Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ma Đô

Convert: Poisonic Edit: Milk Thể loại: Xuyên không, NP, Nhân yêu, 24+ Nàng là quá xinh đẹp hay là tâm tính quá thiện lương đây… nên mới bị ông trời ghét bỏ quăng nàng tới 1 thế giới khác! Xuyên ko coi như cũng được đi, học tập theo mấy chị nữ chính làm công chúa, tiểu thư giả bộ thanh cao 1 chút để nam chủ nam thứ tranh giành, sau đó nàng sẽ hoa hoa mỹ mỹ mà nói: 1 là theo ta hết, 2 là ta đi kiếm 1 đống nam nhân khác…! ^ ^ Nhưng mà ko có… Ko có nhân tính, đúng là ko có nhân tính, lão thiên kia… 1 cái thế giới chỉ toàn là thú với yêu… Nàng thành 1 công cụ sinh sản… 1 lũ quái nhân biến thái toàn tập… Nàng bây giờ thật hiểu tâm trạng của Đường Tăng… nhưng mà nàng chỉ là 1 nữ nhân xinh đẹp vô tội, cũng có lục dục, lại ko có Ngộ Ko bảo vệ, hazzz…chỉ còn cách “nhận mệnh”… *** Truyện kể về nhân vật nữ chính Tô Tử Duyệt trên đường đi làm về, gặp một nam tử thấp bé béo tròn hỏi đường, trong lòng đã có dự cảm chẳng lành. Khi cuối nhìn tờ giấy địa chỉ thì bỗng ngửi thấy một mùi hương kì lạ, trước mắt bỗng tối sầm. Khi tỉnh lại cô phát hiện ra mình đang ở trong một gian phòng xa lạ chính xác là huyệt động. Ma vương nơi đó nói cho nàng nơi đây gọi là Ma Đô – một không gian nhân thú. Nguyên nhân bắt nữ chính là bọn họ cần một cỗ máy sinh sản. Một nguyên nhân thật kinh hãi phải không nào. Tấm thân xử nữ giữ gìn nhiều năm bỗng chốc bị ba ngón tay phá rách tầng lá mỏng manh kia, không có yêu thương thậm chí là thương hại, đau đớn không hết chứ đừng nói chi là khoái cảm. Liệu điều gì còn chờ đợi nàng tiếp đây, cuộc sống của nữ chính rồi sẽ ra sao khi cô chỉ là một con người bình thường bị xuyên đến một thế giới vô cùng lạ lẫm. Tinh thần sắc hiệp của bộ này cực kỳ cao, nhân thú và NP. Tuy tự nhận mình là sắc nữ nhiều năm, đã từng đọc nhiều bộ truyện H nhưng bộ này tác giả cực cao siêu và biến thái nha. Cảnh báo cho bạn là Ma Đô có nhiều tình tiết dành cho người 24+. Các bạn nên chuẩn bị tinh thần, khăn giấy sẵn sàng ứng chiến nhé, không là nội thương nghiêm trọng đó. Mất mấy chụt lít máu của mình, khúc đầu hơi biến thái nhưng càng về sau tình tiết càng lôi cuống và hấp dẫn. Không những thế truyện còn có khả năng lấy đi nước mắt của bạn nữa. Cốt truyện độc lạ, bạn nào thích sắc, khẩu vị nặng thì cứ yên tâm nhảy hố, hương sắc ngập trời, chống chỉ định các thanh thiếu niên ngây thơ đọc. Ma Đô là sự kết hợp tuyệt với giữa các thể loại Xuyên không, NP, nhân thú… nên bạn cứ yên tâm mà tận hưởng. Mình thấy bộ này cũng khá hay nhưng chưa được nhiều người biết đến nên hôm nay mình quyết định giới thiệu truyện này cho các bạn. Chắc chắn các bạn sẽ không hối hận vì đã dành thời gian cho bộ này. Với khoảng hơn 150 chương thì chắc các bạn chỉ mất 1 ngày để đọc hết nhỉ, riêng mình mất khoảng 3 ngày để cày nó. Hãy cùng đón xem Ma đô để xem độ biến thái và hấp dẫn của nó đến đâu nha. Chúc các bạn có một buổi đọc truyện vui vẻ và thư giản, nếu thấy hay thì đừng quên vote cho em nó một phiếu nhé.   *** Tô Tử Duyệt thật vất vả hoàn thành công tác hôm nay, thong thả đi về nhà. Lúc này đã là đêm khuya, công ty mình tổng là như thế này áp bức nhân viên, cơ hồ mỗi ngày đều phải tăng ca đến khuya. _ Thật ngại a, vị tiểu thư này! Đột nhiên theo tro bóng râm thoát ra 1 cái bóng đen, làm Tô Tử Duyệt nhảy dựng, nàng đề phòng nhìn nam tử trước mặt dáng người thấp bé béo tròn này, 1 loại dự cảm bất hảo từ tro lòng hiện lên. _ Cô nương đừng sợ, ta chỉ là đi ngang qua muốn hỏi đường thôi!- Vậy nam tử đáng khinh cười, từ tro người lấy ra 1 mảnh giấy, nói- Chính là địa chỉ mặt trên này, ta thế nào tìm cũng ko thấy, phiền toái cô nương giúp nhìn xem. Tô Tử Duyệt hồ nghi nhìn nam tử liếc mắt 1 cái, cúi đầu để sát vào nhìn chữ trên giấy. Tô Tử Duyệt chỉ cảm thấy ngửi thấy đến 1 cỗ kỳ quái hương khí, liền trước mặt một tối ko còn tri giác. Làm Tô Tử Duyệt tỉnh lại là ở tro 1 cái phòng xa lạ, đầu nàng vẫn còn choán váng, mất thật lớn trí não mới nhớ đến chính mình trước hôn mê trải qua. Nàng bắt đầu xem xét hoàn cảnh mới này, nơi này ánh sáng rất ám, nhìn kỹ mới phát hiện đây vốn là gian phòng ở, nói là huyệt động thì chuẩn xác hơn chút. Vách tường huyệt động này xem ra đều là đá, tro phòng che kín thật lớn dây, Tô Tử Duyệt nhất thời ko có cách gì xác định đây là thạch động hay là hốc cây. Phòng ở rất lớn, bên tro bày phóng vật dụng gia đình bình thường. _ Ngươi tỉnh- Theo tro bóng râm truyền đến 1 cái thấp trầm mà dễ nghe thanh âm, Tô Tử Duyệt hoảng sợ, này mới phát hiện xa xa ghế trên ngồi 1 người. _ Các ngươi là ai? Vì cái gì muốn đem ta đến nơi này!- Tô Tử Duyệt bên nói, bên lén lút muốn rút di động báo nguy, lại phát hiện túi của mình chẳng biết đi đâu. _ Nơi này gọi là Ma đô, bắt ngươi đến là vì… sinh sản- Người nọ vừa nói vừa tới gần Tô Tử Duyệt- Ta gọi là Mẫn Mặc, là vương nơi này. Người này bộ dạng cực kì anh tuấn, mày kiếm tinh mắt, mỏng môi nhắm chặt, ko giận mà uy. Tóc dài tới vai, tùy ý lan tỏa ở phía sau, ngạch gian 1 chút hắc sắc hỏa diễm ấn ký (Ta nghĩ đầu ca này lất phất vài cọng tóc đỏ, nói đơn giản là móc light đi). Hắn trên thân trần trụi, rắn chắc cơ bắp bày biện ra khêu gợi tư thái, trên thân có hình xăm kỳ quái, trước ngực cùng cánh tay đều đeo 1 vài vật phẩm trang sức kim loại. Hạ thân cũng chỉ có nguyên vẹn áo khâm màu xanh vây quanh ở bên hông, che khuất bộ vị mấu chốt. Chân đạp 1 đôi hắc sắc trường ngõa. Nam nhân trước mặt này ko khỏi làm Tô Tử Duyệt xem ngây người. Rất lâu sau Tô Tử Duyệt mới ý thức được chính mình luống cuống, vội vàng thu hồi ánh mắt. Này nam nhân nhìn qua ko giống như là tốt tính khí, nhưng tựa hồ đối Tô Tử Duyệt rất có lễ ngộ, đối với luống cuống của nàng cũng ko nói cái gì. Mẫn Mặc ngón tay vung lên, Tô Tử Duyệt vậy một thân tiêu chuẩn văn phòng sáo trang ko cánh mà bay, Tô Tử Duyệt sợ tới mức hét lớn 1 tiếng, vội vàng co rút lại thân thể, kêu lên- Ngươi này lưu manh! Ngươi muốn làm gì! _ Ở tro này ngươi ko cần thứ đó- Mẫn Mặc mặt ko chút thay đổi trả lời, tựa hồ chỉ là trình bày 1 chuyện thường nhật. Mẫn Mặc nói xong ngón tay bắn ra, dây leo ở chung quanh trên vách tường nháy mắt hướng về phía Tô Tử Duyệt đánh úp lại. Là đó dây nhanh chóng quấn lấy tứ chi Tô Tử Duyệt, đem nhẹ nhàng điếu khởi. Tô Tử Duyệt bị cảnh trước mặt này làm sợ tới mức cả người phát run, liền kêu sợ hãi đều ko nổi, sau 1 lúc lâu mới tìm hồi ngôn ngữ, run tiếng nói hỏi Mẫn Mặc- Ngươi, ngươi là cái gì người… Ngươi muốn làm gì? _ Ta là vương nơi này, bắt ngươi đến là vì sinh sản- Mẫn Mặc lần thứ 2 như trước cùng Tô Tử Duyệt giải thích, nhưng ko có vẻ ko kiên nhẫn, chỉ là làm theo phép nói. Tô Tử Duyệt căn bản ko rảnh theo Mẫn Mặc tro miệng “Vương” “Ma đô” “Sinh sản” rốt cuộc là sao vậy hồi sự, chỉ là cầu xin nói- Ngươi phóng ta trở về đi, chỉ cần ngươi đồng ý thả ta, ngươi muốn cái gì đều được. _ Nếu đến Ma đô, chỉ có 1 con đường có thể trở về. Tô Tử Duyệt gương mặt sáng ngời, chờ mong nhìn Mẫn Mặc. Mẫn Mặc chậm rãi nói- Ở tro này sau khi cùng ma quỷ sinh sản xong, chỉ cần ngươi có thể sinh hạ hoàn bọn hắn hơn nữa còn sống sót là có thể trở thành vương hậu, cuối cùng sinh hạ hài tử của ta, ngươi liền tự do. Chính mình là bị chộp tới làm máy móc sinh sản! Vẫn là cấp quái vật sinh đứa nhỏ! Tô Tử Duyệt bị tin tức này hãi làm thật lâu mới hồi thần được. Chỉ nghe Mẫn Mặc tiếp tục nói- Yên tâm, nơi này cùng nhân giới ko giống nhau, ngươi sẽ ko bị già đi, chỉ cần ngươi có thể sống sót, liền có thể trở về. Tô Tử Duyệt căm tức tuấn mỹ nam nhân trước mặt này, nghiến răng nghiến lợi nói- Vì cái gì là ta! Mẫn Mặc khép lại đôi mắt, ko có trả lời. 1 lát sau hắn mới nói- Sự tình đã muốn xảy ra, ngươi liền nhanh chóng thích ứng đi, như vậy mới có thể sống sót. Nếu ngươi còn muốn trở về như lời nói, liền cố gắng sống. Theo sự tình phát sinh đến bây giờ, căn bản ko có thời gian Tô Tử Duyệt cẩn thận cân nhắc, 1 đống lớn nghi vấn lại ko biết từ đâu hỏi, nàng thậm chí cảm thấy rất hoang đường, hoang đường giống như là 1 câu chuyện ko thể nào phát sinh ở tro cuộc sống. Mẫn Mặc tiến tới sát gần Tô Tử Duyệt, ở chỗ hạ thể nàng ngắm nghía. Tô Tử Duyệt nhất thời cảm thấy cả người lông tơ đều dựng lên, nhưng là nàng giờ phút này bị là đó dây gắt gao khóa thành hình chữ đại, 2 chân rộng mở, ko thể nhúc nhích- Tử cung hoàn toàn thành thục, cư nhiên vẫn là cái trinh nữ. Bị m cái diện mạo hết sức anh tuấn nam nhân nói ra như vậy, Tô Tử Duyệt quẫn bách ko biết nên làm ra cái phản ứng gì mới tốt. Đang nghĩ, chỉ thấy Mẫn Mặc vươn 3 ngón tay, ở tình huống ko có gì bôi trơn thẳng xông dũng đạo Tô Tử Duyệt cho tới bây giờ ko có người nào tiến vào, đột phá vậy tầng lá mỏng. Máu tươi thuận Mẫn Mặc bàn tay chảy ra, hắn đưa tay tiến đến bên miệng, tinh tế liếm vậy máu tươi trinh nữ, rồi mới tựa hồ cảm thấy còn ko đã nghiền, lại đem đầu tiến đến giữa 2 chân Tô Tử Duyệt, vươn đầu lưỡi đi liếm. Nhân gian xử nữ máu tươi đối với ma quỷ mà nói, là thượng đẳng thuốc bổ. Mẫn Mặc đem đầu lưỡi tiến lên, tham lam liếm liếm, thẳng đến rốt cuộc nếm ko còn 1 tia huyết hương vị. Tô Tử Duyệt mất đi tấm thân xử nữ giữ gìn nhiều năm, lúc này đây trải qua thập phần ko vui vẻ, ko có nổi 1 tia yêu thương thậm chí là thương hại, chỉ có bị xé rách đau đớn, càng nói gì là khoái cảm. Tô Tử Duyệt đau nước mắt rơi đầy mặt, khóc kêu- Ngươi này súc sinh! Hỗn đản! Mẫn Mặc rời khỏi thân thể Tô Tử Duyệt, ánh mắt tro trẻo, ko có 1 tia dục vọng, tựa hồ vừa rồi này hết thảy liền chỉ là 1 cái nghi thức mà thôi. Mẫn Mặc đối ngoài cửa nói- Tốt lắm, có thể đem nàng mang đi. Theo ngoài cửa đi vào đến 2 ma quỷ cao lớn, cả người thanh nâu, đầu vừa giống cẩu vừa giống chim thân là người kết hợp tạo thành. Tứ chi cường tráng, móng vuốt sắc nhọn. Khố hạ thật lớn xấu xí dương v*t ko có 1 tia che, liền như vậy bại lộ ở tro ko khí. Bọn hắn 2 người đi tới 1 người nắm Tô Tử Duyệt nửa người trái, chính là cánh tay trái cùng chân trái, 1 người nắm Tô Tử Duyệt nửa người phải. Là đó dây tự động thu trở về, vậy 2 cái ma quỷ liền như thế đem Tô Tử Duyệt nâng đi ra. Trên đường, Tô Tử Duyệt ý đồ giãy dụa, nhưng là nàng liền vậy tinh tế dây đều tránh thoát ko được, lại sao vậy tránh khai cánh tay tráng kiện của 2 người này? Điều này làm cho Tô Tử Duyệt nhận rõ 1 chuyện thực, chính mình cùng đó ma quỷ so sánh chênh lệch chẳng khác gì trứng gà cùng tảng đá. Nếu muốn sống trở về, nhất định phải bảo hộ chính mình tận lực ko để bị thương tổn, tận lực thuận theo, bằng ko ko những ko thể bảo vệ còn bị đó ma quỷ tê thành mảnh nhỏ. _ Ta muốn sống sót, ta muốn về nhà- Tô Tử Duyệt đối chính mình nói. Mời các bạn đón đọc Ma Đô của tác giả Hồ Thập Tam.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Có Một Tình Yêu Tên Chờ Đợi
Giới thiệu:  “Tề Tín, anh dám đảm bảo, anh không ra ngoài làm loạn không?” “Vợ, em không tin tưởng anh đến vậy, đến đây đi, lột anh ra mà xem, anh sẽ cho em xem chân tướng em vẫn hằng mong đợi!” Hoa Nguyệt Nguyệt: “…” “Tề Tín, anh lại ngứa da rồi phải không?” “Đúng vậy đó! Vợ, roi da, sáp nến, anh cũng đều đồng ý, chỉ cần để cho vợ thỏa mãn thú tính, cho dù là đem anh bạo cúc anh cũng không sao cả!” Hoa Nguyệt Nguyệt: “…” “Vợ ơi, anh yêu em, như thuốc tránh thai khẩn cấp yêu bao cao su.” Hoa Nguyệt Nguyệt: “…” :v :v  Mình quyết định nhảy hố vì cái đoạn giới thiệu đậm chất SM biến thái này đấy ạ. Không ngờ nam chính và nữ chính lại ham mê tình thú 18+ đầy kích thích đến vậy :) Nữ chính tên là Hoa Nguyệt Nguyệt, là một cô gái cực kỳ "chất". Cô là kiểu người độc miệng tà ác có thể khiến bạn mắc nghẹn và phun nước ở mọi nơi. Trong mắt mn, cô không phải là mẫu người để yêu thương, vì tính cách quá mức mạnh mẽ kiên cường. Nhưng không ai hay biết, đằng sau bề ngoài tưởng như vô tâm vô phế đó là một trái tim đầy tổn thương. Cô theo đuổi Trình Hòa từ thời niên thiếu đến khi ra trường. Tình yêu của cô luôn chấp nhất và bướng bỉnh đến kỳ lạ. Vì hắn, cô không ngại mặt dày sử dụng mọi chiêu trò chỉ mong hắn vui và để ý đến mình. Vì hắn, cô bị tất cả mọi người chán ghét và khinh bỉ. Nhưng cô không hối hận, yêu là yêu, dẫu kết quả đau đớn vẫn muốn đi đến cùng. Trình Hòa khi ấy luôn lấp lửng tình cảm giữa cô và bạn gái cũ. Hắn ta có thể vừa nói muốn bên cô lại có thể chạy đi khi cô ta gọi. Lần sinh nhật ấy, Nguyệt Nguyệt cực kỳ bi thương mà nhìn người mình yêu nhất nói lời tàn nhẫn và rời xa. Nhưng cô lại tự thuyết phục bản thân chấp nhận những thiệt thòi. Cho đến một ngày, mọi chuyện thật sự đổ vỡ, không cách nào hàn gắn lại được. Và nam chính Tề Tín của chúng ta xuất hiện. Thật ra ngay từ lúc đầu, anh đã ở bên cạnh Nguyệt Nguyệt, nhưng chỉ với tư cách là bạn thân của Trình Hòa và là người giúp cô theo đuổi tình yêu này. Rồi không biết từ bao giờ anh bắt đầu để ý và yêu cô tha thiết. Nhưng cô lại chỉ nhìn thấy Trình Hòa mà không thấy anh. Người vẫn luôn ở đó, vỗ về chở che và bảo vệ cho cô.  Quá tuyệt vọng trước tình yêu đơn phương của mình mà anh chạy trốn ra nước ngoài. Tưởng khoảng cách không gian và thời gian sẽ xóa nhòa tất cả. Vậy mà anh vẫn không thể quên cô được. Nên anh quay về, tìm lại tình yêu đã từng bỏ lỡ của mình. Cả hai gặp lại nhau sau những tháng ngày xa cách. Cô vẫn là cô của ngày nào, anh cũng thế. Nhưng tận sâu trong mối quan hệ này có điều gì đó lặng lẽ thay đổi. Họ bước vào một cuộc hôn nhân bằng những điều chôn dấu trong lòng nhưng đều nghĩ cho đối phương và mong muốn đem đến hạnh phúc cho nhau chứ không phải là khổ đau. Vậy mà ngày hôn lễ, Trình Hòa lại chạy đến. Lúc đó chỉ muốn chửi một câu vào mặt hắn. May mắn là Tề Tín đến kịp đá bay tên đáng ghét này và đem cô dâu của mình đi. Không ai hay biết anh đã phải kiềm lòng và nhẫn nại chịu đựng như thế nào để có được ngày hôm nay. Thế nên, đừng mong tên Trình Hòa này có thể phá ngang hạnh phúc anh ấp ủ lâu nay. Muộn rồi. Có không giữ thì mất cũng đừng mong tìm lại được. Và cuộc sống hôn nhân của Tề Tín cùng Nguyệt Nguyệt chính thức bắt đầu trong ngọt ngào ấm áp. Bởi nam chính là một người đàn ông tuyệt đối dành cho gia đình. Anh vô được phòng bếp, lăn được trên giường mềm. Hết lòng yêu thương chở che cho cô vợ nhỏ. Đặc biệt, anh còn thích chơi mấy trò diễn kịch biến thái kinh dị SM với cô nữa chứ. Đọc mà sax luôn. Đúng là yêu ai yêu cả đường đi lối về. Chuyện quái quỷ xấu hổ thế nào cũng có thể làm được. Còn vui vẻ mới ghê ^^ Nguyệt Nguyệt cứ tưởng mình là kẻ siêu S còn anh là kẻ cuồng M. Nhưng cô không biết, anh chính là con sói đội lốt cừu đấy ạ. Anh từng bước dụ cô vào chiếc bẫy tình yêu này rồi ăn cô đến xương cũng luyến tiếc nhả ra nữa là... Đành lẩm bẩm "amen" cho Nguyệt Nguyệt vậy :v :v  Càng về sau thì những bí mật về cuộc hôn nhân này dần lộ ra ánh sáng. Đằng sau câu chuyện về gia đình cô là cả một bi kịch dài. Còn Trình Hòa và sự phản bội khi xưa của anh liệu có thật hay không? Khi mà mọi chuyện từ trước đến nay đều là màn kịch được người khác giật dây? Tình yêu và hôn nhân cô đang nắm giữ có chăng là sự trả thù cho sai lầm đời trước? Tất cả sẽ được giải đáp ạ. Phải nói là đoạn này vô cùng cẩu huyết nhưng cũng vô cùng kích thích. Bạn nào ngại thì không nên nhảy lỡ đâu mắc nghẹn mình không đền được. Về nội dung thì cốt truyện không quá mới mẻ nhưng ăn điểm nhờ tính cách của nam chính. Trong bất cứ trường hợp nào cũng hết lòng bảo vệ vợ mình. Và anh còn đáng yêu nữa chứ. Đọc đến đoạn nghe vợ bảo ăn xong vào phòng ngủ, thì anh chạy nhanh như cơn gió, đi tắm rửa sạch sẽ nhảy lên giường nằm đợi mà mình phụt nước :v. Có muốn H thì cũng nên tế nhị chứ, ai như anh, nói và làm nhanh đến phát sợ luôn. Truyện mỗi chương khá ngắn, edit theo mình thì chưa được mượt lắm nhưng với người dễ tính như mình thì ok rồi. Nên bạn nào nhắm có thể nhảy hố được thì hãy nhảy. Hố cũng sắp hoàn rồi ạ. Còn có mấy chương thôi à. Chúng ta phải động viên nhiệt tình thì bạn chủ nhà mới edit tiếp được chứ ^^ #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Tay hắn từ từ lướt qua trước ngực nàng, khiến thân thể nàng bắt đầu run rẩy, gò má trắng nõn thoáng nổi lên màu đỏ ửng, hắn cười nhẹ, hướng đến bên tai nàng thở nhẹ một hơi. Cơ thể nàng chấn động, ngập ngừng nhìn hắn, hé mở đôi môi hồng, nói: “Anh yêu, hôm nay có chuẩn bị cái này cho anh.” Nói đoạn, lấy ra roi gai từ dưới giường, lập tức vùng dậy, áp đảo!” Hoa Nguyệt Nguyệt đọc một hơi xong cả đoạn, không thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của đám người xung quanh, quay sang phía Hoan Tử ngồi đối diện, nhướng nhướng mày. “Thế nào Hoan Tử, chị gái của em viết tiểu thuyết thế nào? Có phải rất kích thích rất khiêu khích không hả? Nhanh đi báo cáo chị em đi nào.” Hoa Nguyệt Nguyệt nheo mắt lại, cái mặt vốn có thể coi là thanh tú tức khắc trở nên hết sức bỉ ổi. Hoan Tử đang uống trà sữa, vừa nghe, trong nháy mắt, phun hết trà sữa trong miệng thẳng về phía trước. Hoa Nguyệt Nguyệt nhảy dựng lên, vừa cầm vội giấy chùi chùi bộ váy ngắn mới mua vừa oán trách: “Hoan Tử, trước mặt bao nhiêu người mà em dám phun sữa hả! Dù gì cái loại chuyện không tiết tháo như thế là chị không có làm được đâu nhé.” “Phụt –“ Khách ở mấy bàn gần đó, không hẹn mà cùng cười. Hoa Nguyệt Nguyệt xoa xoa lông mày, liếc Hoan Tử một cái, nói: “Hoan Tử, em xem, chị gái em đi đến đâu cũng thành nhân vật tiêu điểm mà.” Hoan Tử đỡ trán, quay sang Hoa Nguyệt Nguyệt: “Hoa tỷ, từ lâu lắm rồi em thật muốn hỏi chị một việc này.” Hoa Nguyệt Nguyệt lắc lắc tóc dài, đôi mắt dài hẹp mở ra, rất tự tin ngắt lời Hoan Tử: “Hoan Tử, chị biết em muốn hỏi gì mà, tuy rằng chị cũng rất thích em, chị cũng biết em thích chị nhiều lắm, nhưng dù hiện giờ chị cũng chưa có ai thì chị cũng thể nào cùng em làm bách hợp.” Hoan Tử nghe đầu mình “Ầm” một tiếng, mạnh mẽ và thân thương khoảng cách với mặt bàn trở về không. Cô run rẩy đứng lên, nói với Hoa Nguyệt Nguyệt: “Không… Không phải như vậy… Thật ra thì em cũng luôn muốn hỏi chị một chút… Rốt cuộc là ai ban cho chị cái sự tự tin mãnh liệt đến không thèm quan tâm cái gì thế này nhỉ?” Hoa Nguyệt Nguyệt xoa xoa cằm, nheo lại mắt hồ ly, trả lời: “Vấn đề em đặt ra đúng là rất hay. Thật ra cái ngày đó, khi chị ra đời, trong khoảnh khắc đi ra từ trong bụng mẹ, chị nghe thấy tiếng nói của một người đàn ông, ông ta nói rằng, Hoa Nguyệt Nguyệt, con là sự sống mạnh mẽ nhất trên thế giới này…” Hoan Tử kinh ngạc ngẩng đầu lên, “Người đàn ông đó là ai vậy?” Hoa Nguyệt Nguyệt cười: “Đúng! Đó chính là Thượng Đế!” Hoan Tử: “…” Chắc là não em teo rồi mới có thể nói được nhiều lời với chị như vậy phải không? Thu lại khuôn mặt nhỏ, Hoan Tử nghiêm nghị nhìn về phía Hoa Nguyệt Nguyệt, lầy từ trong túi xách ra một cái dây chuyền được tết từ những sợi dây đen, thoạt nhìn rất tinh xảo trang nhã, cô nói: “Đây là dây chuyền trước đây chị tặng cho anh trai em, em giúp chị cầm về.” Hoa Nguyệt Nguyệt sửng sốt, đưa tay ra, nhận lấy sợi dây trong lòng bàn tay. Hoan Tử nhìn Hoa Nguyệt Nguyệt, cô hỏi tiếp: “Hoa tỷ, chị thực sự muốn từ bỏ sao? Anh trai em, chị cũng biết rồi, chính là không thèm quan tâm bất cứ thứ gì cả, trước đây không phải chị cũng đã thấy rồi sao? Hoa tỷ, chị vẫn luôn là người tự tin cơ mà, theo đuổi một người suốt mười năm, chẳng lẽ giờ nói bỏ qua là bỏ qua sao? Chị cũng biết, anh em với chị cũng có cảm giác”. Mời các bạn đón đọc Có Một Tình Yêu Tên Chờ Đợi của tác giả Đại Ôn.
Chỉ Cho Em Cưng Chiều Anh
Sau khi mẹ ruột bị cha mình đánh chết, bản thân người cha đó cũng phải ngồi tù thì Thẩm Thiên Vi đã được vợ chồng Thẩm Tư Kiều và An Vịnh Tâm nhận nuôi. Một thời gian sau thì tiểu bá vương Thẩm gia – Thẩm Thiên Dục ra rời, cũng chính là điềm báo cho sự thay của cuộc đời cô.  Có thể nói ngay từ nhỏ tình cảm của hai chị em Thẩm Thiên Vi và Thẩm Thiên Dục rất tốt. Cô vô cùng thương yêu người em trai nhỏ này của mình, Thẩm Thiên Dục cũng rất nghe lời cô, có thể nói trong nhà, tiếng nói của cô là có trọng lực với Thẩm Thiên Dục nhất. Người em trai hoàn mỹ này thật sự khiến cô rất thỏa mãn, chỉ trừ một điều đó là: Thẩm Thiên Dục từ nhỏ đến lớn chưa từng gọi cô là chị. Nhưng càng lớn lên, tình cảm của cả hai càng có sự thay đổi. Thẩm Thiên Vi dường như cảm thấy có điều gì đó không đúng giữa cô và cậu em trai. Cậu em trai bé nhỏ ngày nào của cô giờ đã trưởng thành, không chỉ giờ đây đã cao hơn cô, còn là thiên tài, cái gì cũng biết… làm cho Thẩm Thiên Vi không khỏi tự hỏi: "Người chị như cô còn có thể làm gì để bảo vệ, lý do gì để ở lại bên người em trai mình đây. Cảm xúc khó hiểu đang phát triển ngày một mạnh mẽ trong lòng cô lúc này là gì đây?"   Trong khi Thẩm Thiên Vi còn rối rắm với mớ suy nghĩ cũng như những mâu thuẫn trong lòng, thì bên kia Thẩm Thiên Dục lại rất rõ ràng tình cảm của mình. Ngay từ nhỏ trước mặt cô hắn luôn là cậu em trai ngoan ngoan nhu thuận, nhưng chỉ có vợ chồng Thẩm gia  à những người khác mới biết một mặt nham hiểm của hắn. Tin mình đi, khả năng đóng kịch và lật mặt của Thẩm Thiên Dục chẳng kém việc bạn lật úp mu bàn tay là bao đâu đâu. Vốn dĩ hắn muốn từ từ ở bên cô, dùng hành động để giúp cô hiểu ra tình cảm của mình. Nhưng mọi chuyện lại không như hắn dự liệu.  Đêm giáng sinh cô lại nói cô không thể ở bên hắn. Cô như vậy lại có thể ra ngoài hẹn hò với một người con trai khác. Thẩm Thiên Dục vốn định nhẫn nhịn, nhưng sự ghen tuông đã hoàn toàn đánh đổ lý trí của hắn. Đêm giáng sinh đó, cái mác chị em của cả hai người bọn họ đã hoàn toàn bị anh xé toạc ra bằng….một nụ hôn.  Hắn không cho cô trốn tránh nữa, hắn dùng “hành động” làm rõ mối quan hệ rõ ràng với cô, cho cô hiểu rõ: T"hẩm Thiên Dục hắn không phải là em trai của cô!" Uhm, mà các bạn đừng lo, giai đoạn này bạn nam chính vẫn biết chừng mực, chưa đi đến bước cuối đâu haha.  Thẩm Thiên Vi theo thói quen yêu thương hắn từ nhỏ đến lớn, không biết phải cự tuyệt các hành động càn rỡ của hắn như thế nào chỉ đành mắt nhắm mắt mở cho qua. Nhưng cô không thể ngờ rằng, cũng chính vì vậy mà lời đồn trong trường về mối quan hệ chị em không bình thường của bọn họ ngày càng ác liệt. Một cô gái yếu đuối như Thẩm Thiên Vi lại lần nữa rơi vào khủng hoảng dẫn đến một sự thay đổi lớn. Trong một lần tranh cãi, vì bảo vệ cô mà Thẩm Thiên Dục bị tai nạn.  Và khi cô gần như định thừa nhận tình cảm của mình thì hắn lại hỏi:  “Cô là ai?” Câu hỏi đó chính thức đẩy bọn họ xa nhau, xa một lần tới tận bảy năm. Liệu bảy năm đó Thẩm Thiên Dục có nhớ lại được tình yêu mà hắn khắc cốt ghi tâm hay không? Thẩm Thiên Vi có bước ra được sự mặc cảm của bản thân mà tiến đến giữ lấy tình yêu này? Mọi chuyện bạn hãy khám phá ở những chương cuối nhé.  Thú thật thì mình hoàn toàn không thích nữ chính của truyện này tí nào. Yếu đuối và tự ti một cách thái quá, tính cách lại không có gì nổi bật. Điều giữ chân mình ở lại là vì anh nam chính và một vài yếu tố cũng như tình tiết trong truyện. Nó nhạy cảm và có chút kích thích mà =]]. Chỉ là mình thấy chi tiết nam 9 nhận thức nữ 9 từ khi còn bé xíu, lúc 2-3 tuổi gì ấy thì hơi xạo tí thôi :v :v  Mình là một người có gu đọc không quá khắt khe mà, nên những hạt sạn nhỏ còn lại trong truyện với mình đều có thể chấp nhận được. Truyện nội dung không mấy lạ, có mấy đoạn chị nữ chính cứ mãi lăn tăn quá lên về cái danh nghĩa “chị em” mà sinh ra ngược một chút, còn lại thì vẫn sủng – sắc vô tư. Nếu bạn giống mình, cần một bộ truyện giải trí thì có thể thử nhảy hố bộ này nhé. Review by #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Sự ra đời của hắn là một kỳ tích. Hắn ra đời không chỉ mang lại sự vui mừng và hạnh phúc cho An Vịnh Tâm cùng Thẩm Tư Kiều mà còn tiếp thêm hi vọng cho họ. Hai người đã trải qua rất nhiều thử thách và đau khổ trong tình yêu mới đến được với nhau. Bọn họ đã từng mất đi một đứa bé, hai người thậm chí còn cho rằng họ vĩnh viễn sẽ không thể có con. Nhưng trời cao hiển nhiên không quá tàn nhẫn với những người yêu nhau. Ở thời điểm gian khổ nhất, cuối cùng cũng ban cho họ một đứa con trai khỏe mạnh. Từ lúc hắn ra đời, mọi người liền đem hắn khắc sâu vào trong lòng, dùng câu “Nâng ở lòng bàn tay sợ bể, ngậm trong miệng sợ tan” để hình dung cũng không nói quá. Thế lực đứng đầu hắc đạo ở toàn bộ Châu Á hiện nay có tên là “Ngân Khuyết Môn” nằm ở Đài Loan. Ông ngoại của An Vịnh Tâm là người đứng đầu, ông còn là chuyên gia khoa tim mạch nổi tiếng khắp thế giới. Bất kỳ một người nào ở “Ngân Khuyết Môn” cũng biết tiểu thư An gia sinh được đứa con trai này quả thật không dễ dàng gì. Cho nên tất cả mọi người đều đem hết khả năng tận lực che chở hắn, đem hắn so với tính mạng của mình còn quan trọng hơn. Hắn quả thật là một thiên chi kiêu tử được hàng vạn hàng nghìn sự yêu thương nuông chiều. Vậy mà vô luận bọn họ yêu thương hắn như thế nào cũng so ra kém với “chị gái” hắn. Người này là con gái nuôi của An Vịnh Tâm và Thẩm Tư Kiều. Cô gái nhỏ đó xinh đẹp như búp bê... Ánh nắng buổi trưa ấm áp nhẹ nhàng chiếu rọi khắp nơi. Hoa Tường Vi xinh đẹp với đủ loại màu sắc khoe sắc khắp nơi trong sân sau của ngôi nhà. Lúc này Thẩm Thiên Vi gần sáu tuổi, cô bé đang tưới nước cho những bông hoa Tường Vi xinh đẹp một cách tỉ mỉ. Ánh nắng ấm áp chíu lên cái tạp dề màu tím cùng với khăn trùm đầu cùng màu làm cho cô bé giống như một tiểu tinh linh đáng yêu động lòng người. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu như một con búp bê tinh xảo cho dù có dính một chút bùn đất cũng không làm tổn hại chút nào đến vẻ đẹp của cô bé. Chóp mũi nho nhỏ mượt mà toát ra mồ hôi, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi cong lên chứng tỏ cô bé đang rất nghiêm túc. “Vi, Vi...” Một giọng nói thật nhỏ đột nhiên vang lên ở phía sau. Cô bé giật mình, lập tức quay người lại cứ như mình bị điện giật. Cô nhìn về phía cách đó không xa có một viên thịt nho nhỏ tròn tròn đang ngồi trên chiếc xích đu màu trắng. Hắn đang nhìn cô chằm chằm với cặp mắt đen đáng yêu. Cái miệng nhỏ nhắn của cô nở ra một nụ cười hết sức sủng nịnh. Cô bé vội vàng đứng lên, vỗ vỗ cái tạp dề rồi đi về phía xích đu, cúi người từ trên cao nhìn xuống. “Thiên Dục, em gọi chị phải không?” Mời các bạn đón đọc Chỉ Cho Em Cưng Chiều Anh của tác giả Đường Nhã.
Cùng Thú Triền Miên
Đường Lâm Một lần ngoài ý muốn “Trúng chiêu” Đi tới tinh cầu xa lạ, gặp những sinh vật không thể tưởng tượng được Bị bầy thú đông đảo ăn sạch sẽ ••• Lời editor: Văn án cực ngắn nhưng đầy hàm ý, giới thiệu nói lên bản chất truyện, nàng nào dị ứng với thể loại này thì vui lòng nhấn back vì ta không chịu trách nhiệm nếu mất máu quá nhiều. :)) *** Truyện cũng được, nhẹ nhàng, đọc giải trí khá ổn, bạn nào có khẩu vị nặng chút (thích H, thịt) thì chọn đọc truyện này khá okay. Có điều tác giả viết nữ chính là đặc công hiện đại, vậy mà xuyên đến thế giới thú nhân thì lập tức trở thành 1 cô gái yếu đuối. Tuy mình khá hiểu lập luận của tác giả là nữ chính gặp người thú cao to hơn mình rất nhiều không khỏi bị yếu thế hay đơn giản là nữ chính dù gì cũng là phụ nữ nên cần được bảo vệ. Nhưng sau này tính cách nữ chính được xây dựng yếu thế quá, tuy cũng có nhiều lúc hữu ích nhưng mình không hài lòng lắm. Truyện này đọc giải trí thôi, không có cao trào gì. Cho 3/5 điểm nhờ thể loại np, sắc, sủng, xuyên về thời không lạ… *** Gió thu xào xạc, cảnh vật im lìm. Đường Lâm suy yếu vô lực thở hổn hển nằm trên giường hơi, mắt nhìn đăm đăm cô gái cực kỳ xinh đẹp bên cạnh giường, trong đôi mắt hờ hững tỏa ra nét lạnh lùng, bởi vì khó chịu mà đôi môi đỏ mọng trở nên nức nẻ, hai má trắng nõn cũng đỏ bừng lên. "Tại sao lại bán đứng tôi? Cô không sợ bị người trong tổ chức phát hiện hay sao, điều thứ ba mươi tư trong đội đặc công, bán đứng đồng đội sẽ bị tử hình." Đường Lâm nghi hoặc nhìn người đồng nghiệp lâu năm của mình, gương mặt xinh xắn hằn sâu vẻ hung tàn, như thể muốn nuốt chửng cô ngay lập tức, mình đã đắc tội gì với cô ta? "Bán đứng cô, Đường Lâm cô nghĩ nhiều rồi. Nếu tôi không nói, thì ai biết một đặc công ưu tú nhất nước Trung Quốc lại chết trong tay đồng đội đây? Tuy nhiên, tôi đã dám làm, cũng có nghĩa sẽ không sợ bị ai phát hiện, cho dù có bị phát hiện đi chăng nữa, thì mọi người cũng chỉ biết được là do cô phản bội tổ chức. Tôi và cô đều cống hiến như nhau, vậy tại sao cô luôn được cấp trên tuyên dương còn tôi thì không được, người không vì mình trời tru đất diệt. Jordan, phần quà tặng này anh có thích không?" Mời các bạn đón đọc Cùng Thú Triền Miên của tác giả Nhàn Thính Lạc Vũ​.