày vò, nỗi đau đớn, sự tuyệt vọng đến mức cảm thấy mỗi một phút giây hít thở cũng khổ sở đến nhường nào đã dạy cho Viên Miêu biết rằng: Cho dù thế giới này vứt bỏ cô, cô cũng không được phép từ bỏ chính mình, bởi vì cô còn có một sinh mạng trân quý cần được yêu thương và bảo vệ. Sinh mạng ấy vì những sai lầm của cô mà phải gánh chịu rất nhiều tổn thương. Cô không thể lần nữa lạc lối. *** Một lần nữa quay về với thế giới ánh sáng bên ngoài song sắt, Viên Miêu tự hứa với lòng quên hết tất cả, dốc sức làm việc nuôi mẹ già, tìm cách đưa đứa con bị bỏ rơi của mình về. Còn Chư Nhất Hành, xem như nợ máu cũng trả bằng máu rồi. Từ đây ân đoạn nghĩa tuyệt. Thế nhưng, dù đã trốn chạy đến Giang Thành xa xôi thì Viên Miêu vẫn không thể nào phủ lấp được quá khứ, bởi vì tại đây cô và Chư Nhất Hành lại gặp nhau. Xa lạ. Xa lạ. Xa lạ… Vốn dĩ chỉ nên như những người xa lạ, vô tình lướt qua, vô tình rời khỏi. Vậy mà, Chư Nhất Hành từ khi nhìn thấy Viên Miêu liền chấp nhất không chịu buông tay. Rõ ràng, ân oán giữa họ cũng nên kết thúc từ ngày hôm ấy. Hắn sống cuộc đời của hắn, trên đỉnh vinh quang, giàu sang phú quý còn cô mất hết tất cả, nghèo hèn dơ bẩn. Nhưng, ngày cô rời đi, trái tim hắn cũng tựa như chìm vào vực sâu, không vui vẻ, không nụ cười, chỉ còn tăm tối vây quanh.  Viên Miêu không còn là cô gái nhỏ vẫn hay nói hay cười truy đuổi theo hắn lúc trước nữa. Cô ấy bây giờ rất gầy, rất kiên cường, rất xa lạ. Cô ấy bây giờ nói rằng, cô ấy không yêu hắn, mọi chuyện trong quá khứ tất cả đều là sai lầm. Hắn thế nhưng tức giận, muốn đem cô nhốt bên mình, thời thời khắc khắc nhắc nhở cho cô biết rằng, không thể dễ dàng phủi sạch tất cả. Nợ nần của bọn họ, dây dưa đến hết kiếp hết đời. Vậy nên, hắn tìm mọi cách bắt ép cô phải khuất phục mình, trừng phạt cô tàn nhẫn nếu muốn rời xa hắn. Dường như, thế giới của hắn sắp phát điên rồi, lại vì con gái của kẻ thù mà làm những điều không nên. Thế nhưng, buông tha cho cô, ai sẽ buông tha cho hắn. Vì thế hắn tình nguyện bẻ gẫy đôi cánh của cô, cũng muốn cô lưu lại bên mình. Chỉ là, hắn không biết, duyên phận như sợi dây mỏng manh, một khi đứt lìa, không dễ hàn gắn. Phải chăng, những năm tháng còn lại chỉ là tang thương nước mắt. Cam kết 10 năm kia, có bao nhiêu tàn nhẫn. Người đã từng rời đi, còn có cơ hội trở về. Sai lầm nối tiếp sai lầm. Nửa đời còn lại, hắn nguyện bù đắp liệu cô có thể thứ tha? *** “Không yêu lúc sau” là bộ truyện convert nữ truy, ngược, có sắc, có sạch đầu tiên mình đọc của tác giả Thường Nhàn. Truyện được viết theo motif khá cũ khi kể về ân oán tình thù của các thế hệ nhưng dưới ngòi bút của tác giả câu chuyện có một sức hút rất riêng và đặc biệt hay. Qua từng chương truyện chúng ta dường như bị cuốn vào thế giới của từng nhân vật, đau lòng rơi nước mắt hay mỉm cười hạnh phúc cho họ.  Nam chính Chư Nhất Hành là một người có tính cách trầm tĩnh hướng nội nhưng thủ đoạn và tàn nhẫn không ai bằng. Rõ ràng, từ ban đầu hắn đã để ý và đem lòng yêu thương Viên Miêu, nhưng lại bị thù hận khiến cho lạc lối. Vì thế, hắn tự tay đem hạnh phúc của bản thân hủy diệt, đến khi hắn nhận ra sai lầm thì quá khứ hay hiện tại đã gây thương tổn cho rất nhiều người. Nhưng thật may mắn là sau bao nhiêu thăng trầm cuối cùng hắn cũng biết trân trọng, sửa sai và tìm về tình yêu của mình. Nữ chính Viên Miêu quả thật là một cô gái nhỏ đầy kiên cường. Tuổi thanh xuân yêu một người hết lòng, dốc sức vun đắp cho tình yêu ấy, nhưng kết quả lại đầy bi thương. Lần nữa trở về, cô học cách đứng dậy từ nỗi đau, không để thù hận che mờ mắt mà nỗ lực gấp nhiều lần cho những điều tốt đẹp bên cạnh.  Tình mẫu tử thiêng liêng cô dành cho con trai nhỏ, thật sự rất xúc động. Những phân đoạn này, tác giả đánh sâu vào trái tim người đọc. Một người mẹ, dẫu từng bị cả thế giới vứt bỏ hay giẫm đạp vẫn có thể đem đến cho đứa con của mình những gì tốt đẹp và tươi sáng nhất.  Cuối cùng, sau cơn mưa tuyết lạnh giá, nắng ấm trở về và hạnh phúc đã nở hoa.  Đáng tiếc, truyện hiện tại chỉ có bản convert thôi mà vẫn chưa nhà nào nhận edit hết. Nên hnay mình nhiệt liệt đề cử cho những bạn có gu ngược, sắc, trước ngược nữ sau ngược nam liều mình mở hố nhé ^^ ____________ Văn án được edit bởi #Ám Dung Hoa page #RVNT0105 " ": Trích từ truyện (*): Trích bản dịch lời bài hát How Much Love Do You Have in Your Wallet do Park Yoochun thể hiện #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Không Yêu Lúc Sau của tác giả Thường Nhàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Văn Sĩ Điên Cuồng Tập 1 - Điệp Chi Linh
Một người, trên mặt luôn thường trực nụ cười lưu manh, nhưng lại sẵn sàng giúp người kia khi lâm vào hoàn cảnh khó khăn nhất.  Một người, ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng, cao ngạo là một quá khứ khổ đau và một nội tâm sôi sục.  Hồi nhỏ, câu đùa của người này được người kia coi là lời hứa.  Thủa thiếu thời, một quãng thời gian thuần khiết, chân thành.  Nhiều năm sau, họ cùng đứng trên đỉnh huy hoàng.  Hắn lạnh lùng hỏi, cậu muốn cái gì? Muốn đứng ở vị trí thứ nhất, đem tôi dẫm nát dưới chân để chứng minh sự vĩ đại của cậu sao? Cậu cười đáp, tôi muốn một gia đình, anh có thể cho tôi không? Áp trại phu nhân của anh, còn nhớ hay không? Văn sĩ điên cuồng sẽ đem đến cho bạn một câu chuyện điên cuồng về tình yêu. Trong buổi sinh hoạt câu lạc bộ văn học của trường trung học Nhân Xuyên, Chu Phóng bất ngờ gặp Đoan Mộc Ninh, cậu bé mà hắn thường trêu đùa hồi nhỏ, nhưng với tính cách phóng khoáng, vô tư của mình, Chu Phóng cơ hồ quên mất. Đoan Mộc Ninh lại luôn khắc ghi hình ảnh Chu Phóng trong lòng, vì trong tuổi thơ buồn tẻ của Đoan Mộc Ninh, Chu Phóng là một ánh hồi quang tươi sáng nhất. Mẹ Đoan Mộc Ninh bất ngờ bị tai nạn qua đời, Chu Phóng vốn sống một mình vì cha mẹ li hôn, đem Đoan Mộc Ninh đang bơ vơ không nơi nương tựa về sống với mình. Cuộc sống chung làm hai người nảy nở những kỉ niệm khó quên, nhen nhóm những tình cảm vượt quá mối quan hệ anh em bạn bè thông thường, đồng thời cũng dẫn đến những hiểu lầm đáng tiếc…  *** Điệp Chi Linh một nhà văn nữ thuộc thế hệ 8X là người theo chủ nghĩa lạc quan, tin rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách mới có thể bền lâu. Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc. Coi máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như niềm vui lớn nhất của cuộc đời. Các tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam: ✤ Ngôn tình: - Ốc sên chạy (Chuyện về Vệ Nam và Lục Song) - Chờ một ngày nắng (Chuyện về Tiêu Tinh và Quân Tắc). ✤ Đam mỹ: - Tình yêu đau dạ dày (Chuyện về Tiêu Phàm và Vệ Đằng) - Điểm khởi đầu hạnh phúc (Ngoại truyện Tình yêu đau dạ dày) - Văn sĩ điên cuồng (Chuyện về Chu Phóng và Đoan Mộc Ninh). *** Việc lời thú tội trên diễn đàn đăng một thời gian, Chu Phóng cũng không liên hệ với người đó nữa, MSN sau khi dùng xong một lần cũng vứt vào trong thùng rác, mỗi ngày vẫn lên Q viết tiểu thuyết. Nhưng kì lạ là, mỗi lần mình lên mạng, con chim cánh cụt Bảo Đinh cũng ở trên mạng. Chu Phóng thầm nghĩ, có lẽ là QQ của cậu ta đã cài đặt chế độ “ẩn thân vẫn có thể nhìn thấy” với mình không? Lẽ nào là kẻ thù gặp mặt cực kỳ đỏ mắt, cậu ta muốn làm cho mình cả ngày đỏ mắt sao? Thế là, Chu Phóng cũng cài đặt chế độ ẩn thân vẫn có thể nhìn thấy với cậu ta. Giang Ninh ở đầu kia, nhìn thấy avatar của Chu Phóng sáng lên, bất giác kích đúp vào mở ra, ngón tay thon dài đặt trên bàn phím, nghĩ một hồi lâu không biết nên nói gì, đành gửi qua một dòng tin: “Thông báo xin lỗi của tôi, anh đã nhìn thấy chưa? Có vừa lòng không?” Vốn trong lúc bối rối tìm chủ đề nói chuyện, nhưng lại bị Chu Phóng hiểu thành cậu ta đang vênh váo tự đắc khoe khoang, giống như đứa trẻ bướng bỉnh nhận sai quay đầu lại nói câu “đã nói xin lỗi rồi anh còn muốn gì nữa!” Chu Phóng xoa xoa mũi, cảm thấy tuy rằng cậu ta lạnh lùng khó chịu, nhưng cũng có chút đáng yêu của trẻ con, thế là cười đáp: “Vô cùng hài lòng, cảm ơn sự phối hợp của cậu.” Người bên kia vội vã đổi chủ đề: “Cuộc thi gần đây anh có tham gia không?” “Cuộc thi gì?” “Biên tập không nói với anh sao?” “Không.” “Cuộc thi viết văn về trò chơi mạng giả tưởng, nghe nói hợp tác với công ty trò chơi, tác phẩm được giải thưởng có thể được chuyển thành trò chơi.” ... Mời các bạn đón đọc Văn Sĩ Điên Cuồng Tập 1 của tác giả Điệp Chi Linh.
Thời Gian Trôi Mãi - Thanh Sam Lạc Thác
Nhâm Nhiễm đã vội vã rời khỏi Bắc Kinh trong mâu thuẫn, tự trách và băn khoăn, định bắt đầu lại một cuộc sống hoàn toàn mới. Thế nhưng hồi ức trong quá khứ tồn tại khắp nơi, Trần Hoa lại không muốn buông tay... Là trò chơi mèo bắt chuột, hay là sự kiếm tìm khổ sở của mối tình dịu dàng ngày cũ...? Giữa Trần Hoa và Nhâm Nhiễm lại bắt đầu một mối tình khác thường. Một mối tình rực rỡ khi đã bỏ lỡ nhau nhưng bỗng quay trở lại tìm nhau, Một đôi tình nhân tiếp tục vùng vẫy, giằng co trong những tháng ngày trôi mãi, Lần này, chúng ta sẽ được thấy kết cuộc thế nào? Họ đã đi qua tuổi trẻ, đi qua năm tháng Thế nhưng, thời gian ít nhất đã dừng lại ở nơi này. *** Sau một ngày, Điền Quân Bồi lại gặp ông Nhâm Thế Yến trong một bữa ăn. Người đứng ra mời là ông Hầu - trưởng văn phòng luật sư Kinh Thiên ở Hán Giang, đối tác của anh và ông Tào Hựu Hùng trong cuộc đàm phán này, Ông Hầu hơn 50 tuổi, nhưng tóc tai, ăn mặc rất hợp thời, dù là đi làm, nhưng ông cũng không giống với các luật sư khác mặc đồng phục công sở, mà mặc chiếc áo phông Polo màu hồng phấn rất nổi bật, chiếc quần thể thao cộng với đôi giày ba ta trắng, cổ áo phông được bẻ cao lên. Nhưng cho dù thế nào, tư chất của ông ta bày ở đó, tuổi tác bày ở đó, thân hình mập mạp bày ở đó, so với ông Tào Hựu Hùng đang ở tuổi cường tráng thì vẫn có đủ tư cách để đeo thêm một chữ "lão" hơn. Ông ta đã lăn lộn trong giới tư pháp nhiều năm, kiếm được số vốn kha khá, sau khi đưa vợ con ra nước ngoài, một mình ở trong nước tận hưởng sự tự do ngoài ngũ tuần nhưng vẫn thích trêu hoa ghẹo nguyệt mà không có ai quản lý, không còn sốt sắng như năm xưa, nghiệp vụ của văn phòng luật sư Kinh Thiên đang trên đà xuống dốc. ... Mới các bạn đón đọc Thời Gian Trôi Mãi của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh - Thanh Sam Lạc Thác
Chia tay - một tình yêu tan vỡ - không bao giờ là sự dễ chịu đối với cả hai người. Nhưng có người nhanh chóng vượt qua được nỗi đau, có người lại trọn cách sống chung cùng kỷ niệm và cũng có những người tự nhiên hình thành một sự "miễn dịch" với tình yêu. Bảy năm trước, Tạ Nam khi đó chỉ là một cô sinh viên năm thứ tư đại học, chưa kinh nghiệm, không việc làm chính thức, gia đình cô cũng chỉ ở mức bình thường, vậy mà cô lại phải gánh trên vai một gánh nặng kinh tế không hề nhỏ, cô phải kiếm tiền để trả góp cho một căn hộ chung cư. Đáng lẽ gánh nặng này sẽ không đè nặng lên cô đến thế nếu như anh - người đàn ông khi đó đã cùng cô tô vẽ nên giấc mơ về một ngôi nhà đầm ấm hạnh phúc của riêng hai người - không nói với cô hai từ "chia tay". Hạng Tân Dương, cô và anh đã yêu nhau trong suốt ba năm, những tưởng hạnh phúc hôn nhân đang chờ đón ngay sau khi cô tốt nghiệp thì đột nhiên anh lại tự tay mình hủy đi toàn bộ tình yêu của hai người, anh nói rằng: "chúng ta đừng gặp lại nhau nữa" và sau đó, anh kết hôn với một người con gái khác. Tất cả những thứ Hạnh Tân Dương để lại cho cô là gánh nặng trả góp hàng tháng cho căn hộ chung cư mà hai người dự định mua cùng với một trái tim tan vỡ. Trong suốt bảy năm tiếp đó, Tạ Nam lao mình vào công việc, cô tìm mọi cách có thể để kiếm tiền, trang trải trả góp cho căn hộ và khẳng định năng lực bản thân. Mọi người khuyên cô hay bán căn hộ để không phải chịu áp lực kinh tế, nhưng cô không làm vậy, trong suốt thời gian ấy, Tạ Nam không hề bước chân đến nơi đó dù chỉ một lần. Dường như trong căn hộ ấy, cả tình yêu và kỷ niệm cũng đều được Tạ Nam chôn vùi. Sau bảy năm để trống, Tạ Nam đã quyết định dọn đến căn hộ ấy để ở vì Cao Như Băng - cô bạn gái thân thiết ở cùng Tạ Nam chuẩn bị đi lấy chồng. Tại đây, cô đã tình cờ quen biết với Vu Mục Thành - một người đàn ông thành đạt, đẹp trai và luôn lạc quan. Qua nhiều cơ hội tình cờ gặp gỡ, họ quen biết và bắt đầu yêu nhau. Mục Thành rất quan tâm săn sóc Tạ Nam, anh cũng biết về quá khứ của cô nhưng điều đó cũng không làm anh bận tâm. Tạ Nam cảm động, dần dần từng bước đã sống chung với anh. Nhưng do tâm lý mặc cảm, dễ bối rối, lại hay suy nghĩ Tạ Nam luôn sống trong sự cảnh giác không thoải mái. Lại thêm sự trở về của Hạng Tân Dương cùng những lời lẽ đàm tiếu xung quanh mối tình của Tân Dương và Tạ Nam khi xưa khiến cho Mục Thành hiểu lầm rằng Tạ Nam chưa dứt hẳn với quá khứ và chỉ coi anh như một cái phao cứu sinh chứ không phải người yêu. Và rồi, Mục Thành bỏ đi... Câu chuyện sẽ diễn biến ra sao? Tạ Nam cuối cùng sẽ thực sự vượt qua quá khứ và đón nhận Vu Mục Thành? Cô sẽ làm thế nào để anh hiểu và quay về với cô? "... Em sợ em sẽ ôm lấy anh khẩn cầu anh đừng bỏ đi, đến lúc đó anh sẽ rất khó xử, còn em thì càng căm hận bản thân." "Bởi vì em không có niềm tin vào bản thân mình. Em đã từng có một mối tình, đã bỏ hết công sức ra mà vẫn không níu giữ được anh ấy ở lại. Em nghi ngờ liệu em có năng lực giữ được chân người khác không..." *** "Ngày mùng Bốn, Tạ Nam áy náy nói với bố mẹ rằng mình phải đi họp lớp, nên ăn xong cơm trưa sẽ trỏ' về thành phố. Bố mẹ chuẩn bị cho cô những món ăn cô vẫn thích, gói gọn gàng rồi chất đầy trong cốp xe của cô, họ còn mua thêm vài chai tinh dầu hạt tiêu, để cô mang về cho Như Băng. Trong dịp nghỉ Tết, đường cao tốc không nhộn nhịp xe như ngày thường. Gần bốn giờ, cô về đến tiểu khu, dừng xe bên cạnh vườn, rồi mở cốp xách đồ lên. Đến nơi dập thẻ đi vào, đang cố gắng đưa tay ấn mật mã cửa thì di động của cô đổ chuông. Tạ Nam đoán là Vu Mục Thành, trên đường cô đã nhận được cuộc điện thoại của anh, hỏi cô đang ở đâu, còn dặn dò cô lái xe cẩn thận. Cô cố gắng mở cổng toà nhà, lấy thẻ mở cửa từ, rồi đi vào bếp để đồ trên bàn ăn, sau đó lấy điện thoại vẫn đang đ chuông ra nghe, thấy một số lạ, cô vội vàng bắt máy. “Xin chào.” “Xin gọi Hạng Tân Dương nghe điện.” Một giọng nữ xưng xưng vang lên trong điện thoại. Tạ Nam kinh ngạc: “Xin lỗi, chị nhầm số rồi”. “Đủ rồi, Tạ Nam, đừng giả bộ nữa, tôi là Đường Lăng Lâm.” “Tôi biết chị là ai, nhưng chị gọi nhầm rồi, nếu chị muốn tìm chồng chị thì đâu cần gọi điện cho tôi.” “Nếu anh ấy chịu nghe điện của tôi, việc gì tôi phải gọi cho cô. Tết nhất, tôi không muốn nói những lời khó nghe, xin cô đưa máy cho anh ấy.” “Chị Đường à, hay tôi gọi chị là phu nhân Hạng nhé. Chị có biết giờ chị rất quá đáng không? Tôi và Hạng Tân Dương chia tay đã bảy năm rồi. Chị không tìm được anh ấy, đó là việc của chị, không liên quan gì tới tôi. Chị đến tòa báo mà đăng tin tìm người thất lạc, hoặc đưa lên đài, báo cảnh sát, tùy chị, đừng làm phiền tôi nữa.” Tạ Nam tắt điện thoại, ngồi phịch xuống sofa. Cô chẳng còn chút vui vẻ háo hức nào nữa, chiếc điện thoại run lên bần bật theo nhịp đôi tay. Cô vội ném chiếc điện thoại xuống ghế, hai tay giữ chặt lấy nhau, nhưng vẫn không thể kìm được cơn run rẩy ấy. Ngồi ngây ra chốc lát, cô gọi điện cho Như Băng. ... Mời các bạn đón đọc Ở Lại Nơi Này Cùng Anh của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng - Thanh Sam Lạc Thác
“Hướng Viễn, em chỉ là một cô gái bình thường, hoàn toàn không phải người có trái tim rộng mở và dung hòa được tất cả mọi thứ như anh nói. Tình yêu em mong đợi là duy nhất, là độc chiếm, anh có thể cho em không?”  “Không phải em muốn chiếm hết con người và trái tim anh, nhưng em không rộng lượng đến mức để bạn trai đem người con gái khác đặt ở vị trí ưu tiên, quan trọng hơn… Anh thấy đấy, có lẽ anh cho rằng em hiền lành thì đúng là anh chưa hiểu hết về em rồi.”  …  “Tình cảm xem ra còn yếu mềm hơn cả căn nhà kia, cho nên càng cần chúng ta phải trân trọng, bảo vệ. Xán Xán, anh đã từng thất bại trong chuyện tình cảm, điều tồi tệ hơn là anh không biết tự kiểm điểm lại để trưởng thành, chín chắn hơn. Lúc gặp em, anh chỉ là một người đàn ông trầm lặng, em để ý đến anh khiến anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Sau khi ở cạnh bên em, anh mới biết bản thân mong muốn điều gì. Anh cũng đã nghi ngờ và không thể xác định liệu mình có phải là người mà em mong chờ hay không. Có lẽ, khi đem so sánh với những người cùng theo đuổi, em sẽ dễ dàng nhận ra nhược điểm của anh. Thế nhưng ít nhất anh cũng nên làm được đến mức không dễ dàng rời đi, không dễ dàng từ bỏ.”  *** Khi Vương Xán nhận được điện thoại của bạn trai cũ Hoàng Hiểu Thành là lúc cô vừa kết thúc buổi phỏng vấn, đang trên taxi trở về tòa soạn. Bình thường Vương Xán đều bắt xe bus, nhưng hôm nay thời tiết thật quá nóng bức. Cô nhìn ánh mặt trời chói chang rồi quyết định nên yêu làn da của mình một chút, không nên tiếc tiền quá làm gì. “Alo, Vương Xán à? Chào em, có nhận ra anh không?” Nhìn dòng số lạ, Vương Xán hoàn toàn không nhận ra ai, đành vờ hỏi: “Xin lỗi, chỗ tôi ồn quá, tôi không nghe rõ, xin hỏi ai đấy ạ?” Đầu dây bên kia nói tên, Vương Xán giật bắn mình. Người bạn trai cũ hai năm không hề liên lạc bỗng dưng gọi điện thoại tất nhiên không phải là chuyện bình thường. “Rất bất ngờ phải không?” Hoàng Hiểu Thành cười lớn nói: “Anh đến Hán Giang công tác. Công việc ngày hôm nay cũng xong rồi, anh chuẩn bị về Thượng Hải, từ giờ đến lúc máy bay cất cánh vẫn còn chút thời gian, tự nhiên anh rất muốn gặp em.” Vương Xán trầm ngâm. Cô không phải là người nhớ lâu thù dai. Khi tiễn anh đi cô đã hiểu hết, tất nhiên không đến mức hai năm sau chia tay mà vẫn canh cánh trong lòng. Cô không mong chờ anh gặp anh lần nữa, nhưng cũng không có lý do nào để từ chối cả. .... Mời các bạn đón đọc Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.