Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thắp Đèn Ngắm Lưỡi Dao

Thể loại: hiện đại, ngược luyến tàn tâm, cường công cường thụ, quỷ súc tra công x thâm tàng bất lộ bề ngoài nhu nhược kì thực ăn tươi nuốt sống thụ, báo thù rửa hận, hào môn thế gia, HE. Edit: Trác Lam(với sự giúp đỡ nhiệt tình của QT ca ca và Google thúc thúc) Sở Từ nhịn khôngđược cười rộ lên: “Hàn Việt, tôi sắp chết, anh hẳn phải thấy vui vẻ mới đúng, tại sao vẻ mặt lại giống như muốn khóc vậy?” Hàn Việt dừng mộtchút, mãi sau mới cười nhạt hỏi ngược lại: “Nếu cậu chết, chắc là sẽ có nhiều người thấy rất vui, làm sao có khả năng có ai đó rơi cho cậu một giọt nước mắt?” “…Vậy thì tốt.”Sở Từ thở dài gật đầu, “Tôi cũng không hi vọng các người rơi cho tôi một giọt nước mắt nào, vô duyên vô cớ làm ô uế con đường luân hồi của tôi.” Tóm tắt: Công lần đầu gặp đã yêu thụ, muốn chiếm hữulấy người kia đến nỗi bất chấp tất cả, uy hiếp, cường thủ hào đoạt, giam cầm, để rồi chẳng thể đổi lấy được một chút ôn nhu nào từ thụ nữa. Mọi việc trở nên kì lạ khi một người quen của công gây tai nạn chết người rồi lại dùng tiền thoát tội, để rồi những người liên quan đến vụ án kẻ bị giết người bị phế, tất cả đầu mối về thủ phạm đều đưa vào ngõ cụt. Huyết án 2 mạng người năm xưa mà gia thế nhà công đã dùng tiền và quyền đổi lấy trắng án có liên quan gì đến vụ án mạng lần này? Là ai mắc nợ ai? Là máu ai còn chưa trả gây nên mối nghiệt duyên này? “Hàn Việt, anhcòn nhớ năm đó khi tôi rời đi, anh từng hỏi tôi một câu không?”  Hàn Việt trầm mặc đứng đó, sau một lúc lâu mới gật đầu: “Nhớ, tôi từng hỏi cậu đời này tạo nhiều sát nghiệt như vậy, có hay không đã từng yêu ai?”  Sở Từ chậm rãi giơ tay lên, đem mũi đao nhắm thẳng vào vị trí trái tim mình, ngẩng đầu mỉm cười với Hàn Việt: “Hiện tại tôi có thể nói cho anh biết đáp án. Câu trả lời của tôi là — không, không có. Sở Từ tôi sống hơn hai mươi năm, chưa từng yêu bất cứ kẻ nào.” *** Truyện gốc: Thắp đèn ngắm lưỡi đao ( 提灯看刺刀 | Đề đăng khán thứ đao) Tác giả: Hoài Thượng Thể loại: Hiện đại có yếu tố khoa học viễn tưởng (?), ngược luyến tàn tâm (ngược thân thụ ngược tâm công), cường công cường thụ, báo thù rửa hận, ân oán hào môn quân chính thế gia, cường thủ hào đoạt, tình hữu độc chung (1×1) quỷ súc kiêu binh công x thâm tàng bất lộ bề ngoài nhu nhược kì thực ăn tươi nuốt sống thụ HE ở phiên ngoại Độ dài: 60 chương + 1 phiên ngoại Review Thắp đèn ngắm lưỡi đao Trước khi vào đề ta phải nói trước là bộ này cực kỳ nhiều hố, cực kỳ máu chó, cực kỳ phi logic, cực kỳ đi ngược lại tam quan của đa số mọi người. Trong review cũng sẽ chứa yếu tố SPOIL tiết lộ nội dung truyện, cân nhắc trước khi đọc!! Lần đầu tiên biết đến Hoài Thượng qua bộ Ly hôn, ấn tượng của ta cũng xem như khá tốt. Bả có lối viết tình tiết dồn dập, diễn biến kịch tính qua từng chương tương đối giống Thủy Thiên Thừa, thậm chí tùy hoàn cảnh còn giật gân và khoa trương hơn Thủy Thiên Thừa nữa. Motif cường công cường thụ và đặc biệt là quỷ súc công của bả cũng đạt đến trình độ riêng rồi -.- Thú thực, trước khi đọc Thắp đèn ngắm lưỡi đao là ta đang đọc dở Tháng năm qua của Tĩnh Thủy Biên. Mọi thứ cứ chầm chậm chầm chậm thanh thản quá đến nỗi ta sốt cả ruột, cuối cùng quyết bỏ ngang để nhảy hố này, dù đã được cảnh báo vô số lần về mức độ vặn vẹo và âm u của nó. Nói chung xác định như vậy trước để ai quyết tâm lắm thì hẵng nhảy, kẻo lại mắc công hận đời mất mấy ngày… Bộ này công là kiêu binh, một tên Thái tử trong đám Thái tử đảng lớn lên ở môn phiệt thế gia. Hắn quỷ súc đến nỗi say túy lúy vẫn có thể rút súng bắn thủng khóa cửa, trói người, uy hiếp,… không thủ đoạn nào không làm được. Thụ thì được miêu tả là một công chức bình thường, văn nhã lễ độ, có điều tính tình cũng cương liệt lắm, hai năm bị bức ép phải ở lại bên cạnh công cũng quyết không cho hắn một cái liếc nhìn. Thế nhưng những gì chúng ta trông thấy lại không hẳn là bản chất thực sự của mọi việc. Theo từng chương truyện vạch trần, tên sĩ quan ngang ngược chuyên quyền kia, hóa ra lại là kẻ có tâm tính rành mạch nhất. Thậm chí còn hơn lão tư lệnh cha của hắn, vương tử phạm pháp cũng như thứ dân, Hàn Việt sẽ không biến chất vì quyền lực. Ngược lại, người thanh niên bề ngoài ôn hòa có lễ nọ, đi qua vô tận hắc ám, cuối cùng lại đánh mất chính bản thân mình trong thù hận và máu tanh. Để báo thù cho người mẹ nuôi và em trai đã chết oan trong một vụ tai nạn, Sở Từ từng bước ẩn nhẫn, lợi dụng Hàn gia nhị thiếu, tiếp cận những kẻ đã sát hại người thân mình. Thuận lợi tạo chứng cứ ngoại phạm giả, dùng thanh đao 24 tấc chém sắt như chém bùn, kết liễu 3 tên đầu sỏ, đả thương 2 người liên đới, cả quá trình chưa từng chùn tay. Mà công thì cả ngày bận rộn với công vụ, nếu không cũng là nghĩ cách làm sao ép được thụ đi vào khuôn khổ, cho nên chưa từng mảy may nghi ngờ người bên gối. Nhưng chẳng có tội ác nào sẽ trót lọt mãi mãi. Một khi chân tướng bị vạch trần, đối diện với Sở Từ chắc chắn sẽ là sự trả thù tàn khốc nhất đến từ những gia tộc mà y đắc tội, bao gồm cả Hàn Việt – Hàn gia. Giữa tâm bão truy đuổi đó, đứng giữa tình thân, trách nhiệm gia tộc và chấp niệm, công lý sau cùng, Hàn Việt đã lựa chọn vế sau. Hắn tự tay đi bắt Sở Từ mang về giấu ở trong nhà, không cho y ra đầu thú, cũng không cho y tự sát. Sở Từ ung thư dạ dày đã đến giai đoạn giữa, hắn cưỡng ép bác sĩ mang thuốc, hóa trị xạ trị cũng tiến hành. Ai động đến mạng sống của em, tôi liều mạng với kẻ đó, kể cả là chính em đi chăng nữa. Mạng của em không thuộc về em nữa rồi, bây giờ nó là của tôi. Cao trào liên tiếp từ đầu truyện, giữa truyện đến tận đại kết cục, gió tanh mưa máu không ngừng. Thảng có chút ôn nhu ấm áp hiếm hoi, cũng chỉ là khoảng lặng trước khi bão đến. Ta biết nhiều bạn cực kỳ lấn cấn khoản thụ giết chết anh ruột của công (mà còn là kiểu tàn sát chứ không phải là giết bình thường), làm bị thương cha của công, vậy mà cuối cùng công vẫn lựa chọn giấu y khỏi sự truy sát của mọi người. Thế nhưng đối với cá nhân ta, một người cũng chả có mấy tình cảm với thân nhân từ nhỏ, thì ta hoàn toàn có thể hiểu được cảm xúc của Hàn Việt lúc đó. Hắn không phẫn nộ thay cho anh trai, nhiều nhất chỉ là thương tiếc. Nếu ta có loại anh trai như vậy, ngay cả thương tiếc ta cũng chẳng thí cho. Ngay cả Hàn lão gia tử thương yêu con như vậy, cuối cùng cũng phải chấp nhận mình đã sai lầm khi nuông chiều Hàn Cường thành ra cái dạng đó. Nếu như năm xưa ông đừng chạy án, thì có phải ngày hôm nay gã đã không gặp sự báo thù tàn khốc đến mức này? Tựu chung mà nói, tất cả nhân vật trong truyện không có ai là chính diện, trừ những người qua đường đã chết oan trong vụ án năm xưa. Tất cả bọn họ đều có một mặt thối nát, chỉ là mức độ thối nát đến đâu mà thôi. Ngay cả Hàn Việt và Sở Từ đều là những người có vấn đề tâm lý đến một mức độ nhất định. Một kẻ thiếu thốn thân tình sinh ra nóng nảy, tàn bạo và cuồng chiếm dục. Một người đã từng có tình thân nhưng lại vô cớ bị tước đoạt tình thân, bởi thứ tên gọi “cường quyền” mà trụy lạc trong thù hận. Phiên ngoại happy ending có vẻ chóng vánh quá và hơi chênh với toàn bộ chính truyện nặng nề trước đó. Nếu có thể, thực ra ta càng mong Sở Từ có thể chết đi, sau đó có một cuộc đời khác. Bởi cho dù có bao biện thế nào thì cũng chỉ có cái chết mới trả lại được trong sạch cho y. Còn ký ức cũng tốt, không còn ký ức cũng được, dẫu sao thì khi đó, y cũng có thể thanh thản mà đón nhận tình yêu và sự bao dung của Hàn Việt được rồi. Nhưng dù sao Thắp đèn ngắm lưỡi đao cũng đã kết thúc viên mãn rồi, một số chi tiết nhỏ như cô tình nhân mang bầu của Hàn Cường sẽ ra sao, chị dâu Hàn Việt thế nào… đều đã không còn quan trọng nữa. Có lẽ sau bộ này ta nên cấp tốc cày lại Đọc thầm để cứu vớt tam quan của mình arghhhhhhhh ~~ *** [Review] Thắp đèn ngắm lưỡi đao – Hoài Thượng - ayuhime627.wordpress.com July 10, 2018Lăng Nhược Bình Thắp đèn ngắm lưỡi đao Tác giả: Hoài Thượng. Thể loại: hiện đại, trọng sinh, ngược luyến tàn tâm, cường công cường thụ, quỷ súc tra công x thâm tàng bất lộ bề ngoài nhu nhược kì thực ăn tươi nuốt sống thụ, báo thù rửa hận, hào môn thế gia, HE. Edit: Trác Lam (với sự giúp đỡ nhiệt tình của QT ca ca và Google thúc thúc) Giới thiệu: Sở Từ nhịn không được cười rộ lên: “Hàn Việt, tôi sắp chết, anh hẳn phải thấy vui vẻ mới đúng, tại sao vẻ mặt lại giống như muốn khóc vậy?” Hàn Việt dừng một chút, mãi sau mới cười nhạt hỏi ngược lại: “Nếu cậu chết, chắc là sẽ có nhiều người thấy rất vui, làm sao có khả năng có ai đó rơi cho cậu một giọt nước mắt?” “…Vậy thì tốt.” Sở Từ thở dài gật đầu, “Tôi cũng không hi vọng các người rơi cho tôi một giọt nước mắt nào, vô duyên vô cớ làm ô uế con đường luân hồi của tôi.” —— Bộ này được edit cũng khá lâu rồi, Mèo không tìm được nhà gốc của bộ này, cũng chẳng biết ai edit luôn, Mèo vô tình đọc bộ này trên wattpad rồi nghe mn bảo là nhà bạn Jenny H có đăng bộ này cơ mà kèm pass (TT.TT) nên tớ đành dẫn link nhà bạn ấy, mn muốn đọc thì qua thương lượng pass với bạn ấy nha! Jenny H – Thắp đèn ngắm lưỡi đao – Hoài Thượng Vừa đọc xong bộ này tối hôm qua nên giờ viết review ngay cho ‘nóng’, nói vậy chớ bộ này hoàn cũng lâu lắm rồi cũng có thể xem như là một bộ điển hình của dòng ngược kinh điển. Mèo biết đến tác giả Hoài Thượng qua bộ Phượng Hoàng đồ đằng (bộ này cũng ngược, bao tả tơi, bao thê thảm, bao thỏa mãn luôn), văn phong của HT nhẹ nhàng, trầm lắng nhưng để lại cảm giác day dứt trong lòng rất sâu đậm. Khuyết điểm: bộ này ngược công, nhưng cũng phần nào ngược thụ. Bộ này đọc cho vui chứ thực ra nó là nguyên một nồi máu chó chờ mọi người nhảy vào. Công vì tình yêu mà bỏ qua luôn thụ giết anh mình, làm bị thương cha mình, đồng ý là gia đình công không quan tâm được nhiều tới anh nhưng vẫn còn người bố yêu thương anh hết lòng mà, chỉ tại ổng không biểu hiện ra thôi. Cái sai lầm lớn nhất của ổng là đã bỏ bê gia đình, dung túng vợ và con mình làm điều sai trái! Đề cử bộ này cho bạn nào thích ngược nha, nhưng cẩn thận nồi máu chó thập cẩm này à, kẻo nhảy vô rồi khỏi chui ra luôn! (Dưới đây có spoil vài tình tiết trong truyện nếu bạn không thích thì vui lòng bỏ qua nha!) Anh công Hàn Việt vừa gặp đã yêu anh thụ Sở Từ đến thất điên bát đảo, theo lời Hàn Việt thì là: “Tôi vừa nhìn thấy y, liền thích đến mức ngay cả bản thân họ gì cũng quên mất.” Nhưng mà Sở Từ thì không, nên đương nhiên là công dùng đủ biện pháp cứng rắn trói thụ bên người, ờm, trói đúng nghĩa luôn. Xông vào nhà người ta, trói vào đầu giường, uy hiếp các kiểu, mà theo công là vẫn còn nhân từ chán, thì đến cuối cùng thụ cũng đồng ý ở bên công nhưng ẻm lạnh tanh à, chẳng cho công đến cả một cái liếc mắt. Rồi mãi đến 2 năm sau, đầu tiên là một người quen của công bị ám sát, ‘nhất kích tất sát’ đúng nghĩa, một đường cắt ngang yết hầu, nhanh – gọn – chuẩn, thủ pháp chuyên nghiệp, kế hoạch tinh vi, công và gia đình nạn nhân chả phát hiện được một tí vết tích nào. Sự việc yên ắng được mấy hôm thì next, lại một người quen nữa bị chém đứt mất cánh tay phải, vẫn y như lần trước không để lại dấu vết gì. Thật ra, là 2 sự việc này có liên quan đến nhau và dính líu đến 1 vụ án mạng trong quá khứ mà đầu sỏ là anh của công – Hàn Cường  gây ra. Trong một lần say xỉn lái xe, Hàn Cường đã tông chết một cặp mẹ con, 2 người này là mẹ nuôi và em nuôi của thụ, hoàn cảnh cực bi thảm, thụ mời 2 người lên Bắc Kinh chơi, nhân tiện giúp đỡ chút học phí cho đứa em nuôi thân yêu của mình. Ngờ đâu, từ lúc xảy ra tai nạn đến lúc nghe tin thi thể bị cưỡng chế hỏa thiêu chỉ vỏn vẹn 1 ngày, thụ còn chưa kịp nhìn mặt họ lần cuối thì đã chỉ còn là một nắm tro tàn, đến cả nơi an táng cũng là một nơi cực hẻo lánh, phong thủy tồi tàn nhất trong nghĩa trang. Mọi chuyện là do sự sắp đặt của quyền và tiền, xã hội này là nơi kẻ mạnh là kẻ chiến thắng, đứng trước 2 thứ này thì công lý chẳng còn là đáng giá là bao nhiêu, sinh mạng còn người cũng chỉ là thứ rẻ mạt, Hàn gia dùng tiền để đổi lời khai của nhân chứng, dùng quyền để ém nhẹm vụ việc, vốn dĩ là nạn nhân nhưng cuối cùng thành ra là không tuân thủ luật giao thông, là hung thủ nhưng cuối cùng lại xử vô tội, nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, đến cả bồi thường – thứ chắng đáng là bao nhiêu so với cái giá của những cuộc ăn chơi đàng điếm, hay là những món quà đắt giá cho tiểu tình nhân, Hàn Cường chẳng thà đem nó đi phung phí chứ nhất quyết không cho họ xu nào. Cuối cùng, kẻ ác cũng phải trả đúng cái giá của nó, Hàn Cường cũng phải đền mạng, mà còn phải đền một cách thật thảm khốc, thật đau đớn, thật khắc cốt ghi ‘vong’. Thụ tự tay BĂM XÁC anh của công. Vâng, hung thủ đương nhiên là thụ, lúc đầu Mèo cũng ngờ ngợ là ảnh rồi, vì cứ mỗi lần ảnh cười với ai là xác định vài ngày sau người đó chết, nhưng thật sự là không trách ẻm được. Sau này thì anh công cũng phát hiện ra bí mật của thụ, trong tiệc mừng thọ cha của công thì thụ bị phát hiện, ẻm chém một nhát dao cuối cùng khiến cha công bước một vòng qua quỷ môn quan, mém tí là đàm đạo với diêm vương luôn rồi, cuối cùng thì bị anh công bắt được tại nghĩa trang. Thề là đọc đoạn đó ngược chả chịu nổi luôn! Tường mọi chuyện thế là xong, đùng một phát, thụ bị ung thư dạ dày (vẫn còn cứu được). Công ngày đêm chăm sóc thụ, thụ thì chả còn tí hi vọng sống nào, công luôn ở bên thụ, hết nấu món bổ dưỡng, lại dỗ thụ uống thuốc, chơi game cùng thụ, chỉ vì muốn ẻm cảm nhận được sự sống nhiều hơn. Với công, những ngày này là những ngày hạnh phúc nhất từ lúc thụ gật đầu chấp nhận ở bên ảnh, nhưng hạnh phúc thường chả tồn tại lâu, một ngày đẹp trời, thụ trói công vào đầu giường rồi rời đi với lời khẳng định là chẳng có chút tình cảm nào với ảnh (Đau lòng chết!!!) Túm lại là cuối cùng cũng tìm được thụ, vì chữa ung thư cho ẻm mà công không tiếc đánh cược mạng sống của bản thân, quyền thế và sự an toàn của cả gia đình mình, thụ vẫn sống tốt và kết thúc là hạnh phúc mãi mãi về sau với bạn công tiến hóa thành mẫu đàn ông lý tưởng của bao chị em phụ nữ ‘Ra được phóng khách, vào được nhà bếp, leo được lên giường’.  *** [Review] Thắp đèn ngắm lưỡi đao Tác giả: Hoài Thượng Nguồn: Tấn Giang Thể loại: hiện đại, ân oán, ngược tâm ngược thân, hầu hết chủ công, cường cường, HE Couple: Hàn Việt x Sở Từ (thụ cameo Phá Vân) Quỷ súc trung khuyển trâu điên quân nhân công x băng sơn lý trí nhẫn tâm giết người như ngóe kỹ sư mỹ thụ Cho ai đó cần: thụ khiết, công trước đây chời bời, có nhiều tình nhân Hoài Thượng chuyên viết cẩu huyết với ngược, mới đọc 2 bộ của bả là Phượng hoàng đồ đằng với bộ này, thấy mặc dù truyện cẩu huyết vãi mà mấy đoạn ngược nó cứ hài hài, hay mình bị điên. Trước khi đọc dã xem review rồi, thấy cái gì mà một nồi máu chó các thứ, đọc xong ức chế cái kết -_-. Thấy mọi thứ hợp lý mà, với cả truyện mặc dù cẩu huyết nhưng không phải cẩu huyết tình cảm mà kiểu ân oán, nợ máu trả máu, đọc khá là sảng khoái, thế mới là đam mỹ chứ. Với cả giọng văn cứ hài hài kiểu mịa gì ý, cứu, tâm lý công nó khá là ba chấm, có 1 comment bảo ổng như trâu điên, hình như đúng thật. Anh này quân nhân, nóng tính, cứ hùng hùng hổ hổ, địa vị cao nên kiêu căng ngạo mạn, hơi tí động tay động chân, mà yêu thụ kinh khủng, yêu kiểu với mãi không tới, muốn làm người ta chú ý mà éo được, khổ vãi, 30 tuổi mà tâm lý như trẻ con. Mà được cái anh này thê nô vãi, vợ quát nghe răm rắp, hằng ngày nấu cơm rửa bát phục vụ tận răng = )). Nói thế thôi, truyện không ngọt đâu =)). CÓ SPOIL: Thụ là kỹ sư ở Sở nghiên cứu, lúc nào cũng lạnh lùng, rất đẹp (Hoài Thượng thích mỹ thụ) nên là công yêu luôn từ cái nhìn đầu tiên. Kỹ sư Sở xinh đẹp Tôi vừa nhìn thấy y, liền thích đến mức ngay cả bản thân họ gì cũng quên mất Quỳ lạy anh công luôn. Xong anh theo đuổi kiểu trâu điên ý, đọc để cảm nhận nha, sau một hồi thì 2 người cũng về chung một nhà, nhưng Hàn Việt vẫn không có được trái tim của Sở Từ. Nhắc đến Sở Từ, tại sao một người như anh lại chọn ở bên cạnh Hàn Việt, đương nhiên để trả thù rồi, motip cũ. Gia đình dưỡng dục Sở Từ bị anh của Hàn Việt là Hàn Cường tông chết, 2 mạng người. Hàn gia dựa vào quan hệ và quyền lực chối tội cho Hàn Cường. Chuyện này không liên quan gì đến Hàn Việt nhưng ai bảo anh là người Hàn gia, cho nên lúc đầu thụ rất ghét công. Nhưng mà sau 2 năm sống chung thì thụ cũng có tình cảm với công. Sở Từ cứu Hàn Việt khỏi chiếc xe Hàn Việt yêu Sở Từ điên cuồng (đọc nó hài), mà thụ đến cả liếc mắt cũng không cho, dẫn đến anh công rất là quỷ súc. Đã thế Hàn Việt từ bé không được bố mẹ yêu thương chăm sóc nên không khống chế được tâm lý, bị thụ đánh thì đánh lại thụ, đánh xong hối hận gào khóc các thứ. Thấy ngược cũng huề huề phết, tác giả khá là công bằng. Sở Từ giết tất cả 3 người, 1 là anh Hàn Việt, 2 người kia có giao lưu với công, đều là hạng cặn bã, chém đứt lìa tay 1 tên rác rưởi, lỡ tay chém cha Hàn Việt mà ông vẫn sống nhe răng nha. Đấy cẩu huyết đấy, có review bảo tác giả tam quan vặn vẹo, thụ giết anh của công mà công vẫn yêu thụ, ờ thì người anh này hờ quá, từ bé không ở với nhau, lớn lên cũng không thân thiết, thôi dù sao cũng là truyện mà nên không cấn đoạn đấy lắm. Tóm lại là truyện khá là mới mẻ, ai đọc ngọt nhiều quá ngấy có thể nhảy. P/s: thật ra tui thấy ngược này cũng bình thường, tui thấy ngược của Chiết chi mới ức chế. Artist: 棉球 蝴蜜_humi 冰绡 VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC 12.09.2020 Beryl - berylss.wordpress.com Mời các bạn đón đọc Thắp Đèn Ngắm Lưỡi Dao của tác giả Hoài Thượng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vãng Hương Nguyệt - Hắc Nhan
Vãng Hương Nguyệt           Thông Tin       Tác giả : Hắc Nhan Thể loại : cổ đại, ngược ái, HE, ngôn tình, tiểuthuyết, văn học phương đông. Số chương : 10 + 4 PN Convert : Daisy (ttv) Nguồn: kubylscorpio.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com     Giới Thiệu     Kỹ nữ, thời gian trôi qua, chờ đợi phía trước là thê lương lúc tuổi già.   Nàng biết, nhưng ngoại trừ dùng hết sức lực để sống, nàng không còn sức lực chống cự tất cả những thứ vận mệnh gia tăng trên người. Hắn, là vương gia cao cao tại thượng, một người tồn tại như thần. Lại bởi vì yêu phải một người nam nhân yếu đuối ích kỷ thiếu chút nữa bị hủy hoại. Nàng coi hắn là ánh trăng trên bầu trời, chỉ cần có thể xa xa nhìn ngắm, đó là một loại hạnh phúc. Hắn lại coi nàng như bùn dính trên thân, như cái gai trong lòng, không trừ không thể ngủ yên. Sau khi trừ đi, hắn mới biết được, không phải nàng không rời được hắn, là hắn không rời được nàng. Lời tác giả:   Kỹ nữ, xưa nay luôn bị thế nhân khinh thường. Không phải hoa khôi tài nữ, tất cả đều là những người giãy dụa sinh tồn trong gian khổ. Kỳ thật chuyện xưa này viết ra có vẻ cố hết sức, dù sao nam chủ vô luận dung mạo, địa vị cùng tâm tính, nữ chủ thật sự kém quá xa. Muốn đem hai người gom lại cùng nhau, ngay cả chính tôi đều có chướng ngại tâm lý. Nhưng câu chuyện này tôi quả thật rất muốn viết, huống chi, trên cõi đời này, có chuyện gì không thể xảy ra?   Lời người edit :   Mình đọc một mạch hết câu chuyện này, nam chủ nữ chủ đều không hoàn hảo nhưng đã để lại trong mình cảm xúc rất sâu đậm, chỉ có một từ “cảm động” thôi.   Tiết tử:   Mưa xối ẩm ướt hoa đào, trong rừng sương mù tầng tầng lớp lớp. Mấy gian nhà tranh đơn sơ lẳng lặng nằm trong rừng đào, giống như một người ẩn sĩ, trong tịch liêu lộ ra vài phần thản nhiên. “Ngươi… thực phải đi về?” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, ngữ khí ôn nhu, mang theo thản nhiên u buồn, bay ra theo động tác mở cửa sổ gỗ. Bóng người chớp lên, một nam tử áo xanh đi vào phía trước cửa sổ, ánh mắt sâu thẳm lọt vào sâu trong rừng đào. Mắt dài mi đậm, nam nhân như ánh trăng thanh nhuận động lòng người, chu sa chí giữa mi tâm diễm đỏ như lửa, nhưng không xinh đẹp, chỉ vì dung nhan tinh thuần ôn nhã tô thêm một tia mị sắc. “Ngươi biết, ta không thể không đi.” Giọng nam trầm thấp hùng hậu ở phòng trong vang lên, có nồng đậm bất đắc dĩ. Khóe môi nam tử áo xanh hơi cười, ánh mắt sâu thẳm yên lặng nổi lên một chút chua sót.”Một khi đã như vậy, lúc trước cần gì đến trêu chọc ta?” “Nhạn Bắc…” Trong tiếng thở dài tang thương mỏi mệt, một nam nhân áo đen đến bên cửa sổ, từ phía sau gắt gao ôm lấy nam tử áo xanh, gương mặt tuấn mỹ cương nghị tựa như điêu khắc, bất lực cúi đầu vào gáy người trước mặt.”Ngươi phải nhớ, cho dù như thế nào, trừ ngươi ra, ta sẽ không đem người khác để vào trong mắt, bỏ vào trong lòng.” Thờ ờ với cái ôm cùng lời lẽ của người phía sau, nam tử áo xanh lạnh lùng cười, “Có từng nhớ rõ, ngươi cũng nói qua, cả đời này, trừ bỏ ta, ai ngươi cũng không cần?” Nam nhân áo đen cứng đờ, ngẩng đầu, cảm xúc thống khổ cùng mâu thuẫn đan xen trên mặt, nhưng lớn nhất vẫn là kiên nghị. “Thực xin lỗi, Nhạn Bắc, thực xin lỗi…” Dường như biết chính mình sắp mất đi một thứ rất quan trọng, hắn lại bất lực, vì thế chỉ có thể bối rối hôn người trong lòng, mặt, gáy, môi… Khát vọng lưu lại chút gì đó, “… Ta không có cách nào trơ mắt nhìn nương ta buồn bực mà chết, không có cách nào…” Cho nên chỉ có thể lựa chọn hy sinh người hắn yêu nhất, hy sinh tình cảm giữa bọn họ. Đờ đẫn chịu đựng ý đồ khơi mào thân thể của nam nhân, nam tử áo xanh mặt không chút thay đổi nhìn hoa đào ướt sũng ngoài cửa sổ, từng màn nhớ lại theo trước mắt chảy qua… Có lẽ bởi vì trí nhớ quá mức tốt đẹp, cho nên càng thêm phụ trợ thống khổ hiện tại của hắn. “Đủ rồi! Yến Tử Kỷ.” Trên mặt hắn ngưng tụ băng sương, một phen đẩy ra nam nhân phía sau, nhanh chóng di chuyển đến nơi đối phương đụng chạm không tới. Nghĩ đến khối thân thể này từng ôm chính mình rất nhanh sẽ đi ôm một nữ nhân, hơn nữa cả đời nhất thế, hắn liền cảm thấy trong lòng bốc lên oán giận khó có thể bình ổn. “Nhạn Bắc…” Yến Tử Kỷ vươn tay, lại phát hiện không bắt được người trước mắt. Phượng Nhạn Bắc cười lạnh.”Yến Tử Kỷ, ngươi cho Phượng Nhạn Bắc ta là một đồ đĩ bảo đến thì đến, bảo đi thì đi sao?” Hai chữ “đồ đĩ” dường như thoát ra từ trong kẽ răng. Nói xong, hắn bỗng nhiên xoay người mở ra cửa gỗ bước đi, không để ý tới Yến Tử Kỷ kêu gọi. Đờ đẫn nhìn bóng dáng thon dài tuấn bạt biến mất sâu trong rừng hoa đào ướt đẫm, thật lâu… Yến Tử Kỷ vô lực buông tay xuống. Ngoài cửa sổ, mưa phùn bay tán loạn, thỉnh thoảng làm rụng mấy cánh hoa đào phấn hồng. Ai ngờ, mùa xuân vừa tới, mà tình cũng đã tan…       Tác giả: Bút danh: Hắc Nhan Sinh nhật: Bí nấu với mật, tạm thời vẫn muốn giữ kín. Chòm sao: Xử nữ Nhóm máu: B Chỗ ở hiện tại: Quý Dương, Trung Quốc. Cá tính: Có người bạn nói rằng: “Chỉ có cậu đi thích ứng với xã hội, mà không để cho xã hội thích ứng với cậu”. Tính quái gở: Có người nói đó là tự phong bế mình lại. Tự phong bế mình á? Đương nhiên không phải rồi, là lười đó. Câu cửa miệng: Tôi lười… Tác giả thích nhất: Hoàng Dịch Nghệ sĩ thích nhất: Lý Vũ Xuân Thể loại tiểu thuyết thích nhất: Ngược luyến, nhưng kết thúc nhất định phải là kết thúc có hậu. Các tác phẩm của Hắc Nhân: - Diệp Thanh Hồng -  Diệm Nương - Mộng hoa xuân - Nhật ký gái gọi - Vãng Hương Nguyệt
Bị Độc Thân - Triệu Cách Vũ
Bị Độc Thân Thông Tin   Tác giả:   Triệu Cách Vũ Thể loại:   Ngôntình, tiểu thuyết, hiện đại,   văn học phương đông Dịch giả:   Phan Lưu Ly Công ty phát hành:   Sách Việt Nhà xuất bản:   NXB Văn Học Ngày xuất bản:   15-04-2012 Kích thước:   14.5 x 20.5 cm Số trang:   464 Giá bìa:   98.000 VNĐ Nguồn: diendanlequydon.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu     Không phải tất cả mọi thiếu nữ đều có ảo tưởng cổ tích của riêng mình sao? Chẳng phải mỗi cô gái đều có ước mơ về một tòa lâu đài của riêng mình ư? Nàng tiên cá, cô bé Lọ Lem, công chúa Bạch Tuyết cùng các chàng hoàng tử chẳng phải đều là khát vọng cháy bỏng, tuyệt đẹp nhất của chúng ta khi còn niên thiếu sao? Khi còn nhỏ, chúng ta luôn cho rằng tình yêu rất tuyệt diệu và đều tưởng tượng rằng, mình là một nàng công chúa, và rồi một ngày, một chàng hoàng tử nào đó sẽ cưỡi trên lưng chú bạch mã, đi tới cung điện để cầu hôn mình. Lúc ấu thơ, chúng ta luôn nghĩ rằng tình yêu là một lẽ tự nhiên, và trên thế giới này nhất định sẽ có một chàng hoàng tử chỉ thuộc về riêng mình và đang chờ đợi mình. Chàng hoàng tử ấy chắc chắn phải rất đẹp trai, giàu có và chung tình! Hồi ngây thơ, bé dại, ta thường ngưỡng mộ những đôi giày cao gót, son môi, nước hoa cũng như các loại túi xách đắt tiền của chị và mẹ. Chúng ta hay lén lút xỏ chân vào đôi giày to hơn cỡ chân mình đến vài chục số rồi đi đi lại lại trong nhà. Cũng có khi chúng ta xịt trộm một chút nước có mùi thơm quyến rũ và mộng mơ lên người vì muốn sớm được tận hưởng cảm giác khi đã trưởng thành. Lúc ấy, chúng ta tin chắc rằng, những đồ vật thuộc về một người phụ nữ quý phái giàu có, sau khi trưởng thành, chúng ta kiểu gì cũng sẽ sở hữu được. Và rồi chúng ta trưởng thành. Chúng ta nỗ lực học tập, ra sức làm việc, sau đó, thực sự có được những món đồ xa xỉ, đắt tiền mà mình hằng khát khao thuở nhỏ như nước hoa, giày thủy tinh, túi xách hàng hiệu... và rồi chúng ta trở thành người phụ nữ chạy theo vật chất không hơn không kém! Người ta vẫn nói "thiếu nữ hoài xuân"! Tòa lâu đài trong trái tim được chúng ta mở tung cửa lớn để chờ đợi chàng hoàng tử mà số phận đã định cho mình bước chân vào. Ai trong chúng ta cũng mong muốn được trải qua một mối tình oanh oanh liệt liệt, thiên trường địa cửu! Nhưng đến khi thực sự tìm được chàng hoàng tử để yêu đương, hẹn hò, chúng ta lại phát hiện xung quanh hoàng tử đầy ắp những chú ếch, thế là dần dần chúng ta đánh mất chính mình. Lúc đó trái tim dần dần cũng không thuộc về bản thân nữa. *** Quá trình đàn ông yêu phụ nữ như sau; Yêu - sợ - thấy phiền phức – rời xa. Còn quá trình phụ nữ yêu đàn ông là: Không bận tâm - thích - yêu - chân tình khó dứt. Thời điểm người đàn ông rất yêu người phụ nữ, có khả năng lúc đó người phụ nữ còn chưa phải lòng anh ta. Nhưng lúc người phụ nữ dần dần thích rồi chuyển thành yêu ngườí đàn ông thì cũng là lúc người đàn ông chán người phụ nữ và chuẩn bị chạy mất. Tình yêu của người đàn ông là quá trình biến một con thiên nga lộng lẫy dần dần thành một con cóc ghẻ xấu xí. Tình yêu của ngưòỉ phụ nữ là quá trình biến một chú ếch xấu xí thành hoàng tử điển trai. Khi ở cùng một người đàn ông, bạn chính là tất cả của anh ta, khi rời xa người đàn ông, bạn chẳng là cái gì hết. Khi ở củng người phụ nữ, bạn chính là tất cả của cô ấy, khi rờí xa người phụ nữ đó, bạn vẫn là toàn bộ của cô ấy. Tình yêu của đàn ông có thể đo lường bằng danh lợi và địa vị, còn tình yêu của người phụ nữ là đánh đổi bằng danh dự và mạng sống. Đàn ông tự hào khi có được người phụ nữ tốt, phụ nữ tự hào khi họ giữ được người đàn ông tốt. BỊ ĐỘC THÂN - "Chúng ta vẫn cứ nên yêu sau khi đã trưởng thành" –
Chú Thiền Ký - Hiên Viên Huyền
CHÚ THIỀN KÝ         Thông Tin   Tác giả : Hiên Viên Huyền Thể loại : Cổ đại, Ngược ái, 18+, Ngôn tình, Tiểu thuyết, HE, Văn học phương đông, Edit : Tiểu Yết Số chương : 20 chương  eBook: kubylscorpio.wordpress.com Nguồn convert : hotconvert.com Đăng : Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu       “Buông, ta muốn về nhà… Về nhà… Ngươi buông, thả ta ra … “       “Đau …. “       “Ca … chị dâu … ô ô … “       “Đau quá … “       Trong căn phòng hôn ám và yên tĩnh, nàng co rúm lại thành một đoàn trong chăn, hai hàng lông mày khẽ nhăn lại, hai cánh tay loạn vung lên, trên trán dày đặc mồ hôi. Mồ hôi của nàng cứ lau đi lại chảy, lau lại chảy. Có người khẽ thở dài, vươn cánh tay ấm áp gắt gao ôm chặt nàng.         “A, đau … không, không cần … “       Nàng giãy dụa ngày càng kịch liệt .       “Không cần, không cần ngươi. Ô ô … không cần ngươi …”       Cánh tay ôm càng nhanh, đôi môi mạnh mẽ vững vàng in xuống.       “Không … Minh Liễu, dẫn ta đi, Mộc Trụ  ca — “       Cánh tay ấm áp buông ra.       Nàng khóc hô, trong mộng nàng cái gì cũng không hiểu được, chỉ biết phải rời khỏi nơi này, rời xa hắn.       Vì sao là ta, vì sao lại là ta?
Nuôi Dưỡng Thỏ Tiểu Thư - Cầu Mộng
NUÔI DƯỠNG THỎ TIỂU THƯ         Thông Tin   Tác phẩm : Nuôi Dưỡng Thỏ Tiểu Thư Tác giả : Cầu Mộng Thể loại : Ngôn tình, Hiện đại, HE, Lãng Mạn, Tiểu thuyết, Văn học Phương Đông Độ dài : 10 chương Convert : Ngocquynh520 Editor : huyenbibo Ebook : Hana Nguồn : huyenbibo.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu     Là thế nào đây, cô mới hai mươi bốn tuổi mà người nhà liền tích cực thay cô sắp xếp hẹn hò, Làm hại cô không thể làm gì khác hơn là xách quần áo từ nước Mĩ trở về Đài Loan nương nhờ Giang học trưởng, Nói đến vị Giang học trưởng này, diện mạo số một, năng lực cũng không tệ, Quan trọng nhất là, đối với cô luôn là hữu cầu tất ứng (cầu đựơc ứơc thấy), Nếu như không phải là thỏ không ăn cỏ gần hang, cộng thêm không dám si tâm vọng tưởng (mơ mộng hão huyền), Cô khẳng định. . . . . . Không nhé, cô mới không dám ở trong đầu khinh nhờn anh, Nhưng không phải cô muốn nói,  học trưởng thật sự rất kỳ quái, Rõ ràng hoa đào bay đầy trời, nhưng lại đều không gần nữ sắc, ngay cả thư ký cũng là nam, Cho nên thật sự không thể trách cô hoài nghi giới tính của anh nha, Kết quả để chứng minh mình là một người đàn ông bình thường, anh lại nuốt cô vào bụng! Sau đó cô mới biết, kỳ thật anh đã lập kế hoạch từ lâu, Mặc kệ là mang cô đến công ty cùng đi họp, hay là mang cô đi tham gia xã giao, Tất cả đều nhân cơ hội thông báo rằng anh là “Danh thảo có chủ”  (hoa đã có chủ), Chỉ có cô con thỏ ngu ngốc này vào hang sói còn cảm tạ sói đã nuôi dữơng. . . . . . Tiết tử : Trên màn hình máy vi tính, một cửa sổ đối thoại liên tục truỵền tới tin tức mới. “Học trưởng, học trưởng, SOS, có ở đó không?” “Trời ạ,  a, chúa toàn năng ơi, học trưởng sao anh có thể vào lúc này mà vứt bỏ em không để ý? SOS gọi học trưởng. . . . . .” “. . . . . .” Phòng tắm bên trong phòng ngủ, tiếng nước chảy ào ào vẫn không ngừng, không lâu sau, cửa được kéo ra, người con trai vừa dùng khăn lông lau đầu vừa đi ra ngoài, chỉ vây ở nửa người dưới một cái khăn tắm, lộ ra dáng người bền chắc với vân thịt cuồn cuộn. Anh liếc mắt nhìn về phía máy vi tính, rồi sau đó hơi hơi nhướng mày, đi qua. Sau khi nhìn kỹ cửa sổ đối thoại, dù bận anh vẫn ung dung gõ lên một chữ, “Đây.” “Gục rồi, học trưởng, cuối cùng anh đã xuất hiện, lệ rơi đầy mặt rồi đây.” “Làm sao vậy?” Anh thắc mắc, đồng thời mở video ra, không ngoài ý muốn chỗ video khác là một vách tường trắng xoá. “Cho em mượn một chỗ ở, em muốn nương tựa học trưởng.” “Đựơc.” “Học trưởng, anh thực sự là người tốt.” “Lúc nào về?” “Ngày mai.” “Thời gian? Anh đi đón em.” Người ngồi ở máy vi tính phía bên kia gõ thời gian, sau đó không nhịn được mà hướng về phía anh chàng đẹp trai vừa tắm xong ở trong video đùa giỡn câu, “Học trưởng, vóc người của anh không tệ a!” Tin tức vừa ném ra, lập tức rời mạng chạy trốn. Anh chàng đẹp trai vừa tắm xong tiếp tục lau tóc của mình, buồn cười nhìn màn hình máy vi tính.