Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mùa Tôm (Thakazhi Sivasankara Pillai)

Mùa Tôm là câu chuyện diên ra ở một làng chài phương Nam, rất gần làng Thakazhi của tác giả, được Pillai thể hiện tài tình từ thiên nhiên đến con người qau một tình yêu bi kịch, một bi kịch đạt đến tầm u huyền bi thiết nhất.

Đó là tình yêu của Karuthamma, cô con gái của một ngư phủ Hindu đầy tham vọng và Parikutti, con trai của một thương buôn tôm cá Hồi Giáo.

Tôn giáo, tập quán, niềm tin truyền thống, tiền bạc và cả nữ thần Biển Kadalamma khó tính dễ cuồng nộ bắt đầu thổi qua tình yêu đầu đời của họ. Có thể nhìn thấy bi kịch ngay từ ban sơ và biết rõ thảm họa sẽ không buông tha họ cho dù nó trì hoãn tới đâu...

Ngòi bút Pillai lướt nhanh, dường như nhẹ nhàng nữa nhưng tràn đầy khí lực, ngôn ngữ như dậy vang tiếng bi thương của đời, của đêm tối, biển khơi và giông tố.

Tác giả Thakazhi Sivasankara Pillai đã có hàng loạt các tiểu thuyết truyện ngắn đã góp phần làm cho nền văn chương Ấn Độ ngang tầm vói nhiều lãnh thổ lớn của văn học thế giới hiện đại.*** Tìm mua: Mùa Tôm TiKi Lazada Shopee

Pillai (Thakazhi Sivasankara Pillai: 1912 - 1999) là trưởng lão của văn chương xứ Kerala, Ấn Độ với các tác phẩm viết bằng ngôn ngữ Malayalam.

Hàng loạt tiểu thuyết và hơn 600 truyện ngắn của Pillai đã góp phần làm cho nền văn chương ấy ngang tầm với nhiều lãnh thổ lớn của văn học thế giới hiện đại.

Pillai chiếm hàng loạt giải thưởng văn học lớn cũng như nhiều bằng tiến sĩ danh dự. o O o

Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là Mùa tôm (Chemmeen) đoạt giải thưởng của Viện Hàn lâm Ấn Độ (Sahitya Akademi) vào năm 1957, đã được dịch ra hàng chục thứ tiếng trên thế giới và được chuyển thể thành phim trong 15 xứ.

Câu chuyện trong Mùa tôm diễn ra ở một làng chài phương Nam, rất gần làng Thakazhi của tác giả, được Pilllai thể hiện tài tình từ thiên nhiên đến con người qua một tình yêu bi kịch, một bi kịch đạt đến tầm u huyền bi thiết nhất.

Đó là tình yêu của Karuthamma, cô con gái của một ngư phủ Hindu đầy tham vọng và Parikutti, con trai của một thương buôn tôm cá Hồi giáo.

Tôn giáo, tập quán, niềm tin truyền thống tiền bạc và cả Nữ Thần Biển Kadakimma khó tính dễ cuồng nộ bắt đầu thổi qua tình yêu đầu đời của họ. Có thể nhìn thấy bi kịch ngay từ ban sơ và biết rõ thảm họa sẽ không buông tha họ cho dù nó trì hoãn đến đâu.

Cuối cùng họ gặp nhau trên bờ biển, trong giông tố nộ cuồng để hoàn tất bi kịch của mình.

Ngòi bút Pillai lướt nhanh, dường như nhẹ nhàng nữa nhưng tràn đầy khí lực, ngôn ngữ như dậy vang tiếng bi thương của đời, của đêm tối, biển khơi và giông tố.***

Trong nền văn học Ấn Độ thế kỷ 20, các tác giả càng ngày càng muốn nắm bắt và thể hiện được cuộc sống trong dạng chân chất, nguyên khai của nó, không thỏa mãn với các miêu tả đầy lãng mạn và huyền bí, cũng như không chỉ thu hẹp vào thế giới tinh thần mang đậm màu sắc tôn giáo của con người, như trong những tác phẩm viết về Ấn Độ thế kỷ 19. Trong số các tác giả có nhiều cách tân, Thakazhi Sivasankara Pillai là một ngòi bút có nhiều đóng góp xuất sắc.

Ông sinh ngày 17/4/1914 tại làng Thakagi, bang Kerala, một trong nhưng bang nghèo bậc nhất ở Ấn Độ, nhưng lại có truyền thống lâu đời về văn hóa - nền văn hóa Malayalam.

Thiên nhiên ở miền nam Ấn Độ này hết sức khắc nghiệt, cộng với một bối cảnh xã hội còn chịu ảnh hưởng nặng nề của đời sống đẳng cấp đã khiến đời sống người dân nghèo luôn luôn đứng trước những xung đột, tai họa, bất công. Thakagi Pillai có ý thức rõ rệt muốn góp một tiếng nói, một cách nhìn xây dựng vào thực tế xã hội của quê hương mình. Từ bút pháp lãng mạn thời kỳ đầu, ông chuyển sang bút pháp hiện thực.

Năm 1942, ông sáng lập Liên đoàn các nhà văn tiến bộ bang Kerala. Từ những tác phẩm thời trẻ (Hoa mới nở, 1934), (Những câu chuyện Thakagi, 1938), Pillai đã dũng cảm đứng về phía người nghèo, phê phán những bất công xã hội.

Trong nhiều truyện dài của ông, nhân vật chính thường là những con người lao động, xuất thân từ những đẳng cấp thấp, luôn phải hứng chịu những thử thách khốc liệt của cuộc sống (như trong Cái đầu lâu,1947), (Con trai người quét rác, 1948), tiểu thuyết Hai vốc cơm, 1949 miêu tả đời sống những người cố nông cùng cực nhất ở một vùng đồng lầy.

Tiểu thuyết Mùa tôm (1956) viết về tình yêu khác đẳng cấp và tín ngưỡng ở một vùng dân chài, đã đem lại vinh quang cho Pillai, được giải thưởng của Viện hàn lâm văn học Ấn Độ, do thổng thống Ấn Độ trao tặng (năm 1957) Giải thưởng căn học cao nhất của Ấn Độ. Tuy chứa đựng một vài yếu tố tôn giáo, tự nhiên chủ nghĩa, nhưng nói chung tác giả đã thành công trong việc kết hợp khéo léo chủ nghĩa hiện thực phê phán với bút pháp trữ tình uyển chuyển. Đời sống vật lộn khắc nghiệt hàng ngày của người lao động tại một làng chài Ấn Độ hiện lên rất sáng rõ trong bối cảnh thiên nhiên nghiệt ngã, giữa những hàng rào vô hình mà tai ác, ngăn cách những con người ở những đẳng cấp xã hội và tính ngưỡng khác nhau, dẫn đến kết cục thật bi thảm.

Có lẽ chính do cách đặt vấn đề không khoan nhượng này, mà cuốn sách từ khi ra đời đã được bàn cãi sôi nổi, đã được in đi in lại mười bốn lần, trở thành một sự kiện trong đời sống văn học Ấn Độ những năm 50-60. Giới thiệu Pillai với bạn đọc Việt Nam, chúng tôi muốn giới thiệu một tác giả đã góp phần quyết định vào sự phát triển của chủ nghĩa hiện thực trong nền văn học mới của Ấn Độ, một ngòi bút giàu lương tri, nhân ái, suốt đời chiến đấu cho sự đổi mới và tiến bộ xã hội, dũng cảm bênh vực những khát vọng của con người ở dưới đáy xã hội, và luôn kêu gọi họ hợp lực lại đấu tranh cho một cuộc sống thật xứng đáng với con người.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mùa Tôm PDF của tác giả Thakazhi Sivasankara Pillai nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Đường Dần Tại Dị Giới (Lục Đạo)
Hắn có một thân công phu siêu quần bạt tụy, trong thế giới hiện thực không đất dụng võ, chỉ còn cách làm sát thủ. Tình cờ đến được Dị giới vào thời thế hỗn loạn, trên chiến trường phát huy thực lực. Tên hắn là Đường Dần, chuyện của hắn như chỉ tồn tại trong truyền thuyết... Dị Giới không tồn tại, xuyên việt không có khả năng, xin chớ bắt chước! "Nếu có thể xuyên không thì về sớm gọi mình đi nữa"! Hắn có một thân siêu quần bạt tụy công phu, nhưng ở hiện thực thế giới bên trong nhưng vô dụng Võ chỗ, chỉ có thể làm không thể lộ ra ngoài ánh sáng sát thủ. Mà đi đến hỗn loạn không chịu nổi Dị Giới, tại ngươi chết ta sống trên chiến trường hắn thực lực lại đạt được trình độ lớn nhất phát huy. Ở chỗ này, hắn có thể không chút kiêng kỵ vung vẩy vũ khí trong tay; ở chỗ này, làm sinh tồn, hắn không có lựa chọn nào khác đi đến đầu kia thuộc về hắn chính mình Vương Giả Chi Lộ.***Thành Đô, đêm khuya. Tìm mua: Đường Dần Tại Dị Giới TiKi Lazada Shopee Đường Dần ngồi ở một nhà tên là ‘Dạ hỏa’ phòng khiêu vũ quầy bar trước uống rượu. Đây là hắn đến Thành Đô ngày thứ năm. Hắn thích rượu, cũng thích nhà này phòng khiêu vũ trong hoàn cảnh, càng thích nghe bên trong nổi lên bản tình ca. “Một mình ngươi?” Một vị hơn hai mươi tuổi cô nàng ngồi vào Đường Dần bên cạnh, mỉm cười nhìn hắn. Đường Dần dáng dấp anh tuấn đẹp trai, da trắng nõn, lông mày rậm mắt to, khóe miệng trời sinh thượng thiêu, cho dù ở hắn phụng phịu thời điểm cũng giống đúng đang mỉm cười, hé ra đẹp trai khuôn mặt tươi cười rất dễ làm cho sinh lòng hảo cảm, đương nhiên, đó là đúng người xa lạ mà nói, đúng người quen biết hắn mà nói, hắn cười, đúng sẽ cho người cảm giác rợn cả tóc gáy. Bởi vì hắn là sát thủ, giết người không chớp mắt sát thủ. Đường Dần quay đầu, không giải thích được nhìn cô nàng, không hiểu hỏi ngược lại: “Chúng ta quen biết à?” Cô nàng dáng dấp không tính là xinh đẹp, nhưng là tuyệt đối không khó xem, trên người mặc mát mẻ lộ ra nội y, phía dưới là nóng bỏng quần chip, lộ ra hai cái hấp dẫn lại thon dài đùi đẹp, khêu gợi quần áo khiến nàng dáng người quyến rũ thoạt nhìn càng thêm mê người. Cô nàng mỉm cười, lắc đầu, nói ra: “Ta là nơi này người phục vụ, đã liên tục chừng mấy ngày xem một mình ngươi qua đây uống rượu.” “A!” Đường Dần lắc lắc chén rượu trong tay, cười ha hả không có nói thêm nữa. Đầu óc của hắn rất thông minh, chí ít so với người bình thường muốn thông minh nhiều lắm, đúng có thể khiến cho hắn chú ý người có thể đã gặp qua là không quên được, cho dù là chỉ nhìn quá liếc mắt, lại trải qua mấy năm sau đó. Chỉ là trên cái thế giới này có thể khiến cho hắn chú ý cũng không có nhiều người. Đường Dần khuôn mặt tươi cười dụ cho người thân cận, thật là đi đón xúc hắn thời điểm, sẽ gặp tinh tường cảm giác được khuôn mặt tươi cười phía sau lạnh lùng, cái loại này từ trong khung thấu đi ra ngoài lạnh lùng. “Nghe giọng nói ngươi không phải là Thành Đô người nữa?! Tới Thành Đô làm cái gì? Đi công tác à?” Cô nàng tựa hồ đối với Đường Dần rất cảm thấy hứng thú, đúng lạnh lùng của hắn cũng làm như không thấy, tựa như quen hỏi. Đường Dần nhìn chén rượu trong tay, vẫn như cũ trầm mặc không nói gì. Hắn không muốn hiểu người, tuyệt không sẽ đối với hắn nói hơn một câu. Đang ở cô nàng cảm giác lúng túng thời điểm, một cái bàn tay đột nhiên từ Đường Dần phía sau đưa ra ngoài, đặt tại trên vai của hắn, đồng thời, thô thanh thô khí thanh âm sau lưng hắn vang lên: “Cậu em, ngươi ngồi vị trí này có người chiếm, nhường một chút nữa!” Nghe vậy, Đường Dần cùng một bên cô nàng không hẹn mà cùng nữu quay đầu lại. Chỉ thấy ở Đường Dần đứng phía sau có bốn gã ăn mặc dáng vẻ lưu manh thanh niên, khác không khiến cho Đường Dần chú ý của, nhưng này bốn quả lại quang lại phát sáng đại ngốc đầu phá lệ bắt mắt, dường như bốn ngọn đèn đèn lớn độn bài ở phía sau hắn. Thấy rõ ràng bốn người này, cô nàng trên mặt của liền lộ ra vẻ chán ghét, nhưng trong ánh mắt lại mang theo vài phần kính nể cùng e ngại. Đường Dần đầy mặt mờ mịt, nói ra: “Ta vẫn luôn là ngồi ở chỗ này.” “Luôn luôn?” “Đúng vậy!” Đường Dần chính sắc nói ra: “Đã năm ngày.” “Hắc hắc...” Đưa tay đè xuống bả vai hắn đầu trọc hán tử cười lạnh một tiếng, dùng ngón tay cái dựa vào xuống dưới cái mũi của mình, nói ra: “Mẹ nó, huynh đệ chúng ta đều ở đây dặm lăn lộn năm năm. Người trẻ tuổi, thức thời mau nhanh khốn nạn, đừng tìm phiền toái, không phải có khổ cho ngươi đầu ăn!” Đang khi nói chuyện, hắn cầm quần áo vạt áo hơi vén lên, lộ ra đừng ở y xuống dưới một thanh giấu đao. Đường Dần hai mắt trực câu câu nhìn đao, sau một lúc lâu, hắn dường như khiếp đảm mà nuốt nước bọt, đứng lên hình, hàm cười nói: “Chỗ ngồi này đúng là của ngươi.” Nói, hắn cầm chén rượu lên, hướng đi xa xa bàn trống. “Ha ha ——” nhìn Đường Dần ‘Chạy trối chết’ bóng lưng, bốn gã đầu trọc đại hán cuồng tứ mà cười to lên. Sau đó, thân thể nhoáng lên, đều ngồi vây quanh ở cô nàng tả hữu. Cô nàng đúng Đường Dần nhu nhược hoàn toàn thất vọng, nhìn nữa này bốn gã đầu trọc, trên mặt chán ghét tình càng tăng lên, nàng làm bộ đứng dậy muốn đi, cầm đầu tên kia đầu trọc hán tử một tay lấy cổ tay của nàng nắm, cợt nhả mà hỏi thăm: “Đẹp đẽ đẹp đẽ, đi đâu? Thế nào chúng ta thứ nhất ngươi muốn đi a?” Cô nàng dùng sức bỏ qua đầu trọc hán tử tay của, tức giận nói ra: “Ta muốn đi công tác!” Đầu trọc hán tử ngoài cười nhưng trong không cười mà nói ra: “Vừa mặt trắng nhỏ kia tại đây ngồi thời điểm, ngươi cũng không có muốn đi công tác ý tứ, vẫn cùng hắn vừa nói vừa cười, thế nào huynh đệ chúng ta thứ nhất ngươi sẽ đi công tác, đẹp đẽ đẹp đẽ, ngươi quá không cho huynh đệ chúng ta mặt mũi nữa!” “Đúng, đúng!” Mặt khác ba người đầu trọc hô theo. Cô nàng nhận thức bốn người này, biết bọn họ là vùng này nổi danh cuồn cuộn, tựa hồ vẫn cùng địa phương đại hắc bang tổ chức có quan hệ, đối với bọn họ vừa đáng ghét, lại không dám đắc tội. Nàng thở sâu, dịu dàng nói: “Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì nha!” Đầu trọc hán tử cười nói: “Cũng không ý tứ gì khác, liền là muốn mời ngươi uống chén rượu.” Vừa nói chuyện, hắn nghiêng người tiếp cận đồng bọn gật đầu. Một tên đầu trọc hội ý, từ trong túi móc ra một chai rượu đỏ, ngã tràn đầy một ly, đổ lên cô nàng trước mặt của. Cô nàng hơi biến sắc, lắc đầu nói ra: “Ta không biết uống rượu...” Không đợi hắn nói xong, đầu trọc hán tử ngắt lời nói: “Ta mời ngươi uống rượu, cho dù là chỉ uống một hớp cũng là ý đó, nói cách khác đúng không để cho ta mặt mũi này!” Cô nàng biết bọn họ những người sống tạm bợ coi trọng nhất đúng mặt, nếu như hôm nay bản thân không uống chén rượu này, bọn họ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Để phái bọn họ, cô nàng bất đắc dĩ, đem tâm đưa ngang một cái, nói ra: “... Vậy ta chỉ uống một hớp.” “Tốt, tốt, tốt! Ha ha ——” đầu trọc hán tử đắc ý cười ha ha, liên tục gật đầu. Cầm chén rượu lên, cô nàng lấy dũng khí, ngửa đầu uống một hớp rượu lớn. Rượu xuống bụng, một cay độc vị từ trong dạ dày luôn luôn vọt tới tóc của nàng ti, nàng cảm giác mình hơi thở thì đều đã phun ra lửa, trắng noãn khuôn mặt cũng liền biến thành màu đỏ, này hầu gái lang dáng dấp thoạt nhìn càng thêm kiều diễm động nhân. Đầu trọc hán tử thấy mắt đều nhanh thẳng, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, vỗ tay cười to, liên thanh nói ra: “Tửu lượng giỏi, tửu lượng giỏi, ha ha, lại uống một hớp, tới, lại uống một hớp!” “Ta...” Cô nàng còn muốn từ chối, nhưng đầu trọc hán tử cũng cầm chén rượu lên, cứng rắn đi trong miệng của nàng rót. Thoáng qua trong lúc đó, còn dư lại hơn phân nửa ly rượu đều bị cứng rắn rót vào cô nàng trong bụng, sắc mặt của nàng cũng càng phát ra phì hồng. Nàng xóa sạch xóa sạch khóe miệng rượu dấu vết, thở hổn hển nói ra: “Ta hiện tại có thể đi được chưa?” Đầu trọc hán tử cùng vài tên đồng bọn liếc nhau, không hẹn mà cùng lộ ra cười xấu xa, gật đầu nói: “Tốt! Ngươi đi giúp nữa!” Nghe nói lời này, cô nàng như trút được gánh nặng, vội vàng đứng lên hình, thế nhưng nàng vừa nãy vừa đứng lên, chợt cảm thấy thiên toàn địa chuyển, dường như toàn bộ thế giới đều đã bay lên. Nàng đứng thẳng không được, thân thể ngay cả hoảng, sau cùng lại ngồi trở lại đến ghế trên, suy nghĩ choáng váng trầm trầm, lại đau lại sưng, lúc này nàng rốt cục ý thức được không được bình thường, mình tửu lượng lại kém, cũng không đến mức như thế chăng tể, đối phương khẳng định ở rượu dặm hạ mê huyễn dược các loại từ đông sang tây. Có thể nàng hiện tại mới nghĩ rõ ràng điểm này cũng đã chậm, ý thức một chút xíu ở trong óc nàng biến mất, ngồi ở ghế trên, thân thể lung lay lắc lắc, biểu hiện trên mặt dại ra, thỉnh thoảng lại nhìn mọi người chung quanh cười khúc khích. Gặp đã đắc thủ, bốn gã đầu trọc hán tử trên mặt cười xấu xa càng đậm, cho nhau nháy mắt, ba chân bốn cẳng đem cô nàng đở lên tới, còn thỉnh thoảng lại nói ra: “Uống nhiều rồi nữa! Không thể uống cũng không cần uống nha, chúng ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi!” Bốn gã đầu trọc hán tử cái dụng tâm thức không rõ cô nàng đi qua sàn nhảy, thẳng tiếp cận phòng khiêu vũ đi cửa sau đi. Bọn họ bên này phát sinh tất cả, đều bị cách đó không xa Đường Dần nhìn rõ ràng. Hắn có cổ phát động, nghĩ xông lên phía trước đem bọn họ cản lại, bất quá rất nhanh hắn liền đem này cổ phát động ép xuống, mình không phải là người lương thiện, không cần thiết đi cứu người nào, () gây phiền toái chẳng khác nào vì mình gây nên phiền phức. Tuy rằng lý trí chiếm thượng phong, bất quá, cô nàng thân ảnh của cũng không ngừng ở trong đầu hắn hiện lên, để hắn có chút tâm phù khí táo. Đáng chết! Đường Dần ở trong lòng thầm mắng một tiếng, hắn đáng ghét loại này phát động không bị khống chế cảm giác. Ngửa đầu một cái, đem rượu trong ly uống sạch sẽ, lập tức hắn giơ tay lên tới, đánh ra một giòn giã hưởng chỉ. Cách đó không xa một tên người nữ phục vụ đã đi tới, hàm cười hỏi: “Ngài, có cần gì không?” “Rượu!” Đường Dần dứt khoát nói ra. “Rượu gì?” Người nữ phục vụ bị hắn chọc cười, tới phòng khiêu vũ, tám chín phần mười cũng là chút rượu. “Rượu mạnh!” “Phục ngươi thêm?” “Có thể!” “Một ly?” “Một chai!” Người nữ phục vụ ngẩn người, nghi ngờ xem mắt Đường Dần, dừng một chút mới hàm cười nói: “Tốt, ngài, xin chờ một chút!” Không lâu sau, cô nàng bưng khay đi trở về, đem một chai phục ngươi thêm phóng tới Đường Dần trước mặt của, sau đó lại thâm sâu sâu nhìn hắn một cái, phương chậm rãi đi ra ngoài. Mở che, Đường Dần đảo mãn một ly, chỉ ngửa đầu một cái, rượu trong ly đã bị hắn uống cạn. Rượu nồng độ cao xuống bụng, hình như vô số cây đao, ở trong cơ thể hắn cắt tới vạch tới, hắn nhắm mắt lại, ngón tay ở trên bàn gấp rút gõ. Qua một hồi lâu, hắn chậm rãi giương đôi mắt, trong nháy mắt đó, phảng phất có hai đạo tinh quang từ ánh mắt hắn giữa bắn ra, chỉ là rất ngắn, lóe lên rồi biến mất. Uống xong một chai cao độ vào hè ngươi thêm sau, Đường Dần loạng choạng lắc lư đi lại khách sạn nghỉ ngơi!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Dần Tại Dị Giới PDF của tác giả Lục Đạo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đường Công Danh Của Nikodem Dyzma (Tadeusz Dołęga-Mostowicz)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Công Danh Của Nikodem Dyzma PDF của tác giả Tadeusz Dołęga-Mostowicz nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đường Chân Trời Đã Mất (James Hilton)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Chân Trời Đã Mất PDF của tác giả James Hilton nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Dưới Vòm Ký Ức (Bát Nguyệt Trường An)
Tựa xuất bản của tác phẩm này là Đã nhiều năm như vậy. Chuyện xưa của trường Trung học Chấn Hoa Nhân vật chính: Lý Nhiên (xuất hiện ở "Điều tuyệt nhất của chúng ta"), Trần Kiến Hạ (Xin chào, ngày xưa ấy), và Sở Thiên Khoát Các nhân vật chính bắt đầu bước vào cuộc sống học sinh cấp ba. Sở Thiên Khoát, Dư Châu Châu, Lâm Dương đều xuất hiện. Trần Kiến Hạ và Dư Châu Châu ngay từ đầu đã là bạn cùng bàn.*** Tìm mua: Dưới Vòm Ký Ức TiKi Lazada Shopee Khi Trần Kiến Hạ ngồi xổm ở góc tường khóc không ra nước mắt, vừa đúng lúc Vu Ti Ti cầm bình nước từ cửa sau bước ra, đằng sau là người bạn mới cùng bàn của cô nàng, hai người cười cười nói nói lại còn nắm tay. Vu Ti Ti và bạn cùng bàn nhìn thấy Lý Nhiên và Kiến Hạ ở góc tường thì kêu lên một tiếng "a" không lớn không nhỏ. Vu Ti Ti ngừng lại, ánh mắt nhìn quanh Kiến Hạ, Lý Nhiên, thấy Lý Nhiên cầm máy CD chuyển tới chuyển lui nhét vào trong lòng Kiến Hạ, biểu cảm trên mặt vô cùng kì lạ. Trong đầu Kiến Hạ nổ "ầm" một tiếng. Vừa mới vào trường đã dây dưa lằng nhằng với thiếu niên bất lương với cái đầu quấn đầy băng gạc, lại bị bí thư chi Đoàn bắt gặp ngay tại trận, Kiến Hạ không biết nên giải thích thế nào. Lý Nhiên nhìn Vu Ti Ti trong thoáng chốc, khóe miệng khinh miệt nhếch lên. "Lâu rồi không gặp." Vào thời khắc hoang mang rối bời như thế này, giọng điệu của Lý Nhiên vẫn khiến cho Kiến Hạ thất thần, kiểu giọng điệu muốn ăn đòn khiến cô bất giác nhớ lại trận cãi vã của hai người trong phòng y tế. Vu Ti Ti khôn khéo không để ý đến Lý Nhiên, ánh mắt lạnh băng nhìn trực tiếp lên người Kiến Hạ. "Trần Kiến Hạ, cậu làm gì vậy?" Kiến Hạ sợ hãi đứng lên, "Tớ..."Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bát Nguyệt Trường An":Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh XuânDưới Vòm Ký ỨcThầm Yêu- Quất Sinh Hoài NamXin Chào, Ngày Xưa ẤyĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dưới Vòm Ký Ức PDF của tác giả Bát Nguyệt Trường An nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.