Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trẫm Thật Mệt Tâm

Tên khác: TÂM TRẪM THẬT LÀ MỆT Tác giả: Mộc Yêu Nhiên Thể loại: Cổ đại, cung đình, nữ phẫn nam trang, nam chính trọng sinh, là vị vua lầy nhây level max, cường, hài, sạch, sủng, HE. Độ dài: 138 chương Tình trạng: Hoàn edit. Văn án: Trẫm sau khi bị bẻ cong mới biết được đối tượng mình yêu thích lại là một nữ nhân. Trẫm sau khi trọng sinh, mặc dù biết thần tử của mình chính là nữ nhân nhưng lại cố tình giả vờ là không biết. Trẫm kế vị nhiều năm nhưng vẫn còn là trai tân. *** Thái giám đại tổng quản bê một khay thẻ bài và hỏi: “Bệ hạ, đêm nay người muốn lật thẻ bài của vị tiểu chủ tử nào?” Trẫm nhìn mấy tấm thẻ bài bằng ngọc kia liền sâu kín nói: “Có thể lật thẻ bài của Thẩm ái khanh sao?” Thái giám đại tổng quản: “….” Bệ hạ, Thẩm đại nhân là nam nhân nha! *** Thẩm Ngọc đang muốn cởi bỏ buộc ngực để tắm gội thì lại luôn cảm giác có người đang nhìn trộm nàng… Bệ hạ phía trên nóc nhà: Ái khanh ơi là ái khanh, ngươi hãy nhanh chóng tiến hành bước tiếp theo a!!! --- Một Hoàng đế yêu thầm một người “nam nhân” suốt 8 năm trời, tự cong đến uất nghẹn bản thân, sưu tầm đầy một rương “tài liệu” nam nam, lại không dám tỏ bày sợ làm cho người kia nhục nhã tự sát. Chỉ đến khi Hoàng đế trúng độc nằm liệt giường suốt mấy năm, chỉ còn chút hơi tàn người kia mới áy náy mà thú nhận là nữ phẫn nam làm cho nội tâm Hoàng đế bùng nổ: đến khi trẫm sắp chết khanh mới chịu nói, trẫm đã nằm co quắp trên giường rồi, muốn đứng dậy cũng không nổi nữa rồi!!!! Mở đầu câu chuyện là cái chết của hoàng đế Phương Duệ, đăng cơ 8 năm đâu ai ngờ có một ngày vị minh quân lỗi lạc ấy lại chết trên tay mẫu thân thân sinh của mình bởi một loại độc hạ suốt 8 năm, ăn mòn ngũ tạng.  Trước khi chết, Phương Duệ được người “nam nhân” mình thầm thương thả cho một tin vừa vui vừa giận rằng người kia là nữ nhân. Hoàng đế vui vì mình không có đoạn tụ, lại cực kì tức giận vì nếu sớm biết nàng là nữ, chàng đã không ôm xuân cung đồ nam nam yy suốt 8 năm, giờ chàng sắp chết nàng nói cho chàng biết để làm chi nữa.  Có lẽ chấp niệm đem tiêu hủy đống “tài liệu nam nam” kia quá lớn, muốn đem chúng đổi thành nam nữ, hay nói đúng hơn là vấn vương người đó,  Phương Duệ được trọng sinh về năm năm trước, lúc mọi chuyện chưa đến mức không thể vãn hồi. Đời này của Phương Duệ chỉ có ba mục đích, thứ nhất là lật đổ Thái hậu, thứ hai là đưa Thẩm Ngọc tiến cung và thứ ba là làm một đời minh quân, tối thiểu là phải trở thành một minh quân trong suy nghĩ của dân chúng và Thẩm Ngọc. Vậy Thẩm Ngọc của Phương Duệ là ai?  Thẩm Ngọc, người giống như tên là một văn nhân ôn nhã như ngọc, trầm tĩnh uy nghi.  Thẩm Ngọc đỗ trạng nguyên khi rất trẻ, một đường làm thân tín của Hoàng đế đến chức Thái Thường Khanh. Thẩm Ngọc là nữ, vì sự hưng thịnh của phủ Thái Bảo, của gia tộc, vì sự ích kỷ của người lớn, hai mươi năm qua nàng chưa từng được sống dưới thân phận thật sự của mình. Truyện không đặt nặng vấn đề chính sự mà chỉ là quá trình “truy hậu” của Phương Duệ. Đầu tiên là vứt bỏ tôn nghiêm mặt mũi tìm cách phá bỏ sự xa cách vì đạo quân thần của Thẩm Ngọc, sau đó nói cho nàng rằng mình đã biết bí mật của nàng rồi, từng bước phá vỡ từng lớp áo giáp, từng giới hạn của nàng, đem chính mình nhét vào lòng Thẩm Ngọc, đến khi nào người thương tình nguyện vào cung thì mới thôi. Sống lại một lần, Phương Duệ mặt nào cũng mạnh hơn đời trước . Từ nghe, nhìn, văn, võ đến cả mặt cũng dày hơn hẳn, kinh nghiệm đeo bám rình mò tôi luyện suốt 8 năm cũng không phải nói bỏ là bỏ được: “Có thể từ cổng Nam Cung đi thẳng ra ngoài khoảng nửa nén hương rồi rẽ trái đi thêm một nén hương rồi lại rẽ phải đi thêm nửa nén hương nữa là đến phủ Thái Bảo, trong phủ Thái bảo sẽ có một người tên là Thẩm Ngọc”. rồi thì leo tường dỡ ngói nhìn trộm đến thuần thục, nhắm mắt lại cũng biết đường đi từ phòng tắm đến phòng ngủ của Thẩm Ngọc :v Khi chưa vạch mặt với nhau, Phương Duệ thích nhất những lúc Thẩm Ngọc hành lễ, lúc đó y có thể đường đường chính chính đỡ vai sờ tay ăn đậu hũ =) Theo cá nhân mình thì Phương Duệ đúng là một vị vua “ngộ nghĩnh” và có phần đa nhân cách tâm thần phân liệt, trước mặt quần thần Phương Duệ diễn xuất ngang tầm ảnh đế: uy nghi mặt lạnh, bá đạo nói một không nói hai, mưu mô tài trí vô cùng; còn ở trước mặt Thẩm Ngọc, Phương Duệ bắt đầu lộ bản chất: không cần thể diện, vô sỉ, nhây lầy và thích chiếm tiện nghi.  Đây đơn giản là một câu chuyện tình yêu gà bông ngây ngô của hai nhân vật chính, do là truyện trọng sinh nên mọi biến cố đều được biết trước và xử lý ổn thỏa, nếu bạn muốn thư giãn với một câu chuyện nhẹ nhàng và đáng yêu thì đây là một lựa chọn tuyệt vời. --- Phương Duệ biểu hiện chính trực, nhìn về phía Dung Thái, giống như có đồ vật rất quan trọng muốn giao cho hắn: "Dung Thái, trẫm yêu thích tìm kiếm cái lạ ngươi cũng biết, nhưng mà, hiện tại trẫm cũng nên kiên định, đồ vật trong đây, ngươi giúp trẫm xử lý, không nhiều lắm, chỉ có mười bản." Dung Thái: "..." Hắn thật sự muốn biết bệ hạ nói không nhiều lắm chỉ có mười bản, vậy bao nhiêu bản mới gọi là nhiều? Lúc đem hộp gỗ đưa cho Dung Thái, hắn vẫn còn luyến tiếc, rốt cuộc hộp gỗ này đã theo hắn suốt tám năm trời, nói như thế nào thì bên trong cũng tràn đầy hồi ức của hắn cùng Thẩm Ngọc. Hắn nhất định từ nay về sau đi đúng quỹ đạo, nếu còn lưu luyến những vật này, Phương Duệ sợ đến cuối cùng hắn vẫn cong. Đem hộp gỗ đặt lên tay Dung Thái, Phương Duệ nghiêm trang nói: "Nhớ kỹ mang hộp gỗ này trả lại cho trẫm.   Dung Thái: "..." "Còn nữa, tìm mấy bản bình thường mang tới đây" Dung Thái lộ ra nghi hoặc, khó hiểu hỏi: "Bệ hạ, như thế nào là bình thường?" Bệ hạ nghiêm trang: "Nam nữ hoan ái." Dung Thái: "..." Hắn có nên tìm cho bệ hạ một thái y? ___________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Hạ Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Khải Nguyên năm thứ mười ba. Hồng đế băng hà, hoàng trưởng tử là thái tử Phương Duệ lên ngôi kế vị. Nói đến vị thái tử này, cũng là nhân vật truyền kỳ, thân mẫu có phân vị phi. Nhưng vì hoàng hậu vô tử, cho nên hắn mới được ký danh dưới danh nghĩa của hoàng hậu, trở thành hoàng trưởng tử. Tuổi còn trẻ lại học phú ngũ xa, long chương phượng tư, khí chất tự nhiên. (Yul: học phú ngũ xa nghĩa là học năm xe sách, học rộng hiểu nhiều, tri thức phong phú. Long chương phượng tư nghĩa là phong thái xuất chúng) Tại vị tám năm, để lại một đoạn truyền kỳ. Đêm đã khuya, nguyệt sáng như gương. Bên ngoài Đại Nguyên Điện truyền đến từng trận tiếng khóc, trong điện lại an tĩnh như không có người. Nếu kim rơi trên mặt đất, có lẽ cũng có thể nghe tiếng. Phương Duệ là hoàng đế, đăng cơ tám năm, cũng bị người bẻ cong tám năm. Suốt tám năm này, hắn bị bẻ đến nổi so với cái móc còn cong hơn, ngay lúc sắp chết, mới biết người hắn lén lút thích, lại là...... Nữ nhân! - Lúc phụ thân thần chuẩn bị thành thân thì bị ngã ngựa chết, mẫu thân thần là thông phòng, đang mang thai, lão phu nhân đem mẫu thân thần nhốt vào phòng chứa củi, chuẩn bị lạc thai (phá), nhưng tin tức phụ thân thần té ngựa bỏ mình truyền đến phủ, tổ phụ nghe xong tin dữ liền phun máu ngất xỉu, sau đó bệnh không dậy nổi, Thẩm gia không thể vô hậu, cho nên, vì muốn tổ phụ cố gắng chịu đựng, tổ mẫu mới nói với tổ phụ, mẫu thân thần đã có thai, chỉ là lúc thần được sinh ra, tổ phụ rất thất vọng, tâm trí rối bời không thể suy nghĩ thấu đáo, cho nên mới có thể nghĩ ra chuyện hoang đường như thế này. Phương Duệ không nói lên lời, nhất định hắn nghe nhầm. - Bệ hạ, thần tự biết mình mang tội không thể tha, dám lừa gạt người lâu như vậy, thần chỉ cầu bệ hạ nhẹ tay xử lý Thái Bảo Phủ, mặc kệ bệ hạ xử trí thần như thế nào, thần cũng không có nửa câu oán hận. Phương Duệ nhìn về phía Thẩm Ngọc đang quỳ ở mép giường, vẻ mặt bình tĩnh nói: - Thẩm ái khanh, rót cho trẫm một ly trà. Mời các bạn đón đọc Trẫm Thật Mệt Tâm của tác giả Mộc Yêu Nhiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Câu Hồn Ngọc - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… *** Tiếp nối thành công của tập 1 Viên Nguyệt Quan Âm, ở tập này trong văn phòng thám tử Vạn Năng vừa mới mở đã tiếp nhận ngay một vụ án mạng, xui xẻo không để đâu cho hết, thân phận của người chết lại vô cùng nhạy cảm, Thẩm Ngọc Thư và Tô Duy không thể tùy ý đào xới mọi bí mật của thân chủ nhưng lại phải tìm ra kẻ giết người nọ là ai, quả thực khó xử vô cùng. Có điều khó mấy cũng phải giải quyết, bởi tên trộm Câu Hồn Ngọc - kẻ được giang hồ xưng tụng là hiệp đạo chuyên cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo - vừa tái xuất. Tô Duy muốn cho tất cả mọi người biết, ở Bến Thượng Hải này chỉ có một vị hiệp đạo duy nhất, đó chính là Tô Thập Lục! Cứ như vậy, vụ án này được đặt tên là Câu Hồn Ngọc… *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Câu Hồn Ngọc của tác giả Phàn Lạc.
Viên Nguyệt Quan Âm - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… Tập đầu tiên của series truyện là về một vụ án xoay quanh bức tượng Viên Nguyệt Quan Âm kì bí… *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Viên Nguyệt Quan Âm của tác giả Phàn Lạc.
Bạn Gái Máy In Tiền Của Tôi - Thời Kính
Trình Bạch, nữ, luật sư nổi tiếng, biệt danh: máy in tiền. Biên Tà, nam, tác giả viết sách bán chạy, tuyệt chiêu: "viết bừa cmn đi". Hai tháng trước, Biên Tà nói đầy lẫm liệt trong cuộc họp báo phát hành sách mới: "Biên Tà tôi dù có bị kiện đến chết cũng tuyệt đối không tìm loại "thầy cãi cò" như cô ta để kiện cáo." Hai tháng sau, để lấy tài liệu cho sách mới, anh chàng khóc lóc đau khổ trở thành trợ lý trông rõ tội bên cạnh Trình Bạch: "Chào luật sư Trình, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn." Ngày đầu tiên đi làm, anh mở baidu. [Làm trợ lý cho sếp nữ có trải nghiệm thế nào?]   Kết quả tìm kiếm: [Chuyên mục tình cảm: Làm thư ký cho sếp nữ, uống rượu xong, rốt cuộc tôi đã bị...] Biên Tà sốc: Còn có chuyện tốt cỡ đó?! Sau đó ngẩng đầu, phát hiện "sếp nữ" đã đang đứng trước mặt anh một lúc lâu, cô nhếch khóe môi, nói không mặn không nhạt: "Tác giả lớn, tối nay có buổi xã giao, anh biết uống rượu chứ?" Note: 1. Truyện hiện đại nhẹ nhàng, nữ chính bạo, nam chính "vả mặt". 2. Các vụ án có tham khảo bên ngoài, nhân vật không giữ nguyên gốc." Mời các bạn đón đọc Bạn Gái Máy In Tiền Của Tôi của tác giả Thời Kính.
Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu - Đằng La Vi Chi
Văn án:  Lớp mười năm ấy, Đào gia nhận nuôi một cậu trai nông thôn nghèo. Cậu ta yên lặng, thành tích tốt lại có chí cầu tiến. Chỉ có Đào Nhiễm biết, cậu ta không phải thứ tốt gì. Mỗi ngày Đào Nhiễm đều muốn bóp chết cậu ta cho rồi, người này vừa nhìn đã biết là người xấu, nếu sau này hắn thành công, Đào gia chúng ta liền xong đời rồi. Nhưng mà cô không biết, tên nhóc bại hoại cô ghét cay ghét đắng lại thầm mến cô. ~ Ngụy thiếu cảm thấy một người xấu xa lại vô tâm vô cảm như hắn. Hiếm khi chịu đựng một người làm trời làm đất, lại còn cảm thấy cô ấy dễ thương. Muốn trao trái tim cho em, em lại không cần. Em sẽ phải trả giá đắt đấy. Nhiễm Nhiễm đông thăng, nhật lạc Tây Trầm. Từ khi gặp em, anh không thể yêu ai khác nữa. *** Những đứa trẻ có thành tích kém thường không thích bị cha mẹ so sánh mình với người cùng lứa có thành tích tốt. Đào Nhiễm chính là đứa trẻ học kém đó, thành tích của cô “không đến nỗi nào” chỉ mới thứ hai từ dưới đếm lên, còn người học giỏi kia là học bá một vùng đứng đầu cả huyện.  Huống hồ Đào Nhiễm còn bị mẹ mình bắt phải theo người ta học tập, phải đối xử tốt với người ta, người mà ngay từ cái nhìn đầu tiên cô đã thấy không phải người lương thiện. Đào Nhiễm cảm thấy mình rất oan ức và đáng thương, không ai tin lời cô rằng hắn ta xấu xa cả. Ngụy Tây Trầm năm ấy được Đào gia đứng ra làm người giám hộ, chuyển từ thôn quê lên Cẩm Thành học tập, thành tích đứng đầu, là học bá thi cử điểm tuyệt đối. “Người lớn lên đoan chính, mi thanh mục tú, hiểu chuyện lại lễ phép.” Nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc của Ngụy Tây Trầm, tác giả rất có tâm khi gắn tag cho anh một cách cực chính xác “Nam chính lúc trước là nông thôn tâm cơ boy, sau này là bá đạo tổng tài”. Chính xác là tâm cơ boy cộng với đại ca giang hồ. Sau khi bị Đào Nhiễm nhìn thấy Ngụy Tây Trầm đang đánh nhau, anh cũng không buồn che giấu bản tính “xấu xa” của mình nữa.  Đào Nhiễm là con gái rượu của một gia đình giàu có, cô xinh đẹp ngọt ngào, sống ngây ngô và có phần hơi ngốc. Từ lần đầu tiên nghe mẹ mình kể về tên “con nhà người ta” Ngụy Tây Trầm kia, Đào Nhiễm đã không có chút ấn tượng tốt nào, cô đã “cảm nhận” được tên kia không tốt đẹp gì. Và thật sự tên kia không có ý tốt thật, hắn vậy mà lại yêu thầm cô mấy năm rồi. Từ một câu nói: “Tuy rằng giọng cậu khó nghe, tính tình thì hung dữ, nhưng cậu là người đẹp nhất trong bọn họ, tôi phải cùng cậu làm bạn bè” đầy tính nhan khống của Đào Nhiễm ba năm trước, Ngụy Tây Trầm liền trầm luân.  Đối với Ngụy Tây Trầm, Đào Nhiễm là một ánh trăng sáng, mười mấy năm trước cuộc đời anh không có ai như vậy, cô mang một thân phận cao quý nhưng dễ gần lại đáng yêu, cô ngây ngô nhưng không hề ngốc nghếch, cô sống vui vẻ đến vô tư, cô là những gì mà Ngụy Tây Trầm phải ước ao.  Phía sau Ngụy Tây Trầm là câu chuyện về một vùng quê bị bỏ quên, nơi mà tồn tại tất cả mặt xấu của cuộc sống, nơi sống của những người nghiện ngập tù tội bỏ trốn, nơi của những cô gái làng chơi hết thời, nơi của những người bị xã hội chối bỏ. Những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên ở đấy có sinh mạng không bằng cỏ rác, sinh ra trong xã hội thối nát, lớn lên nhưng không thấy được ngày mai, đầy rẫy bất công và nguy hiểm.  Ở đấy muốn thay đổi vận mệnh chỉ có một con đường - học tốt và thoát khỏi nơi đó, anh học thật tốt và dùng nắm đấm ép buộc bọn nhóc nơi đó phải đi học, đến nỗi tên nhóc có điểm thấp nhất bị phạt thì điểm số còn cao gấp đôi Đào Nhiễm.  Tuy đã thoát khỏi vùng đất đáng sợ đó nhưng Ngụy Tây Trầm vẫn mang trong mình sự tự ti, sợ Đào Nhiễm ghét bỏ, sợ cô lại bỏ đi quên đi mình. Nên khi yêu đương Ngụy Tây Trầm rất nhạy cảm và có ý chiếm hữu cực cao, sợ bị tổn thương nhưng lại không ngừng đuổi theo Đào Nhiễm.  Ngụy Tây Trầm không phải một nam chính thanh xuân dương quang rạng rỡ, anh là một mảnh khác chững chạc và đen tối. Mình kể nghe có vẻ Ngụy Tây Trầm rất đáng thương, rất cần được yêu thương, nhưng mình xin đính chính Ngụy Tây Trầm xuất thân đáng thương thật nhưng tính cách rất là đáng đánh   Mời các bạn đón đọc Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu của tác giả Đằng La Vi Chi.