Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương - Bản Lật Tử

Văn án: Thời Yên, một diễn viên quần chúng tuyến một trăm linh tám đang bên bờ vực chết đói, đã dùng 5 đồng còn lại trên người đăng ký tham gia thử thách do công ty Cảnh Thời tổ chức. Người khiêu chiến sẽ được phân ngẫu nhiên vào thế giới trong tiểu thuyết, cùng nam chính yêu đương đạt được kết thúc HE thì được tính là khiêu chiến thành công, thông qua tất cả thế giới sẽ nhận được được một món quà siêu phong phú và bất ngờ, có thể biến giấc mộng đạt đến đỉnh cao của đời người thành sự thật. Thời Yên xem qua ngược văn, huyền huyễn, kinh dị văn liền dứt khoát chọn lựa ngọt văn, nhưng lại phát hiện mình đã bị lừa. Thì Yên: Đại móng heo! Sủng văn như đã nói đâu!!! *** Reviewer xác nhận là ngọt văn, ngọt sâu răng ê ẩm, văn án chính là hơi ngáo đá :v Nữ chính Thời Yên vốn có tên thật là Thời Mỹ Lệ - một cái tên nghe vô cùng có mùi vị bông lúa thôn quê. Nhưng cô có vẻ rất thích cái tên Mỹ Lệ, nickname mà cô tung hoành khắp chốn luôn là Mỹ Lệ. Thời Yên tham gia một trò chơi ở hệ thống nọ, xuyên vào những cốt truyện nổi tiếng. Ở mỗi bối cảnh, Thời Yên có thể là nữ chính cũng có thể là nữ phụ pháo hôi, tuy nhiên nhiệm vụ chính của cô luôn là công lược, yêu đương HE cùng nam chính của truyện, với làm một vài nhiệm vụ lặt vặt của thế giới đó. Để đánh giá chung về tính cách xuyên suốt của Thời Yên, mình xin kính cẩn tôn cô làm sư phụ trong lĩnh vực mê trai (đẹp), liêm sỉ tiết tháo đối với cô chỉ là mây bay. Ở mỗi thế giới, nam chính có nhiều thân phận khác nhau, nhiều tính cách khác nhau nhưng anh có cùng một diện mạo mà cũng mang tên Lục Cảnh Nhiên. Nam chính ngọt văn nên Lục Cảnh Nhiên có cả một bí kíp khiến người đọc tự dưng bị thồn cẩu lương không kịp né, không được chọn lựa có ăn hay không, trực tiếp nhét vào mồm. Nếu đánh giá đặc trưng tính cách của nam chính, mình sẽ dùng từ "đáng yêu". Mình có một cảm khái nho nhỏ với tên thế giới ở đây, nghe vô cùng củ chuối luôn ấy nhưng lại cực kỳ chân thực với nội dung thế giới đó. Nên dù tên nghe hơi kì nhưng không hề não tàn mà lại thấy hơi đáng yêu. Truyện hội tụ đủ thể loại từ hiện đại tới cổ đại, hào môn, showbiz, huyền huyễn, giang hồ, võng du, mạt thế và cả yêu đương cùng robot, tha hồ mà chọn lựa. Mở đầu là thể loại boss ma cà rồng quý tộc yêu đương cùng cô gái loài người. Một ma cà rồng vài nghìn tuổi lại nói dối sơ sơ mình chỉ khoảng tám chín trăm tuổi thôi, sợ có cách biệt về tuổi tác quá lớn với nữ chính. Mà anh ma cà rồng này lại còn có tác phong cầu hôn bằng hoa tươi xếp trái tim và nhẫn kim cương siêu bự, vô cùng tục khí nhưng lại vô cùng hợp với tính cách nữ chính. Sau đó lại là câu chuyện tình yêu ngọt sến súa của một thiên kim tiểu thư với ảnh đế. Mình đặc biệt thích thế giới này nhất trong truyện, tên thế giới là “Ảnh đế siêu thích viết thư tình”. Bởi tính cách nam chính siêu đáng yêu, anh lạnh lùng với thế giới nhưng lại nũng nịu với vợ, lại thích khoe ân ái với fan, đọc cưng cực kỳ luôn ấy. Đến với bối cảnh cổ đại, “Vương gia mỗi ngày đều giả vờ không yêu ta”- thế giới của vương gia x con gái nuôi thổ phỉ, nửa cung đấu nửa giang hồ làm người đọc cười mệt với tính cách “một đứa thích chọc ghẹo x một đứa thích giả vờ lạnh lùng”. Ắt hẳn mn khi đọc cổ đại cung đấu cũng từng nghe qua việc trong hoàng thất nếu sinh đôi sẽ giết đi một người. Và Lục Cảnh Nhiên ở đây chính là người bị vứt bỏ. Tuy không giết nhưng y lại sống như thế thân của hoàng đệ mình. Sau đó lại xuất hiện biết bao mưu toan ẩn khuất, cuối cùng Lục Cảnh Nhiên vứt bỏ thân phận, đem một chút (?) tiền của mình lên núi làm áp trại tướng công của Thời Yên =))))) Lại quay về hiện đại với loạt phiêu lưu huyền huyễn hiện đại tạo đá vá trời cứu vớt thế giới trong một game viễn tưởng. Tuy nhiên nếu không cứu được thế giới trong game thì thế giới thực cũng cùng tận thế. Ở phần này thì nữ chính Thời Yên mới được hệ thống cho bàn tay vàng sau khi bị lừa tiêu rất nhiều điểm - đọc được chữ hán và khá may mắn nhưng lại bị hệ thống cài đặt cho thuộc tính sợ thế giới nên bị nói lắp :v Ác nhất không phải là phản diện mà chính là hệ thống đó. “Phiền não của Mary sue”, đến đây mình cũng khá phiền não với thiết lập não tàn “nữ sinh xinh đẹp nhất ở trường quý tộc siêu cao cấp, tổng giám đốc bá đạo theo đuổi nườm nượp”. Ở thế giới này, nếu Thời Yên không hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ thực sự hóa thành Mary Sue. “Mỗi sáng thức dậy trên giường bốn vạn mét vuông, hơn nữa có một mái tóc bảy màu, lúc vui rơi mưa hoa anh đào, lúc không vui rơi mưa hoa hồng, lúc khóc thút thít, trong mắt sẽ chảy ra nước mắt kim cương...” Nên sống chết Thời Yên cũng phải hoàn thành nhiệm vụ tìm chân ái cho các chàng trai theo đuổi mình và HE được với nam chính. Chờ đợi Thời Yên ở thế giới tiếp theo chính là một hồi kịch hào môn, nữ phụ rắn rết được Âu gia nhận nuôi, nhưng lại ganh ghét hãm hại hòng giết Âu Mỹ Lệ - cháu gái ruột Âu gia. Ở thể loại này thì nữ phụ luôn có một cái logic rất kỳ quặc: nếu không có cô ta, tất cả đều thuộc về mình, nếu không có cô ta, anh ấy sẽ yêu mình. Năm năm sau, Thời Yên nhận công việc giả làm cháu gái của Âu gia để chia gia sản, nhưng từ đó lại có rất nhiều nghi vấn được đặt ra: Tại sao hai người lại giống nhau khi ký ức của Thời Yên hoàn toàn xác định cô không phải họ Âu, hai người lại dị ứng thứ giống nhau và Thời Yên biết được những chuyện không ai nhắc tới? Thế giới này có nhiều cú bẻ lái khá gấp nên đọc thấy cực thú vị luôn. “Nữ idol đệ nhất giang hồ” dựa trên chương trình Produce 101, nay xuất hiện phiên bản giang hồ “Lương Sơn sáng tạo 108”, nghe thôi là thấy độ bựa nhây lầy miễn bàn. Đặc biệt ở đây chúng ta sẽ thấy được nam chính minh chủ võ lâm (tương lai) giả gái đi thi giành vị trí center cùng nữ chính Thời Yên, thân cao vạm vỡ mặc áo hở eo, lại được thẳng nam giới giang hồ vote hết mực. Đến với thế giới giả tưởng “Bạn trai tôi là robot”, không nói nhiều, đọc rồi chỉ muốn tích thật nhiều may mắn để có được một anh robot siêu xịn như vậy thôi. Robot leo lên máy xuyên thời gian về lại năm mươi năm trước, ngày Thời Yên vừa nhận robot về để cứu cô khỏi bệnh dịch Pandora chết người. Robot không nói dối, con người mới nói dối cho nên lời nói của nam chính ở đây siêu thẳng thắn luôn. Đến tận lúc đến thế giới cuối cùng, khi thấy mình được đưa ra ngoài vũ trụ, Thời Yên vẫn không nhịn được cảm khái đến tận đây mà hệ thống vẫn đào hố cho cô. Rõ ràng tên thế giới là “Học trưởng u buồn” cơ mà, ai đọc vào cũng nghĩ là thanh xuân vườn trường đúng không? Hệ thống thì cũng cảm khái rằng Thời Yên đến bây giờ đã là thế giới cuối cùng vẫn chưa có học được bình tĩnh sao? Dần đi về hồi kết, câu chuyện tình yêu đời thực của Lục Cảnh Nhiên và Thời Yên chính là thanh mai trúc mã gặp nhau trong cô nhi viện, sau đó xa nhau và tìm nhau đến khi gặp lại. Gặp lại nhau chúng ta sẽ thấy một vị giám đốc trăm tỷ theo đuổi một cô gái bằng hết sức bình sinh, thẻ này anh cho em, cái gì anh cũng có, tấm thân này cũng cho em, công ty anh không thiếu nhân viên, chỉ thiếu một phu nhân tổng tài. Cùng nhau trải qua nhiều câu chuyện như vậy, đối với họ luôn là những ký ức ngọt ngào nhất. Có thể là mình lạc hậu so với trào lưu nhưng thể loại xuyên nhanh qua nhiều thế giới như thế này là lần đầu tiên mình đọc đấy. Truyện cũng khá dài nhưng với số chương của mỗi thế giới là tầm 15 chương thì đọc không hề chán, do truyện tập trung vào quá trình Thời Yên theo đuổi nam chính Lục Cảnh Nhiên, chỉ toàn sủng sủng và sủng, bày ra một bát cẩu lương thật là to. Cho nên "Cùng nam chính ngọt văn yêu đương" chính là một thể loại đặc biệt dành cho những bạn muốn thử cảm giác khác lạ như mình và chết chìm trong hũ mật của cặp đôi chính :) *** Thời Yên chờ hệ thống truyền ký ức cho mình, hệ thống "đinh" một tiếng, lại cho cô nhắc nhở khác. 【 Chúc mừng người khiêu chiến tổng tích phân đạt tới 250, kích hoạt thành tựu nhân đôi tích phân, hiện tại cô được 250 nhân đôi, tổng cộng 500! 】 Thời Yên: "......" Tuy rằng tích phân đột nhiên nhân đôi rất đáng mừng, nhưng vì sao lại cảm thấy hệ thống đang mắng cô nhỉ? 【 Bởi vì kích hoạt khen thưởng đặc biệt, lần này không còn đổi mới đạo cụ khuyến mãi ở Thương thành, người khiêu chiến phải tích góp tích phân, sau đó mua sắm đạo cụ thường trú 】 Lúc trước Thời Yên xem qua đạo cụ thường trú, tương đối hấp dẫn người ta chính là xem nội dung mười chương sau của tiểu thuyết, tổng cộng cần 500 tích phân. Lúc ấy cảm thấy quá đắt, hiện tại...... Vậy mà mình cũng là phú bà có 500 tích phân! "Vậy trước tích cóp, lỡ may ngày nào đó cần dùng thì sao." 【 Đinh! Nhắc nhở hữu nghị, tích phân không dùng đến sau khi thông qua khiêu chiến trở về hiện thực sẽ căn cứ theo tỉ lệ nhất định đổi thành nhân dân tệ 】 "...... Tốt vậy ư? Sao mi không nói sớm chứ hả?" Nói sớm một chút thì mấy thế giới trước cô không tiêu hoang như vậy! 【 Đây là văn kiện công ty mới thông báo gần đây, có phải công ty tôi rất có tính người không? 】 Thời Yên nói: "Cái này phải xem tỷ lệ nhất định bao nhiêu đã." 【1 tích phân đổi 100 nhân dân tệ 】 "!!!"Vậy 500 tích phân chẳng phải là năm mươi nghìn tệ!! Phát tài rồi! "Quý công ty quả nhiên rất có tính người, mấy người còn tuyển nhân viên không?" 【 Tổng giám đốc chúng tôi tuyển phu nhân tổng giám đốc 】 "...... Ồ, vậy chờ sau khi ta rời khỏi đây đi thử một chút." 【 Sắp bắt đầu truyền ký ức, xin làm tốt công tác chuẩn bị 】 ... Mời các bạn đón đọc Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương của tác giả Bản Lật Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bệnh Tình Yêu - Phương Tranh
"Khi trong tim thật sự có bóng hình của một ai đó, hình như tất cả hệ thống nhận thức đều bật lên để nhận tín hiệu từ cô, cô khóc, cô cười, cô vui hay không vui, anh đều hiểu hết". Bác sĩ khoa nội Lăng Lệ và Giản Minh, bệnh nhân của anh đều là những người thất bại trong hôn nhân, hai người sau khi gặp gỡ đều nảy sinh tình cảm với nhau. Nhưng vợ cũ Phương Nam, chồng cũ La Thế Triết của hai người đều ra sức níu kéo cuộc hôn nhân, phá hoại mối quan hệ của Lăng Lệ và Giản Minh, hai người yêu nhau rốt cuộc cứ như gần như xa. Nhưng vì duyên nợ, cuộc sống cứ dần dần đưa hai người lại với nhau, tin cậy nhau, yêu thương nhau. Khi hai người chính thức bàn chuyện hôn nhân thì vận mệnh lại trêu ngươi họ lần nữa. *** Tám mươi vạn, trong giai đoạn khó khăn nhất, không cứu được những việc cấp bách của Giản Minh, giờ đây, khi cô không còn cần đến nữa, nó lại đến tô điểm thêm cho cuộc sống đầy đủ của cô… Còn Lăng Lệ, thời khắc cô sống trong vô vọng nhất, không biết nương tựa vào ai, đã trở thành điểm tựa mạnh mẽ nhất cho cô, gánh vác toàn bộ nỗi thất vọng và trọng lượng của cô, còn cô, vào thời khắc niềm tin của anh bị sụp đổ, không cho anh được một cái ôm ấm áp, không che chở được cho anh, không để cho anh được yên tâm mà khóc, để mặc anh trốn chạy hiện thực bằng cách này, mới có thể hô hấp được. Giây phút khi Lăng Lệ thất vọng, buồn bã, điều cô lo lắng nhiều hơn vẫn là bản thân mình, có tiếp tục sống như vậy được không? Có ly hôn không? Khó khăn lắm anh mới khôi phục lại, gọi điện thoại cho cô, câu trả lời của cô lại chỉ là, “Anh chết quách đi.” Giản Minh cảm thấy bản thân mình quá vô liêm sỉ. Tiễn cha mẹ về rồi, về nhà với vợ chồng anh chị Lăng Khang, suốt cả chặng đường cứ nghe vợ chồng Lăng Khang khen những điểm tốt của cha mẹ, Giản Minh chỉ biết cười, dạ dày cô rất khó chịu, hiện tượng nghén ngẩm làm cô sống không được chết cũng không xong lại đến làm phiền cô. Khi ăn trưa, mọi người đều biết cô thích ăn cá, thế là, món cá hấp và các lát phi lê cá ngừ đại dương trong đĩa gỏi cá, hầu như được gắp vào trong đĩa của cô. Một Giản Minh đã từng thích ăn cá nhất, bây giờ chỉ cần ngửi thấy mùi cá từ đằng xa, đã muốn nôn thốc nôn tháo, nhưng cô lại không muốn để mọi người biết cô có thai, đành phải cố gắng nuốt xuống. Nếu như cứ cố gắng nuốt xuống, nó sẽ không nghe lời, đa phần đều sẽ quay lại đòi nợ, Giản Minh vào nhà còn chưa kịp chào vợ chồng anh chị Lăng Khang, lao vào nhà tắm nôn dữ dội. Cứ nghĩ rằng nôn hết sẽ không sao, chắc buổi trưa ăn quá nhiều cá sống, ai nào ngờ vừa nôn xong chưa được bao lâu lại phải quay vào nôn tiếp. Nghĩ rằng lần này chắc xong rồi chứ nhỉ? Kết quả vừa ngồi xuống uống mấy ngụm nước ấm, cảm giác buồn nôn lại kéo đến, lại chạy vào nôn. Giản Minh nôn cho đến khi ra mật xanh mật vàng, mặt mũi tái mét, đôi môi hồng giờ đây nhợt nhạt, cả người mềm nhũn không còn sức lực, mồ hôi lạnh rịn ra trên trán, chóng mặt không chịu được. Vợ chồng Lăng Khang lo lắng, đưa Giản Minh đến bệnh viện, kết quả trên đường đến bệnh viện, Giản Minh vẫn phải cầm theo túi ni-lông, vẫn tiếp tục nôn, không thể không gọi điện thoại cho Đường Nhã Nghiên nhờ cứu mạng. ... Mời các bạn đón đọc Bệnh Tình Yêu của tác giả Phương Tranh.
Bản Tình Ca Buồn - Tạ Trang Trang
Một cô gái sinh ra và lớn lên suốt 17 năm với những điều bí ẩn xung quanh thân phận của mình. Cô chỉ biết mình là một con nha đầu trong một gia đình quý tộc giàu có, ngày ngày chịu sự đối xử tàn nhẫn của biết bao con người. Thiếu gia của gia đình quý tộc ấy luôn được vây quanh bởi hàng tá các cô gái xinh đẹp, thường tỏ ra kiêu ngạo nhưng anh lại đối xử với cô một cách tình cảm lạ thường. Một chàng trai khác cũng đào hoa không kém, luôn bên cô, mong muốn giúp cô tìm lại tình yêu và tìm lại quá khứ mà cô đã vô tình đánh mất. 3 người họ bị xoáy vào một cuộc tình không rõ trắng đen, không rõ người chiến thắng kẻ thua cuộc. Có những lúc tưởng chừng cô gái biết chắc tình yêu đích thực của mình nhưng rồi cô lại bất chợt nhận ra một tình yêu khác sâu nặng hơn. Điều trớ trêu hơn nữa là khi cô lầm tưởng mình đã nhận ra tình yêu đích thực của mình thì một lần nữa cô lại thấy mình thức dậy chất vấn, liệu đó có đúng hay không? Nhưng điều họ không ngờ đó là tất cả đều nằm trong một âm mưu của 1 người đàn bà. Câu hỏi đặt ra là tại sao cô gái ấy luôn dằn vặt về tình cảm của mình? Điều gì ngăn cản cô đến với người cô yêu? Ai thực sự là người thiếu gia kia đã đem lòng yêu? Người đàn bà quyền lực kia là ai mà có thể thao túng cuộc đời của 3 con người ấy? *** Ra đi. Thật sự đã đến lúc tôi phải ra đi rồi! Tất cả những đau thương mà nơi này gây ra cho tôi, cả đời này sẽ không thể nào trị lành. Tôi và Hạ Thất Lăng xét cho cùng vẫn là người của hai thế giới, duyên đã tận, ắt sẽ phải tan rã. Cái giấc mộng tàn của mùa hạ này, cứ để nó tự mình tan vỡ đi! Những ngày không có Bối Nhi, cuộc sống chẳng khác gì một đống bùn nhão, ngày càng trở nên đặc quánh, ngày càng trở nên lụi bại. Tôi nhất định phải tìm lại Bối Nhi, nhất định! Nó vẫn còn nhỏ như vậy, không có ai chăm sóc, liệu có bị đói không? Có bị ai bắt nạt không? Tôi càng nghĩ càng hoang mang. “Yên tâm đi, Bối Nhi nhất định sẽ trở lại!”, Y Tùng Lạc ngồi đối diện đặt tay lên vai tôi, rồi nắm chặt lấy bàn tay tôi như để truyền cho tôi niềm tin mãnh liệt của anh và cố giữ lấy những giọt nước mắt đau thương của tôi. Cố giữ lại cuộc đời nổi trôi của tôi. Mọi vật trước mắt tôi như mờ đi, nhưng tôi vẫn nhoẻn miệng cười với anh. “Ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi nơi này, đến Pháp được không em? Ở đây có quá nhiều hồi ức đau thương, cứ ở lại anh e em sẽ…”, càng nói giọng của anh càng nhỏ đi. Mặc dù anh cúi đầu không nhìn tôi, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được những ánh hào quang chân thành tỏa ra trong đôi mắt màu hổ phách của anh. ... Mời các bạn đón đọc Bản Tình Ca Buồn của tác giả Tạ Trang Trang.
Ánh Trăng Nói Đã Lãng Quên - Độc Mộc Châu
Mặt trăng là vệ tinh tự nhiên duy nhất của trái đất. Hàng trăm triệu năm nay, nó không ngừng quay quanh trái đất. Nếu có sự lựa chọn chưa chắc nó đã đồng ý chuyển động một cách cô đơn quanh trái đất hết năm này sang năm khác. Nhưng đó là số mệnh của mặt trăng. Tình yêu cũng vậy, nó cũng có số mệnh, bất chấp bạn có cam tâm hay không, có muốn hay không. Giống như tôi gặp Cố Từ Viễn, Quân Lương gặp Đỗ Tầm, Thẩm Ngôn gặp Lê Lãng. Hay nói cách khác giống như Lâm Mộ Sắc gặp Cố Từ Viễn, Trần Chỉ Tình gặp Đỗ Tầm, Viên Tổ Vực gặp tôi. Những cuộc gặp gỡ này đều không do chúng tôi quyết định. Quân Lương, những thứ mà chúng ta đã từng tin tưởng, đã từng tưởng rằng đáng dùng cả sinh mệnh để theo đuổi và bảo vệ. Thì ra đều chỉ là ảo ảnh. Chúng ta trái ngược nhau, kiên định với niềm tin khác nhau nhưng cuối cùng lại nhận được cùng một kết quả. Rất nhiều năm sau tôi vẫn không thể hiểu được rốt cuộc đó là do vận mệnh quá tàn nhẫn hay là sự nhân từ mà vận mệnh đã ban phát. Chỉ trong một năm, sự trưởng thành trong lời văn của Độc Mộc Châu khiến tôi ngạc nhiên. Cô ấy đã lặng lẽ và tàn nhẫn lật đổ tất cả những điều tốt đẹp mà chúng ta đã tin tưởng trong hiện thực. *** Ánh nắng mặt trời rực rỡ lọt qua tán lá ngô đồng, để lại những vệt loang lổ trên mặt đất. Vẫn là tiếng ve ấy, nhạc nền của mùa hè nóng rực không bao giờ thay đổi. Tôi búi tóc thành hình búp sen, mặc chiếc áo phông dài màu trắng, đeo chiếc túi màu đỏ, lặng lẽ đi giữa dòng người ồn ã. Trong không khí có mùi hương quen thuộc, là ngọc lan hay hoa nhài đây? Tôi không thể phân biệt được. Nhưng mùi hương này rất quen thuộc, giống như hồi còn nhỏ đi qua hàng cháo của bà lão bán ở đầu đường. Không phải ngày nào cũng mua nhưng hằng ngày khi đi qua đó, trong lòng lại dấy lên một nỗi xúc động mơ hồ. Bởi đó là mùi khói trần gian. Màn hình ngoại cỡ đặt giữa quảng trường đang phát thông tin khai mạc World Cup Nam Phi. Tôi ngẩng đầu, ngây người nhìn. Cho dù là người ở trên màn hình hay người ngoài màn hình đều mang những khuôn mặt rạng ngời. Thời gian như bóng câu qua cửa sổ, một cụm từ đơn giản nhưng lại khiến người ta thương cảm. Thời gian bốn năm giống như những hạt cát lọt qua kẽ tay, cho dù cố gắng để nắm chặt nó như thế nào cũng vô ích. Tôi nghe thấy giọng nói của chàng trai bên cạnh mình, cảm nhận được vẻ phấn khích không thể kìm nén: - Nếu lời tiên đoán năm 2012 thế giới sẽ bị hủy diệt, vậy thì đây là kỳ World Cup cuối cùng rồi. Cho dù không ăn không ngủ anh cũng không thể bỏ một trận nào được. Tôi ngoảnh đầu nhìn. Một anh chàng mặt mũi khôi ngô, tuấn tú đang nắm tay một cô gái trẻ. Cô gái kẻ lông mày đậm, đánh mắt lòe loẹt, tóc nhuộm vàng, đi tất da chân màu đen và giầy gót rất cao. Rõ ràng là cách trang điểm phản cảm nhưng nụ cười của cô gái ấy lại chứa vẻ chân thành, vì thế không đáng ghét chút nào. Cô ấy nói rất to: - Được, em sẽ xem cùng anh! World Cup tổ chức ở Đức bốn năm trước, Cố Từ Viễn đã từng nói tôi trước mặt rất nhiều người, những người nông cạn như các cậu chỉ biết coi đá bóng là trình diễn thời trang, coi cầu thủ là người mẫu. Tôi không nhớ lúc ấy mình đã phản ứng như thế nào nhưng tôi nhớ rất rõ sau khi nói xong câu ấy, cậu ta cười rất gian xảo. World Cup 2006, chức vô địch thuộc về đội Ý mà Cố Từ Viễn yêu thích điên cuồng. Mặc dù rất nhiều người cho rằng đội Pháp có cầu thủ Zidane mới là đội vô địch năm ấy. Tối hôm đó, Cố Từ Viễn điên cuồng đổ bia đầy người, mùi vị chan chát bao trùm đêm tối mùa hè năm 2006 ấy. Cũng bắt đầu từ hôm ấy, tôi đã thích uống bia Heineken, thích chai bia màu xanh đẹp đẽ của nó. ... Mời các bạn đón đọc Ánh Trăng Nói Đã Lãng Quên của tác giả Độc Mộc Châu.
Ảnh Hậu Tái Sinh - Mi Bảo
Chết đi sống lại, liệu tình yêu đã mất có thể quay trở lại? Tan rồi hợp, lòng tin đã đổ vỡ liệu có thể lấy lại được? Đời người vốn là một màn kịch đẹp, cô muốn thực hiện mơ ước của mình. Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, Minh Vi mất đi thân phận đầy quyền lực và tiền bạc của mình, thậm chí cả cuộc hôn nhân cô vốn tưởng là hạnh phúc. Nhưng bù lại, cô có sức khỏe, sắc đẹp và tuổi trẻ, có đủ điều kiện để theo đuổi mơ ước khát khao. Một kế hoạch được lập ra để trả thù người đàn ông đã phụ bạc mình... Sự tái sinh ngoài ý muốn, may thay, chỉ đổi họ và ngoại hình của cô, còn sự thông minh sắc sảo, nhạy bén, tài năng không hề thay đổi. Chỉ có điều, sự thật không hẳn như cô nghĩ, người chồng cô từng tôn thờ như thần thánh lại theo đuổi với một tình cảm hết sức nhiệt thành, quyết giành lấy cô bằng được. Liệu cô có thể vượt qua tất cả sóng gió để vươn tới mục đích cuối cùng của đời mình? *** Mùa hạ trên núi, từng cơn gió trong lành mát dịu thổi tới. Sau một cơn mưa lớn, trên không vẫn còn đầy hơi nước, những giọt nước mưa tròn xoe lăn theo đường gân phiến lá rồi rơi xuống đầu khách bộ hành. Minh Vi ôm một bó hoa bách hợp trắng muốt, đi theo sau Đường Hựu Đình lên từng bậc đá, sau đó men theo con đường nhỏ dẫn đến nghĩa trang. Nghĩa trang vắng lặng, chỉ có tiếng chim hót. Hai người lặng yên hưởng thụ sự tĩnh mịch khác biệt hẳn với chốn đô thị ồn ào, không muốn lên tiếng làm những vong linh đang chìm trong giấc ngủ dài bị giật mình. - Đến rồi.- Đường Hựu Đình dừng lại trước một tấm bia. Trên bia mộ ghi dòng chữ “Mộ phần bà Diệp Bích Dao”. Phía trước mộ là một bó cúc trắng đã héo khô. - Chắc là ông Lâm đã qua đây. – Đường Hựu Đình nói. Minh Vi khẽ khàng đặt bó bách hợp trên tay xuống cạnh bó cúc, sau đó cung kính cúi mình trước mộ. - Mẹ, đây chính là Minh Vi con đã kể với mẹ, hôm nay con đưa cô ấy đến thăm mẹ. – Đường Hựu Đình vừa thắp nến vừa nói. – Thế nào hả mẹ? Cô con dâu này có xinh không? Sắp tới ông Lâm sẽ đưa mẹ sang Mỹ, sau này muốn gặp mẹ chắc khó hơn nhiều, vậy nên con đưa cô ấy đến cho mẹ xem mặt. Cô ấy rất tốt với con, con cũng sẽ đối đãi thật tốt với cô ấy. Chúng con sẽ sống bên nhau những ngày thật tươi đẹp, mẹ có thể yên tâm đi với người đó được rồi. ... Mời các bạn đón đọc Ảnh Hậu Tái Sinh của tác giả Mi Bảo.