Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cân Cả Thiên Hạ

Xuân Đức là một chàng trai bình thường như bao người khác, có nhà,không tiền,không gấu và đến công việc hiện tại cũng sắp mất, thời buổi suy thoái mà, với cái bằng đại học mà ai cũng có thì xin được một công việc tốt cũng rất khó, ước mơ của hắn cũng bình thường thôi ngày nắng thì ở nhà còn trời mưa thì đắp chăn nằm ngủ, tỉnh dậy thì có người nấu ăn cho rồi sẵn dậy ăn rồi chờ chết, ấy chỉ có ước mơ nhỏ bé thế thôi mà không được. Cuộc sống hắn bây giờ chỉ toàn màu đen như cái thời tiết ngày hôm nay. Một cuộc sống bế tắc, không có dự định gì cho sau này, còn phải trả nợ cho mẹ hắn,ngồi trong đêm tối hắn nghĩ tới bà mẹ già của hắn lại thấy xót xa. Mẹ hắn suốt đời lam lũ lo cho con cho cái,vậy mà vớ phải ông chồng nát rượu chỉ biết đánh đập vợ con,bây giờ cũng đã gần theo ông bà rồi mà vẫn phải thường xuyên đi uống rượu như trước.... Ngồi lặng yên một lát hắn cảm thấy bất lực, hắn mong có thể ra đi sớm ngày nào cho thanh thản ngày đó, không còn áp lực tiền bạc, cuộc sống hàng ngày, nhưng rồi hắn lại nghĩ bà mẹ già của mình, một người đã vất vả nuôi mình mãi tới khi trưởng thành,mà bây giờ còn chưa giúp gì được cho mẹ lại đã chán nản nghĩ tới tự sát, hắn một cảm giác hổ thẹn dâng lên trong tâm trí hắn, ngay lập tức hắn lấy ý chí, hắn nhắm mắt lại khi hắn mở mắt ra lần nữa trong hai con ngươi đen kịt kia chỉ còn lại sự kiên cường. Hắn đứng dậy định đi ra cái nhà máy bỏ hoang này, nhưng khi nhìn đến cái bầu trời đầy quỷ dị với những tia chớp đen đỏ đan xen thì hắn lại ngồi trở lại và nhìn vào cái bầu trời đó một cách thất thần y người mất hồn. Một lúc lâu sau hắn đánh thót một phát tỉnh táo lại thì thấy một con rắn nhỏ, toàn thân ánh lên màu bích lục đang cắn vào cổ tay hắn, hắn từ từ mất đi ý thức rồi ngã xuống sàn nhà xưởng với những dòng nước chảy lênh láng nhắm mắt lại ra đi một cách lặng lẽ. Ý nghĩ cuối cùng của hắn là chết cũng tốt sống không có gì vui mà chết cũng chẳng có gì buồn, hắn chỉ tiếc là chưa trả hết nợ cho mẹ của hắn. Thật tiếc, thật đau rồi một khoảng đen tối bao trùm lấy cả thân xác và tâm chí hắn. *** Giữa lúc hai người đang nói chuyện với nhau thì âm thanh mở cửa phía ngoài vang lên. “Két két” Tiếp đó một thanh âm kinh ngạc của nữ tử vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người. “ Đại ca, Vô Tà hai người đều ở đây sao?” Đại ca ngươi làm sao…?” Vốn còn đang định nói cái gì nhưng Ngưng Sát vừa nhìn thấy Tiêu Bối đang đứng nói chuyện cùng với Xuân Đức thì nàng liền im bặt, hai mắt chân chân nhìn Tiêu Bối phía dưới. Xuân Đức cùng với Tiêu Bối lúc này nhìn ra phía bên ngoài cửa, nhìn thấy Tiêu Sát đang đứng ở trước cửa, lúc này đây ánh mắt của nàng mở thật lớn, cái miệng há hốc có thể nhét vào cả quả trứng vịt, nàng dại ra nhìn Tiêu Bối. Nhìn thấy Ngưng Sát biểu tình như vậy thì Xuân Đức liếc mắt nhìn Tiêu Bối một cái, Tiêu Bối là hạng người gì thông minh, vừa nhìn thấy Xuân Đức nháy mắt thì hắn liền hiểu, tiếp đó hắn tiến lên đi tới trước mắt muội muội của mình nói: “ Tiểu Tâm, muội nhanh vào đây, ca có chuyện vui muốn nói cho người muội biết.” Vừa nói hắn vừa kéo Ngưng Sát đi vào bên trong phòng, tiếp đó hắn lại cẩn thận đóng cửa lại, vì nơi này cũng không có người ngoài tới nên hắn lúc trước có chút đại ý. Hắn vừa đóng cửa xong xoay người lại thì liền bị Ngưng Sát hai tay nắm lấy vai hỏi: “ Đại ca, đây là có chuyện gì nhanh nói cho muội nghe, ca từ khi nào có thể đứng dậy rồi. Vì sao muội trước kia không biết?” Nhìn thái độ quan tâm của tiểu muội dành cho bản thân, Tiêu Bối thoáng cái muốn khóc , có điều thân là nam nhân hắn không thể khóc, trước kia khi hắn còn là thiên tài còn là người thừa kế của Tiêu gia, hắn cũng không có quan tâm qua cô em gái này. Hơn thế nữa khắp nơi chèn ép, gây khó dễ, bởi thì hắn sợ. Sợ cho thiên phú của tiểu muội hắn, sợ cho tiểu muội hắn sẽ tranh đoạt quyền thừa kế cùng hắn. Vì thế hắn mới làm ra hành động ngu ngốc như thế. Nghĩ lại những gì trước kia bản thân làm, rồi lại nghĩ tới bao năm nay tiểu muội vì hắn mà hy sinh, hắn lúc này chỉ muốn quật vào mặt mấy cái, hắn lúc này không hiểu vì sao trước kia bản thân lại ngu như vậy, tin người ngoài mà đi chèn ép người thân duy nhất của mình. Nói người thân duy nhất là vì phụ mẫu của hắn đã sớm qua đời. Nguyên nhân song thân hắn chết chính là đi vào bí cảnh, sau đó thì không thấy quay trở về, mệnh bài vỡ nát hiển nhiên là táng thân bên trong bí cảnh. Hàng vạn suy nghĩ chạy qua đầu hắn, nhìn như rất dài nhưng thực tế cũng chỉ là một cái chớp mắt thời gian, hắn lúc này nhìn tiểu muội mà một thời hắn xem là địch nhân mỉm cười, trong mắt hắn tràn đầy ôn nhu. “ Không sao rồi, muội đừng kích động, từ từ nghe huynh nói,bệnh của huynh đã được vị bằng hữu này trị khỏi. Về sau huynh lại cũng có thể một lần nữa tu luyện, sẽ không còn là phế vật nữa. Huynh nhất định sẽ cho đám kia biết không ai có thể khinh thường Tiêu Bối này.” Xuân Đức ở bên cạnh nghe vậy thì nói: “ Điệu thấp làm người, tốt nhất vẫn cứ giả vờ tàn phế sắp chết đi, đợi lúc nào hoàn toàn thích ứng với cái thân thể này rồi lại nói. Không nói thì hai ngươi cũng rõ trong gia tộc các ngươi cũng không ít người muốn mệnh của hai người đâu. Vì thế tốt nhất nên vẫn giả phế nhân đi như vậy sẽ an toàn hơn.” Lúc này Ngưng Sát quay qua bên này, hướng Xuân Đức nói lời cảm tạ: “ Cảm ơn đã giúp đại ca của ta trị thương, sau này đại ca ta lên làm tộc trưởng nhất định sẽ không quên ân tình ngày hôm nay.” Xuân Đức nghe vậy thì híp mắt cười nói: “ Như vậy thì phải để cho đại ca của ngươi nhanh chóng lên làm tộc trưởng đi, nói thật ta cũng rất mong đợi ngày đó à. Hắc hắc. Thôi hai huynh muội các ngươi tâm sự đi, ta một ngoại nhân cũng không tham gia vào, ta về trước khi nào có thời gian lại tới.” Nói xong thì Xuân Đức liền vỗ vỗ vai hai người một cái, tiếp đó hắn liền mở cửa đi ra bên ngoài, lúc ra bên ngoài hắn còn không quên đóng cửa lại. Xuân Đức đi rồi, nơi đây chỉ còn hai huynh muội nhà Tiêu gia. Nhìn qua Ngưng Sát, Tiêu Bối hỏi; “ Tiểu Tâm, muội làm sao lại quen được với người kia vậy?” Ngưng Sát nói: “ Hai người bọn muội là học cùng một lớp, người kia rất thú vị nên muội muốn cùng hắn kết bạn. Làm sao vậy đại ca?” Tiêu Bối lúc này cẩn trọng truyền âm nói: “ Người này cực kỳ nguy hiểm cùng đáng sợ, vì một vài nguyên do ca không thể nói cụ thể cho muội biết được nhưng sau này muội tốt nhất không nên ở gần người này.” Ngưng Sát nghe vậy thì ngạc nhiên không thôi, nàng lúc này hỏi: “ Không phải Vô Tà vừa chữa khỏi thương bệnh cho đại ca sao? Làm sao đại ca lại đối với Vô Tà nghi ngờ?” Lắc lắc đầu, Tiêu Bối nói: “ Người này không có đơn giản như hắn nhìn về ngoài, ở gần hắn ca luôn có cảm giác bản thân sắp bị ăn thịt đến nơi. Hơn nữa ca đã từng chứng kiến thủ đoạn của người kia, thủ đoạn tàn nhẫn, ác độc cực kỳ. Nói chung muội nên tránh xa tên này ra.” Ngưng Sát nghe vậy thì hỏi: “ Nếu như không thể tránh thì sao?” Tiêu Bối nghe vậy thì có điều suy tư,sau một lúc hắn mới nói: “ Nếu không thể tránh thì chỉ có thể đối mặt, có điều đối với người này chúng ta sẽ giữ thái độ là bạn mà không phải là địch. Có điều cũng không nên cùng hắn đi quá gần, ca luôn cảm giác ngươi này cực kỳ không đơn giản. ” Ngưng Sát cảm thấy đại ca có chút không qua bình thường nhưng vẫn là gật đầu đồng ý nói: “ Muội biết rồi, sau này sẽ chú ý.” ---o0o--- Đi ra khỏi nơi ở của Tiêu Bối, Xuân Đức lúc này đang chậm rãi bước đi, trong đôi mắt hắn hiện lên những ánh sáng khác thường. Hắn lúc này đây cũng không phải đang suy nghĩ cái gì mà là cùng hai người Vô Địch cùng Lão Hắc nói chuyện. “ Củ Cải lần này ngươi làm việc có chút quá mạo hiểm rồi, để lại một phần ma niệm bên trong cổ thân thể kia, cái này nếu để người biết sẽ rất phiền phức.”--- Thanh âm của Vô Địch vang lên trong đầu hắn. Xuân Đức nghe vậy thì trầm ngâm, sau một lúc hắn mới nói: “ Quả thực hơi chút mạo hiểm, có điều không phải cường giả am hiểu hồn đạo thì không thể nhìn ra dấu vết gì, hơn nữa tên kia cũng ở nơi đây cũng không tiếp xúc đến cao thủ gì, đợi cho hắn hoàn toàn thích ứng với thân thể kia thì hắn cũng chính thức biến thành con cờ cho chúng ta sử dụng, lúc đó cũng không người nào nhìn ra cái gì. Cũng là bước đầu tiên để ta tiến hành ăn mòn con quái vật khổng lồ Tiêu gia.” Lão Hắc lúc này cũng lên tiếng: “ Tùy tiện liền có thể phái ra mấy tên Tinh Đế Cảnh thì Tiêu gia này thế lực cũng không phải dạng tầm thường, Củ Cải ngươi muốn trong âm thầm ăn mòn , từ từ nắm trong tay cả con quái vật kia là việc rất khó khăn.” Xuân Đức nheo mắt cười nói: “ Chỉ là khó khăn mà không phải là không thể làm được, trước khác này khác, ta không chỉ nhắm tới Tiêu gia mà còn nhắm tới các đại gia tộc khác,hiện tại chúng ta cũng đã có mấy con cờ trong tay. Ngưng Sát, Diệp Yến, hai tên thiếu chủ của Thần Thánh thế gia. Hắc. Bây giờ lại thêm một người. Có thời gian chúng ta sẽ lần lượt tìm người thừa kế của mấy gia tộc kia xuống tay.” Vô Địch nghe hắn nói vậy thì nghĩ tới điều gì đó hỏi: “ Củ Cải mi luyện xong Tam Thức Tinh Thần-Hư Tình Giả Ý có đúng vậy không. Việc này làm sao ta không biết?” Xuân Đức cười nói: “Hắc. Lão nói đâu này, nếu không luyện xong làm sao ta lại có suy nghĩ lớn gan như thế. Luyện xong tam thức tinh thần ta hiện tại có thể âm thầm thao túng kẻ khác mà không để lại dấu vết, đến ngay cả mấy tên khống chế cũng không biết là bản thân bị làm sao, có điều loại khống hồn thuật kia quả thực tiêu hao quá kinh người, hôm trước liên tục vận dụng bốn lần tới hôm nay linh hồn vẫn chưa khôi phục, nên lúc đối phó với tên kia mới phải dùng ma niệm để lại bên trong cổ thân thể kia.” Lão Hắc nghe nói vậy thì lại dặn dò: “ Hư Tinh Giả Ý quả thực là chiêu thức rất mạnh có điều nó là tiêu hao sinh mệnh chiêu thức, Củ Cải ngươi cũng đừng quá lạm dụng bằng không, việc còn chưa thành thì ngươi đã chết.” Nghe lão Hắc quan tâm thì Xuân Đức lại cười nói: “Không có gì ghê gớm, cùng lắm ta trực tiếp cải tạo thân thể ta thành con rối, đến lúc đó sinh mệnh liền tăng lên một mảng lớn. Nhưng mà yên tâm, ta có chừng mực, cũng không ngu đến nỗi tự hủy đi tiền đồ của bản thân sau này.” Vô Địch cười mắng: “ Thôi được rồi, việc mi muốn làm thì hai chúng ta đều ủng hộ hết mình, có điều phải chú ý đến an toàn của bản thân, với trước khi làm mấy việc điên cuồng thế này thì nói cho hai người chúng ta biết một tiếng. Việc quan trọng như vậy mà không nói với hai người chúng ta một câu, Củ Cải ngươi đây là không coi hai người bọn là người thân à.” Nghe Vô Địch nói thế thì Xuân Đức lập tức truyền âm lại chửi lớn: “ Lão Huyễn, lão nói vậy có cảm thấy ngượng miệng không, lần trước lúc ta muốn nói việc này thì chính lão bảo ta tự mình quyết định đi không cần hỏi ý kiến, bây giờ lại quay qua trách ta. Liêm sỉ lão để đi đâu?” Lão Hắc nghe được hai người chửi nhau thì cười nói: “ Thôi được rồi, Củ Cải mi cũng biết Lão Huyễn làm gì có liêm sỉ nên cũng đừng chấp, lần này là hai người bọn ta không đúng, lần sau nhất định sẽ nghe ngươi nói. Ha ha.” Vô Địch cũng là phụ họa nói: “ Đùa một chút thôi, làm gì mà nóng, ha ha. Có điều lúc tìm đám người thừa kế mấy đại gia tộc kia phải cẩn thận, bên cạnh bọn chúng luôn có cao thủ bảo vệ, muốn xuống tay trước hết phải giải quyết được đám kia.” Xuân Đức hai mắt phát xạ ra ánh sáng lạnh, hắn cười nói: “ Yên tâm, ta sẽ cẩn thận, với việc này cũng không thể vội được, muốn từ từ thâu tóm mấy gia tộc này không có vài trăm thậm chí vài ngàn năm là không thể.”

Mời các bạn đón đọc Cân Cả Thiên Hạ của tác giả TruongHongSinh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nguyên Lai Ngã Thị Yêu Nhị Đại - Mại Báo Tiểu Lang Quân
Lý Tiện Ngư hai mươi tuổi năm đó, nhận được phụ thân di sản, một cái niên phương mười tám, xinh đẹp như hoa tổ nãi nãi. Lý Tiện Ngư: "Tổ nãi nãi, vì cái gì ngươi còn trẻ như vậy." Tổ nãi nãi : "Bởi vì ta mười tám năm đó liền chết." Lý Tiện Ngư: Σ(っ°Д°;)っ *** Rốt cục kết thúc, vung hoa một chút. Quyển sách này viết rất gian nan, xem như ta một cái nếm thử. Thành tích cũng tạm được, bất quá quyển sách mệnh đồ nhiều thăng trầm, so « tỷ tỷ » còn muốn gian nan. Tác giả vòng bằng hữu hỏi ta: Vì cái gì ngươi không quá giám? Năm tháng phòng tối, đổi ta, ngày thứ hai liền kết thúc. Ta nói: Tiết tháo hoàn thành! Vậy đại khái chính là ta một người mới tác giả tiết tháo cùng sơ tâm, không chỉ là vì kiếm tiền vừa cơm, độc giả cũ đều hiểu ta, ta viết làm càng nhiều hơn chính là yêu thích. Quyển sách này phòng tối trong lúc đó, ta liên tục ba tháng bạo lá gan, mỗi tháng số lượng từ hai mươi vạn chữ trở lên. Đủ lương tâm đi. Đến trung tuần tháng chín, dạ dày viêm nằm viện, sau đó liền bắt đầu bệnh tới như núi sập, không có tinh lực, bất đắc dĩ mới bắt đầu một ngày canh một. Không phải quyển sách này tháng mười trước đó liền nên hoàn tất. Kỳ thật đều là mấy tháng trước thức đêm suốt đêm, thức đêm suốt đêm, ban ngày đi làm. . . . Từ từ tích lũy bệnh căn. Dạ dày viêm chỉ là dụ phát những cái kia đè ép trong thân thể mỏi mệt. Tốt, không nói cái này. Lần này, ba ngày chương 15:, hôm nay cơ hồ suốt đêm. Đây là ta từ trước tới nay, điên cuồng nhất gõ chữ kinh lịch, trực tiếp lá gan đến hoàn tất (ban ngày đi làm). Ta lúc đầu rất mệt mỏi, rất muốn ngã đầu liền ngủ, nhưng viết đến kết cục lúc, nói như thế nào đây, chính là vạn phần phiền muộn. Tỷ tỷ hoàn tất thời điểm ta không phiền muộn, bởi vì mỗi người đều có một cái tốt kết cục. Nhưng yêu đời thứ hai không phải. Quyển sách này viết đến nơi đây, cái này lấp hố đã điền xong, các loại phục bút đều đã vận dụng, ta tự giác coi như không tệ, không có đầu voi đuôi chuột. Tỉ như khoáng cổ tuyệt kim vô song chiến hồn, xuyên qua toàn văn đi. Ta trong sách lặp đi lặp lại nâng lên, Long châu là vững chắc nàng cảnh giới, nếu không vô hạn cường hóa sẽ để cho nàng nhục thân sụp đổ, hồn phi phách tán. Mà vững chắc sau cảnh giới, chính là Cực Đạo đỉnh phong. Yêu đạo ngưu bức là trong câu chữ, là thừa thượng khải hạ. Tổ nãi nãi ngưu bức là giải quyết dứt khoát. Không dở đuôi, không có thái giám, còn đem hố đều điền, tự viên kỳ thuyết. Ân, Phi thường tán. Ta biết có lẽ có một phần nhỏ độc giả sẽ mắng ta, ta phải bản thân cãi lại một chút, mỗi bộ tiểu thuyết phần cuối, kỳ thật từ vừa mới bắt đầu liền quyết định. Nói có bức cách một điểm, cái này gọi là "Lập ý" . Ta là nghĩ như vậy, một cái ưu tú tác giả, hẳn là nếm thử khác biệt phong cách sáng tác, khác biệt tác phẩm, phải có khác biệt lập ý. Yêu đời thứ hai cùng tỷ tỷ là hoàn toàn khác biệt nội dung. Tác phẩm muốn biểu đạt đồ vật cũng hoàn toàn khác biệt. Đây chính là lập ý khác biệt. Ta tại sao muốn nói những này đâu, tuyệt đối không phải vung nồi, hạ quyển sách lập ý khẳng định cùng yêu đời thứ hai khác biệt, ta chuẩn bị viết thả lỏng một chút sảng văn, dù sao muốn nghênh hợp thị trường sao (buồn cười bảo mệnh). Muốn kiếm tiền vừa cơm à. Những cái kia nói ta hạ quyển sách không định viết độc giả xin đem đao buông xuống. Trở lại chuyện chính, nói một câu ta quyển sách này linh cảm, khởi nguyên từ ta đọc sách lúc tự ngu tự nhạc viết tại notebook bên trên một bộ truyện ngắn, cái kia trong chuyện xưa nhân vật chính là như vậy, nhân vật chính có được thời gian đình trệ năng lực, hắn có thể tại nào đó đoạn đứng im thời gian bên trong tự do hoạt động, có một ngày, nhân vật chính thầm mến nữ ngồi cùng bàn xảy ra tai nạn xe cộ bỏ mình. Hắn liền dừng lại thời gian, vĩnh viễn dừng lại tại nữ ngồi cùng bàn xảy ra tai nạn xe cộ trước một khắc, mãi cho đến tính mạng hắn cuối cùng. Hắn cũng không có mất đi thầm mến nữ ngồi cùng bàn, mãi cho đến chết, nữ ngồi cùng bàn đều bồi tiếp hắn. Đây chính là ta nói, yêu đời thứ hai kết cục, không phải là bi kịch, cũng không tính hài kịch. Lý Tiện Ngư cũng không có mất đi người hắn yêu, cùng yêu hắn người, hắn chỉ là tại nào đó một quãng thời gian bên trong không ra được (buồn cười bảo bối). Tương ứng, cũng sẽ không có yêu đời thứ hai phiên ngoại. Đây coi như là ta sơ tâm chi tác. Lần nữa cường điệu, quyển sách này lập ý là độc nhất vô nhị, mỗi quyển sách lập ý đều là độc nhất vô nhị, hạ quyển sách ta khẳng định viết hài kịch, độc giả các lão gia. Bất quá lời nói đi cũng phải nói lại, quyển sách này nhân vật tạo nên chính ta cảm thấy còn có thể, có máu có thịt. So sánh với « tỷ tỷ », khả năng tại mấy cái nhân vật chính trên thân khắc hoạ không bằng, cái này quyết định bởi tại phần diễn. Nhưng ở nhân vật cơ số bên trên, ta là tiến bộ. Bất quá, « tỷ tỷ » cũng tốt, yêu đời thứ hai cũng được, cũng không tính là sảng văn. Nhất là yêu đời thứ hai, khuynh hướng màu xám. Đây là thiếu sót của ta. Ta cái này sách nát, đặt mười năm trước khả năng không có việc gì, lúc ấy văn học mạng mới vừa dậy, không có ước định mà thành sảng văn sáo lộ, các loại sắc điệu sách đều có, độc giả năng lực chịu đựng mạnh. Hiện tại là sảng văn thời đại. Mà lại, bởi vì mạng lưới phát đạt, độc giả cùng tác giả giao lưu càng thêm thuận tiện, không giống trước kia, viết bi kịch, độc giả cũng mắng không đến tác giả. Ta phải học được thích ứng trào lưu, hạ bản khẳng định viết sảng văn (buồn cười). Yêu đời thứ hai hoàn tất về sau, ta sẽ nghỉ ngơi một hồi, qua mấy ngày sẽ ở công chúng hào tuyên bố phiên ngoại bỏ phiếu: Ba cái phiên ngoại lựa chọn, để các ngươi bỏ phiếu quyết định viết cái gì phiên ngoại. Công chúng hào: Ta là bán báo nhỏ lang quân. Chữ sai lời nói, trước đem liền nhìn xem đi, ta quá mệt mỏi, suốt đêm đến năm điểm, thật không có tinh lực đi từng câu từng chữ kiểm tra chương 15: Lỗi chính tả. Năm sáu vạn chữ Hạ quyển sách lời nói, có thể muốn hơn mấy tháng sau. Ta chuẩn bị một đống lớn tư liệu, chuẩn bị rất nhiều tài liệu, mục tiêu của ta rất đơn giản, viết một bản rời xa cua đồng, chính năng lượng sách. Về sau gọi ta: Bán chính năng lượng nhỏ lang quân. Đương nhiên, đầu tiên là nghỉ ngơi. Quyển sách này thật đem tình cảm của ta cùng tinh lực đều móc rỗng. Ta khả năng không viết ra được "Tần Bảo Bảo" dạng này tỷ tỷ, cũng không viết ra được Lý Tiện Ngư cuộc sống như thế kinh lịch. Cái này nếu là chuyện tốt, để cho ta một mực tiến lên, phòng ngừa mô bản hóa. Cũng là chuyện xấu, ngươi khi lấy được cái gì đồng thời, cũng sẽ mất đi một vài thứ. Cuối cùng, cảm tạ một chút các vị đáng yêu độc giả lão gia, cảm tạ một chút nhóm độc giả quản lý cùng chủ nhóm, cảm giác Tạ Cửu, cảm tạ Lý Bội Vân (Tú Nhi). Hữu duyên tạm biệt các vị. Bán báo nhỏ lang quân, viết tại năm 2019 ngày 16 tháng 10. Rạng sáng năm giờ. Mời các bạn đón đọc Nguyên Lai Ngã Thị Yêu Nhị Đại của tác giả Mại Báo Tiểu Lang Quân.
Diệu Thủ Tâm Y - Trần Gia Tam Lang
“Lâm Kiệt tiên sinh, làm trên thế giới tuổi trẻ nhất Nobel y học thưởng đạt được giả, thỉnh nói một chút ngài cảm tưởng?” Lâm Kiệt nhìn trước mắt thỉnh thoảng sáng lên đèn flash, nhớ lại nói: “Như các ngươi biết nói như vậy, ta ở mười chín tuổi phía trước, chỉ là một số nhật tử chờ chết thiếu niên, thay đổi ta vận mệnh chính là kia một cái giải phẫu.” “Kia tràng giải phẫu mang cho ta, không chỉ là tân sinh……” *** Hôm sau buổi sáng, nhà trọ Tường Thái! Thu thập thoả đáng, thay xong đi ra ngoài quần áo Lâm Kiệt, đi tới phòng khách, liền thấy An Khả Hinh, An Khả Mộng, Lâm Miểu, còn có Quan Mộc Hoa, Nhâm Di Nhiên cũng đang chờ mình. An Khả Hinh tiến lên đón một bước, cho Lâm Kiệt chỉnh sửa một chút cổ áo, nói: "Ta muốn cùng Miểu Miểu đi phòng thiết kế nói một chút tầng chót nhà trọ thiết kế và sửa sang vấn đề, ngươi và Khả Mộng ngày hôm nay có thể đừng đùa quá khùng." Hàn thị tập đoàn ở An công ty nguyên trụ sở chính tiểu Bạch lầu kiến thiết cao ốc chọc trời, đem ở mùa xuân này trước sau giao phó. Thành tựu nghiệp chủ một trong Lâm Kiệt, đã lấy được rồi vậy bộ tầng chót nhà trọ bản vẽ, dự trước tiến hành sửa chữa công việc thiết kế. Lâm Kiệt ừ một tiếng, nhắc nhở: "Chúng ta đã quyết định thường ở biệt thự, vậy tầng chót nhà trọ sửa sang, liền đừng gây ra quá xa hoa, đơn giản một chút là được." Mời các bạn đón đọc Diệu Thủ Tâm Y của tác giả Trần Gia Tam Lang.
Tiên Môn Thiếu Gia - Hồng Mông Thụ
Thương Hạo vốn là một thiếu niên sinh ra trong gia tộc tu chân, gia thế hiển hách. Thế nhưng hắn lại bị chính gia tộc mình vứt bỏ, cừu gia phế đan điền, chấm dứt con đường tu luyện... Cùng đường mạt lộ, lúc vô tình cứu người hắn lại nhận ra mình có dị năng đặc biệt... Khe nứt trong đan điền của hắn sẽ dần liền lại mỗi khi hắn làm việc tốt! Thương Hạo từ nản chí bỗng trở nên hưng phấn vì con đường tu luyện của mình chưa tuyệt, hắn bèn tìm cách làm thật nhiều việc giúp người.. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, mời các bạn cùng đọc truyện Tiên Môn Thiếu Gia sẽ rõ. *** Để cho Thương Hạo hoàn toàn không có nghĩ tới là Hạo Thiên Thần Miếu này xuất hiện tại các huyện, lại xuất hiện một giáo phái mới, cái giáo phái này chính là tôn giáo tín ngưỡng đại thần Hạo Thiên, mọi người càng là đem Hạo Thiên Thần này cung phụng như đại thần. Bởi Thương Hạo trong khoảng thời gian này tại các nơi đều đã làm nhiều chuyện tốt, rất nhiều người đều bởi vì tín ngưỡng mà được Thương Hạo âm thầm trợ giúp, Thương Hạo thật đúng là giúp bọn hắn giải quyết không ít vấn đề, cho nên, hiện thân thuyết pháp khá nhiều, giáo phái này vừa mới bắt đầu xuất hiện liền truyền bá ra với tốc độ cực nhanh. Rất nhiều nơi ở đây đều giảng thuật thần tích Hạo Thiên thần, người tín ngưỡng càng ngày càng nhiều. Dưới tình huống như vậy, Hạo Thiên Giáo này vừa xuất hiện liền cực nhanh phát triển trên toàn quốc. Khi biết việc này sau đó, Thương Hạo cũng có chút đờ ra tại chỗ, hắn thế nhưng không nghĩ qua phát triển một cái tôn giáo, không nghĩ tới Hạo Thiên Giáo này phát triển cấp tốc như vậy. Phát hiện việc này, Thương Hạo cũng âm thầm đi xem một chút, thấy người phát triển Hạo Thiên Giáo này dĩ nhiên là các tú tài nghèo mình đã từng cứu trợ, làm ra rất nhiều giáo lí. Hôm nay, tú tài nghèo Sở Lăng Thành vừa mới cùng người bên trong giáo kết thúc trở lại trong phòng, đang lúc hắn suy nghĩ làm sao phát triển thì, đột nhiên liền phát hiện trong phòng mình dĩ nhiên có một người tồn tại, muốn gọi thì, cũng là phát hiện bất luận mình kêu to thế nào, người bên ngoài cũng không cách nào nghe được. ... Mời các bạn đón đọc Tiên Môn Thiếu Gia của tác giả Hồng Mông Thụ.
Tiên Nữ Rút Thưởng Hệ Thống - Minh Thiên Khán Nhật Xuất
Quý Minh thất nghiệp cùng ngày, điện thoại trong lúc vô tình bị cự sét đánh trúng, từ đó chiếm được Tiên Giới mới nhất khai phát máy rút thưởng. Từ đó về sau, hắn bắt đầu rồi hung hãn bật hack nhân sinh, tiểu muội nhà bên, mỹ nữ tổng tài, bá đạo hoa khôi cảnh sát, tiên nữ, yêu nữ, ma nữ một cái tiếp một cái ôm ấp yêu thương. *** Bị bóng đêm vô tận bao phủ Ma Đế cảm giác giống như rơi vào vô tận thâm uyên đồng dạng, trong lúc nhất thời khủng hoảng tới cực điểm, buồn bực tới cực điểm. Hắn cảm giác cổ họng cùng miệng giống như bị cái gì cho ghìm chặt đồng dạng, hô hấp càng ngày càng khó khăn, có loại cảm giác thở không thông. "Cút ngay, đều cho bản Ma Đế cút ngay." Ma Đế hai tay điên cuồng mà nắm,bắt loạn loạn vũ, ý đồ đem trọn mảnh hắc ám xé nát. Trước kia, hắn là phi thường yêu thích bóng tối, cảm giác hắc ám có thể cho người khác sợ hãi. ... Mời các bạn đón đọc Tiên Nữ Rút Thưởng Hệ Thống của tác giả Minh Thiên Khán Nhật Xuất.