Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vong Xuyên

Y ở dưới chân cầu đưa đò ngàn năm, nhìn người kia ở trên cầu lần lượt tìm kiếm, lại lần lượt bi thương. Một người tìm đủ mọi cách để trốn chạy; một người bất chấp tất cả để đuổi theo; còn một người chỉ lặng lẽ ngồi dưới chân cầu, im lặng nhìn, im lặng lắng nghe, im lặng suy nghĩ. Mấy ngàn năm luân hồi, mấy ngàn năm trước lầm lỗi, để mấy ngàn năm sau còn mãi rơi lệ, ai, mới chân chính là người ngoài cuộc? *** Thiên Hoàng vẫn cắn răng đứng trong góc phòng, không hề nhúc nhích, mặt nạ màu đồng che khuất nét bi thương trên mặt. Máu tươi nhuộm khắp trên tường dưới đất, khiến cho đại điện xa hoa được phủ lên một lớp màu đỏ nhàn nhạt. Thiếu niên ngồi giữa đại điện, suối tóc đen huyền giờ đã rơi xõa, người còn trẻ mà dung nhan tái nhợt, bạch y trên người đều đã bị nhuộm đỏ. Một người cầm kiếm đứng ngoài ba bước, kiếm quang lạnh lẽo, một nửa đã đâm vào trước ngực thiếu niên. Kiếm ảnh lóe lên, trường kiếm rút ra, toàn thân thiếu niên không khỏi co rút một hồi, máu theo thanh kiếm ồ ồ chảy xuống, y lại khe khẽ nở nụ cười: “Đại ca… cũng không nguyện tin ta một chút sao?” Cánh tay của người cầm kiếm run lên, thanh kiếm rơi xuống đất, hắn lui lại một bước: “Ngươi dung túng cho giáo chúng ma giáo tàn sát chính đạo, ta có thể tin là do ngươi bất lực, người khác nói ngươi vong ân phụ nghĩa, ta cũng có thể làm như toàn bộ đều không hay không biết, nhưng đại tẩu của ngươi… nàng, nàng không lí nào lại vu oan cho ngươi!” Thiếu niên hơi rủ mắt, ánh mắt dần có điểm rã rời, nét cười nơi khóe miệng lại làm cho dung nhan bình thường vẫn ảm đạm phủ lên một tầng ánh sáng áp đảo người khác: “Như vậy… cứ như vậy đi. Lấy một mạng của ta, để đền cho nàng một mạng, từ nay về sau, đại ca hãy quên nhị đệ, cứ coi như hai ta chưa từng quen biết”. Thanh âm cực nhẹ, lại lộ ra nét mệt mỏi vô cùng. “So với chết trong tay Trưởng lão, như thế này vẫn… có phần cam tâm… Khụ khụ!” Cơn ho khan dữ dội cắt ngang lời y, y há mồm thở hổn hển, máu tươi theo nụ cười yếu ớt không ngừng chảy ra nơi khóe môi khiến người kinh tâm. Ánh mắt người cầm kiếm chợt lóe lên: “Ngươi nói cái gì?” Thiếu niên khó nhọc lắc đầu, dường như không còn chống đỡ được nữa, tay bất giác bưng lấy ngực, ngã gục về phía trước. Người cầm kiếm cảnh giác lại lui thêm một bước, đến lúc phản ứng trở lại, người lập tức cương tại chỗ: “Nhị…” Một chữ sau chung quy giữ lại bên môi, không nói ra. Trong ánh mắt đã tản mác của thiếu niên phủ lên một mạt tịnh mịch thê lương: “Ngay cả gọi một tiếng… cũng không chịu sao? Thôi, như vậy, cũng đã đủ… cũng đã đủ…” Y khẽ lẩm bẩm, dần dần không còn thanh âm, nằm yên bất động giữa đại điện, bạch y đẫm máu, tựa như một con rối bị nghiền nát. Người cầm kiếm đứng yên thật lâu, cuối cùng không chịu nổi mà gọi to một câu, trong thanh âm có một tia nghẹn ngào: “Nhị đệ”. Thiếu niên không trả lời, cũng không còn trả lời được nữa. Thiên Hoàng từ đầu đến cuối đều chỉ đứng trong góc phòng, lúc này đã có điểm chết lặng. Bên trong tòa điện phủ to như vậy, ba người đều không có thanh âm, cũng không di chuyển một chút. Không biết qua bao lâu, người cầm kiếm mới chậm rãi nhìn qua Thiên Hoàng: “Tả ngự tọa muốn giết ta để báo thù cho Giáo chủ của các ngươi sao?” Thiên Hoàng cười nhẹ một tiếng, mặt nạ che đi toàn bộ biểu tình của y, chỉ nghe y chậm rãi nói: “Không cần, hối hận suốt phần đời còn lại, chính là sự trừng phạt của ngươi”. Trong mắt người cầm kiếm nổi lên một mạt mờ mịt. Rồi hắn nghe thấy thanh âm lạnh lẽo như sương của Thiên Hoàng tiếp tục vang lên: “Cả đời này, người duy nhất y phụ, chỉ có chính bản thân y. Vì bảo hộ cho ma giáo, y bị các ngươi trách là vong ân phụ nghĩa, các ngươi chẳng qua cũng chỉ nuôi y lớn lên, lại đã từng đối đãi tốt với y? Vì bảo hộ cho những cái mà các ngươi gọi là chính đạo, y nhiều lần vi phạm ý nguyện của giáo chúng, cho đến khi Trưởng lão hộ giáo đứng ra phế Giáo chủ, xử y tử hình… Các ngươi lại có ai thật sự nghe qua một lời giải thích của y?” Người cầm kiếm thất thần lui lại hai bước, gắt gao nhìn thi thể của thiếu niên trên mặt đất, không nhịn được phải lắc đầu, dường như đang cố gắng không tin. Thiên Hoàng ảm đạm cười, thân thủ tháo mặt nạ trên mặt xuống, vứt trên mặt đất, khom người cẩn thận ôm lấy thân thể của thiếu niên, giống như đang ôm một bảo vật vô cùng quý giá, không nhìn lại người kia một lần: “Ngươi tin hay không, đều đã không còn ý nghĩa nữa rồi”. Bởi vì người đã chết, tin hay không, đều không quan trọng. Người cầm kiếm đứng yên rất lâu, cuối cùng chậm rãi phủ phục xuống, trong cổ họng truyền ra một trận nức nở: “Chẳng lẽ… ta thật sự đã sai lầm rồi sao…” Thiên Hoàng vốn đã đi ra ngoài, nghe hắn nói một câu như vậy, chỉ mỉm cười thê lương: “Không, sai chính là ta”. Người cầm kiếm khó hiểu ngẩng đầu, lại chỉ thấy Thiên Hoàng phất phất tay, ống tay áo hạ xuống, trong điện liền dấy lên ngọn lửa đỏ rực quỷ dị, hắn cả kinh, đến khi bình tĩnh nhìn lại thì đã không còn trông thấy Thiên Hoàng đâu nữa. Bên ngoài đại điện, hành lang dài trăm bước, không một bóng người. Chỉ nhớ là ngoại trừ ánh lửa, tựa hồ có hiện ra một khuôn mặt, tao nhã tuyệt diễm, lại ẩn chứa nét bi thương không thể xua tan. Nại hà kiều, lộ đồ diêu, nhất bộ tam lí nhâm tiêu diêu; Vong xuyên hà, thiên niên xá, nhân diện bất thức đồ nại hà. (Cầu Nại Hà, lộ trình xa xôi, một bước tiêu dao đến ba dặm; Sông Vong Xuyên, ngàn năm thí xả, mỗi người chẳng biết làm sao qua.) Nước sông Vong Xuyên huyết hoàng yên ả tưởng chừng đã ngừng lại, sương mù dày đặc phủ trên mặt sông tựa như một màn khói, những đóa mạn châu sa hoa đỏ rực lan ra khắp đường, Thiên Hoàng đạp lên biển hoa trùng trùng điệp điệp mà chạy, linh đăng lần lượt phát ra ánh sáng bàng bạc u ám, những đóa hoa đỏ tươi như máu rơi xuống phía sau y đang dần hóa thành sương. Y giương mắt tìm kiếm phía xa, một thân ảnh đơn bạc đang theo hồn phách đã mất đi ý thức chậm rãi bước lên cầu. Không còn là thiếu niên ngây thơ được y ôm vào trong lòng nữa, dung nhan tái nhợt, chỉ có đôi mắt buông xuống cùng khuôn mặt vẫn còn có thể tìm được chút bóng dáng của thiếu niên, không hề xuất chúng, lại mang theo nét bình tĩnh khiến cho người ta cảm thấy thư thái. Muốn mở miệng gọi, lại gọi không ra tiếng, người nọ đi lên đầu cầu, đứng giữa một đám cô hồn mà trông qua đây, nhưng chỉ liếc qua một cái liền thu tầm mắt, vẻ khinh miệt trong đôi mắt lại làm cho Thiên Hoàng như ngã vào giữa hố băng. “Xin thượng tiên dừng lại”. Đang muốn đuổi theo, không biết từ đâu xuất hiện hai tên quỷ tốt vận bạch y trắng toát, một tả một hữu chặn đường Thiên Hoàng, mặt không chút biểu tình. Thiên Hoàng cương lại tại chỗ, nhìn người trên cầu mỗi lúc mỗi đi xa, qua cầu Nại Hà, lên Vọng Hương đài mà chưa hề quay đầu nhìn lại, vươn tay uống xong chén canh Mạnh Bà không màu, trong nháy mắt lại rơi vào luân hồi. Y cuối cùng mất hết sức lực mà quỳ rạp xuống đất, hai tên quỷ tốt áo trắng đã biến mất không chút tiếng động, chỉ để lại mình y bên sông Vong Xuyên, chầm chậm cúi người. “Khai Dương…” Thanh âm thấp như đang nói mớ, mang theo nghẹn ngào không cách nào kiềm chế, y ôm vai, liều mình cắn chặt răng, không ngừng run rẩy. Không biết qua bao lâu, bên cạnh truyền đến tiếng nước, kế đó còn có thể nghe được tiếng khua mái chèo, cuối cùng dừng ngay cạnh bên Thiên Hoàng, lại im lặng. Cảm giác được ánh mắt dừng trên người mình, Thiên Hoàng có chút ngỡ ngàng mà ngẩng đầu, liền nhìn thấy trên sông Vong Xuyên có một người bạch y như tuyết, dung nhan vô sắc, nhưng chỉ riêng đôi mắt, hệt như ngôi sao sáng rực giữa bầu trời đêm, đặc biệt áp đảo người. Y phiêu dật đứng trên một chiếc thuyền nhỏ, tay nâng mái chèo, nhìn thẳng vào mình, trong ánh mắt nhu hòa không hề che đậy vẻ tò mò. Thấy Thiên Hoàng ngẩng đầu, người kia dường như có chút hoang mang mà mỉm cười, hơi cúi đầu, khẽ hỏi: “Ngươi làm sao vậy?” Một tiếng bình thản, lại như dòng suối trong mát chảy qua, Thiên Hoàng từ từ buông lỏng khớp hàm đang cắn chặt, mở miệng định nói, lại nghẹn ngào chẳng thốt nên lời.   Mời các bạn đón đọc Vong Xuyên của tác giả Trần Sắc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đông Phương Bất Bại tân truyện - Dooley Shipper
Tên Ebook: Đông Phương Bất Bại tân truyện (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Dooley Shipper   Thể Loại: Kiếm hiệp, Tình cảm, Đam mỹ, Văn học phương Đông   Nguồn: Hội những người phát cuồng lên vì ĐPBB   Ebook: www.dtv-ebook.com   Ebook Đông Phương Bất Bại tân truyện full prc, pdf, epub   Giới Thiệu: Đông Phương Bất Bại (東方不敗 - Dongfang Bubai) là một nhân vật trong tiểu thuyết kiếm hiệp Tiếu ngạo giang hồ của nhà văn Trung Quốc Kim Dung. Đông Phương Bất Bại là một nhân vật đồng tính do luyện môn Quỳ Hoa bảo điển, giáo chủ của Nhật Nguyệt thần giáo và là một đối thủ mà giáo chủ tiền nhiệm Nhậm Ngã Hành rất kính phục. Đông Phương Bất Bại có một mối tình đặc biệt với chàng trai Dương Liên Đình, cũng chính là nguyên nhân khiến Đông Phương Bất Bại bị Nhậm Ngã Hành cướp lại ngôi giáo chủ. Đông Phương Bất Bại nổi tiếng với môn võ công Quỳ Hoa bảo điển. Mời các bạn đón đọc Đông Phương Bất Bại tân truyện của tác giả Dooley Shipper.
Độc Thủ Diêm Vương Lệnh - Pei
Tên ebook: Độc thủ diêm vương lệnh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Pei / Bùi Lễ   Thể loại: Cổ trang, Ngôn tình, Đam Mỹ, Giang hồ, Cường công cường thụ, Phúc hắc trung khuyển công nhu tình nữ vương thụ   Nguồn: thuynguyetkinhhoa.wordpress.com   Edit: Thủy Tĩnh Các   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Độc Thủ Diêm Vương lệnh full prc, pdf, epub Giới Thiệu: Tô Phóng, đại lâu chủ của Triêu Mộ lâu, một tổ chức chuyên nhận ám sát người nhưng với điều kiện kẻ đó phải đáng chết, biệt hiệu là Diêm Vương Lệnh vì kẻ hung đồ nào đã nhận được lệnh bài của chàng thì đừng hòng trốn thoát. Lôi Ngọc, cốc chủ của Tuyệt Tâm cốc, dung mạo mỹ lệ còn hơn cả nữ tử, giang hồ ngoại hiệu là Độc Thủ, vì khả năng dụng độc nhất nhì thiên hạ của mình. (Tựa truyện Độc Thủ Diêm Vương Lệnh là ghép lại từ bệt hiệu của hai bạn đó) Truyện bắt đầu khi một thiếu niên tên là Tần Tâm Dật vì thảm họa diệt môn mà đến nhờ Tô Phóng giết Lôi Ngọc. Bạn Phóng hẹn một tháng sau mới trả lời vì còn phải điều tra chân tướng thực hư như thế nào. Trên thực tế thì bạn Ngọc bị người vu oan, cũng đang gấp rút truy tìm hung thủ thật sự để rửa sạch tiếng oan cho mình. Hai bên gặp nhau ở thành Dương Châu, vì nhiều tình huống đưa đẩy mà trở thành bạn đồng hành, sau nữa lại bị thiên hạ đồn đãi là tình nhân của nhau Tuy danh tiếng trên giang hồ lừng lẫy là vậy chứ chuyện tình cảm hai bạn nhà ta hoàn toàn mù trớt hà. Tô Phóng là vì tính tình thật thà, baka quá nên bị nữ nhi chê cù lần, không thèm yêu. Còn Lôi Ngọc là vì dung mạo tuyệt sắc, đẹp hơn cả nữ nhi nên các nàng vừa nhìn đã ghét, nói chi đến yêu đương Đọc đoạn này mà buồn cười, hai bạn ngô ngố nhưng dễ thương kinh. Vì tai nạn mà tình cờ chạm môi nhau, xong quay qua chửi tá lả. Rồi sau đó trên đường hành tẩu, tra án, tình cảm giữa hai bạn ngày càng có triển vọng nảy nở và đã chính thức bắt đầu sau màn cưỡng hôn của gã cù lần – Tô đại lâu chủ . Sau là đến màn để học hỏi kinh nghiệm mà dắt nhau đến thanh lâu, dùng môn võ công bí truyền của bạn Tô mà khoét vách tường nhìn trộm người ta…ân ái :)) Nói chung là vậy đó, song song với chuyện tình cảm đơm hoa kết trái giữa hai bạn Lôi Tô là quá trình điều tra chân tướng vụ thảm sát nhà bé Tần Tâm Dật. Ngoài cặp ngố tàu là couple chính, truyện còn có một couple sửu công mỹ thụ khác là bé Tần Tâm Dật và bạn Tiếu Ngạo Thiên (hông nhớ rõ lắm), tam cốc chủ của Tuyệt Tâm cốc, sư đệ của bạn Ngọc. Truyện Độc thủ diêm vương lệnh hài, nhẹ nhàng, giọng văn linh hoạt, nhân vật dễ thương, thích hợp đọc để giải trí Mời các bạn đón đọc Độc thủ diêm vương lệnh của tác giả Pei / Bùi Lễ.
Lão Bà Nô - Lê Hoa Yên Vũ
Tên Ebook: Lão bà nô (full prc, pdf, epub) Tác giả : Lê Hoa Yên Vũ   Thể loại : Đam Mỹ, Nhất công nhất thụ, Hài hước, HE, Văn học phương Đông   Dịch giả : QT lão nhân   Edit: Thủy Tĩnh Các   Nguồn: thuynguyetkinhhoa.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Lão Bà Nô full prc, pdf, epub Văn án: Hiên Viên Chiếu từ nhỏ đã có một chí hướng vĩ đại: Lấy thiên hạ đệ nhất mỹ nhân làm vương phi, sau đó lại lấy một trăm mỹ nhân xinh đẹp làm tiểu thiếp. Bất quá lão thiên gia tựa hồ như không muốn giúp hắn thực hiện công việc bận bịu này, thẳng đến khi sáu tuổi hắn mới mua được về nhà một mỹ nhân, kết quả một tháng sau lại mất đi Ly Lạc. Mất đi, mất đi, không sao cả, để nỗi đau đớn khắc cốt ghi tâm này hoàn toàn chìm vào quên lãng là được rồi. Hôn mê hai ngày sau tỉnh lại, Hiên Viên Chiếu quả nhiên đem hình bóng Ly Lạc từ trong lòng cùng trong trí nhớ xóa đi . Chỉ còn lại một thanh tiểu mộc đao mà không hiểu sao hắn luôn trân trọng, đó chính là vật đính ước Ly Lạc đã tặng cho hắn. Mười hai năm sau, dựa theo chí hướng từ nhỏ, Hiên Viên Chiếu lớn lên thành một người nổi danh ăn chơi trác táng. Song làm hắn không có ngờ tới chính là, âm mưu mười hai năm trước của phụ vương yêu quý nhằm dạy dỗ hắn thành tài, lúc này cũng từ từ hé mở. Là duyên phận hay cái gì khác, mười hai năm sau Hiên Viên Chiếu lần thứ hai đối với Ly Lạc nhất kiến chung tình, từ đó trở đi chính thức bắt đầu cuộc sống địa ngục của hắn. Không có sư tử Hà Đông rít gào, chỉ có yêu thương dạy dỗ cùng ôn nhu như xưa lại khiến tên công tử ăn chơi biến thành một lương đống nhân tài, bất quá tác dụng phụ là làm cho hắn đồng thời cũng biến thành một người sợ vợ như sợ hổ. Chuyện xưa Ly Lạc ôn nhu dạy dỗ Hiên Viên Chiếu hân hạnh bắt đầu. Mời các bạn đón đọc Lão Bà Nô của tác giả Lê Hoa Yên Vũ.
Một người cha và Ba người con - Phong Duy
Tên ebook: Một Người cha và Ba Người con (full prc, pdf, epub) Tác giả: Phong Duy (NiuNiu)   Thể loại: Đam mỹ, Cổ trang,  Hài hước,  Nhất công nhất thụ, Văn học phương Đông Độ dài: 2 quyển, mỗi quyển 10 chương + 8 ngoại truyện. Nhân vật chính: Việt Lăng Khê, Tịch Viêm, Tịch Nguyện, Tịch Thiên… Chuyển ngữ: San San Chỉnh sửa ebook: Kayako Saeki Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Một người cha và Ba người con - Phong Duy Văn án: Tịch gia ở Thành Đông, một nhà tứ khẩu tất cả đều là nam nhân. Hắn, đại lão gia Tịch gia, vị trí gia chủ đã nhường lại cho trưởng nam Tịch Viêm, quan phụ mẫu bản thành. Nhiệm vụ kiếm tiền nuôi sống cả nhà được giao hết cho thứ nam Tịch Nguyện. Kết quả của việc những đứa con trai quá ưu tú là một người cha có dung mạo như hoa như nguyệt thực tế mới ba mươi bảy tuổi đã có thể vui vẻ chơi đùa với tiểu nhi tử, hưởng thụ tuổi già nhàn hạ. Sở thích là nhận nuôi trẻ con và nghe những chuyện ngồi lê đôi mách trong thành. Thích nhất là đồ ngọt và du ngoạn. Dưới sự cưng chiều của những đứa con yêu, cuộc sống của đại lão gia vô cùng mỹ mãn như ý….. Tuy nhiên trên đời này vốn chẳng tồn tại đạo lý vạn sự mãi mãi không bao giờ thay đổi, những đứa con mà hắn đã vất vả nghịch ngợm đùa bỡn, à không, vất vả nuôi dưỡng thành người đã dần dần từng đứa một rời khỏi đôi cánh che chở của hắn. Trưởng nam Tịch Viêm tựa hồ đang ôm ấp một bí mật vô cùng to lớn. Phụ mẫu thân sinh của thứ nam Tịch Nguyện không ngờ lại chính là Nam An Vương gia đương triều. Còn tiểu nhi tử Tịch Thiên lại chấp nhận lời cầu hôn của một nam nhân? Trong lúc đó, bóng đen quá khứ mà hắn đã cố che giấu giờ lại chầm chậm xâm nhập vào cuộc sống bình yên của cả nhà……….   Mời các bạn đón đọc Một Người Cha và Ba Người con của tác giả Phong Duy.