Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đời Toàn Chuyện Khó Xử

Trong một dịp rất tình cờ, tôi đã đọc được cuốn sách này của tác giả Lại Bảo. Tác giả là nam, nên hiển nhiên nhân vật chính trong truyện cũng là nam rồi. Câu chuyện hứa hẹn đem đến cho bạn những góc nhìn mới lạ về tâm lí những chàng trai và những tiếng cười vui vẻ trong ngày mới. Giờ thì hãy cùng xem qua nội dung truyện một chút nhé. “Sách viết rằng, tình yêu là con dao hai lưỡi. Nhưng tại sao cả hai lưỡi của con dao này lại đều làm đứt tay một mình tôi?” ***   Lại Bảo là một anh chàng nhà báo đầy mộng mơ và cũng đầy thực dụng. Xã hội hiện đại, đồng tiền là trên hết, anh chàng Lại Bảo cũng phải gác lại bao nhiêu ước mơ để chạy theo xu hướng của bát cơm. Nhưng sâu thẳm trong tâm hồn anh chàng lại là một chàng trai nhạy cảm, luôn muốn tìm kiếm hạnh phúc và một người biết trân trọng anh ta. Đáng tiếc thay, người mà anh ta vốn tưởng “yêu” mình thực chất chỉ lợi dụng anh chàng như món đồ chơi. Quay cuồng trong nỗi đau tình ái, Lại Bảo chia tay trong nhục nhã, để rồi lại lao vào công cuộc chinh phục một cô nàng mới. Nhưng đời toàn chuyện khó xử, “bạn gái cũ” chia tay vẫn làm phiền hằng ngày, người mới quen lại là em gái của bạn thân. Giữa tình bạn chí cốt lâu năm và tình cảm đang nhen nhóm từng ngày, Lại Bảo nên chọn bên nào? Đúng lúc nước sôi lửa bỏng thì anh chàng còn mất việc, mất nhà trọ, phải chuyển đến ở cùng cậu bạn thân, lửa gần rơm cháy phừng phừng với em gái bạn. :v Rốt cuộc thì, anh chàng này bắt đầu rơi vào cuộc phiêu lưu ái tình, hẹn hò trong bí mật, lại còn phải trốn tránh cô người yêu cũ, nói dối bạn thân…  Ngoài nhân vật chính Lại Bảo, truyện còn có hệ thống nhân vật phụ bẩn bựa bậy và lầy nhất thế giới: Bạn cùng phòng ham gái đẹp Đàm Đôn, cậu bạn thân đại gia Phó Dụ, Khải đại ca xã hội đen, Xương Xẩu anh chàng nhút nhát để tình địch tìm đến tận cửa đòi đánh nhau… Truyện là những tình huống dở khóc dở cười của Lại Bảo và những người bạn, vừa hài hước vừa có gì đó cay đắng. Trong xã hội xô bồ, lại vẫn có những người bạn thân sẵn sàng hi sinh vì bạn bè, có những thứ tình yêu vượt qua mọi định kiến. Truyện hứa hẹn đem đến cho bạn những phút giây thư giãn và một làn gió mới "chưa từng thử qua". _______________ Trích đoạn tỏ tình “say rượu”: Tên Lại Bảo trong điện thoại hát đến đoạn “hoa cỏ mơn mởn, sương mai trên lá, có một người con gái bên kia dòng sông…”  Hát xong, tôi lải nhải: “Hết bài… được… Cát Cát, cho em vài giây ngây ngất!” Im lặng hai giây, tiếng tôi lại phát ra: “Tại sao anh lại hát cho em bài này chứ? Em gái, nói đi, tại sao?” Tiếng Cát Cát ươn ướt “Không biết!” Chẳng lẽ cô ấy khóc sao? “Không biết phải không? Để anh nói cho em biết, anh nói từ đáy lòng mình, vì anh – thích – em!” Tiếng Cát Cát trong điện thoại sững sờ: “Anh nói gì vậy?” “Anh nói, anh – thích – em!” “Lại Bảo, anh say rồi phải không?” “Chưa say, ai say chứ? Này… này… cạn ly!” Tiếng Cát Cát có vẻ giận: “Lại Bảo, anh say rồi, anh nói những lời này em tưởng thật thì sao? Có say cũng tìm người khác mà đùa giỡn.” “Hi hi, anh thích em, anh thích em!” “Anh say rồi, em tin sao được? Được, nếu mai tỉnh rượu anh còn nhớ thì gọi cho em nói lần nữa xem.” “Ngày mai? Nói lần nữa hả?” Sau đó hát sến tiếp: “lời yêu… lời yêu anh chỉ nói một lần, em biết là anh chỉ dùng hành động để biểu đạt…” _______________ Trích đoạn đánh ghen: Tôi thở hắt ra một hơi, nhìn Di Di: “Tôi biết cô không thoải mái, chẳng phải cô muốn trả thù sao? Thế này đã vui chưa? Nếu chưa thì tuỳ cô nghĩ ra một cách trả thù tôi, nếu tôi có thể làm được tôi chắc chắn sẽ làm, ok?” Di Di nhìn tôi cười ẩn ý: “Được thôi. Thế này đi, từ hôm nay anh làm người yêu tôi, đối xử tốt với tôi như xưa. Thời hạn không ấn định, đến khi tôi chán và bỏ anh. Anh đồng ý không?” “Không – thể – nào!” Cát Cát đứng vịn cầu thang, nói vọng xuống. Cát Cát xuất hiện, cục diện càng trở nên phức tạp.  Di Di không chịu được nỗi bực tức: “Bất kể cô là ai, ở đây không có việc của cô! Bây giờ, Lại Bảo do cô quản?” “Không phải quản.” Cát Cát lắc đầu, đặt tay lên vai tôi: “Nên nói thế này, anh ấy giờ là của tôi.” “Của cô? Ha ha. Cô biết tôi là gì của Lại Bảo không? Tôi là người yêu cũ, hoặc là nên nói anh ta là người tình của tôi. Xem kìa, nhìn mặt anh ta biến sắc kìa.” Cát Cát ra vẻ khuê các cúi đầu, từ từ giơ bàn tay cô ấy đeo nhẫn ra. “Tôi là vợ sắp cưới của Lại Bảo!” “Cái gì?” Di Di trợn mắt. “Cái gì?” Đại Khí trợn mắt. “Cái gì?” Lão Phó và Đàm Đôn đều trợn mắt. Cả phòng cùng trợn mắt. _______________ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Nghiêm túc mà nói, hôn nhau là một việc cần có kỹ thuật và chiến thuật bài bản, cần tuân theo một trình tự nhất định, từ nông đến sâu, nhẹ nhàng thăm dò đầu lưỡi rồi mạnh bạo chiếm đoạt... Hôn trong thời gian dài, sẽ làm cho chúng ta loạn tâm ý và rối loạn nhịp thở. Chuông cửa reo, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của mọi người. Đại Khí ngồi ngây đơ, lúc sau mới phản ứng, líu ríu bước ra mở cửa. Từng nhịp chân của nó vẫn lâng lâng, như chưa hiểu điều gì đang xảy ra ở đây. Chỗ tủ đựng giày quẹo một chút mới là cửa chính, bọn tôi đứng ở đây nhìn không thấy tình hình ngoài cửa, chỉ nghe tiếng kêu ngạc nhiên của Đại Khí: “Á!” lên một tiếng, tiếp theo là tiếng mở cửa, Đại Khí hỏi: “Sao em lại đến đây?” Tiếng đáp lại: “Đến tham chiến, em là át chủ bài mà!” Tiếng nói rất quen thuộc – Chu Chu Chu Chu Chu... Chu Tiểu Thiên?! Bọn tôi còn chưa hiểu ra thì thấy bóng dáng nhanh nhẹn nhỏ nhắn của Tiểu Thiên chạy ào vào trong, vừa vẫy tay bước vào phòng khách vừa liến thoắng: “Em không đến trễ đấy chứ?” “Vừa bắt đầu!” Cát Cát bên cạnh tôi nói với giọng vui mừng và kích động. À à − tôi hiểu rồi, không nghi ngờ gì nữa, Cát Cát lúc nãy ở trên lầu gọi điện cho Tiểu Thiên, nếu không nha đầu này làm sao mà đến nhanh vậy. Nhưng Cát Cát muốn làm gì thế này? Chẳng lẽ... cô ấy muốn đối chọi với Di Di? Tiểu Thiên bước vào, nhanh nhẹn và đường hoàng, mang theo tinh thần đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau, tinh thần tương thân tương ái và ý chí quyết thắng, sải bước về phía tôi... Tôi không thể đoán được cục diện tiếp theo, khỏi cần giải thích, tình hình này, giờ thêm những nhân vật này, cuối cùng người bị thương chắc chắn… vẫn là tôi. Tiểu Thiên đến bên cạnh Cát Cát, hai người nhìn nhau cười. “À, nhìn kiểu này chắc là tìm người giúp sức rồi.” Di Di nhìn Tiểu Thiên từ trên xuống dưới, ánh mắt khiêu khích. Tiểu Thiên vuốt tóc mái, quay đầu hất tóc quyến rũ như người mẫu quảng cáo dầu gội, nhìn Di Di cười: “Bà chị, nhìn gì chứ?” Nét mặt Di Di lập tức biến sắc. Con gái mà, sợ nhất bị người ta nói mình già, tuy cô ta cũng mặt hoa da phấn, nhưng Tiểu Thiên quả thật trẻ hơn rất nhiều. Nhưng chỉ là bất ngờ một chút, Di Di bắt đầu phản kích: “Lông còn chưa mọc đủ, còn muốn đấu khẩu với ai?” Tiểu Thiên vẫn giữ gương mặt ngọt ngào: “Bà chị, con gái cần nhiều lông vậy làm gì?” Nói xong nhìn Cát Cát, hai người cười khúc khích với nhau. Nét mặt Di Di càng khó coi, nếu so sánh thì những người lúc nãy đeo bộ mặt khó coi bây giờ đã khá hơn, đang nhìn Tiểu Thiên tán đồng, đồng thời nhìn Di Di và cười trên nỗi đau của cô ta. Di Di không chịu được nỗi bực tức: “Bất kể cô là ai, ở đây không có chuyện của cô!” Nói xong nhìn qua Cát Cát: “Coi như lần đầu thấy cô, sao hả, bây giờ Lại Bảo do cô quản?” “Không phải quản.” Cát Cát lắc đầu, đặt tay lên vai tôi: “Nên nói thế này, anh ấy giờ là của tôi.” Mặt Đàm Đôn vô cùng đắc ý, tay đưa xuống thấp giơ ngón cái lên, Phó Dụ cẩn thận liếc Đại Khí. Tên mập ấy càng như bị chồng thêm lớp mây mù, ngồi ngơ ngác, nhìn Cát Cát ngây ngô. Mời các bạn đón đọc Đời Toàn Chuyện Khó Xử của tác giả Lại Bảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sống Chung Sau Ly Hôn - Hồ Tiểu Mị
Tiểu thuyết Sống chung sau ly hôn là cuốn tiểu thuyết xúc động về đề tài tình yêu - hôn nhân của Hồ Tiểu Mị. Tô Dao - nhân vật chính trong truyện là một bà mẹ đơn thân nuôi con nhỏ, vì nhiều nguyên nhân nên cô vẫn sống chung với Cố Nguyên, người chồng trước của cô, dưới cùng một mái nhà. Tô Dao vì muốn mau chóng sống tự lập, nên chuyển công việc mới, nhưng không ngờ rằng cấp trên của cô lại là Hứa Đông Dương, đã từng là người yêu cũ của cô. Hứa Đông Dương muốn giành cô trở lại bên cạnh mình, anh vô tình phát hiện ra con gái chung của Tô Dao và Cố Nguyên lại chính là cốt nhục của anh. Đồng thời, Cố Nguyên cũng muốn giữ Tô Dao ở lại sống chung dù rằng hai người đã ly hôn, nhưng quyết định đó lại mang đến một bầu không khí ngập tràn ấm áp và nguy hiểm. Một lời nói dối cần rất nhiều lời nói dối để khỏa lấp, khi sự thực được phơi bày, một người phụ nữ, hai người đàn ông, ba gia đình, cuộc chiến tranh gia đình vì vậy bắt đầu bùng nổ… *** Hứa Đông Dương nhận điện thoại của Tô Dao, không một chút chần chừ, bèn đến chỗ hẹn. Cô ngồi ở quán trà gần công ty anh. Anh khẽ hít sâu để không làm cho tim mình loạn nhịp rồi chậm rãi bước tới. “Dao Dao”. Hứa Đông Dương kéo chiếc ghế trước mặt cô ngồi xuống. Tô Dao nhìn anh, khẽ mỉm cười, cô lấy tài liệu hôm qua anh đưa cho cô, đẩy về phía anh. “Xin lỗi anh, em nghĩ em nên cho anh một câu trả lời rõ ràng, không để anh tiếp tục làm gì vì em nữa”. Tô Dao nhìn Hứa Đông Dương: “Có thể anh cảm thấy em ích kỷ, nhưng em không thể ở bên cạnh anh, Tô Thư em cũng nhất định phải giữ ở bên mình.” Nụ cười trên gương mặt Hứa Đông Dương dần dần biến mất, anh chỉ cảm thấy tim mình bỗng trở nên nặng hơn, đập từng nhịp một cách khó khăn. Dù đã từng đặt giả thiết sẽ có ngày hôm nay, nhưng khi thực sự phải đối mặt với nó thì sự đau đớn mà anh gánh chịu vượt xa tưởng tượng của anh. Anh bây giờ không còn là chàng thanh niên mới hai mươi tuổi, còn bồng bột khi đối diện với chuyện tình cảm nữa, vì vậy khi tranh giành anh cũng lý trí và tích cực hơn nhiều. ... Mời các bạn đón đọc Sống Chung Sau Ly Hôn của tác giả Hồ Tiểu Mị.
Quán Cà Phê XY - Bình Quả Thụ
Hướng Vãn là nhân viên làm ca đêm tại một quán cà phê, là người rất dễ xấu hổ, về phương diện tình cảm lại cực kỳ thuần khiết, bởi vậy thỉnh thoảng cậu lại làm ra những việc rất ngốc nghếch khiến người khác khóc không được mà cười cũng không xong. Cùng làm với Hướng Vãn tại quán cà phê này còn có một nhân viên làm ca sáng. Người đó chính là Diệp Chiêu Ninh, một chàng trai với tính cách khoan dung, điềm tĩnh, tay nghề nấu ăn rất tốt. Bề ngoài nhìn cậu có vẻ rất hòa nhã, dễ nói chuyện nhưng Diệp Chiêu Ninh lại có những mặt vô cùng cố chấp. Do thời gian làm việc khác nhau mà Hướng Vãn và Diệp Chiêu Ninh chưa từng gặp mặt, mặc dù Hướng Vãn thường xuyên được ăn đồ ăn do Diệp Chiêu Ninh nấu để lại cho cậu làm bữa đêm. Và đúng là "con đường ngắn nhất dẫn đến trái tim người đàn ông là đi qua dạ dày". Bỗng một ngày đẹp trời, Diệp Chiêu Ninh được ông chủ quán cà phê nhờ làm thêm cả ca tối vì người làm buổi tối hôm đó có việc phải nghỉ. Có ai biết đâu rằng, người "có việc phải nghỉ" đó lại cố tình xin nghỉ và bất ngờ xuất hiện ở quán để gặp người mình "thầm thương trộm nhớ" bấy lâu... Được biết nhiều với tên gọi "Thụ làm ca sáng, công làm ca tối", câu chuyện của Hướng Vãn và Diệp Chiêu Ninh chắc chắn đã quen thuộc với nhiều bạn độc giả yêu thích tiểu thuyết đam mỹ. Tuy nhiên bản xuất bản này có một chút đặc biệt bởi tác giả cuốn sách đã có một số sửa chữa và viết thêm vào so với bản đăng trước đây. *** Mẹ Hướng cùng cha Hướng vừa mới xuống xe đã thấy con trai mình bộ dáng đau khổ đứng đợi ở bến. Mẹ Hướng lườm anh một cái: “Thật vô dụng!” Chuyện công đến Thanh Châu, bố mẹ anh cũng biết nhưng họ lại không ngờ rằng, đã hơn một tháng rồi mà đến mặt thụ công còn chưa thấy. Công mặt mày đáng thương nhìn mẹ mình: “Con nhớ Chiêu Ninh quá.” Cả nhà ngồi xuống ăn bữa cơm, công kể qua về tình huống hiện tại, mẹ Hướng vừa nghe vừa lắc đầu: “Không được, mặt không đủ dày, tay chân cũng bám không chặt lấy người ta gì cả.” Cha Hướng liếc mẹ Hướng một cái: “Hay là chúng ta đi một chuyến vậy. Phản ứng của bố mẹ Tiểu Diệp như thế cũng rất bình thường thôi”. Công vừa nghe thế đã lắc đầu quầy quậy: “Không được, không được, con gọi hai người đến là để làm cố vấn, đưa ra kế hoạch. Nếu cha mẹ tìm đến tận nhà thì không ổn đâu”. Mẹ Hướng: “Nếu Tiểu Diệp là nữ thì cái đoạn tình cảm này của hai đứa có đến gian đoạn nào, mẹ đây cũng không thèm quan tâm. Nhưng tình cảnh của hai đứa dù sao cũng hơi đặc biệt, cha mẹ chỉ hy vọng con sớm có thể ổn định lại. Yên tâm đi, cha mẹ lộ diện càng thể hiện chúng ta rất có thành ý à?” ... Mời các bạn đón đọc Quán Cà Phê XY của tác giả Bình Quả Thụ.
Phát Rồ - Thả An
Trở về với vết thương lòng và quyết tâm trả thù kẻ đã cướp đi gia đình mình. Cô xinh đẹp, kiêu ngạo mà ngây thơ chẳng ngờ bị anh cuốn vào dã tâm đó. Nếu nói tình yêu được đong đầy bằng niềm tin và sự bao dung, thì liệu có thể nói rằng cô đã từng có một tình yêu đích thực? Anh lạnh lùng rạch những vết dao lên tình yêu của hai người, lên trái tim cô, và lên cả trái tim anh... Có thể nào tha thứ? Có thể nào quên? Cô giằng xé, để rồi cuối cùng những bước chân lạnh lùng của lý trí cũng giẫm đạp lên dòng máu nóng chảy trong tim. Sau bao nhiêu toan tính, hận thù, dằn vặt và giằng xé, liệu họ còn có thể quay trở về bên nhau lần nữa? *** Tòa biệt thự này đã bao giờ lạnh lẽo như bây giờ chưa nhỉ? Trong ấn tượng của Hướng Phù Sinh dường như là chưa. Kể cả thời nhà họ Hướng lụi bại cũng vẫn rất náo nhiệt đó chứ. Căn biệt thự dù cho thiếu chủ, cũng chẳng bao giờ thiếu người làm. Nhưng tối nay, tất cả người làm đều đi cả, từ nhà bếp đến phòng khách, dưới tầng tới trên lầu, cả căn biệt thự chẳng còn chút hơi người. Không còn những bóng người đi qua đi lại, hoặc lặng lẽ đứng một bên chờ sai bảo nữa, chỉ còn những hành lang thật dài và bức tranh chân dung cô độc treo ở đó. ... Mời các bạn đón đọc Phát Rồ của tác giả Thả An.
Người Phiên Dịch - Kỷ Viện Viện
Câu chuyện kể về cuộc hành trình đi tìm hạnh phúc của hai nhân vật Trình Gia Dương và Kiều Phi. Trình Gia Dương là anh chàng thư sinh tài giỏi từng đi du học tại Paris ngành phiên dịch cấp cao, là thần tượng của tất cả các thiếu nữ trường đại học ngoại ngữ nơi Kiều Phi đang học, anh chàng này luôn phải chịu sự sắp đặt của gia đình - kể cả tình yêu. anh yêu thầm một người bạn hơn tuổi từ thủa nhỏ, nhưng cô lại lạnh lùng đi lấy chồng bỏ lại chàng trai tài giỏi trong công việc nhưng khờ khạo trong tình yêu. Còn Kiều Phi là cô gái có xuất thân nghèo khó luôn phải tự vươn lên trong cuộc sống, để có tiền trang trải học hành cô phải đi làm thêm ở quán rượu - Đây là công việc không tránh khỏi điều tiếng thiên hạ. Nhưng cô luôn tỏ ra mình là cô gái vững vàng và lạc quan. Thế nhưng điều không may đã xảy ra khi cô buộc phải bán mình để lấy tiền chữa chạy cho cha.....số phận cho 2 kẻ có duyên gặp nhau. Họ yêu nhau say đắm nhưng cuộc đời đâu chỉ có đẹp đẽ như tình yêu họ có? Lời đáp nào cho bài toán tình yêu này?... "Anh có biết không, em vùi đầu vào học hành rồi thực tập, mỗi ngày lại ngốc nghếch giả vờ rằng mình rất vui vẻ, nhưng thực ra đối với em tất cả những chuyện đó đều rất đau khổ. Điều gì đã khiến em có thể chống chọi được lâu như vậy? Ai đã khiến em có thể kiên trì, không bỏ giữa chừng? Chính là anh đấy, Gia Dương à. Chỉ có anh mà thôi, em muốn được ở bên anh, làm việc với anh và sống cùng anh, từ trước tới giờ em chưa hề có ước muốn nào khác..." *** Trình Gia Dương Tôi không nhớ đã đọc điều này ở đâu nữa, con người trước khi chết, não sẽ hoạt động với tốc độ gấp mười lần bình thường. Tất cả mọi hồi ức ẩn hiện trước mắt. Con người ta luôn sắp chết luôn bị kích động, sẽ đau đớn tới mức nước mắt, nước mũi trào ra. Trong tình cảnh hiện tại, tôi biết họ không nói chơi. Thế nhưng thật kì lạ, sao lòng tôi lại không hề có chút hoảng loạn nhỉ? Thậm chí tôi cũng không suy nghĩ vẩn vơ nữa. Rất nhiều chuyện, rất nhiều người, tôi đầu đã quên. Tôi chỉ cảm thấy mình đã sống rất vui vẻ. Cho dù khoảng thời gian ấy có ngắn ngủi, nhưng thật sự tôi đã từng sống rất vui vẻ. Trước khi hành hình, họ dùng vải đen bịt mắt tôi lại. Khoảnh khắc bị che mất ánh mặt trời, tôi thầm thì: “Phi à, tạm biệt em”. Kiều Phi Tôi bỏ micro ra, thở phào một tiếng, cảm thấy vai đau nhức, bèn đưa tay lên xoa bóp. Chị cùng phòng nói: “Phi Phi à, về nhà chị đi, hôm nay mẹ chồng chị hầm cá đấy”. ... Mời các bạn đón đọc Người Phiên Dịch của tác giả Kỷ Viện Viện.