Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Thợ Rèn Tiểu Mật Đào

Editor: shitbaydaytroi Vai chính: Điền Đào, Hoắc Trầm | vai phụ: Điền Liễu, Điền Anh, nhị thiếu gia nhà địa chủ.  Số chương: 107 chương chính văn + 1 phiên ngoại. Đây là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng ở thời cổ đại, hai người nên duyên vợ chồng chủ yếu là do bà mai. Trong ấn tượng lần đầu tiên của Điền Đào đối với đại thợ rèn Hoắc Trầm, trong lòng hơi sợ (ಥ_ಥ). Nam  nhân này có phải quá tráng rồi không cơ bắp trên người cuồn cuộn, cầm đại thiết chuỳ mà không tốn chút sức nào. Về sau thành thân, nàng mới biết nam nhân cường tráng cũng có chỗ tốt... Đại thợ rèn Hoắc Trầm vì muốn cho tiểu nương tử có cuộc sống qua ngày tốt hơn nên một đường làm giàu, trở thành vua trong giới thợ rèn. ***   [review] Đại thợ rèn tiểu mật đào Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, điền văn, cuộc sống bình dị, nhẹ nhàng, ấm áp, sủng vô đối, 3s. Sau 7 năm lên núi học nghề rèn, Hoắc Trầm trở về quê nhà mở một cửa tiệm rèn.  Hoắc Trầm năm nay cũng đã 23 tuổi, lại mọt Kể về cuộc đời Hoắc Trầm cũng là một hồi bi kịch. Cha Hoắc Trầm làm thợ rèn, mẹ thì là người phụ nữ hiền thục. Nhà Hoắc Trầm có định hôn ước với một cô nương trong thôn, không ngờ cô ấy lại chạy theo một tên thấy bói. Khi cha Hoắc Trầm tới nói chuyện, thì bị nhà gái chọc cho tức chết. Hoắc Trầm đi tới đánh người, bị bắt vào tù, mẹ vì thương tâm quá độ nên cũng ra đi. Giờ Hoắc Trầm chỉ còn một thân 1 mình, cũng muốn tìm một cô vợ về chăm sóc cho mình. Lại nói về Điền Đào, nhà có 4 chị em, 3 gái 1 trai, em trai còn nhỏ Mẹ thì sau khi sinh em trai bệnh tật quấn thân. Hồi trước nhà cũng khá giả, nhưng giờ tiền bạc điều dồn cho mẹ. Nhà thì có vài mẫu đất, cha ngoài làm nông cũng làm thêm trang trải, nhưng không đủ lo. Thương cha mẹ, Điền Đào lên trấn bán đồ ăn vặt cũng đã 2 năm. Điền Đào tới nhà Hoắc Trầm mua lưỡi liềm về, nhưng giữa chừng tiền bán hàng lại bị trộm mất. Hoắc Trầm thấy thế liền đưa lưỡi liềm trước và cho Điền Đào mượn 20 đồng. Điền Đào nói mỗi ngày muốn trả 5 đồng, sau 10ngày sẽ trả xong tiền cho Hoắc Trầm. Trả tiền được một hôm, nhìn thấy lò lửa nhà Hoắc Trầm, Điền Đào ngỏ ý hỏi mình có thể mượn lò hâm đồ ăn được không. Hoắc Trầm rất sảng khoái đồng ý. Qua lại vài hôm, thấy Hoắc Trầm ăn uống thất thường, biết nhà Hoắc Trầm không có ai nấu cho hắn ăn. Điền Đào tặng Hoắc Trầm một ít đồ ăn nhà làm như tương đậu, dưa muối,... Một hôm nọ khi đi bán hàng, mưa chuyển hạt, Điền Đào vào nhà Hoắc Trầm tranh mưa, bị ướt đôi chút. Hoắc Trầm thấy thân hình ẩn hiện của Điền Đào, bất đầu có tình cảm, anh mua hết số điểm tâm của Điền Đào, do mua sợ Điền Đào không bán được. Thời tiết đang mưa, không về nhà được, bụng hai người thì đói. Vậy là Hoắc Trầm đề nghị Điền Đào vào bếp nấu đồ, Điền Đào cũng đồng ý. Hoắc Trầm cũng tặng đồ cho Điền Đào đem về cho gia đình, từ hôm đó Điền Đào liền nấu đồ cho Hoắc Trầm ăn. Sau này Hoắc Trầm làm ra một cây kéo kéo léo tặng cho Điền Đào, lúc đầu Điền Đào cũng không muốn nhận, nhưng sau đó không cưỡng được sự yêu thích nên nhận lấy. Hoắc Trầm còn mua 2 khối vải nói muốn nhờ Điền Đào may giùm mình đôi giày, mà nơi này có phong tục, may giày như là vật đính ước vậy. Điền Đào đồng ý nhờ người may giày giúp Hoắc Trầm. Lúc này Hoắc Trầm bất đầu thích Tiểu Đào rồi, tìm mọi cách để lấy lòng Tiểu Đào. Ngóng trông Tiểu Đào từng ngày tới, mua đầy đủ dụng cụ nhà bếp, tìm cách tặng đồ cho Tiểu Đào. Sau vài lần qua lại cuối cùng Tiểu Đào cũng rơi vào vòng tay của địch, quyết định may cho Hoắc Trầm bộ đồ. Chị quyết định chờ tới ngày may xong đôi giày, đưa cho Hoắc Trầm cũng muốn tỏ rõ tình ý với Hoắc Trầm luôn. Không ngờ biến cố xảy ra, Cha Tiểu Đào ngã gãy chân, Nhà cần một khoản tiền lớn để chữa chân cho cha. Tiểu Đào đứng trước hai lựa chọn, 1 bán mình làm nha hoàn, 2 tỏ rõ tình ý với Hoắc Trầm, bảo anh đưa lễ cưới. Mới đầu Tiểu Đào định chọn ý thứ 2 nhưng sau một đêm trò truyện cùng muội muôi, cãm thấy nhà mình là gánh nặng cho Hoắc Trầm, nên Tiểu Đào chọn bán mình làm nha hoàn Trước khi đi, Tiểu Đào có gặp Hoắc Trầm, gửi trả đôi giày và cây kéo cho Hoắc Trầm. Hôm sau muội muội Tiểu Đào lên trấn bán hàng thay nàng, gặp được Hoắc Trầm, nói rõ mọi việc cho Hoắc Trầm biết, anh đem thoe tiền và một cây rìu chạy tới chuộc Tiểu Đào ra. Ở trấn thì Hoắc Trầm có quen với một công tử, nhận làm một thanh kiếm. Hoắc Trầm dẫn Tiểu Đào về, do trời đã tối nên Tiểu Đào ngủ lại một hôm ở nhà Hoắc Trầm, anh cũng rất kiềm chế không làm gì cả. Sau đó Hoắc Trầm hỏi cưới Tiểu Đào. Anh lên núi săn chim nhạn về làm sính lễ, vô tình phát hiện huyền thiết, liền lấy huyền thiết làm thành thanh kiếm cho công tử kia. Để gặp được Tiểu Đào mỗi ngày, Hoắc Trẩm mở một tiệm mì nhỏ trong nhà cho Tiểu Đào tới buôn bán. Thắm thoát ngày tháng trôi qua cũng tới ngày hai người thành thân. Sau khi thành thân thì hai người tâm đồng ý hợp, tình ý triền miên. Đất nước rơi vào cảnh chiến tranh, Vương gia nhìn trúng tài năng rẻn của Hoắc Trầm nên chiêu mộ hiền tài, Hoắc Trầm đem theo vợ con về dưới trướng vương gia làm việc. Trong chiến trận Hoắc Trầm lập công lớn, vương gia lên ngôi hoàng đế. Hoắc Trầm được phong làm quan, Tiểu Đào mở một tiệm bán đồ trẻ em. Hai người sống hạnh phúc bên nhau. *** [Review] Đại thợ rèn tiểu mật đào Sau 7 năm lên núi học rèn Hoắc Trầm trở về quê nhà. Trong nhà không còn ai, chỉ có một thân một mình, Hoắc Trầm muốn có một người nương tử chăm sóc mình. Thế rồi Hoắc Trầm gặp được Tiểu Đào một cô nương bán đồ ăn ngọt, cũng dễ thương ngọt ngào như món ngọt nàng bán vậy. Ngay từ cái nhìn đầu tiên Hoắc Trầm đã vừa ý cô nương này, nhưng nàng lại quá bé nên anh cũng dập tắt ý nghĩ trong đầu mình. Không biết do cơ duyên xảo hợp, hay ông trời tác thành, tạo cơ hội cho hai người quan biết. Tiểu Đào bị trộm, Hoắc Trầm cho mượn 50 đồng. Từ đây bắt đầu những chuỗi ngày trở nợ và cả cuộc sống bình dị của hai người. Khi đến nhà Hoắc Trầm trả nợ, biết được Hoắc Trầm ăn uống thất thường, không ai chăm lo bữa ăn cho anh, cộng thêm Hoắc Trầm cũng lên tiếng nài nỉ, vì một phút siêu lòng, Tiểu Đào đã nấu cơm cho anh ăn mỗi ngày. Qua lại vài lần, không biết từ bao giờ tình cảm trong lòng Hoắc Trầm lớn dần, từ từ từng bước bắt đầu hành trình chinh phục cô nàng Tiểu Đào, bắt nàng trở về làm vợ của mình. Hoắc Trầm cũng rất thông minh, bày ra đủ mọi cách để lấy lòng Tiểu Đào, làm cho cô không cách nào từ chối anh được, nào là giả vờ đáng thương tội nghiệp để Tiểu Đào nấu cơm cho mình, rồi thì tặng thịt cho nhà Tiểu Đào mà cứ lấy cớ nhờ nhà nàng làm mắn thịt dùm, rồi tới tặng kéo, tặng vải, nhờ Tiểu Đào làm dùm mình đôi giày với lý do giày mình cũ, giày anh cũ thì cũ thật đấy, nhưng làm giày cho là vật đính ước rồi đó anh, anh biết không mà làm bộ ngây thơ vậy.   Mời các bạn đón đọc Đại Thợ Rèn Tiểu Mật Đào của tác giả Đông Phương Ngọc Như Ý.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bản Ghi Chép: Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh - Nhất Cá Tiểu Bình Cái
Nữu Hỗ Lộc. Điềm Nhi: Sinh ra đã có mệnh hưởng phúc, lúc ở nhà có cha mẹ, ca ca cưng chìu, sau khi lập gia đình thì có đường đường là hoàng tử a ca yêu thương, sinh con đẻ cái thì từng lứa từng lứa. Cả ngày cũng chỉ suy nghĩ, trang điểm thế nào mới đẹp, làm sao ăn được nhiều món ngon. A Ca Dận Chân: Sinh ra đã là một đứa bé bị bức bách khổ sở, cha không yêu mẹ không thương, còn mang mệnh khắc thê, sau khi khắc được 3 bà vợ, rốt cục đụng phải một người “mệnh cứng”, tiểu Phúc tấn vừa thơm vừa mềm kia lại có lá gan thật lớn, chẳng những không sợ hắn, còn luôn cười híp mắt cọ cọ lên người hắn, cọ đến cả trái tim của hắn gần như biến thành nhiễu chỉ nhu*. Lắc đầu, quên đi, gia nhận thua.  *** Trên cầu Đoạn kiều, một bóng hình xinh đẹp lặng yên bước tới, liền thấy nàng một thân váy gấm người Hán màu vàng nhạt, mái tóc đen nhánh chải thành búi tóc rũ nghiêng nghiêng, một đôi giày vải xinh xắn màu xanh, mặt trên thêu tầng tầng đóa sen tím, nàng từng bước đi tới, không khỏi bước lên vài vũng nước mưa, bọt nước ở dưới chân nàng xao động, có một vài giọt văng lên làn váy nàng, tạo nên từng vệt nước. Nhìn lên trên liền bắt gặp một bàn tay trắng nõn lóe ánh huỳnh quang, năm ngón tay thon nhỏ nhẹ nắm lấy cán ô bằng trúc xanh, mặt ô có màu đỏ, tương truyền lúc Bạch nương tử cùng Hứa Tiên dùng ô để kết duyên, cũng cầm một cây ô thanh hồng (xanh đỏ) như vậy. “Tiểu nương tử, mua vài cái trứng tráng ăn đi.” trên cầu Đoạn Kiều có rất nhiều người bán hàng rong, một phụ nhân bán trứng tráng trong đó, mặt đầy ý cười lôi kéo khách hàng. “Bao nhiêu tiền a?” Điềm Nhi cười hỏi. “Năm đồng tiền một cái a.” “Vậy cho ta hai cái đi.” “Được!” Trả tiền, Điềm Nhi một tay cầm ô đỏ, một tay còn lại cầm chiếc tăm trúc, cúi đầu nhẹ nhàng ăn, phụ nhân bán trứng kia thấy thế, không khỏi tò mò hỏi: “Tiểu nương tử, thấy cô đứng trên cầu đã nửa ngày rồi, là đang ở chờ ai sao?” “Đúng vậy! Đang đợi tướng công ta, đã hẹn trước rồi, phải gặp nhau ở chỗ này.” Điềm Nhi ngẩng đầu mỉm cười, trong nhất thời diễm quang bắn ra tứ phía, phụ nhân kia bị nụ cười này làm chói lòa hai mắt, không khỏi ngây ngẩn cả người, há mồm liền nói: “Tiểu nương tử, cô thật xinh đẹp!” “Phải không?” đôi mắt nàng cong thành hình trăng khuyết, dáng vẻ trông rất thích thú. ... Mời các bạn đón đọc Bản Ghi Chép: Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh của tác giả Nhất Cá Tiểu Bình Cái.
Túy Linh Lung - Thập Tứ Dạ
Túy lí hồng trần, đạm khán bán sinh cựu ngân. Linh lung giải ngữ, phiên tác nhất từ tân khúc. (Say chốn hồng trần, thờ ơ nửa mắt hoài niệm nửa đời đã qua Lả lướt câu chữ, nhấc bút viết từ đầu tiên cho tân khúc.)      Câu chuyện kể về Ninh Văn Thanh, một thiên kim thời hiện đại trong một ngày thất tình không may xuyên không về vào thân xác một cô gái cổ đại – Phượng Khanh Trần. Tại thời không này, trong lúc mơ màng giữa kiếp trước và kiếp này, bằng trí tuệ của người hiện đại và những ký ức về y thuật cao thâm của Phượng Khanh Trần, nàng dần thích ứng với cuộc sống cổ đại. Ở đây, trong lúc vô ý hữu tình, nàng gặp gỡ và quen biết với các hoàng tử và bị cuốn vào cuộc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế đầy tàn khốc ( Theo đánh giá của ta thì ngang ngửa với trận “Cửu Long đoạt vị” thời Thanh). Tài hoa của nàng nở rộ, cùng thân phận cao quý của nàng thu hút ánh nhìn từ bốn phía.              Nắm tay người mình yêu, từ bỏ con đường trở về nhà, Ninh Văn Thanh giúp chàng điều tra thân thế của mình, cùng chàng chia sẻ những cảm xúc vui buồn, đánh dẹp thiên hạ, tranh đoạt hoàng vị.   *** Tháng năm năm Đế diệu thứ bảy, Phượng thị mưu nghịch, sự bại. Cầm đầu nghịch đảng Phượng Diễn cùng con trai chém eo thị chúng, cửu tộc chuyển dời ngàn dặm. Đế lấy nhân chính, không xây nhà tù. … Tháng sáu, đế phế chế độ cửu phẩm thừa kế, thiết Lân Đài Tướng Các. Đặc biệt thủ sĩ, đề bạt hàn môn tài tuấn, bố y khanh tướng từ đó mà ra không ít. … Tháng chín, ban chiếu khuyến nông, đo đạc đồng ruộng, khuyên khóa nông tang, khinh dao bạc phú. Binh dịch phục chỉ, không đoạt vụ mùa. … Tháng mười hai, Hồ Châu Quảng An, Quảng Thông cừ thành. Hai sông liền và thông nhau, mương nhánh tung hoành, dùng hết thiên lợi, quán điền vạn mẫu. Bình nguyên Giang Đông không còn tai ương hạn lũ, năm có dư thừa. … Tháng ba Đế Diệu năm thứ tám, đế chiếu sửa [Thiên triều luật]. Bỏ đi phương pháp lãnh khốc Thánh Võ sở dụng, phế mười ba loại khổ hình, giảm tử hình chín mươi sáu điều, giảm tỷ giá tiền chảy vào bảy mươi điều, tước phồn di xuẩn, khoan nhân thận hình. … Mời các bạn đón đọc Túy Linh Lung của tác giả Thập Tứ Dạ.
Tương Quý Phi Truyện - Tô Tiểu Lương
Từ đích trưởng nữ được nhận hàng nghìn hàng vạn sủng ái đến Tương trắc phi phủ thái tử. Từ trạch đấu trong phủ thái tử đến cung đấu kinh tâm động phách trong hậu cung. Đến xem đường đường là trưởng nữ làm sao phá tan trở ngại đoạt được quân tâm. *** Trong lòng có hoài nghi, Tương Như Nhân xem phong thư cuối cùng này lại càng thấy không giống. Chữ viết của hoàng thượng nàng rất quen thuộc, cùng phía trước không có khác biệt, nhưng lại có vẻ cố ý. Hoàng Thượng sẽ không đùa giỡn kiểu này với nàng. Tương Như Nhân trong lòng càng nghĩ càng bất an, đội thuyền nam tuần đông như vậy, không có khả năng giữa đường xuất hiện đánh nhau gì đó. Mặc dù là thật sự có, tin tức này sớm đã truyền về Lâm An thành, như thế nào có thể im lặng như vậy. Nếu thật gặp chuyện không may, chỉ có thể là lúc hạ thuyền đi tuần. Tương Như Nhân tức khắc mệnh Thanh Đông đi đem bản đồ đến, dựa theo trong thư trước đó Hoàng Thượng nói đánh các dấu chấm lên từng địa phương. Nơi cuối cùng trước khi muộn ba ngày, là tới gần phía nam Lăng thành. Nơi kế tiếp, hẳn là phía dưới Lăng thành là Tây Khuyết thành. Nơi đó đã rất gần Man cùng biên giới Đại Thiên. Tương Như Nhân tính toán, thời điểm viết một phong thơ cuối cùng Hoàng Thượng hẳn là phải ở Tây Khuyết thành. Thư từ Lăng thành đã tới trễ một ngày, nói cách khác, Hoàng Thượng có thể thời điểm ở Lăng thành cũng đã xảy ra chuyện. Nàng có thể nghĩ đến chính là thư bị chặn lại, cho nên mới phải muộn một ngày. Rồi sau đó bắt chước bút tích Hoàng Thượng cứ hai ngày đưa tới một lần. Như vậy người này nhất định biết được thói quen mấy ngày này của Hoàng Thượng. Không phải người hầu hạ gần kề thì chính là quan viên tùy thân. ... Mời các bạn đón đọc Tương Quý Phi Truyện của tác giả Tô Tiểu Lương.
Ta Mới Là Sủng Phi - Cao Thượng
Mạc Yên Nhiên không thể nào ngờ rằng, chỉ nhờ giả vờ giả vịt mà đã chiếm được tấm chân tình của Thẩm Sơ Hàn, lẽ nào nàng xuyên không thật sự chỉ vì yêu đương với Hoàng Đế? Có nằm mơ cũng không ngờ Hoàng Đế là người thế này: “Khanh Khanh mau tới đây, để lang quân hôn một cái.” Bệ hạ, khí phách cao quý lạnh lùng mười phần đã nói lúc trước đâu rồi? Sau này lại phát hiện Hoàng Hậu nương nương cũng là người thế này: “Di Phi mau tới đây, bản cung muốn nghe ngươi kể mấy câu chuyện cổ tích kia.” Nương nương, đoan trang hiền lành, tươi mát thoát tục đã bàn lúc trước đâu rồi? Đừng để ý đến ta, ta muốn lẳng lặng, cũng đừng hỏi ta “lẳng lặng” là ai. *** Năm đó, khi Phong Giáng Bạch gặp Thẩm Sơ Hàn, tuyết rơi rất lớn. Nàng ra ngoài không ngờ gặp thời tiết thay đổi liền dẫn thị nữ vào ngồi trong đình. Hắn khoác áo choàng đen như mực, bởi đội tuyết đến trước mặt nàng nên đầu vai phủ đầy một lớp tuyết. Dường như không chú ý trong đình có người, khi thấy nàng cũng không nhìn thẳng mà chỉ hơi gật đầu: “Tuyết lớn đột ngột, qua đường làm phiền.” Trái tim nàng đập rất nhanh, nàng cắn môi, một lúc sau mới đáp lại: “Không ngại, công tử ngồi đi.” Lúc này hắn mới ngẩng đầu nhìn nàng, trong nháy mắt kia, Phong Giáng Bạch cảm thấy chính mình nhìn thấy mùa xuân giữa trời đông khắc nghiệt. Bề ngoài của nàng không được xinh đẹp lắm, tuy gia cảnh tốt, thuộc nhà giàu Giang Nam, nhưng người hỏi cưới nàng không nhiều. Bình thường mọi người chỉ nói mấy đại nữ nhi nhà họ Phong người người ưu tú, không ai biết đến nàng, tiểu nữ nhi nhà họ Phong này. Nhưng giờ phút này, nàng gặp Thẩm Sơ Hàn, thậm chí nàng còn nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt Thẩm Sơ Hàn, chậm rãi hòa tan thành ấm áp và quyến luyến. Nàng vô cùng kinh ngạc. “Tiểu thư là đại tiểu thư hộ nhân gia nào?” Nàng nghe hắn mỉm cười hỏi vậy. “Ta thuộc Phong gia.” “Ngươi có bằng lòng nhập kinh cùng ta không? Bỉ nhân họ Thẩm.” Thẩm, quốc họ. Sau này Phong Giáng Bạch còn nghĩ, dù không biết Thẩm Sơ Hàn họ Thẩm, dù hắn không phải Thẩm Sơ Hàn, nàng có đi cùng hắn không? Đến một giây cuối cùng nàng mới biết đáp án, vẫn sẽ, mặc kệ hắn họ gì, gia thế như thế nào. Khi gương mặt khuynh thành như vẽ kia thản nhiên, ấm áp và quyến luyến nhìn nàng, nàng vẫn sẽ đi. ... Mời các bạn đón đọc Ta Mới Là Sủng Phi của tác giả Cao Thượng.