Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cứu Vớt Hoàng Tử Biến Đen

Ôn Ly vốn là một nữ cảnh sát ở hiện đại, vì một lần lỡ dại mà dấn thân vào một trò chơi, mà trong trò chơi này nàng bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống giao phó. Và nhiệm vụ đó là gì? Đầu tiên là phải làm hoàng hậu, sau đó là phải sinh tiểu bánh bao, sau sau đó nữa là phải tìm ra được 5 người chơi ẩn. Đã không được dùng chiêu “mượn đao giết người” còn nói nếu giết nhằm NPC thì sẽ bị trừng phạt rất thảm… Lại nói, người ta xuyên không về cổ đại, không làm thái tử phi cũng làm cung phi của hoàng đế, nàng thế nhưng lại vào vai trưởng nữ của hộ quốc công Ôn Bình, mẹ chết, cha không thương, đã thế còn phải gả cho Khánh Vương nghèo rớt mồng tơi. Chưa kể nghe đồn Khánh Vương này còn là thanh mai trúc mã với Ôn Kỳ - một người tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với nàng, sau đó nàng ta bỏ hắn để thành thân với thái tử. Ôn Ly thật cảm thấy con đường đến hậu vị sao xa tít mù khơi, con đường để hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống giao giống như hoàn toàn …bít cửa.    Không sao, Ôn Ly nàng luôn là một người lạc quan và tích cực. Gả cho Khánh Vương thì gả cho Khánh Vương, nàng sẽ cố gắng giúp hắn hoặc ít nhất không trở thành gánh nặng của hắn. Dù sao thái tử cũng chỉ mới là thái tử thôi, chưa đăng cơ làm hoàng đế mà.  Nhưng Ôn Ly lại không biết rằng, Khánh Vương -Vệ Anh không hề như vẻ ngoài của hắn. Người ngoài luôn nghĩ Khánh Vương ôn nhu nho nhã khi xưa vì bị Ôn Kỳ và Thái Tử phản bội mà tính tình trở nên lạnh lùng vặn vẹo như vậy, nào biết đây mới là bộ mặt đáng sợ của hắn.  Vệ Anh phải nói là một nam chính hoàn mỹ trong suy nghĩ của mình. Ngoại hình thì khỏi phải bàn, Vệ Anh rất tự tin vào khuôn mặt của mình là các bạn hiểu rồi ha. Hắn thông minh, cơ trí, ân oán phân minh, có lúc biết ẩn giấu bản thân, có lúc lại ngang ngược phơi bày ra tất cả, không sợ trời, không sợ đất … nhưng sợ vợ :v  Phải nói là lúc đầu Vệ Anh không thích Ôn Ly cũng vì nàng là người của Ôn Phủ. Nhưng từ lần biết nàng cứu hắn một mạng, hắn nợ ân tình – hắn trả lại bằng hôn sự. Rồi dần dần, nhìn thấy những việc nhỏ nhặt nàng làm cho hắn: chỉ một bát mì, một cái túi thơm thêu con vịt …à thêu uyên ương không hiểu sao lại làm trái tim Vệ Anh lỗi nhịp. “-Cái này cho huynh! Nhìn túi hương từ trong ra ngoài một lần, giọng bình thản của Vệ Anh trên đỉnh đầu vang lên: -Cô thêu cái gì vậy? Mặt Ôn Ly hơi vặn vẹo, sau đó ngẩng đầu lên cười nói với Vệ Anh: -Con vịt Vệ Anh gật gật đầu: -Uh, rất giống Ôn Ly… Khóc cho huynh xem, huynh tin không!” Sau giai đoạn rung rinh rồi rụng rời chính là giai đoạn ngọt ngào quá thể đáng. Mình thật sự rất thích tính cách nam nữ chính cũng như giai đoạn hai người đến với nhau mà Bản Lật Tử xây dựng. Cứ thong thả, tự nhiên lại hài hước. Mặc dù là cung đấu nhưng không hề mang màu sắc u ám, những lúc tưởng cao trào kịch tính thì thế nào cũng có ai đó chen vào một câu sát cảnh rất không liên quan  :v. Đọc truyện này bạn sẽ không khỏi phì cười vì màn đối đáp của Vệ Anh với các nhân vật khác đó. Vì sao?  Vì phải nói luôn là Vệ Anh này rất độc miệng, lời nói có thể khiến người ta nghẹn chết luôn chứ chẳng chơi, đã thế còn thích ăn dấm chua, đến con chó mà cũng ghen cho được là mình cũng bó tay luôn, nam phụ trèo tường vào phủ, nam chính liền cho người xây tường cao hơn, biết Ôn Ly thích nhìn đồng phục trong cung, thế là đêm đó bạn vương gia nào đó lẻn vào cung để trộm đồ, sau đó về nhà chơi cosplay với vợ :v Truyện giai đoạn đầu thì bình thường, hài hước, càng về sau thì càng ngọt. Thịt thì đủ sức kích thích. Đây là một trong những hố 3S cổ đại mà mình đọc lại nhiều lần đó, bỏ qua hố này bạn sẽ tiếc lắm nha. ------------- Review by #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Tiếp tục phát tin về tình huống thời tiết ở các nơi cho ngài. Bắc bộ bởi vì cao áp khí ảnh hưởng, đêm nay sẽ có gió Tây Bắc từ cấp 3 đến cấp 4, không mây, là một đêm đẹp có thể thấy trăng tròn. Ngày mai cũng sẽ là một ngày thời tiết đẹp…” Ôn Ly mặc tạp đệ đứng ở trong phòng bếp, một bên nhanh tay cắt đồ ăn trên thớt, một bên nghe dự báo thời tiết. “Cuối cùng, gửi tặng các ngài một bài ca cũ năm 70, tên gọi ‘mong muốn tình yêu đẹp, có thể lại rơi xuống’. Giai điệu nhẹ nhàng từ radio phát ra, theo phòng khách phiêu đãng đến phòng bếp, cuối cùng lọt vào trong lỗ tai Ôn Ly. Cô cũng kìm lòng không đậu khẽ hát theo giai điệu. Ôn Ly hai mươi tuổi, không thích những ca khúc được đương thời yêu thích, ngược lại đối ca khúc cũ nghe nhiều nên thuộc, cũng thường xuyên bị mọi người trêu là đồ cổ đào dược. Không chỉ có như thế, cô cũng không chơi trò chơi, không thường xuyên lên mạng, ngay cả di động cũng là loại hình nguyên thủy nhất: có thể gọi điện thoại và gửi tin nhắn. Lời răn là ‘vì quật khởi Trung Hoa mà đọc sách’, đây tuyệt đối là một đồng chí tốt gốc rạ cũng đỏ*! (*) Gốc rạ cũng đỏ: chỉ con cháu gia đình xuất thân cách mạng. “Leng keng.” Chuông cửa bị ấn vang lên, một giọng nam vang vọng từ ngoài cửa truyền vào, “Ngài khỏe, ngài có chuyển phát.” Ôn Ly buông dao trong tay, chạy chậm qua ký nhận. Không có tên người gửi và địa chỉ, cũng không có số điện thoại. Ôn Ly hơi nhăn mày, dè dặt cẩn trọng mở hộp. Trong cái hộp được đóng gói tinh xảo đặt một cái vòng ngọc, bên cạnh còn có một tấm thiệp nhỏ, mặt trên chỉ viết hai chữ – mời đeo. Ôn Ly: “….” Chuyện này nhìn thế nào cũng thấy có chút lừa bịp. Nhưng là người một khi bỉ ổi, ngay cả ông trời cũng không giúp được bạn. Sau khi Ôn Ly đeo vòng lên tay, cuối cùng nghe thấy từ trong radio nhẹ nhàng mơ hồ truyền ra một câu ca: Mong ước tình yêu tốt đẹp, lại có thể rơi xuống. Sau một hồi ánh sáng trắng trời đất quay cuồng đi qua, lúc Ôn Ly lại mở to mắt, cô đã đứng ở một thế giới hoàn toàn bất đồng. Bốn phía là một không gian phong bế, trước mắt có một mặt ranh giới vô cùng cao to đang phiêu đãng, một thanh âm cảm xúc kim loại đột ngột vang lên bên tai. “Ngài khỏe, hoan nghênh người chơi thứ 097 tiến vào bản trò chơi, hệ thống số 3838 sẽ phục vụ ngài.” Lúc Ôn Ly còn chưa làm rõ tình huống trước mắt, ‘tinh’ một tiếng, thanh âm lạnh băng đó lại truyền tới. “Cảnh tượng trò chơi và bối cảnh đã tự động phân phối, mời xác nhận.” Ôn Ly: “…..” “Mời ấn nút xác nhận trước mặt.” Thanh âm máy móc đó lặp lại một lần, tiếp theo một cái nút màu đỏ hiện lên trước mặt Ôn Ly, mặt trên viết hai chữ xác nhận. Ôn Ly: “…..” “Thao tác vượt quá thời gian, hệ thống tự động xác nhận.” Âm thanh lạnh như băng đó vừa mới nói xong, cái nút xác nhận liền biến mất, một cái mặt ranh giới mới hiện ra. Ôn Ly cả kinh, cái người ở trên đó không phải là bản thân sao? “Tên nhân vật: Ôn Ly; giới tính: nữ; tuổi; 17; thân phận nhân vật: trưởng nữ của Hộ quốc công Ôn Bình, mẫu thân đã qua đời, có hai bào đệ khác mẫu, có một bào muội khác mẫu; trạng thái nhân vật: bị gia tộc bỏ qua, sắp gả cho Ngũ Hoàng tử nghèo túng Vệ Anh. Hình bóng truyền phát xong, mời người chơi nhận nhiệm vụ.” Ôn Ly: “…..” “Thao tác vượt quá thời gian, hệ thống tự động xác nhận.” Mặt ranh giới trước mắt lại biến mất, hàng loạt chữ màu đỏ từng cái xuất hiện. “Nhiệm vụ 1 – lên làm Hoàng hậu, sinh ra Hoàng tử; nếu nhiệm vụ thất bại, gạt bỏ; không thể hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian quy định, gạt bỏ. Nhiệm vụ 2 – tìm ra năm người chơi ẩn còn lại, cũng gạt bỏ; nếu bất hạnh gạt bỏ nhầm NPC, sẽ nhận đến trừng phạt cực kỳ tàn ác.” Mời các bạn đón đọc Cứu Vớt Hoàng Tử Biến Đen của tác giả Bản Lật Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đường Một Chiều, Ngược Lối Yêu Nhau - Mộng Tiêu Nhị
Trên đời này, có những chuyện không nên nói quá sớm, cũng không nên quá tự cao tự đại mà cắt hết đường lui cho mình. Bởi vì, sớm muộn gì cũng có ngày bạn sẽ bị chính những lời đã từng ngông cuồng thốt ra ấy ''vả''lại vào mặt. À, giới trẻ bây giờ gọi theo trend là “nghiệp quật’’, mà đã bị quật thì lại chuẩn chỉnh đến không trượt phát nào luôn. Người đàn ông sẽ dạy cho chúng ta bài học sâu sắc đó tên là Tưởng Mộ Tranh. Trong thành phố này, Tưởng Mộ Tranh là một người đàn ông độc thân hoàng kim. Anh là chủ của tập đoàn khai thác dầu khí lớn, vẻ ngoài vô cùng tuấn tú xuất sắc cùng thần thái mạnh mẽ, ngang ngược đầy bản lĩnh. Mỗi bước chân anh đi qua, mỗi cái liếc mắt anh nhìn, mỗi cái nghiêng đầu nở nụ cười đều khiến mọi phụ nữ đổ gục. Vì thế, sống đến 30 năm cuộc đời, Tưởng Mộ Tranh luôn được các cô gái từ bé đến lớn theo đuổi, dây dưa không ngừng. Vì đã có được tất cả mọi thứ trong tay quá dễ dàng và có thể thay đổi mọi việc theo ý nguyện nên Tưởng Mộ Tranh có một tật xấu đó chính là tự tin thái quá. Ừ, anh luôn cho rằng bản thân mình đã gần như hoàn hảo rồi, muốn gì mà không được kia chứ. Cho nên, chỉ có người khác bám đuôi theo đuổi anh thôi. Nào có chuyện anh xách mông lon ton sau lưng người khác. Vậy nên, khi trông thấy cô cảnh sát nhỏ Lạc Táp trùng hợp gặp mình năm lần bảy lượt, anh đã rất phẫn nộ và khó chịu. Bởi vì, kẻ bám đuôi này quả thật khiến người ta ghét, thích anh đến mức anh đi đâu cũng mặt dày đi theo, lại còn trong ngoài không đồng nhất, nói năng hùng hồn lý lẽ giả vờ với anh nữa chứ. Để xem, cô ấy cố gắng được bao nhiêu ngày. Anh đây mới không thèm để ý đâu chứ đừng nói là thích. Hừ… Mời các bạn đón đọc Đường Một Chiều, Ngược Lối Yêu Nhau của tác giả Mộng Tiêu Nhị.
Đông Cung Thái Tử Là Đồ Ngốc - Hoa Tri Phủ
Ngoài hai nhân vật chính, các nhân vật phụ được khai thác rất tốt. Đó là một Hoa Xương Vương vì mưu cầu vương vị, vì hận thù mờ mắt, âm hiểm xảo trá, đến cuối cùng lại tự mình bỏ qua người thật lòng nhất. Đó là một Mộ Tử Xuyên tham vọng lớn, vừa muốn binh quyền lại vừa muốn mỹ nhân. Đó là thái tử phi Hoắc Thanh Thu vì yêu nhầm người mà mất nhà, mất cả trái tim. Điều tác giả làm tốt nhất trong “Đông cung thái tử là đồ ngốc” không phải những màn cung đấu hoành tráng, không phải những tình tiết hài hước giữa thái tử ngốc và đại cung nữ thông minh. Điều thành công nhất, có lẽ là chuyển biến tâm lý của Thẩm Tầm.  Không ai ngốc mười sáu năm, tỉnh lại liền có thể trở thành thiên tài, diệt loạn thần, ổn định triều cương, Thẩm Tầm cũng vậy. Chàng phải từ từ học hỏi, từng bước một trưởng thành để có thể xứng với những người yêu thương chàng. Đây là một bộ truyện thú vị, có vui, có buồn, có đấu võ đấu trí. Nếu bạn mê cung đấu, nếu bạn thích chết đi được chuyện tình chàng ngốc, thì mời nhảy hố nhé. Mời các bạn đón đọc Đông Cung Thái Tử Là Đồ Ngốc của tác giả Hoa Tri Phủ.
Điều Bác Sĩ Muốn - Tô Thụ
Điều Bác Sĩ Muốn có 33 chương, nhưng thời lượng mỗi chương ngắn, và không khí cũng rất thoải mái. Không có tiểu tam nam phụ mưu hèn kế bẩn, không có ngược nam ngược nữ, không có cảnh nóng cảnh nguội, chỉ có những mẩu chuyện nho nhỏ về cuộc sống hằng ngày, những hành động nhỏ nhặt mang nhiều ý nghĩa của những cặp đôi yêu nhau, và những suy nghĩ quan niệm về tình yêu. Thực ra, trong thực tế cuộc sống, việc cọc đi tìm trâu không hề hiếm. Ông bà ta ngày xưa dùng hình ảnh cái cọc để biểu thị cho người phụ nữ, là bởi vì quan niệm khi đó con gái phải là một thứ gì đó an an tĩnh tĩnh, bị động ở một chỗ. Nhưng thời đại bây giờ đã khác xưa rất nhiều, con gái cũng rất năng động, cũng có thể chủ động trong rất nhiều việc, kể cả là tình cảm. Tuy nhiên, cần phải nhớ một điều rằng, chỉ nên chủ động theo đuổi khi mình cảm thấy chắc chắn về tình cảm của bản thân, cũng như chắc chắn rằng chuyện mình sắp làm sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống hay công việc của người mà mình thích. Ít ra nếu không thành công cũng sẽ không khiến mình bị chán ghét. Bị từ chối cũng không sao cả, nhất định phải cho cả thế giới biết, cô đây là độc nhất vô nhị. Không phải là anh, thì sẽ là một người may mắn hơn anh! Mời các bạn đón đọc Điều Bác Sĩ Muốn của tác giả Tô Thụ.
Xuân Về Đế Hậu - Hàm Kỳ
Triệu Chân xuất thân nhà võ, được Tề quốc công sủng ái mà lớn lên.Từ nhỏ nàng đã lăn lộn trong quân doanh, sau này lại lập không ít chiến công, là anh hùng người người kính trọng. Nàng là nữ tướng quân oai hùng, không sợ trời không sợ đất, tính tình sảng khoái. Từ nhỏ đến lớn, chỉ có thứ nàng không muốn, chứ không có điều khiến nàng không thể. Mặc dù là một nữ anh hùng, thế nhưng Triệu Chân có một tính xấu, đó là mê trai. Thế nên, kiếp trước nàng mới bị nam sắc của Trần Chiêu mê hoặc, khờ dại mà thú chàng, còn vì chàng giành thiên hạ, cuối cùng từ bỏ lưng ngựa, cam chịu làm một con chim bị nhốt trong hoàng cung. Lần nữa trẻ lại, Triệu Chân đã tự hứa với bản thân sẽ không để Trần Chiêu mê hoặc. Thế nhưng, người xưa có câu, nghiện ngập thì có thể cai, mà mê trai thì dù đầu thai cũng khó hết. Thế nên, kết quả Triệu cô nương vẫn bị nam sắc của Trần Chiêu khiến cho thất điên bát đảo, trong lúc nàng chưa kịp nhận ra, đã bị giam hãm trong lưới tình của chàng.  Hơn nữa, nàng còn phát hiện ra rất nhiều bí mật của chàng. Hoá ra, những năm tháng đã qua ấy, nàng đã hiểu lầm chàng như thế. Hoá ra, trong lớp cát bụi thời gian ấy, có một tình yêu bị vùi lấp. May mắn là số phận cho bọn họ một cơ hội để quay lại, một lần nữa viết lên thời gian giai thoại tình yêu của mình. Trần Chiêu là lục hoàng tử không được sủng ái, mẫu phi xuất thân thấp kém lại sớm qua đời. Nếu không phải chàng có tư sắc, thì lão hoàng đế sẽ không bởi lấy lòng Triệu Chân mà gả chàng qua phủ Quốc Công. Đối với Trần Chiêu, cùng nàng kết thành phu thê chính là một sự giải thoát. Chàng ngưỡng mộ nàng - nữ anh hùng của dân tộc, chàng thích nàng lưu manh, thẳng thắn, thích một người sẽ trực tiếp nói ra. Bọn họ, đã từng ân ái đến thế nhưng rồi điều gì khiến cho cảm tình ấy chẳng còn như lúc ban đầu? Có lẽ là bởi vị trí của nàng quá cao, còn thân phận chàng lại quá thấp, khiến cho lòng người không phục, đâm bọn họ sau lưng. Có lẽ, bởi vì nàng quá tin tưởng tướng lĩnh của mình, khiến chàng khó nói ra những lời thẳng thắn. Có lẽ, bởi vì thiên mệnh của chàng là bước lên ngôi cửu ngũ, khiến cho những mưu toan cứ dần chia cách hai người.  Nửa đời trước, chàng cùng nàng vẫn luôn khắc khẩu, ồn ào đến mức khó lòng dàn xếp nhưng lại không muốn tách ra. Bởi vì vốn dĩ, trong lòng bọn họ vẫn luôn có đối phương. Thế nên, một lần nữa trở về, có thêm thời gian, cởi bỏ khúc mắc, tình yêu sẽ hiện ra, rốt cục Trần Chiêu cùng Triệu Chân cũng hiểu được quý trọng lẫn nhau, ân ái một đời. Nam nữ chính đều là những người thông minh, nhưng vì hoàn cảnh lớn lên khác nhau nên cách biểu đạt cũng khác nhau. Triệu Chân giống như anh mặt trời rực rỡ, thẳng thắn quyết liệt, còn Trần Chiêu lại giống như ánh trăng êm dịu, ôn nhu. Bởi vì chưa tìm được khoảng thời gian giao nhau mà luôn đối chọi. Thế nhưng, mặt trăng ôm lấy mặt trời là quy luật tự nhiên, chỉ cần tìm được thời điểm chính xác, chân tình sẽ hiện ra. Ngoài cặp đôi nhân vật chính, các nhân vật phụ cũng rất đa dạng. Nhất là cháu ngoại cùng nhi tử của nam nữ chính cực kỳ đáng yêu. Hội nhân vật phụ chỉ có nhây hơn chứ không có nhây nhất. Đáng thương nhất là anh hoàng thượng, nghe đồn bản thân là do thái thượng hoàng lừa thái thượng hoàng hậu uống xuân dược mới được sinh ra, nên mỗi ngày đều phải tìm cách nịnh nọt, làm nũng mẫu hậu. Tác giả xử lý các tình huống gia đình khá thú vị, vừa hài vừa tình, lại cực kỳ thẳng thắn. Mạch truyện nhanh, cách viết tốt, điểm trừ duy nhất có lẽ là việc Triệu Chân và Trần Chiêu không “già” lại mà sống trong thân phận mới nên cảm giác hơi loạn. “Xuân về đế hậu” là một câu chuyện có thể khiến bạn cảm thấy vô cùng sảng khoái khi đọc. Có thể thỏa mãn từ sắc nữ đến các thanh niên nghiện ngọt, thích sủng và khoái nam nữ cường. Vì thế, hãy nhảy hố dù chưa có bản edit nhé, cv dễ đọc lắm nên đừng bỏ qua chuyện tình bỉ bựa của vợ chồng thái thượng hoàng nhé. Mời các bạn đón đọc Xuân Về Đế Hậu của tác giả Hàm Kỳ.