Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dược Hương Trùng Sinh

Truyện kể về nàng Cố Mười Tám Nương. Khi xưa nàng yêu tha thiết một người, vì người đó mà bảy năm làm áo cưới, chỉ mong được một lần hắn gọi tên. Ấy thế nhưng đáp lại tình cảm ấy, hắn lại đi thú thê mới, chà đạp lên tình cảm của nàng. Uất ức nhìn đôi tân lang tân nương trước mặt, ngay trong đám cưới của họ, nàng rút đao tự vẫn. Trời thương cho nàng trùng sinh lại mười năm trước. Thân nhân vẫn còn sống, chưa đi ăn nhờ ở đậu. Vận mệnh chuyển sao một bước ngoặt mới, thù hận giúp nàng sống lại, có thể cải biến được vận mệnh hay không? Trước mặt người kiếp trước nàng yêu tha thiết, giờ trong lòng chỉ thấy hận thù. Liệu nàng có thể tìm được cho mình một hạnh phúc đích thực hay không? “Dược Hương trùng sinh” là một câu chuyện không mới nhưng lại gây cho người đọc nhiều cảm xúc khác nhau. Điều tôi thích ở tác phẩm này là nữ chính nhận ra thù hận có thể buông bỏ, để nàng thanh thản sống một kiếp sống mới. Tuy nhiên, điều làm tôi thất vọng là kết truyện có hơi hụt hẫng. Văn phong của tác giả cũng khá tốt, miêu tả được nội tâm nhân vật, cảnh vật,… Cách đưa những biến cố vào truyện cũng rất khéo léo, tinh tế, hầu như không bị dư thừa, thắt mở nút cũng rất hợp lí. Nữ chính Cố Nương Mười Tám là một nữ cường mà tôi bị ấn tượng bởi sự mạnh mẽ của cô ấy. Chẳng phải giỏi giang về võ công, cũng chẳng nằm trong giới hắc đạo, cô ấy hiện lên với tính cách quật cường và có đầy đủ những đức tính cần thiết của một công dân chuẩn mực. Và đặc biệt hơn, ở cô hiện lên một tấm lòng khoan dung, biết buông bỏ thù hận, sống lại một cuộc sống thanh thản hơn. Tín Triều Dương cũng không phải một nam chính quá nổi bật, có lẽ do sự cường đại của nữ chính nên anh bị lu mờ đi. Uy phong chấn vũ, tài giỏi,… đều có. Điều tôi thích ở nhân vật nam này là anh không xa cách, cái tôi nói ở đây không phải sự chân thực, không xa với đời sống mà là sự gần gũi, yêu thương nữ chính. Có thể anh không đồng hành với nữ chính trong suốt cả kiếp trước, không biết được những đau khổ cô phải trải qua nhưng anh luôn giúp đỡ và yêu thương. Có lẽ chính vì vậy mà tình cảm giữa hai người rất bền vững, dù mãi đến ngoại truyện chúng ta mới được chứng kiến đám cưới của họ nhưng qua những tình tiết truyện cũng đã đủ để mỗi nguời cảm nhận được tình yêu giwuax hai con người ấy. Nhìn chung, đây là một tác phẩm được, nhưng chưa thực sự có màu sắc mới, vẫn kém xa những tác phẩm khác của Hi Hành như “Kiều Nương Y Kinh” hay “Quân Cửu Linh”. *** Thiên Khải năm thứ ba, sau hai năm chinh chiến cuối cùng kết thúc kèm đặc phái viên song phương hạ xuống con dấu hòa thư, Đại Chu cùng Đại Kim lấy hoài thủy phân giới, không phân quân thần, mãi xưng huynh đệ. Tin tức truyền đi, nhân dân hai nước hoan hô chúc mừng, chỉ có người trải qua chiến tranh mới biết hòa bình trân quý biết bao nhiêu. Đại Chu, kinh sư Túc An, Vĩnh Ninh phố, dinh thự phủ Viễn công do hoàng gia ban cho, lúc này cờ màu tung bay, chiêng trống vang dội ngập trời. Phủ Viễn công, Thẩm Phác Văn là một trong những truyền kỳ của Đại Chu quốc. Hắn xuất thân thế gia, nhưng không dựa vào gia thế, mà lấy vị trí trạng nguyên tiến vào triều, nhiều lần đảm nhiệm chức vụ quan trọng, là tam triều nguyên lão, lúc Đại Kim xuôi nam, Long Khánh đế thân chinh xuất trận, bất ngờ gặp mai phục, là hắn bất chấp quên mình hộ giá, lấy chính thân mình đỡ bốn mũi tên của địch nên Long Khánh đế mới bình an vô sự. Khi Long Khánh đế băng hà, các hoàng tử hỗn chiến, là hắn hết lực ủng hộ lục hoàng tử lên ngôi, nên mới đạt được thành tựu như bây giờ. Lại nói, năm nay Đại Chu quốc có hai sự kiện long trọng, đầu tiên, tất nhiên là Đại Kim nghị hòa ngưng chiến, quốc gia không phải cúi đầu xưng thần đổi lấy việc ngưng chiến. Hai là, Phủ Viễn công rốt cuộc lựa chọn được con nối dõi. Nhân sinh không có vạn sự như ý, câu nói này ứng với Phủ Viễn công đức cao vọng trọng. Như vậy, nhân vật truyền kỳ, lại không có con ruột nối dõi, phu nhân phủ Viễn Công là người hiền lành, vì tướng công nạp vô số thê thiếp, cuối cùng không có nổi một mụn con.Phủ Viễn công bản tính rộng rãi, từ nay về sau cự tuyệt nạp thiếp.Trải qua nhiều năm lựa chọn, tại đại thọ bảy mươi tuổi rốt cuộc chọn một người trong tộc cho làm con thừa tự. Tất nhiên đối với người sắp làm con thừa tự kế thừa tước vị này, hắn thập phần hài lòng, lần đối chiến với Đại Kim cũng lập được chiến công hiển hách.Là một thanh niên trẻ tuổi, trong gia tộc họ Thẩm tuy vị trí trung thấp nhưng tính tính trầm ổn, từng bị tàn tật, khi mọi người thấy thanh niên bên cạnh Phủ Viễn công tất cả đều ngoài ý muốn mà chấn kinh.Không thể tranh luận, người trẻ tuổi này cũng sắp trở thành một truyền kỳ của Đại Chu. Ngày mười tám tháng bảy đẹp ngày cho việc xem cát, nghi, nạp thân. Bên ngoài phủ Viễn Công vô cùng náo nhiệt, từng nhóm người mặc cẩm bào không ngừng mang tới lễ vật, người tuyên xướng không kịp hít thở, cơ bản báo tên quan viên trong triều mấy lần, cho đến khi quà mừng của hoàng thượng đến không khí mới đạt tới cao trào. "Này...Thiên ân cuồn cuộn a.." Tên sai vặt ưỡn thẳng lưng, khuôn mặt không thể che lắp đầy ánh hào quang. Quân trong kinh thành giới nghiêm tất cả các ngã tư đường, nhưng không ngăn được dân chúng hiếu kỳ muốn xem náo nhiệt, pháo nổ, chiêng trống vang trời, con ngựa dẫn đầu đội ngũ đón dâu trở về. "Nhìn kìa...đó là Thẩm gia công tử.." Truyền kỳ xuất hiện kèm theo từng đợt huyên náo, cuộn trào mãnh liệt, dân chúng bị cấm quân chèn áp đến lảo đảo xiêu vẹo. Công tử ngồi trên ngựa một thân trang sức đỏ, dưới ánh mắt trời phát ra thần thái chói mắt khiến người xem không thể nhìn thẳng. Tại phía sau là bốn gã nâng hỉ kiệu, phía trước mặt đại hồng kiệu thêu chữ " Hỉ " bằng chỉ kim tuyến, bốn góc kiệu là banh vải nhiều màu sắc, lúc đung đưa sáng rỡ bắn ra bốn phía, các cô nương có mặt tại đây vừa hâm mộ vừa tức đến đỏ mắt. "Ta... nếu có thể ngồi trên một cái kiệu như vậy, chết cũng cam nguyện a..." Có cô nương hô to đưa tới một mảng tiếng cười. Tại trong tiếng cười có người phát ra thanh xuy, thanh âm mang mấy phần thê lương cùng không khí vui mừng thoáng chốc bất hòa. "...Chỉ nghe người mới cười, nào nghe người cũ khóc.." Một lão già vừa quơ quơ đầu đầy tóc bạc vừa u u thở dài.Người chung quanh nghe thấy, người biết nội tình thì nổi tâm trạng buồn rầu, người không biết thì vội vàng hỏi thăm. "Nói vậy, vị Thẩm công tử này đã thú qua vợ rồi?" Lời chưa nói xong, liền nghe bên kia một trận ồn ào, càng náo nhiệt, dân chúng tâm lại sôi trào lên. Tầm mắt mọi người đều hướng về phía trước cửa phủ Viễn Công, tất cả chấn kinh, đội đưa dâu đã rảo bước lên đại môn lúc này cùng dừng chân lại. Một nữ tử thân áo váy tố đứng trước đại môn, lưng quay về hướng mọi người, dân chúng không ai nhìn thấy dung nhan của nàng, chỉ thấy thân thể nhỏ bé và yếu ớt đang không ngừng đong đưa, tựa như nếu có trận gió thổi qua liền muốn ngã. Tân lang chinh chiến sa trường khuôn mặt thô ráp nay càng thô ráp hơn, chân mày cau lại, môi mỏng mím thành đường thẳng, hắn nhìn người nữ tử trước mắt, chậm rãi nâng cằm lên. "Cố thị, ngươi định như nào?" Giọng nói tân lang vang lên, tựa như đao kiếm trên chiến trường va chạm vào nhau, lạnh như băng không có một chút tình cảm. Mời các bạn đón đọc Dược Hương Trùng Sinh của tác giả Hi Hành.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh
Số chương: 150 Editor: Trạch Mỗ Nội dung nhãn: ngọt văn xuyên việt thời không thời đại kỳ duyên Nhân vật chính: Trần Giới, Tịch Lục ┃ phối hợp diễn: =A= tạm thời không nghĩ ra ┃ khác: ta vẫn là không có nghĩ tới Câu chuyện kể về việc một nam chủ có cơ hội xuyên không mà lại xuyên vào một con bệnh xà tinh, đã vậy con bệnh xa tinh này lại là một anh chàng chuyên đi theo dõi nữ chủ, công việc hằng ngày của anh là đúng giờ  đúng địa điểm theo đuôi nữ chủ, vật phẩm riêng tư của nữ chủ mất không cần nghĩ chính là nam chủ, nam chủ bệnh xà tinh có tủ chứa đồ bên trong đầy đồ của nữ chủ, nhìn thấy nữ chủ là biến thân thành chó Nhật vẫy đuôi mừng chủ. Nam chủ: “…” Đây đều là chuyện gì vậy. Cậu quyết định thay đổi hết thảy làm một người! đàn! ông! bình! thường! Bệnh theo đuôi, sửa! Bệnh loạn d**m đồ vật, sửa! Quan trọng nhất là bệnh vừa gặp được nữ chủ là nở gan nở ruột càng phải sửa! *** Rất nhiều năm về sau, nam chủ một mặt máu, sớm biết cả đời mình đều không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của nữ chủ, cậu cũng không cần làm nhiều chuyện bịt tay trộm chuông như vậy, không nghĩ tới một phương nguyện đánh một phương nguyện chịu. *** Có một loại đàn ông như thế, anh ta có lẽ không đủ uy vũ, không tài không thế, không cách nào làm được nhân vật tổng tài tà mị cuồng quyến, cũng không thể làm được ôn nhuận như ngọc thành thục lẫm liệt như trong tiểu thuyết, anh ta có thể làm được không nhiều, anh ta chỉ có thể vì bạn từng bước từng bước một leo lên trên, hết sức mình cố gắng lớn nhất, vào lúc bạn bị bắt nạt, cho dù đánh không thắng cũng muốn là người đầu tiên xông ra chắn ở trước người bạn… bị đánh. Ấm áp nhắc nhở: muốn xem nam chủ lãnh khốc hoặc là nam chủ cực kỳ ôn hòa, xin thứ cho thần thiếp không làm được! **** Tác giả có chỉ số thông minh không cao, logic cũng không mạnh, cho nên =33= cẩn thận nhập hố. *** #Review TRÙNG SINH BIẾN THÀNH "BỆNH XÀ TINH" Tác giả: Đại Ôn Thể loại: Hiện đại, nam trùng sinh, namc rất rất "KUTE", còn mắc "bệnh xà tinh" vs nữc, ngọt, hài, sạch, sủng, HE Độ dài: 150 chương Tình trạng: hoàn *Bệnh xà tinh: bệnh thần kinh _________________ Văn án: (có lược bớt) Nam chủ trùng sinh đến trên người một con bệnh xà tinh, bệnh xà tinh này là anh chàng cuồng theo dõi, mỗi ngày đúng giờ đúng địa điểm theo đuôi nữ chủ, vật phẩm riêng tư của nữ chủ mất không cần nghĩ chính là nam chủ, nam chủ bệnh xà tinh có tủ chứa đồ bên trong đầy đồ của nữ chủ, nhìn thấy nữ chủ là biến thân thành chó Nhật vẫy đuôi mừng chủ. Nam chủ: “…” Đây đều là chuyện gì vậy. Cậu quyết định thay đổi hết thảy làm một người! đàn! ông! bình! thường! Bệnh theo đuôi, sửa! Bệnh loạn d**m đồ vật, sửa! Quan trọng nhất là bệnh vừa gặp được nữ chủ là nở gan nở ruột càng phải sửa! __________________________ Vâng, chỉ vì vài dòng văn án rất có "TÂM" này của tác giả mà mình quyết định nhảy ngay hố này. Và thật vui khi nó đã không hề khiến mình thất vọng chút nào hết. Nên hnay page mình sẽ rv truyện này cho mn cùng đọc nhé. Đảm bảo không "ĐỘC" không "LẠ" không "HAY" không lấy LIKE ^^ Nam chính là Tịch Lục, cậu may mắn được trùng sinh vào thời điểm những bất hạnh chưa xảy đến với mình, mọi thứ như gia đình bạn bè cuộc sống trước kia đều giữ nguyên. Nhưng chẳng hiểu tại sao, lại có một điểm kỳ lạ. Chính là cậu bỗng nhiên trở thành một tên "bệnh xà tinh" hay nói đúng hơn chính là tên thần kinh chuyên theo dõi bám đuôi rình mò nữ chính - Trần Giới :). Tên tiếng anh dành cho cậu là "STALKER" Đọc đến đoạn này mn sẽ rất bất ngờ đúng không ạ. Nhưng mà chưa hết đâu nhé, phần hay vẫn đang tiếp diễn nè. Chả là, rình mò bám đuôi theo người khác cũng được đi. Đằng này lại còn biến thái đi ăn trộm đồ lót của người ta nữa. Ăn trộm rồi còn bị bắt quả tang. Nhọ. Nhọ đến thế là cùng :v :v Thế nên, cậu quyết định "cải tà quy chính" không "lầm đường lạc lối" nữa. Cái căn "bệnh xà tinh" phải diệt trừ ngay và luôn. Nhưng mà, cho dù bản thân cậu có cố gắng như thế nào thì mọi chuyện cũng không hề thay đổi. Hễ thấy nữ chính xuất hiện là bệnh lại phát tác, còn phát tác rất nghiêm trọng. Đến mức chỉ muốn nhào đến dán dính lên người nữ chính, tâm như hoa nở mùa xuân, còn hận không thể biến thành chú chó Nhật mà ngoe nguẩy đuôi với chủ :D Nhưng mà, một "STALKER" như thế thì làm sao mà yêu thương được kia chứ. Vậy nên, Tịch Lục cố gắng để hạn chế những thói quen ăn sâu trước kia lại, cũng chuyên tâm học hành vươn lên thành công dân tốt để xứng đáng với nữ chính mình dốc lòng theo đuôi bao lâu nay. Hẳn mn sẽ phải phì cười trước những trò dở hơi ngốc nghếch của nam chính dành cho nữ chính. Bởi cậu thuộc tuýp người rất chi là "kute" hột me, ngây thơ trong tình yêu vô cùng. Mặc dù chưa thể hiểu rõ được những tình cảm xuất phát trong lòng mình dành cho nữ chính là như thế nào nhưng cố gắng và biểu hiện cũng khá lắm. Cái kiểu ngu ngu ngơ ngơ, biến thái theo cách moe như thế thì cũng đáng để yêu thương đấy. Vậy nên, couple Tịch Lục - Trần Giới như là 2 mảnh ghép vừa vặn bổ sung cho nhau. Người ngốc manh, đáng yêu hơi chút vụng về chậm tiêu trong tình cảm. Người thì ngoài lạnh trong nóng, ít lời và hướng nội. Tưởng không hợp ai ngờ hợp không tưởng luôn mn ạ. Sau này, nam chính có những thay đổi rất đáng khen, trở thành một chàng trai mà khiến cho bất cứ cô gái nào cũng gục ngã. Đáng tiếc, bông hoa đẹp này lại tự nguyện dâng lên cho nữ chính rồi. Chỉ là, khi đứng trước cô cứ rụt rè e thẹn đỏ mặt tía tai mãi mà chưa rặn ra 3 chữ "Anh thích em". Đọc mà chỉ muốn gõ đầu nam chính mấy cái, chậm, quá chậm luôn Tịch Lục à :) Vậy mà, lúc anh tỏ tình cũng hoành tráng lắm cơ, mượn cả cơ hội diễn kịch trên sân khấu để đổi lời thoại luôn đấy. Thấy độ ngầu của anh chưa nè: “Anh muốn trở lại trước đây, nói toàn bộ những lời chưa nói cho em biết.” “Em rất xinh đẹp, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã nghĩ, anh chết chắc rồi, bằng không vì sao sẽ bởi vì em mà trái tim đang đập đột nhiên dừng lại ngay.” “Mỗi lần anh đi ngang qua cửa phòng học của em, đều sẽ làm bộ như lơ đãng nhìn em, đáng tiếc lần nào cũng sẽ bị người khác phát hiện.” “Thời gian càng lâu, anh lại càng ngày càng hi vọng trong tầm mắt em chỉ có anh, anh biết mình không thích hợp, nhưng là chẳng còn cách nào.” “Cho tới bây giờ đều rất thích em, vô luận là trước kia hay là hiện tại, đều vẫn thích em.” “Như vậy, hiện tại còn em? Anh nói yêu em, em dám đồng ý không?” (*) Và sau khi Trần Giới trả lời "Em dám" thì mọi chuyện mới buồn cười hơn. Nghe khán giả hô to ôm đi, hôn đi mà không dám mn ạ. Đã vậy, còn bị nữ chính chủ động hôn mới thú vị Ha ha Thế là, cuộc sống của một thanh niên mang trong mình căn "bệnh xà tinh" cũng đến ngày "đơm hoa kết trái". Cả hai chính thức bên nhau, cùng trải qua những tháng ngày vui vẻ ấm áp và hạnh phúc. Sau này, tất cả những bí mật trong quá khứ cũng dần được tiết lộ, lý giải vì sao nam chính lại mắc căn bệnh nghiêm trọng này với nữ chính. Và nữ chính vì sao khi đứng trước kẻ chuyên rình mò theo đuôi mình như kẻ biến thái thế lại chưa từng tỏ ra chán ghét hay khinh thường. Đây là một nút thắt quan trọng đưa người đọc đi từ sự bất ngờ này đến bất ngờ khác. Mà đằng sau nó là cả một câu chuyện đau lòng và bi thương. Nói chung, "Trùng sinh biến thành bệnh xà tinh" là cuốn truyện khá lạ về nội dung cũng như motif. Đặc biệt, truyện viết theo lời kể của nam chính nên vô cùng hài hước và thú vị. Nhất là những phân đoạn đối thoại, nó đáng yêu gì đâu á. Đọc mà nhiều khi cười muốn ngất ấy.  Chưa từng thấy nam chính nào có nhiều thiện cảm như Tịch Lục luôn. Người gì đâu mà ngốc ngốc, kute quá chừng. Không yêu thì thôi, yêu rồi xác định "thê nô" là cái chắc. Khỏi cần bàn cãi gì nữa hết. Vậy nên, mn hãy nhảy hố này ngay để thư giãn trong những ngày bận rộn mệt mỏi nhé. Truyện này thích hợp lắm đấy. Không gạt đâu ha ^^ ___________________ (*): Trích dẫn từ truyện #La_phi - lustaveland.com   Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh của tác giả Đại Ôn.
Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã
Thể loại: Trùng sinh, hào môn, 3s Gia đình cô và gia đình anh là thế giao, nhưng hôn ước giữa hai người, cô không chịu còn anh thì không muốn, cho nên duyên phận liền lỡ dở. 18 tuổi, người cô lấy làm chồng phải là anh nhưng cô vì tiếng gọi của tình yêu mà bỏ qua người như anh. 20 tuổi vì thất tình mà cô đồng ý kết hôn với anh, làm vợ trên giấy tờ của anh. Dù sao cũng là vợ chồng trên danh nghĩa nên hai người đã làm một bản hợp đồng hôn nhân. Hôn nhân giữa hai người không có một chút gì gọi là hạnh phúc. Trong lòng anh không có cô và cô cũng chẳng yêu anh. Hai người sống cạnh nhau nhưng thật xa lạ. Sau đó, cô vì người mình yêu mà hãm hại anh, đẩy anh cùng gia đình vào đường cùng. Mất đi anh, cô mới hiểu được, thì ra cô đã yêu anh. Yêu cái con người luôn lạnh lùng mà cao ngạo, yêu cái con người chưa từng liếc mắt nhìn cô… Cô hối hận, thật sự hối hận. Tại sao mất đi rồi cô mới phát hiện rằng anh đã chiếm mất một vị trí quan trọng trong lòng cô?! Trùng sinh trở lại. Cô bắt đầu một cuộc đời mới. Cô sẽ thay đổi tất cả, kiếp trước anh không yêu cô. Kiếp này cô sẽ khiến cho anh yêu cô. Mở ra một câu chuyện tình yêu giữa bọn họ. *** “Rầm!” Tiếng động vang lên khiến người đi đường giật mình dùng lại, nhìn về phía đó chỉ thấy một xe BMW màu đỏ đâm vào cây cột bên đường, phần đầu xe bị hỏng nặng, cửa kính xe vỡ ra, bên trong còn có người bị đập đầu vào tay lái. Người đi đường sợ hãi, vội vàng gọi điện cho cảnh sát. Gần nơi đó có một người đàn ông trung niên chạy đến bên chiếc xe, định cứu người ở trong xe. Đến khi phát hiện trong xe là một cô gái liền hoảng hốt, vội vàng đập cửa kính: “Cô gái cô tỉnh lại đi... Cô gái...” Lời của ông khiến cô gái tỉnh lại, cô quay sang nhìn ông rồi mở cửa kính, đầu cô bị va chạm mạnh khiến cho chảy máu, người đàn ông vội vàng mở cánh cửa xe ra, nhưng mở hoài không được, dường như đã bị kẹt! “Cô gái, cô mau ra ngoài đi, ở trong đó nguy hiểm lắm!” Mạc Tử Yên chỉ cảm thấy choáng váng, đầu óc đau đến nổi cô không thể mở mắt nhìn rõ, toàn thân như rã rời hoàn toàn không nghe được những gì người đàn ông nói. “Cô gái, cô gái...” Thấy Mạc Tử Yên không trả lời người đàn ông không biết làm sao, hắn liếc mắt nhìn chiếc xe, chỉ thấy xăng đang chảy ra khỏi xe, người đàn ông hoảng hốt, vội vàng kêu lên: “Không xong, xăng rò rỉ!” Vừa dứt lời mọi người lập tức xoay người bỏ chạy, chỉ mong tránh càng xa chiếc xe BMW này càng sớm càng tốt! Chỉ còn người đàn ông đứng nơi đó, vội kêu với cô gái: “Cô gái, xăng rò rỉ rồi, nếu cô không ra thì sẽ chết đó!” Chết...?! Mạc Tử Yên nghe tiếng được tiếng không, duy chỉ có chứ chết là cô nghe rất rõ. Chết sao...?!   Mời các bạn đón đọc Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã của tác giả Phi Yến Nhược Thiên.
Trọng Sinh
Edit: SCR0811 Độ dài: 10 chương Ngàn năm trước, hắn lấy năm giọt máu tươi nuôi dưỡng nàng, ban cho nàng năm trăm năm tu vi, giúp nàng tu thành hình người. Hắn đặt tên cho nàng, nàng liền cố chấp xem hắn là chủ, cuồng dại quyến luyến, sinh tử không rời.  Nhưng càng nhiều cưng chìu lại càng khiến nàng không biết đủ, tham lam đến điên cuồng, cuối cùng phạm phải sai lầm không thể cứu vãn... Hắn dứt khoát biến mất ngàn năm, để mặc nàng chịu đựng hết mọi đau khổ, dùng hết mọi thủ đoạn, gần như muốn nản lòng thoái chí, Mới tìm được chuyển kiếp đầu thai ở đời này của hắn, nhưng giờ đây hắn đã không cần nàng bầu bạn, Không còn màng đến những nỗ lực của nàng, cũng không còn sự cưng chiều và thương tiếc trăm bề, chỉ còn lại lạnh lùng và xa cách.  Cố nhẫn nhịn sự khinh thường của hắn, lại thấy hắn đối xử dịu dàng và cẩn trọng với người khác, khiến lòng nàng như bị dao cắt.  Lại không có cách nào, chỉ trách kẻ phạm sai lầm là nàng, kẻ làm hại hai người chia lìa vạn kiếp cũng là nàng.  Nhưng hắn muốn dùng sự vô tình đó để trừng phạt nàng tới bao giờ? Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải hành hạ nhau như thế đến đời đời kiếp kiếp... *** Ngõ 44 phố Khởi Tình, thôn Mộng Lý. Đối với những dân sống quanh đây mà nói, có lẽ những kẻ sống trong con ngõ này đều vô cùng quái dị! Lúc đầu thì nghe nói có chuyện ma quái xảy ra ở nhà số 54 trong ngõ. Tiếp đó thì yêu ma tác quái, còn mời đạo sĩ tới lập đàn làm phép. Càng về sau, những tin đồn âm khí bao phủ, hung thần trấn giữ dần được truyền ra, những người trong con phố này, nhẹ thì làm ăn không thuận, nặng thì táng gia bại sản, thần trí điên loạn, vì vậy người dân cũng dần di tản, thường ngày cũng không có ai dám đến gần, cả con phố đều vắng tanh như phố không người. Vào một ngày khi mấy căn nhà trong ngõ đều đã đóng đầy mạng nhện, đột nhiên có một cô gái trẻ đẹp tuổi chừng hai mươi, bàn bạc với các chủ nhà, mua lại toàn bộ những căn hộ trong ngõ 44. Lúc đầu, những cư dân xung quanh đều ôm thái độ tò mò và chờ mong, muốn xem coi cô gái nhỏ tuổi này lấy đâu ra lá gan và dũng khí để vào sống trong con ngõ quỷ ám đó, còn thi nhau đoán xem tới lúc nào thì cô sẽ bị dọa sợ mà chạy trốn mất dạng. Nhưng gần mười năm trôi qua, sự thật chứng minh cô không chỉ có tài lực kinh người, mà ngay cả dũng khí cũng hết sức kinh người, chẳng những sống rất tốt mà còn cho thuê những căn nhà ấy. Có lẽ là do vật hợp theo loài! Dù sao thì trong mắt thế tục, một cô gái xinh đẹp có thể sống được trong con ngõ quỷ ám ấy, còn bình an vô sự mà trở thành bà chủ nhà trọ thì cũng chả thể bình thường cho được.   Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh của tác giả Lâu Vũ Tình.
Sư Phụ Ăn Ăn Ăn
Thể loại: Sư đồ luyến, ngọt văn, kiếp trước kiếp này, tình yêu thủy chung, gương vỡ lại lành Số chương: 21 (đang cập nhật edit) Nhân vật chính: A Kiểu x Tiêu Hành A Kiểu tự cảm thấy biết rõ thân phận của mình nên an phận thủ thường làm một cây nấm, nàng chỉ muốn được sống bình dị ngay ở góc tường. Mọi chuyện êm đềm trôi qua cho đến một ngày các chủ Quy Vân Các đạo mạo nghiêm trang xuất hiện trước mặt nàng Cho nàng hai lựa chọn Một là làm đồ đệ của hắn, Hai là trở thành nguyên liệu nấu món đầu cá hầm đậu phụ cho bữa cơm tối của hắn... Hướng dẫn thực dụng: Đây là một bộ sư đồ văn, Nữ chủ: Da trắng mặt xinh, dễ gạt. Nam chủ: Đạo mạo nghiêm trang.... *** Thể loại: Tiên hiệp, Sư đồ luyến, Kiếp trước kiếp này. Số chương: 21 Chương (HOÀN EDIT) Nhân vật chính: Tiêu Hành thượng thần x tiểu yêu A Kiểu Ba ngàn năm trước nàng ngây ngô yêu thương hắn - Tiêu Hành thượng thần cao quý tao nhã giữa tam giới. Ngày ngày mặt dày quanh quẩn bên cạnh hắn, ngoài trưng bộ mặt lạnh ra thì hắn chưa một lần cười với nàng. Hắn tức giận, nàng bỏ đi hứa sẽ không còn quấy rầy, nhưng chưa đầy hai ngày đã quay về: "Tiêu Hành thượng thần, một ngày không gặp chàng, ta sẽ nhớ chàng. Nếu chàng còn tức giận, vậy thì đánh ta đi, ta da thô thịt dày, có thể chịu được đánh." Ngày đó nàng hớn hở vui mừng, nghĩ rằng sau một trăm năm dây dưa cuối cùng nàng đã cảm động được trái tim sắt đá của hắn. Hắn đã chấp nhận nàng, nhưng đợi đến lúc nhìn thấy hắn thì cũng là lúc nàng tan thành mây khói. "Làm sao đây, chàng muốn mạng của ta. Nhưng ta lại không nỡ giết chàng..." Đây là câu nói cuối cùng Tiêu Hành nghe thấy nàng nói, sau đó nàng biến mất khỏi cuộc đời hắn như chưa từng tồn tại qua. Giây phút đó hắn hiểu rõ những cảm xúc khác thường trong trái tim băng lạnh của mình là gì rồi, có những việc hắn không thể sớm nhận ra, đến khi nhận ra, thì đã không kịp làm gì nữa rồi. Hắn dùng vạn năm tu vi, đổi lấy nàng một kiếp này, từ từ chờ nàng lớn lên. Mang nàng đặt bên cạnh hắn, bù đắp lại những tháng ngày nợ nàng, làm những việc hắn không kịp. Yêu người hắn chưa kịp yêu. Kiếp này nàng ngây thơ như đứa trẻ, ký ức đau khổ đều phảng phất như chưa từng tồn tại, chỉ biết ngoan ngoãn ở bên hắn... "Xin lỗi nàng" Nàng áp mặt mình lên mặt hắn. "Đừng bỏ lại ta.." Hắn đã không thể đáp ứng nàng. Phải chăng, hắn chỉ có thể dùng đạo hạnh cả đời, đổi lấy một lần hạnh phúc bên nàng, lại không thể tham lam hơn ... ---------- Chuyện kể về một vị Thượng thần lạnh lùng, cố gắng cứu sống và nuôi dưỡng tiểu đồ nhi, đồng thời cũng là người hắn yêu nhất thế gian. Truyện vô cùng ngọt ngào, hậu kỳ còn có tiểu bánh bao. Cùng theo dõi quá trình dưỡng thành và mần thịt của Thượng thần và tiểu yêu ngây ngô này nhe! Review by #Mạt_Họa *** SƯ PHỤ ĂN ĂN ĂN Mạt Trà Khúc Kỳ dtv-ebook.com Chương 1: A Kiểu Không phụ kỳ danh, A Kiểu sinh ra với tóc đen da trắng, một đôi mắt hoa đào trong trẻo long lanh như màu nước, như chan chứa sóng thu, phối hợp với đôi mắt trong veo như nước này là khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn, thật sự rất xứng với hai chữ "Kiểu Kiểu" này. (tên nữ chính có nghĩa là trong trẻo sáng sủa) Đáng tiếc, sinh ra càng đẹp, bên cạnh lại càng ngày càng ít người. A Kiểu buồn khổ không thôi, bây giờ rõ ràng là thế hệ nhìn mặt, nhưng vì sao đến nàng thì ngược lại chứ? Nàng linh hoạt từ trên cây nhảy xuống, dùng tay chải sơ mái tóc đen, sửa sang lại váy một chút. Nàng cúi đầu nhìn bộ váy mới tinh vừa thay ngày hôm qua, tức khắc nhíu chân mày------------ trên làn váy bị thủng một lỗ thật lớn, cũng không biết bị rách lúc nào. Chiếc váy ngắn bích y (xanh biếc) hôm nay mặc, tuy rằng không lộ liễu lắm, nhưng lúc đi đường, một đôi chân dài trắng như tuyết thoắt ẩn thoắt hiện lộ ra, da thịt mượt mà, thanh mảnh thẳng tắp, tương đối chọc người mơ ước đến. Nhưng phong cảnh đẹp đẽ này, tất cả nam nhân Quy Vân Các cũng không dám nhìn, Coi như vô tình thấy được, cũng là cả người run rẩy, sau đó cúi đầu như đụng phải kẻ địch, giả vờ không nhìn thấy. Dọc theo hành lang quanh co, xuyên qua cửa *nguyệt động, ngang qua hồ sen, A Kiểu đi suốt nửa khắc. Quy Vân Các này rất rộng lớn, hồi mới đến nàng xém bị lạc đường. Nàng đưa mắt nhìn nam nhân mặc thanh y đang đi tới, mắt chợt lóe lên, định bước đến chào đón, lại nhìn thấy thanh y nam nhân thấy nàng liền quay đầu đi mất. A Kiểu gấp đến giậm chân, vội xách váy đuổi theo, đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ vô tội, hờn dỗi hỏi: "Nhị sư huynh, tại sao lại tránh né muội?" Nam nhân tuấn tú mặc thanh y này tên là Mặc Tầm, chính là Nhị sư huynh của A Kiểu, bình thường đối với A Kiểu chăm sóc có thừa. Mặc Tầm nhìn tiểu cô nương trước mắt một cái, chưa đầy bảy năm, tiểu sư muội ngọc tuyết đáng yêu đầu chải song nha kế hiện giờ đã trở thành đại mỹ nhân yêu kiều thướt như nụ hoa chớm nở. Dung mạo này, đến cả tiên tử trên trời cũng không so sánh được.Mặc Tầm chỉ liếc nhìn một cái, lại nghĩ đến cái gì, lập tức nghiêng đầu qua một bên, không nghĩ đến đôi mắt vừa lớn vừa sáng của tiểu cô nương trước mặt nữa. Hắn hắng giọng một cái, nói: "Ta còn có chút chuyện, sư phụ đang chờ muội, muội đi qua đi." Dứt lời liền vội vàng bỏ đi. Nhìn bóng lưng Nhị sư huynh, A Kiểu cảm thấy thật khó hiểu. Người cuối cùng thân cận nàng nhất trong Quy Vân Các này, hiện giờ cũng tránh nàng như tránh nước lũ và thú dữ. Nàng đưa tay nhỏ sờ lên má mình, chu môi phấn lẩm bẩm nói: "...Thật sự dọa người đến vậy sao?" A Kiểu đi vào Phù Hoa viện, liền chính là một quang cảnh khác. Phù Hoa viện này là nơi ở của các chủ Quy Vân Các này, cũng là cấm địa mà đám hạ nhân không dám tùy tiện vào. Các chủ Quy Vân Các là sư phụ của A Kiểu, nghe nói là hậu duệ của thần tộc thượng cổ, vậy nên Quy Vân Các này, đến Thiên giới cũng phải kính nhường ba phần. Chỉ là, có một sư phụ lợi hại như thế, A Kiểu cũng không cảm thấy kiêu ngạo.Chỉ cần bước vào Phù Hoa viện, tất cả âm thanh đều như biến mất, an an tĩnh tĩnh. A Kiểu đẩy cửa vào như thường ngày, nhìn người nam nhân đang cầm bút cúi đầu, một mái tóc đen như mực tùy ý xõa ra, rõ ràng chỉ là màu mực giản đơn, lại khiến người ta cảm thấy như đang tỏa ra vệt sáng nhàn nhạt. Nếu là người ngoài, có lẽ sẽ bị cái khí xuất trần thoát tục này hấp dẫn, nhưng A Kiểu biết, mái tóc buông xõa này của sư phụ là vì người không biết chải đầu, còn đang chờ nàng chải đây. Mà lúc nghiêm túc vẽ, đại khái vẽ đến không màng gì nữa. "Sư phụ." A Kiểu gọi một tiếng rồi bước đến. Nam nhân đang nghiêm túc vẽ tranh "ừ" một tiếng, sau đó mới không nhanh không chậm buông bút xuống. Hắn ngẩng đầu nhìn bích y tiểu cô nương trước mặt, một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, mắt sáng thiện lương, mũi quỳnh môi đỏ, dáng người lại lả lướt thước tha, eo nhỏ không đầy nắm tay, ngay cả trước ngực cũng nhô lên phập phồng, giống như mật đào sắp chín. Như vậy, nhìn không chổ nào không tốt. Chỉ là, ánh mắt hắn rơi vào lỗ thủng trên làn váy uyển chuyển của A Kiểu, nhìn thấy bắp đùi trắng như tuyết ấy lộ ra, ánh mắt không kìm được sắc lại thật sâu. ...Từ sau núi đến Phù Hoa viện, phải đi qua nhiều nơi, đụng phải khá nhiều người. "Ngoan, đến bên vi sư nào." A Kiểu nghe thấy sư phụ đạo mạo nghiêm trang của nàng nói như thế. - -------------------------------- Sư đồ văn, dưỡng thành hệ, ấm áp cưng chiều. Nữ chủ: Da trắng mặt xinh, dễ gạt. Nam chủ: Đạo mạo nghiêm trang.... Các nàng thích thì đọc một chút, là tác giả ngứa tay viết, truyện ngắn không viết dài nên không cần tài khoản VIPPs: Cầu cho ta một cái tên truyện hay, nếu không thì ta vẫn dùng tên này vậy nhé - -------------------------------------- Đôi lời của Mạt Họa, đây là bộ đầu tiên mình nhảy hố, trước giờ toàn edit tiếp vài bộ bị drop thôi. Mong mọi người có đọc được thì ủng hộ, cảm ơn những bạn đã đọc