Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhật Kí Thần Linh

Trở thành Campione, thứ bảy Ma vương, Diệt thần sư và là Vua của các vị vua....vv Lăng cảm thấy cuộc sống của mình đang không ngừng bị xáo trộn. Một con quỷ nhỏ nào đó thích mặc váy đỏ bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc sống của anh đồng thời làm rối tung lên hết mọi thứ, thế nhưng đậu má nó rất xinh đẹp à! Anh là nên xơi nó đây? Hay là nên cẩn thận chữ gái đi kèm cùng với sau lưng nó dao bổ củi đây? Online các loại, rất gấp!!! *** - Lăng ơi dậy đi con. Sáng rồi đấy! - Dậy đánh răng rửa mặt rồi còn đi cho sớm kẻo tí lại đông người. - Vâng. Dậy đây rồi! Thân thể lăn lộn, quằn quại trên giường vài vòng cuối cùng năng lực khắc chế của bản thân mới chiến thắng được cơn buồn ngủ. Lăng lười biếng ngồi dậy. Chân bước xuống giường bắt đầu một buổi sáng thường ngày. Thời gian chầm chậm trôi qua. Nhìn đồng hồ đã chỉ 6h30 phút, cất tiếng chào cha mẹ, cậu chàng mang theo ba lô và tải gạo xách ra đầu làng. Mục tiêu cũng không xa, tính toán đâu đấy cũng chỉ tầm 100 mét mà thôi. Nơi đó có một biển báo dừng đỗ xe buýt. Bên dưới lúc này đã có một hai người đứng chờ từ bao giờ. Cũng không gặp gì người quen, Lăng ngáp dài một cái, đặt tải gạo xuống dưới chân rồi lẳng lặng đứng chờ. Tuy rằng thường lệ 6h45 xe buýt sẽ đi qua đây. Khả năng cậu vẫn cần đến sớm một chút đề phòng lỡ chuyến xe. Dù sao nơi đây cũng chỉ là tỉnh lẻ. Ngày thường mỗi chuyến cách nhau 30- 45 phút. Cậu cũng không muốn mình để nhỡ xe để rồi phải đứng chờ nơi này lâu như vậy. Một lát sau, ở phía xa xa tầm mắt dần xuất hiện một chiếc xe buýt đang đủng đỉnh chạy tới. Xe dừng! Lăng và đám người chờ xe lục tục đi lên. Nơi bến đỗ này và đầu bến chỉ có ba hay năm trạm dừng đỗ cách khá xa nhau gì gì đó. Cái này cậu chàng cũng không rõ ràng lắm. Dù sao cũng chưa bao giờ đi qua đầu bến đó cả. Có điều hôm nay cũng không phải ngày gì đặc biệt. Bởi thế trên xe buýt lúc này vẫn là có đủ ghế ngồi cho tất cả mọi người chẫm rãi phân phối. Lên xe, Lăng như thường lệ chui tọt vào góc dưới cùng, sau khi mua vé xe xong liền bắt đầu nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Cậu chàng vẫn còn có chút mệt mỏi buồn ngủ của cái buổi sáng sớm mới tỉnh dậy. Ngồi nơi này cũng tốt, tránh khỏi việc bị người đi qua đi lại làm phiền khó chịu. Xe tiếp tục chạy. Từ giờ đến lúc xuống xe nơi cuối bến còn hơn tiếng đồng hồ nữa. Tóm lại thời gian dư dả đủ để Lăng nghỉ ngơi thỏa mái một hồi. Có điều hôm nay hình như có chút không giống thường ngày. Ngồi trên xe, mắt nhắm lại nhưng Lăng lại có chút tâm sự nặng nề, khó mà bình tĩnh như mọi lần được. Dù rằng đây là lần đầu tiên cậu đi xe buýt. Ừm??? Lần đầu tiên đi xe buýt thì sao có thể nói là “khó mà bình tĩnh như mọi lần được”. Này trên dưới mâu thuẫn cũng chính bởi vì Lăng đã không còn là Lăng nữa rồi. … Mà mà… Đừng lo lắng. Ít nhất thì cậu cũng không phải là bị kẻ nào đó cướp đoạt mất thân thể. Đơn giản hiện tại Lăng đã không phải là Lăng của năm 2010 như thực tế mà là Lăng của mấy năm sau trùng sinh quay trở về. Đã từng có một câu nói nổi tiếng của một nhà triết học xưa: “Không bao giờ tồn tại một con sông trên cùng một dòng sông.” Dòng nước luôn luôn chảy. Dòng sông kia không lúc nào là không đang thay đổi, đang biến hóa. Ở mỗi thời điểm dòng sông kia lại là một con sông riêng biệt. Giống như Lăng của năm 2010 và Lăng của mấy năm sau này là hai người hoàn toàn khác nhau vậy. Thật không biết việc Lăng của tương lai trở về chiếm cứ Lăng của hiện tại là tốt là xấu. Đoán chừng Lăng của 2010 sẽ không vui vẻ chút gì đi. Tuy nhiên đối với bản thân Lăng bây giờ mà nói. Trùng sinh trở về đem lại thứ tốt nhiều hơn là xấu. Nhìn cảnh vật lùi dần về phía sau qua song cửa kính. Lăng biết hành trình của mình hiện giờ vừa mới bắt đầu. Tương lai còn đang chờ đợi ở phía xa. … Hà Nội buổi trưa. Hà Nội của mùa thu cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ. Hà Nội nơi tương lai 5 năm học trời đời sinh viên của Lăng từng ở lại. Một Hà Nội có có quen thuộc, cũng có lạ lẫm đối với một người đã từng trải qua nay lại trở về. Một cuộc sống mới cũng đang bắt đầu từ ngày hôm nay. Gần trưa… Trải qua ba chuyến xe buýt cuối cùng Lăng đã lên tới phòng trọ của mình. Có vẻ như cậu bạn cùng phòng vẫn còn ở quê chưa lên. Dù sao hiện tại là thời gian sinh viên năm nhất mới nhập học. Quyến luyến ở quê nhà chơi bời thành ra lên muộn tí cũng không sao cả. Cũng chưa phải học hành gì cả mà. Hơn nữa vì trùng sinh ở nhà không quen nên Lăng mới lấy cớ lên Hà Nội sớm hơn một chút. Ít nhất là so với kế hoạch nói trước đó với cậu bạn cùng phòng sớm hơn tầm dăm ba ngày. Cất đồ đạc mình mang lên. Trong lúc nhàm chán Lăng liền lấy ra Laptop để nghịch. Chiếc máy tính này cũng là Lăng ít hôm trước ở quê thúc giục cha mẹ mua cho. Theo lịch sử trước kia phải tới sau học kì một năm nhất cậu mới có. Khả năng đối với đã trải qua thời sinh viên như Lăng lúc này mà nói, chờ đợi như vậy quá dày vò người ta rồi. Đợi chờ có đôi khi không hẳn là hạnh phúc không phải sao? Nũng nịu một thôi một hồi mới đạt được tâm nguyện. Tính tới quả nhiên là trải qua những năm tháng đại học sau khi mặt đã dày hơn nhiều. Xin tiền tiêu pha các thứ cũng không còn ngại ngùng như hồi ở cấp ba nữa. Hơn nữa lần này có kinh nghiệm, Lăng chọn mua một chiếc máy tính có cấu hình cũng như các điều kiện phần cứng khá tốt. Ít nhất sau này muốn chơi game hay làm gì gì đó như photoshop, proshow… vv các kiểu đã là dư sài. Phòng trọ cũng có lắp đặt dây mạng. Này là nhờ ơn cậu bạn cùng phòng đã có máy tính từ trước đó yêu cầu. Nếu không đoán chừng lúc này Lăng đã phải lẽo đẽo ra quán game giải buồn mất. Dù sao hiện tại mới lên Hà Mội cũng không có việc gì làm. Cái gì cần trải qua cũng đã trải qua, muốn Lăng giống như đám sinh viên năm nhất đi dạo phố phường, đi dạo hồ Gươm… v v vẫn là quên đi thôi. Ở nhà đọc truyện mạng chơi game lúc này vẫn là thích hợp nhất với cậu. Nghịch qua vài ván đế chế trên garena, Lăng bắt đầu chán. Chẳng lẽ là người trùng sinh nên thưởng thức nâng cao đã không còn thích thú mấy món này rồi??? Có lẽ như vậy đi. Trùng sinh cũng đã diễn ra, ai mà không muốn tiến thêm tí nữa chứ. Tiền tài vàng bạc, địa vị quyền lực, gái gú ăn chơi các thể loại có thể quan tâm sau. Hiện tại đối với Lăng mà nói, quan trọng nhất là mình trùng sinh có mang theo hệ thống hay cái gì khác giúp mình mạnh mẽ hơn không. Thành thần thành tiên, trẻ mãi không già, trường sinh bất tử hay như có thể tự do xuyên qua các thế giới khác trong truyện mới là thứ Lăng mơ ước. Chứ kiếm tiền thành lập thế lực, tranh thủ quyền thế … có vẻ quá nhỏ rồi. Hơn nữa những thứ này mà chỉ có thể ở trong phạm vi Việt Nam thì thật sự là… Được rồi. Hiện tại cũng đã 2010, còn có thể trông mong vào Lăng có bao nhiêu thành tựu, bao nhiêu kiến thức tương lai cơ chứ. Hơn nữa trước khi trùng sinh cũng chỉ là một tên gà mờ mới ra trường không lâu thôi. Thậm chí cũng không có kinh nghiệm va chạm xã hội gì? Bởi vì chơi bời lêu lổng, chẳng bao giờ quan tâm tình thế chính trị xã hội. Nói chung muốn được như trong truyện thường gặp nhân vật chính có thể lợi dụng giá cả vàng bạc, chứng khoán, dầu mỏ lên xuống các kiểu để làm giàu, các vị quan to tước lớn kiếp sống chính trị thăng trầm, chính sách quốc gia… v v để kiếm lợi ích các thể loại vẫn là quên đi thôi. Nếu không có gì thần kì xảy ra, có lẽ lần trùng sinh trở về này xong, Lăng lớn nhất có thể làm chính là học tập thật tốt đại học, ra trường có tấm bằng khá khẩm hơn hoặc tốt hơn nữa là học thật tốt để nhà trường giữ lại, biết đâu đấy lại được cử đi học tập ở nước ngoài rồi ở luôn bên đó không về… v v. Tóm lại là một lần nữa có cơ hội thực hiện những ước mơ nho nhỏ kiếp trước cậu từng có mà thôi. Tất nhiên những thứ trên đều không phải là điều Lăng hiện tại mong muốn. Hừ hừ… Trùng sinh một lần vẫn là thành tiên thành thần thì hơn. Được rồi. Hiện tại nên kiểm tra xem có thứ gì hữu ích không? Dù cho việc này cậu đã làm trước đó cả tháng trời rồi. Mà mà… cũng chính là cậu trùng sinh trở về cách đây một tháng đến nay không ngừng nghỉ làm đấy. … Mời các bạn đón đọc Nhật Kí Thần Linh của tác giả chungkhoanviet007.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus - Kate O’Hearn
Cuốn sách đầu tiên trong bộ series 5 cuốn hấp dẫn về Pegasus . Một cô gái trẻ và một chú ngựa mang đôi cánh, và một cuộc chiến của người Olympia tạo ra một khởi đầu đầy tính mạo hiểm trong một câu chuyện phiêu lưu thú vị. Emily và Joel phải đối mặt trong trận chiến sử thi với những con quái vật khủng khiếp, những cuộc rượt đuổi nguy hiểm từ một cơ quan chính phủ. Họ và chú ngựa thiên thần cùng sát cánh bên nhau để hoàn thành nhiệm vụ anh hùng cứu Olympus trước khi "ngọn lửa thần" được dập tắt mãi mãi... Pegasus là chú ngựa có đôi cánh trắng thiên thần - một trong những nhân vật nổi tiếng của thần thoại phương Tây. Trong truyện, Pegasus lâm nạn khi bọn xâm lược Nirad cố chiếm xứ Olympus. Chú ngựa lưu lạc tới New York hiện đại, khi thành phố đang hứng chịu cơn bão kinh hoàng, và đâm sầm vào nóc nhà của Emily - một cô bé mồ côi mẹ. Phát hiện ra chú ngựa bị ngọn giáo cắm vào bên cánh cùng nhiều vết đâm, Emily đã nhờ bạn học cùng trị thương. Chú ngựa nhanh chóng hồi phục, đưa cô bé vào cuộc phiêu lưu đến thế giới của các vị thần Olympus. Nơi đây, em được chứng kiến và can dự vào một cuộc chiến khốc liệt của các vị thần La Mã. Trong hành trình trở lại Olympus, Emily còn có các bạn đồng hành như nữ thần Diana, cậu bạn Joel tốt bụng... Cô bé cùng họ đấu tranh để giữ gìn ngọn lửa thiêng. Lửa thần xứ Olympus dựng lên cuộc phiêu lưu kết hợp hai yếu tố hiện đại và cổ điển. Tác phẩm có cốt truyện gần gũi, nhân vật ở độ tuổi thiếu nhi đầy ắp trí tưởng tượng.  Tác giả Kate O'Hearn (người Canada) tự nhận mình là người "sinh ra dưới một ngôi sao lang thang". Những chuyến đi trong tuổi thơ đã bồi đắp cho bà trí tưởng tượng, kiến thức phong phú làm chất liệu cho tiểu thuyết. Ngoài bộ sách về chú ngựa Pegasus và cô bé Emily, bà viết một số tác phẩm khác như Shadow Dragon, Valkyrie, Herm's secret... Pegasus gồm có: Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus  Pegasus Tập 2: Cuộc Chiến Bảo Vệ Xứ Olympus Pegasus Tập 3: Những Người Olympia Mới  Pegasus Tập 4: Nguồn Gốc Xứ Olympus Pegasus Tập 5: Sự Trỗi Dậy Của Các Titan *** Chiến tranh đã lan đến núi Olympus. Không một dấu hiệu báo trước. Không có điềm báo nào về một kẻ thù vô danh đang xây dựng quân đội để chống lại họ; một quân đội mà mục tiêu duy nhất là hủy diệt hoàn toàn. Mới hòa bình đó, phút chốc đã phải chiến đấu sống còn. Một cuộc chiến thật tàn khốc, đẫm máu và hoàn toàn bất ngờ. Nhưng có một cư dân ở vùng núi Olympus lại thấy đó là cơ hội tuyệt vời nhất để biến giấc mơ của mình thành hiện thực. Paelen núp sau một cái cột bằng đá cẩm thạch nhìn những chiến binh giỏi nhất vùng núi Olympus tập hợp lại để chiến đấu với quân xâm lược. Thần Jupiter đang dẫn đầu cuộc tấn công với lưỡi tầm sét trong tay. Nữ thần Juno, vợ ngài, đang đứng bên trái ngài, gương mặt nghiêm nghị, căng thẳng. Bên phải thần là Hercules vạm vỡ, đang sẵn sàng ứng chiến, cùng với thần Apollo và nữ thần Diana, chị song sinh của mình, tay đang cầm cung. Thần Mars cũng có mặt, thần Vulcan đứng đó với túi vũ khí chật cứng. Sau lưng họ là thần Mercury đội mũ sắt, chân mang đôi xăng đan có cánh; ông là thần truyền tin của vùng núi Olympus. Tất cả đều đang sẵn sàng nghênh chiến. Paelen nhìn sang con tuấn mã Pegasus. Đôi mắt nó rực sáng, đôi cánh nó đập lên đập xuống còn bốn chiếc móng bằng vàng của nó giậm mạnh trên đất chờ cuộc chiến đang đến gần. Phía sau họ còn có rất nhiều cư dân vùng núi Olympus nữa, tất cả đều có mặt để bảo vệ quê hương yêu dấu. Nhưng Paelen không có ý định chiến đấu. Cậu không phải là chiến binh. Cậu là một tên trộm có kế hoạch riêng của mình; cậu không muốn chết trong một trận chiến mà hầu như không có cơ may chiến thắng. Chiến tranh là chuyện của thiên hạ. Cậu đang bận tập trung vào việc làm thế nào để thu lợi được nhiều nhất từ cuộc chiến này. Khi nhóm hậu vệ đang phải bận rộn chiến đấu chống lại bọn Nirad thì một tên trộm như cậu sẽ được rảnh tay để vào lâu đài của thần Jupiter và lấy bất cứ thứ gì mình muốn. Nhưng gia tài của thần Jupiter không phải là những thứ Paelen quan tâm. Cậu chỉ ao ước lấy được chiếc dây cương ngựa bằng vàng óng ánh của con tuấn mã Pegasus thôi. Tất cả mọi người ở núi Olympus đều biết chiếc dây cương đó là gia tài lớn nhất. Có được nó là cách duy nhất để sở hữu con tuấn mã có cánh mạnh mẽ ấy thôi. ... Mời các bạn đón đọc Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus của tác giả Kate O’Hearn.
Đại Kiếp Chủ
Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, 3000 đại đạo tại ngực. Hàn môn thiếu niên quật khởi, khổ đọc mười năm thấy được chân kinh! Cuối cùng được một kiếm ra Huyền Hoàng, một tay hộ thương sinh! Ba ngàn năm đại kiếp giáng thế, cũng chỉ làm trong lòng bàn tay Thần Binh, từ đây trên Tiên lộ, ai dám anh kỳ phong? Tác giả của Lược Thiên Ký , viết chắc tay lắm , bạn đọc yên tâm nha. *** "Tại tiên môn chúng ta a, lĩnh nhiệm vụ không gọi lĩnh nhiệm vụ, gọi lĩnh phù chiếu, có phù chiếu, cũng là có có tư cách làm nhiệm vụ kiếm thù lao, đả hảo chiêu hô về sau, có phương diện này công việc, tự nhiên là thông tri ngươi tới nhận, Linh Dược giám nhiệm vụ là nhiều nhất, bất quá thù lao thấp nhất, nhưng thích hợp ngươi tới làm, những cái nhiệm vụ khác thù lao khả năng cao đến dọa người, lại không phải tạp dịch đệ tử có thể làm được!" Ngồi Tôn quản sự một chiếc rách rưới Mộc Diên kia, hai người chậm rãi từ từ bay đến trên Thanh Lô Phong sau Ngọc Phong Nhai. Phương Nguyên quan sát bốn phía một phen, đã thấy một tòa cổ phác đại điện này, chung quanh tràn ngập thanh đạm mùi thuốc, chung quanh có không ít tạp dịch vừa đi vừa về bận rộn lấy, cũng thỉnh thoảng có tiên môn đệ tử ngự kiếm vãng lai. Trong một mảnh bận rộn cảnh tượng, dưới cổ tùng ở cửa điện, đang có một cái đầu bạc lão ông, tại cùng một vị tuổi không lớn lắm váy đỏ nữ hài nhi đánh cờ, xem ra thanh tĩnh nhàn nhã, rất có ý cảnh. "Vị kia liền là Linh Dược giám tổng quản. . ." ... Mời các bạn đón đọc Đại Kiếp Chủ của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ.
Cửu Thiên Khuynh Ca - Trúc Yến Tiểu Sinh
Mãnh liệt nhất, đớn đau nhất, say đắm nhất phải là việc nàng mở từng lớp khóa trái tim mỏng manh để đặt vào đó cái tên Trọng Uyên. Chàng không phải là Đông phương Thanh đế Phục Nghi trong sách ghi chép, cũng không phải là Nguyệt Hoa thượng thần Phất Tức của hiện tại, chàng chỉ là người sẵn sàng chịu ba trăm lôi hình thay nàng nơi Lôi Trạch, dám bỏ hết công lao tu tập ngàn năm vì nàng… Rốt cuộc là thứ tình yêu gì lại có thể khiến chàng tình nguyện hy sinh tất cả vì nàng? Tại hạ nhưng mà là vương mẫu trên núi một cái không quá chịu đợi gặp Tiểu Phượng hoàng, như thế nào có thể được nguyệt hoa thượng thần chi chiếu cố. Không thể tưởng được này cái gọi là nguyệt hoa thượng thần nhưng mà là cái cầm đèn đốt lửa phái đi, chỉ là như thế này bất nhiễm trần tục nhân, vì sao sẽ là ủy khuất như vậy? Thì ra của ngươi nguyên thân, cư nhiên như vậy đáng yêu… Từ nay về sau, ta còn là gọi ngươi tiểu sủng hảo. Cửu Thiên huyền nữ, thanh đế Trọng Uyên, nhạc thần Trường Cầm. Cũng hoặc là vương mẫu sơn hạ điềm xấu chim chóc Tiểu Bạch hoàng, chiết cánh hậu thế nguyệt hoa thượng thần, hóa thành mây khói chẳng biết đi đâu thái tử Trường Cầm. Đó là một về Ngũ Đế chi chiến trước sau, không khổng lồ mà lại không ngược luyến tiểu chuyện xưa. Sơn hải hồng hoang trung thần tiên, tiện tay mà viết, ba phần thực đến thất phân bịa đặt. *** Lâm Yên chỉ là một tiểu cô nương chưa đầy ba tuổi nhưng thiên bẩm thông minh đĩnh ngộ, là tiểu thần tiên được chú ý nhiều nhất từ trước đến nay. Thế nên từ nhỏ cô bé đã có khí chất nổi trội hơn hẳn những bạn bè cùng trang lứa. Cô thích nhất là được khai đàn thuyết pháp bên bờ suối Dao Sơn. Giữa đám đông tiểu bằng hữu đồng lứa xúm xít vây quanh, Lâm Yên tỏ vẻ uyên thâm lắm, bắt đầu kể chuyện bằng một câu thế này: Cha nói rằng… Dân chúng bốn bề Dao Sơn đều biết cha Lâm Yên là ai, cho nên chỉ cần nghe những lời ấy là đã đủ tò mò háo hức lắm rồi. Lâm Yên càng được dịp thể hiện, khua khoắng tay chân, chỉ trỏ đông tây, nói chưa tròn chữ nhưng vẫn liên thiên như đúng rồi, chốc chốc còn dụ thêm được vài linh thú chưa được khai sáng tìm đến lắng nghe. Một ngày nọ, Lâm Yên vừa kể hết đoạn “Âm phù kinh” cha giảng cho bèn đưa mắt trông về phía xa, thấy con đại dã thú vẫn ngồi yên vị ở chỗ cũ, đôi mắt sáng quắc không thôi liếc nhìn mình. Cô bé cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, nghiêng đầu săm soi mấy lần, nói với đám bạn vài câu gì đó, rồi nhanh chân chạy như bay về phía đại dã thú. Nếu là một đứa trẻ bình thường, nhất định đã phải sợ hãi lắm, hoặc ít ra cũng không tự dấn thân vào chốn nguy hiểm như thế. Nhưng Lâm Yên thì khác hẳn. Thân thể khỏe khoắn, hơn nữa sau lưng lại có một cao nhân đắc đạo phi phàm. Tuy tiểu cô nương hãy còn thấp bé, nhưng số pháp bảo cất trong thắt lưng không ít hơn chục loại. Chẳng trách từ trước tới giờ Lâm Yên luôn hành xử vừa quyết đoán vừa cẩn trọng, không e sợ điều gì. Đại dã thú thấy Lâm Yên đuổi theo bèn quay người chạy về phía rừng sâu. Lâm Yên cho là nó sợ mình, nên càng bám sát, miệng la lớn: “Nè, ngươi chớ có chạy…”. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Thiên Khuynh Ca của tác giả Trúc Yến Tiểu Sinh.
Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về - Nhược Ngã Túy
Lạc Thủy thượng thần nhặt được một con hổ màu tím trên đường lại chưa từng tu luyện thành hình người. Nếu như nàng đã không được chào đón thì mình tạm nuôi vậy. Ba trăm năm sau, Lạc Thủy thượng thần vì bảo vệ con hổ tím đó mà bị thương, sau đó hổ tím được giao cho Đạp Vũ thượng thần chăm sóc dùm. Con hổ tím liều mạng lắc lắc cái đầu nhỏ: “Ta không muốn, ta muốn đi theo ngài, theo ngài có thịt ăn.” Lạc Thủy thượng thần an ủi nó: “Ngoan, nghe lời.” Yên lặng rồi lại yên lặng, chung quy có chút cảm giác không ổn, nhưng lại không nghĩ ra cái gì nữa, chỉ có thể nói với Đạp Vũ thượng thần: “Đừng cho người khác ức hiếp nàng.” Đạp Vũ không ngờ người quyết đoán, lạnh lùng như Lạc Thủy lại có lúc dong dài đến vậy. Hắn dừng một chút rồi vui vẻ giống như đám yêu ma quỷ quái đang ăn ngon xem kịch vui lại giống như chúng tiên hớn hở đến hội bàn đào ăn uống. Quạt ngọc lay động hai cái, nụ cười phong lưu lại mang chút nghiêm trang bảo: “Ta sẽ nhận nàng làm đồ đệ có được không? ài, ta đây, một sư phụ vừa mạnh mẽ lại đẹp không chê vào đâu được, đến lúc đó tiểu nha đầu ở cùng ta sớm sớm chiều chiều chung một mái nhà, chắc chắn sẽ nảy sinh tìm cảm ám muội với ta, như vậy sẽ tạo nên một đoạn sư đồ cấm luyến chấn động lục giới, vang đội cổ kim, làm cho thiên địa quỷ thần phải xúc động a!” Lạc Thủy thượng thần trước sau vẫn không có biểu hiện gì, dường như có nhíu mày suy nghĩ một lúc, giọng nói tựa suối trong chảy qua đá ngọc bay vào trong tai mọi người: “Nếu như muốn một đoạn sư đồ cấm luyến, nàng còn chưa bái ta làm thầy.” …. Hỏa phượng kiêu ngạo bay lướt tới, con hổ nhỏ nghi hoặc: “Ta và ngươi quen biết nhau sao?” Con hỏa phượng nào đó tức giận nói: “Sở Từ.” Con hổ nhỏ chợt hiểu ra: “Thì ra là con chim nhỏ màu đỏ kia à.” Con hỏa phượng kiêu ngạo xinh đẹp nào đó tiếp tục tức giận nói: “Cái gì con chim nhỏ màu đỏ! Bổn đại gia là hỏa phượng! Hỏa phượng!” Tiếp tục thở dài: “Ài, khó trách người không nhận ra, chưa thấy hỏa phượng à? Huống chi lúc đó bổn đại gia bị ám toán nên trọng thương, thu nhỏ nguyên hình…” …. A, con đường thành tiên thật dài? Con hổ nhỏ dựng tai lên, ào ào nói: “Ai nói ta muốn thành tiên? Ta muốn thành thần!” Giàu nhất lục giới? Được cưng chiều nhất lục giới? Nữ thần đáng yêu? Đều là mây bay! Con hổ nhỏ nào đó ở trong lòng ngực ấm áp thơm mát của vị thần nào đó nghiêm túc tổng kết: “Hạnh phúc chính là có thịt ăn, có thoại bản đọc, có đánh nhau, ờ, còn có vị thần nào đó ôm…” Hãy nhìn xem con hổ nhỏ, bước đường đi lên sung sướng thành thần. *** Duyệt Nhi có một giấc ngủ ngon nhất từ khi đến Thánh giới, lúc tỉnh dậy thì Tức Mặc Ly đã không còn ở Yểm Tịch sơn. Cô hổ nhỏ buồn thiu, rầu rĩ không vui ăn điểm tâm Ninh Tê làm. Đang nghĩ xem một lúc nữa đi đâu chơi thì được thì Ngu Ngư đã hốt ha hốt hoảng chạy tới bẩm báo: “Duyệt Nhi cô nương, Cấp Quỳnh Thánh quân ở chủ sơn nói muốn gặp cô, phụ thân bảo ta đến hỏi cô, nếu cô không muốn gặp, vậy người sẽ ngăn lại.” Duyệt Nhi nhớ lại mấy đoạn chơi xấu trong thoại bản, cười hắc hắc nói: “Nói với nàng ta, bổn quan bệnh rồi, không tiện gặp người khác.” Mọi người:…………. Ngu Ngư ho khan một tiếng, nhịn cười không được nói: “Vậy tại hạ trước đi bẩm báo với phụ thân.” Không ngờ Cấp Quỳnh còn mặt dày đến thế, nàng ta không dùng địa vị thân phận của Thánh quân tới gặp Duyệt Nhi, mà nói đơn giản là muốn gặp Duyệt Nhi. Theo như cách nói của Cửu Kiếm, nàng ta nhất định là đến châm ngòi ly gián. Cấp Quỳnh nhiều lần tới gặp không có kết quả, sau đó trực tiếp giao đấu với Ngu Cực, cũng bất chấp thể diện, bay tới Yểm Tịch sơn tìm Duyệt Nhi. Lúc tìm được Duyệt Nhi, nàng đang ở trong hồ ngồi trên ngọc liên, đôi chân thon dài trắng nõn ngâm trong nước đùa nghịch cùng mấy chú cá. ... Mời các bạn đón đọc Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về của tác giả Nhược Ngã Túy.