Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhớ Em

Thể Loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Ngược luyến, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Nữ chủ. Editor: Tiểu Hy Khương Tuệ là một thiếu nữ đáng yêu, nhưng không hiểu sao Trì Yếm lại luôn làm mặt lạnh với, thái độ lạnh nhạt và ngạo mạn Em trai của anh ta giải thích là vì lúc bé, anh ấy chịu khổ quá nhiều, tính cách trở nên như vậy. Năm 1997 Lúc này... Khương Tuệ chín tuổi, là một cô bé ngốc manh đáng yêu, được cha yêu thương như trân bảo. Trì Yếm mười hai tuổi, là một cậu bé lãnh đạm âm trầm, một đứa nhóc không cha không mẹ. Khương Tuệ cơm áo không cần lo, mỗi tháng còn có tiền tiêu vặt để xài. Trì Yếm vì đói mà đau dạ dày, lại bị buộc quỳ trên đất. Khương Tuệ do thân thể yếu ớt mà ngã. Trì Yếm chịu đựng những đòn hiểm đánh lại vẫn ngoan cường như không có việc gì. Khương Tuệ thở dài, anh đúng là quá thảm, quá khổ rồi. Cô biết Trì Yếm trong tương lai là một đại nhân vật không tầm thường, nhưng cô lại không muốn chạy tới ôm đùi một chút nào. Nhưng Khương Tuệ lại không biết, cô vẫn luôn là tiểu nữ thần trong lòng Trì Yếm. * Nghe nói Khương Tuệ năm mười sáu tuổi chính là ánh trăng sáng chói trong lòng các thiếu niên của đại viện. Cũng nghe nói Trì Yếm rất chán ghét Khương Tuệ. * Một đêm trung thu nào đó, Trì Yếm khàn cả giọng kêu: “Tuệ Tuệ.” Khương Tuệ hoài nghi chính mình nghe lầm, thật cẩn thận hỏi lại: “Anh gọi em sao? Muốn chúc em bình an?” Trăng thanh gió mắt, đêm tối khô ráo. Sau một lúc lâu, Trì Yếm nhắm mắt: “Ừm, Tuệ Tuệ bình an.” *** Review Nhớ em – Đằng La Vi Chi: reviewnovelbygiangkt1.wordpress.com Lâu lắm rồi tôi mới đọc hết được một truyện và muốn chia sẻ trên blog này. Đọc được truyện này là do tình cờ thôi, nhưng cảm giác khá trọn vẹn khi đọc đến chương cuối cùng. Trọng sinh có tác dụng to lớn nhất chính là được thay đổi số phận, thay đổi lựa chọn, và biết trước một phần của tương lai. Khương Tuệ có được may mắn khi được sống thêm một lần, có cơ hội thay đổi những điều đã xảy ra trong quá khứ để tương lai của cô không bị buộc chắt với một người cô không hề yêu thương là Trì Nhất Minh. Thế nên ý niệm đầu tiên của cô chính là tránh xa anh em họ Trì càng xa càng tốt, đặc biệt giảm thiểu sự tồn tại của bản thân trước Trì Nhất Minh nhiều nhất có thể. Thế nhưng trước Trì Yếm thì cô gái nhỏ Khương Tuệ không như thế được. Những khúc mắc ở cuộc sống trước kia về thái độ của anh dành cho cô, hay những ngưỡng mộ vì điều anh làm khi thành danh khiến cho Khương Tuệ không kìm lòng được mà giúp đỡ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của Trì Yếm. Khương Tuệ từ cô gái nhỏ không thể vận động được bình thường, nhưng đã rất cố gắng, nỗ lực để hoàn thiện bản thân. Đến một ngày cô gái nhỏ lột xác trở thành cô gái xinh đẹp không gì sánh được đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, trở thành “ánh trăng sáng” của cả khu đại viện. Khương Tuệ lớn dần lên với tâm niệm tránh xa Trì Nhất Minh, nhưng chính điều này lại càng thu hút tiểu ác ma này. Chính Khương Tuệ không hiểu tại sao cậu bé lại thích cô, ngay cả Trì Nhất Minh cũng không biết, từ bị thu hút rồi cứ thích thế thôi. Nhưng đối với Khương Tuệ thì điều này lại phiền hà không tránh được, đến cuối cùng cô gái nhỏ cầu cứu đến Trì Yếm – anh trai của tiểu ác ma. Cô gái nhỏ chỉ là không tìm được biện pháp nào khác nên phải hẹn gặp Trì Yếm, nhưng cô lại không biết rằng anh đã mong ngóng gặp cô, mong muốn được sớm thấy cô mà đứng đợi suốt hàng giờ. Có lẽ những điều đơm đặt của Trì Nhất Minh ở cuộc sống trước kia cứ mãi quẩn quanh trong suy nghĩ của cô gái nhỏ, nên cô đã tự dựng lên vách ngăn giữa cô và Trì Yếm, sợ hãi và lo lắng về những biến cố trong tương lai khiến cô không dám tiến đến gần thế giới của anh. Trì Yếm có thể nói là một người có số khổ và rất có ý thức về tình trạng của bản thân. Là một đứa trẻ bị bỏ rơi phải lang bạt từ khi rất nhỏ, được mẹ của Trì Nhất Minh cưu mang trong 4 năm mà anh đang mang theo gánh nặng ấy trong suốt nhiều năm. Hai đứa trẻ tha phương cầu thực, quá nhỏ bé để phải bươn trải cuộc sống nhưng Trì Yếm đã cố gắng chu toàn nhất có thể cho cuộc sống của Trì Nhất Minh. Khi cơm không có để ăn thì tất cả những thứ khác không đáng để nói đến. Đối với Trì Yếm ở tuổi chưa thành niên, chỉ cần no bụng trước rồi mới nói đến những chuyện khác được, không phải chỉ riêng anh mà còn lo cho phần của Trì Nhất Minh nữa. Khương Tuệ là ánh sáng duy nhất trong cuộc sống tối năm tuổi hoa niên của Trì Yếm. Chưa một người nào từng hỏi đến cảm giác của anh, chưa một người nào từng quan tâm đến sống chết của anh, chỉ có cô gái nhỏ ấy. Vậy nên Trì Yếm từ những năm trẻ tuổi đến mãi những năm sau này đều vô thức hướng về Khương Tuệ mà chính anh cũng không hề biết. Nhưng người trưởng thành sớm cũng có những tính toán làm bản thân phải rụt rè, không dám buông thả, bất chấp cho mối tình bản thân chấp niệm. Ví như khi Trì Yếm biết bản thân luôn hướng về Khương Tuệ nhưng anh không dám đến gần cô, càng ý thức được bản thân không thể cho cô được bất cứ điều gì trong hiện tại, lại càng không thể đảm bảo cho tương lai của cô. Thế nên tình cảnh của hai người cứ gần cứ xa, chẳng thể nào nói rõ, lại càng không dám hứa hẹn. Một Trì Yếm vinh quang trở về sau một thời gian đi xa nhưng chẳng ai biết anh phải đánh đổi bao nhiêu công sức và cả máu để có được diện mạo hiện tại. Không còn hình ảnh của một cậu thanh niên nghèo túng, không màng đến tự tôn bản thân, giờ đây xung quanh anh là những người bợ đỡ, những lời nịnh nọt, nhưng ánh mắt của anh vẫn chỉ hướng về “ánh trăng sáng” của mình. Dù sao thì có thể Trì Yếm trưởng thành, già dặn trong suy nghĩ, nhưng về tuổi đời thì anh cũng chỉ là cậu thanh niên chưa từng yêu đương, nên sẽ có những vụng dại, những ngây ngô trước người mình thích. Có suy tính kỹ càng trong từng bước đi, nhưng tôi nghĩ đề nghị Khương Tuệ ở bên cạnh anh là mưu cầu cho bản thân anh trước tiên, trước cả những lo ngại về tình cảm thực sự cô gái nhỏ dành cho anh. Chỉ có điều anh không nghĩ đến rằng cô không hề phản kháng lại lời đề nghị này. Khương Tuệ không phải cô gái ngây thơ, mới va vấp vào đời ở tuổi 18 19, khi đề nghị Trì Yếm giúp đỡ cha của cô chữa bệnh thì cô đã biết trước anh sẽ giúp được, lại càng không bất ngờ trước đề nghị của Trì Yếm khi trở thành cô gái của anh. Đề nghị này rõ ràng không hề tồn tại ở cuộc sống trước kia nhưng Khương Tuệ chấp nhận không chút đắn đo, có lẽ bởi cảnh ngộ trước đây mà cô không muốn lặp lại, lại càng không muốn vướng vào Trì Nhất Minh, Trì Yếm là lựa chọn tốt nhất của cô lúc này. Nhưng không giống những tình cảnh được bao nuôi khác, cô gái tình nguyện trả lại chi phí bằng tất cả tài sản hiện có, chàng trai lại không cần bất cứ điều gì, lại càng lúc càng xa lánh cô gái. Trì Yếm nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại của bản thân, không hứa hẹn cũng không thể đảm bảo được cho cô cuộc sống bình an, thế nên càng không dám đến gần Khương Tuệ. Anh sẵn lòng giúp cô lúc cô khó khăn nhất, nhưng lại luôn nghĩ đến người đi đến cuối đời với cô là một người khác, suy nghĩ phải bảo vệ cô, trân trọng cô để sau này “ánh trăng sáng” ấy còn có thể lấy chồng, kết hôn như những cô gái bình thường khác. Nhưng Trì Yếm lại luyến tiếc những ấm áp mà chỉ có cô mang lại cho anh, cuộc sống đen tối ấy chỉ có cô là ánh sáng duy nhất của anh. Thế giới của Trì Yếm lạnh lẽo, anh chỉ muốn đến gần những ấm áp mà Khương Tuệ đưa đến, nhưng lại càng sợ hơn những tình cảm ấy làm hại đến cô, yêu thương là vậy nhưng chưa một lần anh dám nói lời yêu với cô. Khương Tuệ đáp lại tình cảm của Trì Yếm lúc nào không rõ, chỉ biết tình cảm ấy ngày càng nhiều hơn theo thời gian. Từ một cô bé e dè tiếp xúc với anh, đến một cô gái ngồi đợi anh về nhà mỗi ngày. Khương Tuệ nhận ra bên dưới vỏ bọc lạnh lùng ấy là người bất chấp hết tất cả để bảo vệ cô trọn vẹn nhất mà chẳng màng đến bản thân, bên cạnh anh ấm áp hơn cô tưởng. Một cô gái có thể yêu thương chàng trai đến mức nào mới có thể không quan tâm đến tiền tài địa vị, không màng đến an nguy chỉ để bên cạnh người mình thương. Trì Yếm lại một lần nữa quay về và mạnh mẽ hơn bao giờ hết, giờ đây đã không còn trở ngại nào có thể cản đường anh. Tuy lời yêu thương được thốt lên hơi muộn màng và trong hoàn cảnh khá đặc biệt, nhưng cuối cùng những tình cảm họ dành cho nhau vẫn trọn vẹn như vậy, ấm áp như vậy. Khi đọc xong truyện này tôi khá hài lòng vì nhiều nguyên nhân lắm. Đầu tiên là không phân bổ thời gian chênh lệch như các truyện trước đây tôi đã từng đọc. Quãng thời gian ấu thơ rồi lớn lên và trưởng thành của các nhân vật được nói đến tương đối đều nhau. Tôi thích như vậy hơn. Thứ hai, tính cách nhân vật được xây dựng nhất quán. Một Trì Yếm trầm ổn, tính toán, kiên định mục tiêu; Một Khương Tuệ trong sáng, nhân hậu nhưng không quá thánh mẫu; Một Trì Nhất Minh âm hiểm, so đo từ lúc nhỏ cho đến lúc trưởng thành. Thứ ba, truyện được viết trong bối cảnh tương đối phức tạp do hoàn cảnh sống của các nhân vật, thời gian trải dài hơn 10 năm nhưng mỗi nhân vật chính được hiện lên sắc nét, các nhân vật phụ không được nhắc đến quá nhiều nhưng lại không hề mờ nhạt. Tôi thích cách viết tập trung vào nhân vật như thế này, không vì để mở đường cho các truyện tiếp theo “có thể có” mà đan xen nhiều câu chuyện bên lệ. Cuối cùng để nói về truyện này, đây không hẳn là câu chuyện ấm áp, nhưng cũng không phải truyện ngược. Nội dung tròn trịa, không hụt hẫng, cũng không quá khiến người ta ảo tưởng về cuộc sống. Một truyện như thế này, trời Sài Gòn mưa mưa, tận hưởng cuối tuần thật thích. *** Người review: Vong Xuyên Bỉ Ngạn​ Câu chuyện tình yêu khiến con dân phải đau lòng. Tuổi thơ Trì Yếm không may mắn cũng không yên bình. Anh là một đứa trẻ mồ côi, năm lên 7 tuổi được mẹ nam phụ Trì Nhất Minh nhận về nuôi, nhưng 4 năm sau đó người mẹ nuôi cậu cũng qua đời, hai anh em không cùng chung dòng máu nương tựa vào nhau, cảnh nhà thiếu thốn, Trì Yếm phải đưa em trai đến nhà cậu mợ để ở nhờ. Gọi hai tiếng "cậu mợ", nhưng thật ra cũng chẳng khác gì người ngoài, không, thậm chí còn không bằng. Cậu mợ cậu sau khi chiếm đoạt được khoảng tiền thường cho cái chết của mẹ nuôi thì hoàn toàn trở mặt, như biến thành những con người khác, suốt ngày đay nghiến, cay nghiệt với anh em hai người Trì Yếm và Trì nhất Minh. Vì không muốn phải cõng thêm hai món nợ từ trên trời rơi xuống, cậu mợ này đã buộc Trì Yếm phải nghĩ học để đi làm, dù cho anh không muốn và hết mực cầu xin. Ban ngày thì làm thuê làm mướn, chiều tối về lại chịu những đợt chửi mắng từ người thân, anh cùng em trai mình hàng ngày phải sống trong sự cay nghiệt của đám người, anh không no mặt không ấm, thiếu thốn đủ thứ, có lúc còn vì quá đói phải nhặt rác lên để ăn, thê thảm vô cùng. Trì Yếm rất thích được đi học. Đi học chính là một loại khát khao với anh. Chiếc cặp công chúa Bạch Tuyết bị người khác quăng đi ở bãi rác, được anh nâng niu mang về dùng, dù cho sau đó có bị đám trẻ trong đại điện cười chê thế nào anh cũng không có ý quăng bỏ, chỉ ngồi lẳng lặng một mình mà mài hình Bạch Tuyết cho bằng hết. So với đám trẻ được chiều chuộng đầy đủ ngoài kia, ngày khai giảng năm đó anh chỉ có một mình, không người hỏi hang không người đưa đón. Một chiếc cặp nhặt được ngoài bãi rác, một bộ đồ cũ ngắn ngủn đã mặc phai sờn Trì Yếm với một tâm thái mong chờ mà đi đến trường học, nhưng khi đến nơi mới biết được, trong bản thông báo thế nhưng lại không có tên anh. Thì ra không những cướp mất tiền để đóng học phí, cậu mợ còn lấy mất hồ sơ chuyển trường của anh, khiến anh không thể tiếp tục việc học hành. Không thể đi học, Trì Yếm chỉ có thể đi làm, anh xin việc ở một tiệm sửa xe, và đã làm ở đó suốt hai năm trời. Trì Yếm đưa em trai rời đi là khi phát hiện người mợ độc ác đã cướp mất số tiền dành dụm của mình, để có thể sống và nuôi Trì Nhất Minh ăn học, anh có thể làm bất cứ chuyện gì. Trì Yếm trở thành "vệ sĩ" cho Đoan Mộc Linh, một cô tiểu thư nhà giàu nhưng có khiếm khuyết về ngoại hình. Tâm lý Đoan Mộc Linh không bình thường, thậm chí là có chút vặn vẹo. Cô ta câm ghét những người xinh đẹp, cô ta gọi Trì Yếm chính là con "chó" được cô ta nuôi, đối xử với anh chẳng hề giống đối xử với một con người. Trì Yếm làm cho Đoan Mộc Linh không lâu, chỉ một vài năm sau anh liền rời khỏi quê nhà, anh đã đến một hòn đảo rộng lớn, nơi đó anh đã gặp gỡ một ông trùm. Ông trùm chuyên sản xuất ngọc trai, một kẻ rất thưởng thức tài năng của anh nhưng cũng sợ anh cướp mất vị trí của mình. Những lần tập kích những lần truy giết liên tiếp xảy ra, bằng một phép màu nào đó anh có thể thoát chết nhiều lần. Sau khi đã cũng cố được địa vị và ổn định được tình hình, Trì Yếm quyết định quay lại quê hương, nơi đáng lẽ ra anh phải thuộc về. Ngoài em trai thì vẫn còn một người Trì Yếm không thể nào quên, cô gái nhỏ Khương Tuệ, ánh trăng sáng thời niên thiếu của anh. Một ngày trước khi được gã cho Trì Nhất Minh, em trai Trì Yếm, Khương Tuệ 19 tuổi trọng sinh trở về năm 9 tuổi của mình. Khương Tuệ 9 tuổi nhưng lại có kí ức đến năm 19 tuổi, ngoài cơ thể yếu ớt, đầy rẫy vết bầm tím do bị té ngã, còn lại mọi thứ vẫn còn tốt đẹp, ba Khương vẫn còn khỏe mạnh, nên đối với cô việc trọng sinh cũng chẳng phải là vấn đề gì. Mở mắt ra, cảnh đầu tiên tiểu Khương Tuệ nhìn thấy chính là đại nhân vật làm mưa làm gió khắp nơi ở đời trước, Trì Yếm, đang rơi vào cảnh bị đám nhóc con lăng nhục, trông thê thảm vô cùng. Biến số xảy ra, tương lai thay đổi, một câu chuyện tình yêu vừa dịu dàng vừa cay đắng giữa hai người họ cũng từ đó mà bắt đầu. Đời trước đối với Khương Tuệ, Trì Yếm luôn tỏ thái độ ngạo mạn lạnh lùng, vì vậy Khương Tuệ mới cho rằng anh không thích cô, thế nên vẫn luôn sợ hãi và không dám lại gần. Khương Tuệ chín tuổi, là một cô bé ngốc manh đáng yêu, được cha yêu thương như trân như bảo. Trì Yếm mười hai tuổi, là một cậu bé lãnh đạm âm trầm, một đứa nhóc không cha không mẹ, không người thương yêu. Khương Tuệ cơm áo không cần lo, mỗi tháng còn có tiền tiêu vặt để xài. Trì Yếm vì đói mà đau dạ dày, lại bị buộc quỳ trên đất. Khương Tuệ do thân thể yếu ớt mà ngã. Trì Yếm chịu đựng những đòn hiểm đánh lại vẫn ngoan cường như không có việc gì. Trì Yếm số khổ, muốn sống lại càng khổ. Cả hai người bọn họ sống ở hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Khương Tuệ được ba Khương hết mực yêu chiều, tuy rằng thân thể có điểm yếu đuối nhưng vẫn là một mặt trời nhỏ đáng yêu. Còn Trì Yếm từ nhỏ đã phải trải qua cuộc sống cực khổ thiếu thốn đủ đường. Anh không ngại làm bất cứ việc gì, chỉ cần có thể sống và có thể nuôi nấng đứa em trai, công việc gì anh cũng có thể làm được. Trì Yếm chính là kẻ bần cùng nhất của giới xã hội, anh không có ước mơ, cũng không dám ước mơ, chỉ có thể khom lưng cúi đầu hèn mọn mà sống tiếp. Nhưng rồi ở một ngày đẹp trời nào đó, tiểu Khương Tuệ 9 tuổi không hề sợ hãi mà mà giúp Trì Yếm thoát khỏi cái cảnh bị vu oan. Khi anh bị chê cười vì chiếc cặp công chúa nhặt được ở bãi rác kia, Khương Tuệ đã ngăn đám nhóc đó lại và nói rằng không nên làm như thế. Biết cậu mợ sẽ không cho anh đi học, cô đã dùng hết tiền mừng tuổi, mua những quyển sách cũ để đưa lại cho anh. Khi thấy tay Trì Yếm nứt nẻ và chảy máu do làm việc giữa cái giá rét của mùa đông, liền lấy hết tiền tiết kiệm mua cho anh một đôi bao tay ủ ấm. Cô cũng là người đã đưa nước cho anh uống, khi anh không được phép uống nước trong giờ làm việc. Và cô cũng chính là người bất chấp việc mình bị thương, cố sức đưa anh đến bệnh viện, khi anh bị ngất đi vì đau dạ dày. Cô có thể làm, chỉ cần vì anh, chuyện gì cô cũng có thể làm. Khương Tuệ, ánh mặt trời duy nhất sưởi ấm trái tim anh. Để rồi anh si mê, anh tham luyến, anh muốn giữ lấy sự ấm áp của Khương Tuệ dành cho riêng mình. Ngày chia tay năm đó khi nghe cô nói không hề thích Trì Nhất Minh thật xấu xa khi mà lúc ấy trong lòng anh đã dâng lên sự vui mừng và hi vọng, Trì Yếm đã cười nhạt, ôn nhu nhìn cô mà nói rằng. "Vậy em hãy chờ tôi trở về." Khương Tuệ.. "Muộn nhất là hai năm, tôi sẽ trở về." Nhất định sẽ trở về. Lời nói của cậu thiếu niên không phải chỉ là lời nói suông bông đùa, mà ngược lại giống như một là một lời hứa hẹn. Sẽ không ai biết được Trì Yếm trong hai năm ấy đã phải trải qua những gì, nỗ lực như thế nào và nhung nhớ cô ra sau. Nỗi nhớ nhung anh đối với cô chính là một loại thử thách vô hình, vừa ngọt ngào, vừa đau đớn, và Trì Yếm cam tâm tình nguyện bị cảm giác đó đắm chìm, không muốn thoát cũng không thể nào thoát được. Cô là ánh sáng, là nguồn ấm áp, là ánh trăng anh trân quý nhất đời này. Trì Yếm thầm yêu Khương Tuệ, tình yêu sâu sắc nhất anh chỉ dành cho một mình cô, Khương Tuệ cũng như vậy, cô cũng đã nhận ra tình cảm của anh, và cuối cùng cô cũng đã đáp lại. Cô yêu anh, cô yêu đôi tay đầy vết thương chai sạm của anh, yêu tuổi thơ bất hạnh của anh, cô yêu nỗ lực, yêu linh hồn, yêu tình yêu anh dành cho cô.. Tất cả, tất cả chỉ cần là anh cô đều yêu hết. Nếu thế giới đã không dịu dàng với anh thì Trì Yếm. Hãy để em.. Hãy để em làm một phần thế giới. Thế giới của riêng anh. "Nhớ em" một bộ truyện không những hay mà còn được xây dựng chỉnh chu về nhiều khía cạnh. Đầu tiên, là cách phân bổ các tuyến thời gian trưởng thành của các nhân vật chỉ dừng lại ở mức vừa đủ, không thiếu cũng không nhiều, làm cho người đọc sẽ không cảm thấy tẻ nhạt và chán nản khi phải mong chờ, và điều này thì tôi rất thích. Thứ hai, là cách mà tác giả Đằng La Vi Chi đã xây dựng nhân vật. Một nam chính cứng cỏi, ổn trọng, kiên định một lòng. Một nữ chính dịu dàng nhưng không yếu đuối, có chính kiến của riêng mình. Một nam phụ lòng dạ xảo trá mưu tính từ nhỏ cho đến lúc trưởng thành. Thứ ba, văn phong của truyện được tác giả viết chăm chút vô cùng, từ cảnh vật cho đến các cảnh miêu tả nội tâm, tất cả đều lột tả được hết tâm lý và cảm xúc của từng nhân vật. Không biết có phải hay không nhưng tôi nghỉ cách này chính là một phần làm cho các tuyến nhân vật không bị mờ nhạt, từ chính đến phụ đều tạo dấu ấn riêng biệt, tất cả đều không bị lu mờ. Và cuối cùng chính là về đề tài của bộ truyện này, mặc dù truyện được lấy đề tài "trọng sinh" một đề tài không hẳn là cũ, cũng không hẳn là mới, nhưng bằng nội dung lôi cuốn, độ dài vừa vặn, những chi tiết lí giải hợp lý, đầy logic.. Tất cả đã làm cho "nhớ em" càng thêm cuốn hút mọi người. Theo cá nhân đây chính là một trong những bộ truyện hay mà tôi đã từng đọc, nếu có thời gian rảnh thì mọi người hãy đọc thử nha. Mời các bạn mượn đọc sách Nhớ Em của tác giả Đằng La Vi Chi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chó Hoang Và Xương
GIỚI THIỆU Trần Dị như con chó hoang vong ơn bội nghĩa.  Còn Miêu Tĩnh là cục xương ương ngạnh.  — CHÚ Ý TRƯỚC KHI ĐỌC: NAM NỮ CHÍNH TỪNG CÓ NGƯỜI KHÁC TRONG KHOẢNG THỜI GIAN XA NHAU VÀ ĐƯƠNG NHIÊN CŨNG TỪNG XẢY RA QUAN HỆ VỚI NGƯỜI KIA, CÓ BẠO LÔI, TÁC GIẢ VIẾT BỪA, NHẢY HỐ CẨN THẬN! *** Tóm tắt Trần Dị và Miêu Tĩnh là hai con người hoàn toàn trái ngược nhau. Trần Dị là một cậu bé mồ côi, lớn lên trong cảnh bạo lực gia đình, trở nên ương bướng, bất cần. Miêu Tĩnh là một cô bé ngoan ngoãn, hiền lành, luôn cố gắng vươn lên trong cuộc sống. Hai người gặp nhau khi mẹ của Miêu Tĩnh tái hôn với bố của Trần Dị. Họ trở thành anh em cùng một nhà, nhưng mối quan hệ giữa họ lại vô cùng phức tạp. Trần Dị luôn tỏ ra ghét bỏ Miêu Tĩnh, coi cô như một kẻ cản đường. Miêu Tĩnh cũng không ưa Trần Dị, cho rằng anh ta là một kẻ vô ơn, bội bạc. Sau khi Miêu Tĩnh rời khỏi Đằng Thành, Trần Dị bắt đầu thay đổi. Anh nhận ra rằng Miêu Tĩnh là người duy nhất luôn ở bên cạnh mình, yêu thương và chăm sóc anh. Anh quyết tâm tìm lại Miêu Tĩnh và thay đổi bản thân để xứng đáng với cô. Review "Chó hoang và Xương" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào nhưng cũng không kém phần sâu sắc. Tác giả Hưu Đồ Thành đã khắc họa thành công hai nhân vật chính Trần Dị và Miêu Tĩnh. Trần Dị là một nhân vật có chiều sâu, với những tổn thương và khiếm khuyết trong quá khứ. Miêu Tĩnh là một nhân vật đáng yêu, với tình yêu thương và sự kiên nhẫn vô bờ bến. Câu chuyện không chỉ đơn thuần là một câu chuyện tình yêu, mà còn là một bài học về cuộc sống. Tác giả muốn gửi gắm đến người đọc thông điệp về giá trị của tình yêu thương, sự tha thứ và sự nỗ lực thay đổi bản thân. Đánh giá "Chó hoang và Xương" là một câu chuyện đáng đọc. Tác phẩm có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng chân thực và tình tiết được đan xen hợp lý. Đây là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, đáng yêu nhưng cũng không kém phần sâu sắc. Ưu điểm Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Nhân vật được xây dựng chân thực, có chiều sâu Tình tiết được đan xen hợp lý Truyện có nhiều điểm hài hước Nhược điểm Có một số chi tiết không hợp lý Kết thúc hơi vội vàng Kết luận "Chó hoang và Xương" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và đáng yêu. Tác phẩm sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và cảm động. Mời các bạn mượn đọc sách Chó Hoang Và Xương của tác giả Hưu Đồ Thành.
Làm Càn
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Làm Càn của tác giả Huyền Tiên: [REVIEW]   Làm Càn (放肆) – Huyền Tiên (玄笺) Độ dài: 226 chương Tình trạng: Edit hoàn Nhân vật chính: Đường Nhược Dao, Tần Ý Nùng Thể loại: Giới giải trí, hiện đại, ảnh hậu x ảnh hậu, HE _______________ Bài viết mang tính chất cá nhân, dựa trên cảm nhận của bản thân. Vì dân tự nhiên liệt văn nên văn phong cũng không xuất sắc, có gì sai xót mong mọi người góp ý. _______________ Nội dung:   Đường Nhược Dao chỉ mới 22 tuổi đã giành được giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, tiền đồ vô hạn. Ngày hôm sau truyền thông kéo nhau đưa tin, gọi cô bằng cái tên mĩ miều “Tiểu Tần Ý Nùng.” Fan của Đường Nhược Dao vô cùng tức giận, khuôn mặt Tần Ý Nùng hại nước hại dân, danh tiếng trong giới giải trí vô cùng tệ hại, bất luận trai gái chay mặn đều không buông tha, nghe đồn nửa giới giải trí đều là nhân tình của cô ta, cô ta còn chưa kết hôn đã sinh con, con những mấy tuổi rồi. Truyền thông vô lương tâm, chà đạp thần tượng của chúng tôi! Fan của Tần Ý Nùng cũng đáp trả, danh hiệu Ảnh hậu nhà tôi trong nước ngoài nước cầm nhũn tay rồi, Đường Nhược Dao còn không xứng xách dép cho Tần Ý Nùng, chỉ là diễn viên vô danh tiểu tốt! Vài ngày sau, tin tức đáng tin cậy nổ ra: Tần Ý Nùng và Đường Nhược Dao bắt tay diễn phim về đề tài đồng tính. Quần chúng hóng hớt vốn muốn xem náo nhiệt, nhưng ai ngờ sau khi bộ phim đóng máy hai người lại không có bất kì điểm giao cắt nào. Người hâm mộ hai nhà đánh nhau túi bụi, khí thế như nước với lửa, Tần Đường hai người đơn giản giống như Vương không thể gặp Vương. Sau đó, Tần Ý Nùng dẫn con gái cùng tham gia tiết mục, người dẫn chương trình hỏi: “Nghe nói cô và cô Đường lục đục đúng không?” Trêи màn hình hiện lên một bức ảnh lớn của Đường Nhược Dao. Tần Ý Nùng khẽ mỉm cười, vừa định mở lời. Cô con gái trong lòng cô ấy mắt long lanh, chỉ lên bức ảnh của Đường Nhược Dao, con ngươi lấp lánh, vui vẻ hô lên một tiếng: “Mommy!” Người dẫn chương trình và khán giả hiện trường: “!!!” Giới giải trí… sôi sục. … ( Văn án trích từ bản dịch của Editor, bản thân mk thấy văn án khá hay mà không spoil nội dung truyện nên mk lấy vào luôn) -------Đây là bộ truyện bách có tích phân cao nhất bên Tấn Giang, chính vì thế nên trong truyện có khá là nhiều nút thắt, nội dung tuy không được đẩy lên quá cao trào nhưng tác giả lại khá chăm chú đến từng chi tiết nhỏ, tất cả đều liên kết với nhau tạo được tính logic cho câu chuyện. Truyện khá chậm nhiệt, mọi thứ đều được tác giải miêu tả tỉ mỉ nên dễ dàng cảm nhận đươc tình yêu sâu sắc của Đường Nhược Dao dành cho Tần Ý Nùng Văn phong của Huyền Tiên thì không có gì phải bàn cãi rồi, viết rất chắc tay từ đầu đến cuối, vì nhân vật mang tính cách khá hướng nội, nhưng tác giả vẫn xây dựng các tình tiết phù hợp với tính cách nhân vật, miêu tả tâm lý và hành động rất tốt, mình đọc truyện nhưng không cảm nhận được sự nghịch lý giữa suy nghĩ và hành đồng. Nói chung, bộ này dài cũng vì tác giả rất đầu tư cho câu chữ, nhân vật, diền biến tuy chậm nhưng đủ để lôi cuốn người đọc, tất cả các câu chuyện đều xoay quanh hai nhân vật chính, cp phụ tuy có nhưng cũng chiếm khá ít trong đây. Tổng kết: tác giả viết chắc, nội dung hay, diễn biến hợp lý, tình yêu cảm nhận được sâu sắc. Đây là một bộ truyện mình thấy nên thử, vì nó hay về cả tình tiết lần nội dung. ----Điểm trừ: Có một số chỗ mk tưởng như tác giả dùng để tạo drama cho truyện nhưng không có, làm mình đọc hơi hụt hẫng một tý. Vì truyện quá hợp lý hoặc nhân vật quá thông minh, nên hầu như không có mấy cái đoạn ngược tâm lấy nước mắt người đọc, chắc do tác giả xây dựng một Đường Nhược Dao quá hiểu Tần Ý Nùng, một Đường Nhược Dao trưởng thành, thông minh và đủ quyết tâm theo đuổi Tần Ý Nùng dù có bị ngược đến cỡ nào. Đọc mà mình cảm thán trước quyết tâm của Đường Nhược Dao luôn á, tuy bị muối khá nhiều nhưng vẫn mặt dày theo đuổi được, còn viết hẳn mấy thùng luận văn về tình yêu dành cho Tần Ý Nùng thì mình cũng đến chịu, chỉ thắc mắc là chị là ảnh hậu thì thời gian đâu mà viết, chắc người chơi hệ ‘’ gõ máy tính mười ngón’’ Cá nhân mình cảm thấy bộ này xứng với hai từ “ siêu phẩm “ mà ít người biết đến quá, chắc do bản Edit mới hoàn thành xong, bản QT thì khá khó đọc, đọc mà mất cái hay luôn của truyện. Mời các bạn mượn đọc sách Làm Càn của tác giả Huyền Tiên.
Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi của tác giả Cửu Lộ Hà: Một thiên kim tiểu thư ngậm muỗng vàng sinh ra nhưng vị sự cố ôm nhầm mà phải trải qua cuộc sống khốn khổ. Cô gái bình thường lại nhân đó được hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý. Nhưng khi Hàn Băng Nhi, thiên kim chân chính trở về gia đình ruột thịt của mình, cha mẹ cô lại muốn cô thay cho cô thiên kim giả kết hôn với một người thực vật tên Lục Hạo Thiên Thiên kim giả là người trọng sinh, cô ta biết Lục Hạo Thiên sẽ không tỉnh lại, hơn nữa không bao lâu sau nhà họ Lục sẽ phá sản. Thế là cô ta thiết kế để đẩy hôn ước với Lục gia cho Hàn Băng Nhi. Không có ai biết được, Lục Hạo Thiên trong suốt năm năm hôn mê vì tai nạn xe đã xuyên qua vô số thế giới. Ở mạt thế tàn khốc chém giết, làm nên cơ nghiệp ở thời cổ đại khắc nghiệt. Cuối cùng luyện thành một thân đầy kỹ năng. Khi trở về thế giới hiện thực, lại được tin anh có một người vợ. Hàn Băng Nhi ban đầu gả cho Lục Hạo Thiên là vì trả ơn. Đợi khi anh tỉnh lại, nhìn thấy anh càng lúc càng lớn mạnh, cô cảm thấy đã đến lúc phải rời đi rồi. Kết quả, một đêm kia Lục Hạo Thiên lại tìm đến cô, hèn mọn bắt lấy cô không buông, khàn khàn giọng: ".. Đừng rời xa anh." *** Tóm tắt Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn giữa Hàn Băng Nhi, một cô gái bình thường, và Lục Hạo Thiên, một tổng giám đốc giàu có nhưng bị hôn mê. Hàn Băng Nhi là một cô gái bình thường, sống trong một gia đình nghèo khó. Một ngày nọ, cô được cha mẹ cho biết mình là thiên kim tiểu thư của một gia đình giàu có. Tuy nhiên, cô cũng được biết rằng mình đã bị tráo đổi với một cô gái khác khi còn nhỏ. Cô gái được cho là thiên kim tiểu thư thực sự, tên là Hàn Tuyết Nhi, đã sống trong gia đình giàu có suốt 20 năm qua. Cô ta là một người kiêu ngạo và ích kỷ, và cô ta đã lợi dụng vị thế của mình để đối xử tàn nhẫn với Hàn Băng Nhi. Khi Hàn Băng Nhi trở về nhà họ Hàn, cô được cha mẹ ép buộc kết hôn với Lục Hạo Thiên, một tổng giám đốc giàu có nhưng bị hôn mê sau một tai nạn xe. Hàn Băng Nhi ban đầu chỉ đồng ý kết hôn với Lục Hạo Thiên vì muốn trả ơn cha mẹ. Tuy nhiên, khi cô ở bên Lục Hạo Thiên, cô dần dần nảy sinh tình cảm với anh. Lục Hạo Thiên, trong suốt năm năm hôn mê, đã xuyên qua vô số thế giới. Ở mạt thế tàn khốc, anh đã rèn luyện thành một chiến binh mạnh mẽ. Ở thời cổ đại, anh đã trở thành một thương nhân thành đạt. Khi trở về thế giới hiện thực, anh đã trở thành một tổng giám đốc thành đạt. Lục Hạo Thiên cũng đã yêu Hàn Băng Nhi. Anh ghen tị với Hàn Tuyết Nhi khi cô ta được ở bên Hàn Băng Nhi. Anh cũng biết rằng Hàn Băng Nhi sẽ rời xa anh khi anh tỉnh lại. Cuối cùng, Lục Hạo Thiên đã tỉnh lại. Anh đã cầu hôn Hàn Băng Nhi, và cô đã đồng ý. Review Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Câu chuyện có những tình tiết thú vị và hấp dẫn, và các nhân vật được xây dựng khá tốt. Hàn Băng Nhi là một cô gái mạnh mẽ và độc lập. Cô không ngại đứng lên bảo vệ chính mình và những người cô yêu thương. Lục Hạo Thiên là một người đàn ông mạnh mẽ và ấm áp. Anh yêu thương Hàn Băng Nhi vô điều kiện. Câu chuyện có một kết thúc có hậu, với Hàn Băng Nhi và Lục Hạo Thiên hạnh phúc bên nhau. Dưới đây là một số điểm cộng của câu chuyện: Câu chuyện có cốt truyện hấp dẫn và lôi cuốn. Các nhân vật được xây dựng khá tốt, với những tính cách và hoàn cảnh riêng biệt. Câu chuyện có nhiều tình tiết lãng mạn và ngọt ngào. Dưới đây là một số điểm trừ của câu chuyện: Một số tình tiết trong câu chuyện có phần hơi phi logic. Một số nhân vật phụ được xây dựng khá mờ nhạt. Nhìn chung, Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Câu chuyện sẽ là một lựa chọn giải trí thú vị cho những ai yêu thích thể loại này. *** Khi Hàn Băng Nhi tỉnh lại, ý thức của cô vẫn còn mơ hồ, vừa quay đầu liền nhìn thấy một người đàn ông mặt mày tái nhợt nằm ở bên cạnh mình. Chuông báo thức trên điện thoại không ngừng reo vang, mà người chồng trên danh nghĩa đang nằm bên cạnh cô vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy. Trong phút chốc, cô tỉnh táo lại. Cô vội vàng tắt chuông điện thoại, căn phòng cuối cùng cũng khôi phục lại sự yên tĩnh. Đêm qua là đêm tân hôn của cô, cô nhìn người đàn ông tuy rằng đã ngủ say nhưng vẫn có thể nhìn ra được khí độ bề ngoài của anh không giống người thường. Cô thất thần, nhớ tới một sự kiện hồi cô còn học đại học. Khi đó bạn thân của cô bận rộn yêu đương, trốn học lại gặp giáo viên điểm danh, bạn cô đã năn nỉ cô thay mình lên lớp. Cô thật sự đã chạy đến khoa kinh tế quản lý nghe giảng.. Khi buổi học sắp kết thúc cô giáo đã đưa ra một đoạn video ngắn. Trong đoạn video đó, nam thanh niên mặc đồ vest đi giày tây, khí phách hăng hái khiến tất cả sinh viên trong khán phòng đều khao khát. Đó là Lục Hạo Thiên, người thừa kế của tập đoàn Lục Thị. Khi còn du học ở nước ngoài anh đã cùng với bạn hợp tác hoàn thành một dự án lớn. Trên các tạp chí kinh tế tài chính cũng đưa tin về sự tích của anh. Giới truyền thông đã đánh giá rất cao về anh, thậm chí còn nói rằng một khi anh tiếp quản quyền lực từ tay cha mình, anh sẽ đưa Lục Thị lên một tầm cao mới, nói anh sẽ làm thay đổi toàn bộ hướng gió trên thương trường. Năm mười tám tuổi, anh tốt nghiệp đại học, sau đó tiếp tục học lên cao. Hai mươi tuổi tự thân thành lập nên một công ty có tương lai vô cùng triển vọng. Một người như vậy, nói anh là con cưng của ông trời cũng không quá lời. Anh là niềm tự hào của Lục Thị, cũng là đối thủ của rất nhiều người. Thậm chí trên thương trường lúc bấy giờ, một ông trùm trong giới sắp nghỉ hưu cũng coi anh là mối đe dọa lớn nhất đối với sự phát triển của tập đoàn. Thế nhưng trên đời vạn sự biến hóa vô thường. Vào năm Lục Hạo Thiên hai mươi hai tuổi, chiếc xe mà anh và anh cả đang đi gặp tai nạn trên đường cao tốc. Anh cả của anh chết ngay tại chỗ, mà anh thì bất tỉnh nhân sự suốt năm năm. Năm đó ba Hàn chính là dựa vào ba Lục đã qua đời mà làm giàu, ba Lục có ơn với ba cô, hai nhà nói là thế giao cũng không quá. Trước khi Lục Hạo Thiên xảy ra chuyện, hai nhà Lục Hàn đã định ra hôn ước tạo nên thế liên thủ. Sau này nhà họ Lục xảy ra chuyện, họ Hàn liền có ý nghĩ muốn hủy bỏ hôn ước này nhưng cũng sợ bị người khác nhìn vào mà mắng. Càng đừng nói mẹ Lục là một con người đanh đá, ai ở trong tay bà giở trò cũng đừng mong được yên ổn. Ba Hàn là người rất sĩ diện, để ý đến thanh danh. Mặc dù bây giờ Lục Hạo Thiên đã trở thành người thực vật vẫn một mực đem con gái gả qua. Mọi người đều nghĩ Hàn Băng Nhi nhất định sẽ phải lấy nước mắt rửa mặt. Hàn Băng Nhi lại cảm thấy như thế này cũng rất tốt. Cô rửa mặt xong rồi liền kéo ra màn cửa, để Lục Hạo Thiên có thể tắm nắng. Cô bước ra khỏi phòng ngủ, bước chân nhẹ nhàng, không muốn làm mẹ chồng và cháu trai thức giấc. Phòng bếp vốn đã nhỏ, đồ đạc lại còn bày bừa lộn xộn khiến cho căn phòng càng trở nên chật chội hơn. Nhà họ Lục nay đã khác xưa, không còn ánh hào quang năm nào. Kể từ khi xảy ra sự việc lớn vào năm năm trước, ba Lục mất đi người con trai yêu quý của mình bỗng chốc đã già đi hẳn, chưa đến hai năm thân thể ông đã suy yếu. Ba Lục không có người thừa kế, trong tập đoàn cũng dần mất đi quyền lực, Lục Thị bắt đầu suy tàn. Sau này càng lúc càng xuất hiện những thiếu hụt lớn hơn. Sau hai năm cố gắng tồn tại, cuối cùng Lục Thị phải tuyên bố phá sản, tập đoàn đổi chủ. Ba Lục năm ngoái được chuẩn đoán mắc ung thư gan, qua đời cách đây vài tháng.   Mời các bạn mượn đọc sách Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi của tác giả Cửu Lộ Hà.
Lương Đa Giả Vờ Ngủ
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến: Lương Đa, 28 tuổi, tự mở một phòng khám nhỏ, hàng ngày lướt mạng nhâm nhi trà, bệnh nhân đến thì bận rộn làm việc. Người ngọt ngào tâm lương thiện, trong phòng treo đầy cờ thưởng. Lương Đa gặp ai cũng tươi cười, tất cả mọi người đều thấy con người Lương Đa chắc hẳn rất dễ theo đuổi, mà đâu ai hay rằng nguyên tắc sống của Lương Đa là —— Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu. Anh là một người theo chủ nghĩa độc thân tuyệt đối, tận hưởng cuộc sống đơn độc. Ấy thế mà Tưởng Hàn xuất hiện dạy cho anh một đạo lý: Trên đời này không có cái gọi là “tuyệt đối”. Tưởng Hàn, 23 tuổi, tự nhận là mẫu đàn ông tỏa nắng, đến phòng khám đối diện trường học chích một mũi xong chớm yêu, phải lòng anh bác sĩ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Để đối phó với anh bác sĩ cứng đầu cứng cổ thì chỉ có cách nhõng nhẽo ỉ ôi. Cậu thấy thật ra Lương Đa thích cậu, chẳng qua là mạnh miệng không thừa nhận thôi. Tưởng Hàn: Em đã hiểu vì sao người ta hay nói sẽ không bao giờ đánh thức được người giả vờ ngủ. Lương Đa: Ngại ghê, tôi không hề giả vờ ngủ, tôi ngủ thật, không tin cậu nghe đi, tôi còn ngáy khò khò đây này! Giới thiệu tóm tắt: Không một ai có thể kháng cự được bé chó săn! Dàn ý: Trên con đường trưởng thành giúp đỡ nhau cùng chín chắn, đôi bên đều trở thành người tốt hơn nữa! *** Tóm tắt: Lương Đa là một bác sĩ 28 tuổi, độc thân và theo chủ nghĩa độc thân. Anh sống một cuộc sống bình yên, êm đềm trong phòng khám nhỏ của mình. Một ngày nọ, Tưởng Hàn, một sinh viên đại học 23 tuổi, đến phòng khám của Lương Đa để chích thuốc. Tưởng Hàn ngay lập tức phải lòng Lương Đa và bắt đầu theo đuổi anh. Lương Đa ban đầu từ chối Tưởng Hàn nhưng dần dần anh bắt đầu rung động trước sự chân thành của Tưởng Hàn. Review: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào. Nhân vật Lương Đa là một bác sĩ ấm áp, tốt bụng. Anh không giỏi thể hiện cảm xúc của mình nhưng anh lại rất yêu thương và quan tâm đến Tưởng Hàn. Tưởng Hàn là một chàng trai trẻ trung, năng động và luôn tràn đầy sức sống. Anh không ngại ngần theo đuổi Lương Đa và giúp anh mở lòng đón nhận tình yêu. Câu chuyện xoay quanh hành trình theo đuổi và chinh phục của Tưởng Hàn. Tưởng Hàn không hề nản lòng trước sự từ chối của Lương Đa. Anh luôn ở bên cạnh Lương Đa, quan tâm và chăm sóc anh. Sự chân thành và kiên trì của Tưởng Hàn cuối cùng cũng đã khiến Lương Đa rung động. Ngoài câu chuyện tình yêu, "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" còn là câu chuyện về sự trưởng thành. Lương Đa từ một người theo chủ nghĩa độc thân đã dần mở lòng đón nhận tình yêu. Anh cũng học cách bày tỏ cảm xúc của mình và trân trọng những người thân yêu. Đánh giá chung: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Câu chuyện mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. Ưu điểm: Câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Nhân vật Lương Đa và Tưởng Hàn đều được xây dựng tốt, có tính cách và cá tính riêng biệt. Câu chuyện mang đến những thông điệp ý nghĩa về tình yêu và cuộc sống. Nhược điểm: Một số tình tiết trong câu chuyện hơi cường điệu. Kết luận: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu đáng đọc. Câu chuyện sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. *** Sáng nay lúc Lương Đa xem tử vi, bên trên nói rằng: Thích hợp cưới gả, thích hợp trang trí giường, thích hợp kết thiện duyên. Tránh ra ngoài, tránh chuyển nhà, tránh nhận lời mời. Màu sắc may mắn: màu bạc. Hướng đi may mắn: hướng Nam. Vì thế nên trước khi ra ngoài, Lương Đa còn đặc biệt phối thêm cặp kính gọng bạc đã mua từ tám đời, anh cũng quyết định phải nói chuyện với bệnh nhân nhiều hơn nhưng sẽ từ chối tất cả lời mời. Trước đây Lương Đa không phải kiểu người xem tài hạn mỗi ngày. Với tư cách một bác sĩ, theo lý thì Lương Đa nên ngoan ngoãn thờ phụng khoa học mới đúng, nhưng đã là con người thì cũng có this có that, mặc dù là bác sĩ nhưng anh sợ ma, tự nhiên gần đây lại còn bắt đầu quan tâm tới vận may rủi dựa trên cung hoàng đạo, đương nhiên không tới mức mê tín, chẳng qua anh cảm thấy mấy thứ gọi là “siêu hình” này có thể khiến cuộc sống mình vui vẻ và thú vị hơn. Có điều nói tới nói lui, đối với Lương Đa thì dù bói bài tarot hay coi tử vi, xác suất bói chuẩn là cực nhỏ. Anh cũng chẳng mong cuộc đời mình bị người ta “tính toán” , “suy diễn” , chỉ coi cho vui, tìm cái giải trí mà thôi. Lương Đa ra ngoài, lúc xuống lầu còn đứng lại cảm thán về sắc trời mùa thu, người cũng rất có tinh thần. Một năm bốn mùa, anh thích nhất là mùa thu, vào khoảnh khắc mùa thì cả đất trời bỗng chốc như mát mẻ hẳn, không còn nóng bức oi ả như ngày hè nữa. Lương Đa đứng ở cửa lớn biếng nhác duỗi eo, hít thật sâu để bản thân hấp thu tinh hoa của đất trời, hít đủ “dương khí” , thần sắc sẽ trở lên sáng láng hơn. Thời tiết hôm nay thực sự rất tốt, anh quyết định sẽ không lái xe ô tô mà đi tới cổng khu chung cư, quét mã rồi tự đạp xe đến phòng khám. Giảm thiểu lượng cacbon là trách nhiệm của mọi nhà. Tám giờ sáng, bác sĩ Tiểu Lương mặc một chiếc áo khoác ngoài bằng len với quần bò mới mua, lưng đeo chiếc balo mà năm ngoái anh dùng một “số tiền lớn” để hốt về, đạp xe như bay trên con đường vào ngày đầu thu. Một phiến lá nhẹ nhàng rơi xuống giỏ xe, anh nhìn về phía nó huýt sáo, coi như chào buổi sáng tốt lành. Một người sắp ba mươi tuổi lại ăn mặc như sinh viên đại học. Lái xe mất một tiếng, đạp xe chỉ cần bốn mươi phút. Đừng hỏi tại sao lái xe đi làm lại tốn thời gian hơn đạp xe, lỗi tại tắc đường đó. Lương Đa tới phòng khám vào lúc tám giờ bốn mươi phút, trễ mười phút so với giờ mở cửa. Phòng khám là của anh, bác sĩ hay y tá đều là anh. Mặc dù thông báo với bên ngoài giờ mở cửa là tám rưỡi sáng đến tám rưỡi tối, vậy nhưng chẳng ngày nào đúng giờ cả, đến muộn về sớm là chuyện rất bình thường. Mở cửa, vào phòng, thay quần áo. Lương Đa cởi áo khoác len móc lên cây treo đồ trong phòng làm việc, cầm chiếc áo blouse được giặt sạch sẽ, khử khuẩn đàng hoàng lên phẩy mấy cái rồi đứng trước gương mặc vào. Anh nâng gọng kính trên sống mũi, nhìn bản thân trong gương nở nụ cười, hở ra tám cái răng trắng đều rang như bắp. “Đẹp trai ghia.” Lương Đa tự khen bản thân, sau đó xoay người chuẩn bị bắt đầu một ngày làm việc. Phòng khám này được mở bên ngoài khu chung cư khá cũ. Người ở khu này đều là gia đình thuộc tầng lớp tri thức, đa số là người có tuổi, hoặc cháu trai, cháu gái của họ. Mấy chú dì đó thường hay tới chỗ anh để khám vài ba bệnh lặt vặt, lúc không bị bệnh gì cũng thích tới, chủ yếu là để tặng cho bác sĩ Tiểu Lương vừa đẹp trai ngất trời vừa nhiệt tình này vài quả trứng gà, miếng bánh hoặc chút đồ ăn vặt. Tính cách của Lương Đa rất tốt, nhiệt tình với tất cả mọi người lại còn biết ăn nói, nên dỗ cho ai nấy đều vui vẻ. Tốt nghiệp xong anh có làm trong bệnh viện vài năm nhưng về sau cảm thấy không phù hợp, bèn ra ngoài mở một phòng khám của riêng mình. Bây giờ vơ phải một mớ rắc rối, cụ thể là cứ lâu lâu lại có người muốn giới thiệu cho anh cô bạn gái. Bạn gái thì không cần, bởi vì Lương Đa là đồng tính. Nhưng bạn trai cũng không cần lắm, vì Lương Đa là người theo chủ nghĩa độc thân. Anh thích cảm giác tự do, một mình không bị gò bó, cũng chưa từng cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Những lúc có nhu cầu về vấn đề kia, anh còn có một ngăn tủ “dụng cụ” để giúp anh giải quyết, tự chơi một mình thích vãi loằn. Đi ra ngoài phòng nghỉ, bác sĩ Tiểu Lương bắt đầu duỗi thân vận động. Bình thường giờ này không có ai tới, anh sẽ tự nghĩ cách giết thời gian. Trong lúc vận động, Lương Đa tiện thể xem lại bảng tin buổi sáng trên điện thoại. Mặc dù anh chẳng mấy quan tâm đến việc trong nước, ngoài nước đang xảy ra chuyện to nhỏ gì, nhưng mấy thứ này đều là những chủ đề mà các chú dì tới chỗ anh hay nói chuyện, vì vậy anh bắt buộc phải có thông tin để tiếp lời. Lương Cao nhìn về phía cửa phòng khám, hướng này là hướng Nam, hướng may mắn của anh hôm nay. Đang khởi động thì cửa bị đẩy ra thật. Chín giờ sáng, có một anh đẹp trai bước vào. “Ấy? Ai đây ta?” Lương Đa nở nụ cười, “Mới sáng sớm đã đến phòng khám của tao, có gì chỉ bảo thế?” Người đến tên là Quản Tiêu, bạn tốt nhiều năm của Lương Đa. “Tối qua tao ở chỗ anh Trần của mày, nên tiện đường ghé qua thăm mày thôi.” Quản Tiêu đứng ở cửa, không hề có ý bước vào trong. “Buổi tối đi ăn không?” “Gì thế?” Trong lòng Lương Đa dấy lên một hồi chuông cảnh báo: “Sinh hoạt thầm kín của mày với anh Trần không hài hòa nên muốn để tao tư vấn hả?”   Mời các bạn mượn đọc sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến.