Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đời Toàn Chuyện Khó Xử

Trong một dịp rất tình cờ, tôi đã đọc được cuốn sách này của tác giả Lại Bảo. Tác giả là nam, nên hiển nhiên nhân vật chính trong truyện cũng là nam rồi. Câu chuyện hứa hẹn đem đến cho bạn những góc nhìn mới lạ về tâm lí những chàng trai và những tiếng cười vui vẻ trong ngày mới. Giờ thì hãy cùng xem qua nội dung truyện một chút nhé. “Sách viết rằng, tình yêu là con dao hai lưỡi. Nhưng tại sao cả hai lưỡi của con dao này lại đều làm đứt tay một mình tôi?” ***   Lại Bảo là một anh chàng nhà báo đầy mộng mơ và cũng đầy thực dụng. Xã hội hiện đại, đồng tiền là trên hết, anh chàng Lại Bảo cũng phải gác lại bao nhiêu ước mơ để chạy theo xu hướng của bát cơm. Nhưng sâu thẳm trong tâm hồn anh chàng lại là một chàng trai nhạy cảm, luôn muốn tìm kiếm hạnh phúc và một người biết trân trọng anh ta. Đáng tiếc thay, người mà anh ta vốn tưởng “yêu” mình thực chất chỉ lợi dụng anh chàng như món đồ chơi. Quay cuồng trong nỗi đau tình ái, Lại Bảo chia tay trong nhục nhã, để rồi lại lao vào công cuộc chinh phục một cô nàng mới. Nhưng đời toàn chuyện khó xử, “bạn gái cũ” chia tay vẫn làm phiền hằng ngày, người mới quen lại là em gái của bạn thân. Giữa tình bạn chí cốt lâu năm và tình cảm đang nhen nhóm từng ngày, Lại Bảo nên chọn bên nào? Đúng lúc nước sôi lửa bỏng thì anh chàng còn mất việc, mất nhà trọ, phải chuyển đến ở cùng cậu bạn thân, lửa gần rơm cháy phừng phừng với em gái bạn. :v Rốt cuộc thì, anh chàng này bắt đầu rơi vào cuộc phiêu lưu ái tình, hẹn hò trong bí mật, lại còn phải trốn tránh cô người yêu cũ, nói dối bạn thân…  Ngoài nhân vật chính Lại Bảo, truyện còn có hệ thống nhân vật phụ bẩn bựa bậy và lầy nhất thế giới: Bạn cùng phòng ham gái đẹp Đàm Đôn, cậu bạn thân đại gia Phó Dụ, Khải đại ca xã hội đen, Xương Xẩu anh chàng nhút nhát để tình địch tìm đến tận cửa đòi đánh nhau… Truyện là những tình huống dở khóc dở cười của Lại Bảo và những người bạn, vừa hài hước vừa có gì đó cay đắng. Trong xã hội xô bồ, lại vẫn có những người bạn thân sẵn sàng hi sinh vì bạn bè, có những thứ tình yêu vượt qua mọi định kiến. Truyện hứa hẹn đem đến cho bạn những phút giây thư giãn và một làn gió mới "chưa từng thử qua". _______________ Trích đoạn tỏ tình “say rượu”: Tên Lại Bảo trong điện thoại hát đến đoạn “hoa cỏ mơn mởn, sương mai trên lá, có một người con gái bên kia dòng sông…”  Hát xong, tôi lải nhải: “Hết bài… được… Cát Cát, cho em vài giây ngây ngất!” Im lặng hai giây, tiếng tôi lại phát ra: “Tại sao anh lại hát cho em bài này chứ? Em gái, nói đi, tại sao?” Tiếng Cát Cát ươn ướt “Không biết!” Chẳng lẽ cô ấy khóc sao? “Không biết phải không? Để anh nói cho em biết, anh nói từ đáy lòng mình, vì anh – thích – em!” Tiếng Cát Cát trong điện thoại sững sờ: “Anh nói gì vậy?” “Anh nói, anh – thích – em!” “Lại Bảo, anh say rồi phải không?” “Chưa say, ai say chứ? Này… này… cạn ly!” Tiếng Cát Cát có vẻ giận: “Lại Bảo, anh say rồi, anh nói những lời này em tưởng thật thì sao? Có say cũng tìm người khác mà đùa giỡn.” “Hi hi, anh thích em, anh thích em!” “Anh say rồi, em tin sao được? Được, nếu mai tỉnh rượu anh còn nhớ thì gọi cho em nói lần nữa xem.” “Ngày mai? Nói lần nữa hả?” Sau đó hát sến tiếp: “lời yêu… lời yêu anh chỉ nói một lần, em biết là anh chỉ dùng hành động để biểu đạt…” _______________ Trích đoạn đánh ghen: Tôi thở hắt ra một hơi, nhìn Di Di: “Tôi biết cô không thoải mái, chẳng phải cô muốn trả thù sao? Thế này đã vui chưa? Nếu chưa thì tuỳ cô nghĩ ra một cách trả thù tôi, nếu tôi có thể làm được tôi chắc chắn sẽ làm, ok?” Di Di nhìn tôi cười ẩn ý: “Được thôi. Thế này đi, từ hôm nay anh làm người yêu tôi, đối xử tốt với tôi như xưa. Thời hạn không ấn định, đến khi tôi chán và bỏ anh. Anh đồng ý không?” “Không – thể – nào!” Cát Cát đứng vịn cầu thang, nói vọng xuống. Cát Cát xuất hiện, cục diện càng trở nên phức tạp.  Di Di không chịu được nỗi bực tức: “Bất kể cô là ai, ở đây không có việc của cô! Bây giờ, Lại Bảo do cô quản?” “Không phải quản.” Cát Cát lắc đầu, đặt tay lên vai tôi: “Nên nói thế này, anh ấy giờ là của tôi.” “Của cô? Ha ha. Cô biết tôi là gì của Lại Bảo không? Tôi là người yêu cũ, hoặc là nên nói anh ta là người tình của tôi. Xem kìa, nhìn mặt anh ta biến sắc kìa.” Cát Cát ra vẻ khuê các cúi đầu, từ từ giơ bàn tay cô ấy đeo nhẫn ra. “Tôi là vợ sắp cưới của Lại Bảo!” “Cái gì?” Di Di trợn mắt. “Cái gì?” Đại Khí trợn mắt. “Cái gì?” Lão Phó và Đàm Đôn đều trợn mắt. Cả phòng cùng trợn mắt. _______________ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Nghiêm túc mà nói, hôn nhau là một việc cần có kỹ thuật và chiến thuật bài bản, cần tuân theo một trình tự nhất định, từ nông đến sâu, nhẹ nhàng thăm dò đầu lưỡi rồi mạnh bạo chiếm đoạt... Hôn trong thời gian dài, sẽ làm cho chúng ta loạn tâm ý và rối loạn nhịp thở. Chuông cửa reo, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của mọi người. Đại Khí ngồi ngây đơ, lúc sau mới phản ứng, líu ríu bước ra mở cửa. Từng nhịp chân của nó vẫn lâng lâng, như chưa hiểu điều gì đang xảy ra ở đây. Chỗ tủ đựng giày quẹo một chút mới là cửa chính, bọn tôi đứng ở đây nhìn không thấy tình hình ngoài cửa, chỉ nghe tiếng kêu ngạc nhiên của Đại Khí: “Á!” lên một tiếng, tiếp theo là tiếng mở cửa, Đại Khí hỏi: “Sao em lại đến đây?” Tiếng đáp lại: “Đến tham chiến, em là át chủ bài mà!” Tiếng nói rất quen thuộc – Chu Chu Chu Chu Chu... Chu Tiểu Thiên?! Bọn tôi còn chưa hiểu ra thì thấy bóng dáng nhanh nhẹn nhỏ nhắn của Tiểu Thiên chạy ào vào trong, vừa vẫy tay bước vào phòng khách vừa liến thoắng: “Em không đến trễ đấy chứ?” “Vừa bắt đầu!” Cát Cát bên cạnh tôi nói với giọng vui mừng và kích động. À à − tôi hiểu rồi, không nghi ngờ gì nữa, Cát Cát lúc nãy ở trên lầu gọi điện cho Tiểu Thiên, nếu không nha đầu này làm sao mà đến nhanh vậy. Nhưng Cát Cát muốn làm gì thế này? Chẳng lẽ... cô ấy muốn đối chọi với Di Di? Tiểu Thiên bước vào, nhanh nhẹn và đường hoàng, mang theo tinh thần đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau, tinh thần tương thân tương ái và ý chí quyết thắng, sải bước về phía tôi... Tôi không thể đoán được cục diện tiếp theo, khỏi cần giải thích, tình hình này, giờ thêm những nhân vật này, cuối cùng người bị thương chắc chắn… vẫn là tôi. Tiểu Thiên đến bên cạnh Cát Cát, hai người nhìn nhau cười. “À, nhìn kiểu này chắc là tìm người giúp sức rồi.” Di Di nhìn Tiểu Thiên từ trên xuống dưới, ánh mắt khiêu khích. Tiểu Thiên vuốt tóc mái, quay đầu hất tóc quyến rũ như người mẫu quảng cáo dầu gội, nhìn Di Di cười: “Bà chị, nhìn gì chứ?” Nét mặt Di Di lập tức biến sắc. Con gái mà, sợ nhất bị người ta nói mình già, tuy cô ta cũng mặt hoa da phấn, nhưng Tiểu Thiên quả thật trẻ hơn rất nhiều. Nhưng chỉ là bất ngờ một chút, Di Di bắt đầu phản kích: “Lông còn chưa mọc đủ, còn muốn đấu khẩu với ai?” Tiểu Thiên vẫn giữ gương mặt ngọt ngào: “Bà chị, con gái cần nhiều lông vậy làm gì?” Nói xong nhìn Cát Cát, hai người cười khúc khích với nhau. Nét mặt Di Di càng khó coi, nếu so sánh thì những người lúc nãy đeo bộ mặt khó coi bây giờ đã khá hơn, đang nhìn Tiểu Thiên tán đồng, đồng thời nhìn Di Di và cười trên nỗi đau của cô ta. Di Di không chịu được nỗi bực tức: “Bất kể cô là ai, ở đây không có chuyện của cô!” Nói xong nhìn qua Cát Cát: “Coi như lần đầu thấy cô, sao hả, bây giờ Lại Bảo do cô quản?” “Không phải quản.” Cát Cát lắc đầu, đặt tay lên vai tôi: “Nên nói thế này, anh ấy giờ là của tôi.” Mặt Đàm Đôn vô cùng đắc ý, tay đưa xuống thấp giơ ngón cái lên, Phó Dụ cẩn thận liếc Đại Khí. Tên mập ấy càng như bị chồng thêm lớp mây mù, ngồi ngơ ngác, nhìn Cát Cát ngây ngô. Mời các bạn đón đọc Đời Toàn Chuyện Khó Xử của tác giả Lại Bảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Gió Lạnh Cùng Nhiệt Hoa Điêu - Lâm Uyên Ngư Nhi
Mọi duyên phận trên đời đều cần có một điểm khởi đầu, tựa như se chỉ trước hết phải luồn kim, quay tơ rồi mới dệt được vải, lại tựa như một tai nạn hàng không mới khiến cho bọn họ gặp được nhau. Cố Niên lần đầu đi máy bay, rất không may lại gặp phải sự cố. Trong lúc tưởng chừng sắp mất đi mạng sống, lại nghe được một giọng nói trầm ổn, hữu lực: “Tôi là cơ trưởng Trình Ngộ Phong, đã được huấn luyện chuyên nghiệp, cũng từng có kinh nghiệm đối phó với những tình huống khẩn cấp, nhất định có thể đưa mọi người hạ cánh an toàn.” Lời nói của anh ở thời điểm đó, chính là chỗ dựa, là hy vọng của Cố Niên, khiến cho cô có thể yên tâm, tin tưởng bản thân có thể trở về nhà an toàn. Mà anh, quả thực đã làm được điều ấy. Nếu với anh việc đưa mọi người hạ cánh an toàn là trách nhiệm, thì với Cố Niên, anh chính là ân nhân cứu mạng, là người hùng mà cả đời cô khó có thể quên. Thế nhưng, vận mệnh sẽ không còn là điều kỳ diệu nếu cứ để bọn họ lướt qua nhau như thế. Chỉ vài ngày sau sự cố máy bay, ngay trong trấn nhỏ mà cô đang sống, Cố Niên lại có thể bắt gặp anh đang lo lắng đứng bên ngoài phòng bệnh. Nghe nói, ông nội anh vì đến xem bệnh mà trẹo chân trên núi, không thể ngay lập tức trở về thành phố. Còn cô, lại có bà ngoại mất trí cần được chăm sóc. Vì thế, bọn họ từ sơ ngộ trở thành quen biết, từng bước xích lại gần nhau. Nếu thời gian là thứ vô tình khiến người ta chia tách, thì cũng chính nó lại là phép màu đem khoảng cách giữa hai người gần lại nhau. Cố Niên là một học sinh ưu tú của khối tự nhiên, là người có tiềm năng mang lại vinh dự cho trường học của trấn. Vì thế, cô được đặc cách chuyển tới trường trung học ở thành phố A để bồi dưỡng. Mà nơi này, vừa hay lại là nơi anh sinh sống. Nghe nói, anh có một người quen họ Diệp bị lạc mất con gái lúc còn nhỏ, hơn nữa, tin tức gần đây về cô bé đó dường như rất xấu, khiến Diệp phu nhân lâm bệnh nặng. Vì thế, anh nhờ cô tới giúp hai người bọn họ vui vẻ hơn. Bọn họ, bởi vì chữa trị sang chấn tâm lý sau tai nạn bay, nhờ vào những đề mục toán, lý, cộng thêm vài buổi gặp gỡ với Diệp gia mà thân càng thêm thân. Từ lúc nào, trong lòng cô gái nhỏ, tình cảm với anh không còn là ngưỡng mộ? Cô sẽ lo lắng nếu anh không liên lạc, sẽ không vui khi cảm thấy anh sẽ có người phụ nữ khác, sẽ mong đợi để được gặp anh. Tất cả những điều ấy, khiến cho Cố Niên hiểu được, trong lúc vô tình, bản thân đã thích anh mất rồi, mà anh dường như đối với cô cũng chẳng phải vô ý. Vì thế, cô quyết định theo đuổi anh. Chuyện cũ giống như định luật vật lý, không tự nhiên sinh ra cũng chẳng dễ dàng mất đi, chỉ chuyển đổi từ người này qua người khác, đem vận mệnh của bọn họ vẽ thành một chuyến phiêu lưu ly kỳ. Hóa ra, người mà Diệp gia luôn tìm kiếm, lại là cô gái ngay bên cạnh Trình Ngộ Phong. Những năm tháng đã qua ấy, vui, buồn, ngọt, đắng viết lên thời gian là một câu chuyện dài, thế nhưng kết thúc hết thảy, vẫn là dịu dàng dừng lại ở hai chữ “Cố Niên”. Cuộc đời này của anh, “chinh phục không trung cùng bị cô chinh phục, chính là hai điều hạnh phúc nhất”. Mời các bạn đón đọc Gió Lạnh Cùng Nhiệt Hoa Điêu của tác giả Lâm Uyên Ngư Nhi.
Gặp Được Em Thật Hưng Phấn - Tây Tử Tự
“Gặp được em thật hưng phấn” nghe có vẻ hời hợt, giống như một lời tán tỉnh ái muội của một chàng trai đối với cô gái mà chàng ta có cảm giác. Trên thực tế “hưng phấn” là một trạng thái nhất thời mà thôi, nó diễn ra trong một thời gian ngắn.  Tây Tử Tự không hề viết thêm ngoại truyện về cuộc sống sau hôn nhân của Lục Nhẫn Đông và Tô Đàm, giống như hoàng tử tìm được Lọ lem rồi sống hạnh phúc bên nhau. Hôn nhân chỉ là khởi đầu nhưng như thế thì có sao? Chỉ cần họ giữ được cảm giác ban đầu với đối phương thì con đường này sẽ kéo dài đến suốt đời. “Chầm chậm thích anh, chầm chậm trở nên thân thuộc, chầm chậm kể về bản thân mình. Chầm chậm sánh bước bên anh, chầm chậm mong bản thân hợp với anh hơn. Chầm chậm trao cho anh cả bản thân mình. Chầm chậm thích anh. Chầm chầm hồi tưởng lại. Chầm chậm ở bên anh rồi từ từ cùng nhau già đi..” *** Lục Nhẫn Đông bách chiến bách thắng trong tình yêu gặp Tô Đàm lạnh lùng. Tất cả mọi người đều cho rằng Tô Đàm sẽ chìm sâu trong đó, nhưng chỉ có hai người bọn họ biết rõ, Lục Nhẫn Đông mới là người không thể kiềm chế. Lục Nhẫn Đông: Anh thích em. Tô Đàm: Ừ. Lục Nhẫn Đông: Anh thật sự thích em. Tô Đàm: Ừ? Lục Nhẫn Đông: Anh thật sự, thật sự… Tô Đàm: Được rồi được rồi, em biết rồi, em cũng rất yêu bản thân mình. Tô Đàm tỏ vẻ, cho dù anh trêu chọc, động lòng, mưu tính như nào thì đều thua em thôi.   Mời các bạn đón đọc Gặp Được Em Thật Hưng Phấn của tác giả Tây Tử Tự.
Yêu Quái Nhỏ - Xuyên Lan
Trong văn phòng lúc nửa đêm, Tang Du bỗng nhiên nghe thấy tiếng lộc cộc kì lạ trong tủ Cô cả gan mở ra nhìn… một cậu chàng đẹp trai đói bụng đang ngồi co ro bên trong, môi hồng răng trắng, mắt long lanh như nước. Dưới ánh đèn sáng ngời, cậu hệt như yêu quái nhỏ ngây thơ hút hồn người khác trong những câu chuyện. *** “Lúc mới đầu, tôi chỉ hi vọng cô ấy có thể thương hại mình.” “Sau này, chờ mong cô ấy thích mình.” “Còn bây giờ… không đủ nữa, tôi không chịu được nữa rồi, muốn có được toàn bộ cô ấy. Trong đêm sâu, dưới ánh đèn, Lam Khâm viết xong con chữ cuối cùng, nhẹ nhàng hôn Tang Du đang ngủ say, đóng quyển nhật kí có khóa vào. *** Nam chính bị câm, con lai, ban đầu bệnh tật yếu ớt, nhưng sẽ khỏe lại, giọng nói cũng sẽ phục hồi. Văn theo hướng ấm áp làm lành, tôi cảm thấy rất ngọt. Mời các bạn đón đọc Yêu Quái Nhỏ của tác giả Xuyên Lan.
Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc - Ngạn Thiến
Truyện Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc của Ngạn Thiến có nội dung rất độc đáo và gây cấn. Nhân vật chính trong truyện vì để cứu lấy mẹ mình nên cô đã buộc lòng phải bán thân, buộc phải lấy người mà cô không yêu thương, mẹ cô đã chạm phải người không nên chạm.. Người bỏ tiền ra mua không ai khác chính là người đàn ông đó. Cô tức giận nhưng không thể làm được gì, vì nếu cô làm gì hại đến hắn thì mẹ cô sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng kỳ lạ thay, trong lễ cưới lộng lẫy kia, chú rể tiến về phía cô nhưng cô lại không phải là cô dâu mà lạ một cô gái khác. Rốt cuộc chuyện kỳ lạ này là gì? *** Bởi vì mẹ mà cô chọc nhầm vào một người đàn ông thần bí lãnh khốc, khiến cho cô phải trong vòng 3 ngày bồi thường anh một trăm vạn………. Cùng đường, việc duy nhất cô có thể làm chính là bán đứng bản thân mình…….. Ngồi chờ trong căn phòng xa hoa lộng lẫy, cô nơm nớp lo sợ, cô không nghĩ người đàn ông tới mua cô thì ra là anh……..Vừa hận, vừa giân, thật sự là oan gia ngõ hẹp mà…………. Uông Hạo Thiên làm sao cũng không có nghĩ đến cô gái mà mình đã mua, thì ra lại là cô………… Trong lễ cưới sang trọng, cô nhìn thấy chú rể đẹp trai đi đến bên cạnh mình, nhưng cô dâu không phải là cô………. *** Thích Vi Vi ngồi ở trong phòng hóa trang, hôm nay cô trở thành diễn viên chính. Bởi vì hôm nay là ngày cô kết hôn, bên ngoài mấy trăm quan khách đều là đến để chúc mừng cô, hiện tại cảm giác của cô vẫn rất hư ảo, nhanh như vậy đã trở thành cô dâu. “Vi Vi, thả lỏng một chút, đừng khẩn trương. Hôm nay là hôn lễ của cậu, cậu có thể muốn làm gì thì làm.” Đàm Tiếu Tiếu ở một bên an ủi cô. “Mình biết, nhưng mà trong lòng vẫn không khỏi khẩn trương, trong lòng bàn tay đều toát mồ hôi.” Thích Vi Vi giơ tay cho cô nhìn. “Thật là, nếu trang điểm rồi cậu đừng để mồ hôi làm trôi mất son phấn nhé.” Đàm Tiếu Tiếu cười nói, đương nhiên biết là không thể. “Vi Vi, chuyên gia trang điểm đến rồi, có thể cho bọn họ vào không?” Daisy đi tới hỏi. “Được.” Cô gật đầu, ngồi ở một bên bất động chờ chuyên gia trang điểm đến trang điểm cho mình. Sau nửa giờ. Dưới bàn tay của chuyên gia trang điểm Cô thấy bản thân xinh đẹp khiến cho cô cũng không thể tin được. Đây là mình sao? Mặc dù là trang điểm nhẹ nhàng nhưng lại đem toàn bộ ưu điểm của cô phô bày ra, vẻ mặt e lệ, mắt to mang theo ý cười, mũi khéo léo, môi nhỏ đỏ thẫm, còn có áo cưới trắng tinh đính đầy đá quý, trên đầu còn có khăn voan trùm đầu thật dài. ... Mời các bạn đón đọc Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc của tác giả Ngạn Thiến