Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trợ Lý Hạng Sao

Tiêu Nghị vẫn luôn cho rằng nam thần trong lòng mình là một đóa sen trắng vừa anh tuấn lại vừa dịu dàng, có thể hạ gục trái tim của hàng nghìn hàng triệu nam thanh nữ tú già trẻ gái trai... Cho đến một ngày cậu trở thành trợ lý riêng của nam thần, ngoài niềm vui sướng khôn cùng ra thì... Ế? Hình như có gì đó sai sai... *** Chữ nghĩa bay mất nên không viết tử tế được. Chịu vậy. Đọc xong rồi mà có cảm giác không thật cho lắm. Đại khái bộ truyện này với mình thì vừa có cái hay vừa có cái dở. Đây không phải truyện đầu tiên mình đọc của tác giả Phi Thiên Dạ Tường. Và mình vẫn ấn tượng với kiểu cốt truyện xuyên suốt một quãng thời gian có thăng có trầm. Chỉ là cảm giác thấy thiếu thiếu cái gì đó. Tiêu Nghị, thân là một chàng trai 27 tuổi, chuyên ngành âm nhạc, lặn lội ở Bắc Kinh. Chia tay bạn gái, rồi bị cha mẹ giục về quê, Tiêu Nghị quyết định thử đi làm công việc mới, đến làm trợ lí cho nghệ sĩ. Mà trùng hợp thay, cậu lại được thành “tay sai” của diễn viên nổi tiếng Lư Châu. Lư Châu vốn là nam thần trong lòng cậu, cả bạn gái cũ của cậu cũng hâm mộ anh cuồng nhiệt. Nhưng khi tiếp xúc với nam thần, Tiêu Nghị mới vỡ mộng với con người thật của anh. Lư Châu rất hay nổi điên, y như mắc bệnh dại, hơi tí lại gào lại thét. Tiêu Nghị ở bên anh phải dùng hết kiên nhẫn bình tĩnh để vuốt lông. Mà trong lòng thì cũng la lối mắng chửi boss của mình. Lư Châu luôn miệng dọa dẫm đuổi việc nhưng Tiêu Nghị biết nam thần chỉ là loại khẩu khí con cọp mà lá gan thì con thỏ. Bởi vậy nên cậu quen với việc nịnh bợ dỗ dành Lư Châu, nhiều lúc còn bày trò chọc cười anh. Tiêu Nghị kí hợp đồng làm trợ lí cho Lư Châu 3 năm. Nhưng xảy ra biết bao nhiêu việc. Lư Châu từng nổi điên trong lần đi quay phim vì nghe được scandal tình cảm với bạn diễn nữ. Lư Châu cũng từng đuổi Tiêu Nghị khi biết cậu đang được ảnh đế họ Lê mời về làm âm nhạc. Một năm rưỡi ở bên Lư Châu, Tiêu Nghị chứng kiến anh từ ngôi sao đang nổi tiếng, bỗng chốc gặp tai nạn trên trường quay mà không thể thuộc lời thoại, rồi trượt dốc. Lư Châu không đuổi Tiêu Nghị nữa mà biến mất, để lại một con đường cho cậu, thay vì làm trợ lí, tiếp tục theo đuổi âm nhạc. Nhưng rồi Tiêu Nghị vẫn kiên trì bám dính lấy Lư Châu. Tiêu Nghị nói “tôi yêu anh” không phải là tình cảm thần tượng nữa, mà là tình cảm yêu đương, còn Lư Châu thì cũng đã xác nhận mình thích tiểu trợ lí ngốc nghếch kia. Hai người bắt đầu lại từ đầu, song hành cùng nhau trên con đường sự nghiệp của Lư Châu. Mà cũng nhờ vậy, Lư Châu mới có thể trở lại, từ bước một để chạm đến giải thưởng Ảnh đế. Điều mình cảm thấy hơi khó tiếp nhận. Chính là việc Lư Châu ở đầu truyện đã in vào trí óc mình là kiểu người mắc bệnh dại, khó ở, suốt ngày mắng Tiêu Nghị. Mà Tiêu Nghị thì là kiểu như bị máu M, ngày ngày hầu hạ nam thần lướt taobao, rồi dùng clone đi chửi anti. Thật ra Lư Châu không phải người xấu, nhưng việc Lư Châu bỗng nhiên nghiêm túc trả lời Tiêu Nghị rằng “Anh cũng thích em” làm mình thấy hơi không tự nhiên. Chắc có lẽ ngay từ ban đầu mình đã nhìn Lư Châu quá là phiến diện. Lâu lâu trước đây, mình có like page ổ trứng gà gì gì đó. Nhưng lại chẳng đi tìm đọc truyện của Phi Thiên Dạ Tường. Mình cũng không nhớ bộ truyện này được xuất bản hay gì, mà mình lại vội vàng đi tìm bản edit đọc trước khi nó biến mất. Dạo này mình còn bị kén truyện và tâm trạng lộn xộn nữa. Nhưng mình không hối hận chút nào cả, mình không nói là thích nó, nhưng thực sự là mình cảm thấy được một chút cái nhìn về nhân sinh. Như việc Lư Châu luôn chê trách Tiêu Nghị nhát gan không dám thử làm gì, như việc Tiêu Nghị có giấc mơ âm nhạc nhưng vẫn là muốn ở bên Lư Châu làm một người hỗ trợ… Mình không muốn nhận xét sâu xa gì về nhân vật, vì mình nghĩ mỗi người sẽ có cái nhìn và cách đánh giá khác nhau. Nhưng có lẽ ai cũng muốn một người ở bên như Tiêu Nghị, muốn có những người bạn như bạn của Lư Châu… *** Đôi nét về tác giả:   Phi Thiên Dạ Tường, một trong những tác giả nổi tiếng của trang web văn học Tấn Giang, được độc giả yêu mến đặt biệt danh là “Gà mái” hay “Phì Điền” (Ruộng màu mỡ). Văn phong phóng khoáng nhưng cũng không kém phần tinh tế. *** Tháng Mười một, Bắc Kinh. “Trước đây anh đã hứa với tôi những gì? Mấy năm mua được nhà? Mấy năm mua được xe? Mẹ già tôi cũng không cần, theo anh đến cái chốn quỷ quái này, anh nhìn bạn bè của anh thế nào, nhìn lại anh đi! Anh làm được cái gì rồi? Rốt cuộc anh có phải là đàn ông không?!” Rời khỏi buổi họp lớp, Tiêu Nghị im lặng chịu đựng cằn nhằn, hai tay đút túi quần, ngậm thuốc lá vùi đầu đi. Cô bạn gái ở sau lưng đã dừng lại, cậu cũng không phát hiện, cứ cắm mặt bước về phía trước... “Xin lỗi em.” Tiêu Nghị ném điếu thuốc xuống, bất đắc dĩ nói, “Bà xã, anh cũng muốn kiếm sống mà, anh đã thực sự cố gắng rồi, em cho anh thêm một chút thời gian...” Tiêu Nghị xoay người lại, sau lưng trống trơn, không một bóng người. Một cơn gió thu thổi qua, điện thoại vang lên, “Bà xã” gửi tin nhắn. “Tiêu Nghị, chúng ta chia tay đi.” Chuông lại vang lên. Tiêu Nghị nhấc máy, lần này là điện thoại từ nhà gọi tới. “Tiêu Nghị.” Mẹ của cậu ở đầu dây bên kia nói, “Sao con không nghe điện thoại thế? Bao giờ thì về nhà?” “Con...” Tiêu Nghị mệt mỏi hỏi, “Sao vậy mẹ? Trong nhà xảy ra chuyện gì sao?” “Ba con vừa mới xem xong bản tin thời sự, nếu mua nhà để cưới thì trả lần đầu tám mươi ngàn tệ đủ không?” “Ba mẹ không cần cho con tiền đâu, con phải lên tàu điện ngầm bây giờ đây, mai con sẽ gọi lại cho mẹ. Mẹ đi ngủ sớm một chút, đừng cho ba con đi vay tiền.” * * * Mười hai giờ đêm, Tiêu Nghị uống đến say mèm. Về tới phòng trọ, cậu giơ chân đá tung cửa, ngã vào ghế sa lông thở dốc. “Đồ vô dụng, vô dụng... Vô dụng...” Tiêu Nghị mệt mỏi, “Chẳng thà chết đi còn hơn.” Tiêu Nghị lảo đảo đi ra ban công, nhìn cảnh đêm dưới mười tám tầng lầu, bò lên lan can rồi lại bò xuống, bò lên lại bò xuống, lặp đi lặp lại đến chục lần như vậy, cuối cùng quỳ gối trên ban công, khóc ầm lên. “Mẹ ơi...” “Khóc cái con khỉ!” Hàng xóm cách vách mở cửa sổ ra, điên tiết hét lên, “Biết mấy giờ rồi không?! Còn say xỉn lảm nhảm tôi gọi cảnh sát bây giờ!” Cái xã hội tàn nhẫn ham giàu chê nghèo này, đến khóc cũng không cho người ta khóc. Gió lạnh đìu hiu, Tiêu Nghị lại bò vào phòng, cố gắng lết đến bếp, mở van ga ra. Điện thoại réo vang, Tiêu Nghị nhìn thì thấy là một trong những người bạn tham gia buổi họp lớp hôm nay. Tiêu Nghị nhìn cái bếp, nghĩ bụng thôi thì nấu bát mì ăn trước đã rồi hẵng tính đến chuyện tự sát. Tiêu Nghị vừa xì xụp húp mì gói vừa gọi điện cho bạn gái, bên kia tắt máy. Ăn xong bát mì cậu nằm vật xuống, mệt mỏi nhắm mắt lại. Tiền thuê nhà hai ngàn tệ, tiền điện nước bốn trăm, đi ăn ở siêu thị với đưa bạn gái đi dạo phố một ngàn tệ, thẻ tín dụng nợ hai ngàn, tiền đi lại bốn trăm... Lương tháng sau thuế là năm ngàn, tháng nào cũng phải dựa vào thẻ tín dụng sống qua ngày, tháng nào trong thẻ cũng có dư nợ... Giá nhà ở đây là tám mươi ngàn tệ một mét vuông, ở khu Thông Châu cũng phải hai mươi lăm ngàn đến ba mươi ngàn... Không ăn không uống, ba trăm năm mới mua được nhà để kết hôn ư? Tiêu Nghị đã mấy lần nghĩ đến chuyện về quê, nhưng giá nhà ở các thành phố vành đai cũng phải mười hai ngàn tệ một mét vuông, tìm một việc làm lương ba ngàn tệ một tháng, cũng chỉ có nước chết đói ven đường thôi. Cậu mệt mỏi với tay tắt đèn, điện thoại lại có cuộc gọi đến, màn hình nhấp nháy liên tục. Sáng hôm sau, bảy cuộc gọi nhỡ, Tiêu Nghị uể oải gọi lại, đầu bên kia hiển nhiên cũng say rượu chưa tỉnh, mơ mơ màng màng hỏi, “Ai thế?” “Tôi.” Tiêu Nghị đáp, “Ông làm gì thế? Nửa đêm nửa hôm gọi cho tôi đến mấy lần.” Người gọi điện là bạn cùng phòng hồi đại học của Tiêu Nghị, Đỗ Mã. Hồi đó hai người ngủ giường trên giường dưới, để tán gái cậu ta đã không ít lần tìm Tiêu Nghị vay tiền, đêm qua trong đám chế giễu Tiêu Nghị, cũng là cậu ta hăng hái nhất. Sau khi tốt nghiệp, Đỗ Mã chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã đứng vững được ở Bắc Kinh, trở thành một người đàn ông với thu nhập trên chục ngàn tệ, khiêm tốn lái con Lexus tới dự họp lớp. Khi Đỗ Mã gặp lại Tiêu Nghị, cả hai đều cảm thấy ngạc nhiên. Tiêu Nghị và Đỗ Mã chế giễu nhau quen rồi, bao nhiêu năm cứ giễu qua giễu lại, bây giờ Đỗ Mã vẻ vang như vậy, Tiêu Nghị chỉ thật lòng thấy mừng cho bạn mình. “Đêm qua...” Đỗ Mã nói, “Tôi lại đi uống rượu với cô tôi và mấy vị minh tinh nữa, già rồi, không còn như trước được... Ông hôm qua không bị say quá chứ? Gọi điện hỏi xem ông thế nào rồi.” Tiêu Nghị tối qua về nhà chỉ có mì ăn liền lấp bụng, đáp, “Không sao.” Đỗ Mã cười nói, “Bị bà xã phạt quỳ lên ván giặt quần áo à?” “Không.” Tiêu Nghị cười đáp, “Sao dám chứ?” Đầu dây bên kia vọng đến tiếng nước chảy, hiển nhiên Đỗ Mã đã rời khỏi giường, đeo tai nghe Bluetooth, nói với Tiêu Nghị, “Tôi đã nói với cô tôi rồi, bà ấy kêu cậu hôm nay đến trung tâm Hoa Mậu ở đường Đại Vọng một chuyến.” “???” Tiêu Nghị chuệnh choạng đứng dậy, đầu còn va một cái vào cửa. Tiêu Nghị, “Đến đường Đại Vọng làm gì?” Đỗ Mã khó hiểu đáp, “Không phải ông muốn nhảy việc sao? Uống đến ngu người rồi à?!” Tiêu Nghị, “!!!” Tiêu Nghị nhớ ra, đêm qua lúc uống rượu hình như có đề cập tới chuyện này. Tiện tay nhét bàn chải đánh răng vào miệng, cậu lúng búng nói, “Được, nếu thành công thì tôi mời ông đi ăn đồ nướng.” “Tôi gửi địa chỉ cho ông, tới nơi gọi điện thoại cho cô tôi là được.” Đỗ Mã cúp điện thoại. Tiêu Nghị rất cảm kích, đêm qua Đỗ Mã gọi cho cậu mấy lần, có lẽ là lúc cùng với cô cậu ta đi ăn khuya, muốn gọi Tiêu Nghị ra cùng.   Mời các bạn đón đọc Trợ Lý Hạng Sao của tác giả Phi Thiên Dạ Tường.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Có Một Tình Yêu Không Thể Nào Quên - Đường Tiểu Lam
Tên eBook: Có Một Tình Yêu Không Thể Nào Quên (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đường Tiểu Lam Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch: Nhóm dịch Hanu   Hiệu đính: Myung Wol   Nhà xuất bản: NXB Văn Học và Công ty Sách Việt liên kết xuất bản   Số trang: 560   Hình thức bìa: Bìa mềm   Kích thước: 13.5 x 20.5 cm   Xuất bản: 4-2011   Giá bìa:  105.000 VNĐ   Nguồn: webtruyen.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Có Một Tình Yêu Không Thể Nào Quên Giới thiệu: Đối với rất nhiều người, làng giải trí thật hào nhoáng, xa hoa và cũng vô cùng bí ẩn. Những scandal tình ái, tranh giành vị trí thần tượng, âm mưu và thủ đoạn luôn khiến chúng ta băn khoăn tự hỏi đâu là thật,đâu là giả… Đọc “Có một tình yêu không thể nào quên” của Đường Tiểu Lam, chúng ta phần nào sẽ được biết những cực sáng tối của làng giải trí. Từ cạnh tranh, đấu đá trong các cuộc thi thần tượng đến những âm mưu hãm hại đối thủ, scandal lôi kéo, bôi xấu, đạp đổ hình tượng ngôi sao của các công ty giái trí với nhau. Hơn thế nữa, thông qua cuốn sách bạn đọc cũng có thể tìm được lời giải đáp cho chính mình về vấn đề tại sao trong làng giải trí lại có rất nhiều scandal tình ái, những scandal này được dựng lên có mục đích gì? Ngoài ra cuốn sách cũng đề cập đến quyền lực của các phóng viên văn hóa, quyền lực của những gia đình danh gia vọng tộc. Họ đã sử dụng quyền lực đó để điều khiển làng giải trí đến đâu…? Khi đọc cuốn sách này bạn còn có thể cho rằng đây là một cuốn sách về tình yêu nhưng trong đó có cả những âm mưu trong chốn thương trường và ân oán trong giới thượng lưu. Bạn cũng có thể cho rằng đây là cuốn tiểu thuyết thương trường khốc liệt nhưng tình yêu tươi đẹp lại đặt ở vị trí trung tâm. Liệu trong làng giải trí trắng đen lẫn lộn đó quả thực có một thứ tình yêu làm đắm say lòng người hay không? Ba năm trước sự vô tâm của anh làm gia đình nàng tan tác. Anh có thể ngừng thở nhưng không thể ngừng yêu nàng. Anh muốn chuộc tội nhưng không thể tìm ra dấu vết của nàng… Ba năm sau, sự bất đắc dĩ của nàng khiến anh thân bại danh liệt. Nàng có thể kết thúc cuộc đời, nhưng lại không thẻ chấm dứt những nhớ mong…. “ Có một tình yêu không thể nào quên” sẽ giúp bạn tìm thấy lời giải cho những thắc mắc về làng giải trí và hơn hết cả bạn đọc có thể rung cảm, buồn thương, hạnh phúc cùng hai nhân vật chính. Đồng thời tìm ra lời đáp cho câu hỏi: Liệu trên đời có thực sự tồn tại một tình yêu không thể nào quên không? Mời các bạn đón đọc Có Một Tình Yêu Không Thể Nào Quên của tác giả Đường Tiểu Lam.  
Hoa Vô Lệ - SuLy
Tên eBook: Hoa Vô Lệ (full prc, pdf, epub) Tác giả : Suly Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Giá bìa: 110.000 ₫   Công ty phát hành: Đinh Tị   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển: 750 g   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 520   Ngày xuất bản: 04/2013   Nguồn: webtruyen.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hoa Vô Lệ  Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất… Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới của ác ma… Nàng bị hắn ép bức đến tột cùng của nỗi đau… không lối thoát. … Nàng một mình cô độc giữa thế giới sa hoa vô tình… Mĩ nhân vẫn không ngừng thay đổi bên hắn… … Nàng càng im lặng cam chịu mọi điều hắn càng tàn độc, dùng mọi thủ đoạn hành hạ cho đến khi tim nàng nhuốm đậm sắc xanh lạnh lẽo… … Chỉ khi nhìn nàng nằm im bất động, thân thể mong mảnh như một tờ giấy trong suốt được phủ bởi lớp mền trắng tang tóc… hắn mới thực sự cảm nhận được sự thống khổ, lạc lõng trong nước mắt… … Nàng từng có một mong muốn trước khi chết  “… sẽ có người làm cho hắn hiểu thấu đớn đau mà nàng đã từng chịu”. Hắn 4 năm sau… Tim hắn bỗng hẫng đi một nhịp khi thấy bóng dáng quen thuộc như hư ảnh mong manh vụt thoáng qua… Và người phụ nữ hắn từng làm tổn thương đột nhiên xuất hiện như một điều kì diệu… Đáy mắt mang bao ưu thương của hắn thoáng hiện lên tia hy vọng…Trong tận tâm can trống rỗng không chút sức sống của hắn như có một luồng sinh khí tỏa ra… Hắn ngẩn ngơ nhìn đứa bé khôi ngô trong tay nàng mà không dám tin những gì mình đang thấy trước mắt… Nàng không còn ngoan ngõan như trước để cho hắn mặc sức nắm bắt số phận của mình… Hắn đã cố làm mọi cách để bù đắp cho nàng… Nhưng… nàng đã không còn chút tin tưởng vào con người thâm hiểm của hắn… Không còn cách nào khác… Hắn lợi dụng điểm yếu của nàng để ép buộc nàng quay lại bên hắn… “Nếu chết tôi sẽ bắt em chết cùng… Nếu em chết tôi sẽ bắt người thân của em chết theo. Vì thế… hãy ngoan ngoãn trở lại vị trí của mình đi…” Một tình yêu sống trong lớp sương mờ phủ kín, chỉ toàn nỗi đau ngự trị đó liệu bao giờ mới có hồi kết? Mời các bạn đón đọc Hoa Vô Lệ của tác giả SuLy.
Hòe Viên - Tổng Công Đại Nhân
Tên eBook: Hòe Viên (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tổng Công Đại Nhân Thể loại: Trinh thám, Ngôn tình, Hiện đại, Văn học phương Đông   Người dịch: Hàn Vũ Phi   Beta: Dai Ngoc, Trịnh Bà Bà   Poster: Elisapham   Nguồn: hanvuphi.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hòe Viên Văn Án: Người xưa có nói: “Mộc ở giữa nhà là vây khốn”. Thành phố Bình Giang bốn bề là biển. Có một khu dân cư được xây dựng tại vùng ven biển và bởi vì trong khu có một cây hòe già trăm năm nên được gọi là Hòe Viên. Số lượng gia đình sống trong Hòe Viên không nhiều, chỉ năm sáu nhà. Nhưng năm sáu nhà này đời đời đều bị “vây khốn” tại nơi đây. Phó Dục Thư là tiểu thuyết gia trinh thám nổi tiếng, kiêm giáo sư ngành vật lý. Sau khi ly hôn anh đã mướn một căn nhà nhỏ yên tĩnh trong Hòe Viên để an tâm sáng tác. Nhưng anh vừa dọn vào không lâu thì đã liên tiếp không ngừng xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái. Mời các bạn đón đọc Hòe Viên của tác giả Tổng Công Đại Nhân.
Thành Thời Gian - Giảo Giảo
Tên eBook: Thành Thời Gian (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Giảo Giảo Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch: Yume   Nguồn: yumellqr.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Thành Thời Gian   Giới thiệu:  Sinh mệnh phải có bao nhiêu điều bất ngờ mới được coi là đạt đến cao trào? Hứa Chân con gái nhà cổ sinh vật vốn dĩ trải qua một cuộc sống đại học bình ổn bình thường, nhưng mà vào kì nghỉ hè năm thứ ba đại học, người cha thân thiết với cô như sinh mệnh 21 năm qua đột nhiên qua đời. Sau khi cha mất không bao lâu, người mẹ Lương Uyển Đình xa lạ chưa từng gặp mặt bỗng nhiên xuất hiện, và từ đó trở đi muốn chăm sóc cô. Mà mẹ ruột của cô là một nữ đạo diễn vô cùng nổi tiếng. Tiến gần đến với mẹ, cũng tiếp xúc với giới giải trí từ trước đến nay vốn không hiểu biết, quen biết với ảnh đế Cố Trì Quân, chỉ là với cô dường như anh có ý đồ khác. Vì xoay sở học phí, thời gian cô làm thêm ở nhà hàng đã quen biết với Thẩm Khâm Ngôn. Mà ở trường học, cô với học trưởng Lâm Tấn Tu đấu tranh ngày càng căng thẳng Kể từ đó, cuộc sống xảy ra vô số những điều ngoài dự liệu. Mời các bạn đón đọc Thành Thời Gian của tác giả Giảo Giảo.