Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quê Người

Trong làng văn học Việt Nam rất hiếm có nhà văn nào nhận được sự yêu thương, mến mộ từ nhiều thế hệ độc giả khác nhau như nhà văn Tô Hoài. Nếu các bạn nhỏ biết đến ông như một người bạn dí dỏm, đáng yêu qua kiệt tác Dế mèn phiêu lưu ký và series truyện ngộ nghĩnh về loài vật, thì độc giả lớn tuổi biết đến ông như một cây đại thụ của làng văn với nhiều tác phẩm đã trở thành những tượng đài bất tử như Vợ chồng A Phủ, Cứu đất cứu mường, Chuyện đầm sen đền Đồng Cổ… Quê Người là cảnh quê hương bị chiếm đóng. Những con người hiền lành chất phác của vùng quê ấy phải sống trong cảnh khốn đốn khi cái nghèo đói bủa vây. Dường như với bất kỳ tác phẩm nào của mình đã xuất bản, nhà văn cũng luôn cẩn trọng đọc lại và chỉnh sửa những chi tiết chưa hài lòng. Như chính lời con trai của Cụ, nhà báo Nguyễn Phương Vũ, chia sẻ: “Đã từ lâu từ khi cầm bút bố tôi là người cẩn thận và luôn có trách nhiệm với câu chữ nên mỗi bản in dù là in lại nhưng ông luôn đọc, cắt gọt, chỉnh sửa, “uốn nắn”, tỉ mẩn như người dệt vải. Khi ông trao lại cho tôi để xử lý nhập liệu với một bản thảo chi chít màu mực, chữ, từ, câu mà ông thêm bớt đan xen ngang dọc. Cha tôi là vậy, sự cẩn trọng, kỹ lưỡng trong nghề viết như mối nợ tình với ông.” *** Quê Nhà: Nhà văn Tô Hoài đã viết một bộ tiểu thuyết gồm ba tác phẩm: tiểu thuyết “Quê người”, tiểu thuyết “Mười năm”, tiểu thuyết “Quê nhà.” Mỗi tiểu thuyết, câu chuyện, hoàn cảnh và nhân vật đều khác nhau, nhưng tất cả được nối tiếp có hệ thống về các sự kiện lịch sử và xã hội của một vùng nhất định.Câu chuyện về một địa phương, đấy là các làng mạc ở Hà Đông và Sơn Tây, vùng tây bắc thành phố Hà Nội xưa kia, nơi nhà văn Tô Hoài sinh ra và lớn lên. Ở cả ba tiểu thuyết trên đều in dấu vết những nhân vật trong đó có tác giả và gia đình, bè bạn ở sự việc, ở hoàn cảnh, ở những kỷ niệm hồi thơ ấu và đương thời. Bộ ba tiểu thuyết này đã được liệt kê trong danh sách các tác phẩm của Tô Hoài vinh dự được giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học đợt 1 (1996). Tiểu thuyết Quê người (viết 1941) cũng một khung cảnh ấy, những vùng Hà Nội đã bị chiếm đóng. Cảnh điêu linh và khốn cùng diễn ra, biết bao nhiêu người đã phải tha hương. Đi phu, đi làm đường, vào Nam, sang Tân Đảo và các thuộc địa Pháp ở ngoài châu Đại Dương, làm cu li đồn điền. Trong cảnh khốn đốn, phải đi “đất khách quê người”. Tiểu thuyết Quê người đã được tác giả viết trước nhất, cách đây nửa thế kỷ, từ khi nhà văn Tô Hoài mới bắt đầu cầm bút. Điều đó chứng tỏ đề tài của vấn đề đã nung nấu lâu dài trong tâm tư và tình cảm tác giả theo bước với sự phát triển của số phận cuộc sống và lịch sử. *** Nhà văn Tô Hoài đã viết một bộ tiểu thuyết gồm ba tác phẩm: Quê người, Mười năm, Quê nhà. Mỗi tiểu thuyết, câu chuyện, hoàn cảnh và nhân vật đều khác nhau, nhưng tất cả được nối tiếp có hệ thống về các sự kiện lịch sử và xã hội của một vùng nhất định. Câu chuyện về một địa phương, đấy là các làng mạc ở Hà Đông và Sơn Tây, vùng Tây Bắc thành phố Hà Nội xưa kia, nơi nhà văn Tô Hoài sinh ra và lớn lên. Ở cả ba tiểu thuyết trên đều in dấu vết những nhân vật trong đó có tác giả và gia đình, bè bạn ở sự việc, ở hoàn cảnh, ở những kỷ niệm hồi thơ ấu và đương thời. Bộ ba tiểu thuyết này đã được liệt kê trong danh sách các tác phẩm của Tô Hoài vinh dự được giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học đợt 1 (1996). Tiểu thuyết Quê nhà (viết 1978) nói về sự việc hai lần quân Pháp tấn công chiếm Hà Nội cách nay đã hơn một thế kỷ. Tuy nhiên, những nhân vật lịch sử của các trận đánh: Nguyễn Tri Phương, Hoàng Diệu, Hoàng Kế Viêm, Lưu Vĩnh Phúc, các tướng tá Pháp như Phơ răng xi Gácniê, Hăng ri Rivie không phải là các nhân vật chủ yếu. Mà ở đây tác giả đã miêu tả tình hình các phường xóm và làng quê trong thành ngoại nội mà nhân dân - các anh hùng vô danh đã dũng cảm nổi lên chống quân xâm lược như thế nào. Tiểu thuyết Quê người (viết 1941) cũng một khung cảnh ấy, những vùng Hà Nội đã bị chiếm đóng. Cảnh điêu linh và khốn cùng diễn ra, biết bao nhiêu người đã phải tha hương. Đi phu, đi làm đường, vào Nam, sang Tân Đảo và các thuộc địa Pháp ở ngoài châu Đại Dương, làm cu li đồn điền. Trong cảnh khốn đốn, phải đi “đất khách quê người”. Tiểu thuyết Quê người đã được tác giả viết trước nhất, cách đây nửa thế kỷ, từ khi nhà văn Tô Hoài mới bắt đầu cầm bút. Điều đó chứng tỏ đề tài của vấn đề đã nung nấu lâu dài trong tâm tư và tình cảm tác giả theo bước với sự phát triển của số phận cuộc sống và lịch sử. Tiểu thuyết Mười năm (viết 1957) cũng vẫn quang cảnh và tình hình ở vùng ấy, nhưng bước sang một giai đoạn quyết liệt nhất, mười năm 1935 - 1945. Nước Pháp đã bại trận ngay khi bắt đầu cuộc Chiến tranh Thế giới lần thứ hai. Phát xít Nhật can thiệp vào Đông Dương. Đất nước ta bị hai tròng áp bức và bóc lột, nạn đói vô cùng thảm khốc đã xảy ra mà mỗi con người chỉ còn có con đường một sống một chết. Trong khốn cùng ấy, lá cờ nghĩa đánh Pháp đuổi Nhật cứu nước do Đảng Cộng sản Đông Dương lãnh đạo giương cao đã tung bay khắp nước, từ rừng núi xuống đồng bằng. Tiểu thuyết Mười năm ấy là thời gian mười năm toàn dân chuẩn bị Tổng khởi nghĩa, tiến tới Cách mạng tháng Tám 1945 thành công. Đến nay, hơn năm mươi năm đã qua, để thấy được nguyên nhân sâu xa những điều tâm huyết của Tô Hoài với một vùng đất ông từng gắn bó. Trải ba mươi năm kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ ngày nay đương bước vào giai đoạn xây dựng đất nước hùng vĩ chưa bao giờ từng có, xin được in lại trọn bộ cả ba tiểu thuyết: Quê nhà, Quê người và Mười năm. Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc. *** BẤY GIỜ CẢ BỌN CÓ BỐN NĂM ANH, đều là con trai xóm Duối, ngồi bên một mảnh chiếu rải ở giữa căn nhà Hời, bên gốc cau, chỗ khoáng đãng nhất, để trăng sáng chiếu xuống đầy đủ cho tất cả mọi người. Ai cũng chỉ muốn ngồi chỗ nào mà nhòm được lên mặt trăng. Và cũng bởi có trăng sáng, những anh con trai xóm Duối sau khi dệt đoạn hai cuốn cửi, tuy trời đã khuya, mà vẫn chưa ai buồn đi ngủ. Họ kéo đến sân nhà Hời, ngồi chơi vui, nói chuyện gẫu. Ở đây rộng rãi và thoáng mát. Nhà lại vắng vẻ, chỉ có một mình Hời ở với bà mẹ già; bởi kém mắt, bà cụ có cái lệ bao giờ cũng đi ngủ từ chập tối. Bọn con trai tha hồ ngồi hát xướng và nói những chuyện sở thích nhảm nhí. Ngoài đầu ngõ, mặt trăng mười sáu đã lên tới lưng cây đề. Nó to lừng lững bằng cái mẹt và rực một màu vàng ối. Gió phe phẩy, những lá đề tròn mà dài cuống nhuộm ánh trăng lấp lánh, óng ánh trên nền trời trong. Bầu trời quang, không vương một ngọn mây, trở nên to rộng và bao la vô cùng. Chỉ có một vừng trăng làm chủ. Những ngôi sao long lanh nhất của mọi đêm tối trời, giờ là những vệt sáng mờ. Thoại nằm ngửa trên chiếu, hai bàn tay lót xuống gáy. Chẳng biết tại hứng gì, anh cất giọng, hát mấy câu lý giao duyên: - Lý... ý... lý giao duyên, không tiền... ừ... không lý. Anh quẳng... anh quẳng xu vào... vào em lý... lý anh nghe... Giọng anh ông ổng, khàn khàn. Không cảm nổi tai mọi người. Có tiếng phản đối: - Thôi im đi, ông cả. Để Hời nó gảy đàn cho mà nghe. Và anh bình phẩm tiếp: - Cái giọng gà tồ của thằng này thì cứ để đến tháng tám cho sang làng Thượng hát đối với cô Ế. Cả bọn cười ồ... Thoại không chịu im, và cũng không trả lời bọn anh em chế mình. Chàng lại cao giọng chèo ngâm sầu một câu rằng: - Ối thương ôi!... Buồng vàng lạnh ngắt, trận gió từ heo hắt mành tương, khéo sương ấy tuyết tưởng một tường, song phiền não nghĩ càng thêm sắc mắc. Duyên nguyệt lão tơ hường nào đã chắc, bệnh tương tư như dao cắt ruột tằm... ừ ruột tằm. Rồi anh gật gù ra lối hiểu biết: - Cu cậu hát cái chỗ Tất Chính tương tư nàng Kiều Liên. - Đây hẳn là cu Thoại tương tư cô Ế? Một nhịp cười nổi lên. Thoại cũng cười, vui vẻ. Chàng lại định hát nữa. Nhưng khi nghe tiếng dạo đàn của Hời, Thoại ta bèn nằm im nhìn lên mặt trăng, lắng tai nghe. Hời đến ngồi bên gốc cau, trên một tảng đá trắng, để được rộng chỗ kê đàn, không vướng ai. Chàng ngồi thẳng, đặt chớm một bàn chân lên mặt đàn và một vế đùi ngả xuôi theo thành đàn. Dây vặn lên ken két. Một tay rút cái que tre cật ở dưới lòng đàn, một tay bắt vào chiếc cần uốn cong xuyên qua một nửa quả bầu lọ, như hình nậm rượu. Chàng dạo thử mấy tiếng lên sợi thép. Tang... tang... tang... tàng... tang... tình... Tay Hời đưa nhẹ thanh thảnh. Chàng vốn là một tay đàn giỏi ở làng Nha. Sở trường nhất của Hời là chơi đàn bầu. Chàng hỏi các anh em: - Gì nào? Hành vân chứ? - Ừ, ừ... Hành vân. Theo với bàn tay lướt trên dây và theo với ngón tay buông bắt chiếc vòi đàn, những tiếng thanh, tiếng trầm rồn rập bay ra, Hời tay đàn, miệng hát: - Dặm băng ngàn, dặm băng ngàn, nhớ bạn phòng loan, đường non nước, trở bước quan san, lánh mình đưa tiễn bạn, chừ nên quyết, vinh nhành hoa chiếm bảng khôi khoa, họp một nhà giao hòa trâm quạt... Lòng tôi ước... Nằm đằng kia, Thoại cũng lẩm bẩm đánh nhịp: - Sự sang hồ, sự sang hồ, xế sang hồ xừ sang, sàng xê cống, xế lưu cống xề, cống xề sang hồ sự... Tiếng đàn và tiếng hát quyện nhau, tỏa ra, vang đi, trong cái thời khắc rất tĩnh mạc của làng xóm. Làng xóm bây giờ ngủ yên cả rồi. Những cung hồ, cung líu trong vắt, bay lửng lơ vào ánh trăng. Những tiếng ú ngắn và rít, những tiếng sang như rền rĩ, phiêu diêu, tản mác trên các mảnh lá mướp, lá đề vàng rượi những trăng. Cái không khí âm nhạc đó bao trùm lấy tất cả, khiến cho người nghe phải ngẩn ngơ. Hời không còn là Hời nữa. Anh ta đã tan ra với tiếng đàn của mình. Chỉ còn có một bàn tay nắn, uốn rất nhẹ chiếc cần tre và một bàn tay chúm lại, chạy thoăn thoắt trên làn dây. Ấy thế là những âm thanh kỳ ảo nẩy ra, chới với, yếu đuối. Giữa bàn tay với một sợi dây thép căng, ngân lên những tiếng vang xưa của linh hồn đất nước cổ sơ. Những tiếng tự nhiên của đất nước rất ẻo lả và não nùng. Bao nhiêu là tiếng sắt, tiếng đồng chen nhau... Mặt trăng đã vượt khỏi ngọn cây đề. Tiếng đàn của Hời như oán, như than, càng vang dài vào trong đêm sâu. Những anh bạn nằm dưới chiếu đều im lặng. Có anh mở thao láo đôi mắt mà nhìn lên vòm trời sáng. Có anh thiu thiu ngủ gà. Có anh đã ngáy o o. Chỉ còn nguyên những tiếng đàn bầu vờn lên. Hời ngừng tay. Thời gian như bị ngắt quãng. Sự tịch mịch đã sẵn có lại càng thêm sâu xuống thăm thẳm. Chàng thở một hơi dài. Chừng như trong khi gẩy đàn chàng đã thở rất ít để cầm lấy hơi, phổ lên những tiếng đồng diễm ảo. Thoại ngóc đầu hỏi: - Thôi hả? - Thôi. Khuya rồi. Cả bọn lục tục uể oải trở dậy. Họ vươn vai và ngáp ồn ồn. - Giờ độ mười một giờ chứ mấy? - Độ thế. Trăng mới cao hai ngọn tre. - Các cậu về thôi. Cho tớ đóng cửa đi ngủ. Thoại nhìn Hời, hóm hỉnh: - Sang xóm Giếng mà ngủ chứ? - Nhảm. Họ đi ra ngõ và phá ra cười. Tiếng guốc lóc cóc ra đến phía gốc đề mà Hời còn nghe tiếng khúc khích dội lại. Chàng đứng ngẩn một lát, miệng tủm tỉm bâng quơ. Cất chiếu, cất ghế và treo đàn vào trong nhà, rồi chàng vào mặc áo, lấy cái thắt lưng có đựng thẻ thuế thân giắt vào người cẩn thận. Chàng rút trong kẽ ngạch ra một cái gậy tre lớn và chàng ấn thật chặt chốt cánh cửa lại, chứ không khóa. Chàng nghĩ: “Nhà rỗng tuếch, việc cóc gì mà phải khóa mấy khiếc. Đứa nào có giỏi ăn trộm, vào khiêng biến ngay bà cụ đi mới là tài”. Trong nhà lẫn với tiếng muỗi vo ve, có tiếng ngáy khò khò của mẹ Hời. Hời yên trí, xách gậy đi ra ngõ. Vừa đi, Hời vừa ngước mắt nhìn trăng. Hời nhếch mép cười với mặt trăng. Cái vừng trăng tròn vành vạnh đó như cũng mủm mỉm với Hời. Dáng hẳn ông trăng cười anh chàng mê gái, đã khuya khoắt như thế, mà còn lầm lũi đi đến nơi hò hẹn. Ô, cái ông trăng phải gió mới hóm hỉnh làm sao. Phía trước mặt, nước sông Lịch óng ánh sáng. Ra đến đầu xóm, tự dưng Hời nghĩ: “Giá bây giờ thằng Thoại đi theo, hắn tóm trúng được mình”. Hời bước xuống con đường mòn nhỏ, dọc theo bờ sông. Từ đây sang xóm Giếng hết một chặng đường đi ven sông, tạt vào một ngõ ngoắt, rẽ qua cửa đền Tam Thánh. Hời rảo cẳng. Gậy vác lên vai, chàng đi như người chạy. Nước ở con sông nhỏ sáng ngời những ánh trăng chảy róc rách như thầm thì nói chuyện với ai. Hời dừng lại trước cửa đền Tam Thánh rồi tạt vào trong sân. Bóng chàng lặn vào bóng một cây ngọc lan. Cây ngọc lan già, không biết mọc từ đời nào, mang từng ôm cành lớn và hai ba tán lá rộng như những tán lá bàng. Một mùi hoa thơm ngọt và dịu tản mạn trong không khí. Hời cúi xuống gốc cây, nhặt một gói lá, đem soi ra ngoài ánh trăng. Gói lá trong có đựng hai đóa hoa ngọc lan mà Hời đã ngắt ở trên cây xuống, từ lúc chiều. Hời vứt lá, bỏ hai đóa hoa trắng nõn vào túi. Chàng đi thẳng vào trong xóm. Mọi nhà đã ngủ yên. Qua các rặng cây vườn không có một đốm sáng đèn. Giờ này, những khung cửi đã hết tiếng thoi chạy. Nhưng khung cửi nhà ai thì tắt tiếng thoi đưa, chắc khung cửi nhà cô Ngây hẳn là vẫn hoạt động. Cô Ngây rất chăm chỉ. Thợ cửi nhà cô dệt đoạn được một cuốn thì nghỉ, cô lại vào khêu đèn, dệt nối thêm một cuốn nữa. Đêm nào cũng thế, suốt cả tháng và suốt cả năm. Chỉ nghỉ những đêm phiên là những buổi ngày cô phải đem lĩnh vào chợ tỉnh bán. Đi chợ cả ngày, đêm đến cô không dám dệt cửi khuya, sợ hôm sau sinh ra mệt mỏi. Tuy những đêm ấy không mó vào chiếc thoi, song cô cũng ngồi quay tơ đến tận chín mười giờ mới đi ngủ. Cô tiếc công tiếc việc. Con nhà làm ăn, ngồi chơi không một mảy, cũng đã xót xa thì giờ. Trăng vằng vặc. Thấp thoáng qua những bóng cây xao động. Hời đã nhìn thấy đầu hồi nhà Ngây. Ở cái nhà ấy, trên hai lỗ cửa sổ vuông chỉ bằng hình một viên gạch bát, có ánh sáng đèn hắt ra để cho chàng biết Ngây còn thức dệt cửi. Chàng Hời thấy nao nao trong lòng. Chắc cô ả cũng khá sốt ruột. Rủa mình có hàng tá là ít. Nào ai muốn đến chậm. Nếu có tiện, mình đã tới ngồi bên cửa sổ ngay từ sâm sẩm tối, chứ chẳng dám để ai phải đợi ai. Mời các bạn đón đọc Quê Người của tác giả Tô Hoài.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tuần Lễ Thời Trang - Lisi Harrison
Tên eBook: Tuần Lễ Thời Trang (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Lisi Harrison Thể loại: Tiểu thuyết, Sách teen, Best seller, Hài hước, Hiện đại, Văn học phương Tây Bộ sách: Hội Sành Điệu (tập 2)   Dịch Giả: Thiên Nga   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa Sài Gòn   Số trang: 278   Kích thước: 13x20.5cm   Giá bìa: 45.000đ   Ngày xuất bản: 3/2009   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Nguồn sách: Boom Boom Boom   Beta: Ngan Dinh   Đội type: Thien Huong Do - Lam Vy Deep Blue See - Oni Gato - Hằng Nguyễn   Tạo prc: Trần Ngọc Tuyền   Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Vài nét về tác giả: Lisi Harrison sinh năm 1975 ở Toronto, Canada, là nhà văn viết truyện chủ yếu dành cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Cô bắt đầu sự nghiệp của mình với công việc tại MTV New York. Trong thời gian làm cho MTV, Lisi bắt tay viết cuốn tiểu thuyết đầu tay Dự án son bóng, và tiếp sau đó là Tuần lễ thời trang, hai cuốn đầu của series Hội sành điệu sau này. *** Hội sành điệu Điều duy nhất khó khăn hơn việc nhập nhóm là ở trong nhóm. Bạn có muốn biết chuyện gẫu mới nhất của The Clique không? Để làm câu đố, cuộc thi và nhiều thứ khác nữa, hãy tham gia THE CLIQUE tại: www.jointheclique.com Sự mến mộ của công chúng ở ngay sau BẠN BÈ! Hãy đọc hết các truyện trong bộ sách ăn khách số một trên New York Times. *** Vài nét về tác phẩm: Hội sành điệu đã trở lại… Massie Block - vẫn xinh đẹp. Vẫn dẫn đầu xu hướng. Vẫn là thủ lĩnh nhóm huyền thoại ở trường... Để giữ vững vị trí của mình, cô quyết định tổ chức một bữa tiệc Halloween đầu tiên có mời cả các anh chàng bên trường Briarwood. Nhưng bố mẹ không cho phép Massie bỏ qua bất kỳ Kẻ-Thua-Cuộc-Hết-Thuốc-Chữa nào và phải mở tiệc chung với Claire. Thực lòng cô không chắc điều gì còn đáng sợ hơn nữa... Dylan Marvil – Đã giảm được cân. Vẫn giữ điệu bộ ấy. Đã lên kế hoạch thu hút một anh chàng thật cute với vẻ ngoài mới mẻ của mình. Kriten Gregory - Quần áo có thể dùng chung. Các anh chàng thì không. Thích cùng những chàng mà Dylan sẽ thích. Sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có được anh ta. Alicia Rivera – Tách khỏi Hội Sành điệu còn nhanh hơn cả vứt bỏ cái áo len Burberry mùa trước. Có lẽ đã đến hồi Alicia chiếm ngôi thủ lĩnh? Claire Lyons - Vẫn bị cho ra rìa. Muốn được nhập nhóm lắm. Thực sự muốn tống mấy đôi giày Keds đi cho xong... Hội Sành Điệu… điều duy nhất khó hơn nhập hội là ở trong hội! Một bữa tiệc Halloween khẳng định vị trí thủ lĩnh của Massie. Một cô gái mới đến chen ngang vào nhóm. Một thành viên trong bộ tứ bắt đầu thay lòng đổi dạ. Cuộc chiến đấu giành nhau một anh chàng bên trường Briarwood… Nhưng tất cả những điều đó chưa là gì trước làn sóng phản đối Massie, kẻ tội đồ trong vụ cá không-mặc-lại-quần-áo-trong-một-tháng, đẩy cả nhóm vào Cuộc Cải Tổ Thời Trang Nghiệt Ngã: ĐỒNG PHỤC. Và, vẫn lại là Massie, nhanh tay xin được nhà trường tổ chức cuộc thi Tuần Lễ thời trang. Thiết kế nào sẽ được trao giải và chính thức trở thành đồng phục của trường đây? Đồng phục các Ngày trong Tuần: thứ Hai, váy đỏ; thứ Ba, váy xanh…? Hay Đen trên Đen với một ánh Đen, một màu không lộ bẩn nên ít cần giặt giũ? Hay giản dị là xanh đen dây kết quả bị đánh tráo… và HỘI SÀNH ĐIỆU sẽ làm gì để đòi lại công bằng. Bất ngờ và dí dỏm với nhiều diễn biến và tính tiết mới, Tuần lễ thời trang tiếp nối thành công mỹ mãn của Dự án son bóng và, chỉ sau bốn tuần hiện đã nhanh chóng lọt vào danh sách bestseller của The New York Times đầu tháng hai, 2005, và danh sách bestseller của Publisher Weekly vào cuối tháng ba, 2005. Mời các bạn đón đọc Tuần Lễ Thời Trang của tác giả Lisi Harrison.
Nơi Này Trời Vẫn Còn Xanh - Karen Robards
Tên eBook: Nơi này trời vẫn còn xanh (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Karen Robards Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây  Dịch: Khánh Vân   Công ty phát hành: Thái Uyên  Nhà xuất bản: NXB Văn Học  Ngày xuất bản: 03/2013  Chụp pic: Phi Phi Yên Vũ  Type: Annabelle Tran Prince Ashitaka Ngọc Quế Trần Yến Ngọc Tsubaki Minamoto Claire Mimi Linh Linh Beta: Ha Huyen & Phi Phi Yên Vũ  Tạo prc: Dan Nóng Nảy   Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm Ebook Free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu tác giả   Karen Robards (sinh ngày 24/8/1954 tại Louisville, Kentucky, Hoa Kỳ) là một trong những tác giả viết tiểu thuyết lãng mạn lịch sử hay nhất theo bình chọn của New York Times, USA Today và Publishers Weekly với hơn bốn mươi tiểu thuyết đặc sắc được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Bà cũng là chủ nhân của nhiều giải thưởng có giá trị từ Romantic Times hay Affaire de Coeur. ***   Giới thiệu tác phẩm  Xinh đẹp và hấp dẫn, nàng Caroline Wetherby thường được cha dùng làm mồi nhử với mục đích lừa bịp những gã trai háo sắc trên khắp các sòng bạc nước Anh. Sau khi cha mất, nàng trốn chạy khỏi lão chủ nhà dâm ô để sang Mỹ tìm kiếm sự giúp đỡ từ chị gái. Ephraim Mathieson, một người đàn ông mạnh mẽ quyến rũ, người sở hữu trang trại to nhất vùng Saybrook, đã quyết định sẽ không bao giờ tái hôn sau cuộc hôn nhân mà chàng luôn cố gắng quên đi với chị gái của Caroline, Elizabeth đã mất hai năm trước. Sẽ thế nào nếu hai người họ, một người con gái xinh đẹp mang trong mình nỗi khiếp đảm về ái ân và một người đàn ông đầy khát vọng yêu đương nhưng thề không tái hôn gặp gỡ và yêu nhau? Họ có thể xóa nhòa ký ức để mở lòng và gây dựng một chân trời mới với tình yêu và hạnh phúc ngập tràn? *** Anh sẽ cưới em, vì anh yêu em. Caroline, hơn bất cứ ai hay bất cứ thứ gì trên đời này. Anh yêu em nhiều đến nỗi chỉ nghĩ đến chuyện đánh mất em thôi cũng khiến lòng anh ngập tràn sợ hãi. Anh yêu em nhiều đến nỗi, nếu em từ chối anh, có khi anh sẽ ngửa cổ hú lên với vầng trăng suốt quãng đời còn lại như một con sói bị điên mất. Mời các bạn đón đọc Nơi Này Trời Vẫn Còn Xanh của tác giả Karen Robards.
Chàng Công Tước Bí Ẩn - Michelle Willingham
Tên eBook: Chàng Công Tước Bí Ẩn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Michelle Willingham Thể loại: Lãng mạn, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây  Tên gốc: Undone by the Duke  Công ty phát hành: Bách Việt  Nhà xuất bản: NXB Lao Động  Dịch giả:  MI FLI  Kích thước: 14.5 x 20.5 cm  Số trang: 508  Ngày xuất bản: 02/2015  Giá bìa: 115.000 đ  Nguồn sách: Lam Vy   Chụp pic: Bell Jingle  Type: P1: Viễn Ảnh P2: Ngân Amber P3: Bell Jingle P4: Anh Thư P5: Lam Vy  Beta & Tạo prc: Annabelle Tran  Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free  Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Jonathan - một công tước vô cùng giàu có và tài năng nhưng giàu lòng trắc ẩn, không hứng thú với những phụ nữ yêu mình chỉ vì đống tài sản. Victoria - một tiểu thư thông minh, sáng tạo, chăm chỉ, biết kiếm tiền dựa trên tài năng của bản thân và cô đã thành công trong việc tiên phong đồ nội y bằng những loại vải độc đáo, đầy quyến rũ. Tuy nhiên, nỗi ám ảnh trong quá khứ khiến cô luôn sống khép kín, không mở lòng với bất kỳ chàng trai nào và chẳng bao giờ muốn bước chân ra khỏi ngôi nhà mình đang ở. Sau một tai nạn do nhầm lẫn, Jonathan đã được Victoria cứu sống nhờ khả năng khâu vá khéo léo. Những rung động giữa hai người ngay lần đầu gặp gỡ trong tình huống đặc biệt này đã dệt nên nhiều chi tiết thú vị cùng những biến đổi tâm lý tinh tế từ dòng cảm xúc chân thực. Điều gì đang chờ họ ở phía trước khi xung quanh đầy rẫy những nguy hiểm rình rập? Và cả hai sẽ tự đấu tranh như thế nào với mâu thuẫn trong chính con người mình? *** Tác giả Michelle Willingham Tác giả đạt giải RITA năm 2010  (Giải thưởng danh giá dành cho các nhà văn lãng mạn xuất sắc nhất nước Mỹ) Michelle Willingham đã xuất bản hơn hai mươi cuốn sách và tiểu thuyết ngắn. Hiện nay, bà đang sống cùng gia đình ở Virginia. Ghé thăm trang web của bà tại www.michellewillingham.com Các tác phẩm đã được BachvietBooks giới thiệu tới độc giả: - Chàng công tước bí ẩn (XB 2015) - Bí Mật Tội Lỗi (XB 2014) Mời các bạn đón đọc Chàng Công Tước Bí Ẩn của tác giả Michelle Willingham.
Kẻ Ích Kỷ Lãng Mạn - Frédéric Beigbeder
Tên eBook: Kẻ ích kỷ lãng mạn (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Frédéric Beigbeder Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Hài hước, Văn học Pháp Tên gốc: L'égoïste romantique  Dịch giả: Phùng Hồng Minh  Đơn vị xuất bản: Công ty CP Nhã Nam – NXB Văn học  Số trang: 344  Kích thước: 14x20.5 cm  Giá bìa: 80.000 VND  Ngày phát hành: 10/04/2013  Nguồn sách: Hana Lee  Chủ dự án: Tuyền mama  Type P1: Nghiêm Minh Ngoc P2: Minh Hằng P3: Hoang Phung Dang P4: Lucas Pham  Beta: Ha Huyen  Tạo prc: Anna Trinh  Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm Ebook Free  Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu tác giả:  Frédéric Beigbeder sinh năm 1965 tại Neuilly-sur-Seine trong một gia đình quý tộc lâu đời, xuất bản tiểu thuyết đầu tay, Hồi ký một thanh niên không yên ổn ở tuổi 24. Năm 1994, ông lập ra giải thưởng Prix de Flore trao cho các tác giả trẻ viết bằng tiếng Pháp. Cho đến nay, ông đã có nhiều tác phẩm được ấn hành, trong đó có những thành công lớn như tiểu thuyết Cứu với, xin lỗi hay Kẻ ích kỷ lãng mạn. Tác phẩm của Beigbeder đã được dịch sang tiếng Việt: 99 franc, Tình yêu kéo dài ba năm, Một tiểu thuyết Pháp, Cửa sổ trên Tháp Đôi. Năm 2008, ông nhận giải thưởng danh giá Renaudot cho Một tiểu thuyết Pháp. Ngoài viết tiểu thuyết và truyện ngắn, Frédéric Beigbeder còn là một nhà phê bình văn học nổi tiếng, là chuyên gia điểm sách cho các tờ tạp chí như Elle, Paris Match, Voici, Figaro Magazine... Hai tập tiểu luận văn học quan trọng nhất của ông đã được in mang tên Bản kiểm kê cuối cùng trước khi thanh lý và Bản tổng kết đầu tiên sau tận thế. Frédéric Beigbeder còn làm nhiều công việc bên ngoài văn học. Ông là một chuyên gia quảng cáo nổi tiếng, tác giả của nhiều câu slogan tồn tại trong thời gian dài, từng tổ chức rất nhiều bữa tiệc đông người; là cố vấn cho ứng cử viên Đảng Cộng sản Robert Hue trong chiến dịch tranh cử tổng thống Pháp năm 2002. Ông còn tự làm bộ phim chuyển thể từ Tình yêu kéo dài ba năm rất thành công và đang có kế hoạch thực hiện một bộ phim nữa. *** Giới thiệu tác phẩm Một kẻ ích kỷ, ưa châm chọc tàn nhẫn và chất chứa những suy nghĩ không mấy tốt đẹp, lại cũng có thể là một con người đầy rung động và đặc biệt mong manh dễ vỡ. Rất sợ đối diện với cuộc sống nhưng lại lao vào cuộc sống bằng toàn bộ sức lực, rồi sau đó loay hoay trốn tránh những câu hỏi của cuộc đời, ngần ấy mâu thuẫn làm nên con người Frédéric Beigbeder thể hiện trong Kẻ ích kỷ lãng mạn. “Tôi chỉ thích đọc, viết và làm tình. Vì thế với tôi một căn hộ nhỏ là đủ để sống, với điều kiện nó có một giá sách, một máy vi tính và một cái giường.” Và cuốn nhật ký rối bời này lóe sáng những suy tư độc đáo, sâu sắc của một trong những nhà văn thú vị nhất nước Pháp hiện nay, tiếp nối một truyền thống văn chương tâm lý huy hoàng mà đất nước này từng biết cách sản sinh không ngừng. “Điều khó khăn nhất không phải là biết được tại sao ta lại sống, mà là thoát được khỏi câu hỏi này.” *** Nhận định “Kẻ ích kỷ lãng mạn sẽ là một thành công lớn đồng thời là một tác phẩm văn học độc đáo, vô cùng hài hước.” - Nhà xuất bản Grasset  “SỰ NGHIỆP MỘT NHÀ VĂN Ở tuổi ba mươi, người ta bảo bạn thật “xuất chúng”. Ở tuổi bốn mươi, người ta bảo bạn thật “tài năng”. Ở tuổi năm mươi, người ta bảo bạn có “tài”. Ở tuổi sáu mươi, người ta bảo bạn là một người “đã từng”. Ở tuổi bảy mươi, người ta bảo bạn “còn chưa chết à?” - Trích Kẻ ích kỷ lãng mạn-   “Ai là người mà thiên hạ tưởng là tôi?” - Louis ARAGON “ ‘Nhật ký’ là gì? Là một cuốn tiểu thuyết.” - Jacques AUDIBERTI Mời các bạn đón đọc Kẻ Ích Kỷ Lãng Mạn của tác giả Frédéric Beigbeder.