Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Động Tâm Vì Em

Lưu ý:   - Truyện rất thích hợp cho những trái tim cần ủ ấm bởi yêu thương và đang lạc lối trong tình cảm. - Truyện xúc động, mỗi chương đều có thể khiến bạn rơi nước mắt, cần chuẩn bị khăn giấy. - Truyện có gắn tag ngược nhưng không phải ngược cẩu huyết do nam nữ chính gây ra, mà trong ngược chính là cực sủng. Yên tâm nhảy hố nha. Văn án:   Tô Kiều gặp lại Tần Hiển lần nữa, là tám năm sau.   Trên hành lang tối tăm của quán bar, anh một thân tây trang màu đen, dựa vào tường, trong tay kẹp thuốc lá, một đôi mắt đen nhánh, nặng nề mà chăm chú nhìn cô.   Thật lâu sau, anh bỗng cười, “Tô Kiều, đem lão tử ngủ xong liền một chân đá văng, em cũng thật lợi hại.”   Tô Kiều: “...” *** Tô Kiều là một cô gái nhỏ xinh đẹp kiên cường sinh ra ở vùng quê nghèo khó. Từ nhỏ, Tô Kiều đã chịu rất nhiều uất ức khổ sở bởi bà và mẹ đều không yêu thương cô. Họ luôn đối xử bất công, dành cho em trai cô mọi thứ tốt nhất, cho dù cô phải chịu thiệt thòi như thế nào.   Khi ấy, Tô Kiều còn bé nhưng lại ngoan ngoãn hiểu chuyện rất nhiều. Thế nhưng, chỉ vì là thân con gái mà mẹ bắt buộc cô phải nghỉ học đi làm để giúp em trai theo học tiếp. Cho dù, đứa em đó không hề thích học và thành tích rất kém.   Ở tuổi 16, lứa tuổi đáng ra nên nhận được yêu thương sủng ái và che chở từ mọi người thì Tô Kiều đã bắt đầu dấn thân vào cuộc sống đầy khắc nghiệt. Không bằng cấp, không sức khỏe, không có bất cứ thứ gì để có thể bám víu… Tô Kiều chỉ có thể xin làm những công việc trong nhà hàng hay quán bar.   Làm việc trong môi trường đầy thị phi đó, Tô Kiều đã nhìn thấu rất nhiều việc, rất nhiều sự đời. Cô chỉ muốn chăm chỉ kiếm tiền, cũng chưa từng hy vọng những thứ quá xa vời gì. Thế nhưng, nơi bùn lầy đó, vẫn luôn có những bàn tay ma quỷ muốn nhuộm bẩn cô gái đơn thuần xinh đẹp.   Có người nói, trong những khoảnh khắc nguy nan nhất của cuộc đời, nếu có một ai đó chìa tay ra cứu lấy bạn, thì về sau người ấy chính là tất cả với bạn. Vì thế, ở giây phút Tẩn Hiển xông vào phòng nhỏ đem cô thoát khỏi tên cưỡng bức xấu xa kia thì cô liền biết cả cuộc đời của mình sau này, chỉ có thể là anh.   Tần Hiển vốn chỉ tình cờ đi ngang qua căn phòng ấy, vẫn biết đây không phải là chuyện của bản thân. Nhưng khi anh nghe tiếng cầu cứu thê lương của cô gái vọng ra liền nảy sinh trắc ẩn. Bởi vì, dường như cô ấy đang rất tuyệt vọng.   Lần đầu tiên Tần Hiển nhìn thấy Tô Kiều thì đó là một cô gái cho dù bị lấm bẩn bởi máu vẫn rất xinh đẹp. Trong ánh mắt của cô là sự quật cường và gan lỳ không cách nào lý giải. Cô được anh cứu thoát, lại như nổi điên muốn giết tên xấu xa kia. Chỉ đến khi bị câu nói của anh thức tỉnh liền nhẹ giọng nghe lời như một chú mèo dịu ngoan. Cô bảo “Cô không được đi học”. Tần Hiển như bị cái gì đó nhéo mạnh vào tâm… Cô, thành thật và kiên cường đến mức khiến người khác đau lòng.   Nhìn cô chật vật đến đáng thương, anh liền cởi áo khoác choàng lên vai cô. Và vận mệnh dường như bắt đầu từ giây phút ấy. Chiếc áo ấm áp như bao trọn trái tim lạnh lẽo cô độc của Tô Kiều. “Vận mệnh thì có thể né tránh nhưng duyên phận thì không thể né tránh được.”(*) Và duyên phận của Tô Kiều - Tần Hiển chính là như vậy.   Tô Kiều là một người hiểu chuyện, nhận ơn thì phải đáp trả. Vì thế, cô hàng ngày đều đi trường học chờ gặp Tần Hiển, nói lời cảm ơn, trả lại anh áo khoác, mời anh một bữa cơm. Cô đứng cô đơn dưới ngọn đèn vàng, chiếc bóng trải dài, sự tịch mịch toát ra từ hơi thở. Tần Hiển nhìn thấy, bỗng đau lòng cô gái nhỏ, cũng không biết bản thân động tâm mất rồi.   Sau sự việc hôm ấy, Tô Kiều bị nhóm kẻ xấu kia trả thù và quấy rối khắp nơi. Tần Hiển vẫn luôn bên cô, tìm mọi cách giúp đỡ. Chẳng biết từ khi nào, khoảng cách của cả hai đã thu hẹp đi rất nhiều. Tần Hiển muốn đem cô gái nhỏ này về bên cạnh, chở che cho cô hết thảy mọi sóng gió trên đời.   Nhưng Tô Kiều là một người vô cùng lý trí, cho dù biết bản thân đang dành cho Tần Hiển những tình cảm đặc biệt thì cô cũng không dám hy vọng gì nhiều. Bởi vì bọn họ vốn dĩ thuộc về hai thế giới khác nhau.   Vì thế, Tô Kiều muốn đẩy Tần Hiển về lại thế giới của anh. Nhưng đáng tiếc đã muộn mất rồi. Khi Tần Hiển từ thành phố lớn chạy về vùng quê nhỏ, băng qua quãng đường tăm tối tìm thấy Tô Kiều ngồi khóc trong bóng đêm và ôm lấy cô thì mọi thứ đã không còn có thể cứu vãn được nữa.   Tần Hiển cứ thế từng bước xâm nhập vào cuộc sống của cô, không chịu đi nữa. Vậy nên, anh đem cô về nhà, cho cô một đêm trừ tịch đón năm mới ấm áp nhiều niềm vui. Cô thích thứ gì anh đều cho, cô muốn anh dạy gì anh đều nhận lời, học đàn dương cầm, đọc sách thi đại học… Bởi, nụ cười của cô là tất cả đối với anh.   Thế nhưng, cho dù bản thân Tô Kiều cố gắng nỗ lực như thế nào thì vẫn có những kẻ xấu muốn vạch rõ ranh giới của cô và anh. Bọn họ đều cho rằng cô là vết nhơ nên gột bỏ của Tần Hiển. Thời gian ấm áp hạnh phúc chưa được bao lâu thì bố mẹ của Tần Hiển từ nước ngoài trở về, kéo theo rất nhiều biến cố và bi thương.   Bà ta cho rằng Tô Kiều không hề xứng đáng với đứa con trai ưu tú nổi bật của mình, rằng cô chỉ là một đứa xuất thân từ quê nghèo không học vấn, từng làm nơi bẩn thỉu. Vì thế, bà muốn cô chia tay Tần Hiển, nhất định phải biến mất khỏi cuộc đời anh. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Tô Kiều khi ấy, không có bất cứ thứ gì trong tay để có thể chứng tỏ được tình yêu và bản thân mình. Bởi vì, bà ta nói đúng. Cô không xứng với người hoàn hảo như anh. Thế nên, Tô Kiều cầu xin những tháng ngày cuối cùng bên anh, đến sinh nhật cô thì sẽ rời anh mà đi.   Mọi người vẫn thường nói, tình yêu tuổi trẻ vốn dĩ chỉ là những tình cảm bồng bột không bền lâu, thời gian sẽ xóa mờ tất cả. Nhưng có những mối tình, một lần rung động chính là cả cuộc đời.   Lúc ấy, thời gian là vết tích, từng ngày khắc vào lòng cả hai những yêu thương ấm áp. Tô Kiều muốn dành trọn mọi giây phút còn lại cho anh. Còn Tần Hiển đã vẽ nên ngôi nhà nhỏ của mình và cô. Ở đó, cô sẽ là vợ anh, hàng ngày nấu cho anh những bữa ăn ngon. Anh dạy cô đánh đàn, dạy cô học, đưa cô đi du lịch khắp nơi. Ngày lễ, sinh nhật, năm mới… ở mỗi khoảnh khắc quan trọng đó anh sẽ không để cô cô đơn một mình nữa.   Thế nhưng, sự khắc nghiệt của vận mệnh lại khiến họ không thể bên nhau thêm nữa. Tô Kiều thực hiện lời hứa mà rời đi, để lại cho Tần Hiển những tháng ngày chìm trong đau thương tuyệt vọng nhất.    Nước mắt rơi.  Hạnh phúc tan vỡ.  Ly biệt day dứt.   Người điên cuồng tìm kiếm và chờ đợi. Người đem đau thương nén vào đáy lòng. Tám năm chia xa, biền biệt phương trời…   Giờ đây, Tô Kiều đã không còn là cô gái nhỏ mặc người ta dùng lời lẽ để khinh bỉ coi thường nữa rồi. Cô đã trở thành một người có được tất cả mọi thứ trong tay. Cô biết đánh đàn, cô đọc nhiều sách, cô theo học trường tốt nhất, cô có nhà hàng quán bar, cô có rất rất nhiều tiền…    Thế nhưng, Tô Kiều không hề có niềm vui hay nụ cười. Bởi, ngày cô rời xa Tần Hiển cũng là ngày cô đánh mất thứ quý giá nhất của cuộc đời mình rồi. Thứ cô có bây giờ chỉ là vô nghĩa…   Tô Kiều lại không hề hay biết, vẫn luôn có một người vì cô mà chán ghét cả thế giới này và kiên trì chờ đợi cô quay về. Tần Hiển nói, bạn bè anh khi dễ Tô Kiều anh không cần bạn bè nữa. Tần Hiển nói, Tô Kiều chỉ là đang lạc lối thôi, thật ra bọn họ chưa bao giờ chia tay. Tần Hiển nói, 8 năm, 10 năm, 20 năm hay đến hết cuộc đời này, anh cũng chỉ cần Tô Kiều, không cần người khác.   Vậy nên, ngày Tô Kiều rời đi, anh liền điên cuồng mà tìm kiếm. Thế giới rộng lớn như vậy, biển người mênh mông như vậy, anh lại một thân một mình dốc hết sức lực trong nỗi vô vọng và bi thương ngập tràn. Bởi vì anh chưa đủ tốt, nên không thể bảo vệ được cô ấy, cô ấy mới lựa chọn rời đi. Vì thế, anh hận bản thân mình, ở tuổi đôi mươi không đủ sức mạnh cho cô được nơi bình yên an ổn. Bây giờ, anh có tất cả rồi, cô có thể hay không trở về?   Gặp lại nhau sau tám năm chia xa, là nhân duyên định sẵn hay ông trời vốn dĩ đã cảm động cho mối tình khắc cốt ghi tâm nhưng dang dở này. Những hiểu lầm năm xưa được tháo gỡ, thì ra trong lòng nhau, họ chưa từng quên hay hết yêu người còn lại.    Có chăng, thời gian chỉ làm cho cô gái nhỏ Tô Kiều ngày càng hoàn thiện và kiên cường hơn để có thể xứng với Tần Hiển. Còn Tần Hiển, càng chứng minh cho mọi người thấy được, anh yêu Tô Kiều như thế nào. Càng yêu càng đau lòng và muốn chở che bù đắp tất cả mọi thứ dành cho cô.   Yêu nhau ở tuổi thanh xuân chập chững trưởng thành, vì vận mệnh mà rời xa rồi cuối cùng lại quay về bên nhau. Giống như là cầu vồng rực rỡ sau cơn mưa, là nắng ấm sau những ngày mưa tuyết lạnh giá, chân tình đã được đền đáp và viết nên được một kết thúc viên mãn.    Tô Kiều - Tần Hiển, đời này dành cho nhau, không xa không rời, không thay không đổi.   ***   “Động tâm vì em” thật sự là một bộ truyện mới mang hơi hướng thực tế cực kì hay, sâu sắc và đầy cảm động mà mình đọc được tính từ trước đến nay về thể loại này. Nội dụng truyện kể về quá trình yêu nhau, phân ly rồi lại quay trở về của cặp đôi chính Tần Hiển - Tô Kiều.   Tuy nhiên, dưới ngòi bút xuất sắc của tác giả, bộ truyện đã đưa chúng ta đi qua rất nhiều cảm xúc, những rung động đầu đời khi động tâm với một người, sự tự ti khi bản thân còn rất nhiều thiếu sót khi bên người đó, nỗi đau đớn khổ sở khi phải buộc rời xa người mình yêu và đến cuối cùng là hạnh phúc vỡ òa khi có thể trở về bên nhau, ấm áp một đời.   Quả thật, truyện xúc động đến mức cho dù mình đang đọc bất cứ chương nào hay trong phân đoạn nào đều cảm thấy trái tim đau nhói và rơi nước mắt. Thật sự, văn phong của tác giả xứng đáng được điểm 10, nhẹ nhàng nhưng chân thật, mềm mại nhưng đi sâu vào lòng người đọc.   Mình cũng rất thích cả hai nhân vật chính là Tần Hiển và Tô Kiều, cả hai được xây dựng vô cùng tốt và ấn tượng. Một Tần Hiển siêu thâm tình, luôn yêu thương dành tất cả cho Tô Kiều. Thích nhất vẫn là những đoạn anh dịu dàng chở che sủng ái cho cô. Tình yêu chính là như vậy, dùng ánh mắt dùng nụ cười cũng có thể khiến người đối diện cảm nhận được. Mềm mại như vậy, nhu hòa như vậy phải là yêu bao nhiêu kia chứ?   Còn Tô Kiều, một cô gái nhỏ chịu đủ khổ sở bất hạnh nhưng vẫn kiên cường vươn lên. Cuộc đời của cô, điều may mắn nhất là gặp được một người như Tần Hiển, nguyện ý vì cô xóa nhòa mọi khoảng cách.   Đối với mình thì truyện không hề ngược chút nào vì nam nữ chính luôn yêu thương tin tưởng đối phương tuyệt đối. Phải nói là trong ngược chính là cực sủng. Vậy nên, nếu thích một câu chuyện hay, ấm áp đầy xúc động như bộ truyện trên thì hãy nhảy hố nhé. Mình đảm bảo không làm mọi người thất vọng đâu ạ.   ___________   Văn án được edit bởi #Ám Dung Hoa page #RVNT0105 (*): Trích từ phim Sự trả thù của Jane   #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Tô Kiều nhận thức Tần Hiển ngày đó buổi tối, nàng thiếu chút nữa bị người cưỡng gian. Đó là 2007 năm, mười tháng mười ba hào. Nàng nhớ rất rõ ràng. Đêm khuya 12 giờ, bên ngoài rơi xuống tí tách tí tách mưa nhỏ, trên đường trống rỗng, không có gì người đi đường —— nhưng mà có cái địa phương lại vẫn như cũ cùng thường lui tới giống nhau náo nhiệt. Đó là dương liễu trên đường quán bar một cái phố, ở nơi đó, đô thị sống về đêm vừa mới vừa mới bắt đầu. Quán bar trên đường có một nhà quy mô rất lớn phòng khiêu vũ, Tô Kiều liền ở nơi đó đi làm. Tô Kiều làm chính là đẩy mạnh tiêu thụ bia công tác, phòng khiêu vũ lão bản sẽ dựa theo khách nhân rượu tiêu phí ngạch cho nàng tính trích phần trăm, bán đến nhiều kiếm được liền nhiều. Tô Kiều là cái tục nhân, vì nhiều kiếm tiền thường thường sẽ bồi các khách nhân uống rượu vung quyền, khách nhân chơi cao hứng liền sẽ nhiều mua nàng mấy rương bia. Hôm nay buổi tối, Tô Kiều đãi ở phía sau công nhân phòng nghỉ chậm chạp không có đi ra ngoài, lão bản nương hà tỷ tới thúc giục người, vừa thấy nàng, mi liền ninh lên,” Tô Kiều, ngươi ngồi chỗ đó làm gì đâu? Tháng này tiền thưởng không nghĩ muốn?” Tưởng hà ngữ khí không vui, sắc mặt cũng khó coi. Tô Kiều che lại bụng nhỏ từ ghế trên đứng lên, tháng 10 thiên, nàng trên trán lại không ngừng mạo hiểm mồ hôi lạnh, môi tái nhợt đến không có một chút huyết sắc, “Hà tỷ, ta nghỉ lễ tới, ta đêm nay tưởng thỉnh cái giả được không?” Tô Kiều thanh âm thực suy yếu. Nàng vẫn luôn có đau bụng kinh tật xấu, mấy năm nay càng thêm nghiêm trọng, mỗi lần tới nghỉ lễ đều cùng vứt bỏ nửa cái mạng dường như. Tưởng hà nhíu mày, trên dưới đánh giá Tô Kiều trong chốc lát. Phòng khiêu vũ thực hành chính là làm nhiều có nhiều nguyên tắc, Tô Kiều xem như phòng khiêu vũ kiếm tiền nhất tích cực người, nếu không phải thật sự đau đến chịu không nổi, phỏng chừng cũng sẽ không xin nghỉ. Lại nói Tô Kiều đau bụng kinh chuyện này, Tưởng hà cũng không phải không hiểu được. Nhưng tuy là như thế, Tưởng hà lại vẫn là nói: “Hôm nay không được, phong ca tới, điểm ngươi danh, muốn ngươi đi bồi rượu.” Tô Kiều vừa nghe lời này, nguyên bản liền tái nhợt sắc mặt nháy mắt thảm hại hơn phai nhạt, ngoài cửa sổ một trận gió thổi tới, nàng không khỏi nhăn chặt mi. Trình Phong là hỗn xã hội đen, cụ thể cái gì bối cảnh, Tô Kiều cũng không rõ lắm. Nhưng là dương liễu trên đường này một cái quán bar phố, trên cơ bản sở hữu quán bar lão bản phòng khiêu vũ lão bản đều bán hắn vài phần mặt mũi, mỗi lần thấy người đều là đầy mặt tươi cười mà kêu một tiếng “Phong ca”, tóm lại không có người dám đắc tội là được. Tưởng hà nhìn Tô Kiều, nói: “Đêm nay kiên trì một chút, mai kia ta cho ngươi phóng hai ngày giả nghỉ ngơi, tiền lương y theo mà phát hành.” Tô Kiều bởi vì lớn lên xinh đẹp, tính cách cũng hào sảng, cấp phòng khiêu vũ mời chào không ít lão khách hàng, mỗi lần tới đều là điểm danh làm Tô Kiều bồi uống rượu vung quyền, này đây Tô Kiều mỗi tháng rượu công trạng đều là tốt nhất. Như vậy cái sống chiêu bài, Tưởng hà đối nàng tự nhiên cũng muốn so đối người khác hơi chút ưu đãi một ít. “Hà tỷ ——” “Hảo, không nói, ngươi dọn dẹp một chút liền đi thôi, phong ca chờ ngươi đâu.” Tưởng hà nói xong liền xoay người đi ra ngoài. Tô Kiều tới phòng khiêu vũ công tác không lâu sau, nửa năm tả hữu. Này nửa năm, Trình Phong chỉ cần tới phòng khiêu vũ chơi, tất nhiên muốn tìm Tô Kiều bồi hắn uống rượu, Tô Kiều đã tập mãi thành thói quen. Nàng ở phòng nghỉ ăn thuốc giảm đau, uống lên nửa ly nước ấm mới rốt cuộc ra tới. Đi trước quầy bar ôm hai rương bia, sau đó mới hướng Trình Phong cố định ghế lô đi đến. Ghế lô cửa mở ra, hiển nhiên là đang đợi nàng. Trình Phong trong miệng ngậm thuốc lá, kiều chân bắt chéo, đại gia dường như dựa vào sô pha, thấy Tô Kiều ôm hai rương bia tới, đạp chân bên cạnh người đứng tiểu đệ, “Thất thần làm gì? Không gặp tiểu kiều tỷ tới, còn không đi đáp bắt tay.” Hắc y tiểu đệ đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đạp một chân, sợ tới mức lập tức chạy tới cửa, đầy mặt tươi cười, “Ta tới ta tới, vất vả ngươi tiểu kiều tỷ.” Nói, liền chạy nhanh đem Tô Kiều trong tay ôm hai rương bia cấp nhận lấy. Thuốc giảm đau không có một chút tác dụng, Tô Kiều vẫn là vô cùng đau đớn, nàng theo bản năng che lại bụng nhỏ, liền nói một câu sức lực đều không có. Nàng đi đến Trình Phong trước mặt, nỗ lực căng ra ti cười, hô: “Phong ca.” Trình Phong hoảng chân bắt chéo, kẹp tàn thuốc nặng nề mà hút một ngụm, rồi sau đó mới đưa yên từ miệng thượng gỡ xuống tới, hơi chút ngồi thẳng thân thể, phun ra một ngụm vòng khói, đem tàn thuốc vê tiến trên bàn trà gạt tàn thuốc, “Chờ ngươi đã nửa ngày, như thế nào mới đến?” Tô Kiều: “Thân thể có điểm không thoải mái, đã tới chậm điểm, mong rằng phong ca ngài đại nhân đại lượng.” Trình Phong cười một tiếng,” cùng phong ca khách khí như vậy làm cái gì.” Hắc y tiểu đệ đem hai rương bia phóng trên mặt đất, ba lượng hạ liền khai vài bình. Trình Phong cầm lấy một lọ, hướng cái ly đảo. Chờ khen ngược hai ly rượu, ngẩng đầu lại thấy Tô Kiều còn đứng ở bàn trà trước. “Thất thần làm cái gì? Lại đây ngồi a.” Trình Phong cằm điểm hạ bên cạnh hắn vị trí, ý bảo Tô Kiều ngồi lại đây. Tô Kiều đi qua đi ngồi xuống, cùng Trình Phong bảo trì một chút khoảng cách. Nàng nhìn chằm chằm trên bàn trà hai ly bia, chần chờ vài giây, thử cùng Trình Phong đánh thương lượng,” phong ca, ta đêm nay thân thể thật sự không quá thoải mái, ngài xem này rượu, ta có thể không uống sao?” Trình Phong híp mắt, trên cổ mang kim vòng cổ ở tối tăm ghế lô lóe quang, “Như thế nào? Không cho phong ca mặt mũi?” Trình Phong má phải thượng có điều đao sẹo, mặt âm trầm thời điểm đặc biệt dọa người. Tô Kiều không dám nói nữa, cắn răng ở trong lòng hung hăng mắng một câu “Cẩu nương dưỡng!” Nhưng mà trên mặt lại vẫn bồi cười, nói: “Tiểu kiều nào dám không cho phong ca ngài mặt mũi.” Nói, từ trên bàn trà bưng lên chén rượu, “Này ly rượu tiểu kiều kính ngài, còn thỉnh phong ca không cần cùng ta so đo.” Trình Phong quét nàng liếc mắt một cái, cuối cùng vừa lòng,” lúc này mới đối sao.” Tô Kiều khắc chế tính tình, chịu đựng bụng nhỏ đao giảo đau, ngửa đầu đem lạnh băng bia uống một hơi cạn sạch. Mời các bạn đón đọc Động Tâm Vì Em của tác giả Nghê Đa Hỉ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trọn Đời Có Duyên
Với nội dung là một cuộc tình sớm nở cũng sớm tàn giữa một quân nhân và một cô gái bình thường, truyện Trọn Đời Có Duyên của tác giả Viên Nghệ sẽ đem đến cho bạn đọc những điều thú vị và đáng nhớ... Cô trước đây khá mù mờ khi nghĩ rằng anh là một người ga lăng và anh cũng nghĩ cô không có thể để ai yên tâm được, họ dường như đã xa nhau, không thể ở bên nhau được nữa, nhưng nhờ sợi dây ràng buộc là đứa con gắn kết hai người lại.. Chúng muốn được sống bên bố mẹ, không muốn bố mẹ xa nhau, như thế rất bất hạnh. Rồi mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào, các bạn cùng đón đọc nhé!!! *** Trọn đời có duyên, bởi vì là người Toàn văn độ ngọt thích hợp, sẽ không sâu răng. Diệp Dĩ Mạt: Tất Tử Thần anh xem giống như giáo sư, nhưng sao lại làm chuyện không văn minh như vậy! Tất Tử Thần: Anh hôn vợ của mình mà còn có văn minh hay không văn minh à? Với lại, anh tham gia quân ngũ chứ không phải nho nhã yếu ớt dạy học! …………. Diệp Dĩ Mạt: Em nói, lúc trước là dò mắt em mù mới thấy anh ga lăng đó ~ Tất Tử Thần: Nhưng lần đầu tiên anh thấy là biết cô bé này không để người ta yên tâm mà ………….. Diệp Dĩ Mạn: Em có thể trả lại hàng không? Tất Tử Thần: Chắc là không được,em trả anh lại, vậy hai đứa nhỏ sẽ làm sao bây giờ? Tả Tả, Hữu Hữu: Mẹ mẹ mẹ mẹ người không thể không quan tâm chúng con! *** “Ai, chị, chị chuẩn bị xong chưa nha?” Lý Thụy dựa vào cửa xe, cau mày hướng vào trong nhà hô. Nắng gắt tháng năm đã có cảm giác làm nóng cả người, đứng dưới ánh mặt trời lâu liền có cảm giác váng đầu hoa mắt. Đợi hơn mười phút đồng hồ, đã sớm mất hết kiên nhẫn mà chị ấy sao mãi còn chưa đi ra thế? Lý Thụy thở dài chấp nhận tiếp tục chờ đợi. Ba đã giao trọng trách nặng nề này giao cho anh, phải đem chị đến phòng cà phê Kỳ Cảnh , đây là sự tin tưởng dành cho anh , muốn đem người chị khó trị của anh đến nơi xem mắt , đây thật sự là cuộc khảo nghiệm đối với anh ! Nếu không thuận lợi đưa đến? Anh chờ về nhà bị ăn chửi đi nha. Phải nói chị cũng thật là, không phải là cùng gặp mặt thôi sao,cần gì phải đẩy trái đẩy phải, nếu mà không thích, về sau không cần liên lạc lại không tốt sao. Nghe mẹ nói, ba đã gặp con trai của chiến hữu cũ, hình như cũng là quân nhân, nghe nói tuổi không lớn lắm,32, quân hàm Trung tá, xứng với bà chị già 28 tuổi của anh, thật đúng là không sai biệt lắm. Ba lúc này rất cao hứng, nhất định bắt chị phải đi, nếu không đi ông liền lấy xe cảnh sát đưa chị của anh đi, bà chị lúc này mới bị khuất phục. Muốn trách thì trách anh và chị anh không tham gia quân ngũ, đây chính là tiếc nuối lớn nhất của ba, có một người lính làm con rể, coi như là đền bù tiếc nuối của ba. Chị cũng thật là, cũng sắp 30 rồi, còn không để ý chuyện lớn cả đời mình chút nào, làm ba mẹ cả ngày đều có tinh lực cằn nhằn, nhìn thấy đàn ông tuổi không chênh lệch lắm đi trên đường liền nhào tới, hỏi anh ta có đồng ý lấy con gái nhà mình không….. Thật không phải mất mặt bình thường………. Với lại, con gái không phải ai cũng đều ảo tưởng có một anh chồng anh tuấn nhiều tiền sao? Chị của anh sao lại ngoại lệ chứ, đối với những kẻ muốn trèo cao, bấu víu nhà giàu thì không thèm để ý không nói, còn cả ngày nghĩ cách làm sao tránh khỏi sắp đặt xem mắt của bố mẹ, thật là hiếm có, thật không hổ danh là chị của Lý Thụy anh ~   Mời các bạn đón đọc Trọn Đời Có Duyên của tác giả Viên Nghệ.
Nữ Phụ Công Tâm Kế
Thể loại: Nhanh xuyên Editors: Cốc, Tiểu Khanh Tử, Tiểu Mi Mi, Archie, Yang, Yulmi2704, Tử Tịch, Mộc Beta: Cốc Các nam chính, đừng ngoan cố nữa, hãy ngoan ngoãn ngã vòng trong lòng ta! Các nam chính bao gồm: Một, nam chính mẫn cảm bệnh kiều. Hai, nam chính mặt lạnh mắt cao hơn đầu. Ba, nam chính cao cao tại thượng, khó với tới. Bốn, nam chính ngạo kiều xù lông. Năm, nam chính tự kỉ ngốc nghếch. Sáu, dị giới – nam chính biến thành hắc ám. Bảy, nam chính đại thần là tiểu thuyết gia. Tám, nam chính tàn tật bi quan. *** Thể loại: cổ đại, hiện đại, dị giới, xuyên nhanh, huyền huyễn, nữ cường, dị năng, nữ phụ văn Diệp Tử x Thần Hi Truyện bao gồm tám câu chuyện về tám thế giới khác nhau, nữ chính Diệp Tử xuyên qua làm nữ phụ cùng tên trong tiểu thuyết, nhiệm vụ của Diệp Tử làcông tâm nam chính. Quyển 1 “Chỉ muốn giam cầm em” viết về nam chính Kiều Diễm mắc bệnh “kiều” (ghen tuông, độc chiếm). Nguyên chủ là mối tình đầu của Kiều Diễm. Vì hết hứng thú với anh nên cô hẹn hò với người khác. Ban đầu anh bình thản chia tay nhưng hôm sau lại giam cầm cô. Nguyên chủ nhiều lần bỏ trốn, bị anh đánh gãy chân nên tự sát, đúng kiểu vật hi sinh đáng thương chỉ để nổi bật tính cách cực đoan của Kiều Diễm thôi :3 Diệp Tử xuyên vào, diễn nhiều trò khiến anh yêu cô, khiến anh cởi bỏ khúc mắc, nghi ngờ, cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ công tâm nam chính. Nói thật, trước giờ mình đều không thích nam chính biến thái, điên cuồng quá mức như vậy. Lúc sau anh không còn điên cuồng, nhưng mình cũng không thích tính cách lạnh lùng, y hệt khúc gỗ bảo thủ của anh :v Thế nên mình không thích thế giới này lắm. Có điều, mỗi quyển cũng ngắn nên không sao cả :3 Quyển 2 “Dù hai ta là mối nhân duyên đầy bi thương” viết về nam chính Lê Nguyệt Xuyên bị tàn phế nên luôn tàn tật bi quan. Cuối quyển này có sự xuất hiện của nam chính Thần Hy – người muốn theo đuổi Diệp Tử. Quyển 3, Diệp Tử xuyên vào một tiểu thuyết gia. Cô dùng những cuốn tiểu thuyết đã biết làm “vốn” gây ấn tượng cho nam chính Kỳ Tích (Tề Tử Kỷ) – đại thần tiểu thuyết gia. So với hai nam chủ của hai thế giới trước, mình hợp với Tề Tử Kỷ vô sỉ, phúc hắc hơn :3 Mình cũng thích cha của Tử Kỷ – Tề Nhạc. Hai cha con đều rất dễ thương. Quyển 4, Diệp Tử xuyên vào chị gái nuôi của nam chính Diệp Thừa là người kiêu ngạo theo kiểu xù lông, phản nghịch. Diệp Thừa cũng khá dễ thương, đặc biệt là lúc đã rung động. Quyển 5, Diệp Tử xuyên vào thân thể của một công chúa, nữ nhi của “nữ chủ” trong tiểu thuyết – Diệp Thanh Lam – người sẽ trọng sinh sau 1 năm nữa. Diệp Tử phải công tâm nam chính Lưu Bạch – một người cao cao tại thượng, khó với tới và hơn Diệp Tử 13 tuổi. Quyển 6 là một quyển dị giới, huyền huyễn có nam chính Phong Lăng Nhận hắc hoá. Vì là nhiệm vụ cấp D nên mở đầu hơi khó khăn: nguyên chủ là người đã vì bảo vật mà đâm Lăng Nhận nên Diệp Tử phải cải trang thành người khác. Cuối cùng Diệp Tử hoàn thành nhiệm vụ với một cái chết oanh liệt :v Nam chính Thần Hi cũng xuất hiện với tên Triệu Hầu Ngôn. Quyển 7 “Đừng quên em” là một quyển nữ phụ độc ác và nữ chủ bạch liên hoa. Diệp Tử chết đi nhưng thành công chiếm được tâm của nam chủ Trầm Ngạn Hiên và nam phụ Diệp Hoa. Quyển 8 nói về nam chính Thần Hi; những kỷ niệm của anh và Diệp Tử. Hoá ra anh là người từng được Diệp Tử công tâm – Hạ Vũ Quang – một người mắc bệnh tự kỷ. Thần Hi có thân phận, nhưng lại mắc bệnh nên ba anh đem anh vào thế giới của Vũ Quang để được chữa trị. Ngoài ra mình còn biết việc anh từng dùng tư quyền để thay thế Tề Tử Kỷ thật sự để ở bên Diệp Tử. *Hết phần spoil, đến phần review* Mình cảm thấy có chút chưa thoả mãn ở một số điểm trong hoàn cảnh, bối cảnh nhân vật: – “Công ty” mà Diệp Tử đang làm việc là công ty như thế nào? Mình chỉ biết công ty có tổ Công tâm và tổ Võ lược. Có điều mình không biết vì sao phải công tâm nam chính? Để giúp đỡ nữ phụ sao? Vậy tại sao phải giúp đỡ nữ phụ trong các cuốn tiểu thuyết đó? Viết một cuốn tiểu thuyết không “dìm” nữ phụ không phải sẽ dễ hơn sao? – Còn tổ Võ lược có nhiệm vụ chiếm tài nguyên của các thế giới. Việc chiếm tài nguyên như vậy có hợp pháp không và chiếm để làm gì? Nhìn chung, ý tưởng của tác giả khá tốt nhưng mình nghĩ nên viết thêm về bối cảnh, về công ty, về thân thế của Diệp Tử thì sẽ tốt hơn. Về nội dung: – Ở quyển 7, ai bỏ thuốc Bạch Y Hàm? Tại sao không ai phát hiện và điều tra chuyện này? Người bỏ thuốc chắc chắn không phải là Diệp Tử. Mình hiểu là dù Diệp Tử xuyên vào, cốt truyện vẫn không thay đổi, ý của tác giả là vậy. Nếu là vậy, tác giả cũng phải nêu một người nào đó là chủ mưu thì mới logic. – Tác giả nên viết một chút về các nhân vật “chính” trong các thế giới sau khi Diệp Tử thành công chiếm cảm tình của “nam chủ”. Những người này chỉ là nhân vật phụ nhưng việc kể tóm tắt kết cục của họ thôi cũng sẽ khiến truyện đỡ bị hụt hơn. Mình hiểu ý của tác giả là Diệp Tử đã rời đi nên chuyện ở đó không liên quan đến cô nữa, cô cũng không thể thấy nữa. Có điều, mình thấy tác giả có thể viết kết cục của những người đó trong phần ngoại truyện để người đọc có thể thoả mãn sự tò mò. Việc này không gây mâu thuẫn với quan điểm trên của tác giả! – Phần cuối tình cảm của nam nữ chính tiến triển quá nhanh, có nhưng vẫn khá ít cảnh tình cảm. Thật ra khi xuyên qua các thế giới, Diệp Tử và các nhân vật nam cũng tiến triển nhanh, có điều họ đều là nam phụ nên mình không quan tâm lắm. Nhưng Thần Hi là nam chính mà cũng không được ưu ái chiếm sóng, thật là đáng thương :v – Truyện có hơi đầu voi đuôi chuột. Ngoài việc cắt xén những đoạn tình cảm của cặp chính, tác giả cũng chẳng nói rõ về nam chính, do đó người đọc chẳng có mấy ấn tượng về anh. Ngoài tính cách có chút dễ thương, trẻ con, si tình… thì chẳng còn gì cả. – Mình nhận thấy có chút mâu thuẫn trong tính cách của Diệp Tử. Cô trải qua nhiều thế giới, không bị trói buộc trong tình cảm, mình đã quen với việc cô lạnh lùng rồi, nên khi cô động lòng với Thẩm Hi, mình cảm thấy không thật, khá mâu thuẫn. Tác giả viết tốt đoạn kết một chút thì sẽ không tạo cho mình cảm giác như vậy! Về sở thích: – Mình không hào hứng với truyện này vì mình không thích nữ truy, nữ thể hiện tình cảm cho lắm. Ngoài quyển cuối ở thế giới thật Diệp Tử được Thần Hi theo đuổi, còn lại đều là quá trình cô theo đuổi nam chính. Đây là vấn đề về gu thôi, nên mình để phần này ở cuối cùng :v – Ngoài ra, mình cũng thích kiểu đè bẹp nữ chính hơn là bỏ qua cho họ. Ở truyện này, nhân viên tiến hành nhiệm vụ công tâm lỡ để nữ chính chết thì phải chịu phạt, nên mình không cam tâm lắm :v Tuy được gán tag “nữ cường” nhưng Diệp Tử không cường theo kiểu mình mong đợi do tác giả không xây dựng cốt truyện theo hướng đó. Do Diệp Tử bận rộn tấn công nam chính nên mình khó thấy được độ cường của cô. Có điều mình vẫn để tag đó vì cảm thấy Diệp Tử không phải bánh bèo, thế thôi :3 Nếu bạn nào hỏi mình truyện có hay không? Mình sẽ trả lời: tạm, xem cũng được. Nếu bạn nào muốn mình giới thiệu một truyện mau xuyên hay, mình sẽ không giới thiệu truyện này vì còn truyện khác hay hơn. Nếu bạn nào hỏi mình liệu mình có xem lại không? Mình sẽ trả lời: không, xem một lần thôi. Mình không so sánh truyện này với truyện khác vì truyện này có rất nhiều fan “kích động”, nhưng mình thấy truyện chưa hay đến mức mọi người phải tung hô như thế! Đối với một đứa chuyên bắt bẻ như mình thì truyện chưa đạt… Cho truyện này 3/5 điểm thôi. Mời các bạn đón đọc Nữ Phụ Công Tâm Kế của tác giả Thuần Bạch Xuẩn Bạch.
Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y
Thể loại: Chủng điền, không gian văn, nữ phúc hắc, nam thâm tình, sủng đầy, sắc ít. Converter: Phiêu Vũ Edit: Thiên Âm Độ dài: 396 chương + 2 chương phiên ngoại. Đời trước, thân bất do kỷ nên cuộc sống không được  theo ý muốn của mình. Nàng thề rằng, nếu như được sống lại thì nhất định sẽ để cuộc sống của mình tự do tự tại. Ông trời đã không phụ nàng, vậy thì nàng nhất định không uổng phí lòng hảo tâm của ông trời. Nàng muốn có cuộc sống đầy thú vị, nàng sẽ học làm nông dân, làm thầy lang cũng được. Thác nước cũng không kém nhiều lắm, muốn vài mẫu ruộng,ách, ruộng thuốc cũng không phải ruộng sao? Cuộc sống như mới thú vị, nàng tuyệt đối không đổi với những thứ khác. *** Nửa đêm, hai tiếng nổ thật lớn, bất kể là đang ngủ, đang xem TV hay là đang chơi máy tính, không hẹn đều rời khỏi chỗ của mình, kéo cửa ra xem nơi phát ra tiếng động đó. Người có đầu óc đều biết tiếng động này khẳng định không phải là pháo hoa, hơn nữa ở trong thành phố nếu không phải là dịp đặc biệt tuyệt đối không phép bắn pháo hoa, như vậy chỉ có một khả năng…Ở chỗ nào đó bị đánh bom, động tĩnh lớn như vậy, không biết đã có bao nhiêu người chết. Nhưng cũng đâu có liên quan đến mình, thôi đi về phòng ngủ. Ở trong bóng đêm lạnh lẽo đó, tiếng xe cảnh sát vang lên liên hồi, nhìn đoạn đường đầy đất đá, mái nhà bị phá hủy, mấy cảnh sát này không khỏi cảm thán, may mắn là vùng bị tàn phá này thuộc sở nghiên cứu đặc biệt, không biết có phải là dự đoán sẽ xảy ra chuyện này hay không mà cả vùng này đều là đất trống bao quanh, nếu xây mấy khu thương xá, khu dân cư thì không biết phải bao nhiêu người nữa bỏ mạng. “Nhanh bao vây khu này lại, phối hợp với đội phòng chống chữa cháy, tạm thời còn chưa biết chuyện gì xảy ra, chờ mệnh lệnh của cấp trên.” Giang đội trưởng mặt không biểu tình ra lệnh, vụ nổ lớn như vậy, ông đang ngủ say cũng bị tiếng động vực dậy, huống chi nơi này là vùng đặc thù. Mỗi quốc gia luôn che giấu không biết bao nhiêu chuyện hay vật đặc biệt, mà sở nghiên cứu này thuộc về vùng đặc thù của quốc gia, chuyên nghiên cứu những sự vật hiện tượng mà khoa học chưa giải thích được, là người, là chuyện, là vật đều là đề tài để nghiên cứu. Bên ngoài nhìn vào cũng chỉ nghĩ đây là sở nghiên cứu bình thường, tòa nhà trong này đã qua mấy thập niên, phòng ốc không có gì đặc biệt, nhưng chỉ có những người trong cuộc mới biết bên trong tòa nhà này có bao nhiêu thứ không thể tưởng được, đi sâu vào bên trong, đều có thể tùy tiện nhìn thấy những thứ vũ khí tiên tiến của quốc gia. Sở nghiên cứu xây đã nhiều năm như vậy, không phải al2 không có ai xông vào, nhưng từ trước đến nay mỗi khi bước vào đây đều ‘sống không thấy người, chết không thấy xác’. Vụ nổ lần này nghĩ như thế nào cũng thấy không được bình thường, quốc gia đối với sở nghiên cứu này luôn dốc tiền vào đây mà không một chút suy nghĩ, nhân viên làm việc bên trong đều là người trung thành với đất nước không ai sánh được, cho dù không trung thành cũng không được rời đi, bởi vì người nhà và kinh tế của gia đình đều bị quản thúc, nếu có hành động khác, lập tức bị bắt lại. Còn nữa sau khi bắt lại cũng không chỉ đơn giản là giam lỏng không đâu. Nhưng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Giang đội trưởng bất động thanh sắc, trong lòng thầm cân nhắc, nói thật, cảnh cục có bị đánh bom ông cũng không có ngạc nhiên như vậy, chính là do nơi này không phải tầm thường mà thôi. Điện thoại vang lên, vừa lấy ra đã thấy số của cấp trên gọi tới, nhanh nhấn phím nghe, “Ta là Giang Tân Vũ.” “Tiểu Giang, mau thu đội lại, việc này không nằm trong phạm vi xử lý của chúng ta, sẽ có đội khác đến tiếp nhận.” Dứt khoát phân phó xong, đều bên kia lập tức tắt máy. Giang Tân Vũ nhíu mày, cấp trên vội vàng tắt máy như vậy, hơn nửa đêm, không biết có phải họp khẩn cấp không, xem ra chuyện này lớn rồi.   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y của tác giả Quỷ Quỷ Mộng Du.
Boss Trở Thành Chồng
Thể loại: HĐ, Sủng, Ngọt, HE Hai người không hề quen biết nhau vậy mà lại được ông tơ bà nguyệt se duyên lại với nhau. Ai cũng có ấn tượng rất qua trong vậy mà cả hai lần đầu gặp, thì cô say rượu nên bị anh đưa vào phòng, một đêm kích tình. Lần thứ hai gặp, cô đến công ty kí hợp đồng, sau khi kí xong mới phát hiện anh lại là ông chủ của mình. Lần thứ ba gặp mặt, anh đẩy cô vào phòng trang điểm dạy cô như thế nào là hôn. Lần thứ tư gặp mặt, anh trực tiếp ném cô vào trong xe, mang cô về nhà mình! Lần thứ năm gặp mặt.. lần thứ sáu.. Tô Tố muốn điên lên! Sao người lại như keo dính sắt vậy, muốn thoát cũng thoát không được! Tô Tố : Tôi muốn hủy hợp đồng với anh! Tiêu Lăng : Được, tiền vi phạm hợp đồng, 1 tỷ!.. Tô tố : Có thể thương lượng không? Tiêu Lăng : Không thể! Tô Tố : Rốt cuộc anh muốn như thế nào! Tiêu Lăng : Làm người phụ nữ của tôi! *** Bạn là mê truyện ngôn tình? Bạn đang muốn tìm kiếm cho mình một cuốn sách tình cảm lãng mạn, đặc biệt là mối tình tổng tài, thêm chút hư cấu và huyền bí thì càng tốt? Đến với Boss trở thành chồng sẽ giúp các bạn giải tỏa mọi niềm đam mê củamọt mình về thể loại truyện ngôn tình. Mở đầu từ sự lợi dụng, sự nhẫn tâm và cái kết cục là cái kết viên mãn. Chúng ta hãy cùng Review Boss trở thành chồng để tìm các tình tiết sáng giá của truyện trước khi vào đọc chính thức nha. Đến với truyện thuộc thể loại hiện đại và trùng sinh như truyện Boss trở thành chồng, người đọc ắt hẳn sẽ làm quen với một nhà văn mới đó là Quân Tiểu Thất. Đây là người đã viết ra bộ truyện ngôn tình không những đầy kịch tích mà đan xen trong đó là sự hài hước của cặp đôi nhân vật. Truyện mang tính chất hiện đại, sủng, ngọt và đặc biệt nhất đó chính là cái kết tại Boss Trở Thành Chồng - Chương 939. Mới đầu đọc bạn sẽ cảm thấy nữ chính đáng thương vì bị người mình yêu lợi dụng tình cảm, lợi dụng đứa con của chính mình chỉ để cứu lấy người tình của hắn. Nhưng tác giả đã cho sự xoay chuyển tình thế khác, cứu lấy cuộc đời của nữ chính bằng cách cho trùng sinh lại. Đó cũng chính là điểm nhấn góp phần đưa nữ chính đến một thế giới mới và tạo cho người đọc cảm giác thích thú hơn về câu chuyện. Đối với nữ chính Tô Tố, tuy là mở đầu câu chuyện không phải là những thứ màu hồng, ngọt ngào trong tình yêu nhưng tác giả đã khắc họa lên trạng thái tâm lý của nhân vật trước và sau khi trùng sinh lại. Trước khi trùng sinh, cô là người con gái một lòng trung thành với tình yêu và luôn hết mình quý trọng nó. Nhưng một tình huống mới mở ra cho cô khi cô bị người chồng lợi dụng chỉ vì cô có tác dụng đối với việc chữa trị bệnh máu trắng của người tình. Tuy nhiên cô lại không có tác dụng trong việc chữa trị nên người chồng lợi dụng cô để có con rồi lấy cuống ruột con cô mang đi chữa trị, mặc dù con cô chưa đủ tháng nhưng cô phải làm theo lệnh của hắn. Sự đau khổ về đứa con của cô nhưng không làm ý chí của cô bị mất đi mà khiến cô càng trở nên cứng cáp hơn, nhiều phòng bị hơn lúc trước. Tác giả ngoài việc cho cô vào một cuộc sống mới còn tặng cho cô những nỗi niềm trước đây cô mất đi như là đứa con. Và đưa cô tới một tình yêu sâu đậm với Tiêu Lăng đến nỗi nguyện tin anh boss trở thành chồng - chương 600. Điều đó đã thay đổi trạng thái tâm lý của nữ chính sau khi trùng sinh lại, một cảm giác mãnh liệt và dồi dào sức sống có trong nhân vật Tô Tố. Nhân vật Tiêu Lăng tuy là người vô lại, mặt dày trong mắt nữ chính nhưng có lẽ đối với người đọc thì đây là người khiến cuộc sống của nữ chính thay đổi, trở nên muôn màu và lạc quan hơn như tại boss trở thành chồng - chương 41 biết nhận mọi việc theo hướng tích cực hơn. Đồng thời, bản tính của Tiêu Lăng đã giúp cho câu chuyện trở nên hài hước hơn. Sự uy quyền của anh đã ép buộc Tô Tố vào một khuôn khổ mà anh định sẵn trước đó, nhưng cũng vì muốn tốt cho cô. Thật ra, mối tình giữa boss và cấp dưới dường như đã quá quen thuộc nhưng về độ bản mặt cũng như độ chây lì của tổng tài đã khiến câu chuyện không quá bị bó hẹp lại khuôn khổ về một tổng tài lãnh khốc mà chúng ta thường thấy trong truyện ngôn tình. Bên cạnh yếu tố hài hước của cặp nhân vật Tố Tố và Tiêu Lăng nhưng vẫn không thể thiếu đi sự kịch tích đẩy câu chuyện lên đỉnh điểm cao trào. Có lẽ những câu chuyện về trùng sinh không còn gì xa lạ đối với những bạn có đam mê sở thích đọc sách ngôn tình nhưng đây là một bộ truyện đáng để đọc. Mở đầu dường như có vẻ sẽ không cuốn hút lắm nhưng nếu bạn kiên nhẫn đọc và tìm hiểu đằng sau nội dung câu chuyện thì bạn sẽ cảm thấy đây là một bộ truyện rất hay và lôi cuốn. Mỗi lần gặp mặt là một tình huống trớ trêu. Lần đầu gặp, cô say rượu nên bị anh đưa vào phòng, một đêm kích tình, lần thứ hai gặp, cô đến công ty ký hợp đồng mới phát hiện anh lại là ông chủ của mình ở Boss Trở Thành Chồng - Chương 12, lần thứ ba anh đẩy cô vào phòng trang điểm dạy cô như thế nào là hôn, lần thứ tư ném cô vào trong xe và mang cô về nhà mình… Khi phát hiện mình bị bám giống như keo dính sắt, cô đã đòi hủy hợp đồng nhưng lại bị đòi tiền vi phạm hợp đồng 1 tỷ với sự trao đổi là “làm người phụ nữ của tôi”. Từng tình tiết xuất hiện hai người ở cùng nhau thấy rõ anh gặp cô đều có ý đồ sẵn trước đó rồi. Các chương sau, nhất là khi về gần với hồi kết thì tác giả ít kể về chuyện tình của Tô Tố và Tiêu Lăng, hai nhân vật chính trong truyện. Nhất là Boss Trở Thành Chồng - Chương 937 hầu như không hề nhắc đến. Chủ yếu là hướng về thế hệ sau, Tiểu Thất, con của kết tinh tình yêu. Vẫn duy trì được tính cách yêu chung thủy, sẵn sàng chờ đợi người yêu như lời hứa dù biết nó quá mơ hồ. Sau cùng thì sự chờ đợi đó vẫn được hồi đáp. Có thể nói, so với các truyện ngôn tình khác thì hồi kết sẽ dừng lại khi nam nữ chính hạnh phúc bên nhau, hoặc là có thêm cậu nhỏ hay cô nhóc để làm vui nhà vui cửa, nhưng boss trở thành chồng lại có thêm phần ngoại truyện. Như vậy sẽ giúp độc giả ít thấy tiếc nuối hơn khi đọc và cảm nhận những rung động thuộc về lý lẽ của con tim. Hiện truyện Boss trở thành chồng đang ở trạng thái full với tổng cộng 937 chương. Một con số quá dài nhưng nó vẫn chưa bao giờ tạo cảm giác ngán ngẩm ở người đọc. Cùng với những lời bình luận, đánh giá về truyện càng làm tăng sự hứng thú về nội dung câu chuyện này. Vậy còn chần chờ gì mà không đón đọc ngôn tình này của tác giả Quân Tiểu Thất ngay bây giờ. *** Tô Tố nằm trên bàn phẫu thuật.  Ánh đèn phẫu thuật chói lóa làm cho mắt cô không mở lên được, chỉ mông lung nghe được tiếng máy móc lạnh tanh chạm vào nhau và giọng nói ngưng đọng của bác sĩ  “Dao phẫu thuật”  “Nhíp”  “Lấy đứa con ra”  Cô muốn động, muốn liều mạng chống lại, nhưng cô thất vọng phát hiện cơ thể cô ấy không còn theo sự điều khiển của mình. Cô tuyệt vọng nhìn lên ánh đèn chói mắt, ánh sáng lạnh lùng đó như đang giễu cợt sự ngu xuẩn của cô.  Cô là một cô nhi, 16 tuổi vào giới diễn viên, sau đó vẫn luôn hoạt động trong giới giải trí, dựa vào thực lực của mình mà trở thành một nữ minh tinh hạng B, 22 tuổi gặp được Mạc Tầm.  Anh ta là một chủ tịch đỉnh đỉnh đại danh của một chuỗi bệnh viện, vừa mới 28 tuổi, ưu nhã dịu dàng. Mạc Tầm lần đầu tiên gặp cô đã điên cuồng theo đuổi cô, mà cô vì chưa từng trải, từ trước tới nay cũng không dám tin tưởng là có người đối tốt với cô, cho nên nhiều lần từ chối.  Mà anh ta như là mặt trời vậy, lợi dụng mọi cơ hội.  Cô từ từ trầm luân, mất đi phòng vệ cuối cùng, bọn họ âm thầm sống chung với nhau, anh ta từ trước tới nay vẫn không bắt cô tránh thai, nói nếu có thai rồi thì sinh ra, sẽ có trách nhiệm với cô và con.  Cô thật sự tin rằng đời này cô gặp được người có thể mang đến cho cô sự ấm cúng  Nhưng mà……..  Người cô yêu, cô yêu bằng cả trái tim, ngược lại tổn thương cô một cách nghiêm trọng.  Thì ra anh ta tiếp cận cô, thậm chí sinh con với cô. không phải vì thích cô mà bởi vì cô và người yêu của anh ta là chị em ruột.  Mà người con gái đó bị bệnh máu trắng, nhưng lại không tìm được tủy thích hợp để cấy vào, cho nên khi anh biết được cô ấy có một người em sinh đôi, anh dùng mọi cách để tìm được cô. Nhưng thật đáng tiếc, tủy của cô không phù hợp. cho nên Tầm Mạc nghĩ ra một cách khác, tiếp cận cô, để cô sinh con cho anh, dùng máu dây rốn của con cô để cứu người yêu của anh ta.  Mạc Tầm vô cùng yêu thương cô, cũng chỉ là vì khoảnh khắc này.  “Tô Tố, Bạch Linh là em ruột của cô, cô nên cứu cô ấy”  Nhớ lại khuôn mặt ấm áp giả tạo của Mạc Tầm trước khi vào phòng phẫu thuật, giọng nói lạnh tanh không cho kháng cự, Tô Tố cười bi thương. Em ruột? Cô từ nhỏ bị bỏ ở viện phúc lợi, đâu ra em gái? Cho dù có là em ruột, nhưng các cô chả có tí tình cảm nào với nhau, cô ta có tư cách gì bắt đứa con của cô phải mạo hiểm để cứu mình chứ? Mời các bạn đón đọc Boss Trở Thành Chồng của tác giả Vô Danh.