Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cháu ông Rameau - Denis Diderot

Cháu ông Rameau bắt đầu được sáng tác vào khoảng 1761, nhưng mãi đến 1779 mới hoàn thành, là một thể nghiệm táo bạo của Diderot tiếp tục tìm tòi nội dung và hình thức mới của tiểu thuyết. Đó là “kiệt tác duy nhất” theo chữ dùng của Marx (1818-1883), và là “kiệt tác về mặt biện chứng” theo đánh giá của Engels (1820-1895). Cháu ông Rameau là một người có thật, tên là Jean-François Rameau, cháu gọi nhạc sĩ nổi tiếng Jean-Philippe Rameau (1683-1764) là bác ruột. J-F. Rameau kém Diderot vài tuổi. Hắn vốn là một gã đê tiện, sống cuộc đời ăn bám bằng cách nịnh hót hoặc làm trò hề mua vui cho những kẻ có tiền bạc và đến năm 1771 thì chết trong một nhà tế bần dành cho những kẻ vô gia cư. Tiểu thuyết viết theo hình thức đối thoại giữa “Tôi” và “Hắn” trong tiệm giải khát La Régence ở gần Hoàng-Cung, vào một buổi chiều, bên cạnh những người đang chơi cờ. Nếu như đối thoại choán gần hết từ đầu đến cuối trong Ý kiến ngược đời về diễn viên, chỉ mãi đến khi gần kết thúc mớỉ xuất hiện vai trò của người kể chuyện, thì ở Cháu ông Rameau, người kể chuyện xuất hiện nhiều hơn. Tác phẩm mở đầu bằng lời của người kể chuyện: “Dù đẹp trời hay thời tiết xấu, tôi có thói quen cứ đến năm giờ chiều đi dạo ở Hoàng-Cung. Thiên hạ luôn thấy tôi chỉ ngồi một mình, mơ mộng trên chiếc ghế dài ở Àrgenson[9]. Tôi trò chuyện với bản thân tôi về chính trị, về tình yêu, về thị hiếu và về triết học. Tôi mặc cho đầu óc tôi tha hồ bông lông...” Tiếp đó câu chuyện giữa “Tôi” và “Hắn” hơn hai chục lần bị ngắt quãng bởỉ lời của người kể chuyện, đó thường là những đoạn ngắn với lối văn tự sự, kể chuyện ở ngôi thứ ba. Khác với mối quan hệ giữa người kể chuyện và “Người trò chuyện thứ nhất” trong Ý kiến ngược đời về diễn viên, ở tiểu thuyết này, người kể chuyện và “Tôi” có thể xem là đồng nhất. Có nhiều dấu hiệu gắn bó hai nhân vật ấy[10] với chính tác giả, chẳng hạn trong khi trò chuyện, “Hắn” thường xưng hô với “Tôi” là thưa ông triết gia... và nhiều chi tiết khác ám chỉ đến quá khứ nghèo khổ của Diderot. Nhưng dẫu sao, trong khuôn khổ của tiểu thuyết, không thể và không nên quá nhấn mạnh vào sự trùng khớp này. Trong cuộc trò chuyện ở Ý kiến ngược đời về diễn viên, “Người trò chuyện thứ hai” thường nói ngắn, dường như chỉ đóng vai trò đưa đẩy cho “Người trò chuyện thứ nhất” mà thôi. Đến Cháu ông Rameau, lời nói chủ yếu thuộc về “Hắn”. Triết gia chủ yếu là gợi mở để cho “Hắn” nói, hoặc khi thấy những quan niệm của hắn vô liêm sỉ quá, bắt buộc phải nói dài để phản đối. Vì vậy, hầu như từ đầu đến cuối, ta chỉ nghe vang lên tiếng nói của Rameau trình bày với triết gia về cuộc sống đê tiện của hắn, cùng với những ý nghĩ, những quan niệm của hắn về xã hội và thế thái nhân tình. Có tài liệu cho rằng cuộc trò chuyện giữa tác giả và cháu ông Rameau (gọi tắt là Rameau) là có thật, nên có thể đồng nhất “Tôi” với Diderot và “Hắn” với Jean-François. Ý kiến ấy không thỏa đáng. Một tác phẩm viết trong gần hai mươi năm mới xong chắc chắn không phải chỉ là một cuốn kí sự đơn thuần, một tập biên bản ghi lại trung thực sự việc xảy ra. “Hắn” có nhiều khả năng không hoàn toàn là Jean-François, cũng như “Tôi” là triết gia, nhưng không nhất thiết là triết gia Diderot. Tác giả chắc đã nhìn thấy trong số phận Rameau những nét đặc biệt của thời đại ông và từ nguyên mẫu đó xây dựng nên một nhân vật có tính khái quát xã hội. Lại có ý kiến cho rằng anh chàng ăn bám Rameau sống một thời gian quanh quẩn gần Hoàng-Cung, nên Diderot thỉnh thoảng gặp hắn ta, nhưng không hề diễn ra cuộc trò chuyện giữa hai người trong tiệm giải khát La Régence. Đây chỉ là tác phẩm hoàn toàn hư cấu. Đoạn mở đầu tác phẩm đã dẫn ra trên kia đặc biệt có ý nghĩa. Người kể chuyện có thói quen dạo chơi một mình, mơ mộng một mình và trò chuyện cũng với chính bản thân mình chiều chiều ở Hoàng-Cung. Vậy “Tôi” và “Hắn” ở đây cũng chỉ là hiện tượng lưỡng hóa nghệ thuật như biện pháp lưỡng hóa được sử dụng trong Ý kiến ngược đời về diễn viên mà thôi. Thực chất của những “đối thoại” này là “độc thoại”, hay đúng hơn là “độc thoại nội tâm” phơi bày lên trang giấy những suy tư trăn trở miên man của bản thân, mong đi tới chân lí. Jean-Marie Goulemot so sánh chức năng của đối thoại ở đây với phép đỡ đẻ (maieutique), hiểu theo nghĩa phương pháp gợi hỏi của Socrate (470-399 TCN) nhằm hướng dẫn tìm ra chân lí còn đang thai nghén tiềm tàng ngay trong bản thân Diderot. Rameau, nhân vật chính của tiểu thuyết này, có thể nói hoàn toàn có thật mà cũng hoàn toàn hư cấu. Hắn có thể nhận ra chân dung của mình qua những dòng sau đây: “Chẳng có gì khác với hắn hơn là chính bản thân hắn. Đôi khi, hắn gầy gò và xanh xao như một người ốm sức tàn lực kiệt; ta như đếm được qua hai bên má những chiếc răng của hắn. Ta tưởng đâu hắn đã nhiều ngày chẳng ăn uống gì, hoặc là hắn vừa ra khỏi tu viện dòng Trappe. Đến tháng sau hắn lại béo mập và đẫy đà như thể hắn chưa từng rời bàn ăn của một nhà tài chính, hoặc là hắn bị lưu giữ trong một tu viện dòng thánh Bernard. Hôm nay ăn mặc bẩn thỉu, quần áo rách bươm, vá chằng vá đụp, hầu như giày dép chẳng có, hắn cúi gầm mặt xuống mà đi, lén la lén lút, khiến người ta như chỉ muốn gọi hắn để bố thí cho hắn. Hôm sau, đầu tóc chải chuốt, áo quần giày dép tinh tươm, hắn ngẩng cao đầu bước đi, vênh vang, và bạn có lẽ tưởng đâu hắn là một bậc hào hoa phong nhã...” Nhưng Jean-Marie Goulemot cũng hoàn toàn có lí khi nhận định rằng những dòng miêu tả Rameau trên đây, để cho hắn thay đổi dáng vẻ tuỳ ngày, tuỳ mùa... chính lại là một cách phủ nhận hoàn toàn sự có thực của nhân vật này[11]. Rameau là một nhân vật tiểu thuyết. Xét về mặt hình thức, cuộc trò chuyện giữa “Tôi” và “Hắn” có vẻ giống như bất cứ cuộc trò chuyện nào thuộc loại ấy, nhảy từ vấn đề này sang vấn đề khác, chẳng đi theo một trình tự ấn định trước. J-M. Goulemot lưu ý chi tiết phụ đề của tác phẩm này là “truyện châm biếm” - satire - bắt nguồn từ chữ latin “satura” có nghĩa là món hổ lốn, mớ hổ lốn, tập tạp văn. Nhưng đằng sau cái vẻ ngoài linh tinh, Goethe nhận định “câu chuyện đối thoại này thật ra có mạch lạc tài tình; người nào tưởng rằng cuộc đối thoại ấy rời rạc lỏng lẻo như một cuộc trò chuyện thường thì thật là lầm; nó chỉ giống cuộc trò chuyện thường ở chỗ linh hoạt mà thôi”[12]. Theo Michel Launay, câu chuyện lần lượt xoay quanh bốn chủ điểm. Thoạt tiên là “Nhận xét về con người và tính cách”. Tiếp đến là “Đạo đức”, chứa đựng những suy nghĩ về các khái niệm lương thiện và bất lương, thiện và ác và về việc giáo dục con cái. Thứ ba là “Triết học” với những suy nghĩ về lí lẽ của các hiện tượng, về bản chất của các sự vật. Cuối cùng là “Thị hiếu” bàn luận về mĩ học, về thiên tài, về âm nhạc, về sáng tác văn học[13]. Rameau vốn là người có sức khoẻ, thông minh và chẳng phải không yêu đời, tuy cuộc sống của hắn có nhiều điều bất hạnh. Hắn có những khả năng đặc biệt, rất yêu âm nhạc và rõ ràng có thể trở thành một nhạc sĩ khá. Nhưng Rameau chọn cái nghề dễ dàng nhất, cũng khó khăn nhất vì nó đòi hỏi phải có trí thông minh, phải lanh lẹn tháo vát, đó là nghề ăn bám. Hắn phủ nhận tất cả những cái gì tốt đẹp ở trên đời và chỉ công nhận một nguyên tắc sống là thoả mãn những bản năng đê hèn, tuy hắn biết như thế là bỉ ổi. Rameau là sản phẩm của xã hội phong kiến Pháp đang đi đến chỗ tan rã. Chính xã hội đã phơi bày ra trước mắt hắn cuộc sống mà bao nhiêu kẻ tai to mặt lớn lại là những kẻ không có đạo đức; trong xã hội ấy, “thiên hạ ca ngợi đức hạnh, nhưng thiên hạ ghét nó, nhưng thiên hạ trốn tránh nó, nhưng nó lạnh cóng, mà trong thế gian này lại cần phải có đôi bàn chân ấm nóng”; trong xã hội ấy, chính những kẻ quyền quý đã dạy cho hắn lòng căm ghét những người lương thiện như lập luận của vị thượng thư kia khi chứng minh rằng “đối với nhân dân không có gì ích lợi bằng sự dối trá và không có gì hại bằng sự thật thà”. Trong sự phủ định triệt để của Rameau, tuy hết sức bỉ ổi, nhưng lại chứa đựng không ít sự thật của thời đại, vì thế vẫn toát lên ý nghĩa phê phán tích cực. Rameau không ngần ngại nói toạc ra rằng ở đời “khi người ta đã giàu có thì người ta muốn làm gì mặc lòng, không bao giờ bị nhục nhã cả”, và còn vô liêm sỉ hơn, nhưng chẳng phải là không sâu sắc: hắn tuyên bố con tôi sẽ phải giàu có... “Cháu sẽ có vàng, tôi xin nói với ông như vậy. Nếu cháu có nhiều vàng, thì cháu sẽ chẳng thiếu gì hết, kể cả lòng tôn trọng và sự kính nể của ông”. Tác giả viết: “Rameau là một người đáng ghét không hơn không kém những kẻ khác, chỉ có điều hắn thẳng thắn hơn, nhất quán hơn và đôi khi sâu sắc hơn trong sự hư hỏng của mình”. Rameau không đơn thuần là sản phẩm thụ động của xã hội. Hắn còn vượt lên trên xã hội, quan sát nó bằng con mắt có ý thức và trí thông minh sẵn có. Hắn mò mẫm tìm ra nguyên nhân của những bất công trong xã hội: “Sự sắp đặt quỷ quái gì mà có những kẻ ngốn đầy ứ đủ thứ, trong khi những người khác có cái dạ dày quấy nhiễu như họ, có cái đói tái phát như họ, mà lại chẳng có gì để đút vào miệng”. Hắn hiểu rằng “trong thiên nhiên có các loài vật xâu xé nhau, trong xã hội có các giai cấp xâu xé nhau”. Nhưng Rameau lại rút ra kết luận muốn trở thành “một tên kẻ cướp sung sướng giữa những tên kẻ cướp giàu có”, vì hắn lí luận rằng “người ta phỉ nhổ một kẻ lưu manh tầm thường, nhưng không thể không cảm phục một tên đại gian đại ác”. Rameau chính là hình ảnh lớp người đang vật lộn trong xã hội lúc bấy giờ để tự khẳng định, nhưng cuộc đấu tranh của họ không vượt ra ngoài khuôn khổ của chủ nghĩa cá nhân do đó rơi vào bế tắc. Có ý kiến cho rằng trong cuộc trò chuyện này, Rameau hoàn toàn nắm quyền chủ động. Những lập luận của hắn tuy hết sức bỉ ổi, nhưng lại có sức lôi cuốn ghê gớm ngay cả đối với người đang ngồi trò chuyện với hắn và thỉnh thoảng lên tiếng phản đối. Dường như “Tôi” chỉ phản ứng lấy lệ, chứ trong thâm tâm thầm cảm phục “Hắn”. Có ý kiến lại cho rằng Rameau chỉ có vẻ thắng thế trong phần thứ hai trên bình diện lí thuyết, nhưng sang đến phần sau, triết gia dễ dàng chứng minh cho hắn thấy rằng mọi lí thuyết của hắn chẳng có giá trị gì trong thực tiễn, mà chỉ đưa đến những thất bại và những thái độ mâu thuẫn. Dù sao cũng phải thừa nhận có sự bắt gặp, thông cảm đến một mức độ nào đấy giữa triết gia và Rameau. Điều này cũng dễ hiểu khi ta biết rằng có thể xem “Tôi” và “Hắn” là hai mặt của chính tác giả. Triết gia tự tách một phần của mình ra để trò chuyện. Ông gán cho Rameau những ý nghĩ lời lẽ mà bản thân ông thấy bỉ ổi quá, không thể trực tiếp nói ra. Không có sự đối lập giữa “Tôi” và “Hắn”, giữa tác giả và nhân vật, giữa độc thoại và đối thoại. Đối thoại ở đây trở thành biện pháp để tác giả tự phân đôi và trình bày những mặt mâu thuẫn thống nhất của chính bản thân ông. *** Denis Diderot (1713-1784) là kiến trúc sư của công trình Bách khoa thư (Encyclopédie) đồ sộ, nhà văn có nhiều đóng góp độc đáo, nhà triết học duy vật, sôi nổi “lòng yêu chân lí và chính nghĩa”[1], nhà phê bình nghệ thuật sắc sảo. Ông là “nhà thơ lớn, nhà họa sĩ lớn, nhà điêu khắc lớn, nhà nhạc sĩ lớn... tuy chưa từng bao giờ làm thơ, vẽ tranh, soạn nhạc, nặn tượng”[2]. Denis Diderot sinh ở Langres, một thành phố cổ kính miền Đông-Bắc nước Pháp, trong một gia đình thợ thủ công nhiều đời chuyên sản xuất các loại dao. Thuở nhỏ, Diderot học ở quê nhà; năm mười hai tuổi, nhà triết học tương lai chịu lễ cắt tóc chuẩn bị phụng sự tôn giáo. Nhưng ba năm sau, năm 1728, ông quyết định từ giã quê hương lên Paris học tập, bất chấp mọi người can ngăn. Đây là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời ông. Những năm đầu tiên sống ở Paris, nhà văn sẽ có dịp gợi lại sau này qua cuộc đối thoại kì lạ giữa “Tôi” và “Hắn” trong Cháu ông Rameau (Le Neveu de Rameau), một cuộc sống gần như lang thang, bữa đói bữa no, nay đây mai đó. Cảnh túng thiếu sẽ còn đeo đẳng ông cho mãi về già. Nhưng để bù đắp lại, Diderot được hưởng một cuộc sống tinh thần hết sức phong phú. Ông thoả sức tắm mình trong không khí của thời đại; ông mở tâm hồn ra đón những luồng gió mớỉ của bốn phương; ông đọc sách của Voltaire (1694-1778), ông tham dự những buổi tọa đàm ở nhà triết gia D'Holbach (1723-1789); ông kết bạn với F.M. Grimm (1723- 1807) ở Đức vừa sang; ông được Rousseau (1712- 1778) đến thăm ở Vincennes khi bị giam cầm; ông dự đám tang Montesquieu (1689-1755)... Diderot - nhà triết học ra mắt độc giả bằng tác phẩm Những tư tưởng triết học (Les Pensées philosophiques, 1746). Liền năm sau, ông cho in Cuộc dạo chơi của người theo chủ nghĩa hoài nghi. Tác phẩm nổi tiếng Bức thư về những người mù (Lettre sur les Aveugles, 1749) khiến ông bị tống giam ở Vincennes mấy tháng. Năm 1753, ông cho in Về việc giải thích tự nhiên (Sur l’Interprétation de la nature). Đến 1772, hai tác phẩm quan trọng nữa ra đời: Trò chuyện giữa Diderot và D'Alembert và Giấc mơ của D'Alembert (Le Rêve de d'Alembert). Diderot bước vào lĩnh vực văn học gần như đồng thời với triết học, nhưng Diderot - nhà văn được khẳng định sau Diderot - triết gia khá lâu, và những kiệt tác văn học của ông cũng trải qua số phận long đong hơn nhiều. Tiểu thuyết Những đồ trang sức không kín đáo (Les Bijoux indiscrets, viết năm 1745, in năm 1748) chưa bộc lộ tài năng của tác giả. Với các vở kịch Đứa con hoang (Le Fils naturel, 1757) và Người cha trong gia đình (Le Père de famille, 1758), ông thử nghiệm một thể loại mới: kịch “drame” hoặc “hài kịch nghiêm chỉnh”; đáng tiếc ở đây tài nghệ của nhà soạn kịch không tương xứng với ý đồ lớn lao. Năm 1760, ông viết cuốn tiểu thuyết Nữ tu sĩ (La Religieuse) thực sự có giá trị, nhưng mãi đến 1796, sau khi tác giả qua đời mười hai năm, mới được xuất bản. Đó cũng là số phận của kiệt tác Cháu ông Rameau, sáng tác khoảng năm 1761, lưu hành một vài bản ở dạng chép tay trong số bạn bè quen biết. Một bản theo Grimm về Đức, lọt vào tay Goethe (1749-1832), được ông dịch ra tiếng Đức. Mãi đến 1823, Cháu ông Rameau mới được dịch lại từ bản tiếng Đức để xuất bản ở Paris, và tới gần cuối thế kỉ XIX, năm 1891, ngưòỉ ta mới tìm thấy nguyên bản của nó! Tiểu thuyết không kém phần độc đáo Jacques người theo thuyết định mệnh (Jacques le Fataliste), sáng tác năm 1773, cũng phải đợi đến 1796 mới được ra mắt công chúng.   Mời các bạn đón đọc Cháu ông Rameau của tác giả Denis Diderot.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngọn núi nhà Mackenzie - Linda Howard
Tôi là một fan của Judith McNaught, tôi yêu sự lãng mạn, hơi viễn vông, đầy vẻ cổ tích trong truyện của bà. Bà chính là tác giả đầu tiên tôi đọc bằng nguyên bản tiếng Anh và cũng là tác giả đầu tiên mà tôi chọn để dịch (cuốn Almost Heaven - Như cõi thiên đường). Nhưng rồi tôi phát hiện ra Linda Howard và thế là tình yêu của tôi bị san sẻ mất rồi, mà lạ thay càng đọc Linda tôi là càng nghiêng về bà nhiều hơn. Tuy vẫn yêu Judith nhưng có vẻ tôi yêu Linda howard nhiều hơn. Truyện của Linda trần trụi hơn không mang màu sắc cổ tích, huyền hoặc của giới thượng lưu, quý tộc như của Judith. Nhưng cũng chính vì vậy mà nó gần giũ và giản dị hơn. Đây chỉ là những nhận xét hơi chủ quan của tôi. Các bạn hãy đọc và cảm nhận nhé. Bộ  MacKenzie Family Saga gồm có: - Ngọn Núi Nhà Mackenzie - Mackenzie's Mission - Mackenzie's Pleasur - Mackenzie's Magic - Trò chơi của Chance   Lê Nguyễn Huyền Hoa Tác Giả Linda Howard Tác Giả Linda Howard Linda Howard, sinh năm 1950 tại Alabama, Hoa Kỳ, là nữ nhà văn được New York Times liệt vào hàng best selling với những tác phẩm nổi tiếng như: - Ngọn núi nhà Mackenzie - White lies (Lời nói dối ngọt ngào), - Cry no more (Giã từ nước mắt), - After the night - Thiên Sứ Tử Thần ...  Các tác phẩm của bà được đánh giá là xúc động và hồi hộp đến nghẹt thở, vừa lãng mạn đắm say, lại vừa tràn ngập những yếu tố phiêu lưu lôi cuốn. Mời các bạn đón đọc Ngọn núi nhà Mackenzie của tác giả  Linda Howard.
Giã Từ Nước Mắt - Linda Howard
Tên ebook: Giã từ nước mắt (full prc, pdf, epub)  Tên gốc: Cry No More Tác giả: Linda Howard Thể loại:  Lãng mạn, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây Người dịch: Nguyễn Thị Mai Lan Nhà xuất bản: Văn học  Đơn vị phát hành: Thái Uyên  Chụp ảnh: Boom Boom Boom  Tách pic & Tạo ebook: Devil Beta: Do Tam, Hana Lee, Stép Stép Stép, Thien Huong Do, Thanh Nguyen  Hiệu chỉnh: Phi Phi Yên Vũ  Nguồn: Hội làm ebook free Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Giã Từ Nước Mắt - Linda Howard Giới thiệu:  Là nước mắt đớn đau mất mát…  Vì cuộc đời có rất nhiều nỗi đau, không nỗi đau nào giống nỗi đau nào… Giã Từ Nước Mắt - Cry No More thấm đẫm những cảm xúc mất mát, dằn vặt, sợ hãi, đau đớn của hành trình tìm kiếm mười năm ròng rã. Milla có một cuộc sống hạnh phúc, cô cùng chồng là bác sĩ David đến Mexico hoạt động từ thiện vì cộng đồng. Tưởng chừng như mọi thứ trở nên hoàn hảo khi cô sinh cậu con trai khỏe mạnh, đáng yêu. Nhưng thiên đường đột ngột tan biến ngay trước lúc vợ chồng cô quay về Mỹ. Cơn ác mộng đáng sợ nhất của những bậc cha mẹ đã xảy đến với cô. Justin, đứa con trai yêu quý 6 tuần tuổi, đã bị cướp khỏi tay cô trong khu chợ. Cuộc chiến với những kẻ cướp kết thúc bằng nhát dao đâm vào lưng cô và cô nằm đó trong vũng máu, bất lực nhìn con trai mình xa dần. Và từ đấy, cuộc đời cô thay đổi mãi mãi. Ly hôn, tự cô lập bản thân với gia đình và người thân, cuộc sống của Milla dồn hết cho Tổ chức Finders do cô thành lập để tìm kiếm những người bị thất lạc, mất tích mà chủ yếu tập trung vào trẻ em. Mười năm đằng đẵng trôi qua và cô chưa từng từ bỏ niềm hy vọng con trai mình còn sống. Để rồi đến một ngày, cô gặp được kẻ săn tiền thưởng bí ẩn đầy nổi tiếng Diaz, người có thể tìm được thông tin về Justin. Diaz là một người nguy hiểm và đen tối. Cuộc sống của anh là những chuỗi ngày dài cô độc, những cuộc săn đuổi đầy áp lực, thậm chí là giết chóc. Và cuộc đời anh bước sang một trang mới khi anh gặp Milla. Trên con đường kiếm tìm Justin cùng Milla, anh dần bộc lộ bản thân. Để đến gần cô hơn, để chạm được vào tận cùng trái tim đau khổ của cô, để dần gỡ bỏ những lớp áo giáp phòng thủ, che giấu con người anh.  Ngòi bút của Linda Howard lại đưa đến cho chúng ta một Milla nữ tính nhưng không kém phần mạnh mẽ, ẩn sau trái tim rướm đầy máu và nước mắt là một niềm tin không gì lay chuyển nổi. Nỗi đau khổ cùng cực và ám ảnh của Milla được lột tả trọn vẹn qua từng trang sách. Một câu chuyện buồn, bí ẩn kết hợp với lãng mạn tạo ra những cảm xúc sâu lắng chạm đến tận đáy lòng người đọc. Tình mẫu tử là điều bất biến dẫu cho có bao nhiêu ngăn cách, chia xa. Dĩ nhiên, truyện có một cái kết xứng đáng, một kết thúc với những giọt nước mắt và cả những nụ cười. Là nước mắt hạnh phúc tràn đầy… Khi nỗi đau chấm dứt và niềm tin được đáp đền bằng nụ cười trên môi tỏa sáng.   Tác Giả Linda Howard Tác Giả Linda Howard Linda Howard, sinh năm 1950 tại Alabama, Hoa Kỳ, là nữ nhà văn được New York Times liệt vào hàng best selling với những tác phẩm nổi tiếng như: - Ngọn núi nhà Mackenzie - Cry no more (Giã từ nước mắt), - Thiên Sứ Tử Thần - White lies (Lời nói dối ngọt ngào), - After the night ...  Các tác phẩm của bà được đánh giá là xúc động và hồi hộp đến nghẹt thở, vừa lãng mạn đắm say, lại vừa tràn ngập những yếu tố phiêu lưu lôi cuốn. Mời các bạn đón đọc Giã Từ Nước Mắt - Cry No More của tác giả Linda Howard.
Nhấn chuông đi đừng đợi - David Nicholls
Tên ebook: Nhấn Chuông đi! Đừng đợi! (full prc, pdf, epub) Tác giả: David Nicholls Thể loại: Best seller, Hài hước, Lãng mạn, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây Dịch: Phan Hà Nhà xuất bản: NXB Thời Đại Nhà phát hành: Nhã Nam Ngày phát hành: 9/2013 Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ Chụp pic: Lee Ock Hijk Type: Annabelle Tran, Lee Ock Hijk, Thien Huong Do, Phù Thủy Cận Thị, Mưa Mùa Hạ, Lucas Pham, Prince Ashikata, Linh Linh Beta: Ha Huyen Tạo ebook: Dan Nóng Nảy Nguồn: Hội làm ebook free Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Nhấn chuông đi đừng đợi - David Nicholls Giới thiệu: Là khán giả hâm mộ của ‘Thách thức Đại học’ từ thời thơ ấu, nhân vật Brian Jackson trong Nhấn chuông đi, đừng đợi luôn có mơ ước cháy bỏng là trở thành ngôi sao trong game show truyền hình này. Vừa vào năm đầu tiên tại trường đại học, anh chàng đã cố gắng nắm bắt mọi cơ hội để được có mặt trong đội tuyển dự thi, với tham vọng nổi bật và khẳng định mình trong môi trường mới. Lúc đầu, Brian không được chọn, nhưng sau đó tình thế đã thay đổi khi một thành viên trong đội tuyển không thể tham gia. Brian còn chưa kịp hết sung sướng vì giấc mơ thành hiện thực thì đã phát hiện ra mình đang mắc kẹt ngay giữa mớ bòng bong các mối quan hệ với gia đình, bạn bè mới, bạn bè cũ, với Alice Harbinson - cô đồng đội tóc vàng nóng bỏng và Rebecca Epstein - cô bạn lập dị nhưng hợp tính nết cực kỳ! Cũng chẳng có gì rung trời chuyển đất, nhưng cái cách David Nicholls kể câu chuyện này đã mang lại cho nó một hơi thở không thể trộn lẫn, một sự sống động thú vị hòa cùng nỗi hoài nhớ miên man có thể làm thỏa mãn cả những thiếu niên đang trên đường tìm kiếm bản thân lẫn những người đã từng trải qua ngày tháng ấy - thời sinh viên lãng mạn và sôi động, ngay trước ngưỡng cửa chính thức trưởng thành... “Nhấn chuông đi, đừng đợi được viết hay đến nỗi lột tả một cách chân thực và đem đến nhiều điều để suy ngẫm… Một cách nhìn dễ chịu về thời gian khi ta đủ trẻ để nghĩ rằng mọi chuyện có thể xảy ra, trước khi đủ già để biết rằng chúng sẽ không xảy ra.”  “Vì đã gợi lên những phút giây tuổi trẻ đầy bối rối, cuốn sách này thật không gì sánh nổi.”   - Glamour “Nhấn chuông đi, đừng đợi được viết hay đến nỗi lột tả một cách chân thực và đem đến nhiều điều để suy ngẫm... Một cách nhìn dễ chịu về thời gian khi ta đủ trẻ để nghĩ rằng mọi chuyện có thể xảy ra, trước khi đủ già để biết rằng chúng sẽ không xảy ra.” - Word “Một mẻ lưới chuyện hoài cổ dí dỏm về những năm 1980 hài hước vui nhộn.”   - Waterstone “Nicholls đã phác họa toàn bộ những trải nghiệm ở ngưỡng cửa đại học... không chỉ vậy, ông còn đưa vào đó một chút sâu lắng, câu chuyện về một thiếu niên mồ côi cha cố gắng vươn lên trong cuộc sống đã khơi dậy những cảm xúc chân thành.”   - Guardian “Nicholls tái dựng những khoảng thời gian đầy hoang mang mà sinh viên trải qua trong thời đại học - những bữa tiệc cuồng nhiệt, tình bạn chông chênh và những khoảnh khắc đan xen lãng mạn - bằng khả năng khắc họa tính cách nhân vật tuyệt vời. Đó là một hành trình vui vẻ ở cuối mảng ký ức của tất cả sinh viên, xen một vài tình tiết cảm động thương xót.”   - Hello! Tác giả: Nhà Văn David Nicholls David Nicholls  sinh ngày 30 tháng 11 năm 1966, tại Eastleigh, Hampshire (Anh), từng theo học Kịch nghệ và Văn học Anh tại Đại học Bristol. Ông từng theo đuổi nghiệp diễn xuất, từng là một diễn viên sân khấu chuyên nghiệp với nghệ danh là David Holdaway, đóng một số vai nhỏ trong nhiều vở diễn ở West Yorkshire Playhouse và Royal National Theatre nhưng rốt cuộc lại thành danh với vai trò nhà văn và người viết kịch bản phim. Nhắc đến gia tài kịch bản phim truyền hình của ông phải kể đến sê-ri Cold feet, Rescue me, I saw you… David đã hai lần được đề cử giải British Academy of Film and Television Arts.  Một số tác phẩm văn học của ông:  - Nhấn chuông đi, đừng đợi! (Starter for Ten, 2003), -   Một ngày (One day, 2009)... - The Understudy (2005), David Nicholls  có lẽ là cái tên còn khá mới đối với nhiều độc giả Việt Nam. Tuy nhiên, nếu đã yêu mến cây bút này qua cốt truyện đầy cảm động và khó quên trong cuốn tiểu thuyết  Một ngày thì có lẽ khó ai có thể bỏ qua hoặc không tìm hiểu thêm chút ít về một tác phẩm khác, tác phẩm đã đánh dấu hướng đi lẫn dấu ấn phong cách nghệ thuật của Nicholls với công chúng, độc giả. Đó là  Nhấn chuông đi đừng đợi. Hài hước, chân thành, kịch tính và không thiếu những phút giây nhẹ nhàng, thông qua Nhấn chuông đi, đừng đợi, Nicholls đã phác họa toàn bộ những trải nghiệm quen thuộc ở ngưỡng cửa đại học, tái dựng những khoảng thời gian đầy hoang mang mà sinh viên trải qua trong quãng thời gian nhiều biến động cùng những bữa tiệc cuồng nhiệt, những mối quan hệ chông chênh và những khoảnh khắc đan xen lãng mạn... bằng khả năng khắc họa tính cách, diễn biến tâm lý nhân vật vô cùng tuyệt vời.  Nhấn chuông đi đừng đợi, người đọc bắt gặp cả một hành trình vui vẻ ở cuối mảng ký ức của tất cả sinh viên, lẫn đâu đó một vài tình tiết cảm động đầy thương xót. Không chỉ vậy, Nicholls còn đưa vào cuốn sách một chút sâu lắng, hoài cổ giữa cái ồn ã, náo nhiệt của những năm 80 của thế kỷ trước. Tất cả, cảm xúc lẫn hình tượng, đều được nén chặt trong từng câu chữ, trang sách... Nhấn chuông đi đừng đợi là tác phẩm đầu tay nằm trong danh sách best-seller tại Anh của David, đã được giới thiệu tại câu lạc bộ sách Richard and Judy vào năm 2004. Sau đó, tác phẩm này được dựng thành phim với sự góp mặt của ngôi sao James McAvoy và ra mắt công chúng màn ảnh rộng vào năm 2006. Mời các bạn đón đọc Nhấn chuông đi đừng đợi của tác giả  David Nicholls.  
Này Trận Chiến, Này Cuồng Si - Rafael Sabatini
Tên ebook: Này trận chiến, Này cuồng si (full prc, pdf, epub) Tác giả: Rafael Sabatini Thể loại: Tiểu thuyết, Best seller, Văn học phương Tây Dịch giả: Lê Đình Chi Nhà xuất bản: Phụ Nữ Đơn vị phát hành: Nhã Nam Sách: Trần Ngọc Tuyền Chụp pic & Tạo ebook: Devil Tách pic: Boom Boom Boom Beta: Dorothy Pham, Mimi Ngoc, Ta Hong Son, Stép Tép Tép Hiệu: Phi Phi Yên Vũ Nguồn: Hội làm ebook free Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Này Trận Chiến, Này Cuồng Si - Rafael Sabatini Giới thiệu: Khi nhắc đến cái tên  Rafael Sabatini , người ta thường coi ông là ”chàng hiệp sĩ cuối cùng” của thể loại tiểu thuyết "áo choàng và thanh kiếm". Lựa chọn cho mình đề tài sáng tác duy nhất một thể loại văn học đã đến buổi hoàng hôn, Sabatini hầu như bị che khuất bởi ánh hào quang của các bậc tiền bối như Dumas hay Scott. Nhưng, đến hôm nay, có lẽ ít ai ngờ rằng, Sabatini là một trong những tác giả nổi tiếng và được hâm mộ nhất khi còn sinh thời, và những cuộc phiêu lưu do ngòi bút của ông viết ra không chỉ làm say mê bạn đọc mà còn gây cảm hứng rất lớn cho sự ra đời của hàng loạt phim điện ảnh về đề tài cướp biển. Khác với những tiểu thuyết đăng dài kỳ trên báo có số lượng trang khổng lồ của Alexander Dumas hay nhiều nhà văn khác cuối thế kỷ 19, các tiểu thuyết của Sabatini được viết với văn phong cô đọng hơn, hiện đại hơn. Thay vì nhiều đối thoại và tự sự, Sabatini dành cho nhân vật của mình nhiều thời gian hơn để hành động, có lẽ vì thế mà các cậu chuyện của ông luôn rất "sống", hành động luôn nối tiếp nhau không dừng từ đầu cho tới cuối câu chuyện. Này chiến trận, này cuồng si là một ví dụ tiêu biểu. Này chiến trận, này cuồng si được  Rafael Sabatini  đặt trong bối cảnh Italy thời kỳ Phục hưng cuối thế kỷ 15 - đầu thế kỷ 16. Đây là một trong những tiểu thuyết lịch sử đầu tiên của tác giả, cũng là tiểu thuyết đầu tiên của ông mượn giai đoạn này làm nền cho câu chuyện. Toàn bộ câu chuyện xảy ra vào thời Giáo hoàng Alexander VI (tức Roderigo Borgia, khoảng 1492 - 1503), một thời kỳ phát triển rực rỡ về văn học nghệ thuật của Italia, nhưng đây cũng là một thời kỳ loạn lạc nhiễu nhương khi Italia bị chia năm xẻ bảy liên tục rơi vào những cuộc nội chiến không dứt để tranh dành quyền bá chủ giữa các quốc gia nhỏ. Nổi bật lên trong những cuộc chiến không ngừng ấy là mưu toan thống nhất Italia không thành của gia đình Borgia - chủ yếu là Giáo hoàng và con trai, Cesare Borgia. Roderigo Borgia nổi tiếng là nhân vật ăn chơi phong lưu nhất Italy thời ấy với ít nhất 3 người con trai và 2 người con gái được chính thức thừa nhận, kết quả của vô số cuộc tình. Cesare Borgia mới 20 tuổi đã được phong Hồng y, để rồi sau đó cũng bỏ áo chùng sang một bên để trở thành công tước Valentinois, nỗi kinh hoàng của cả Italia. Tất cả bắt đầu bằng việc Gian Maria Sforza, công tước Babbiano, cầu hôn cháu gái công tước Urbino để tìm kiếm liên minh chống lại mối đe doạ từ Cesare Borgia. Mọi chuyện đều xuôi chèo mát mái, thế nhưng rắc rối bắt đầu khi cô dâu, không cam chịu biến mình thành vật hi sinh cho một liên minh chính trị, liều lĩnh bỏ trốn chỉ vài ngày trước khi hôn lễ được cử hành... Khi bị ép vào cuộc hôn nhân chính trị, nàng - một công nương yêu kiều, mơ mộng, vốn xa lạ với những đua tranh ngoài bức tường thành - bỗng liều lĩnh chống lệnh vua, đem quân cố thủ trong lâu đài, những muốn bảo vệ danh dự của mình. Khi trái tim mách bảo, chàng - một bá tước đam mê phiêu lưu, không màng quyền bính - đã sát cánh cùng nàng, dưới danh nghĩa kẻ đánh thuê hèn mọn, không màng hiểm nguy, âm thầm bảo vệ người trong mộng. Tình yêu và âm mưu, hận thù và đố kỵ, tất cả tưởng như đã rõ ràng khi chiếc cầu dưới cổng thành Roccaleone uy nghi hạ xuống... Tác giả: Nhà Văn Rafael Sabatini Rafael Sabatini  (29/04/1875 - 13/02/1950) là nhà văn chuyên viết truyện thám hiểm - lãng mạn và thu được nhiều thành công lớn trong sự nghiệp sáng tác. Ông đã nhận được giải Book Prize.  Một số tác phẩm nổi tiếng của  Rafael Sabatini : - Này chiến trận, này cuồng si - Chim ó biển (The sea hawk, 1915), - Cuộc đời chìm nổi của thuyền trưởng Blood (Captain Blood, 1922); - Scaramouche (1921); - Bellarion the Fortunate (1926)...  Ông xuất hiện trên bầu trời văn học cùng thời với rất nhiều tên tuổi rực sáng khác như A. Dumas, W. Scott, và là một trong những tác giả được mến mộ nhất thời ấy, với dòng tiểu thuyết hiệp sĩ, lãng mạn. Nhiều tác phẩm của Rafael Sabatini cũng đã được chuyển thể thành phim. Mời các bạn đón đọc Này trận chiến, này cuồng si của tác giả  Rafael Sabatini.