Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đệ Nhất Mỹ Nhân Thành Trường An

ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN THÀNH TRƯỜNG AN Tác giả: Phát Đạt Đích Lệ Tuyến Reviewer: AL_Thiên Điểu Designer: AI_Diệp Trà Thể loại: Cổ đại, Cung đình hầu tước, Ngược, Sủng Ngọt, Nhẹ nhàng, Hài hước, HE, Sạch, Độ dài: 154 Tình trạng: Hoàn edit Lượt xem: 2033 Văn án:   Phủ Vân Dương Hầu chọc giận Thánh thượng nên bị tịch thu tài sản, tước hết chức vị. Trong một đêm, Thẩm tam cô nương được nuông chiều từ nhỏ bị bức bách đến nỗi chỉ có thể dựng lên một cửa hàng son phấn.   Từ đệ nhất mỹ nhân thành Trường An ngày trước nay lại thành biến thành bông hoa yêu kiều ai cũng có thể tùy ý ngắt lấy.   Ngày nọ, thế tử Lục Yến của phủ Trấn Quốc Công đi ngang qua Bách Hương Các, mắt thấy nàng bị những công tử quyền quý đùa bỡn chợt nhớ lại khoảng thời gian ân ái mặn nồng cùng nàng ở đời trước.   Hai tay y run rẩy, đến cùng cũng không quên được khoảnh khắc lúc nàng xoay người đi gả cho người khác, cái cảm giác đau thấu tim gan đó. Vì thế y lại cứu nàng, dụ nàng trở thành ngoại thất* của mình. (*thê tử sống chung nhưng không hợp pháp.)   ❗Nam chính không trọng sinh là dần dần có được ký ức đời trước.   ❗Nam chính không thê, không thiếp, không thông phòng.   ***   Nguyên Khánh năm thứ mười lăm, Trường An đổ tuyết, Phủ Vân Dương hầu gặp đại nạn.   Vân Dương hầu giữ chức Công bộ thượng thư, bị người khác hãm hại, bị cách chức ngồi tù, tịch biên xét nhà, nợ nần ập xuống đầu Tam cô nương Thẩm gia và tiểu đệ nhỏ tuổi.   Cây đổ thì bầy khỉ tan, thấy Thẩm gia gặp nạn, thân thích bạn bè không ai ra tay giúp đỡ. Tam cô nương Thẩm gia Thẩm Chân đi khắp nơi xin mượn bạc, chỉ nhận được những cái lắc đầu, những lời mỉa mai của những người từng thân thiết, từng dựa dẫm vào nhà nàng.   Đệ nhất mỹ nhân thành Trường An ngày trước nay lại thành bông hoa yếu ớt trước gió, công tử háo sắc nào cũng có dã tâm muốn ngắt lấy.   Ngày trả nợ càng lúc càng gần, nếu không trả được nợ, Thẩm Chân chắc chắn sẽ bị rơi vào tay những kẻ thèm thuồng nhan sắc nàng, bán vào nơi ngõ hoa hẻm liễu, cuộc đời coi như chấm hết.   ***   Thế tử gia Lục Yến ngậm thìa vàng lớn lên, là con độc đinh của Trấn Quốc công và trưởng công chúa muội muội của đương kim hoàng đế, còn trẻ đã đỗ đạt, hai mươi tư tuổi làm quan tam phẩm tại Kinh Triệu Doãn. Xuất thân như vậy khiến tính tình Lục Yến kiêu ngạo khó chiều, đến khi làm quan mới thu lại bớt tính tình khó ở.   Lần đầu thế tử Lục Yến của phủ Trấn Quốc công nhìn thấy Thẩm Chân, hắn ngây người. Không phải vì nhan sắc Thẩm Chân làm hắn mê đắm, chỉ là khi vừa nhìn thấy Thẩm Chân, trong đầu Lục Yến hiện lên hình ảnh của hắn và nàng trong kiếp trước.   Những hình ảnh đó cứ xuất hiện mỗi lúc Lục Yến đi vào giấc ngủ, kiếp trước ái ân rồi dằn vặt, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng chân thật, đến khi tỉnh dậy vẫn thấy đau lòng.   Bây giờ Thẩm Chân rơi nước mắt thì Lục Yến sẽ đau nhói lồng ngực, không phải đau lòng, là cơn đau thật sự.   Vốn không tin chuyện quỷ thần, nghĩ Thẩm Chân bùa mê ám hại mình, Lục Yến đã tìm nhiều cách để lý giải cơn đau và những hình ảnh đó nhưng đều vô dụng.   Lục Yến là người trả nợ giúp Thẩm Chân, giấu Thẩm Chân khỏi tai mắt sói hổ đang tìm nàng, nhưng hắn cũng là một con sói, chính hắn ép nàng trở thành ngoại thất của mình.   Ngoại thất…   Hai chữ vẫn ám ảnh Thẩm Chân hàng đêm. Đường đường là tiểu thư cành vàng lá ngọc, nếu gia đình không gặp chuyện, nàng vốn sẽ có một cuộc hôn nhân đẹp đẽ, tam thư lục lễ mai mối đàng hoàng.   Nhưng hiện tại thì sao?   Thẩm Chân tình nguyện ở bên cạnh báo đáp ơn giúp đỡ của Lục Yến, nếu không có hắn, có lẽ bây giờ nàng đã bị bán vào một kỹ viện nào đó, trở thành một món đồ chơi.   Chấp nhận ở bên cạnh Lục Yến, đời này không danh không phận, không có động phòng, không có hoa chúc, cũng không có tân lang.   Nàng vẫn cứ ngỡ đến một lúc nào đó, Lục Yến sẽ cưới vợ, hai người chấm dứt mối quan hệ không tốt đẹp này, vốn không có tình cảm thì như vậy sẽ tốt cho cả hai. Lục Yến cũng đã từng nghĩ vậy.   Ở cạnh Thẩm Chân càng nhiều, tình cảm thay đổi mà chính hắn cũng không ngờ được, từ khi nào Lục đại nhân lại dễ tính như vậy, lại biết chiều chuộng người khác, còn biết ghen tuông.   Lục Yến không phải sống lại, chỉ là hắn nhìn thấy được kiếp trước, biết kiếp trước mình tệ đến mức nào, làm Thẩm Chân đau lòng ra sao, có lẽ cơn đau trong ngực hắn mỗi khi nàng khóc là báo ứng của kiếp trước.   Kiếp trước bỏ lỡ nhau, không dám nhìn thẳng suy nghĩ trong lòng mình, làm nàng hiểu lầm, rồi lại không cam lòng nhìn nàng gả cho người khác, không bảo vệ được nàng, hắn hối hận vô cùng.   “Mạc Bắc giá lạnh, nàng đã quen chưa?”   “Không bảo vệ được nàng, ta hối hận rồi, hối hận chưa bao giờ nói một câu yêu thương với nàng, nói với nàng một câu ta muốn cưới nàng làm thê. Tam thư lục lễ, cưới hỏi đàng hoàng.”   Dây dưa hai đời, đời trước như một cơn ác mộng mà khi tỉnh lại tim vẫn thấy đau.   Kiếp này ta bù đắp tất cả cho nàng.   Cứu phụ thân nàng, vực dậy Hầu phủ, nhờ mai mối đàng hoàng, dùng tam thư lục lễ trịnh trọng đón nàng về nhà. Để đôi ta không còn phải rơi vào tuyệt vọng nữa.   ***   Sau những đoạn truyện trầm lắng về kiếp trước bi kịch, kiếp này của Lục Yến và Thẩm Chân là một vở hài kịch, mà Lục Yến chính là cây hài chính. Không phải thiết lập nhân vật có tính cách hài hước, mà là sự tương phản khiến người ta bật cười. Kiểu nghiệp tụ vành môi rồi cuối cùng cây táo đã nở hoa, quả táo đã đến.   Khi xưa hắn trêu cợt bằng hữu vì một cô gái mà si tình như vậy đúng là không có tiền đồ, là điên cuồng, đại trượng phu sợ gì không có vợ! Khi xưa còn đắc tội cả nhạc phụ đại nhân.   Bây giờ Lục Yến lãnh đủ, vừa trăm phương nghìn kế tìm cách cưới Thẩm Chân về nhà, chịu sự cười nhạo như đâm vào tim của bằng hữu, rồi nhìn bức tường mới sửa lại cao ngất của phủ Vân Dương hầu mà nuốt nước mắt vào tim.   Còn bug thấy được kiếp trước khiến cho Lục Yến xử lý được tất cả những mối hoạ tang thương kiếp trước, đất nước không loạn lạc, cuộc sống không đau thương.   Thẩm Chân trong truyện có rất ít đất diễn, khá mờ nhạt so với những truyện có motip tương tự, đôi lúc làm mình thấy tất cả đã có Lục Yến lo liệu, việc của Thẩm Chân là được hắn bảo vệ yêu thương, phải chăng đó là sự bù đắp mà tác giả muốn.   Truyện còn rất nhiều nhân vật phụ làm người đọc rất đau lòng. Đại tỷ của Thẩm Chân gả nhầm cho kẻ tệ bạc, phí hoài bốn năm thanh xuân, may mắn sau khi dứt khoát từ bỏ thì nàng ấy vẫn tìm được một bến đỗ hạnh phúc. Còn chuyện tình cảm của nhị tỷ của Thẩm Chân và bạn tốt của Lục Yến như một nỗi day dứt cho người đọc, nàng bị vương tử phiên bang nhìn trúng, bị phong làm công chúa gả đi hòa thân, để chàng trai ở lại cả đời không quên.   Hai chữ nếu như vừa ra khỏi miệng đã định sẵn là bỏ lỡ.   Cũng may mắn khi tác giả viết thêm một phần ngoại truyện, ở một kiếp khác, ở đó bọn họ đều có được nhau.   _____   “…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: ThanhThanh0631   *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết *** [Vở kịch nhỏ] Lúc đầu: Sắc đêm hơi lạnh, lại không bằng ý lạnh tỏa ra trên gương mặt của nam nhân. Y chậm rãi đi về phía nàng, cầm phiến quạt giấy trên tay, chống lên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại như hoa sen của nàng, trầm giọng nói: "Không biết cách hầu hạ người khác?” Sau này: Chẳng qua Thẩm Chân chỉ làm bỏng ngón tay khi ở trong bếp mà thôi, y lại chắn nàng bên góc giường, nào là bôi thuốc, nào là chườm đá. Nàng ngượng ngùng rũ mắt, đẩy đẩy y, dùng ánh mắt để bày tỏ với y rằng mình muốn xuống đất. Nào ngờ, nam nhân kiêu ngạo tự kiềm chế đó lại quay lưng lại, nói với nàng: "Lên đây. Ta cõng nàng." Vẻ mặt Thẩm Chân không thể tin nổi che đi đầu ngón tay của mình, "..." #Đệ nhất mỹ nhân thành Trường An là người trong lòng y# #Vì thế nàng vừa khóc là trong lòng y lại đau# Chỉ nam bạn đọc: 1. Cả hai đều sạch, truyện ngọt (mặc dù lúc trước nam chính có bắt nạt nữ chính, nhưng mà nữ chính có bàn tay vàng đó) 2. Tác giả viết về tuyến tình cảm là chính. 3. Tất cả đều là HƯ CẤU, HƯ CẤU, HƯ CẤU! CP: Lục Yến x Thẩm Chân Review: (lược dịch) Chấm điểm: 4.6 / Kết cục: HE Thế tử gia lạnh lùng trong trẻo x Quý nữ xinh đẹp nghèo túng, 1v1, nam cường nữ nhu, ngọt sủng, HE Nữ chính là đệ nhất mỹ nhân thành Trường An, vốn là đích nữ Hầu phủ, phụ thân bị người khác hãm hại bị trói vào ngục, vì thế mà trở thành con gái của tội thần, nữ chính mở một cửa hàng son phấn để kiếm sống, một tờ giấy ghi nợ khổng lồ có con dấu của phụ thân đã làm cho một gia đình vốn dĩ không giàu có gì lâm vào cảnh họa vô đơn chí, nữ chính không còn cách nào khác đã đi báo án, nam chính ra sân giải quyết công minh, nhưng từ sau lần đầu gặp nữ chính, đêm về nam chính nằm mơ một giấc mơ kiều diễm một cách khó hiểu, trong mơ là ảnh và nữ chính tình cảm đậm sâu, hơn nữa nữ chính vừa khóc là nam chính cảm thấy đau lòng. Nữ chính cùng đường, định lấy cái chết làm lá chắn để chạy trốn, lại bị nam chính đúng lúc bắt được, rồi trả tiền giúp nữ chính, sắp xếp cho đệ đệ của nữ chính đi học, mua cho nữ chính một căn nhà, thế là nữ chính đã trở thành ngoại thất của nam chính. Cùng với sự chung đụng ngày càng nhiều với nữ chính mà giấc mơ về kiếp trước càng rõ nét và chân thật hơn, vả lại còn rất nhiều điều trùng khớp, nữ chính cũng suy nghĩ thoáng ra, dù sao cũng không còn là quý nữ nữa rồi nên dần chấp nhận thân phận ngoại thất của mình, cũng chưa từng nghĩ sẽ gả cho nam chính. Một câu chuyện cổ đại rất ư là 'Mary Sue'*, nữ chính được xây dựng là một đại mỹ nhân, một quý nữ dịu dàng, tri thư đạt lễ, trên người có mùi hương cơ thể tự nhiên, nam chính là thế tử gia lạnh lùng trong trẻo, ngoài lạnh trong nóng, vừa dịu dàng vừa bá đạo, bởi vì nằm mơ mà nhớ lại những chuyện xảy ra ở kiếp trước, sau đó làm lại từ đầu với nữ chính, nối tiếp duyên phận ở kiếp trước. Kỳ thật tuyến couple phụ nói về chị nữ chính thú vị hơn tẹo, có điều xuất hiện không nhiều, có hứng thú thì có thể sa hố. *Mary Sue: có thể hiểu là buff nhân vật chính khá nhiều Mời các bạn đón đọc Đệ Nhất Mỹ Nhân Thành Trường An của tác giả Phát Đạt Đích Lệ Tuyến.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tình Hận - Tư Ngoạn Thuần Dương
Huynh đệ tương tàn, một trận chiến sặc mùi huyết tanh, nhuộm thẫm chốn hoàng cung lộng lẫy trong màu đỏ bi thương. Năm đó, chàng chấp nhận đánh đổi lương tâm, hi sinh tất thảy để đổi lấy ngôi vị cửu ngũ chí tôn, một lòng chỉ mong có được nàng. Chàng vốn dĩ là hoàng đế quyền uy lẫy lừng, nắm giữ thiên hạ trong lòng bàn tay, giang sơn bốn bể thu trọn vào mắt, cớ sao chỉ có nàng, người chàng yêu đến tê tâm liệt phế là không thể chạm tới?! Ước mong lớn nhất đời này là có thể nắm tay nàng sống trọn một kiếp đến tận khi xế bóng chiều tà, mãi mãi không lìa xa. Đáng tiếc, thứ tình yêu sâu đậm ấy lại khởi nguồn cho những năm tháng đằng đẵng tràn ngập thù hận, day dứt, khổ đau. Cuồng si nàng, khao khát nàng, chàng chưa từng hối hận. Điều chàng hối hận duy nhất, chính là mang cùng huyết thống với người con gái chàng yêu thương... *** Warning : Có yếu tố incest Hãy xem thêm "Khảo sát" ở profile để trao đổi với tác giả về những vấn đề liên quan đến tác phẩm. *** Niềm hi vọng vừa nhen nhóm đã vụt tắt bởi lời nói của Trác Vũ Hạo, Tử Mai vừa tức vừa lo, cuống quýt phân bua mà gần như gắt lên với người đối diện: - Thuần vương đã hứa rồi mà sao dám tự ý nuốt lời ! Ngài toàn lấy lí do này nọ để chống chế cho lá gan chuột nhắt của ngài thôi. Rõ ràng phụ thân tiểu nữ bị oan, chắc chắn là thế, nhưng Tô vương và Lạc vương không những đi rêu rao khắp nơi mà còn dọa nếu tiểu nữ đến gặp Khanh Liêu hoàng đế thì sẽ bị Người nhốt vào ngục tối như phụ thân, rồi khổ sở mà chết. Tiểu nữ có nỗi niềm lại không biết sẻ chia cùng ai, tưởng hôm nay gặp được Thuần vương là có thể yên tâm dựa dẫm, vậy mà ngài chưa kịp cho tiểu nữ hi vọng đã vội vàng dập tắt nó. Trác Vũ Hạo chẳng biết nên nói gì, cứ im lặng nhìn Tử Mai khóc lóc hồi lâu, cuối cùng cũng không đành lòng trơ mắt nhìn liền gật đại một cái, trong đầu chỉ thầm cầu trời khấn Phật sao cho phụ hoàng không tức giận tới mức ném luôn chàng vào đại lao cùng Triệu giám quân và con gái ông ta. Chàng đột ngột nắm lấy bàn tay Triệu Tử Mai đang đưa lên lau nước mắt, quả quyết bảo: - Được rồi, ngươi đi theo ta, chúng ta cùng đến điện Khả Nhiên diện kiến phụ hoàng và Thượng Tiễn tướng quân. Nhớ, dù Triệu giám quân có làm sao cũng chớ kích động, cứ ngoan ngoãn để ta giải trình. Ta là hoàng tử, có lẽ mọi người sẽ tôn trọng ý kiến của ta hơn là của một nữ nhi như ngươi. ... Mời các bạn đón đọc Tình Hận của tác giả Tư Ngoạn Thuần Dương.
Hoàng Hậu Độc Nhất - Hải Đích Vãn Lưu
Ai nói chế độ một phu một thê vĩ đại của đế vương chỉ có thể xuất hiện trong chuyện xưa? Ai nói những kẻ khiến người ta phải đập bàn gọi một tiếng yêu nghiệt đều mang dạng tà tứ điên cuồng thích giả nghiêm chỉnh? Ai nói mấy kẻ yếu đuối mảnh mai đến tận xương đều là một đám dễ bắt nạt? Sự thật chứng minh, hậu cung cũng có thể trở thành mây bay, yêu nghiệt là giống loài có nhiều dạng, chỉ khoác ba cái đuôi sói to là trên người đã có một lớp da sáng như da dê. *** Sau khi Trương Y Kiều chuyển kiếp, nàng đã hoàn toàn hiểu được mấy chân lí ấy. Cho tới nay nàng cũng chỉ có một tâm nguyện nho nhỏ, đó chính là nhổ sạch lông kẻ lạnh lùng khó chịu trước mặt này!!!! Một câu nói giới thiệu vắng tắt: Cung đình triều Đại Minh, truyền kì một chọi một hoàn mỹ nhất trong lịch sử Trung Quốc. P/S: Không phải là dạng sủng thông thường! Nam chính dịu dàng nhưng phúc hắc, ít nói nhưng lời nói ra lại vô cùng ác độc đầy thú vị, vì bệnh tật nên rất dễ bị đạp ngã~~ Mục tiêu của chúng ta là: Không có sủng hơn, chỉ có sủng nhất! Nam chính bị bệnh, cả hai đều sạch, nam nữ chính cũng rất thâm tình, kết cục HE. Nội dung truyện: Thiên chi kiêu tử chuyển kiếp xuyên không, cung đình hầu tước chung tình. *** Y Kiều chỉ nhướng mày, lòng thầm suy nghĩ tới cái tên 'Trình đại ca' trong miệng nàng sẽ không phải là nam tử thanh sam ngạo mạn trong quán trà đó chứ. Bởi vì, nếu nàng nhớ không lầm, hắn cũng mang họ Trình. Hơn nữa, từ lúc nàng nói đến chuyện kết luận gà thỏ chung cũi thì phỏng đoán này rất có khả năng là đúng. Nếu không thì đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? "Ừ." Mặc Ý thản nhiên lên tiếng: "Có cao nhân chỉ điểm." Y Kiều giật bắn mình. Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hắn, chợt cảm thấy mục tiêu quá gần, vội quay lại. Nàng có hơi lo lắng, chỉ sợ hắn sẽ khai mình ra. Vốn những chuyện như thế này, nàng chỉ ở cạnh xem náo nhiệt là tốt rồi, không ngờ lại bị kéo theo. Nếu nàng kia xem mình như tình địch thì thật sự không ổn. "Cao nhân? Là ai có được vinh hạnh được biểu ca gọi như thế? Chẳng lẽ là tiên nhân ba đầu sáu tay ư?" Ánh mắt của mỹ nhân có phần tịch mịch, cố gượng nở một nụ cười, tràn đầy đau khổ. Y Kiều không khỏi thở dài, cảm thấy có chút dở khóc dở cười. Thật ra thì nàng không làm gì cả, nhưng sao cứ cảm thấy lời nói của mình đã bị phóng đại rồi nhỉ? Xem ra đây chính là chỗ tốt khi có chỗ dựa, có thể tinh lọc được trí khôn và thành quả trăm ngàn năm qua từ các bậc tiền bối đi trước trong một quá trình học tập ngắn, từ đó dễ dàng lấy được những giá trị đã được tích lũy trong thời gian lịch sử dài lâu của loài người. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Độc Nhất của tác giả Hải Đích Vãn Lưu.
Ninh Phi - Cuồng Ngôn Thiên Tiếu
Ninh Phi bỏ phu quân, rời phủ. Cùng Tô Hy Tuần tổ chức đám cưới linh đình trước mặt phu quân cũ. Nương tựa vào nam nhân thì còn yêu đương cái gì, chỉ có bình đẳng mới lâu dài được thôi. *** Diệp Vân Thanh nổi tiếng ở bẩn. Nghe nói Tô Hy Tuần từng thấy cả mộc nhĩ hay cây nấm gì đấy ở trong phòng hắn. Còn nghe đâu nếu lật cái gối hắn đang dùng lên thì mặt trái mọc đầy nấm mốc đủ màu, đủ loại. Đừng bị ánh mắt nhiều lúc rất sắc bén của hắn lừa, hành động của hắn đôi khi rất ra dáng hiệp khách, nhưng sự lười nhác trong xương cốt của hắn có thể che hết tất cả các ưu điểm kia. Ban đầu sơn trại cũng không biết vì sao hắn lại bẩn như vậy, sau khi thân phận hắn bị bại lộ thì mọi người mới chợt hiểu ra. Hóa ra là vậy, hóa ra là cành vàng lá ngọc lớn lên trong thâm cung, biết ngay rằng hắn có cung nữ chăm lo cái ăn cái mặc từ nhỏ, quần áo thì giơ tay ra mặc, cơm đến thì chỉ việc há mồm. Đến khi bản thân quyết định sống cuộc sống độc lập thì không còn ai lo tới những chuyện nhỏ nhặt đó nữa, thế là trở thành người như ngày hôm nay. Dù phòng của Diệp Vân Thanh có tiếng là vùng đất của nấm mốc nhưng người chủ phòng là Diệp Vân Thanh đây vẫn làm theo ý mình như trước, ngày ngày sống tiêu diêu tự tại. Nhưng gần đây rõ ràng hắn đã lâm vào tình cảnh khó khăn, trong cuộc đời Diệp Vân Thanh có thêm một người phụ nữ, chính là người phụ nữ của Tô Hy Tuần! ... Mời các bạn đón đọc ​Ninh Phi của tác giả Cuồng Ngôn Thiên Tiếu.
Vương gia! Vương Phi có hỉ!!! - Minh Nguyệt Ngọc Anh
Nhân vật chính trong câu chuyện ngôn tình sủng có tựa đề Vương Gia! Vương Phi Có Hỉ!!! của tác giả Minh Nguyệt Ngọc Anh là Băng Tuyết Nhi và Hiên Viên Lãnh. Người chị em thân thiết nhất lại vì sự đố kỵ mà hãm hại cô. Cô vì thành toàn cho người đó mà nhảy xuống vách núi nhưng may mắn không chết. Cô xuyên không qua trở thành đứa trẻ bị mọi người coi là phế vật. Cuối cùng mọi chuyện sẽ ra sao? Cô sẽ làm gì để thích ứng với hoàn cảnh nơi này? *** Băng Tuyết Nhi nhìn qua Lão, Mị, Ảnh, Dạ, Thiên, Minh Mai, Minh Trúc, MInh Lan, Lục Địch U, cuối cùng dừng lại trên người Lão, môi anh đào khẽ mở: “Thúc Thúc, Tuyết Nhi về rồi.” Lão nhìn nàng, đôi mắt đạm mạc lần đầu tiên ươn ướt. “Trở về là tốt rồi.” Ánh trăng sáng tỏ, gió khẽ đung đưa y bào, mọi người nhìn nhau, cùng nở nụ cười.. “Muội muội, ta muốn bế cháu gái của ta.” Lục Địch U nhìn Hiên Viên Lãnh và Minh Trúc đang bế hai đứa nhỏ, mắt sáng lên. “Vương Phi, chúng ta cũng muốn.” Ảnh cùng 3 thiếu niên cũng thôi lạnh lùng, chạy về phía hai đứa bé. “Không được tranh với ta.” Lục Địch U trừng mắt nhìn bốn thiếu niên, thân thủ ngăn bọn họ lại. “Vì sao lại không thể?” “……” Mời các bạn đón đọc Vương gia! Vương Phi có hỉ!!! của tác giả Minh Nguyệt Ngọc Anh.