Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bổ Đầu Khó Làm

"Cương Đình mặc áo trắng từ trên cây nhảy xuống, rất vừa lòng với diễn xuất của Long Đại, dùng quạt gõ nhẹ lên đầu y tỏ ý khen ngợi: “Diễn được lắm. Lão Tam, lão Tứ, lão Ngũ !” “Dạ, công tử!” Ba anh em Long gia từ chỗ tối bước ra, hai tay chắp sau lưng, cúi đầu hành lễ với Cương Đình. “Lần sau ở bên ngoài không cần hành lễ, đỡ mất công ta đáp lễ!” Cương Đình chắp một tay sau lưng, khẽ gật đầu, tay kia phe phẩy quạt che trước mặt : “Các ngươi giả dạng sát thủ đi ám sát Mân Hạ, đừng để cho nàng ta nhận ra …… Tuyệt đối không được làm nàng bị thương. Nếu để trên người nàng có vết xước nhỏ, ta sẽ rút sạch máu trên người các ngươi!” “Vâng, công tử !” Trong chốc lát, bóng dáng cả ba người biến mất tại chỗ. Long Đại khó hiểu vuốt vuốt cằm: “Công tử, Mân tiểu thư mà biết chuyện, sau này nhất định sẽ tìm ngài tính sổ!” Cương Đình khép quạt lại, tỏ vẻ phản đối: “Ngươi nói xem, đến lúc đó ta mặc một lớp lụa mỏng lượn qua lượn lại trước mặt nàng, liệu nàng có còn nhớ đến lỗi lầm khi trước của ta nữa không?” *** Cương Đình nhìn Mân Hạ, trong lòng hối hận không thôi, rõ ràng là việc của hắn, không nên để liên lụy tới nàng như vậy: “Có hối hận vì đã ở lại cùng ta không?” “Không biết Long Nhị và Tả tướng bên kia thế nào rồi.” Mân Hạ gượng gạo chuyển chủ đề, bây giờ hối hận thì còn có tác dụng ư? Huynh đệ Long gia nghe vậy cũng không giấu nổi lo lắng, hi vọng tình hình của Long Nhị khá hơn bọn y bây giờ. Cương Đình thấy Mân Hạ không nói tiếp cũng chỉ thở dài, nhất định trong lòng nàng đang rất giận hắn: “Các ngươi cho rằng Long Nhị không đánh lại một lão già hơn năm chục tuổi à?” Huynh đệ Long gia gật gù cảm khái: “Thật là, Tả tướng còn bao nhiêu phúc thì tranh thủ hướng nốt đi thôi, Long Nhị hắn mạnh lắm!” “Phượng Mân, chúng ta không cần phải đóng kịch nữa đâu!” Cương Đình nhẹ giọng lên tiếng, lời nói ra mang theo ngập tràn hoài niệm. Mân Hạ khẽ cười lạnh một tiếng, tâm tình chôn giấu dưới đáy lòng bình thường không nhớ đến, giờ nghe hắn nhắc lại, đủ mọi tư vị bỗng nảy lên. Khi xưa nàng một mực theo đuổi, còn hắn trước sau đều lạnh nhạt hờ hững, giờ lại muốn khơi chuyện trêu chọc người khác ư? “Khi còn trẻ thì chẳng biết buồn rầu, một lòng mong câu ước hẹn, cuối cùng tự mình chuốc lấy chán nản, hiện tại chuyện gì cũng đã trải qua, ta đã quên sạch từ lâu rồi, huynh không cần tiếp tục bận tâm.” “Khi nàng đi rồi ta mới phát hiện, khoảng trống trong lòng đó chẳng có gì có thể lấp đầy.” Cương Đình cúi đầu, giọng rất khẽ. Hắn đã từng cảm thấy Mân Hạ cứ bám riết lấy mình vô cùng phiền phức, nhưng thời gian trôi qua trong lòng cũng dần chấp nhận, ngay đúng lúc hắn định mở lời cầu hôn thì nàng lại biến mất, dường như muốn xóa sạch sự tồn tại của bản thân. Mân Hạ dùng ánh mắt khó tin nhìn hắn, tâm đã nguội lạnh, lời thổ lộ còn có ích gì: “Ta đã từng khổ sở vì huynh, đó là vì ta để ý đến huynh. Nhưng hiện tại ta chẳng cảm thấy có chút dằn vặt nào, là bởi, ta không cần đến huynh nữa rồi!” Trong khoảnh khắc đó, trái tim Mân Hạ bỗng đập mạnh, nàng hiểu rõ nếu bản thân thực sự đã quên Cương Đình thì sẽ không vì câu nói vừa rồi của hắn mà rung động. Ngược lại với yêu là hận, nàng không hận, không yêu, nhưng đồng thời cũng không buông tay, bao nhiêu tâm tình đều chôn sâu dưới đáy lòng, những điều hắn làm vì nàng, nàng đều thản nhiên tiếp nhận, và cũng chỉ có vậy mà thôi. Rầm, rầm … rầm. Nơi Long Nhị và Tả tướng biến mất bỗng phát ra động tĩnh. Huynh đệ Long gia kích động chạy tới thăm dò: “Nhị ca, là huynh phải không ?” “Các huynh đệ, là ta đây. Công tử, sổ sách đều đã lấy được rồi!” Vừa dứt lời, cửa hầm ầm ầm hai tiếng rồi từ từ mở ra. Cả đám vội kéo đến vây quanh Long Nhị, gã rút đoản đao bên hông cắt đứt dây trói cho từng người: “Lão cáo già kia định nhốt chết ta dưới hầm, nhưng lão đâu có ngờ công tử đã sớm đoán được, đưa cho ta bản đồ từ trước.” Bảy người lại vội vàng nhảy xuống hầm, Long Nhị đi trước dẫn đường, mò mẫm nửa canh giờ rốt cục cũng nhìn thấy ánh trăng bên ngoài. Cương Đình lớn tiến cảm thán, ít nhiều trong lòng dâng lên cảm giác bội phục, thật hiếm thấy ai biết nghĩ xa như lão: “Lão cáo già giảo hoạt, vậy mà có thể đào hầm thông đến tận ngoài thành!” Mân Hạ liếc nhìn vẻ mặt của hắn rồi lại ngước đầu ngắm không trung, điềm nhiên hỏi: “Cương Đình, số bạc huynh cướp đã trả về Tây Bắc chưa?” “Gì chứ, nàng thực sự coi ta là cướp đấy à?” Cường Đình cười cười đầy cân nhắc, nhưng đợi một hồi không thấy Mân Hạ đáp lời đành sờ sờ mũi, chủ động báo cáo: “Ta là phụng theo hoàng mệnh mới đi cướp, chứ bình thường dù có đến năm lá gan cũng không dám chặn đầu xe của tông đốc Tây Bắc đâu à!” Long Đại kéo đến một con ngựa, Mân Hạ thản nhiên nhận lấy dây cương, liếc mắt nhìn Cương Đình: “Ta – Phượng Mân, ở điện Khai Minh đợi huynh trở về!” “Được, gặp lại ở điện Khai Minh, Mân điện hạ của ta!” Cương Đình nhẹ nhàng gật đầu, nhìn theo bóng Mân Hạ thúc ngựa rời đi. Long Đại đứng bên cạnh kéo tay áo hắn, khó xử hỏi nhỏ: “Công tử, vậy chúng ta quay về thế nào ?” “Các ngươi đều là cao thủ võ lâm, chạy bộ về hẳn là không thành vấn đề. Còn ta…đành làm phiền các ngươi thay nhau cõng vậy!” Vừa dứt lời, đám huynh đệ Long gia đã tái mặt nhìn nhau, Cương Đình bật cười lắc đầu: “Đi thôi…cùng nhau chạy bộ về!” Mời các bạn đón đọc Bổ Đầu Khó Làm của tác giả Vô Danh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàn Châu Cát Cát - Quỳnh Dao
Hoàn Châu Cát Cát kể về cuộc đời của một cô gái mồ côi có tên Tiểu Yến Tử thay đổi khi tình cờ cô ấy trở thành Cách Cách. Đối với thể loại này , truyện đấu đá tranh giành ân sủng với nhau trong hậu trong của các phi tần mỹ nữ không phải là chuyện cũ ,có lẽ trong chúng ta ai cũng đã có 1 lần xem trong phim rồi ,tôi cũng thế Nhưng lần này tôi được đọc ,không chỉ cảm nhận sự lôi cuốn và hấp dẫn trong từng câu chuyện đấu đá nhau của cung phi tôi còn cảm nhận được văn phong sắc sảo mà không kém phần mỹ miều của tác giả ,khiến những hình ảnh tôi đọc được cũng không kém phần sống động so với trong phim ảnh. Truyện kể về cô cung nữ Châu Hoàn lần đầu bước vào cung và ở tập 3 ,những tình tiết càng khác hẳn hơn ,cũng làm cho tôi cảm thấy những điều ly kì này chuyển sang ly kì khác ,lạ lẫm mà hấp dẫn .Phải nói một điều là hình ảnh nhân vật trong truyện này khá giống như trong phim ,đều xuất phát từ 1 cô cung nữ hiền hành nhưng khi vào cung ,để sống sót thì phải có ưng sủng của bậc Đế Vương thế nên nàng cũng dần thay đổi tính nết ,tàn nhẫn và lạnh lùng .nhưng có lẽ điều khiến tôi cảm thấy khác biệt nhất ở thể loại sánh này là nó khiến tôi dễ cảm nhận được tính cách của mỗi nhân vật hơn ,sống động và không kém chân thực. *** Quỳnh Dao (sinh ngày 20 tháng 4 năm 1938) là nữ nhà văn, biên kịch, nhà sản xuất người Đài Loan chuyên về tiểu thuyết lãng mạn dành cho độc giả nữ. Tập truyện ngắn đầu tay của bà mang tên Ngoài khung cửa sổ ra đời trong khoảng thời gian bà tốt nghiệp trung học và dự thi vào đại học nhưng không thành công. Các tác phẩm của bà được dịch ra và xuất bản rộng rãi ở Việt Nam từ cuối thập niên 1960. Ngoài ra, bà còn là một nhà sản xuất phim với những bộ phim truyền hình dựa theo chính nội dung các cuốn tiểu thuyết của bà. Tác phẩm: Song Ngoại (1963) Hạnh Vận Thảo (1964) Lục Cá Mộng (1964) Thố Ty Hoa (1964) Dòng sông ly biệt (Yên Vũ Mông Mông - 1964) Triều Thanh (1964) Kỷ Độ Tịch Dương Hồng (1964) Thuyền (1965) Nguyệt Mãn Tây Lâu (1966) Hàn Yên Thúy (1966) Tử Bối Xác (1966) Tiễn Tiễn Phong (1967) Thái Vân Phi (1968) Xóm vắng hay Vườn rộng sân sâu (Đình Viện Thâm Thâm - 1969) Tinh Hà (1969) Thủy Linh (1971) Hồ ly trắng (Bạch Hồ - 1971) Hải Âu Phi Xứ (1972) Băng Nhi (1985) Tuyết Kha (1990) Hoàn Châu cát cát (1999) Đoạn Cuối Cuộc Tình (tháng 8/2006) Không phải hoa chẳng phải sương (2013) Thủy Vân Gian Cỏ Xanh Bên Hồ Giấc Mộng Sau Rèm Mời các bạn đón đọc Hoàn Châu Cát Cát của tác giả Quỳnh Dao.
Tứ Quý Cẩm - Minh Nguyệt Đang
Tác phẩm đồ sộ bậc nhất của Minh Nguyệt Đang - tác giả văn học mạng hàng đầu trên văn đàn Trung Quốc. Một quận chúa xinh đẹp với biết bao ước mơ, hoài bão lớn lao nhưng không may lại yểu mệnh qua đời sớm. Nàng thác sinh vào cô con gái sáu tuổi của một người cha không tiền đồ, không gia thế. Cô gái ấy tưởng chừng nhỏ bé, yếu ớt, nhưng lại có ý chí, quyết tâm và tài trí hơn người, dựa vào đó nàng đã vực dậy gia đình, thay đổi cục diện triều chính, để rồi cuối cùng thì số phận cũng đã mỉm cười và mang hạnh phúc đến với nàng. Vậy NÀNG đã làm gì để mang lại bình yên cho gia đình? NÀNG đã khuynh đảo triều đình ra sao? Cuộc đời của NÀNG dần thay đổi như thế nào? Câu chuyện về cuộc đời NÀNG sẽ dần hé lộ trong bốn tập truyện Tứ quý cẩm rất được mong đợi này. *** Review bởi: Khánh Vân: Câu chuyện kể về Quận chúa Khang Ninh ( A Vụ) - tiểu nữ được Trưởng công chúa Phúc Huệ yêu thương nhất, cô gái có địa vị cao lại tài hoa hơn người nhưng ít ai biết đến nàng chỉ vì từ bé " không ngày nào là không phải uống thuốc". Khi A Vụ mất đi nàng mang trong mình bao hoài bão lớn lao rồi cả mối tình còn dang dở chưa hoàn thành, khiến nàng thật không cam tâm để rồi làm âm hồn bơ vơ suốt mấy chục năm chứng kiến bao vui buồn đau khổ chốn triều đình tranh đoạt, nàng thác sinh vào cô con gái 6 tuổi của một người cha không tiền đồ lại là thứ xuất ở đây nàng bắt đầu cuộc đời một lần nữa, với ước nguyện thay đổi được kết cục, cứu người mẹ kiếp trước của mình. Vinh gia - gia đình mà A Vụ thác sinh khá phức tạp, cha của A Vụ chỉ là một người con thứ xuất do tiện thiếp sinh ra nên luôn bị mẹ cả chèn ép. Ông là một người có tài hoa nhưng không gặp thời, kiếp trước nàng biết rằng Vinh tam gia sẽ không thể đỗ trạng nguyên chứ đừng nói đến một chức quan. Nhưng bản thân nàng lại rất cần một người cha có quyền lực, là để xoay chuyển càn khôn để cứu mẹ mình lại để bảo vệ được bản thân vì với nhan sắc tuyệt trần chỉ mấy năm nữa thôi nàng có thể sẽ trở thành vật hy sinh bị Vinh gia lợi dụng để thăng tiến. A Vụ từng bước thiết kế để cha có thể đỗ đạt, hay giúp người mẹ kiếp này xử lý với di nương của cha, rồi từng bước thoát khỏi chèn ép của mẹ cả để ra ở riêng. Từng bước của kế hoạch đang rất thuận lợi cho đến khi nàng bị ban hôn cho kẻ đã giết chết mẹ mình kiếp trước - Tứ hoàng tử. Sở Mậu là con của tiên hoàng hậu người mà hoàng đế hết lòng yêu thương. Nhưng chàng lại là hoàng tử mà hoàng đế không thích nhất. Vì mẹ chàng là do ông ép vào cung khi bà đã có ý trung nhân, Sở Mậu chỉ là kết tinh của sự ép buộc của Hoàng đế với Hoàng Hậu nhắc ông nhớ lại sự phản bội của bà. Từ bé dù là con trưởng nhưng chàng thường xuyên bị các đệ đệ đánh đập chèn ép, tất cả là nhờ vào sự bao che và dung túng của Trưởng công chúa, ép thành lớn lên thành một con người lạnh lùng hà khắc. Tuy là đệ nhất mỹ nam triều đại Hạ nhưng ai cũng sợ chàng. Chàng cứ nghĩ rằng ước mơ cả đời này của mình là huyết tẩy triều đình thối nát này mang đến cho dân chúng 1 cuộc sống tốt hơn, trả ân cho Hách Ma Ma người đã che chở nuôi sống chàng lớn lên. Nhưng tất cả các kế hoạch của chàng thay đổi khi gặp phải A Vụ. Đường Tú Cẩn là mối tình dang dở kiếp trước của A Vụ. Kiếp trước A Vụ thầm thương Đường Tú Cẩn suốt chục năm để rồi chàng lại lấy biểu tỷ kẻ ngoài được mệnh danh là tài nữ kinh thành ra thì chả hơn được nàng ở điểm nào. Đường Tú Cẩn và Cố Tích Huệ lấy nhau cũng tương kính như tân cũng thôi nhưng Đường Tú Cẩn lại luôn miệng làm thơ về tài năng của vợ mình, tâng bốc vị biểu tỷ của nàng lên tận trời. Một tài nữ thật sự như A Vụ lại rất tính toán so đo. Kiếp này nàng lại là bạn thân của tiểu muội của Đường Tú Cẩn tình cờ hay hữu ý cả 2 đều có chung sở thích đọc sách, Đường Tú Cẩn lại như gặp được tri âm. A Vụ muốn dù Đường Tú Cẩn có lấy Cố Tích Huệ không thì vẫn phải nhớ kĩ một người như nàng. Và rồi quả thật chàng cũng rơi vào tương tư nhưng cả đời chỉ dám giữ nàng trong tim mình, chỉ trách gặp nàng quá muộn. Tác giả hơi thiên vị nữ chính, nữ chính có phần ích kỉ và chìm đắm trong ước nguyện muốn cứu mẹ nên tính toán với tất cả mọi người, từ cha mẹ kiếp này cho đến huynh ruột kiếp trước, huynh ruột kiếp trước cũng rơi vào bể tình của chị luôn. Thương nam chính hy sinh quá nhiều nhưng nữ chính lại không để tâm và coi đó là sự đương nhiên. Đến cuối truyện mới nữ chính ngộ ra mới bù đắp được chút xíu. Ghét bà trưởng công chúa luôn coi mình cao cao tại thượng và làm gì cũng đúng, có cái nhìn phiến diện để rồi kết cục cũng không khác gì kiếp trước. Truyện tình cảm cha mẹ với con cái, huynh đệ sâu sắc, truyện tình yêu của nam nữ chính trắc trở và ngược tâm ở đoạn cuối, khi nữ chính luôn quan tâm gia đình ở kiếp trước thì nam chính hiểu lầm là vì chị yêu nhị ca của mình. Khiến anh đau khổ tưởng mình lại giống số phận của hoàng đế, yêu một người phụ nữ không yêu mình. Recommend cho những ai thích nữ chính thông minh xinh đẹp ích kỷ, nam chính chung tình. Diễn biến chậm nên người đọc cần có kiên nhẫn cao.   Mời các bạn đón đọc Tứ Quý Cẩm của tác giả Minh Nguyệt Đang.
Diễm Cốt - Mộng Yểm Điện Hạ
Mắt nhắm hờ, khuôn miệng tỏa ra hơi rượu cay nồng, Phượng Huyết Ca ung dung nói: "Nữ tử mà bản tọa để ý chính là...một nữ nhân thông thạo võ công, không cần cao cường, hạng nhất trở xuống, hạng ba trở lên. Tuổi tác không quá lớn mà cũng không quá trẻ, từ mười lăm đến hai mươi. Tính cách không nhất định phải quá đoan trang, càng không cần quá dịu dàng nhưng nhất định phải khiến bản tọa vui vẻ...Tốt nhất là thứ tình buồn kiểu như “quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già”, được vậy thì càng tuyệt!” *** Nữ 9 Diễm Cốt là họa bì sư, người thay đổi từ gương mặt người này sang ngương mặt người khác, nói chung là khi đọc e auto cho thành bác sĩ phẫu thuật thẩm mĩ luôn :v , được miêu tả là người đẹp nhất thiên hạ. Cá nhân e khá thích cô nữ 9 này, nàng đẹp, nàng cường, nàng đáng yêu, đủ quan tâm đến người khác nhưng không thánh mẫu đến phát rồ. Có lẽ e thích truyện vì e rất có cảm tình vs nữ 9 :3 . Cô có 1 gia môn khá là "bất hạnh" vs sư phụ Phượng Huyết Ca là quốc sư quyền cao trọng vọng, võ công cái thế nhưng tính cách dị và sư huynh Hàn Quang hơi hơi đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Kính Ảnh - 1 tử sỹ đã được trao đổi thay cho phí họa bì, được Diễm Cốt thu nhận không phải vì chàng có gương mặt tuyệt sắc, mà bởi chàng trông giống hệt sư phụ, người đã ban cho nàng cuộc đời này. Tình cảm giữa 2 người nhẹ nhàng xuất hiện và đậm mùi thức ăn :v , nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như thế. Họa bì sư - người chuyên thay khuôn mặt, trao đổi cuộc đời mới cho người khác, nghịch thiên cải mệnh. Nhưng dường như việc nghịch thiên nên những người đã từng được họa bì, ko ai được hạnh phúc như họ tưởng. Đầu truyện có thể coi là những mẩu chuyện nhỏ về những cô gái mong mỏi thay đổi cuộc đời mình thông qua họa bì, nhưng họ đều thất bại, đan xen vào đó là câu chuyện tình cảm của Diêm Cốt và Kính Ảnh, dần dần xuất hiện những yếu tố làm nên phần cao trào truyện. Về phần cao trào truyện thì e ko đánh giá quá cao, nhưng ko đến nỗi vị ném đá. Đối vs e truyện có 2 nam 9, Kính Ảnh đại diện cho con tim, Phượng Huyết Ca đại diện cho lí trí. Kết truyện này HE hay SE tùy thuộc vào nam 9 mà chị e chọn, nhưng đối vs e thì cả 2 đều ko phải, nó chỉ đơn giản là cái kết hợp lí thôi, e cũng ko quá hài lòng về nó nhưng có lẽ vậy là ổn nhất. Rating 3,5/5 , truyện không quá xuất sắc nhưng không đến nỗi tồi, và là 1 trong những truyện hiếm hoi có thể lưu lại trong bộ não cá vàng của e trong thời gian gần đây ----- #BAT Mời các bạn đón đọc Diễm Cốt của tác giả Mộng Yểm Điện Hạ.
Phượng Hoàng Trở Về - Minh Nguyệt Đang
Review bởi: Hami Phan ----- PHƯỢNG HOÀNG TRỞ VỀ quyển sách nói về một cô gái có tên là Lệnh Hồ Đồng Hề, cô là quý phi của Cảnh Hiên hoàng triều. Nàng có nhan sắc khuynh đảo chốn lục cung, tài hoa xuất chúng, thích tranh đấu ganh đua, vì không có đối thủ nên nàng cảm thấy những ngày tháng sống trong hậu cung vô cùng tẻ nhạt. Một ngày kia, vì chứng kiến cảnh tượng không nên nhìn thấy mà nàng buộc phải tự nguyện xin xuất gia. Nhưng trong thâm tâm, nàng biết sẽ có ngày nàng quay trở lại “chiến trường” của mình. Ba năm sau, Đồng Hề cuối cùng cũng có cơ hội trở lại hậu cung. Nàng hân hoan bước vào cuộc chiến mới. Đối thủ của nàng rất đáng gờm. Nàng ngày ngày diễn vở kịch “cuộc chiến chốn thâm cung”, nhưng lại không hề biết rằng, chính Hoàng đế mới là đối thủ mạnh nhất mà mình nên dè chừng. Đồng Hề luôn tự cho là mình tường tận mọi chuyện nhưng nàng chưa bao giờ hiểu được vị Thiên Chính Đế Hoàng Phủ Diễn quá đỗi lạnh lùng này. Lệnh Hồ Đồng Hề xuất thân từ con nhà gia giáo có địa vị cao, từ nhỏ thấm nhuần tư tưởng vào cung để trở thành mẫu nghi thiên hạ, nàng học theo lời của mẫu thân mình – mẫu người lý tưởng điển hình của nàng. Với mục tiêu ấy, nàng chưa bao giờ có ý nghĩ độc sủng mà trái lại còn phân sủng, vì bởi lẽ phần nào nàng rất sợ hoàng đế. Chỉ cần người chạm vào nàng là nàng lại không ngăn được cơn run rẩy, lạnh sống lưng. Có lẽ vì vậy, hoàng đế cũng chẳng quan tâm nàng nhiều. Nàng từng bước tìm đủ cách để khai chi tán điệp cho hoàng thất, song sẽ chẳng hề mong người đó là minh. Nàng chính là kiểu hiền phi tài đức vẹn toàn, một lòng chuyên tâm điều hành hậu cung, còn hoàng đế, có ra sao nàng cũng chẳng màng. Cho đến cái ngày nàng được hoàng đế xuất cung vi hành. Thời gian đó, người là gia của nàng, là phu quân của nàng, không còn là cửu ngũ chí tôn cao vời vợi nữa. Nàng từng bước thay đổi, thấy hạnh phúc vì mọi quan tâm lo lắng của người, thấy ghen tuông khi người sủng hạnh kẻ khác. Dần dà, vị Quý phi hiền hậu đến mức hoàng đế chỉ muốn bóp cổ cuối cùng cũng đã đặt người vào trong tim. Cảm nhận của mình: thực ra lúc đầu đọc, mình nghĩ sẽ viết cho nó một cái review thật hay ho. Trước nay luôn ngần ngừ vì cái tên Minh Nguyệt Đang – không phải chê dở mà chỉ là có nhiều cẩu huyết quá. Đến khi đọc bộ này, không ngờ thức tới 4h sáng để đọc, rồi lại thấy điên vì đọc mà không ngủ. Nữ chính đúng kiểu tiểu thư được cưng như trứng hứng như hoa, nàng ban đầu vốn không yêu hoàng đế nên việc phân sủng với nàng cũng chẳng có gì lạ. Mình tưởng chị sẽ giống nữ chính trong Nghề Làm Phi – ngoài mặt yêu nhưng tim thực chất chẳng chút rung động. Song, nó lại không như vậy. Truyện kể theo thị giác của nữ chính, nên nữ chính thật sự rất “hồn nhiên” đẩy hoàng đế ra xa mình chứ không hề chiêu trò lươn lẹo, nửa đầu đọc mà cố lòi mắt tìm cho được tí hint chứng minh anh hoàng yêu chị thì mới được an ủi tâm hồn nhỏ bé này. Thật sự phân khúc 2 người đi vi hành là phân khúc mình thích nhất truyện, vì đây là giai đoạn nữ chính thay đổi, nam chính cũng thể hiện yêu thương bảo vệ cho nàng thấy rõ. Nhưng từ sau khi quay về cung thì cảm giác mọi thứ cứ chưng hửng đến lạ. Không phải vì Đồng Hề yêu hoàng đế mà mình có cảm giác này, thậm chí mình còn thấy vui nữa. Nhưng rồi vui sao nổi khi ngó xuống thấy đã 80% truyện mà đâu vẫn chưa vào đâu. :) Thầm nhủ có khi nào kết vội không, y như rằng mỏ quạ. Kết thật sự rất khiến mình thất vọng, mọi thứ giải quyết quá chóng vánh, đầu mối để đó mà không cho mình lời giải đáp, nó là HE đấy, nhưng khi đến quá nhanh lại đỡ không nổi. Ví dụ như lí do vì sao Đồng Hề lại sợ hoàng thượng đến thế, tưởng sẽ có màn thâm cung bí sử gì, hóa ra chỉ đơn giản sợ là do sợ thật. :) Trong lúc đọc mình đã cap lại nhiều đoạn hint tình cảm của hoàng đế, định bụng viết review sẽ đưa vào. Nhưng giờ lại thấy không muốn đưa nữa. Con người hoàng đế cũng rất bất nhất, người chọn cách bảo vệ người mình yêu thương là đẩy người đó ra xa, hờ hững tỏ vẻ không quan tâm. Có lẽ vậy nên đoạn đầu Đồng Hề mới không thấy hoàng đế yêu mình cho nên mình cũng không cần yêu lại. Có điều cái kiểu thiết đặt nhân vật của tác giả làm mình thấy khó hiểu. Không hiểu sao tác giả cứ phải để hoàng đế thờ ơ với người mình yêu, trong khi lại cứ sủng người mình không yêu. Ừ thì có thể lý giải là vì muốn tốt cho nàng, rồi hậu cung tiền triều nó vậy. Nhưng đâu nhất thiết cứ phải người cũ người mới lần nào cũng đối xử vậy. Chỉ khi vi hành hoàng đế mới thể hiện tình cảm thấy rõ, khó hiểu. Người thích Đồng Hề nhưng chỉ âm thầm củng cố nàng chứ chưa từng thể hiện ra khi còn đang ở hậu cung, mình cảm thấy thật sự không cần thiết. Người là hoàng đế, sao có thể không bảo vệ nổi người con gái mình yêu? Ở đây lại còn là hoàng đế có thực quyền, biết điều hành triều chính, càng không có chuyện không bảo vệ được. Cho nên trong số rất nhiều nam chính là hoàng đế, mình vẫn rất thích Hạ Hầu Tử Khâm của Mệnh Phượng Hoàng nhất. Ngoài ra truyện hậu cung nhưng nếu gắn cho cái mác cung đấu thì khá gượng ép, vì thực ra cũng không đấu nhiều, còn không bằng một góc của Nghề Làm Phi. Mình cảm thấy ban đầu tác giả viết rất ổn, còn bụng bảo dạ sao lại có người hay chê Minh Nguyệt Đang viết cẩu huyết chứ. Hic nào ngờ 30 chưa phải là Tết, đọc xong mới cảm thấy nó không trọn vẹn tới mức để mình thức đến gần sáng để đọc. Mời các bạn đón đọc Phượng Hoàng Trở Về của tác giả Minh Nguyệt Đang.