Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thê Khống

Thể loại: Thuần cổ đại, nam trùng sinh mắc bệnh "thê khống", thâm tình, con dâu nuôi từ bé, siêu siêu sủng, song xử, chút sắc, cảm động, HE Độ dài: 200 chương + PN Tình trạng: Hoàn (*): Thê khống: Cũng giống như bệnh chân khống, thủ khống, thanh khống..."Thê khống" chỉ những người có sự yêu thích đặc biệt gần như là điên cuồng chấp niệm đối với thê tử của mình. Và nam chính của chúng ta mắc chứng bệnh này ạ :) ________ Văn án: "Nàng là một tiểu cô nương đến cậy nhờ nhà ông ngoại. Gặp được một cái biểu ca mắc chứng "muội khống" sủng nàng đến đáng sợ, đây vẫn là bất hạnh hay vạn hạnh?   Sau này thành thân nàng mới hiểu được. Bệnh "muội khống" biến thành "thê khống" mới là đáng sợ hơn. Không có cái gì mà biểu ca nàng làm không được, nếu làm không được, lại khiến cho một tá biểu ca khác đi làm là được." Kiếp trước, Lục Vô Nghiên phạm phải rất nhiều sai lầm nhưng sai lầm lớn nhất của chàng chính là không thể bảo vệ chở che cho biểu muội Phương Cẩn Chi - người chàng yêu thương nhất. Lúc ấy, rõ ràng đã đem nàng đặt vào tim lại vẫn cứ vô tình thương tổn và khiến nàng xa cách không mở lòng với mình.  Ngày hôm ấy, nàng đã đánh cược tình yêu, niềm tin và chút may mắn cho duyên phận của họ. Nhưng chàng lại chỉ hứa hẹn rồi vội vã rời đi... Lại không thể ngờ rằng: "Có đôi khi, có những người, một lần ly biệt là cả cuộc đời..." (**) Họ gặp lại nhau khi tất cả mọi chuyện đã không thể vãn hồi. Một lần buông tay là một lần mãi mãi mất đi. Cứ thế, Cẩn Chi mang theo tất cả những đau đớn khổ sở mà rời xa chàng. Nước mắt nàng rơi, vương vào gió thấm đượm cả vùng trời u sầu... Lục Vô Nghiên chàng khi ấy mới nhận ra, chàng thế nhưng không còn lại gì cả... Cẩn Chi đi rồi, thương tâm như thế, đau lòng như thế, tổn thương như thế... đều là vì chàng... Nếu chàng có thể bên cạnh nàng những tháng ngày chông chênh đó. Nếu chàng có thể bảo vệ cho nàng tránh khỏi những mưu toan thâm sâu ấy. Nếu chàng không vội vã rời đi vì quốc sự thì mọi chuyện đâu đến nông nỗi này... Chàng thật sự ân hận, ân hận và đau đớn đến mức trái tim tan vỡ làm trăm mảnh. Cẩn Chi.... Giờ chỉ có thể gọi tên nàng trong giấc mơ cùng nước mắt, gọi tên nàng bằng tất cả những đau thương phiền muộn của thế gian này... Vậy mà vẫn không thể nào lấp đầy trái tim chàng được.......... Đau - đến tận cùng Bi - đến tan vỡ Hận - đến điên cuồng...... . . Có lẽ, đến ông trời cũng thương xót cho duyên phận dang dở của họ nên đã cho Lục Vô Nghiên thêm một cơ hội nữa. Chàng được trùng sinh quay lại lúc còn thơ bé, khi mà Cẩn Chi vẫn còn là một tiểu cô nương chưa vương sự đời. Nếu đã biết tương lai bi kịch kia trong kiếp trước thì kiếp này chàng nhất định sẽ vì nàng mà đổi thay vận mệnh. "Cẩn Chi, ta đã quay về rồi. Nàng chỉ cần đứng yên ở đó, ta nhất định đến tìm nàng và đưa nàng rời đi. Ta nhất định sẽ dùng cả tính mạng và trái tim mình để yêu thương và bảo vệ nàng. Cẩn Chi, nàng ở đây, vẫn ở đây bên cạnh ta, đừng rời đi như kiếp trước, vậy là đủ rồi..." Cẩn Chi nàng vốn là viên ngọc quý trên tay phụ thân mẫu thân và ca ca. Cuộc sống của nàng tràn đầy tình yêu và ấm áp lại bất ngờ vì biến cố mà bị hủy trong chốc lát. Từ thiên đường nàng rơi xuống địa ngục, từ ấm áp lại lạnh lẽo tận xương tủy. Cứ thế, nàng bơ vơ một mình chống chọi với thế giới tàn nhẫn này khi chưa tròn 6 tuổi. Đằng sau câu chuyện bi thương đó còn cất giấu một bí mật đáng sợ. Nàng thật sự sợ hãi và không muốn bị vạch trần. Bởi nàng mất đi tất cả rồi, không thể chịu đựng thêm được sự chia ly nào nữa. Làm ơn, làm ơn.... Đối với cơ hội trùng sinh này, Lục Vô Nghiên rất trân trọng. Chàng muốn bù đắp lại tất cả mọi lỗi lầm của mình ở kiếp trước. Thế nên, khi trông thấy Cẩn Chi lần đầu tiên ở kiếp này, trái tim chàng cảm giác rất đau. Là đau lòng, là xúc động, là chua xót, là ân hận, là hối tiếc… Lỡ một kiếp rồi nào đâu thể buông lơi thêm kiếp nữa…. Vậy nên, thấy Cẩn Chi bé nhỏ lại hiểu chuyện ngoan ngoãn, luôn dùng sự ngọt ngào giả dối để lấy lòng mọi người xung quanh nhằm bảo vệ bản thân và bí mật cất dấu kia, Vô Nghiên muốn thay nàng gánh hết tất cả mọi bi thương và khổ sở này. Rõ ràng, nàng bé như thế lại chẳng có ai yêu thương thật lòng, bé như thế đã phải tự mình đối mặt với những mưu toan của thế gian này… Chua xót cỡ nào kia chứ. Bản thân chàng ở Định Quốc công phủ có thân phận tôn quý và đặc biệt nhất. Mọi người đều biết chàng là người độc đoán khó dò, tâm tư sâu nặng và nhất là độc ác tàn nhẫn vô cùng. Nên khi nhìn thấy chàng đối xử đặc biệt với Cẩn Chi ai nấy đều cảm thấy nghi hoặc. Duy chỉ mình chàng biết, thế gian này chàng có thể nhẫn tâm tuyệt tình độc ác với bất kỳ ai cũng được, chỉ có với Cẩn Chi là ngàn vạn không được. Bao nhiêu lỗi lầm và đau thương, một kiếp là đủ rồi…. “Cẩn Chi, đời này kiếp này vì nàng mà sống.  Cẩn Chi, đời này kiếp này vì nàng mà chết. Không oán không hận. Không xa không rời. Vĩnh vĩnh, viễn viễn” Thế nên, mọi người sẽ nhìn thấy một Tam ca ca Vô Nghiên biến mình thành kẻ “muội khống” vô pháp vô thiên với biểu muội Cẩn Chi như thế nào. Đệ đệ tráo trà thành rượu trêu chọc nàng ư? Đem ném vào hai lu rượu nặng nhất cho ta. Nô tỳ khiến nàng bị thương ư? Đem ra lột da băm thịt ném cho chó ăn đi. Tiểu hoàng đế đẩy nàng ngã vào tuyết ư? Ta sẽ chôn hắn trong đống tuyết luôn… Cẩn Chi - không phải là tên ai cũng có thể gọi. Cẩn Chi - không phải là người ai cũng có thể tùy tiện ức hiếp. Bởi Cẩn Chi là nơi mềm nhẹ dịu dàng nhất trong lòng chàng. Là tình yêu cũng là đau thương cả hai kiếp chưa được lấp đầy. Có chàng ở đây, sao để cho nàng chịu chút nào thương tâm khổ sở chứ.  Khoảnh khắc đẹp nhất là những phân đoạn khi còn thơ bé, Cẩn Chi ở trong vòng tay chàng ăn cơm, Cẩn Chi học bài có chàng bên cạnh, Cẩn Chi nô đùa cùng chàng… Rồi khi chàng tự mình mang hài giúp nàng, tự mình băng bó vết thương cho nàng, tự mình đưa tay gạt đi nước mắt trong giấc ngủ của nàng…. Bấy nhiêu đó thôi, đã biết trước rằng, Cẩn Chi là viên ngọc trong tâm khảm của chàng. Từ “muội khống’’ biến thành ‘’thê khống’’ có chăng chỉ là thời gian mà thôi :) ............................... Nội dung “Thê khống’’ là một câu chuyện chuyên sủng kể lại quá trình “nuôi thê tử từ bé’’ của Vô Nghiên dành cho Cẩn Chi. Truyện đan xen giữa hiện tại kiếp này và những bí mật ẩn dấu của kiếp trước. Mặc dù gắn mác truyện sủng nhưng đọc rất cảm động, có nhiều phân đoạn thật sự rơi nước mắt. Đó là khi Vô Nghiên nhớ lại những đau thương trong kiếp trước đã trải qua, là khi bí mật Cẩn Chi che dấu bị vạch trần, là khi đã biết trước vận mệnh nhưng lại không cách nào đổi thay được… Mọi chuyện vẫn di chuyển theo đúng bánh xe định mệnh đã đặt sẵn, khiến Vô Nghiên gần như điên cuồng để có thể cứu vãn. Nhưng mn đừng lo lắng nha, người có tâm thì đến đất trời cũng phải đổ lệ, nên mọi chuyện không lặp lại bi kịch kiếp trước đâu ạ. Nam chính Vô Nghiên thật sự khiến mình rất yêu thích, được trùng sinh quay lại không phải là để quên hết quá khứ và bắt đầu lại mà là quay về và sửa sai tất cả lỗi lầm. Sự ân hận đau đớn và hối tiếc của chàng càng làm nổi bật sự thâm tình, thương yêu chàng dành cho Cẩn Chi. Nữ chính thì là kiểu mẫu của một cô nương thông minh hiểu chuyện và kiên cường đến mức khiến người khác đau lòng. Từ bé chịu nhiều mất mát, lại gánh trên vai trách nhiệm cùng bí mật lớn. Nàng đã phải ngọt ngào giả dối để lấy lòng mọi người xung quanh dù bản thân thiệt thòi tổn thương. Nàng như thế, ai mà không yêu, không thương, không đau lòng kia chứ? Truyện còn có điểm cộng là dàn nhân vật phụ nhiều nhưng ai cũng mang dấu ấn riêng, đặc sắc và có sự thu hút không lẫn vào đâu được. Tuy motif cũ nhưng tác giả có cách viết và diễn biến không cũ chút nào. Bởi ngay đến đọc cv mà mình cũng khóc theo nhân vật là mn biết truyện hay thế nào rồi đấy ạ. Truyện max sủng mà sao vẫn thấy nhói trong tim lắm, đọc nhiều đêm cứ thút thít vì cảm động ạ :'( :'( Nên mn ai yêu thích kiểu truyện như vậy thì nhảy hố với mình nha. Đáng tiếc chút là chưa có nhà nào phát hiện ra bộ này hay mà edit hết, thành ra mn phải đọc cv thôi, mà may mắn là cv cũng dễ đọc lắm ạ ^^ ___________________ Văn án được mình tự edit lại cho mn đọc dễ hiểu. Vì không rành nên khó tránh khỏi có sai sót nên mong mn thông cảm bỏ qua ạ. (**): Trích dẫn từ truyện Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc / Ân Tầm #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Review bởi: Trúc Quỳnh - fb/hoinhieuchu Đây là câu chuyện kể về con đường không lối về chuyển từ muội khống* thành thê khống của nam chính. Toàn truyện là một bể đường, không sợ ngược nam nữ chính chỉ sợ ngược FA. (* muội khống= cuồng em gái, thê khống = cuồng vợ) Nam chính là Lục Vô Nghiên – cháu đích tôn của Lục gia, nổi tiếng tính tình khó chịu, mắc ưa sạch sẽ đến đáng sợ. Sinh ra dưới ánh hoàng quang của cha mẹ. Cha là tướng quân nắm binh quyền, mẹ là trưởng công chúa nắm quyền lực trong tay, tương lai có thể sẽ trở thành người đứng đầu thiên hạ. Kiếp đầu tiên quả đúng như thế. Chàng thành công trở thành người đứng đầu đất nước đại ngụy nhưng bên cạnh chẳng còn ai, cha mẹ hi sinh vì quốc gia, người cậu hoàng đế nhưng không khác gì anh em ruột ra đi để lại quyền lực cho chàng nhưng chàng nào thiết. Người con gái chàng thương lại chết trên tay chàng. Ngoài đế vị lạnh lẽo, chàng chẳng còn lại gì. Kiếp này gặp lại Lục Vô Nghiên quyết không để mọi thứ lặp lại như xưa. Nhưng bánh xe định mệnh giường như vẫn vòng quay như cũ. Nữ chính là Phương Cẩn Chi, nàng 5 tuổi mất cha mất mẹ, nương tựa ở nhà ngoại tổ phụ ở Lục gia. Xuất thân cha là thương nhân, mẹ chỉ là thứ nữ, đến nương nhờ nhà người thân nhưng không được coi trọng, để tồn tại trong một gia tộc lơn một cô bé chỉ mới 5 tuổi phải học cách trưởng thành, học cách lấy lòng người khác, học cách tự bảo vệ bản thân và bảo vệ em gái của mình. Kiếp trước nàng không tiếc lòng học cách hoàn thiện bản thân để có thể lấy lòng nam chính cầu một sự bảo vệ. Cầm kỳ thi họa không gì nàng không thông. Trù nghệ, trà nghệ không gì không tài, cùng với sự thông minh nàng thành công bước vào lòng nam chính và cũng đồng thời sa vào lưới tình lúc nào không hay. Nhưng giữa hai người là tầng tầng hiểu nhầm để rồi lạc mất nhau. Kiếp này nam chính gặp nữ chính sớm hơn bảo bọc nàng từ bé nhằm xoa đi tầng tầng khoảng cách giữa hai người. Kiếp này dưới tình yêu của nam chính nàng không còn phải áp lực biến thành con người hoàn hảo nữa nhưng vẫn không ngừng tự mình cố gắng. kiếp trước gặp được nam chính không biết là bất hạnh hay may mắn của nàng. Nhưng kiếp này Lục Vô Nghiên là hạnh phúc của Phương Cẩn Chi. Cả truyện là quá trình truy thê của nam chính. Thuở bé nam chính chăm sóc, dạy dỗ nữ chính từng tí một, hi vọng nữ chính có một tuổi thơ vô lo và có thể tin tưởng mình ngay cả khi lớn lên. Kèm theo “lừa” nữ chính tự bán mình vào hôn nhân :> Lâu lâu lại có cảnh bạn ấy “lỡ” để bé nữ chính ăn đậu hũ, xong lại tự dằn vặt bản thân có nên để cho nữ chính ăn tiếp không :> đoạn hồi bé là đoạn dễ thương nhất trong truyện. Sau này nữ chính lớn lên thì nam chính thành công lấy được sự tin tưởng và tình yêu tuyệt đối và sự chân tình của mình. Cũng đúng thôi, người ta giành cả thanh xuân để chăm nữ chính cơ mà. Cuối cùng thì cũng câu được nữ chính về một nhà nhưng lúc này sóng gió mới thực sự bắt đầu nổi lên. Cùng nam nữ chính thì couple phụ cũng khá đẹp đôi, nhiều khi mình còn thích chuyện tình cặp đôi nam nữ phụ hơn chính nữ, nếu viết ra thành truyện riêng ngắn ngắn cũng hay. Đầu tiên là cặp cha mẹ nam chính. Sở Ánh Tư xuất thân là trưởng công chúa, sinh ra là phận nữ nhi nhưng tài năng tuyệt thể không kém đấng mày râu. Dám yêu dám hận, lúc còn trẻ kề dao lên cổ Lục Thân Kỵ để ép cưới và thành công rước con nhà người ta về dinh thành cha nam chính. Đến khi có cung biến – đất nước lâm nguy, bà rời bỏ nữ nhi tình trường để gánh việc nước, dẹp nội loạn, buông rèm nhiếp chính. Thân là trưởng công chúa nhưng không khác gì nữ vương. Bà đánh đổi hạnh phúc của mình để đổi lấy một Đại Ngụy bình yên, mặc cho bản thân trở thành cái gai trong mắt triều thần. Sở Ánh Tu yêu Lục Thân Kỵ, cũng thương con mình nhưng Đại Ngụy còn quan trọng hơn. Giữa đất nước và người thân bà chọn đất nước. Nhưng giữa lợi ích bản thân và lợi ích người thân, bà chọn người thân. Sở Ánh Tư sẵn sàng rời xa Lục Thân Kỵ để bảo vệ ông. Lục Thân Kỵ là một người đàn ông có bản lĩnh cũng như tài năng. Chính nhờ tài năng của mình mà ông lọt vào mắt công chúa kèm theo đó là sở thích M, nên khi bị kề dao ép cưới đã lọt vào bể tình cùng con gái nhà người ta. Sau này ông trở thành một đại tướng quân bảo vệ biên cương cũng vì ước mơ của người con gái mình yêu. Bảo vệ quốc gia là phụ, bảo vệ tâm huyết của vợ mới là chính. Không có vợ, ông cũng chẳng còn là ông. Chính Sở Ánh Tư cũng biết điều này. “ Bởi vì… Nếu thật sự có một ngày bổn cung gặp bất trắc thì cái tên sống nửa đời mà vẫn còn ngốc nghếch ngớ ngẩn kia không chừng sẽ lập tức đi theo. Cho dù không đi theo cũng uống rượu đánh bạc giống như một phế vật vô tri vô giác mà chịu đựng sống cho qua ngày.” Cả hai người trong lòng đều có nhau và đều biết đối phương cũng thế nhưng lại không ngừng ngược lẫn nhau. Kiếp trước chính vì sự cứng đầu đã khiến một người táng thân dưới móng ngựa người kia chết trong biển đao. Kiếp này nhờ nam chính trọng sinh nên hai người không để lỡ nhau. Cặp thứ hai là Sở Hoài Xuyên và Lục Giai Bồ. Một người là hoàng đế bù nhìn, bệnh tật quấn thân nhưng lại ẩn giấu tài năng khiến nam chính cũng phải nể phục. Một người là đích nữ của Lục gia, dịu dàng yêu thương gia đình nhưng lại bị mẹ và em gái phản bội. Hai người sưởi ấm cho nhau trong cung điện lạnh lẽo. Kiếp trước Sở Hoài Xuyên chết khi Lục Giai Bồ đang có thai, ngay lập tức Lục Giai Bồ liền đi theo. Dù có phần ích kỷ nhưng cũng không thể trách nàng được vì đó là lựa chọn của mỗi người “ Chàng rất mong chờ đứa bé này, ta mang nó đến gặp chàng, chắc chắn chàng sẽ rất vui” Cặp thứ ba là Phương Trông Khác và Sở XX (thông cảm mình quên mất tên bạn này rồi) đây là một câu chuyện có cái kết SE. nhưng đã HE ở ngoại truyện. Điểm trừ là hơi dài, khúc sau thân phận của nữ chính khá rắc rối, làm mình đoán trật lất mấy lần. Đoạn cuối viết hơi đuối tay. Nữ chính thành thân với nam chính khi còn ít tuổi quá làm mình thấy sao sao ấy dù là cổ đại nhưng vẫn hơi không quen. Edit mới đc 70/200 chương Điểm cộng: CV rất dễ đọc, đây là CV dễ nhất mình từng đọc luôn. Khúc nam nữ chính còn nhỏ đọc rất dễ thương. Sau này lớn lên nữ chính với nam chính luôn tin tưởng nhau. Các cặp phụ cũng hay, nhiều khi hóng hơn cặp chính :> Chấm điểm: 4/5   Mời các bạn đón đọc Thê Khống của tác giả Lục Dược.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tình Hận - Tư Ngoạn Thuần Dương
Huynh đệ tương tàn, một trận chiến sặc mùi huyết tanh, nhuộm thẫm chốn hoàng cung lộng lẫy trong màu đỏ bi thương. Năm đó, chàng chấp nhận đánh đổi lương tâm, hi sinh tất thảy để đổi lấy ngôi vị cửu ngũ chí tôn, một lòng chỉ mong có được nàng. Chàng vốn dĩ là hoàng đế quyền uy lẫy lừng, nắm giữ thiên hạ trong lòng bàn tay, giang sơn bốn bể thu trọn vào mắt, cớ sao chỉ có nàng, người chàng yêu đến tê tâm liệt phế là không thể chạm tới?! Ước mong lớn nhất đời này là có thể nắm tay nàng sống trọn một kiếp đến tận khi xế bóng chiều tà, mãi mãi không lìa xa. Đáng tiếc, thứ tình yêu sâu đậm ấy lại khởi nguồn cho những năm tháng đằng đẵng tràn ngập thù hận, day dứt, khổ đau. Cuồng si nàng, khao khát nàng, chàng chưa từng hối hận. Điều chàng hối hận duy nhất, chính là mang cùng huyết thống với người con gái chàng yêu thương... *** Warning : Có yếu tố incest Hãy xem thêm "Khảo sát" ở profile để trao đổi với tác giả về những vấn đề liên quan đến tác phẩm. *** Niềm hi vọng vừa nhen nhóm đã vụt tắt bởi lời nói của Trác Vũ Hạo, Tử Mai vừa tức vừa lo, cuống quýt phân bua mà gần như gắt lên với người đối diện: - Thuần vương đã hứa rồi mà sao dám tự ý nuốt lời ! Ngài toàn lấy lí do này nọ để chống chế cho lá gan chuột nhắt của ngài thôi. Rõ ràng phụ thân tiểu nữ bị oan, chắc chắn là thế, nhưng Tô vương và Lạc vương không những đi rêu rao khắp nơi mà còn dọa nếu tiểu nữ đến gặp Khanh Liêu hoàng đế thì sẽ bị Người nhốt vào ngục tối như phụ thân, rồi khổ sở mà chết. Tiểu nữ có nỗi niềm lại không biết sẻ chia cùng ai, tưởng hôm nay gặp được Thuần vương là có thể yên tâm dựa dẫm, vậy mà ngài chưa kịp cho tiểu nữ hi vọng đã vội vàng dập tắt nó. Trác Vũ Hạo chẳng biết nên nói gì, cứ im lặng nhìn Tử Mai khóc lóc hồi lâu, cuối cùng cũng không đành lòng trơ mắt nhìn liền gật đại một cái, trong đầu chỉ thầm cầu trời khấn Phật sao cho phụ hoàng không tức giận tới mức ném luôn chàng vào đại lao cùng Triệu giám quân và con gái ông ta. Chàng đột ngột nắm lấy bàn tay Triệu Tử Mai đang đưa lên lau nước mắt, quả quyết bảo: - Được rồi, ngươi đi theo ta, chúng ta cùng đến điện Khả Nhiên diện kiến phụ hoàng và Thượng Tiễn tướng quân. Nhớ, dù Triệu giám quân có làm sao cũng chớ kích động, cứ ngoan ngoãn để ta giải trình. Ta là hoàng tử, có lẽ mọi người sẽ tôn trọng ý kiến của ta hơn là của một nữ nhi như ngươi. ... Mời các bạn đón đọc Tình Hận của tác giả Tư Ngoạn Thuần Dương.
Hoàng Hậu Độc Nhất - Hải Đích Vãn Lưu
Ai nói chế độ một phu một thê vĩ đại của đế vương chỉ có thể xuất hiện trong chuyện xưa? Ai nói những kẻ khiến người ta phải đập bàn gọi một tiếng yêu nghiệt đều mang dạng tà tứ điên cuồng thích giả nghiêm chỉnh? Ai nói mấy kẻ yếu đuối mảnh mai đến tận xương đều là một đám dễ bắt nạt? Sự thật chứng minh, hậu cung cũng có thể trở thành mây bay, yêu nghiệt là giống loài có nhiều dạng, chỉ khoác ba cái đuôi sói to là trên người đã có một lớp da sáng như da dê. *** Sau khi Trương Y Kiều chuyển kiếp, nàng đã hoàn toàn hiểu được mấy chân lí ấy. Cho tới nay nàng cũng chỉ có một tâm nguyện nho nhỏ, đó chính là nhổ sạch lông kẻ lạnh lùng khó chịu trước mặt này!!!! Một câu nói giới thiệu vắng tắt: Cung đình triều Đại Minh, truyền kì một chọi một hoàn mỹ nhất trong lịch sử Trung Quốc. P/S: Không phải là dạng sủng thông thường! Nam chính dịu dàng nhưng phúc hắc, ít nói nhưng lời nói ra lại vô cùng ác độc đầy thú vị, vì bệnh tật nên rất dễ bị đạp ngã~~ Mục tiêu của chúng ta là: Không có sủng hơn, chỉ có sủng nhất! Nam chính bị bệnh, cả hai đều sạch, nam nữ chính cũng rất thâm tình, kết cục HE. Nội dung truyện: Thiên chi kiêu tử chuyển kiếp xuyên không, cung đình hầu tước chung tình. *** Y Kiều chỉ nhướng mày, lòng thầm suy nghĩ tới cái tên 'Trình đại ca' trong miệng nàng sẽ không phải là nam tử thanh sam ngạo mạn trong quán trà đó chứ. Bởi vì, nếu nàng nhớ không lầm, hắn cũng mang họ Trình. Hơn nữa, từ lúc nàng nói đến chuyện kết luận gà thỏ chung cũi thì phỏng đoán này rất có khả năng là đúng. Nếu không thì đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? "Ừ." Mặc Ý thản nhiên lên tiếng: "Có cao nhân chỉ điểm." Y Kiều giật bắn mình. Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hắn, chợt cảm thấy mục tiêu quá gần, vội quay lại. Nàng có hơi lo lắng, chỉ sợ hắn sẽ khai mình ra. Vốn những chuyện như thế này, nàng chỉ ở cạnh xem náo nhiệt là tốt rồi, không ngờ lại bị kéo theo. Nếu nàng kia xem mình như tình địch thì thật sự không ổn. "Cao nhân? Là ai có được vinh hạnh được biểu ca gọi như thế? Chẳng lẽ là tiên nhân ba đầu sáu tay ư?" Ánh mắt của mỹ nhân có phần tịch mịch, cố gượng nở một nụ cười, tràn đầy đau khổ. Y Kiều không khỏi thở dài, cảm thấy có chút dở khóc dở cười. Thật ra thì nàng không làm gì cả, nhưng sao cứ cảm thấy lời nói của mình đã bị phóng đại rồi nhỉ? Xem ra đây chính là chỗ tốt khi có chỗ dựa, có thể tinh lọc được trí khôn và thành quả trăm ngàn năm qua từ các bậc tiền bối đi trước trong một quá trình học tập ngắn, từ đó dễ dàng lấy được những giá trị đã được tích lũy trong thời gian lịch sử dài lâu của loài người. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Độc Nhất của tác giả Hải Đích Vãn Lưu.
Ninh Phi - Cuồng Ngôn Thiên Tiếu
Ninh Phi bỏ phu quân, rời phủ. Cùng Tô Hy Tuần tổ chức đám cưới linh đình trước mặt phu quân cũ. Nương tựa vào nam nhân thì còn yêu đương cái gì, chỉ có bình đẳng mới lâu dài được thôi. *** Diệp Vân Thanh nổi tiếng ở bẩn. Nghe nói Tô Hy Tuần từng thấy cả mộc nhĩ hay cây nấm gì đấy ở trong phòng hắn. Còn nghe đâu nếu lật cái gối hắn đang dùng lên thì mặt trái mọc đầy nấm mốc đủ màu, đủ loại. Đừng bị ánh mắt nhiều lúc rất sắc bén của hắn lừa, hành động của hắn đôi khi rất ra dáng hiệp khách, nhưng sự lười nhác trong xương cốt của hắn có thể che hết tất cả các ưu điểm kia. Ban đầu sơn trại cũng không biết vì sao hắn lại bẩn như vậy, sau khi thân phận hắn bị bại lộ thì mọi người mới chợt hiểu ra. Hóa ra là vậy, hóa ra là cành vàng lá ngọc lớn lên trong thâm cung, biết ngay rằng hắn có cung nữ chăm lo cái ăn cái mặc từ nhỏ, quần áo thì giơ tay ra mặc, cơm đến thì chỉ việc há mồm. Đến khi bản thân quyết định sống cuộc sống độc lập thì không còn ai lo tới những chuyện nhỏ nhặt đó nữa, thế là trở thành người như ngày hôm nay. Dù phòng của Diệp Vân Thanh có tiếng là vùng đất của nấm mốc nhưng người chủ phòng là Diệp Vân Thanh đây vẫn làm theo ý mình như trước, ngày ngày sống tiêu diêu tự tại. Nhưng gần đây rõ ràng hắn đã lâm vào tình cảnh khó khăn, trong cuộc đời Diệp Vân Thanh có thêm một người phụ nữ, chính là người phụ nữ của Tô Hy Tuần! ... Mời các bạn đón đọc ​Ninh Phi của tác giả Cuồng Ngôn Thiên Tiếu.
Vương gia! Vương Phi có hỉ!!! - Minh Nguyệt Ngọc Anh
Nhân vật chính trong câu chuyện ngôn tình sủng có tựa đề Vương Gia! Vương Phi Có Hỉ!!! của tác giả Minh Nguyệt Ngọc Anh là Băng Tuyết Nhi và Hiên Viên Lãnh. Người chị em thân thiết nhất lại vì sự đố kỵ mà hãm hại cô. Cô vì thành toàn cho người đó mà nhảy xuống vách núi nhưng may mắn không chết. Cô xuyên không qua trở thành đứa trẻ bị mọi người coi là phế vật. Cuối cùng mọi chuyện sẽ ra sao? Cô sẽ làm gì để thích ứng với hoàn cảnh nơi này? *** Băng Tuyết Nhi nhìn qua Lão, Mị, Ảnh, Dạ, Thiên, Minh Mai, Minh Trúc, MInh Lan, Lục Địch U, cuối cùng dừng lại trên người Lão, môi anh đào khẽ mở: “Thúc Thúc, Tuyết Nhi về rồi.” Lão nhìn nàng, đôi mắt đạm mạc lần đầu tiên ươn ướt. “Trở về là tốt rồi.” Ánh trăng sáng tỏ, gió khẽ đung đưa y bào, mọi người nhìn nhau, cùng nở nụ cười.. “Muội muội, ta muốn bế cháu gái của ta.” Lục Địch U nhìn Hiên Viên Lãnh và Minh Trúc đang bế hai đứa nhỏ, mắt sáng lên. “Vương Phi, chúng ta cũng muốn.” Ảnh cùng 3 thiếu niên cũng thôi lạnh lùng, chạy về phía hai đứa bé. “Không được tranh với ta.” Lục Địch U trừng mắt nhìn bốn thiếu niên, thân thủ ngăn bọn họ lại. “Vì sao lại không thể?” “……” Mời các bạn đón đọc Vương gia! Vương Phi có hỉ!!! của tác giả Minh Nguyệt Ngọc Anh.