Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Không Cần Đến Trêu Chọc Ta

Warning:  Nội dung truyện là cả 1 bầu trời hư cấu, có nhiều tình tiết nhạy cảm không hợp lẽ thường, độ sắc cũng nhiều kèm theo NP, SM, BT :v :v Vì vậy, truyện KHÔNG DÀNH cho trẻ em, FA và những thanh niên nghiêm túc. Rv chỉ mang tính chất tham khảo, không có bất kỳ mục đích nào hướng đến người đọc.  Lời khuyên chân thành là KHÔNG NÊN đọc rv cũng như đọc truyện khi chưa đủ 18+, tinh thần và lý trí chưa vững. Vì truyện có nhiều cảnh HOT, SO HOT và SO SO HOTTTT. Nói chung là đọc rv cho vui rồi nhấn like cho mình là được rồi. Còn truyện thì khó quá bỏ qua đi :) // Vì đọc mấy truyện này mà mình biến thành Sắc nữ luôn rồi :v :v . Nên mn đừng có đi theo vết xe của mình nhé, vẫn nên là thánh nữ đi ạ.                                                  Trong một lần bị thương thì Phượng Dạ Diễm bất ngờ gặp được hai cậu bé sinh đôi giống y chang mình và anh trai Phượng Dạ Hoàng. Rốt cục thì chuyện gì đã xảy ra? Không lẽ, người con gái mà cả hai cùng yêu thương cuối cùng cũng chịu xuất hiện sau những năm tháng chạy trốn kia. Vậy thì, được lắm, lần này cả hai sẽ không để cho "mèo hoang nhỏ" bỏ trốn nữa. Nếu cô muốn rời đi, họ cũng sẽ không thương tiếc mà bẻ chân cô để giam giữ cả đời bên mình. Chuyện xưa lật lại, đầy bi thương cùng nước mắt cho dẫu cũng đã có những phút giây ấm áp hạnh phúc. Tất cả cũng bởi vì chữ tình đã đến nhưng lòng người còn chưa nhận ra... Khi ấy, Tô Mộ Thu là một cô học sinh bình thường, còn là người giúp việc tại Phượng gia. Trong một lần tình cờ đưa nước lên cho cậu chủ Phượng Dạ Hoàng, cô bị người ta tính kế và hiểu nhầm. Cuối cùng, không thể tránh thoát là  trở thành "vật sủng" để hai cậu chủ trút giận và chơi đùa. Từ đó, cái giá phải trả của Mộ Thu chính là thỏa mãn tình ái của cả hai người. Họ như ác ma đeo bám cuộc đời cô, từng bước áp sát và hủy diệt tất cả. Sự say mê điên cuồng độc chiếm của họ khiến Mộ Thu sợ hãi nhưng không cách nào chạy trốn được. Bởi vì, số mệnh của cô ngay từ khi bắt đầu đã bị người ta nắm lấy. Càng muốn rời xa lại càng bị trừng phạt thật sâu. Nhưng cả 3 đều không hề hay biết mình đã bị cuốn vào trò chơi tình yêu đầy nguy hiểm chí mạng này. Phượng Dạ Hoàng và Phượng Dạ Diễm đều đã đem tim mình đặt vào Mộ Thu. Tuy vậy, sự điên cuồng biến thái và cách thể hiện của họ đã khiến cho cả ba bị ngăn cách.  Cả hai có thể vì Mộ Thu mà trừng phạt tất cả những ai dám thương tổn cô cho dù là nhỏ nhất. Cả hai có thể vì nụ cười cô dành cho người khác mà muốn phát điên phá hủy mọi thứ. Cả hai có thể vì cô mà không màng cả tiền tài địa vị cùng sinh mạng này.. . Tuy nhiên, vết thương cả hai gây ra cho cô quá sâu để họ có thể bước tiếp trên một con đường. Sự việc không may xảy ra khiến người ta sợ hãi. Cô chạy trốn với cái thai đang mang cùng nỗi oán hận và đau đớn cho người ở lại. Hóa ra, ác ma phải lòng thiên sứ, cuối cùng cũng bị duyên phận tách rời. Vậy mà, ông trời dường như trêu chọc khi một lần nữa họ tìm thấy Mộ Thu, tìm thấy yêu thương tưởng chừng đã đánh mất từ rất lâu rồi. Và thế giới, lại mở ra cánh cửa tàn nhẫn để giam giữ cô bên mình. Nhưng lần này, nhất định sẽ không để cô trốn thoát nữa. Mộ Thu, vĩnh viễn đừng mong có thể quay đầu. Vâng, đó là toàn bộ nội dung của truyện được mình viết một cách hoa mỹ. Còn chân thật hơn là câu chuyện về hai người đàn ông trong thế giới hắc đạo và công cuộc chinh phục một cô gái bé nhỏ với rất rất nhiều cảnh H xịt máu mũi người đọc :v :v  Vì vậy, mn hãy cân nhắc thật kỹ trước khi nhảy hố này. Bởi vì rv chỉ mang tính chất tham khảo và nói lên một số nội dung chính mà thôi. Tốt nhất, là đừng đọc truyện nếu vẫn chưa sẵn sàng cho những pha nóng bỏng cực độ, tuôn trào máu trong người như thế. Truyện chỉ thích hợp cho sắc nữ đã chinh chiến qua nhiều truyện H. Còn lại, mn cứ bỏ qua rv hôm nay đi cho bình yên ạ ????????????  #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Sáng sớm, trời trong gió mát, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp nơi mang đến một bầu không khí tràn đầy sức sống. Cây cối xanh tươi chìm đắm trong ánh mặt trời. Nơi này là một mộ viện lớn tọa lạc tại vùng ngoại ô. Ánh sáng nhu hòa nhẹ nhàng quét sạch bầu không khí lạnh lẽo, ánh mặt trời chiếu trên mặt đá hoa cương khúc xạ nên những tia sáng chói mắt, gió nhẹ thổi, mang theo hơi thở ôn hòa ôn nhu mơn trớn chữ viết khắc trên bia mộ. Tô Lam. Phượng Dạ Hoàng, Phượng Dạ Diễm, Tô Mộ Thu, Phượng Sở Mạc cùng với Phượng Sở Nhiên năm người đứng ở trước bia mộ, một thân trang phục màu đen, vẻ mặt nghiêm túc trang trọng, ngay cả hai đứa bé trai hoạt bát hiếu động an tĩnh hiếm có. Tô Mộ Thu nhìn gương mặt quen thuộc trên bia mộ đã lâu không gặp, trong nội tâm rung động, hốc mắt hơi nóng, cô tiến lên một bước, muốn quỳ xuống lại bị một tay của Phượng Dạ Hoàng giữ lại, Phượng Dạ Diễm ở một bên đem áo vest trên người cởi ra trải lên trên mặt đất. Cô cảm động vì sự quan tâm chăm sóc của họ, nghiêng đầu cười ôn nhu với bọn họ, sau đó quỳ xuống trước mộ bia, nhẹ nhàng đặt bó hoa trong tay xuống. “Mẹ, đây là hoa mẹ thích nhất, Tiểu Thu mang tới cho mẹ, thực xin lỗi, cho tới bây giờ mới đến gặp mẹ, mẹ có khỏe không?” Tay cô nhẹ nhàng vuốt ve ảnh chụp trên bia mộ. Trên ảnh chụp Tô Lam đang cười nhẹ nhàng đầy yêu thương. Bia mộ sạch sẽ không hề nhiễm một hạt bụi nhỏ, nhìn ra được là có người định kỳ lau chùi. “Tiểu Mạc, Tiểu Nhiên, đến đây chào bà ngoại đi con.” Cô quay đầu khẽ gọi hai đứa con trai. “Dạ.” Phượng Sở Nhiên cùng Phượng Sở Mạc nhu thuận ở bên trái cô quỳ xuống. “Mẹ, đây là hai đứa cháu ngoại của mẹ.” “Bà ngoại, con là Tiểu Mạc.” “Bà ngoại, con là Tiểu Nhiên, năm nay bốn tuổi, Tiểu Nhiên là con trai sẽ bảo vệ mẹ thật tốt.” Phượng Sở Nhiên nghiêm trang nói, thanh âm trẻ thơ vang vọng. Nghe vậy, Tô Mộ Thu trìu mến sờ sờ đầu nó, cười ôn nhu. Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm cũng quỳ xuống bên cạnh cô, người phía trước ôm cô vào ngực, “Mẹ, mẹ yên tâm giao Tiểu Thu cho chúng con, chúng con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt.” Cô ngửa đầu nhìn anh cùng Phượng Dạ Diễm, trong nội tâm vô cùng hạnh phúc. Một số phụ nữ trên thế giới hy vọng một ngày kia bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, vì thế mà hao hết tâm tư dùng hết thủ đoạn, nhưng cô, chỉ cầu yên tĩnh bình dị sống hết một đời, ông trời lại cho cô gặp gỡ được hai người đàn ông bất phàm, cả đời nhất định vinh hoa phú quý cùng ngàn vạn sủng ái. Cô có tài đức gì mà ông trời yêu thương cô như thế? “Chúng ta trở về đi!” Cô nhẹ nói. “Ừ.” Phượng Dạ Hoàng gật đầu, nâng cô dậy. Hai người đàn ông đi bên cạnh cô, hai đứa con trai dẫn đầu đi ở đằng trước thỉnh thoảng quay đầu vẫy tay, cười rạng rỡ gọi, “Mẹ, đi nhanh lên một chút a!” Tô Mộ Thu vẻ mặt nhu hòa cười, “Đừng chạy nhanh quá, coi chừng ngã.” Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi mộ, vô thức nắm chặt tay hai người bên cạnh. Mẹ, Tiểu Thu sẽ thật hạnh phúc, nhất định hạnh phúc, nhất định như vậy. Mời các bạn đón đọc Không Cần Đến Trêu Chọc Ta của tác giả Vô Vị Bi Thương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồ Giá - Tính Hầu Đích
Hồ Thập Bát được sinh ra trong một gia đình hồ ly đông anh chị em cùng mẹ khác cha. Mẹ là đệ nhất yêu giới mỹ nhân hồ ly, vì quá xinh đẹp nên không thèm lấy chồng, các anh chị em đều mỹ mạo hơn người, chỉ riêng có Hồ Thập Bát bị xem như dị loại vì “không giống ai”. Hồ Thập Bát có thể xem như tuấn tú ở nhân giới, nhưng ở yêu giới vốn xem trọng dáng vẻ kiều diễm thướt tha, cho nên cao lớn anh tuấn như Hồ Thập Bát (em nó có sáu khối cơ bụng) xem như là hàng tồn kho, ế ẩm, gả đi không được. Hồ phu nhân rất đau lòng con của mình nên tìm đủ cách mai mối, nhưng đến nhà toàn là yêu quái thấp kém, tàn tật. Đến khi đến xem mắt đối tượng là một lang yêu đẹp trai thì nàng vô cùng mừng rỡ, cho rằng lần này nhất định phải thành công. Nào ngờ Lang công tử thực ra đã có người yêu, vì Lang tộc nghèo khó, tài chính túng quẫn nên đành phải đến vì của hồi môn nhà Hồ Thập Bát. Hồ Thập Bát trượng nghĩa, gạt mẹ mình lấy vốn riêng tặng cho Lang công tử thành hôn, sau đó đi nhân giới giải sầu. Ở nhân giới Hồ Thập Bát có điền sản khắp nơi, trong đó có một tòa tửu lâu là Túy Tiên lâu, nổi tiếng rượu ngon là Túy long ẩm. Lúc đó một công tử bạch y, dung mạo tuyệt trần đang mắng chửi buộc chưởng quầy đổi tên rượu, Hồ Thập Bát đứng ra can thiệp, bị người ta đánh cho gần chết. Thì ra công tử áo trắng là Long thần. Ảnh vừa là tiên vừa là long, nên nghe tên rượu nổi giận là phải roài  Hồ Thập Bát trở về hay tin Hồ phu nhân nổi giận đốt nhà. Sợ Hồ phu nhân đến phá tan đám cưới của Lang công tử nên Hồ Thập Bát đành nói dối là mình đã tại nhân giới tìm được ý trung nhân nên phụ Lang công tử. Hồ phu nhân mừng rỡ, hỏi người đó thế nào. Vì thế, đâm lao đành phải theo lao, Hồ Thập Bát đem dung mạo, pháp lực của bạn Long thần Ngao Kiệt ra miêu tả, chỉ sửa đổi 1 chi tiết đó là ko phải Long thần mà là người tu chân…. *** Tin mừng! Tin mừng! Thất Long Quân thiên giới Ngao Kiệt cùng Hồ Thập Bát yêu giới Phất Lai Sơn rốt cuộc cũng thành thân ~! Sáng hôm qua, trời mới tờ mờ sáng, một đoàn thần tiên trên tay mang theo thải hà tráo ánh kim quang, đạp tường vân, hùng hùng hổ hổ một đám, bay đến yêu giới. Lữ Đồng Tân hiện tại đã trở thành người quen chốn yêu giới, cắm phất trần ra sau lưng, làm trò trước mặt chúng yêu nơi yêu giới, tay trái khoác tay Thập Bát, tay phải lôi kéo Ngao Kiệt, cười sang sảng bảo, một trăm năm mươi năm trước ta từng đến yêu giới đề thân một chuyến, bây giờ đã một trăm năm mươi năm sau, rốt cuộc kẻ hữu tình cũng đã được đoàn tụ ~! Hôm nay Lão Long Quân cùng Thất Long Quân đến cửa định ngày thành thân, các vị hương thân yêu giới, hôm nay có thời gian cứ đến nhà Thập Bát dùng thân yến ha ~! Dứt lời liền lôi cả Thập Bát cùng Tiểu Thất đi, phía sau là một đoàn thần tiên, ngữ điệu lên giọng lại còn ra vẻ rêu rao mời gọi, thân thiết hòa ái vẫy tay cùng chúng yêu, theo đường cũ mà đến nhà Hồng Ngọc. Đến nhà Hồng Ngọc, gặp thân gia, bái lễ cái, Lữ đạo trưởng liền biến thành bà mối ~ thải lễ một trăm năm mươi năm trước đã đưa, hôm nay lại mang đến thêm một số nữa, lễ nghĩa gì đó đều đã làm trọn vẹn a ~! Hồng Ngọc nhìn thấy Tiểu Thất sau khi biến thân thì giật mình kinh ngạc, nhưng thấy bộ dạng Tiểu Thất bám dính lấy Thập Bát không khác chút nào so với một trăm năm mươi năm trước, cũng thấy yên lòng, thế là đi sang chào hỏi thông gia Lão Long Quân, lại bị mấy thần tiên thi nhau chúc mừng ~! Thử nói xem, có kẻ nào có cơ hội một lúc mà gặp quá chừng thần tiên như vậy đâu, lúc ấy Hồng Ngọc gật đầu chào hỏi, thiếu điều muốn xỉu. ... Mời các bạn đón đọc Hồ Giá của tác giả Tính Hầu Đích.
Ái Phi Trẫm Là Đặc Công - Dương Giai Ny
Cô từng là đặc công cao cấp thuộc tổ hành động của cục Quốc An khu A, biệt hiệu là Đoạt Mệnh: Cùng với Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) Còn hiện tại, cô là phi tử thân mang tội bị trói trên ngọn lửa đang bốc cháy hừng hực để chờ thiêu thành tro bụi! Hắn yêu hoàng tẩu của mình, bất chấp lễ chế thế tục giam giữ nàng tại hậu cung của mình: Nhưng rồi có một ngày, hắn bỗng phát hiện người con gái ấy từ lâu đã trở nên thật xa lạ. *** “Ánh Nhi.” Người ngồi trên một con ngựa khác mở miệng, chính là Tần đại ca. “Ánh Nhi muội phải giữ mình bảo trọng. Ta cũng sẽ không về Tộc Nhu Thiên nữa. Hoàng Thượng cho ta hầu hạ gần người, lại đồng ý cho ta vào Thân Vệ Quân. Ánh Nhi muội không cần lo lắng cho ta, cho dù Tần đại ca là thái giám, cũng sẽ để mình sống có tôn nghiêm.” Vệ Lai gật đầu, đối diện với ba người này, cảm kích không thể nói được tình cảm trong lòng, vì vậy đành phải im lặng. Hoắc Thiên Trạm cứ nhìn hai người họ nhẹ giục ngựa nghênh ngang đi, một nụ cười khổ làm động đậy khóe miệng. Một phong thư đã bị nàng đốt vẫn rõ mồn một trước mắt, thế nhưng bây giờ hắn lại chỉ có thể chọn cách quên đi hoàn toàn. ... Mời các bạn đón đọc Ái Phi Trẫm Là Đặc Công của tác giả Dương Giai Ny.
Tình Yêu Đau Dạ Dày - Điệp Chi Linh
Tình yêu vốn dĩ không cần lung linh hoa lệ như những ánh đèn trang trí, không cần phải xa vời như những vì sao và cũng không cần phải hào nhoáng, xa xỉ như hàng hiệu. Tình yêu giản đơn lắm, nó chỉ cần sự đồng điệu giữa hai tâm hồn, cần thêm cả một chút quan tâm gìn giữ. Cuộc sống thực tại không có hoàng tử lẫn công chúa, cũng không có truyện cổ tích giữa đời thường. Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày gửi đến bạn đọc lời tâm tình đáng yêu như vậy. Đây là truyện tình cảm có chút đượm buồn nhưng lại luôn làm ta nhớ đến vị ngọt lẫn vị đắng của tình yêu như một thanh socola giữa đời, là hương vị pha trộn hòa quyện trong một tách cà phê. Chỉ thực sự đi đến cuối cùng ta mới biết được hương vị của nó. Cuộc sống này cùng tồn tại nhiều thứ gọi duyên phận và định mệnh, gặp nhau đó vô tình lướt qua nhau, nhưng cũng có khi là cuộc gặp gỡ làm thay đổi cuộc đời một ai đó. *** Trung tuần tháng năm, Tiêu Phàm rốt cục viết xong luận văn, phải đi về làm phản biện, hơn nữa phải giải quyết thủ tục tốt nghiệp. Hai người cũng biết, đây chỉ là tạm thời chia xa, vì vậy đơn giản ôm nhau một chút, chẳng có bất kỳ dây dưa không dứt nào. Lúc Vệ Đằng ra sân bay tiễn hắn, khí trời rất nóng, mặt bị phơi đến ửng đỏ, lúc vẫy tay nói tạm biệt với Tiêu Phàm mỉm cười đặc biệt rực rỡ. Tựa như quả quýt được vẽ đôi mắt to cùng chiếc miệng mở rộng. Lúc máy bay cất cánh, Tiêu Phàm sờ sờ chuỗi dây cuối cùng cũng bị Vệ Đằng thay mới trên di động đặt trong túi, khẽ nở nụ cười. Trải qua nhiều lần thuyết phục của Tiêu Phàm, nhóm giáo sư rốt cuộc từ bỏ ý định để Tiêu Phàm lưu lại nửa năm, thậm chí học tiếp tiến sĩ hoặc ra nước ngoài đào tạo sâu. Tiếc nuối tiễn người sinh viên vừa khiến ông kiêu ngạo vừa không biết làm sao. Tiêu Phàm cuối cùng vào một ngày mùa hè trăm hoa đua nở cũng lấy được bằng thạc sĩ của đại học Thiên Hà. Bởi vì không muốn dựa vào quan hệ của cha mẹ, lúc Tiêu Phàm xin việc gặp phải không ít chông gai. ... Mời các bạn đón đọc Tình Yêu Đau Dạ Dày của tác giả Điệp Chi Linh.
Nghe Nói Anh Yêu Em - Thuấn Gian Khuynh Thành
Nếu bạn nói đây là một cuốn tiểu thuyết, tôi nghĩ bạn đã nói đúng. Bởi vì sự hư cấu bên trong chiếm phần khá lớn. Nếu bạn nói, đây là những kinh nghiệm, thực ra bạn cũng không sai. Bởi vì, trong cuốn sách này chứa đựng tất cả những gì, dù là một chi tiết nhỏ trong bốn năm qua của tôi. Tình yêu rồi cũng đến lúc sẽ tan biến. Vì thế mà tất cả những đàn ông và phụ nữ đã từng yêu nhau đến long trời lở đất, cuối cùng cũng sẽ trở thành những ông già bà lão sống qua ngày với nhau, còn những người tình mà miệng lúc nào cũng rằng: anh yêu em, em yêu anh, cứ quấn lấy nhau như đôi chim, sẽ trở thành những kẻ thù của nhau, chẳng bao giờ thèm qua lại. Trước tình yêu chẳng có gì chắc chắn, có người thì lựa chọn miễn cưỡng chấp nhận để sống qua ngày cho đến lúc chết; có người thì lựa chọn, tự cứu vớt bản thân trước khi tình yêu lụi tàn. Vì sao tình yêu không thể kéo dài, để đến nỗi “thời hạn bảo hành” mới chỉ được một năm sáu tháng, chớp mắt một cái, và chỉ bằng một câu là đã mất tăm mất tích, để rồi sau đó lập tức đến với người khác? Tuyệt vọng ư? Tôi chỉ thấy rằng mình tương đối hiện thực mà thôi. Rút cục tình yêu là gì? Thực ra, nó cũng chỉ là phản ứng hoá học được tạo nên bởi hooc môn nam và nữ, bất chợt rung động, bất chợt tan biến. Vì thế, khi ai đó nói với tôi rằng: “Những gì bạn trải qua thật giống với tiểu thuyết, bạn đã dám hy sinh vì tình yêu”, thì tôi sẽ nở một nụ cười rất vô tư để chứng tỏ sự không mấy coi trọng của mình đối với lời khen ngợi của người ấy. Mặc dù, MS trong câu chuyện của tôi cũng bắt đầu từ tình yêu. Thế thôi, cho dù những gì trải qua của tôi có giống với tiểu thuyết thật hay không thì tôi cũng cứ quyết định viết nó ra. Sau này biết đâu tới một ngày, khi mà Thành Mỗ này tóc đã bạc trắng, răng đã long lay, sẽ tìm thấy trong tác phẩm này những dòng có thể coi là luận cứ, luận chứng, “Xem này, ngày xưa là anh đã theo đuổi em, hồi ấy rõ ràng là anh đã khóc; xem này…” thế là cái ông già định giở chứng kia sẽ chẳng thể nói được gì nữa ngoài việc ngoan ngoãn đầu hàng, mặc cho một bà già béo mập thả sức bắt nạt, ăn hiếp. Thành Mỗ sờ cằm, vẻ suy nghĩ, chà…nói như vậy, thì việc đem những gì đã trải qua viết thành sách quả cũng rất cần thiết, ai bảo mình cứ thích đối chứng, so sánh! Hì hì. Thế nên mới có tác phẩm này của Thành Mỗ. *** "Nhà anh Trương ở tầng trên nói, gần đây có kẻ nào đó cứ lấm la lấm lét trước cửa nhà cô, cô phải cẩn thận một chút. Mặc dù mấy người chúng tôi ngồi buôn chuyện ở bên ngoài, nhưng cũng không đảm bảo là những kẻ bất lương vô sỉ không dám làm gì, cô phải chú ý đấy." Bà Phương dặn dò từ ngoài cửa với vẻ rất nhiệt tình. Lương Duyệt mỉm cười: "Cháu biết rồi. Bà nhìn xem, trông cháu thế này, những kẻ biến thái nhìn thấy còn phải co cẳng bỏ chạy ấy chứ, bởi vì đem so ra thì chắc chắn cháu còn biến thái hơn bọn chúng." "Đừng có cười nham nhở như thế! THÁng trước tô cũng nói rồi đấy, cơ quan ấy đang thiếu một chân kế toán, cô đã tới xem xem thế nào chưa?" "Được ạ. Chờ cháu viết xong tập bản thào này, nhất định sẽ tới đó xem thử." Lương Duyệt vừa nói vừa ngáp, mắt lim dim. "Toàn nghe cô nói tới chuyện bản thảo thôi. Cô viết cái gì vậy?". Mặc dù đã qua tuổi bảy mươi nhưng bà Phương vẫn hiếu kỳ chẳng khác gì những phụ nữ trẻ. "Cháu ấy ạ? Cháu viết tiểu thuyết cho các thiếu nữ đọc, toàn chuyện yêu đương nhăng nhít ấy mà." Lương Duyệt đáp mắt sáng lên. "Giống như cái bà Quỳnh Dao gì đó hả? Toàn chuyện khóc lóc sướt mướt chứ gì?" Bà Phương chau mày, tỏ vẻ không mấy thích thú. "À, vâng, nhưng cháu sẽ không làm cho người ta khóc đâu." Lương Duyệt vội giải thích. ... Mời các bạn đón đọc Nghe Nói Anh Yêu Em của tác giả Thuấn Gian Khuynh Thành.