Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hỏa Phụng Hoàng

Tác giả: Minh Nguyệt Vô Ưu. Thể loại: Boylove, huyền huyễn. Mặt than băng sơn Thanh long x tâm cơ phá phách phụng hoàng thụ, công sủng thụ, sư đồ, niên thượng, ngược, HE. Hứa Tư Hàn là hoàng tử của thiên giới. Ngày sinh ra mang trong mình vận mệnh Hỏa phụng hoàng. Vì vậy, hắn bị mẫu thân xem là tai họa mà giết chết. Hoàng Thiên Ngạo là đại thống lĩnh của Long tộc. Từ nhỏ hứa hôn cùng công chúa thiên giới. Rước dâu không thành lại nhặt được Hỏa phụng hoàng bé nhỏ, từ đó nuôi lớn và dạy dỗ như đồ nhi. Rồi một ngày đồ nhi trưởng thành, bắt đầu chống đối quyến rũ sư phụ... *** HỎA PHỤNG HOÀNG Tác giả: Minh Nguyệt Vô Ưu. Thể loại: Đam mỹ, huyền huyễn. Mặt than băng sơn Thanh long công x tâm cơ phá phách Phụng hoàng dụ thụ, công sủng thụ, sư đồ, niên thượng, trọng sinh, ngược nhẹ (?), H (ĐẬM), HE , 57 chương (hoàn) Truyện theo motip Trâu già gặm cỏ non. Trâu già nhưng dai lắm, làm thụ lên bờ xuống ruộng, khóc cha gọi mẹ. Truyện chống chỉ định với các bạn thiếu máu, máu khó đông, tiểu đường, thành phần FA hay ganh tị ghét ăn cẩu lương. Truyện hay banh nóc, banh nhà, banh bộ đồ lòng, nát tim, mất máu… nói chung là siêu hay, đỉnh của đỉnh. Các bạn đừng bỏ qua, uổng dữ lắm nhe. Bộ này tui đi theo nửa năm, đợi ra từng chương để đọc. Và mới cày xong Phiên ngoại, vừa đi truyền máu về. Kết thúc có thể nói là thỏa mãn. Định qua tết mới review, mà hay quá chịu không nổi nên tui quyết định làm liền cho nóng. REVIEW: Gia tộc của thụ có liên hôn với công. Hễ đứa nào là con gái đầu tiên sinh ra thì sẽ gả cho công. Đổi lại công sẽ bảo hộ toàn bộ gia tộc của thụ. Thụ là phụng hoàng lửa. Mẹ thụ mang bầu sinh đôi, ông thầy bói nói 1 trong 2 đứa trẻ này sẽ là vợ của công, nên ai cũng nghĩ thụ là con gái. Ngày mẹ thụ chuyển dạ, công sai người tới chờ hốt thụ mang về dạy dỗ từ bé. Nhưng xui, lúc thụ vừa ra đời, mẹ thụ phát hiện thụ là con trai, lại là hỏa phụng hoàng. Ông thầy bói nói thụ sẽ mang tai họa, mẹ thụ sợ bị liên lụy đến địa vị của mình nên giết thụ, rồi vứt xác ở 1 chỗ khỉ không ho cò không gáy. Nhưng mừng quá, thụ không chết, thuộc hạ của công biết thụ là hỏa phụng hoàng nên mang về làm thuốc cho công. Công là đại thống lĩnh long tộc, 1 con rồng băng giá, FA ngàn năm, còn truynh, bên ngoài đạo mạo cao quý chảnh chóa đẹp trai siêu cấp, bên trong nội tâm thối nát dâm dê vô giáo dục, thích ăn đậu hủ, chơi xong dong, ăn xong quất mông bỏ chạy trong truyền thuyết. Công vừa thấy thụ thì ngày nào cũng ôm, dùng hơi nóng của thụ chữa bệnh cho mình. Thụ tuy còn nhỏ nhưng vô cùng hung dữ, năm thụ ba tuổi, nhìn bản mặt công dâm dê thấy ghét nên cắn sừng công, công tức liền làm nha sĩ, bẻ răng thụ. Vì mối thù bẻ răng này mà sau này thụ bám công không buông, còn si tình luôn công. Ôi tui nói đọc tới đây tâm hồn gà mẹ của tui bỗng trỗi dậy, thụ làm gì cũng thấy cưng, nói chung thụ trong truyện này chính là con trai ruột của tui đó. Thụ sau này lớn lên quen công được rồi thì ghen dữ lắm nha, tính thụ không hiền, miệng mồm độc, giữ chồng thôi rồi, sau này công mà nó còn đánh, nó ghen là nó đánh. Chỗ công ở gọi là Thiên Hoa sơn, chỗ này là nguyên động đam trá hình. Có mấy cp thành đôi chỗ này, và là lò đào tạo hủ, trong đó hủ chúa là thằng ngũ sư huynh, nó từ nhỏ mang long dương bí tịch rủ rê huynh đệ khắp nơi đọc, cho nên chắc vậy mà Thụ đã được khai sáng từ nhỏ, cong vòng luôn. Năm thụ tới tuổi cập kê thì yêu thầm sư phụ (công), hay dụ dỗ công. Thụ rất dụ nhe các bạn, làm công thèm muốn chết, mà giả bộ đạo mạo thanh cao, đợi tới khi người ta hôn mê thì vừa chữa bệnh vừa ăn đậu hủ, cho tới 1 ngày ăn không chùi mép để thụ phát hiện nên mới lòi mặt ra. Sau đó hai bên chính thức hẹn hò, thì em gái thụ với tư cách là vợ sắp cưới của công, cùng với bà mẹ năm đó giết thụ đến… ĐÁNH GIÁ: Truyện ngược ngọt đan xen, đặc biệt những cảnh ngọt làm trái tim hủ FA điêu đứng. H đậm đà ngon từ thịt ngọt từ xương, ăn đã, no, không ngán. Truyện có nhiều tình tiết gây hài, những nhân vật phụ lầy lội dữ lắm, làm cho truyện thêm phần tươi sáng. Trong truyện này ngoài cặp chính thì còn 2 cặp phụ. 2 cặp phụ này có 1 cặp sinh tử văn, tui đã khóc gần chết cho cp phụ. Cũng may phiên ngoại của cp phụ đã bù đắp cho thời gian khổ của họ, chứ không tui đau khổ lắm. Nói chung truyện vô cùng chất lượng, xứng đáng siêu phẩm, thích hợp cày trong tết. Công trong truyện siêu ngầu, Thụ thì tuổi còn nhỏ, đôi lúc có chút trẻ con nên hay ghen, nhờ vậy mà chúng ta mới có đường để ăn ngon lành. Truyện 57 chương, cày trong đêm là hết nhé các bạn. Phù hợp cày trong dịp tết, cày xong còn nghỉ dưỡng giải đường tịnh dưỡng. Nhiệt liệt đề cử!!!!!!!!!!!!! *** Hứa Tư Hàn là hoàng tử của thiên giới. Ngày sinh ra mang trong mình vận mệnh Hỏa phụng hoàng, vì vậy hắn bị mẹ ruột xem là tai họa mà giết chết. Hoàng Thiên Ngạo là đại thống lĩnh của Long tộc. Từ nhỏ hứa hôn cùng công chúa thiên giới. Rước dâu không thành lại nhặt được Hỏa phụng hoàng bé nhỏ, từ đó nuôi lớn và dạy dỗ như đồ nhi. Rồi một ngày đồ nhi trưởng thành, bắt đầu chống đối quyến rũ sư phụ. * * * Hoàng Thiên Ngạo là một con rồng xanh cao cao tại thượng, tính tình thanh lãnh đã sống đến ngàn năm. Mỗi ngày trôi qua trong ngàn năm đó đều không có gì khác biệt. Đối với y mà nói, không có cái gọi là khái niệm thời gian. Y cũng không biết buồn chán cũng như vui vẻ. Cho đến khi Ngâm Tuyết là thuộc hạ của y mang về một đứa trẻ gọi là Hứa Tư Hàn, nghe nói nó chính là Hỏa phụng hoàng trong lời sấm truyền, có thể dùng làm thuốc giúp Hoàng Thiên Ngạo vượt qua thiên kiếp. Năm đó Hứa Tư Hàn chỉ mới ba tuổi. Sau khi bị mẹ ruột là thiên hậu nương nương sai người vứt bỏ ở hẻm núi vào giữa đêm tuyết rơi thì được một người phàm nhặt mang về nuôi dưỡng. Năm đó vì nhìn thấy cha mình bị đánh nên mới hiện ra móng vuốt và răng nanh cắn người rồi bị cả thôn xem là yêu quái mà đuổi giết. Cha nuôi vì cứu nó mà phải chết. Nó vất vưởng ở trong rừng sâu rồi được Ngâm Tuyết mang về. Hứa Tư Hàn rất ồn ào náo nhiệt, những ngày tháng hắn xuất hiện giống hệt như ánh nắng ban mai sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của Hoàng Thiên Ngạo, mang đến vui vẻ mà y chưa từng cảm nhận được trong suốt ngàn năm. "Rồi cũng có những ngày đứa trẻ buồn bã, Thiên Hoa sơn liền trở nên vắng lặng khác thường. Những ngày đó y đều biết hắn xảy ra chuyện. Có lẽ ban đầu chỉ là sự chiếu cố dành cho thuốc giải của mình, dần dần từ lúc nào hắn đã trở thành ánh nắng mặt trời len lỏi vào cuộc đời y, làm tan chảy băng tuyết ngàn năm trong lòng y. Từ ngày Tư Hàn đến, trái tim Hoàng Thiên Ngạo như có mùa xuân nở rộ, từng mạch nước ngầm mát mẻ nhè nhẹ len vào. Cho đến khi hắn trở thành một thứ gì đó không thể thiếu trong lòng y thì Hoàng Thiên Ngạo đã biết, hắn chính là định mệnh của đời mình." Trong lòng Hoàng Thiên Ngạo không chỉ có Hứa Tư Hàn mà trong lòng Hứa Tư Hàn cũng có Hoàng Thiên Ngạo. Đó là thứ tình cảm song phương luyến ái. Đáng tiếc, trời không chiều ý người, bởi vì thân phận khác biệt, bởi vì Hoàng Thiên Ngạo không muốn Hứa Tư Hàn phải chết, cho nên y cũng không dùng hắn làm thuốc giải cho mình nữa. Y chấp nhận cái chết, chấp nhận làm hắn hận mình chỉ với mục đích đuổi hắn rời xa mình, để có thể bảo toàn tính mạng cho hắn. Ngày hắn hóa thành Hỏa phụng hoàng bị cả thế gian thù ghét, hắn trở thành Ma tôn của Huyền Môn cung, trở thành một kẻ cô độc trong lòng chỉ có thù hận. Hắn phát hiện ra mình là hoàng tử thiên giới, phát hiện mình bị chính mẹ ruột giết chết, nhưng hắn chưa từng hận bà. Hắn tìm đến bà chỉ muốn xem thiên giới là nơi như thế nào mà bà lại có thể nhẫn tâm giết chết đứa con ruột để bảo toàn địa vị. "Hóa ra nơi cao nhất cũng chỉ có thế này." Lời này nói ra đơn giản nhưng chất chứa biết bao bi ai của một kiếp người. Ấy thế nhưng mẹ lại muốn hắn chết lần nữa. Bà có thể nhẫn tâm nhưng hắn thì chưa thể dứt tình. Hắn không nói ra bí mật bà đã giấu kín năm xưa để chừa cho bà một con đường sống, nhưng bà lại mang quân tam giới dùng mưu để giết hắn. Đó là một ngày mùa đông tuyết rơi đầy trời, ở giữa chiến trường khốc liệt. Bà giết đi người mà hắn xem là cha, trong cơn thịnh nộ Hứa Tư Hàn đã hóa thành Hỏa phụng hoàng mang lửa đỏ thiêu rụi tam giới. Hoàng Thiên Ngạo vì tam giới mà hy sinh thân mình, dùng chút hơi tàn còn sót lại để ôm lấy người mình yêu. Nhưng mà đáng tiếc, sau khi hóa giải mọi khúc mắc trong lòng thì đó cũng là thời khắc cuối cùng của bọn họ. "Một lúc sau, trong gió tuyết ngút ngàn cũng không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh gì nữa, hai thân thể nhanh chóng vùi chôn dưới làn tuyết lạnh của mùa đông dãy Vạn Trùng Sơn. Ánh sáng mặt trời cuối cùng cũng vụt tắt, nơi đây sớm chỉ còn lại một mảnh tối tăm lạnh lẽo." Hứa Tư Hàn từng ước, nếu mình được sống lại năm mười sáu tuổi, nhất định sẽ buông bỏ mọi ân oán tình thù. "Ta thật nhớ mùa đông năm đó. Ước gì thời gian quay ngược lại, hoặc nếu như ta được sống lại năm mười sáu tuổi, ta nhất định sống chết cũng không rời khỏi người. Một thời cũng không lìa, một khắc.. cũng không xa." Và điều ước của hắn đã trở thành hiện thực. Không chỉ một mình hắn, mà còn vài nhân vật từng phạm sai lầm cũng được sống lại, đây chính là điểm vô cùng nhân văn của câu chuyện. Đọc Hỏa Phụng Hoàng, mình có cảm giác như đang xem một bộ phim điện ảnh. Ngôn từ tượng hình tượng thanh, sử dụng từ ngữ câu chữ giàu chất thơ làm cho mọi khung cảnh, mọi nhân vật xuất hiện trong truyện đều sống động, đẩy cảm xúc lên cao trào. Đọc truyện mình luôn được trải nghiệm với muôn vàn cảm xúc, khi thì vô cùng hài hước vô cùng vui vẻ, khi thì tức giận, lúc thì đau đớn vật vã cùng với mỗi một nhân vật. Truyện không chỉ có chuyện tình yêu của đôi nhân vật chính, mà còn có tình cảm gia đình, huynh đệ, phụ mẫu, sư đồ và cả tình người với nhau. Cốt truyện khá cuốn hút, tình tiết được khai thác triệt để, kết truyện giải quyết thỏa đáng mọi vấn đề. Bên lề một chút, đây là truyện do tác giả người Việt sáng tác nhưng tác giả đặt tên cho nhân vật mang hơi hướng cổ trang tiên hiệp, không sử dụng những họ của Việt Nam cho nên nhiều bạn sẽ không nghĩ đây là tác phẩm do người Việt sáng tác. Tác giả có vốn từ phong phú, tuy nhiên cũng bị ảnh hưởng khá nhiều của thể loại tiên hiệp Trung Quốc. Dù vậy, chỉ cần các bạn bỏ qua những yếu tố bên lề đó thì có thể thấy đây là một câu chuyện đáng để đọc cả về cốt truyện, nội dung, lẫn phương diện cảm xúc. Truyện được tác giả chia thành 58 chương, nhưng mỗi chương rất dài cho nên nếu tính theo lối thông thường thì có thể lên đến hơn cả trăm chương. Hôm nay mình xin mạnh dạn đề cử với bạn đọc một câu chuyện thú vị của một tác giả Việt có tâm như này. (Review Đam mỹ - Ngôn tình)   Mời các bạn đón đọc Hỏa Phụng Hoàng của tác giả Minh Nguyệt Vô Ưu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tuyệt Sắc Quốc Sư - Mê Dương
Quốc sư si tình bế quan khổ tu mười năm, cuối cùng cũng được gặp lại vị hoàng tử năm xưa chuyển thế. Quốc sư dung mạo tuyệt sắc, lại có đạo hạnh cao thâm, địa vị trong hoàng cung chí cao vô thượng, nhưng không hiểu sao y thân là hoàng tử, vậy mà mỗi khi nhìn thấy vị quốc sư được người người kính ngưỡng này lại chỉ có ý nghĩ muốn hung hăng chà đạp, nhìn thân hình thánh khiết phải khuất phục dưới thân mình mà nức nở cầu xin? Đền miếu thiêng liêng, tẩm cung u ám, cả hoàng cung to lớn đều bị ngọn lửa tình yêu cùng dục hỏa hừng hực thiêu đốt… Hai người từng sinh tử tương hứa (thề sống chết có nhau), kiếp này liệu có thể được bên nhau lần nữa? ***  Chứng kiến Vân Không có vẻ rất hưởng thụ để cho đệ đệ nằm ở trong lòng, Y Tuyết bỗng cảm thấy khó chịu như có ai đó bóp nghẹn tim y. Cái loại cảm giác đau lòng này… là lần đầu tiên Tiểu Tuyết Ly biết đến. “Thối Y Sương, ngươi mau xuống cho ta!” Y Tuyết lao tới kéo lấy hắn. “Ai nha, đau quá đi.” Y Sương đáng thương kêu đau, càng thêm dùng sức ôm chặt nam nhân: “Ca ca khi dễ ta, ngươi mau cứu ta với.” Vân Không không muốn thấy huynh đệ bọn họ đánh nhau, vội vàng khuyên nhủ: “Đừng kéo nữa, đừng kéo nữa, Tiểu Tuyết, sao ngươi thô lỗ với đệ đệ thế?” “Cái gì? Ta thô lỗ?” Y Tuyết giận đến dậm chân bình bịch: “Tên thối đạo sĩ chết tiệt, bây giờ có “tân” Ly là quên ngay “cũ” Ly hả?” Vân Không cười khổ: “Ngươi đang nói bậy bạ gì thế?” “Ta mặc kệ! Ta không cho phép ngươi ôm người khác! Các ngươi tách ra cho ta.” Y Tuyết lửa giận phừng phừng, tử mệnh nghĩ muốn chen vào giữa hai người. Vân Không thấy vẻ mặt giận dữ của y, đột nhiên vui mừng khôn xiết! Ha ha, thì ra Tiểu Bạch Miêu cũng biết ghen nha. Bây giờ ta phải cho ngươi nếm thử tư vị lúc nãy của ta mới được.   ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Sắc Quốc Sư của tác giả Mê Dương.
Song Hoa Điếm Đồng Nhân - Sương Hoa Dạ Ngâm - Thập Thế
Truyện được tác giả viết dựa trên bộ phim Sương Hoa Điếm là bộ phim thể loại BG khoác áo BL đầu tiên của điện ảnh Hàn Quốc, cũng có thể nói là phim BL khoác áo BG. Tóm lại, tác phẩm này đã làm cho tác giả Thập mỗ như bị sét đánh chết đi sống lại, rồi lại đánh chết lần nữa…Hãn. Thập mỗ vì vậy phẫn hạ quyết tâm, nhất định phải cấp Vương một người hạnh phúc sinh hoạt! Hết thảy mọi chuyện đều không phải từ một hài tử mà bắt đầu sao? Ta là như thế nào? Chuyên viết về sinh tử văn đó a. Cho nên, Vương, ngươi không thể làm cho nữ nhân sinh, vậy ngươi liền chính mình sinh đi! Thập mỗ ta nhất định sẽ thoả mãn nguyện vọng của ngươi, cho ngươi có thật nhiều con nối dòng, để ngươi cùng Hồng Lân không bao giờ nữa…xa nhau! Oa ha ha ha…… *** Một phi thuyền cực đại lẳng lặng đứng thẳng giữa vũ trụ. Phía dưới nó, chính là địa cầu mấy ngàn năm trước đã bị hủy diệt hoang phế. Tinh cầu lam sắc nguyên bản mỹ lệ, hiện tại trên bề mặt lại bị bụi đất màu vàng che lấp. Đại dương cực nhỏ bé tập trung ở hai cực nam bắc, cả tinh cầu ảm đạm không ánh sáng. Cùng so sánh với cố hương từng một thời huy hoàng, Maly càng thích Mặt Trăng ở bên cạnh kích thước không sai biệt lắm với căn cứ. Trong rất nhiều truyền thuyết từ xưa, nhân loại cũng không từ bỏ được sùng bái cùng yêu thích đối với ánh trăng. Nàng chống cằm nhìn vũ trụ bên kia cửa sổ, nhìn xem Mặt Trăng bên cạnh, lại nhìn địa cầu xa xa, trong lòng nghĩ buổi tối ở địa cầu ngắm trăng sẽ là cảnh sắc gì a? Đột nhiên máy truyền vang lên một tiếng minh địch (còi). Maly đứng dậy kiểm tra một chút, sau đó nhìn thấy chu vi máy truyền dần dần toát ra một kim sắc quang trụ (cột sáng màu vàng), một bóng người chậm rãi hiện ra. Nàng vui vẻ chào hỏi: “Hi, Len, lần này nhanh như vậy đã trở lại sao? Lão ca ta nơi đó hảo ngoạn không?” Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Len không có biểu tình gì, thản nhiên nói: “Hoàn hảo. Ái nhân cùng hài tử của ca ca ngươi cũng rất tốt, không cần lo lắng” “Nga, ta mới không lo lắng hắn, hắn là phúc hắc. Ha hả, Len, ta là hỏi ngươi ở thế giới của lão ca ta có gặp được chuyện gì hảo ngoạn không? Tỷ như… tinh thần lực cường hãn mỹ nam tử? Ánh mắt của Maly toát ra lục quang, cái loại ánh sáng này làm cho Len lưng có chút phát lạnh. Nói thật, trừ bỏ nữ nhi Dương Bảo Nhi của Rox ra, tối kinh khủng phải kể tới em gái Maly này của Ander. Nghe nói nàng là thành viên của một cái gì đó được gọi là『 Tổ chức Hủ 』, thâm niên rất lâu, là cấp nguyên lão (ối =))). Hơn nữa thường xuyên sử dụng một ít ngôn ngữ cổ quái, chờ một chuyện tình nào đó không hiểu, mỗi lần ánh mắt theo dõi hắn đều làm cho hắn phát lạnh. Len nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nói: “Nhi tử của Ander tinh thần lực rất cường hãn, hơn nữa thực tuấn mỹ, là một mỹ nam tử. Hai nhi tử của Rox cũng đều không tồi. Còn có Yam…” “Dừng dừng, ta không phải hỏi cái này. Ai, ngươi thật sự là thiên nhiên ngốc” (ý là ngốc trời sinh) Maly cảm thấy công tác tẩy não Len so với lão ca nàng còn khó làm hơn. Phải biết rằng giống như lão ca phúc hắc siêu cấp A tinh anh của nàng, từ nhỏ đến lớn tiếp thu nàng tẩy não không ngừng, thành công thoát khỏi biến thành một các băng sơn (núi băng). Nhưng là gặp được Len thiên nhiên ngốc như vậy, lại làm cho nàng có một loại cảm giác vô lực giống như dùng nắm tay đấm vào bông vải. ... Mời các bạn đón đọc Song Hoa Điếm Đồng Nhân - Sương Hoa Dạ Ngâm của tác giả Thập Thế.
Mạch - Thanh - Huyễn Ái Vô Ái
Ở hiện đại, Tiếu Mạch không được cha mẹ thương yêu, vì y là đứa con ngoài ý muốn, vì y họ buộc phải lấy nhau. Tiếu Mạch khao khát hạnh phúc, tìm kiếm hạnh phúc không mệt mỏi và Lâm là người cho y hạnh phúc, nhưng không bao lâu sau, y phát hiện Lâm phản bội y. Hạnh phúc tan vỡ, thất vọng tràn trề, Tiếu Mạch bị tai nạn xe cộ, linh hồn xuyên về cổ đại, nhập vào ngũ hoàng tử Ly Thanh. Ly Thanh cũng giống như Tiếu Mạch, bọn họ là kết quả của những cuộc say rượu, là những đứa trẻ không được hy vọng sinh ra. Ly Thanh là ngũ hoàng tử Nhật Diệu quốc, nhưng bị hoàng tộc khinh rẻ, bởi vì y không có năng lực của hoàng tộc, lại bị câm điếc, không được ai thương yêu, hạ nhân cũng chẳng kính trọng, nhưng y cũng khát khao hạnh phúc. Đồng cảm với Ly Thanh, Tiếu Mạch tự nói rằng, hạnh phúc không cần chúng ta thì chúng ta chẳng cần hạnh phúc. Nhưng thế giới riêng của Tiếu Mạch lại bị người phá vỡ. Người đó chính là Ly Nhật Diệu, đế vương Nhật Diệu quốc, phụ hoàng của thân xác Ly Thanh, chính Ly Nhật Diệu đã phá bỏ phòng tuyến của Tiếu Mạch, làm cho Tiếu Mạch mở cửa trái tim lần nữa. Tiếu Mạch lại lần nữa muốn có được hạnh phúc thân tình, và Ly Nhật Diệu nguyện ý trao phần tình cảm đó cho y, nhưng kết quả cuối cùng hắn lại thất hứa, hắn không muốn làm phụ thân tốt, hắn muốn làm hảo ái nhân. *** “Tiểu tử kia!” Khinh gọi, Ly Nhật Diệu nắm tay Tiếu Mạch để lên trên ngực hắn, tay kia hơi run rẩy bỏ vào miệng, giống như nhấm nháp mĩ vị, một chút lại một chút hấp duẫn, liếm dính. “Phụ hoàng…..Ô…..” Tiếu Mạch cảm thấy đầu lưỡi Ly Nhật Diệu như mang theo điện lưu, ngón tay bị hắn liếm qua tựa như bị điện giật. “Không…..Ân ~~ phụ hoàng…..” Cảm giác này làm cho Tiếu Mạch hoảng hốt, muốn rút tay về, nhưng bị Ly Nhật Diệu nắm thật chặt. “Đừng sợ, tiểu tử kia! Tin tưởng trẫm, trẫm sẽ không thương tổn ngươi!” Đem tay Tiếu Mạch dán lên trên mặt nhẹ nhàng cọ xát, Ly Nhật Diệu ánh mắt càng thêm mãnh liệt. “Tiểu tử kia…..” Trên người Tiếu Mạch trắng nõn, Ly Nhật Diệu dùng đôi môi lửa nóng ngậm quả ô mai tiên diễm, tay trái đùa bỡn quả hồng anh trước ngực Tiếu Mạch, nhìn thấy chúng nó đỏ tươi đứng thẳng trong tay mình, Ly Nhật Diệu rất có cảm giác thành tựu. Tay phải dọc theo thân hình Tiếu Mạch trượt vào giữa hai chân. “A ~~” Tiếu Mạch khó chịu dục vọng ngẩng đầu, hai chân muốn kẹp lại. “Ân ~~ buông tay a! Phụ ~~ a ~~ hoàng…..Ô…..” Cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người kia, Ly Nhật Diệu nắm dục vọng Tiếu Mạch trượt động, chợt nhanh chợt chậm, khi thì trọng khi thì khinh, còn không thì xẹt qua điểm thủy quang tràn ra kinh khẩu, ánh mắt tham lam đem mị thái Tiếu Mạch động tình cất chứa. ... Mời các bạn đón đọc Mạch - Thanh của tác giả Huyễn Ái Vô Ái.
Kiếm Tu Lãnh Loại Tốc Thần Pháp - Khải Tát Nguyệt
Đây là một chuyện xưa về việc tu kiếm lên con đường NP thần thánh… Thiên chi kiêu tử Lâm Phương Sinh trên đường tu hành ngoài ý muốn gặp gỡ một con yêu quái, từ nay đi theo con đường tu kiếm bất đồng với thiên hạ…. “Sư tôn người đừng như vậy…” “Sư huynh đừng như vậy…” “Súc sinh cút ngay!” “Sâu quá…” Về cơ bản, đây chính là phương pháp tu hành vô cùng mới lạ a~ Nhân vật chính: Lâm Phương Sinh Nhân vật phụ: Hách Liên Vạn Thành, Chinh Mạc, Tư Hoa Quân, Viêm Dạ,.. *** Ngày Huyền Xương diệt quốc ấy, cũng trùng vào ngày sinh thần chín tuổi của Mục Thiên Hàng. Thiên tử vốn không cótuổi thơ, mẫu phi Mục Thiên Hàng vì bị đế quân chán ghét mà vứt bỏ, ngay cả lúc sinh hạ long mạch cũng không được đoái hoài. Cung đình thâm sâu, người người tâm kế, gọn lại là nâng cao dìm thấp, Mục Thiên Hàng tuy tuổi nhỏ đã nếm trải thế nào là nhân tình ấm lạnh, lòng người dễ đổi thay. Khi Mục Thiên Hàng sáu tuổi, hắn được đưa tới trường thái học, chia lìa cùng mẫu phi. Thiên tử Huyền Xương kia nhiều kẻ nối dòng, chỉ riêng hoàng tử công chúa cùng tuổi Mục Thiên Hàng đã có sáu, bảy đứa, cho nên kẻ không được sủng ái như Mục Thiên Hàng, từ lúc sinh ra đến nay thật chưa từng nhìn thấy long nhan. Mục Thiên Hàng đương nhiên không chuốc khổ, mỗi ngày chăm chỉ đọc sách, luyện võ, được thị vệ thiếp thân là Lâm Tụng chăm nom cho thì càng muốn thành niên, làm ra chút sự nghiệp, để cho mẫu phi ốm yếu có thể được sống thoải mái hơn. Nhưng mà tâm nguyện rất rất nhỏ ấy của hắn, cuối cùng vẫn không thể trở thành sựthật. Năm Mục Thiên Hàng tám tuổi, bốn phía Huyền Xương nạn loạn nổi lên, bộ tộc Công Dã tự xưng là hậu duệ của rồng, khởi binh từ Đại Uyên đến, thế như chẻ tre. Nội triều Huyền Xương thì rối loạn, ai ai cũng thấy bất an, người nào còn rảnh lo lắng cho một phi tần bị thất sủng? Ngay khi mẫu phi bệnh nặng khó ngờ, Mục Thiên Hàng nhằm ngay giữa lúc thiên tử bàn luận chính sự giữa triều mà quỳ gối xuống chân thiên tử, khẩn cầu phụ hoàng cho hắn được vào cung gặp mẫu phi. Nhưng đúng lúc ấy quân Huyền Xương vừa thua trận, hoàng đế đương cơn tức giận, không ai dám lấy cái việc nhỏ ấy để phiền nhiễu ông ta. ... Mời các bạn đón đọc Kiếm Tu Lãnh Loại Tốc Thần Pháp của tác giả Khải Tát Nguyệt.