Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cảnh Đồi Mờ Xám

Nhận được tin Keiko, con gái lớn của mình tự tử, Etsuko, một phụ nữ Nhật Bản sống một mình ở Anh đã bắt đầu cuộc hành trình chìm đắm vào những kí ức về một mùa hè ở Nagasaki hậu chiến. Trung tâm của những kí ức mơ hồ ấy là một tình bạn lạ lùng với Sachiko, người đã bị cuộc chiến tranh tước đi tất cả trừ đứa con gái nhỏ cùng một khao khát mãnh liệt phải đến nước Mỹ bằng mọi giá. Trong cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình, Kazuo Ishiguro đã khắc họa nên bức tranh những số phận ở nước Nhật Bản bại trận, nơi các nhân vật của ông vật lộn, xoay xở, dằn vặt với những thay đổi đến quá nhanh và quá dữ dội. Nhưng sâu hơn, cuốn sách còn là một cuộc thăm dò đầy tinh tế cái bí ẩn của kí ức. Cuộc sống hiện tại đặt nền móng trên kí ức, nhưng đến lượt mình, chính kí ức lại vô cùng bất trắc, khó lường. *** Chương một Niki, cái tên chúng tôi rốt cuộc đặt cho con gái út của mình, không phải tên tắt mà là một thỏa hiệp giữa tôi với cha con bé. Trái khoáy ở chỗ, anh lại là người muốn chọn một cái tên Nhật Bản cho nó, còn tôi - có lẽ vì một mong muốn ích kỷ không muốn gọi lại quá khứ - nên cứ nhất quyết đòi một cái tên Anh. Cuối cùng thì chồng tôi cũng đồng ý với Niki, vì tin rằng có đôi chút Đông phương phảng phất trong đó. Con bé về thăm tôi hồi đầu năm nay, vào tháng Tư, khi ngày vẫn trôi qua trong lạnh giá và mưa phùn. Có thể nó vốn định ở lại lâu hơn. Tôi không biết nữa. Nhưng ngôi nhà thôn quê và sự tĩnh lặng xung quanh khiến nó bức bối, chẳng bao lâu sau, tôi thấy rõ nó đã rất nóng lòng muốn trở về cuộc sống của mình ở London. Nó nghe các đĩa hát cổ điển của tôi với vẻ bồn chồn, lật vội qua biết bao cuốn tạp chí. Điện thoại thường xuyên đổ chuông, nó vội bước qua tấm thảm, thân hình mảnh dẻ siết trong bộ quần áo bó, cẩn thận đóng cánh cửa sau lưng để tôi không nghe được cuộc nói chuyện. Nó rời đi sau năm ngày. Phải tới ngày thứ hai nó mới nhắc đến Keiko. Hôm ấy là một buổi sáng hút gió ảm đạm, chúng tôi đã kê ghế bành ra gần cửa sổ để ngắm mưa rơi xuống mảnh vườn nhà. “Mẹ có nghĩ con sẽ đến không?” nó hỏi. “Ý con là đến lễ tang ấy.” “Không, mẹ nghĩ là không. Mẹ không thực sự nghĩ con sẽ tới.” “Nghe tin về chị ấy, con cũng buồn. Con đã suýt đến đấy.” “Mẹ chưa bao giờ nghĩ con sẽ tới.” “Mọi người không ai hiểu con bị làm sao,” nó nói. “Con không hề nói với bất kỳ ai. Chắc vì con thấy xấu hổ. Quả thực họ sẽ không hiểu được, họ sẽ không thể hiểu cảm giác của con về chuyện ấy. Chị em gái lẽ ra phải là người ta thấy gần gũi, đúng không. Có thể ta không thích họ lắm, nhưng ta vẫn gần gũi với họ. Nhưng sự thực lại không phải thế. Đến bây giờ, con thậm chí còn không nhớ chị ấy trông thế nào.” “Đúng thế, lần cuối cùng con gặp chị cũng đã khá lâu rồi.” “Con chỉ nhớ chị ấy luôn khiến con khổ sở. Con chỉ nhớ có thế về chị ấy. Nhưng mặc dầu vậy, con vẫn buồn khi nghe tin.” Có lẽ điều thôi thúc con gái tôi quay trở lại London không chỉ là sự tĩnh lặng. Vì dù chúng tôi không bao giờ nói chuyện lâu về cái chết của Keiko, chủ đề ấy không bao giờ khuất dạng, luôn lảng vảng bất cứ khi nào chúng tôi trò chuyện với nhau. Không giống Niki, Keiko là người Nhật thuần và hơn một tờ báo đã mau mắn bám vội lấy chi tiết này. Người Anh thích nghĩ rằng tự vẫn đã ăn sâu vào máu người Nhật chúng tôi, cứ như thể chẳng cần phải giải thích gì thêm; vì đó là tất cả những gì họ đưa lên mặt báo, rằng con bé là người Nhật và nó đã treo cổ trong phòng riêng. ⁎ ⁎ ⁎ Cũng chính buổi tối hôm ấy, khi đang đứng cạnh các ô cửa sổ đưa mắt nhìn ra bóng tối ngoài kia, tôi bỗng nghe tiếng Niki sau lưng mình: “Mẹ đang nghĩ gì thế?” Nó đang ngồi vắt ngang người trên ghế trường kỷ, một cuốn sách bìa mềm đặt trên đầu gối. “Mẹ đang nghĩ về một người mẹ từng quen. Một phụ nữ mẹ từng quen.” “Một người mẹ quen hồi mẹ… Trước khi mẹ đến Anh?” “Mẹ quen cô ấy hồi mẹ sống ở Nagasaki, nếu đó là điều con muốn hỏi.” Thấy nó tiếp tục nhìn mình, tôi nói thêm, “Đã lâu lắm rồi. Rất lâu trước khi mẹ gặp cha con.” Có vẻ hài lòng với câu trả lời nên sau khi buông một lời bình luận bâng quơ, nó quay lại với cuốn sách. Nói chung, Niki là một đứa trẻ biết quan tâm. Nó đến đây không chỉ để xem tôi đón nhận tin về cái chết của Keiko thế nào; nó đến thăm tôi xuất phát từ cảm giác sứ mệnh. Vì trong mấy năm gần đây, do quyết định cảm phục một số khía cạnh nhất định trong quá khứ của tôi, nó đã chuẩn bị tinh thần để nói với tôi rằng mọi chuyện đến giờ không có gì thay đổi, rằng tôi không nên ân hận vì những lựa chọn trước đây của mình. Nói ngắn gọn, để trấn an rằng tôi không phải chịu trách nhiệm trước cái chết của Keiko. Lúc này, tôi hoàn toàn không muốn nói nhiều về Keiko vì điều ấy không an ủi tôi là mấy. Tôi nhắc đến Keiko ở đây chỉ vì chuyện đó liên quan đến chuyến thăm của Niki hồi tháng Tư này, và vì chính trong chuyến thăm ấy, tôi lại nhớ đến Sachiko sau ngần ấy thời gian. Tôi chưa bao giờ thực sự thân với Sachiko. Trên thực tế, tình bạn của chúng tôi chỉ kéo dài có vài tuần lễ, không hơn, trong một mùa hè đã nhiều năm về trước. ⁎ ⁎ ⁎ Lúc ấy, những ngày khủng khiếp nhất đã qua. Lính Mỹ vẫn đông như trước - vì đang có chiến trận ở Triều Tiên - nhưng ở Nagasaki, sau những gì đã xảy ra trước đó thì đó là những tháng ngày yên ả và nhẹ nhõm. Có cảm giác thế giới đang thay đổi. Tôi và chồng sống tại một khu vực ở phía Đông của thành phố, chỉ cách trung tâm một chuyến xe điện ngắn. Gần chỗ chúng tôi ở có một con sông, có lần tôi nghe nói từng có một ngôi làng mọc lên ven bờ sông hồi trước chiến tranh. Nhưng rồi bom giội xuống và tất cả những gì còn sót lại chỉ là những đống đổ nát cháy đen. Việc tái thiết đã được tiến hành và chẳng bao lâu sau, bốn tòa nhà bê tông đã mọc lên, mỗi tòa có khoảng bốn mươi căn hộ riêng biệt. Trong số bốn tòa nhà tập thể ấy, tòa của chúng tôi được xây sau rốt, cũng chính vào thời điểm chương trình tái thiết bị tạm hoãn; vậy là giữa chúng tôi và con sông là một vùng đất trống vài mẫu toàn bùn khô và mương rãnh. Rất nhiều người phàn nàn coi ni đó là một mối đe dọa về mặt sức khỏe, và quả thật việc thoát nước ở đó rất kinh khủng. Quanh năm suốt tháng, lúc nào cũng có những hố đầy nước tù đọng, vào những tháng mùa hè, muỗi nhiều đến mức không ai chịu nổi. Thỉnh thoảng cũng thấy các viên chức tới sải chân đo đạc hoặc nguệch ngoạc ghi chép, nhưng rồi nhiều tháng trôi qua mà đâu vẫn hoàn đấy. Cư dân của khu tập thể cũng là những người như chúng tôi - các cặp vợ chồng trẻ, chồng tìm được công việc khá khẩm tại những công ty đang lên. Các công ty là chủ sở hữu của nhiều căn hộ, họ cho nhân viên của mình thuê lại với giá rất hào phóng. Căn hộ nào cũng giống nhau; sàn tatami, nhà tắm và bếp theo thiết kế phương Tây. Chúng đều nhỏ và rất khó giữ cho mát mẻ trong những tháng nóng nực, nhưng về tổng thể, các cư dân ở đây dường như đều có chung cảm giác hài lòng. Tuy vậy, ở đó, tôi vẫn còn nhớ rõ một bầu không khí tạm bợ không lẫn đi đâu được, như thể tất cả chúng tôi đang chờ đến ngày được chuyển tới sống ở một nơi khác tiện nghi hơn thế. Có một ngôi nhà gỗ nhỏ vẫn tồn tại qua sự tàn phá của cả chiến tranh lẫn những cỗ xe ủi đất của chính quyền. Tôi có thể thấy ngôi nhà từ cửa sổ căn hộ của mình, đứng lẻ loi cuối bãi đất trống rộng lớn, gần như ngay sát bờ sông. Đó là một ngôi nhà nhỏ kiểu thường gặp ở nông thôn, mái ngói dốc xuống gần sát mặt đất. Trong những khoảnh khắc trống rỗng, tôi vẫn thường đứng bên cửa sổ trân trân nhìn ngôi nhà đó. Nếu xét tới những chú ý mọi người dành cho sự xuất hiện của Sachiko, thì tôi không phải người duy nhất để mắt đến ngôi nhà ấy. Người ta bàn tán rất nhiều về hai nam công nhân một ngày nọ làm việc ở đó - những chuyện như không biết họ có phải viên chức nhà nước hay không, về sau người ta đồn rằng có người phụ nữ và đứa con gái nhỏ đến sống tại ngôi nhà, chính tôi cũng đã vài dịp thấy hai mẹ con đi qua bãi đất đầy mương rãnh. Lúc ấy là đầu hè - tôi đang mang bầu được ba hoặc bốn tháng - khi tôi lần đầu tiên để ý thấy chiếc xe Mỹ to đùng màu trắng và móp méo đang xóc nẩy chạy trên khu đất, hướng về phía bờ sông. Lúc đó trời đã sẩm tối, mặt trời đang lặn xuống sau căn nhà, thoáng chốc lóe lên trên lớp vỏ xe bằng sắt. Rồi một buổi chiều nọ, tôi nghe thấy hai phụ nữ ở trạm chờ xe điện nói chuyện về người đàn bà đã chuyển tới căn nhà vô chủ bên sông. Một người kể cho người kia mình đã nói chuyện với người ấy vào sáng hôm đó và được đáp lại bằng một thái độ khinh khỉnh không lẫn đi đâu được. Người đi cùng đồng ý rằng người mới đến có vẻ thiếu thân thiện - thậm chí có khi là kênh kiệu nữa. Cô ta trẻ lắm cũng phải ba mươi tuổi, vì con gái cô ta ít nhất cũng đã lên mười. Người phụ nữ thứ nhất bảo cô ta nói giọng Tokyo và chắc chắn không phải dân Nagasaki. Họ bàn tán một lúc về “người bạn Mỹ” của cô, rồi người phụ nữ nhắc lại thái độ kém thân thiện người lạ mặt dành cho mình sáng hôm đó. Tôi không nghi ngờ gì rằng trong số các phụ nữ cùng sống ở khu tập thể vào thời điểm đó, có những người đã phải chịu đau khổ, mang trong mình những ký ức buồn thương và kinh hoàng. Nhưng khi chứng kiến cảnh họ từng ngày bận bịu với chồng con, tôi thấy thật khó tin họ đã từng có lúc sống cuộc đời chất chứa những thảm kịch và ác mộng thời chiến. Tôi không bao giờ cố ý tỏ ra thiếu thân thiện, nhưng nếu bảo tôi không cố chứng minh điều ngược lại thì chắc cũng chẳng sai. Vì vào thời điểm ấy trong đời mình, tôi vẫn còn muốn mọi người để mình được yên. Vậy là tôi chăm chú lắng nghe hai phụ nữ nói chuyện về Sachiko. Tôi có thể hồi tưởng lại một cách sống động buổi chiều hôm ấy ở trạm chờ xe điện. Đó là một trong những ngày rực rỡ ánh nắng đầu tiên sau mùa mưa tháng Sáu, và quanh chúng tôi, các bức tường gạch và bê tông dầm nước đang dần khô ráo. Chúng tôi đang đứng trên cây cầu xe lửa và ở một bên đường ray ngay dưới chân đồi, ta có thể thấy một đám mái nhà tụm lại một chỗ, như thể các ngôi nhà đã xô nhau cùng trượt xuống dốc. Xa hơn một chút là khu tập thể của chúng tôi, nhìn như bốn cột bê tông. Lúc đó, tôi thấy đồng cảm với Sachiko, thấy phần nào hiểu được thái độ xa lánh tôi đã nhận ra khi quan sát cô từ xa. Chúng tôi rồi sẽ trở thành bạn bè với nhau vào mùa hè ấy và tôi sẽ được cô gửi gắm tâm sự riêng, ít nhất là trong một khoảng thời gian ngắn. Giờ thì tôi không nhớ chúng tôi đã gặp nhau lần đầu tiên như thế nào. Chỉ nhớ một chiều nọ tội nhận ra cô đang đi trước mình trên con đường nhỏ dẫn ra khỏi khu dân cư. Tôi vội vã đuổi theo, còn Sachiko cứ bình thản bước. Chắc hẳn lúc ấy chúng tôi đã biết tên nhau rồi, vì tôi nhớ đã gọi cô khi đến gần. Sachiko quay lại chờ tôi bắt kịp. “Có chuyện gì sao?” cô hỏi. “Thấy chị ở đây em mừng quá,” tôi nói, có chút hụt hơi. “Con gái chị, lúc em ra khỏi nhà, nó đang đánh nhau. Ở đằng kia, gần mấy rãnh nước ấy.” “Nó đánh nhau sao?” “Với hai đứa trẻ khác. Một đứa là con trai. Chúng đánh nhau dữ lắm.” “Vậy hả.” Sachiko bắt đầu đi tiếp. Tôi đi bên cạnh cô. “Em không muốn làm chị hoảng hốt,” tôi nói, “nhưng hình như chúng đánh nhau dữ lắm. Em còn thấy một vết cắt trên má con gái chị nữa thì phải.” “Vậy sao.” “Ở đằng kia, phía cuối bãi đất.” “Chúng nó vẫn đang đánh nhau à?” Cô tiếp tục đi lên đồi. “Không. Em thấy con gái chị bỏ chạy.” Sachiko mỉm cười nhìn tôi. “Em không quen thấy trẻ con đánh nhau phải không?” “Trẻ con đánh nhau thì cũng không tránh được. Nhưng em nghĩ nên nói cho chị biết. Và em nghĩ nó không định đến trường đâu. Mấy đứa kia tiếp tục đi về phía trường học, nhưng con gái chị lại quay về phía bờ sông.” Sachiko không trả lời, chỉ tiếp tục đi lên đồi. “Sự thực là,” tôi tiếp tục, “em đã định nói với chị chuyện này từ trước. Chị thấy đấy, dạo này em đã nhiều lần bắt gặp con gái chị. Hình như con bé trốn học chút ít hay sao ấy.” Con đường chia ngả trên đỉnh đồi. Sachiko dừng lại, chúng tôi nhìn nhau. “Em quan tâm đến con gái chị như vậy thật tử tế quá, Etsuko ạ,” cô nói, “hết sức tử tế. Nhất định em sẽ trở thành một bà mẹ tuyệt vời.” Cũng như hai phụ nữ ở trạm chờ xe điện, trước đây tôi vẫn nghĩ Sachiko khoảng ba mươi tuổi. Nhưng có lẽ dáng người trẻ trung của cô đã đánh lừa chúng tôi, vì nét mặt cô già dặn hơn nhiều. Cô đang nhìn tôi với vẻ thích thú thoáng hiện trên khuôn mặt, cái nhìn của cô có gì đó khiến tôi phải lúng túng cười trừ. “Chị rất cảm ơn khi em tìm chị thế này,” cô nói tiếp. “Nhưng như em thấy đấy, giờ chị đang bận chút việc. Chị phải vào Nagasaki.” “Không sao. Em chỉ nghĩ tốt hơn cả là đến nói cho chị hay, chỉ vậy thôi.” Trong khoảnh khắc, cô lại tiếp tục nhìn tôi vẫn với ánh mắt thích thú ấy. Rồi cô nói, “Em mới tử tế làm sao. Giờ thì chị xin phép. Chị phải vào thành phố.” Cô cúi chào, sau đó quay sang ngả đường dẫn lên trạm chờ xe điện. “Chỉ vì nó có vệt xước trên má thôi,” tôi nói, hơi cao giọng. “Còn con sông nữa, nhiều khúc rất nguy hiểm. Em chỉ nghĩ tốt nhất nên tìm gặp chị rồi nói cho chị hay.” Cô quay lại nhìn tôi một lần nữa. “Etsuko này, nếu em không còn việc gì để làm,” cô nói, “thì chắc hôm nay em sẽ không ngại trông con bé giúp chị đâu nhỉ. Buổi chiều chị sẽ về. Chị tin chắc em với nó sẽ rất hợp nhau.” “Em sẽ không phản đối, nếu chị muốn thế. Em phải nói là em có cảm giác con gái chị vẫn còn quá nhỏ để ở một mình suốt ngày.” “Em mới tử tế làm sao,” Sachiko nhắc lại. Rồi cô mỉm cười một lần nữa. “Đúng thế, chị tin rằng em sẽ trở thành một bà mẹ tuyệt vời.” Sau khi chia tay Sachiko, tôi xuống đồi, đi qua khu dân cư để quay về nhà. Chỉ một lúc sau, tôi thấy mình đã về đến bên ngoài tòa nhà nơi mình ở, nhìn ra dải đất trống. Không thấy bóng dáng con bé đâu, đang định quay vào thì tôi bỗng phát hiện có thứ gì đó di chuyển dọc bờ sông. Chắc con bé chỉ vừa mới đứng lên, vì giờ tôi có thể thấy rõ bóng dáng bé bỏng của nó bên kia khoảng đất đầy bùn. Thoạt đầu, một cảm giác hối thúc dâng lên trong lòng, khiến tôi những muốn quên hết chuyện này đi để quay về làm việc nhà. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn tiến về phía con bé, cẩn thận tránh những rãnh nước tù. Theo những gì tôi nhớ thì đó là lần đầu tiên tôi nói chuyện với Mariko. Cách hành xử của nó vào buổi sáng hôm ấy chắc cũng không có gì quá bất thường, vì thực ra tôi cũng chỉ là một người lạ mặt. Nó hoàn toàn có quyền ngờ vực tôi. Và nếu quả là tôi có cảm giác bất an lạ lùng nào đó vào hôm ấy, thì có lẽ cũng chỉ là phản ứng bình thường trước thái độ của Mariko. Sau mùa mưa vài tuần trước, nước sông sáng hôm ấy vẫn khá cao và chảy xiết. Bờ đất dốc thẳng xuống mặt nước, bùn ở chân dốc nơi con bé đang đứng trông sũng nước hơn hẳn. Mariko mặc một chiếc váy bông đơn giản, dài tới gối, mái tóc cắt ngắn khiến nó có vẻ giống con trai. Không cười, nó ngẩng lên nhìn tôi đang đứng trên đỉnh con dốc bùn. “Chào cháu,” tôi nói, “cô vừa nói chuyện với mẹ cháu xong. Cháu là Mariko phải không?” Cô bé tiếp tục nhìn tôi không chớp mắt, chẳng nói một lời. Vệt trên má khi nãy tôi tưởng là máu, giờ hóa ra chỉ là một vết bùn. “Giờ này lẽ ra cháu phải ở trường chứ, đúng không?” tôi hỏi. Nó im lặng một lát. Rồi lên tiếng: “Cháu không đi học.” “Nhưng trẻ em là phải đi học. Cháu không thích đi học à?” “Cháu không đi học.” “Nhưng mẹ cháu không gửi cháu tới trường nào ở đây sao?” Mariko không đáp. Thay vào đó, nó lùi lại một bước. “Cẩn thận đấy,” tôi nói. “Không là cháu sẽ ngã xuống nước mất. Trơn lắm đấy.” Nó tiếp tục đứng dưới chân dốc nhìn lên chỗ tôi đứng. Tôi thấy đôi giày nhỏ xíu của nó nằm ngay cạnh. Cả giày và đôi chân trần của nó đều lấm lem bùn. “Cô vừa nói chuyện với mẹ cháu,” tôi nói, mỉm cười mong nó yên tâm. “Mẹ cháu nói sẽ rất vui nếu cháu lên nhà cô chờ mẹ về. Nhà cô đằng kia kìa, ở khu tập thể ấy. Cháu có thể lên nhà với cồ, ăn thử bánh cô làm hôm qua. Cháu có thích không, Mariko? Rồi cháu có thể kể chuyện của cháu cho cô nghe nữa.” Mariko vẫn nhìn tôi đầy cảnh giác. Rồi không rời mắt khỏi tôi, nó cúi xuống nhặt giày. Lúc đầu, tôi cứ tưởng điều đó có nghĩa nó chuẩn bị đi theo mình. Nhưng khi thấy nó vẫn tiếp tục nhìn mình, tôi mới hiểu ra nó nhặt giày lên là để sẵn sàng bỏ chạy nếu cần. “Cô không làm hại cháu đâu,” tôi nói rồi cười một cách căng thẳng. “Cô là bạn của mẹ cháu mà.” Theo những gì tôi nhớ, hai chúng tôi chỉ nói với nhau có thế vào buổi sáng hôm ấy. Không muốn làm con bé hoảng sợ thêm nên chỉ một lúc sau, tôi đã quay người, vượt qua bãi đất trống về nhà. Quả thực, phản ứng của con bé có phần khiến tôi phật ý; vì trong khoảng thời gian ấy, những điều tuy nhỏ nhặt vậy thôi nhưng lại khơi dậy trong tôi biết bao nỗi e sợ về bổn phận làm mẹ. Tôi tự nhủ chuyện vừa xảy ra chẳng có gì to tát và dù sao chăng nữa, trong những ngày tiếp theo, thế nào cũng có thêm nhiều cơ hội để tôi kết bạn với nó. Nhưng hóa ra, phải đến một buổi chiều khoảng hai tuần sau đó, tôi mới lại nói chuyện với Mariko. ⁎ ⁎ ⁎ Trước chiều hôm ấy, tôi chưa bao giờ đặt chân vào bên trong ngôi nhà nhỏ và đã khá ngạc nhiên khi được Sachiko mòi vào. Trên thực tế, tôi đã lập tức nhận ra cô mời mình là có mục đích gì đó. Quả đúng như vậy, tôi không nhầm. Căn nhà rất gọn gàng, nhưng tôi vẫn nhớ nó tỏa ra một vẻ tồi tàn ảm đạm; xà nhà bằng gỗ trên trần nhìn cũ kỹ và thiếu an toàn, chỗ nào trong nhà cũng phảng phất một mùi ẩm thấp. Cửa trượt ở mặt trước ngôi nhà đã được mở tung cho ánh sáng mặt trời tràn qua hiên vào trong. Mặc dầu thế, phần lớn ngôi nhà vẫn chìm trong bóng tối. Mariko đang nằm ở góc nhà cách xa nguồn sáng mặt trời nhất. Dù rất tối, tôi vẫn thấy có gì đó đang cựa quậy cạnh nó. Lại gần, tôi nhận ra đó là một con mèo lớn đang cuộn tròn trên mặt sàn tatami. “Xin chào, Mariko,” tôi nói. “Cháu có nhớ cô không?” Nó ngừng vuốt ve con mèo và ngước lên. “Cô cháu mình gặp nhau hôm nọ,” tôi nói tiếp. “Cháu không nhớ sao? Ở bờ sông ấy.” Con bé không có vẻ gì đã nhận ra tôi. Nó nhìn tôi một lúc, sau đó lại bắt đầu vuốt ve con mèo. Sau lưng mình, tôi nghe tiếng Sachiko đang pha trà trên bếp đặt ở giữa phòng. Đang định lại chỗ cô thì đột nhiên Mariko lên tiếng, “Nó sắp đẻ rồi.” “Thật sao? thế thì thích thật.” “Cô có muốn một con mèo con không?” “Cháu thật tốt, Mariko. Để cô xem thế nào đã nhé. Nhưng cô tin chắc thế nào lũ mèo con cũng tìm được một mái nhà tử tế.” “Sao cô không lấy một con mèo con?” cô bé hỏi. “Cô kia bảo sẽ lấy một con.” “Để cô nghĩ đã nhé, Mariko. Cô nào cơ?” “Cô bên kia sông. Cô ấy bảo sẽ lấy một con.” “Nhưng cô không nghĩ có ai sống ở bên kia sông, Mariko. Bên ấy chỉ toàn cây cối với rừng thôi mà.” “Cô ấy nói sẽ dẫn cháu đến nhà cô ấy. Cô ấy sống bên kia sông. Cháu không đi theo cô ấy.” Tôi nhìn cô bé trong giây lát. Rồi chợt nghĩ ra, tôi cười phá lên. “Nhưng đó chính là cô mà, Mariko. Cháu không nhớ sao? Cô bảo cháu lên nhà cô chờ mẹ cháu từ thành phố về mà.” Mariko lại ngẩng lên nhìn tôi. “Không phải cô,” nó nói. “Mà là cô kia. Cô ấy sống bên kia sông cơ. Tối hôm qua cô ấy đến đây. Khi mẹ cháu đi vắng.” “Tối hôm qua? Khi mẹ cháu đi vắng?” “Cô ấy nói sẽ dẫn cháu sang nhà cô ấy, nhưng cháu không chịu. Vì lúc ấy trời đã tối. Cô ấy nói thế thì cầm đèn theo” - con bé đưa tay chỉ chiếc đèn xách tay treo trên tường - “nhưng cháu không đi theo cô ấy. Vì lúc ấy trời đã tối.” Phía sau tôi, Sachiko đã đứng dậy và đang nhìn con gái. Mariko trở nên im lặng, sau đó ngoảnh đi và tiếp tục vuốt ve con mèo. “Ra ngoài hiên đi,” Sachiko nói với tôi, tay bê khay trà. “Ngoài ấy mát hơn.” Hai chúng tôi làm theo lời cô, để Mariko lại một mình ở góc nhà của nó. Từ ngoài hiên, tuy không thể nhìn thấy dòng sông, nhưng tôi vẫn thấy rõ nơi triền đất dốc xuống và lớp bùn càng gần mặt nước trông càng ẩm ướt hơn hẳn. Sachiko ngồi lên một tấm đệm và bắt đầu rót trà. “Ở đây nhan nhản mèo hoang,” cô nói. “Chị không thấy lạc quan cho lắm về tương lai của lũ mèo con này đâu.” “Đúng thế, có quá nhiều mèo hoang,” tôi đáp. “Thật đáng thương. Mariko tìm thấy con mèo mẹ ở đây hả chị?” “Không, mẹ con chị mang nó theo. Nếu là chị thì chị đã bỏ nó lại rồi, nhưng Mariko nhất quyết không chịu nghe lời.” “Chị đưa nó về đây từ tận Tokyo sao?” “Không. Chị với con bé đã sống gần một năm trời ở Nagasaki mà. Ở phía bên kia thành phố.” “Ôi vậy sao? Em không biết đấy. Chị sống ở đó cùng… cùng bạn à?” Sachiko ngừng rót trà và nhìn tôi, hai tay ôm ấm trà. Tôi thấy trong ánh nhìn của cô biểu cảm thích thú từng toát ra khi cô quan sát tôi vào lần gặp trước. “Chị e là em nhầm rồi, Etsuko ạ,” cuối cùng cô cũng lên tiếng. Rồi lại tiếp tục rót trà. “Chị sống ở nhà bác trai chị.” “Chị yên tâm, em chỉ…” “Ừ, tất nhiên rồi. Thế nên không việc gì phải ngại ngùng, đúng không?” Cô cười to rồi đưa tôi một chén trà. “Chị xin lỗi, Etsuko ạ, chị không định đùa em. Sự thật là, chị có việc này muốn hỏi em. Muốn nhờ vả em một chút.” Sachiko bắt đầu rót trà cho chính mình, và khi làm việc đó, dường như thái độ cô trở nên nghiêm túc hơn trước. Rồi cô đặt ấm trà xuống, nhìn tôi. “Em thấy đấy, Etsuko, một vài dự tính của chị không tiến triển như đã định. Vì thế nên hiện tại chị cần tiền. Không nhiều lắm, em hiểu không. Chỉ cần một chút.” “Em hiểu,” tôi nói, hạ thấp giọng. “Chắc chị rất vất vả khi phải lo cho Mariko.” “Etsuko này, chị nhờ em việc này được không?” Tôi cúi người. “Em có chút tiền tiết kiệm,” tôi nói, gần như thì thầm. “Em sẽ rất vui nếu giúp được chị phần nào.” Tôi rất ngạc nhiên khi Sachiko cười to. “Em tốt quá,” cô nói. “Nhưng thực ra, chị không muốn mượn tiền của em. Chị đang nghĩ đến việc khác. Hôm nọ em có nhắc tới một việc. Em có một người bạn có quán mì.” “Ý chị là bác Fujiwara?” “Em bảo chị hình như bác ấy đang cần người giúp việc. Một công việc nhỏ như vậy sẽ giúp được chị rất nhiều.” “À,” tôi đáp, hơi do dự. “Nếu chị muốn, em sẽ hỏi giúp.” “Thế thì tuyệt lắm.” Sachiko nhìn tôi trong giây lát. “Nhưng hình như em hơi lưỡng lự về chuyện đó, đúng không Etsuko?” “Hoàn toàn không. Bao giờ gặp bác ấy, em sẽ hỏi giúp chị. Nhưng em chỉ băn khoăn” - tôi lại hạ giọng - “ai sẽ trông con gái chị vào ban ngày?” “Mariko hả? Nó có thể giúp chị ở quán mì. Nó cũng khá được việc đấy.” “Em tin thế. Nhưng như chị thấy đấy, em không biết chắc bác Fujiwara sẽ nghĩ thế nào. Dù sao thì ban ngày Mariko nên tới trường mới phải.” “Chị đảm bảo với em, Etsuko ạ, Mariko sẽ không gây ra một phiền toái nào, dù chỉ là nhỏ nhất. hơn nữa, tuần sau là hết năm học rồi. Chị sẽ đảm bảo nó không làm vướng chân ai. Em có thể yên tâm về điều đó.” Tôi lại cúi người. “Em sẽ hỏi khi gặp bác ấy.” “Chị rất cảm ơn em.” Sachiko nhấp một ngụm trà. “Thực ra, chị muốn nhờ em hỏi bác ấy ngay trong vài hôm tới.” “Em sẽ cố.” “Em thật tốt.” Chúng tôi ngồi im một lát. Nãy giờ, tôi vẫn mải chú ý đến ấm trà của Sachiko; nhìn có vẻ là một sản phẩm cao cấp làm từ sứ trắng. Cả chén trà tôi đang cầm trong tay cũng được làm từ cùng một thứ vật liệu tinh tế ấy. Lúc này khi đang ngồi uống trà cùng nhau, đây không phải lần đầu tiên tôi sửng sốt về sự tương phản kỳ cục giữa bộ ấm chén với vẻ tồi tàn của ngôi nhà cùng mặt đất lầy lội đầy bùn dưới hiên. Khi ngẩng lên, tôi nhận ra Sachiko đang quan sát mình. “Chị quen dùng đồ sứ chất lượng cao rồi, Etsuko ạ,” cô nói. “Em biết đấy, cuộc sống của chị không phải lúc nào cũng giống…” - cô khoát tay về phía ngôi nhà - “thế này. Tất nhiên là chị không ngại một chút bất tiện. Nhưng có một số thứ chị vẫn không thể xuê xoa cho được.” Tôi cúi đầu, không nói gì. Cả Sachiko cũng bắt đầu ngắm nghía chén trà của mình. Cô tiếp tục xem xét, cẩn thận xoay nó trong tay. Rồi cô đột nhiên nói, “Chị nghĩ nói mình lấy trộm bộ ấm chén này cũng chẳng sai. Cơ mà, chắc bác chị cũng không quá nhớ nhưng bộ ấm chén này đâu.” Tôi nhìn cô, hơi ngạc nhiên. Sachiko đặt chén trà xuống trước mặt, phẩy tay xua ruồi. “Có phải chị nói chị sống ở nhà bác chị?” tôi hỏi. Cô chậm rãi gật đầu. “Một ngôi nhà xinh đẹp vô cùng. Với ao cá trong vườn. Khác xa với quang cảnh xung quanh đây.” Trong giây lát, cả hai chúng tôi cùng đưa mắt nhìn vào trong. Mariko vẫn nằm nguyên ở góc nhà từ khi chứng tôi ra ngoài, xoay lưng về phía chúng tôi. Dường như nó đang thì thào nói chuyện với con mèo. Chúng tôi lại ngồi im lặng một lúc lâu, rồi tôi lên tiếng. “Em không biết có người sống bên kia sông.” Sachiko quay ra nhìn những rặng cây ở bờ bên kia. “Không, chị cũng chưa bao giờ thấy ai bên ấy.” “Nhưng cô trông trẻ của chị. Mariko lúc nãy bảo cô ấy đến từ bên kia sông.” “Chị làm gì có người trông trẻ, Etsuko. Ở đây chị không quen ai.” “Mariko có nói về một người phụ nữ nào đó…” “Em đừng để ý đến nó.” “Ý chị là nó bịa ra sao?” Hình như Sachiko thoáng cân nhắc gì đó. Rồi cô nói, “Đúng, nó chỉ bịa chuyện ra thôi mà.” “Vâng, em đoán trẻ con thường hay làm thế.” Sachiko gật đầu, “Khi nào làm mẹ, Etsuko ạ,” cô mỉm cười nói, “em sẽ phải quen dần với những chuyện như thế.” Sau đó, chúng tôi chuyển sang các chủ đề khác. Dạo ấy là thời kỳ đầu trong tình bạn của chúng tôi và chúng tôi chủ yếu chỉ nói về những chuyện vặt vãnh. Phải đến một buổi sáng vài tuần sau đó, tôi mới nghe Mariko nhắc lại về người phụ nữ đã tìm đến nó. Mời bạn đón đọc Cảnh Đồi Mờ Xám của tác giả Kazuo Ishiguro & Lan Young (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chuyện Con mèo dạy Hải âu bay - Luis Sepúlveda
Tên sách: Chuyện Con Mèo dạy Hải Âu bay (full prc, pdf, epub) Tác giả:  Luis Sepúlveda   Thể loại: Hài hước, Sách hay, Sách thiếu nhi, Tiểu Thuyết, Văn học phương Tây   Dịch giả: Phương Huyền   Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn   Năm xuất bản: 2009   Số trang: 140   Giá tiền: 26.000 VND   Khổ: 14x20.5 cm   Đánh máy: Chunny, Vigneyard   Kiểm tra: Hương Giang   Chế bản ebook: Hanki Duong Nguyen   Ngày hoàn thành: 14/7/2009   Nguồn: Bookaholic Club   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Con Mèo dạy Hải Âu bay   Giới Thiệu: Cô hải âu Kengah bị nhấn chìm trong váng dầu – thứ chất thải nguy hiểm mà những con người xấu xa bí mật đổ ra đại dương. Với nỗ lực đầy tuyệt vọng, cô bay vào bến cảng Hamburg và rơi xuống ban công của con mèo mun, to đùng, mập ú Zorba. Trong phút cuối cuộc đời, cô sinh ra một quả trứng và con mèo mun hứa với cô sẽ thực hiện ba lời hứa chừng như không tưởng với loài mèo: Không ăn quả trứng. Chăm sóc cho tới khi nó nở. Dạy cho con hải âu bay. Lời hứa của một con mèo cũng là trách nhiệm của toàn bộ mèo trên bến cảng, bởi vậy bè bạn của Zorba bao gồm ngài mèo Đại Tá đầy uy tín, mèo Secretario nhanh nhảu, mèo Einstein uyên bác, mèo Bốn Biển đầy kinh nghiệm đã chung sức giúp nó hoàn thành trách nhiệm. Tuy nhiên, việc chăm sóc, dạy dỗ một con hải âu đâu phải chuyện đùa, sẽ có hàng trăm rắc rối nảy sinh và cần có những kế hoạch đầy linh hoạt được bàn bạc kỹ càng… Chuyện Con Mèo dạy Hải Âu bay là kiệt tác dành cho thiếu nhi của nhà văn Chi Lê nổi tiếng  Luis Sepúlveda – tác giả của cuốn Lão già mê đọc truyện tình đã bán được 18 triệu bản khắp thế giới. Chuyện Con Mèo dạy Hải Âu bay không chỉ là một câu chuyện ấm áp, trong sáng, dễ thương về loài vật mà còn chuyển tải thông điệp về trách nhiệm với môi trường, về sự sẻ chia và yêu thương cũng như ý nghĩa của những nỗ lực – “Chỉ những kẻ dám mới có thể bay”. Chuyện Con Mèo dạy Hải Âu bay mở đầu cho mùa hè với minh họa dễ thương, hài hước là món quà dành cho mọi trẻ em và người lớn. –— “Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn, và con đã giúp chúng ta làm được điều đó. Con là chim hải âu, và con phải sống cuộc đời của một con hải âu. Con phải bay.” Đó là lời của con mèo mun, to đùng, mập ú Zorba với cô nàng hải âu non bé bỏng đã được cộng đồng mèo ở bến cáng Hamburg chăm sóc và bảo vệ từ khi trứng nước. Câu chuyện thấm đẫm tình mèo và tình người này là một kiệt tác dành cho thiếu nhi của Luis Sepúlveda, một trong những nhà văn xuất sắc nhất Chi Lê hiện nay. Một câu chuyện khiến tâm hồn nở hoa, một thế giới vẹn nguyên, trong sáng và nhân hậu sâu xa, một cuốn sách như viên ngọc khó tìm, dành cho mọi trẻ em và người lớn… “Một câu chuyện đầy cuốn hút về lòng tận tâm và tầm quan trọng của việc giữ lời hứa.” - Publisher Weekly Mời các bạn đón đọc Chuyện Con Mèo dạy Hải Âu bay của tác giả Luis Sepúlveda.
Bên Thắng Cuộc
AudioBook Bên Thắng Cuộc:Giải Phóng AudioBook Bên Thắng Cuộc: Quyền Bính Tên Ebook: Bên Thắng Cuộc (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Huy Đức   Thể loại: Chiến tranh, Lịch sử, Quân sự, Văn học Việt Nam   Nhà xuất bản: OsinBook   Nguồn: Romance Book   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Bên thắng cuộc tập1: Giải Phóng Giới Thiệu: Bên Thắng cuộc là cuốn sách của nhà báo  Huy Đức, gồm hai phần:  Phần 1: Chiến thắng  Phần 2: Quyền Bính Bên Thắng cuộc được chào bán lần lượt vào 12 tháng 12 năm 2012 và 13 tháng 1 năm 2013 trên Amazon. Cuốn sách tường thuật lại những sự kiện đã xảy ra tại Việt Nam, đặc biệt là về mặt chính trị và lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, chủ yếu từ thời điểm 30/4/1975 tại Việt Nam cho tới gần đây. Cuốn sách nhận được rất nhiều tranh cãi cả khen ngợi và phê bình trên báo trong và ngoài nước cũng như dư luận. Bên Thắng cuộc là cuốn sách bán chạy nhất trong mục về Lịch sử Đông Nam Á trên trang Amazon trong tháng 12/2012. Sách in cũng được nhật báo Người Việt tại Mỹ phát hành. Bên Thắng cuộc này đang được Nakano Ari, nhà nghiên cứu chính trị tại Đại học Đại Đông Văn Hóa, Nhật Bản, dịch sang tiếng Nhật Huy Đức đã mô tả cuốn sách của mình như một "lịch sử thực sự của Việt Nam", tác phẩm đã giành được nhiều khen ngợi từ các nhà sử học cho rằng đây là một "cuốn sách trung thực" đem lại những hiểu biết mới mẻ mà không một học giả nào quan tâm tới Việt Nam trong thời kỳ thống nhất có thể bỏ qua.  Huy Đức viết: "Cuốn sách bắt đầu từ ngày 30-4-1975, ngày nhiều người tin là miền Bắc đã giải phóng miền Nam. Nhiều người thận trọng nhìn lại suốt hơn ba mươi năm, giật mình với cảm giác bên được giải phóng hóa ra lại là miền Bắc. Hãy để cho các nhà kinh tế chính trị học và các nhà xã hội học nghiên cứu kỹ hơn hiện tượng lịch sử này. Cuốn sách của tôi đơn giản chỉ bắt đầu kể những gì đã xảy ra ở Sài Gòn, ở Việt Nam sau ngày 30-4: cải tạo; đánh tư sản; đổi tiền… Cuốn sách của tôi cũng nói về hai cuộc chiến tranh cuối thập niên 1970, một với Khmer Đỏ và một với người Trung Quốc. Cuốn sách của tôi cũng nói về làn sóng vượt biên sau năm 1975, nói về sự “đồng khởi” của nông dân, của các tiểu chủ, tiểu thương để giành lấy cái quyền được tự lo lấy cơm ăn áo mặc." Ebook Bên thắng cuộc tập 2: Quyền Bính “Bên thắng cuộc của Huy Đức là quyển sách hay nhất về lịch sử Việt Nam sau 1975 mà tôi được biết, kể cả những công trình bằng ngoại ngữ của các học gải ngước ngoài..” – Trần Hữu Dũng, Đại học Wright, Ohio, USA “Cuốn sách này nói về những sự thật khốc liệt, nhưng vì rất trung thực nên nó khiến ta bình tĩnh hơn trong thế giới và giữa đất nước khốc liệt ngày nay.”  – Nguyên Ngọc, Đại học Phan Châu Trinh, Hội An, Việt Nam “Bên Thắng Cuộc là tác phẩm ‘thực’ nhất, cho đến thời điểm này, ghi lại một giai đoạn lịch sử khốc liệt, thông qua tư liệu, của dân tộc từ biến cố 1975 đến nay.” – Đinh Quang Anh Thái, Nhật báo Người Việt, California, USA “Cuốn sách phân tích tình hình Việt Nam từ năm 1975 - của một nhà báo sinh ra và lớn lên trong chế độ cộng sản - một cách chuyên nghiệp và công bằng hiếm có. Nó là một kho tàng dữ liệu quý báu, có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo dõi chính trị Việt Nam trong nhiều thập niên qua.” – Nguyễn Mạnh Hùng, Đại học George Mason, Virginia, USA "Huy Đức viết công trình khảo cứu lịch sử đặc sắc này với lương tâm trong sáng và tay nghề lão luyện của một nhà báo chuyên nghiệp có trách nhiệm trước vận mệnh của đất nước. Có công minh lịch sử mới có hòa giải dân tộc thưc sự" – Chu Hảo, Nhà Xuất bản Tri Thức, Hà Nội, Việt Nam “Cuốn sách nói về lịch sử thời hậu chiến của Huy Đức là một bước chuyển đầy hứng khởi từ nghề báo tại Việt Nam, ngay tại thời điểm mà ngành báo chí đang trở nên nhu nhược vì chế độ kiểm duyệt. Từ một phóng viên dày dạn kinh nghiệm vốn từng là sỹ quan quân đội miền Bắc, Huy Đức đã hình thành cuốn sách này dựa trên các cuộc phỏng vấn với hàng loạt nhân vật quan trọng và nguồn tài liệu từ trong lòng chính phủ Việt Nam. Tác giả khéo léo dùng tiếng nói của những người trong cuộc thay vì áp đặt ý kiến riêng của mình, cung cấp những kiến thức lịch sử mà công chúng Việt Nam xứng đáng được biết”. – Sophie Quinn-Judge, Đại học Temple, Philadelphia, USA Mời các bạn đón đọc Bên Thắng cuộc của tác giả Huy Đức.
Người Hóa Thú - Katherine Alice Applegate
Tên Ebook: Người Hóa Thú  Tên Gốc: Animorphs   Tác Giả: Katherine Alice Applegate   Thể Loại: Khoa Học, Mạo Hiểm, Phiêu Lưu, Viễn Tưởng, Văn Học Phương Tây   Dịch và Tạo Ebook: Nhóm dịch TVE   Nguồn: e-thuvien.com, tve-4u.org   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Người Hóa Thú - Katherine Alice Applegate full prc pdf epub Giới Thiệu: Người Hóa Thú - Animorphs là một bộ sách khoa học viễn tưởng dành cho thanh thiếu niên được NXB Scholastic phát hành từ tháng 6 năm 1996 đến tháng 5 năm 2001. Năm thiếu niên, một trong số họ đã trở thành diều hâu, và một người ngoài hành tinh, có khả năng biến hình thành bất cứ một con vật nào mà họ chạm tay vào; họ có chung một cái tên là Animorphs, có nghĩa là “Người hóa thú”. Sử dụng khả năng của mình, họ chiến đấu với một chủng người ngoài hành tinh thâm nhập vào Trái đất. Mỗi tập Người Hóa Thú - Animorphs được hình thành thông qua câu chuyện kể của từng cá nhân trong Hội về cuộc chiến tranh bí mật dưới cái nhìn của chính nhân vật đó. Bằng cách sử dụng nghệ thuật viết này, Applegate khai thác nhiều khía cạnh khác nhau tồn tại trong con người. Sự khiếp sợ, chiến tranh, sự mất nhân tính, sự sáng suốt, đạo lý, sự ngây thơ, sự lãnh đạo và sự trưởng thành là những chủ đề quán xuyến suốt bộ truyện. Các nhân vật chính trong Người Hóa Thú Người Hóa Thú - Animorphs này bao gồm 54 cuốn và 10 cuốn đi theo, trong đó 8 cuốn được phát triển tiếp theo cốt truyện: bộ Animorphs Chronicles (Biên niên sử Animorphs) và Megamorphs, hai cuốn không theo cốt truyện: bộ Alternamorphs. Các nhân vật trưởng thành dần qua từng cuốn truyện, phải đương đầu với những sự kinh hoàng của chiến tranh, những nhiệm vụ mà họ phải thực hiện, có lúc phải thỏa hiệp và giấu mình để có thể chiến thắng trong cuộc chiến, đôi khi, thậm chí chỉ là để tồn tại. Người Hóa Thú - Animorphs cho phép người đọc hình dung hết được toàn cảnh của con người vì sáu đứa trẻ “bình thường” này, do hoàn cảnh mới, hoàn cảnh chết người mà buộc phải đối mặt với những phần xấu xa nhất cũng như tốt đẹp nhất của chính mình. Katherine Alice Applegate Katherine Alice Applegate là một nữ tác giả rất được ưa chuộng với: Animorphs, Remnants, Everworld, và hàng loạt cuốn sách khác, mặc dầu nhiều cuốn bị ảnh hưởng bởi phong cách viết của những tác giả khác. Hầu hết những cuốn sách phổ biến nhất của Applegate thuộc về thể loại khoa học viễn tưởng, phiêu lưu mạo hiểm. Bà đã giành được giải thưởng Sách mới hay nhất dành cho trẻ em năm 1997 của Publishers Weekly. Bộ truyện Animorphs của bà, vẫn đang nhận được sự hâm mộ nồng nhiệt của độc giả trẻ trong những năm gần đây. Applegate sinh ra ở Michigan năm 1956. Sau đó bà đã chuyển đến sống ở nhiều nơi như: Texas, Florida, California, Minnesota, Illinois, Bắc Carolina, và sau khi sống ở Pelago, Italy, một năm, bà đã chuyển đến sống ở: Nam California. Kể từ hồi còn thơ ấu, bà đã là một người yêu động vật, điều đó chính là lý do để bà viết bộ Animorphs và viết như thế nào. Như hầu hết mọi người bình thường khác, Applegate cũng có những ước mơ từ thời thơ ấu. Bà đã có mơ ước trở thành một bác sỹ thú y hoặc một nhà văn. Ở trong trường trung học, một phần mơ ước của bà đã trở thành sự thật, khi bà làm những công việc của một bác sỹ thú y. Giờ đây, khi đã trở thành một nhà văn, phần kia của mơ ước cũng đã trở thành sự thật. Một vài công việc mà bà đã làm là: nhân viên đánh máy, phục vụ bàn và trồng trọt. Điều đó cũng tạo điều kiện thuận lợi cho việc viết sách. Bà đã nghiên cứu rất nhiều về động vật để viết những cuốn sách của mình. Ngoài việc viết văn, bà còn là một cây violoncello nghiệp dư. Applegate còn thích làm vườn, du lịch và tất nhiên là… đọc sách. Đây là Người Hóa Thú - Animorphs Bản Tiếng Việt đầy đủ nhất từ trước tới nay, 1 điều tuyệt vời cho tất cả những ai đã, đang và sẽ đọc Animorphs. Trước đây NXB Trẻ đã từng xuất bản bộ Animorphs 1 lần, nhưng thực tế là không đầy đủ theo nguyên tác, đã thiếu rất nhiều tập nguyên bản, ngoài ra trong các tập đã dược dịch, cũng bị cắt khá nhiều, chắc do các bác dịch giả ngại những đoạn nhạy cảm, ko phù hợp với lứa tuổi teen. Nhưng bản lần này khá chuẩn, rất sát theo nguyên tác, đặc biệt là những đoạn dịch bổ sung, vẫn giữ theo cách dịch của những bác dịch giả trước đây của NXB Trẻ, để mọi người ko có cảm giác bị lệch tông Xin cám ơn ANIMORPHS Team * Bộ Animorphs (54 tập) Đã phát hành trên Thư viện (từ tập 1 đến tập 43): Tập 01: Cuộc xâm lăng Nguyên tác: Animorphs #1: The Invasion Ebook mới gồm 2 phần: -Chiếc hộp Andalite (tập 1 cũ) -Vũng tử thần (tập 2 cũ) Tập 02: Người khách lạ Nguyên tác: Animorphs #2: The Visitor Ebook mới gồm 2 phần: – Bẫy sập (tập 3 cũ) – Vật chủ nổi loạn (tập 4 cũ) Tập 03: Đụng độ Nguyên tác: Animorphs #3: The Encounter Ebook mới gồm 2 phần: – Con tàu ma (tập 5 cũ) – Cuộc đối đầu (tập 6 cũ) Tập 04: Bức thông điệp Nguyên tác: Animorphs #4: The Message Ebook mới gồm 2 phần: – Giấc mơ bí ẩn (tập 7 cũ) – Tử chiến trong lòng biển (tập 8 cũ) Tập 05: Thú săn mồi Nguyên tác: Animorphs #5: The Predator Ebook mới gồm hai phần: – Quái vật hiện hình (tập 9 cũ) – Một phát hiện đau lòng (tập 10 cũ) Tập 06: Tù nhân Nguyên tác: Animorphs #6: The Capture Ebook mới gồm 2 phần: – Át chủ bài (tập 11 cũ) – Trên đe dưới búa (tập 12 cũ) Tập 07: Kẻ lạ mặt Nguyên tác: Animorphs #7: The Stranger Ebook mới gồm hai phần: – Do thám hang địa ngục (tập 13 cũ) – Lựa chọn sinh tử (tập 14 cũ) Tập 08: Người hành tinh lạ Nguyên tác: Animorphs #8: The Alien Ebook mới gồm hai phần: – Tai ách nghiệt ngã (tập 15 cũ) – Chiến binh phá luật (tập 16 cũ) Tập 09: Vũ khí bí mật Nguyên tác: Animorphs #9: The Secret Ebook mới gồm hai phần: – Trại đốn cây kỳ quặc (tập 17 cũ) – Vũ khí bí mật (tập 18 cũ) Tập 10: Người máy Nguyên tác: Animorphs #10: The Android Ebook mới gồm hai phần: – Những đồng minh lỳ lạ (tập 19 cũ) – Tinh thể Pemalite (tập 20 cũ) Tập 11: Kẻ bị lãng quên Nguyên tác: Animorphs #11: The Forgotten Ebook mới gồm hai phần: – Ảo giác kinh hoàng (tập 21 cũ) – Tai họa giữa rừng hoang (tập 22 cũ) Tập 12: Phản tác dụng Nguyên tác: Animorphs #12: The Reaction Ebook mới gồm hai phần: – Rối loạn ADN (tập 23 cũ) – Buổi trình diễn bất thành (tập 24 cũ) Tập 13: Đổi lốt Nguyên tác: Animorphs #13: The Change Ebook mới gồm hai phần: – Kẻ đào ngũ (tập 25 cũ) – Phần thưởng cho lòng dũng cảm (tập 26 cũ) Tập 14: Bí mật quốc gia Nguyên tác: Animorphs #14: The Unknown Ebook mới gồm hai phần: – Vùng 91 (tập 27 cũ) – Ngôi nhà quái dị (tập 28 cũ) Tập 15: Cuộc đào thoát Nguyên tác: Animorphs #15: The Escape Ebook mới tương đương tập 29 cũ (Đảo cá mập) Tập 16: Lời cảnh báo Nguyên tác: Animorphs #16: The Warning Ebook mới tương đương tập 30 cũ (Tỉ phú cùng đường) Tập 17: Đường hầm kinh hoàng Nguyên tác: Animorphs #17: The Underground Ebook mới tương đương tập 31 cũ (Cơn điên yến mạch) Tập 18: Quyết định của Ax (new) Nguyên tác: Animorphs #18: The Decision Ebook mới tương đương tập 32 cũ (Phản binh tàu Con Cú) Tập 19: Khởi đầu mới Nguyên tác: Animorphs #19: The Departure Ebook mới tương đương tập 37 cũ (Con dao hai lưỡi) Tập 20: Phát hiện tình cờ Nguyên tác: Animorphs #20: The Discovery Ebook mới tương đương tập 34 cũ (Săn đuổi hộp biến hình) Tập 21: Mối đe dọa Nguyên tác: Animorphs #21: The Thread Ebook tương đương với tập 35 cũ (Kẻ phản bội) Tập 22: Đòn trừng phạt Nguyên tác: Animorphs #22: The Solution Ebook mới tương đương tập 36 cũ (Đòn trừng phạt) Tập 23: Kẻ giả danh Nguyên tác: Animorphs #23: The Pretender Ebook tương đương tập 33 cũ (Di chúc của người cha) Tập 24: Điều nghi ngờ Nguyên tác: Animorphs #24: The Suspicion Ebook tương đương tập 38 cũ (Giặc nhà trời phẫn nộ) Tâp 25: Vùng địa cực Nguyên tác: Animorphs #25: The Extreme Ebook tương đương tập 39 cũ (Những con ma đảo tuyết) Tập 26: Cuộc tấn công Nguyên tác: Animorphs #26: The Attack Ebook tương đương tập 40 cũ (Hành tinh Iskoort) Tập 27: Vạch trần tộc ác Nguyên tác: Animorphs #27: The Exposed Ebook tương đương tập 41 cũ (Lá bài điên) Tập 28: Bí mật hợp chất 71 Nguyên tác: Animorphs #28: The Experiment Ebook tương đương tập 42 cũ (Bí mật nhà máy thịt hộp) Tập 29: Những con bệnh Yamphut Nguyên tác: Animorphs #29: The Sickness Ebook tương đương tập 43 cũ (Những con bệnh Yamphut) Tập 30: Đoàn tụ Nguyên tác: Animorphs #30: The Reunion Tập mới dịch (DONE) Tập 31: Âm mưu thâm độc Nguyên tác: Animorphs #31: The Conspiracy Ebook tương đương tập 47 cũ (Lưới độc) Tập 32: Phân thân Nguyên tác: Animorphs #32: The Separation (New) Tập mới dịch (DONE) Tập 33: Ảo giác kinh hoàng Nguyên tác: Animorphs #33: The Illusion Ebook tương đương tập 48 cũ (Cảm tử quân ra trận) Tập 34: Lời tiên tri Nguyên tác: Animorphs #34: The Prophecy Ebook tương đương tập 49 cũ (Ngôi vị chủ nhân) Tập 35: Đám cưới của ba (New) Nguyên tác: Animorphs Animorphs #35: The Proposal Tập mới dịch (DONE) Tập 36: Đao phủ biển Nguyên tác: Animorphs #36: The Mutation Ebook tương đương tập 50 cũ (Đao phủ biển) Tập 37: Yếu điểm Nguyên tác: Animorphs #37: The Weakness Tập mới dịch (DONE) Tập 38: Phi hành đoàn Andalite Nguyên tác: Animorphs # 38 – The Arrival Ebook tương đương tập 51 cũ (Người ở lại) Tập 39: Hành trình cất giấu hộp biến hình Nguyên tác: Animorphs # 39 – The Hidden Ebook tương đương tập 52 cũ (Thế trận nực cười) Tập 40: Tình bạn cao quý Nguyên tác: Animorphs # 40 – The Other Ebook tương đương tập 53 cũ (Anh hùng thất trận) Tập 41: Những người bạn thân Nguyên tác: Animorphs # 41 – The Familiar Tập mới dịch (DONE) Tập 42: Chuyến du hành kỳ thú Nguyên tác: Animorphs #42 – The Journey Tập mới dịch (DONE) Tập 43: Cuộc thử nghiệm Nguyên tác: Animorphs #43: The Test Ebook tương đương tập 54 cũ (Đường hầm kinh dị) Sắp làm ebook (từ tập 44 đến tập 54): Tập 44: Sự kiện bất ngờ Nguyên tác: Animorphs #44: The Unexpected Tập mới dịch (đã có bản dịch thô): Sự kiện bất ngờ Tập 45: Khám phá Nguyên tác:Animorphs #45: The Revelation Ebook tương đương tập 55 cũ (Hai người mẹ) Tập 46: Trò dối trá Nguyên tác:Animorphs #46: The Deception Ebook tương đương tập 57 cũ (Quyết định tối hậu) Tập 47: Kháng cự Nguyên tác:Animorphs #47: The Resistance Ebook tương đương tập 56 cũ : Tự do màu đỏ Tập 48: Trở về Nguyên tác:Animorphs #48: The Return Tập mới dịch (đã có bản dịch thô) Tập 49: Chiến thuật nghi binh Nguyên tác:Animorphs #49: The Diversion Ebook tương đương tập 58 cũ: Chiến dịch tim vỡ Tập 50: Tối hậu thư Nguyên tác:Animorphs #50: The Ultimate Ebook tương đương tập 59 cũ: Giải pháp cuối cùng Tập 51: Ván bài lật ngửa Nguyên tác:Animorphs #51: The Absolute Ebook tương đương tập 60 cũ: Ván bài lật ngửa Tập 52: Hy sinh Nguyên tác:Animorphs #52: The Sacrifice Ebook tương đương tập 61 cũ: Cuộc đua về vũng tử thần Tập 53: Câu trả lời cho loài Taxxon Nguyên tác:Animorphs #53: The Answer Ebook tương đương tập 62 cũ: Những cái phao chân rết Tập 54: Bay về phía mặt trời Nguyên tác: Animorphs #54: The Beginning Ebook tương đương tập 63 cũ: Bay về phía mặt trời ************** Bộ Megamorphs (Đã có ebook toàn bộ) · Megamorphs 1: Món quà của người Aldalite Nguyên tác: Animorphs – Megamorphs #1: The Andalite’s Gift Ebook mới tương đương tập 44 cũ (Quái vật Sao Thổ) · Megamorphs 2: Thời Đại Khủng Long Nguyên tác: Animorphs – Megamorphs #2: In The Time of Dinosaurs Ebook mới gồm hai phần: – Thời đại khủng long (tập 45 cũ) – Thảm hoạ sao chổi (tập 46 cũ) · Megamorphs 3: Bí Mật Của Elfangor Nguyên tác: Animorphs – Megamorphs #3: Elfangor’s Secret Dịch mới · Megamorphs 4: Trở lại những ngày đầu Nguyên tác: Animorphs – Megamorphs #4: Back to before Dịch mới ************** Bộ Chronicles Đã có ebook: · Biên Niên Sử Người Andalite Tập 1: Chuyến Du Hành Của Elgangor Nguyên tác: The Andalite Chronicles #1: Elfangor’s Journey Ebook mới tương đương tập 1 – Bộ đặc biệt cũ (Thiên hà lâm nguy) Tập 2: Su Lua Chon Cua Hoang Tu Alloran Nguyên tác: The Andalite Chronicles #2: Alloran’s Choice Ebook mới tương đương tập 2 – Bộ đặc biệt cũ (Một tỉ dặm sai lầm) Tập 3: Nguoi Ngoai Hanh Tinh Qua Doi Nguyên tác: The Andalite Chronicles #3: An Alien Dies Ebook mới tương đương tập 3 – Bộ đặc biệt cũ (Người lạ mặt qua đời) · Biên Niên Sử Người Hork-Bajir Nguyên tác: The Hork-Bajir Chronicles Ebook gồm hai phần: – Hành tinh hoa mặt trời (tập 4 Bộ đặc biệt cũ) – Dòng dõi những chiến binh (tập 5 Bộ đặc biệt cũ) · Phiên tòa xử các Visser Nguyên tác: Animorphs: Visser Ebook gồm hai phần: – Phiên toà xử các Visser (tập 6 Bộ đặc biệt cũ) – Những đứa con của hổ chúa (tập 7 Bộ đặc biệt cũ) Chưa dịch: · Biên niên sử người Elimist Nguyên tác: The Ellimist Chronicles Tập mới dịch (CHƯA CÓ) ******************** Bộ Alternamorphs (chưa dịch) Alternamorphs #1: The First Journey ——N/A Tập mới dịch (CHƯA CÓ) Alternamorphs #2: The Next Passage ——N/A Tập mới dịch (CHƯA CÓ) Mời các bạn đón đọc Người Hóa Thú - Animorphs của tác giả Katherine Alice Applegate.
Độc Quyền Chiếm Hữu - Đinh Mặc
Tên Ebook: Độc Quyền Chiếm Hữu (full prc, pdf, epub) Tên gốc : Sự chiếm hữu độc nhất    Tác giả : Đinh Mặc    Thể loại : Hiện đại, Ngôn Tình, Viễn tưởng, Tình cảm, HE    Người dịch : greenrosetq    Poster : [T]uenhi    Làm ebook : Bạch Linh    Nguồn : kitesvn.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Độc Quyền Chiếm Hữu Giới Thiệu: Một ngày, Hoa Dao nhận được món quà bất ngờ: Một khúc xương người trắng toát vô cùng đáng sợ. Người máy chuyển quà giải thích: “Đây là một đoạn xương của ngài sĩ quan chỉ huy. Ba năm trước, ngài bị thương trong cuộc chiến với hành tinh Thiên Lang, phải thay thế khúc xương đùi này thành kim loại.” Hoa Dao liền chạy đi hỏi người nào đó: “Tại sao lại tặng xương của anh cho tôi?” Người nào đó nhìn cô bằng ánh mắt bình thản và uy nghiêm: “Đó là một phần thân thể tôi.” Giọng nói trầm khàn hẳn: “Đều thuộc về em.” Hoa Dao lặng lẽ rơi lệ. Cô muốn từ chối nhận quà. Tóm lại, đây là câu chuyện tình yêu truyền kỳ giữa một sĩ quan chỉ huy cường thế, thâm trầm ngoài hành tinh và cô gái người Trái Đất dịu dàng dũng mãnh. Lời người dịch: Độc giả của box Văn học chắc không còn xa lạ với cái tên Đinh Mặc, tác giả cuốn tiểu thuyết hắc bang được nhiều người yêu thích “Từ bi thành”. “Độc quyền chiếm hữu” là tác phẩm mới nhất của cô, đánh dấu sự trở lại với thể loại viễn tưởng, thể loại giúp Đinh Mặc trở thành tác giả được yêu thích hàng đầu trên trang Tấn Giang. Những ai từng đọc và thích hai tác phẩm “Dục vọng của kẻ chinh phục” và “Kiêu sủng” chắc chắn không thể bỏ qua “Độc quyền chiếm hữu”. Đây là lần đầu tiên tôi thử sức với tiểu thuyết viễn tưởng, nhất định sẽ có bỡ ngỡ và sai sót. Mong nhận được sự ủng hộ của các bạn. Các tác phẩm của Đinh Mặc đã được dịch: - Anh Hùng Thời Loạn - Độc Quyền Chiếm Hữu - Hãy nhắm mắt khi anh đến. - Kiêu sủng - Dục vọng của người chinh phục - Nếu Ốc sên có tình yêu Còn bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu cuộc phiêu lưu kỳ thú trong vũ trụ bao la, cùng những nhân vật hết sức ấn tượng của “Độc quyền chiếm hữu”.