Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Nhai

Lãng tử Vương Quốc Hoa được ông trời cho cơ hội sống lại, một cơ hội lựa chọn xuất hiện trước mắt Vương Quốc Hoa sẽ chọn như thế nào? Tiếp tục lựa chọn như trước hay chọn con đường phát triển khác?   Các bạn đã từng đọc truyện Sĩ Đồ Phong Lưu, Phù Diêu là tác phẩm tiếp theo của cùng tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai. Truyện xếp thứ hạng cao trên trang qidian, trong top 20 hàng tháng. *** Đại học F có lịch sử khá lâu đời vì thế trong sân trường có rất nhiều cây, trời nóng ngồi ở đây ngắm nhìn da thịt các cô gái đi lại trên đường là sở thích đặc biệt của các nam sinh, trong đó có một sinh viên con nhà nông dân - Vương Quốc Hoa. Đặt mông ngồi trên tờ báo ngồi dưới tán cây nhìn các vòng eo có kích thước khác nhau và cặp mông lắc lư khác, Vương Quốc Hoa vẫn không hiểu nổi sao mình đang ở năm 2010 lại về đến năm 1994. Một người đàn ông 40 tuổi suốt ngày ở quán bar tán gái không chịu kết hôn là đáng xấu hổ, một tên được gọi là "Bạch cốt tinh" tán gái càng đáng xấu hổ hơn. Vấn đề là nửa tiếng trước Vương Quốc Hoa bị một tên lừa gạt đánh cho một gậy vào đầu, tỉnh lại hắn thấy mình ở đây. 16 năm sau nơi này đã khác hẳn, trường đại học được chuyển đi nơi khác, khu đất với nhiều cây xanh này được giới kinh doanh bất động sản mua lấy và xây dựng biệt thự cao cấp. Kiếp trước Vương Quốc Hoa từ chối việc về quê là xã Bàn Sơn, huyện Nam Sơn làm một tên nhân viên bình thường mà chọn ở lại Thượng Hải làm một nhân viên kinh doanh, sau đó dần tích lũy được tài chính và thành lập công ty của riêng mình. Học lấy thành tích theo Vương Quốc Hoa thấy là vô nghĩa. Bốn năm học nếu không phải vì học bổng thì Vương Quốc Hoa căn bản không cần thành tích cao. Trong bốn năm đó Vương Quốc Hoa ngoài việc đi học, thời gian rảnh hắn dành chủ yếu để đi làm thêm. Ai bảo bố mẹ hắn nghèo chứ. Mặc dù bố mẹ hắn chấp nhận vất vả để gửi tiền lên nhưng hắn làm con không thể ích kỷ. Hắn phải đi làm, lúc ra trường lại không muốn xa sự phồn hoa của thành thị nên ở lại. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Trong kiếp trước bố bị bệnh mất mà hắn không thể về gặp ông đã làm hắn rất hối hận. Nếu có cơ hội sống lại thì sẽ phải đổi cách sống. Ngồi tại chỗ gần tiếng, Vương Quốc Hoa xoay lưng đứng lên từ từ đi về phía hiệu sách trước cổng trường. Đây là hiệu sách bên ngoài thì bán, trong thì mua, ở quầy còn bày một máy bán xổ số. Cô gái bán hàng không có nghiệp vụ cho mấy, khách đến không chào mà ngồi đó cứ lấy gương ra soi. Vương Quốc Hoa nhìn lịch trên tường thấy đã là 12/6 dương, 4/5 âm, mai là tết Đoan Ngọ? Vương Quốc Hoa nhớ lại một chuyện, đó là trước tết đoan ngọ ở trước cửa hàng sách này có tai nạn xe. Một chiếc xe máy chạy tới đâm vào một cô gái từ hiệu sách đi ra. Vương Quốc Hoa không nhớ nổi tên cô gái đó. Đồng hồ trên tường đã là 3h35 phút chiều, Vương Quốc Hoa thở dài một tiếng. Hắn chỉ chỉ nhớ cô gái đố mặc váy trắng còn đâu không nhớ gì cả. Nhân viên bán hàng thấy có khách ngoài cửa nên dừng việc lặn trứng cá. Cô ta lười biếng nói: - Mua gì? - Cho bao thuốc. Vương Quốc Hoa gần như theo thói quen nói ra nhưng hắn mới nhớ bây giờ mình hình như còn chưa hút thuốc. - Này. Bao thuốc được ném tới, Vương Quốc Hoa cũng theo thói quen sờ sờ túi quần nhưng không sờ được ví. Lúc này Vương Quốc Hoa thấy một cô gái mặc váy trắng từ bên trong đi ra trông như một đóa hoa sen trắng. Sở Sở không thích tiểu thuyết tình cảm vì nó lúc nào cũng có đoạn khóc lóc sướt mướt, cô đi thuê sách cho bạn thân cùng phòng - Lưu Linh. - Bạn kia xin dừng bước. Sở Sở đứng lại nhìn theo tiếng gọi. Sở Sở rất bất ngờ thấy một khuôn mặt vừa quen vừa lạ. Đối phương mặc bộ quần áo chỉ đáng 10 đồng, dưới chân là đôi giày thể thao đã cũ. Vương Quốc Hoa này cứ mùa hè là ăn mặc như thế này. Nói là quen là vì thành tích của Vương Quốc Hoa ở toàn khóa luôn đứng thứ nhất. Mặc dù là môn triết người này cũng đứng đầu, bốn năm từ lúc hắn vào học đến giờ chưa bao giờ thay đổi. Nói lạ là hắn chưa bao giờ nói gì với mình. Xx vốn rất tự tin vào vẻ đẹp của mình, vậy mà hắn không bao giờ chú ý đến cô. Sở Sở nói: - Bạn gọi tôi? - Có thể cho mình mượn 10 đồng không? Nhìn nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt hắn, mặt hướng lên trên khi nói chuyện Sở Sở có chút bất ngờ. Trong ấn tượng của cô thì hắn hay cúi đầu, cũng không chủ động nói chuyện với bạn gái chứ đừng nói là vay tiền, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ phía tây? Đúng, hắn hình như hắn không biết tên mình. Nếu chỉ là muốn làm quen thì vay tiền là lý do kém nhất, xem ra hắn đúng là thiếu 10 đồng. Thấy Vương Quốc Hoa đứng trước máy xổ số, Sở Sở cầm ví lấy ra 10 đồng rồi thuận miệng hỏi: - Bạn mua xổ số? Sở Sở thực ra cũng thấy trong tay Vương Quốc Hoa có 200 tệ. - Ừ, sắp tốt nghiệp, bốn năm theo quy củ sắp qua nên tôi thấy nên thoải mái một phen. Vì thế đi mua thuốc cũng tiện mua một trăm hy vọng cho mình nhưng không đủ tiền. Vương Quốc Hoa nói xong rồi đưa tiền cho nhân viên bán hàng: - Cho xổ số hy vọng một trăm. Vương Quốc Hoa rất tùy ý ấn máy quay và được số. Một trăm hy vọng, cách nói thú vị đó. Hơn nữa mua bao thuốc cũng là để thoải mái ư? Sở Sở thầm em mình năm 16 tuổi đã hút thuốc rồi. - Ừ, đây là xổ số của cậu. Nhân viên bán hàng rất khó chịu nói. Vương Quốc Hoa quay đầu lại thì thấy một cảnh làm người ta sợ hãi. Một chiếc xe máy lao vút tới, tên lái xe đang quay đầu lại hôn môn cô gái phía sau. Sở Sở đang đứng ngây ra đó không có phản ứng gì. Vương Quốc Hoa không hề do dự lao tới trước ôm eo Sở Sở lao sang bên. Vù một tiếng, chiếc xe Honda gần như lao sát người Vương Quốc Hoa. - Ha ha, xem thằng ranh kia bị dọa sợ rồi kìa. Tên lái xe cười phá lên và chạy. Vương Quốc Hoa theo thói quen giơ ngón giữa về phía đối phương: - Cháu, sớm muộn gì mày cũng ngã chết. Vương Quốc Hoa chỉ muốn phát tiết một chút nhưng không ngờ xe máy đằng trước lảo đảo đâm vào cây ven đường, hai người trên xe bay ra. Vương Quốc Hoa không nhịn được lấy tay che mắt kêu lên: - Mẹ nó chứ, không linh nghiệm như vậy sao? - A, đau chết tôi. Phía sau vang lên tiếng kêu, Vương Quốc Hoa vội vàng quay đầu lại. Sở Sở lúc này trông khá đáng thương, sách rơi không nói, mông cũng ngồi xuống đường. Thấy Vương Quốc Hoa, Sở Sở trừng mắt nhìn, giơ tay phải lên nói: - Cậu muốn mưu sát à. Vì mười đồng mà làm vậy sao? Vô số kinh nghiệm kiếp trước nói cho Vương Quốc Hoa biết nói lý với phụ nữ là ngu xuẩn. ... Mời các bạn đón đọc Phù Diêu của tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Địa Phủ Lâm Thời Công - Quyền Tâm Quyền Ý
Bạn muốn ngắm nhìn phong cảnh trên đường xuống Suối Vàng, ngắm Hoa Bỉ Ngạn xinh đẹp, tự mình bước lên Cầu Nại Hà quan sát phong cảnh tươi đẹp của Vong Xuyên Hà, trang điểm trước Tam Sinh Thạch, cất tiếng ca trên Vọng Hương Đài, nếm thử Mạnh Bà Thang thơm ngon không? Hướng dẫn viên du lịch Suối Vàng lâu năm Lưu Anh Nam sẽ tận tình phục vụ chuyến du lịch Âm Tào Địa Phủ cho bạn. Mời các bạn đón đọc Địa Phủ Lâm Thời Công của tác giả Quyền Tâm Quyền Ý.
Quan Khí - Hồng Mông Thụ
Một nhân vật không hề có bối cảnh hùng mạnh với người thân là quan chức cao cấp trong chính phủ như trong Sĩ Đồ Phong Lưu, phải lăn lộn từ vị trí nhân viên hạng bét trong một xã nông thôn, thậm chí còn có nguy cơ bị giảm biên chế, phải đấu tranh với từng đồng nghiệp trong phòng để không bị mất việc. Nhân vật chính trong  Quan Khí của chúng ta không hề có ai đưa đường chỉ lối mà hoàn toàn phải dựa vào năng lực bản thân để vươn lên trên con đường chính trị. Đến với  Quan Khí, bạn sẽ gặp những mưu mô, thủ đoạn ngay từ những chương đầu tiên, hơn nữa còn là những mưu mô rất đời thường, rất bình dân, rất gần gũi với cuộc sống thực của những nhân viên cấp thấp, dần dần phát triển lên cao mà không ở tầm cao cấp ngay từ đầu, thậm chí lên tới tầm vĩ mô, xa vời như  Sĩ Đồ Phong Lưu. Sĩ Đồ Phong Lưu là truyện về giới quan chức cao cấp thì  Quan Khí chính là truyện về giới nhân viên cấp thấp, tất nhiên là dần phát triển sẽ lên thành cấp cao, tuy nhiên quá trình phát triển khó khăn và mưu mô hơn xa so với  Sĩ Đồ Phong Lưu. Về cơ bản,  Quan Khí rất có tính tham khảo đối với những ai dính líu tới con đường chính trị mà không phải con ông cháu cha. Trong  Sĩ Đồ Phong Lưu các bạn chỉ thấy được một phần đấu tranh của các gia tộc lớn trong Bắc Kinh. Nhưng tại  Quan Khí các bạn sẽ thấy liên quan đến nhân vật cao cấp nhất Trung Quốc, Thủ tướng, các phó thủ tướng, các bộ trưởng. Câu truyện với nhân vật chính Vương Trạch Vinh, một người đi lên từ một cán bộ xã với các mối quan hệ nữ đan xen và khó có thể lý giải. Một vợ, rất nhiều người yêu ... Mời các bạn đón đọc Quan Khí của tác giả Hồng Mông Thụ.
Hồng Sắc Sĩ Đồ - Hồng Mông Thụ
Tên Ebook: Hồng Sắc Sĩ Đồ (full prc, epub) Tác Giả: Hồng Mông Thụ Thể Loại: Quan Trường, Đô Thị, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Hoa Hướng Dương   Nguồn: Mê Truyện   Ebook: http://www.dtv-ebook.com   Ebook Hồng Sắc Sĩ Đồ Giới Thiệu: Các fan của thể loại Đô thị - Quan trường chắc hẳn không ai xa lạ với tác giả Hồng Mông Thụ với tác phẩm Quan Khí. Sau khi hoàn thành Quan Khí, tác giả Hồng Mông Thụ chuyển sang viết một bộ thể loại Tiên hiệp nhưng đã không thành công và quay trở lại viết thể loại Đô thị - Quan trường với tác phẩm “Hồng Sắc Sĩ Đồ”. Dù mới ra đời nhưng “Hồng Sắc Sĩ Đồ” thường xuyên đứng top bảng xếp hạng Đô thị - Quan trường của qidian.com Lời tâm sự của tác giả: Quyển sách “Hồng sắc sĩ đồ” là một quyển sách rất gần với cuộc sống. Tôi gửi gắm rất nhiều hy vọng vào trong quyển sách đó. Nên tôi cũng hy vọng mọi người sau khi đã trở thành VIP rồi thì sẽ muốn đọc nó mãi. Đại đa số chúng ta đều là những người dân bình thường, là những ngọn cỏ nhỏ bé. Chúng ta không có hậu thuẫn, không có thế lực, không có tiền. Thế nhưng chúng ta vẫn phải dùng đôi tay để xây dựng gia đình của chúng ta! Chúng ta là những người khát vọng tương lai, không thể thực hiện được những ước mơ của mình, chỉ có thể tìm tương lai qua từng trang sách! Chúng ta không cần sự tái sinh! Chúng ta không cần phải xuyên qua không gian và thời gian! Chúng ta cũng không cần những khả năng đặc biệt. Chúng ta chỉ là những người dân bình thường, những ngọn cỏ nhỏ bé! Chúng ta là chủ nhân của mảnh đất rộng này, là chủ nhân của bầu trời xanh này! Chúng ta có thể gửi ước mơ của mình vào trong một quyển sách hay! Hồng Sắc Sĩ Đồ chính là quyển sách sẽ truyền tải ước mơ của chúng ta. Chúng ta đã cùng nhau kề vai sát cánh chiến đấu đã lâu, qua từng câu chuyện đã trở thành bằng hữu! Con đường làm quan của một ngọn cỏ (dân đen) đã bắt đầu được triển khai. Rất yếu! Rất chậm! Trông thấy sự trưởng thành của một ngọn cỏ, bạn có thấy đành lòng không? Thế thì hà tất phải làm cho ngọn cỏ đó bị hằn những vết tích? Hãy đưa đôi tay của bạn ra để đỡ lấy ngọn cỏ này. Để tất cả chúng ta cùng nhau bước đi đến một vùng trời mới! Quyển sách “Quan Khí” cũng vẫn còn đôi chỗ tôi vẫn chưa hài lòng. Trong thời gian viết quyển sách này, tôi đã cố gắng hết mình, nỗ lực hết mình, tôi muốn lay động trái tim người đọc. Thế thì đầu tiên phải lay động được chính mình đã, trong rất nhiều tình tiết, tôi đã vừa rơi lệ vừa viết. Tôi luôn nhủ phải thật sự cố gắng qua từng chương truyện, từng tình tiết. Dùng một góc nhìn độc đáo để viết về những đắng cay ngọt bùi của nhân sinh! Tôi luôn có một hy vọng, đó là ngọn cỏ có thể bay lượn trên trời xanh! Ngọn cỏ cũng có cuộc sống huy hoàng! Không dùng đến khả năng đặc biệt cũng là sự khiêu chiến với chính bản thân tôi! Có như vậy mới càng chân thực, càng gần với cuộc sống của chúng ta. Tôi đã khiêu chiến với chính tôi, tôi vẫn luôn cố gắng! Muốn nói, nhưng tôi cứ nhìn chăm chăm vào cái máy vi tính, trong lòng tràn ngập những cảm xúc lo sợ mà chỉ dân thường mới có. Con người dũng cảm dám đạp lên mọi chuyện là tôi đây không biết sẽ phải đối diện với những gì? Hỡi các bạn! Tôi rất cần sự ủng hộ của các bạn! Thật sự hy vọng những ngày tháng sắp tới các bạn sẽ sánh vai cùng tôi chiến đấu! Mời các bạn đón đọc Hồng Sắc Sĩ Đồ của tác giả Hồng Mông Thụ.