Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quyến Rũ

Mười năm trước, đối với Brenna Marcelli, gia đình, nghề làm rượu vang, và một người con trai là tất cả thế giới của cô. Sau gần mười năm xa cách và một cuộc hôn nhân thất bại, Brenna quay trở về điền trang Marcelli để sống cùng ông bà và cha mẹ mình. Giữa một loạt những biến cố và sự kiện mới của gia đình - một đám cưới đôi của chị và em gái cô, sự xuất hiện của một người anh trai lưu lạc từ lúc mới chào đời, những ám ảnh về một mối hận thù truyền đời giữa gia đình cô và nhà hàng xóm Giovanni - Brenna quyết định sẽ gây dựng một xưởng rượu mới cho riêng mình. Và cô chỉ có một lựa chọn duy nhất để thực hiện được ước mơ của mình - đó là đi vay tiền Nic Giovanni, kẻ thù của gia đình, cũng là mối tình đầu của cô. Và cô nhận ra, quãng thời gian mười năm xa cách, những đổi thay và thất bại trong cuộc sống, tất cả không thể làm thay đổi được tình yêu của cô dành cho rượu vang, cho đám nho, và hơn thế nữa, cho một con người... Là tác phẩm thứ ba trong serie năm cuốn về năm anh chị em nhà Marcelli của Susan Mallery, The Seductive One có tất cả những yếu tố của một cuốn Romance nhẹ nhàng mà mi_do_ri yêu thích: một gia đình đông vui, đầm ấm, một nghề làm rượu vang gia truyền đầy hấp dẫn, một mối tình đầu nóng bỏng, mê say, một chút thù hận và trả thù cho hợp với chất Ý... Mình không giỏi viết giới thiệu và tóm tắt, chỉ biết nói đây là tác phẩm mình thích nhất trong serie này và muốn được chia sẻ với mọi người. *** Vay một triệu dollar của quỷ xứ là một chuyện, kháng cự lại được với hắn khi làm điều đó lại là một chuyện khác. Brenna Marcelli tự cho mình cũng thông minh trên mức trung bình. Với một tương lai còn đang mù mịt, cô sẽ chẳng thể làm gì được ngoài việc cố tỏ ra hoàn toàn dễ thương trong suốt cuộc đối thoại sắp tới với Nicholas Giovanni. Cô sẽ tự tin, sẽ đầy thuyết phục, thậm chí là lôi cuốn nữa. Cô sẽ không nổi nóng, cầu xin, hay nghĩ đến sex. Đặc biệt là sex. Dù cho nó đã từng tuyệt đến thế nào đi nữa. Nhưng nó đã rất tuyệt, cô nghĩ, khi sải bước dọc theo chiều dài sảnh đợi khu văn phòng của Wild Sea Vineyards. Còn hơn cả tuyệt nữa. Một lần, họ đã làm chuyện đó trên bãi biển, và cũng đêm đó, chương trình tin tức đã đưa tin về một cơn trều cường cao bất ngờ. Brenna vẫn luôn thắc mắc liệu cô với Nic có một phần trách nhiệm trong hiện tượng đó hay không. “Quá khứ,” cô nói thầm, ép chặt tập hồ sơ trước ngực. “Một quá khứ cổ xưa rồi. Còn bây giờ là một thập kỷ mới – thậm chí là một thế kỷ mới. Mình có khả năng. Mình độc lập. Mình đang thực sự khó chịu vì anh ta đã để cho mình phải chờ đợi.” Cô quay lại và nhìn về phía cánh cửa đang đóng dẫn đến văn phòng riêng của Nic. Khi cô trợ lý của anh yêu cầu cô đợi và hứa là ông chủ sẽ gặp cô ngay thôi, Brenna đã tin tưởng cô ta. Giờ, gần mười phút trôi qua, cô trợ lý đã biến mất và vẫn không thấy bóng dáng Nic đâu. “Chỉ là một trò cân não thử sức thôi,” cô tự nhủ, hít một hơi thở dài lấy lại bình tĩnh. “Mình sẽ không bỏ cuộc đâu. Anh ta có thể khiến mình đợi lâu đến chừng nào anh ta muốn.” Ngoại trừ là bụng cô đang quặn lại, cô thấy thực sự hối tiếc vì đã cố cái cốc cà phê thứ năm đó, và cô có một cảm giác xấu là nếu cô ngừng đi lại quá lâu, hai đầu gối cô sẽ run rẩy mất. Đó không hẳn là bức chân dung về một con người chuyên nghiệp tự tin mà cô đang muốn phác họa ra. Cô thực sự cần – Cánh cửa văn phòng bật mở và chính con quỷ bước ra. Thôi được, có lẽ gọi Nic là quỷ là hơi quá, nhưng anh trông kín bưng, nguy hiểm, và đến mức này rồi thì cô sẽ bán cả linh hồn mình cho anh để có được cái cô muốn. Một đóa hồng được gọi trại đi bằng một cái tên khác, hay gì cũng được. “Brenna.” Nic mỉm cười gọi tên cô. Cứ như thể họ vẫn gặp nhau thường ngày. “Thật vui được gặp em.” Giá như là thế, cô nghĩ. Cô đã không đặt chân đến nhà Giovanni mười năm rồi. Và vì một lý do chính đáng. “Xin chào, Nic.” Anh ra hiệu về phía văn phòng của mình và cô bước vào chốn riêng tư ấy. Căn phòng không thay đổi nhiều so với lần cuối cùng cô nhìn thấy nó. Vẫn rộng lớn, vẫn bị thống trị bởi một cái bàn có từ thế kỷ thứ mười tám. Cái máy tính là mới, cũng như người chủ của nó. Mười năm trước, ông nội của Nic là người làm chủ chốn này. Từ đây, ông điều hành toàn bộ công chuyện làm ăn của Wild Sea Vineyards. Giờ, người già đã ra đi và Nic là người tiếp nối. Tiếp nối và bành trướng, cô nghĩ khi đứng trước tấm bản đồ treo trên tường đối diện với cái bàn bề thế. Cô quan sát những khu vực được bôi đậm, thể hiện chi tiết đất đai của nhà Giovanni, cho thấy họ đã mở rộng được đến cỡ nào trong bảy năm trở lại đây. Nic vẫn luôn muốn trở thành người lớn mạnh nhất và cừ nhất. Và không cần phải bàn cãi gì nữa, anh đã đạt được mục tiêu đó. Tất nhiên, tập trung vào tấm bản đồ cho phép cô không nghĩ đến cái bàn chết tiệt sau lưng. Thật không may, rồi cô sẽ phải quay lại và nhìn nó. Sẽ không tệ đến thế đâu nếu cô và Nic chưa từng, ừ, làm chuyện đó trên cái bàn ấy. Đó là một ngày chủ nhật, khoảng ba giờ sáng. Màn đêm yên tĩnh, lạnh và lãng mạn lạ thường. Tất nhiên, đó là hồi cô mười bảy tuổi và đang yêu, đang ở cái thời khắc mà dù có làm việc đáng chán nhất trần đời là ngồi chờ đợi một vệt màu nước khô đi, cũng vẫn thấy lẵng mạn như thường. “Xin hoan nghênh em ngồi xuống đấy,” anh nói, một chút thích thú trong giọng anh. Chắc chắn rồi, cô nghĩ, hất thẳng vai và quay lại đối mặt với quá khứ của mình. Nic làm việc ở đây hàng ngày. Anh hiển nhiên là đã quên những gì xảy ra trên cái khối gỗ đó. Nhưng cô thì không. Cô đi về phía một chiếc ghế tựa quá khổ và buông mình xuống lớp da êm ái. Nic đi vòng qua chiếc bàn của mình và ngồi đối mặt với cô. “Anh đã ngạc nhiên khi biết em hẹn gặp anh đấy,” anh nói một cách dễ dàng. “Anh hy vọng là mọi chuyện vẫn ổn với gia đình em.” “Mọi người khỏe cả. Thực sự là, tuyệt vời ý. Francesca đã đính hôn rồi.” Còn hơn cả đính hôn nữa, nhưng chuyện đó phải dành để lần khác kể thôi. “Ông nội em chắc hạnh phúc lắm.” Cô gật đầu và nhận thấy tia nhìn của mình đang chiếu lên gương mặt anh. Những đường nét mạnh mẽ, cô nghĩ, chợt nhớ đến người con trai ngày xưa khi cô quan sát người đàn ông trước mặt. Anh vẫn luôn có những nét mạnh mẽ. Đôi mắt hút hồn, cái mũi thẳng, cái cằm cương nghị, và thậm chí là ương bướng nữa, và cái miệng đã từng hôn cô khiến cô quên cả thời gian. Tiết trời tháng tám ấm, nhưng anh vẫn mặc một cái áo sơ mi dài tay màu đen, một cái quần tối màu. Không phải là quần jeans và áo T-shirt như cô vẫn từng quen nhìn. “Anh ăn mặc trang trọng quá,” cô nói.       “Vì cuộc gặp mặt của chúng ta đấy.” Anh mỉm cười, một nụ cười chậm rãi, lôi cuốn, khiến cô nhớ đến những nụ cười khác. Như nụ cười anh đã từng dùng để thuyết phục cô, rằng sẽ thực sự rất ổn khi làm tình vào buổi đêm trên cánh đồng nho. Đó là lần đầu tiên của họ, và cô đã mất đi sự trong trắng của mình giữa hợp âm của đàn dế và – Ngừng lại ngay lập tức, cô tự bảo mình. Chìm vào dòng hồi ức đó sẽ chỉ khiến cô dấn sâu thêm vào rắc rối thôi. Cô ở đây với một nhiệm vụ không liên quan chút gì đến những nụ cười lôi cuốn đó, hay là cái hơi nóng của ngọn lửa đang cháy dần xuống phía bụng dưới của cô. Cô bắt mình thả lỏng trên cái ghế da. Cô cẩn thận bắt chéo chân, và cố biểu lộ một vẻ thích thú vừa phải, uể oải vừa vừa. Ai mà biết được, biết đâu nó lại hiệu quả. “Tất cả chuyện ăn mặc rắc rối đó là vì em à? Em không nghĩ vậy đâu.’ Anh cười lục khục. “Được rồi. Cuối giờ chiều nay anh có một cuộc gặp với mấy nhà phân phối nước ngoài. Anh nghĩ là mặc đồ jeans sẽ khiến họ rút lui mất.” Không đâu, nếu họ là phụ nữ, Brenna nghĩ, trước khi cô kịp ngăn mình lại. “Vậy là bọn anh lại đang mở rộng tiếp,” thay vì vậy, cô nói. “Luôn luôn. Trở thành kẻ lớn mạnh nhất và cừ nhất.” “Anh thực sự đã thắng lợi về mặt số lượng rồi đấy.” “Không phải người ta vẫn nói vấn đề về kích cỡ đấy sao?” “Chỉ những ai không biết tận dụng những gì mình đang có thôi.” Một chớp mắt trước khi quá muộn, cô chợt nhớ đến lời thề của mình về chuyện sẽ không tranh cãi với anh. “Xin lỗi,” cô lẩm bẩm. Anh nhướng mày. “Vì đã không đồng ý với anh à? Lần đầu tiên đấy. Giờ thì thậm chí anh thấy tò mò rồi đây.” Anh toét miệng cười và ngả người về phía trước. “Được rồi, Brenna. Em đang ở đây, em diện một bộ cánh, và em mang theo cái đám trông như một núi giấy tờ vậy. Sao em không nói cho anh biết đang có chuyện gì vậy?” Vậy là họ sẽ đi thẳng vào vấn đề. Cô hắng giọng và đặt tập hồ sơ lên bàn. Khoảnh khắc đó, não cô như đông lại, và mọi câu nói thông minh, logic, đầy giọng điệu tài chính cô đã luyện tập bay sạch khỏi đầu. “Em là một trong những người cừ nhất trong chuyện làm ăn,” cô bắt đầu, rồi lại ngập ngừng, tự hỏi không biết nói vậy nghe có tự cao quá không. Ít ra anh cũng không phá ra cười. “Anh sẽ phải thừa nhận là anh không muốn đối đầu cạnh tranh với em đâu.” anh thừa nhận. Lời khen ngợi khiến cô thêm tự tin và muốn cựa quậy trên ghế của mình.Cô tự hài lòng với bản thân bằng một nụ cười nhẹ. “Như nội em vẫn nói, ngoài nội ra, em là người duy nhất trong gia đình có đam mê với rượu vang. Em vẫn dành cả cuộc đời mình cho nó.” Anh định nói gì đó, nhưng cô nhanh chóng tiếp lời. Không đời nào cô để anh nhắc cô nhớ lại mười năm cô đã bỏ bẵng Marcelli Wines. Mười năm cô đã sống như một con ngốc. “Nội đã cho em phụ trách nhà máy rượu vang. Em biết cần phải làm những gì để có được thành công ở một cấp độ mới.” “Vậy là em đến đây không phải để xin việc.” “Không.” Cô mở tập hồ sơ. “Em đến đây để xin một khoản vay.” Nic thẳng người. “Tại sao? Gia đình em đâu có vấn đề gì về tiền bạc đâu.” “Marcelli Wines thì không có. Việc kinh doanh chưa bao giờ tốt đến thế. Nhưng em không phải là họ. Em làm việc cho nội. Công ty vẫn thuộc sở hữu của nội.” “Rồi em sẽ thừa kế nó mà.” Giá như là thế. Sự thật không nên vẫn cứ gây đau đớn thế này, nhưng nó vẫn thế. Nó khiến cô đau đớn rất nhiều. “Việc thừa kế của các chị em gái em và em không còn chắc chắn nữa rồi.” Cô ngừng lời, biết rằng giữ bí mật cũng chẳng để làm gì. Rồi cuối cùng anh cũng biết chuyện thôi. “Có vẻ như bố mẹ em đã có một đứa con riêng, như bố mẹ nói thế. Một đứa con trai. Khi đó cả hai vẫn còn đang học trung học. Vì áp lực của gia đình, họ đã cho đứa trẻ làm con nuôi.” Nic vẫn điềm tĩnh như mọi khi. Thay vì để lộ bất cứ chút cảm xúc nào trên gương mặt, anh dựa lưng vào ghế. “Chuyện này sẽ thay đổi mọi thứ,” anh thừa nhận. “Em biết được khi nào?” “Trong buổi Đại tiệc đêm mùng bốn tháng bảy của nhà em. Thực ra thì chỉ là một buổi tiệc có bắn pháo hoa thôi. Vấn đề là, đứa trẻ thất lạc nay đã là một người đàn ông ba mươi tuổi.” Hai gia đình Marcelli và Giovanni có thể không còn nói chuyện với nhau được gần ba thế hệ rồi, nhưng họ vẫn phát triển trên cùng một chuẩn giá trị truyền thống Italia. Thuyết bình đẳng nam nữ vẫn còn chưa đặt chân được đến lãnh địa những vườn nho của họ. Nic nhận ngay ra vấn đề. “Và ông nội em đủ lạc hậu để thấy thoải mái hơn khi để lại công việc làm ăn của gia đình cho một người thừa kế nam. Anh đoán là người anh thất lạc bấy lâu đó có hứng thú chứ?” “Nó là cả một đống tiền. Anh có thể không hứng thú được không?” cô hỏi lại với một sự vui vẻ nhẹ nhàng mà cô không nhận thấy. “Tất cả chuyện này khiến em chỉ còn là một mẩu nhỏ trong chuyện thừa kế.” Giờ đến phần khó khăn rồi đây. “Em biết việc làm rượu vang đã ăn sâu trong máu em. Em không muốn làm bất cứ cái gì khác nữa trong suốt cuộc đời mình.” “Nếu suy nghĩ của em là đúng và anh trai em sẽ được thừa kế, thì sao anh ấy lại không để em tiếp tục điều hành mọi việc?” “Anh ấy có thể làm thế, nhưng em không sẵn sàng chỉ đứng một bên để đợi chờ và quan sát. Em cũng có những ý tưởng và kế hoạch riêng của mình nữa. Em muốn gây dựng một nhãn hiệu mới của riêng mình.” Anh chỉ vào chồng hồ sơ trước mặt cô. “Kế hoạch đề xuất của em đây à?” Cô gật đầu. “Em đã liệt kê chi tiết tất cả. Loại nho nào em muốn mua, mức giá nguyên liệu, các thùng đựng rượu, kho chứa. Còn có cả một mảnh đất em đang quan tâm nữa.” “Gây dựng một nhãn hiệu mới tốn không ít tiền đâu.” “Em biết.” Cái nhìn kín bưng của anh chưa một lần rời gương mặt cô. “Em còn đi vay tiền ở những chỗ nào nữa?” “Bất cứ đâu có những kẻ cho vay nặng lãi.” Anh gật đầu. “Để anh đoán nhé. Họ muốn biết tại sao em không thể lấy tiền từ ông nội em.” “Kiểu thế. Họ còn bận tâm là sao em không có bất kỳ bảo đảm nào. Em đã giải thích rượu vang chính là bảo đảm rồi, nhưng có vẻ chả gây được ấn tượng gì cho họ cả.” Cô nhún vai. “Anh là một người ưa mạo hiểm, nhưng chỉ với những món hời. Và em chắc chắn rồi, chính là cái mà anh đang tìm kiếm đấy.” Anh nhướng mày. “Thật không?” Brenna có thể hớn hở mà ném mình vào một chiếc xe tải đang lao tới. Cô có thể cảm thấy mặt mình đang nóng bừng lên, nhưng nhờ làn da oliu, nét ửng đỏ ấy không lộ ra. Chỉ là một sự an ủi nho nhỏ, nhưng cũng đủ để cô bám vào, như đang níu chặt người sẽ giải cứu cả cuộc đời cô vậy. “Anh biết là em có thể làm được mà,” cô nói, làm như cô chưa hề bị anh bắt thóp là đang chơi chữ vậy. “Có thể,” anh nói. “Nhưng tại sao anh lại cần phải hỗ trợ cho đối thủ của mình chứ?” Lần đầu tiên kể từ lúc đặt chân đến đây, Brenna được thư giãn. “Ôi, làm ơn đi. Nếu may mắn, phải mất năm năm em mới có thể đạt được mười phần trăm những gì anh đang có. Em không nghĩ là anh sẽ lo ngại em ngáng đường làm ăn của anh đâu.” “Có vẻ hợp lý đấy. Thế tại sao em lại đến chỗ anh?” “Anh là người duy nhất em biết có dư tiền mặt.” “Bố mẹ em có thể giúp em.” “Rõ ràng là vậy. Nhưng em không muốn khiến bố mẹ phải lựa chọn giữa em và nội. Anh là người hoàn toàn trung lập.” “Anh là một người nhà Giovanni. Điều ấy không khiến anh trở thành anh em với quỷ dữ sao?” Thế, đúng là cái ý tưởng cô đã có lúc trước, chỉ có điều, trong mắt cô, mối quan hệ anh em đó có gần gũi hơn chút ít nữa. Đến chỗ Nic là hy vọng cuối cùng của cô, nhưng cũng là một sự mạo hiểm đã được cân nhắc kĩ. Mối thù giữa hai gia đình Marcelli và Givanni đã kéo dài hàng bao năm trời. Có thể nội cô sẽ biết chuyện về món nợ nếu cô đi vay từ những kênh truyền thống như ngân hàng, nhưng nội sẽ không bao giờ biết được nếu như Nic là người cho cô vay. Nội Lorenzo thà cắt lưỡi của mình còn hơn phải nói chuyện với một người nhà Giovanni. Brenna và các chị em của cô chưa bao giờ quan tâm đến mối thù truyền kiếp đó cả. Nic cũng chưa bao giờ, anh đã chứng mình như vậy từ lần đầu tiên cô gặp anh. Nhưng với ông bà của cô – sự thù địch đó vẫn còn nguyên. “Có chút ít mỉa mai trong cuộc nói chuyện này,” cô thừa nhận. “Em chỉ muốn nghĩ rằng nó sẽ hấp dẫn anh.” Anh quan sát cô. Brenna muốn biết anh đã thấy những gì, nhưng có lẽ anh không nhìn thấy gì cả lại tốt hơn. Cô vẫn còn đang trong giai đoạn phục hồi từ vụ cắt tóc bốc đồng thảm hại lần trước. Vài tháng ở nhà với sự chăm bẵm ăn uống của hai bà đã đắp thêm vào những đường cong vốn đã đầy đặn của cô bảy pound nữa. Cô nghĩ bộ cánh cô chọn mặc nhìn rất ổn, nhưng như vậy đã đủ chưa? Cô đã khác xa với cô nhóc mười bảy tuổi, người đã từng hứa sẽ yêu Nic bằng cả trái tim; nhưng vấn đề là, liệu anh có còn bận tâm đến sự thay đổi đó là tốt hay xấu nữa không? “Người ta vẫn đồn anh là một tên con hoang tàn nhẫn đấy,” anh nói bất chợt. “Em có nghe rồi. Em có nên sợ không?” “Nói anh nghe xem.” Cô có thể nhớ mọi thứ về Nic – cái cách anh chạm vào cô, cách anh hôn cô, mùi hương của làn da anh. Cô đã từng biết anh, người con trai ngày xưa, chứ không phải là người đàn ông này. Cái gì vẫn vậy và cái gì đã thay đổi? Mà chuyện đó liệu có quan trọng nữa không? Có là tên con hoang tàn nhẫn hay không, thì cô vẫn cần tiền của anh. “Giờ em không còn sợ hãi dễ dàng vậy đâu.” Cô đẩy tập hồ sơ về phía anh. “Anh thử xem xem rồi cho em biết anh nghĩ gì.” Anh đặt bàn tay lên cái bìa da nhưng không mở nó ra. “Bao nhiêu?” Trong bụng cô như đang xuất hiện cả đàn bướm và chúng đang bắt đầu bay. Cô nghĩ chúng có thể đang luyện tập màn hạ-cánh-và-tiếp-đất. Miệng cô khô khốc, ngón tay cô ướt đẫm, và cả căn phòng bỗng nhiên chao đảo. “Một triệu dollar.” Nic không có bất kỳ một phản ứng gì – ít nhất là vẻ bề ngoài. Anh không nheo mắt, vẫn ngồi yên trên ghế; anh thậm chí không cười. Nhưng bên trong, sự tò mò thích thú của anh đã biến thành một mối sửng sốt sâu sắc. Anh lôi ví từ túi quần sau và trỏ vào đám giấy bạc. “Em có muốn tất cả bằng đồng hai mươi dollar không?” “Em không phải đang ở vị thế được đòi hỏi. Tiền hai mươi dollar cũng ổn rồi.” “Anh không nghĩ hôm nay anh mang theo mình nhiều ngần ấy đâu.” "Bất tiện quá." Cô nhìn anh, đôi mắt đang mở lớn đã phản bội sự bối rối của cô. Cô đang cùng đường rồi, và cả hai người bọn họ đều biết vậy. Nếu anh từ chối cô, cô sẽ không thể có được khoản vay. Mọi giấc mơ về một nhãn hiệu của riêng cô vậy là sẽ tan tành. Ồ, chắc rồi, cô vẫn có thể mua được vài tấn nho ngoài chợ nông sản, đi mượn trang thiết bị, rồi làm ra vài tá thùng rượu vang rẻ tiền cất ở một gara nào đó. Cô có thể có được sự ủng hộ từ những người trung thành với Marcelli, một chút chú ý, có thể là một vài lời từ Hiệp hội rượu vang. Nhưng không có tiền, cô sẽ không bao giờ có cơ hội để làm một cái gì to tát cả. Không, khi anh có quan tâm quái gì đến chuyện đó đâu. Tất cả những gì anh quan tâm, là mục đích của anh. Làm sao cái yêu cầu của cô có thể ghép vừa vào bức tranh to lớn đó? Anh đứng lên, đi vòng qua bàn đến đứng trước mặt cô, anh tựa vào bàn, khoanh hai tay trước ngực. Đó là một tư thế đầy hăm dọa. Đầy thách thức. Brenna phản ứng lại bằng cách buông hai chân, rồi lại bắt chéo chân trở lại. Trong sự yên lặng của căn phòng, tiếng cọ sát của đôi tất lụa của cô như nghiến vào tai anh. Anh nhận thấy mình đang dõi theo chuyển động đó, nhìn chăm chăm vào đường viền trên váy cô, tưởng tượng ra cặp đùi cô phía dưới cái váy. Và phía trên cặp đùi cô? Là thiên đường. Ít nhất, đó là những gì cơ thể cô mang lại mười năm trước. Kín đáo, trơn mượt, bí mật – là con đường dẫn tới sự cứu thế. Để rồi thay vào đó, cô đã đưa anh thẳng xuống địa ngục. Vì cô, anh đã bị đuổi khỏi nhà. Anh đã phải sống tha hương, bị bỏ rơi, và bị ruồng bỏ cho đến chết. Thật không may, hồi ức đó chẳng giúp được cái khỉ gì cho trạng thái căng cứng bất chợt đang lan khắp người anh. Anh vội nhìn đi chỗ khác trước khi tự biến mình thành mất trí với những kỷ niệm không nên nhớ đến. “Anh không nói không,” anh nói với cô. “Anh đang đùa!” Cô đứng bật dậy, vẫn thấp hơn một foot so với anh. Đủ gần để cho anh có thể thấy những tia vàng nâu trong mắt cô, và cả vết sẹo nho nhỏ nơi khóe miệng cô. Đủ gần để mùi hương của cô chiếm hữu toàn bộ không gian của anh. Mùi hương đã khác, nhưng phản ứng của anh với nó thì không. Hơi nóng đã bị lãng quên từ lâu bỗng thức dậy, lan tỏa, tìm kiếm nơi chế ngự. Anh cố gạt đi hơi nóng và ham muốn. Không đúng nơi và không đúng thời điểm, và cả cô, chắc chắn quá đi rồi, là không đúng người. Điểm chính bây giờ là anh vốn đã có một kế hoạch. Trong những năm qua, anh đã học được rằng, một kế hoạch thấu đáo sẽ luôn là đảm bảo cho anh giành chiến thắng. Khi mục tiêu là sự trả thù, thì điều duy nhất cần là phải kiên nhẫn chờ đợi. Bản năng của anh mách bảo món nợ của Brenna là một quả home-run trời cho từ cú đập đầu tiên. Tất cả những gì anh phải làm là quẳng cây gậy của mình đi và chạy vòng quanh sân bóng. Nhưng anh muốn chắc chắn hơn. “Rất nhiều tiền đấy,” anh nói.   Mời các bạn đón đọc Quyến Rũ của tác giả Susan Mallery.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ánh Lửa Trong Tro Tàn
May mắn trốn thoát sau cuộc đột kích của quân Đế Chế hung tàn, nhưng không một giây phút nào Laia - một Trí Thức nghèo sống dưới Đế Chế bạo tàn - không giằn vặt bản thân vì đã hèn nhát bỏ lại người anh ruột thịt. Mong mỏi giải cứu anh trai khỏi lao ngục, Laia sẵn sàng làm tất cả những gì có thể, thậm chí tự nguyện trở thành nô lệ, cam tâm làm gián điệp trong “lò luyện ngục”. Nhưng, Laia liệu có thể làm được những gì, khi cô luôn phải giành giật từng ngày được sống, khi bao phủ quanh cô là tầng tầng dối trá và sự tàn ác, khi những người được cô đặt trọn niềm tin hóa ra ngay từ đầu chỉ coi cô là con tốt thí? Và Elias -  một Mặt Nạ Tập Sự xuất sắc mang trong mình dòng máu quý tộc đồng thời là ứng cử viên sáng giá cho ngôi Hoàng Đế tương lai - thực chất là bạn hay là thù. Cuộc gặp gỡ giữa họ chỉ là sự tình cờ hay đã được sắp đặt từ trước. Họ là ai và họ đóng vai trò gì trong bàn cờ định mệnh?  Số phận đã ràng buộc họ với nhau, bắt họ phải sát cánh tiến lên phía trước. Nhưng,  HỌ ĐANG TIẾN VỀ PHÍA TỰ DO HAY ĐI ĐẾN CÁI CHẾT?  *** Truyện xoay quanh 2 nhân vật chính thế nên từng chương sẽ được thay phiên nhau kể bởi 1 trong 2. Cái hay trong cách kể này là có thể khiến người đọc biết được suy nghĩ của mỗi nhân vật, qua đó có thể hiểu được và thông cảm cho mỗi hành động, mỗi quyết định của họ. Truyện có cách miêu tả nội tâm khá chân thật, luôn làm nổi bật lên nỗi ám ảnh của từng người: với Laia là nỗi sợ mất đi người anh trai còn với Elias là sự tự do khỏi sự ghê tởm của Backcliff tù túng. Đó là động lực để thúc đẩy nhân vật đưa ra quyết định, không phải lúc nào cũng đúng đắn và nhiều khi khiến họ phải trả những cái giá rất đắt. Nhưng về sau họ sẽ trưởng thành hơn, lấy tội lỗi đó làm ngọn lửa soi sáng tâm hồn, giúp họ vượt qua nỗi sợ hãi để đến với tự do. Bên cạnh đó, yếu tố lãng mạn cũng không bị làm quá lên như tiểu thuyết lãng mạn. Tác giả giữ ở mức độ vừa phải, hài hòa với những pha hành động gay cấn. Tình cảm của các nhân vật khá là rạch ròi, có những hành động hợp tình hợp lý dù được hay mất tình yêu đó. Các nhân vật nữ được thể hiện là những con người độc lập, mạnh mẽ, không phải là công chúa chỉ chờ hoàng tử đến giải cứu và sống hạnh phúc về sau. Họ tự đưa ra những quyết định khó khăn để giải quyết vấn đề của mình và sẵn sàng chấp nhận hậu quả của nó. Họ luôn cho thấy rằng mình không thua kém gì những gã đàn ông bên cạnh cả. Nếu có lỡ như đánh giá thấp họ, thì họ sẽ cho bạn niếm mùi đau khổ. Nói chung cho 5/5. Hy vọng Nhã Nam nhanh cho ra tập tiếp theo. *** Ánh Lửa Trong Tro Tàn – Cuốn Tiểu Thuyết Dành Cho Các Tín Đồ Của Dòng Truyện Viễn Tưởng Dương Quang Thắng 28/09/2020 Trong năm vừa qua, Nhã Nam đã chính thức xuất bản Ánh Lửa Trong Tro Tàn ( tựa gốc: An Ember In The Ashes). Đây là tập đầu trong loạt truyện cùng tên gồm 4 phần của nữ nhà văn Sabaa Tahir, với 3 phần đầu đã ra mắt và phần cuối sẽ ra mắt vào cuối năm nay. Tuy rằng nhận được nhiều lời phản hồi tích cực từ phía bạn đọc so với những bộ giả tưởng khác mà Nhã Nam dịch, cuốn truyện này vẫn chưa được công bố rộng rãi. Bởi vậy, tôi mong qua một số chia sẻ cảm nhận sau đây thì mọi người sẽ tìm đọc để nhà xuất bản có thể tiếp tục dịch những tập tiếp theo. Tác phẩm Ánh Lửa Trong Tro Tàn lấy bối cảnh ở một thế giới giả tưởng được xây dựng dựa trên hình ảnh của Đế chế La Mã cổ đại. Kể về cuộc chiến giữa hai phe đối địch nhau, Quân Kháng Chiến, những chiến binh ngầm của Vương Quốc Trí Thức với Quân Binh – lực lượng quân đội của Đế Chế nhằm lật đổ chính sách đàn áp, bóc lột của Đế Chế và giành lại chính quyền, tự do cho người dân. Cốt truyện chính theo chân Laia – một cô gái Trí Thức trẻ, người có anh trai tên Darin bị bắt vì nghi ngờ tội phản động. Để giải cứu anh trai, cô buộc phải trở thành một gián điệp thâm nhập vào học viện Blackcliff, nơi đào tạo các binh lính của Quân Binh, dưới thân phận là một nô lệ theo yêu cầu của Quân Kháng Chiến. Và ở đây, cô gặp Elias – một người chiến sĩ quý tộc và là 1 trong 4 ứng cử viên cho ngôi vị hoàng đế. Hai con người, hai thân phận tách biệt, hai hoàn cảnh khác nhau, nhưng lại cùng lý tưởng, buộc định mệnh phải gắn chặt họ lại trên cùng một hành trình. Với mô típ không quá mới lạ, vậy điều gì khiến cho cuốn truyện này trở nên cuốn hút đến vậy? Ngay khi bước vào câu chuyện Ánh Lửa Trong Tro Tàn, tác giả đi ngay vào mạch truyện chính, không kể lể dài dòng. Việc đặt ngay nhân vật chính vào một tình huống nguy hiểm ban đầu đã khơi dậy sự tò mò với độc giả và khiến họ muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Ngoài ra, các tình tiết truyện đều được sắp xếp hợp lí, những chi tiết bất ngờ được tác giả gài gắm xuyên suốt câu chuyện và sử dụng vô cùng khéo léo, đưa độc giả qua nhiều cao trào. Từ những cuộc rượt chạy, những âm mưu đến những trận đánh, thử thách đều diễn biến vô cùng nhanh chóng, khốc liệt. Bạn sẽ bị cuốn theo hành trình của các nhân vật chính lúc nào không hay. Nhưng sẽ không thể thành công nếu chỉ dừng lại ở mặt nội dung, mà các nhân vật cũng được khai thác có chiều sâu. Câu chuyện được kể dưới góc nhìn của hai nhân vật chính, cho ta thấy rõ được suy nghĩ và phát triển rõ rệt ở mỗi người. Nhưng lại không sa đà vào miêu tả, khiến mạch truyện bị chậm hay trở nên rời rạc. Mà còn giúp độc giả có sự liên kết, đồng cảm, thấu hiểu với họ. Laia – vốn chỉ là một cô gái bình thường, chưa ý thức được nhiều về những nguy hiểm xung quanh. Chỉ đơn thuần muốn cứu anh trai mà chấp nhận trở thành nô lệ. Cô không hề yếu đuối, mà trái lại rất kiên cường. Dù bị hành hạ, tra tấn, đánh đập, cô vẫn chịu đựng, che giấu đi những cảm xúc trong lòng. Thậm chí, còn không ngần ngại muốn cứu những người đã giúp đỡ cô. Tuy nhiều lúc, cô cũng chủ quan và mạo hiểm, đưa bản thân vào tình huống khó xử. Đồng thời, mang theo sự mặc cảm vì đã bỏ anh mình lại mà chạy trốn. Nhưng sau mỗi lần như vậy, cô lại trở nên mạnh mẽ, độc lập hơn. ” ‘Có hai loại tội lỗi,’ tôi thì thầm. ‘Một loại sẽ trở thành gánh nặng và một loại sẽ cho anh biết mục đích của mình.’ “ Elias – một chàng lính trẻ, được sống và trưởng thành trong một đầy khắc nghiệt với những tư tưởng điên rồ, vốn được định sẵn sẽ trở thành một chiến binh máu lạnh, tàn nhẫn. Tuy nhiên, anh lại không bị tha hoá như bao người lính khác mà vẫn giữ được lý trí cùng bản tính lương thiện, kể cả khi luôn bị dằn vặt bởi những người đã chết dưới tay mình. Thay vì địa vị, thân phận, cùng dòng máu chảy trong người mình, anh luôn khao khát một cuộc đời bình thường, không giết chóc, tàn sát. ” ‘ Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với bà,” tôi nói. ‘Tôi không biết cha tôi là ai, cũng như tại sao bà hận ông ta đến thế. Nhưng tôi biết cái chết của tôi sẽ không mang lại tự do cho bà. Nó sẽ không cho bà sự bình yên. Bà không giết tôi. Chính tôi là người chọn cái chết. Bởi vì tôi thà chết còn hơn trở nên giống như bà. Tôi thà chết còn hơn sống mà không có khoan dung, không có danh dự, không có linh hồn.’ “ Helene – chiến binh nữ duy nhất trong học viện và là người bạn thân của Elias. Tôi thực sự không biết nên nói về nhân vật này thế nào. Tôi đề cao những sự hỗ trợ, giúp đỡ, hy sinh của cô ấy với Elias và điều đó đóng góp một phần quan trọng cho cốt truyện, đặc biệt là ở cuối truyện. Nhưng tôi không thích cô ấy vì những gì đúng đắn mà cô ấy làm không phải vì cô ấy nghĩ điều đó là đúng mà chỉ vì tình yêu cô ấy dành cho Elias. Một điểm cộng lớn cho tác phẩm Ánh Lửa Trong Tro Tàn là tác giả sử dụng yếu tố lãng mạn vô cùng thu hút, thú vị. Mối quan hệ giữa Laia và Elias được thể hiện vô cùng sâu sắc, không hề mờ nhạt mà cũng đi quá sâu gây ảnh hưởng tới mạch truyện. Trái lại, nó còn có tác động rất nhiều, khi cả hai nhân vật chính đều hỗ trợ lẫn nhau, giúp nhau nhận ra những điểm yếu, thiếu sót của bản thân. Và hơn hết, khi ở bên nhau, họ không còn cảm thấy cô độc nữa, những lần tiếp xúc, những cái chạm mặt, những tâm tình họ dành cho nhau, …. khiến ta liên tưởng họ như hai mảnh ghép không thể tách rời. ” ‘Có lẽ chúng ta không nhất thiết phải là nô lệ Trí Thức và Mặt Nạ.’ Tôi bỏ dao xuống.’ Trong đêm nay, chúng ta có thể chỉ là Laia và Elias.’ “ Về thế giới trong cuốn truyện, ở tập đầu tiên này, ta mới chỉ được lướt qua ít thông tin về sự hình thành, về các truyền thuyết, về một vài sinh vật, thế lực cổ xưa, tác giả vẫn chưa đào sâu. Vì thế, vẫn còn rất nhiều điều cần phải khám phá. Hơn nữa, qua một vài chi tiết, một cuộc chiến tranh lớn được báo hiệu sẽ xảy ra trong tương lai. Có lẽ ta sẽ được tìm hiểu nhiều hơn ở những tập tiếp theo. Tổng kết lại, Ánh Lửa Trong Tro Tàn là một tác phẩm có sự trau chuốt về cả văn phong, nội dung, nhân vật. Nếu bạn là một fan của thể loại viễn tưởng, đừng bỏ lỡ cuốn sách này. Hãy thưởng thức nó ngay nhé! *** Thể loại: Kỳ ảo – Phiêu lưu Cuốn này không phải trinh thám nhưng thuộc thể loại fantasy, bao gồm phiêu lưu, điều tra, giết chóc, chiến tranh, máu, rung động, lòng dũng cảm, thuốc độc, phản bội… nên mình xin được đăng review trong hội trinh thám. Từ giờ đến đầu tháng 11 mình sẽ cố gắng chăm chỉ đọc trinh thám trở lại để review nhiều nhiều nhằm được à mà thôi.   Khi nhìn thấy bìa và đọc tóm lược nội dung “Ánh lửa trong tro tàn”, mình nghĩ có lẽ nó giống cuốn “Bụi sao” của tác giả Neil Gaiman. Qủa thật là nó khá giống, nhưng mình mạn phép nhận xét rằng bìa của “Ánh lửa trong tro tàn” là một sự bắt chước / mô phỏng không thành công bìa của “Bụi sao”. Xét theo nội dung khá kịch tính và máu lửa của truyện, tông màu tím của bìa không hợp chút nào, tên tác giả cũng hơi nhỏ, chỉ có kiểu chữ tựa sách là mình thấy đẹp. Truyện bắt đầu khi bọn Quân Binh của Đế Chế ập vào nhà cô gái Laia 17 tuổi, dùng vũ lực với ông bà của cô và bắt giữ anh trai Darin trong khi cô trốn chạy. Với mục đích cứu anh trai khỏi ngục tù của Đế Chế và khỏi cái chết khủng khiếp, Laia tìm gặp nhóm quân Kháng Chiến để xin họ giúp đỡ. Đánh đổi lại, cô phải làm gián điệp thâm nhập vào trường đào tạo Quân Binh Blackcliff. Tại đây, cô tình cờ thu hút được sự chú ý của Ứng Viên Elias Veturius và vài lần nhận được sự giúp đỡ của anh ta. Elias có vẻ rất khác với những học viên tàn bạo của trường Blackcliff, nhưng Laia phải hết sức thận trọng vì cô đã nhà tan cửa nát vì chính những học viên của ngôi trường này. Trong lúc đang mất hứng thú với sách (vì đọc mãi mà ít tìm được cuốn nào ưng ý), mình cầm thử “Ánh lửa trong tro tàn” để đọc lướt và phát hiện nó khá giống loạt truyện fantasy của tác giả Cassandra Clare. Tuy đã cẩn thận đọc phần giới thiệu ở bìa sau để không cầm trúng một cuốn truyện theo bộ (tức là có những phần tiếp theo) nhưng sau khi đọc đoạn kết và Google thêm thì lòng mình vẫn cuộn sóng khi biết rằng nó là cuốn 1 thuộc bộ truyện bốn cuốn! Trong lúc đọc, mình phát hiện dù bản thân đã không còn trẻ nhưng vẫn rất hứng thú với thể loại truyện fantasy, bằng chứng là mình say mê đọc đến gần nửa đêm dù vốn không quen thức khuya. “Tôi sống với cảm giác tội lỗi. Nhưng tội lỗi cũng có hai loại, cô gái ạ: một loại sẽ nhấn chìm cô cho đến khi cô trở nên vô dụng, còn loại kia chính là một ngọn lửa soi sáng mục đích cho tâm hồn cô”. Nữ chính không tạo được ấn tượng gì cho mình vì trong tập 1 thì cô ấy bị tác giả cố ý xây dựng hình tượng yếu đuối, bánh bèo, tuy xinh đẹp nhưng không biết bảo vệ bản thân, thường xuyên cần được nam chính cứu, nên đối với độc giả thích thể loại nữ cường như mình thì cô ấy thật đáng chán. Không biết trong những cuốn sau có thay đổi gì khởi sắc hơn không. ____ Tuy kết cấu truyện rất “công bằng”, hết màn diễn của nữ chính thì đến nam chính, nhưng mình vẫn nhận thấy dường như phần truyện về nam chính được tác giả thổi vào nhiều sức sống hơn. Người đọc có thể dễ dàng dõi theo quá trình suy nghĩ + hành động của anh ta, tuy trưởng thành là một đứa con của Đế Chế độc ác nhưng anh ta lại sở hữu tấm lòng nhân ái và ước vọng cao đẹp dành cho thế giới anh ta đang sống. _____ Không thể không nhắc đến nữ phụ của truyện, là bạn từ nhỏ của nam chính,nhân vật nữ phụ này có tính cách mạnh mẽ khiến mình rất thích, tuy cô ấy hơi nguyên tắc nhưng ẩn sâu dưới lớp vỏ cứng rắn là một trái tim không thiếu phần mềm mại ấm áp. Dễ thương như thế nhưng cô ấy lại bị tác giả đẩy vào một số phận hết sức bi thảm, thỉnh thoảng lại bị mất hết khả năng chiến đấu và phải đợi nam chính cứu, thật đáng thương! “Ánh lửa trong tro tàn” có vài trường đoạn khiến mình nghĩ đến “Battle Royale” và loạt truyện “Húng nhại” – là những cuốn truyện mình không thích và không mua không đọc. Tuy biết rằng dù là thế giới thực hay thế giới trong sách, trong cuộc sinh tồn thì kẻ mạnh hơn sẽ thắng, nhưng đọc những câu chuyện mà bạn bè – người yêu bị buộc phải giết nhau để bảo toàn tính mệnh, mình lại thấy tâm trạng rất tệ. Gần đây mình đọc được một câu là “Kẻ yếu có cái mạnh của kẻ yếu”, nghe thật buồn cười nhưng có tác dụng khiến những kẻ yếu yên tâm đôi chút. Gần như xuyên suốt “Ánh lửa trong tro tàn” là những pha chiến đấu khốc liệt đầu rơi máu chảy giữa những chiến binh dưới 20 tuổi, những tháng ngày đau đớn sợ hãi của nữ chính để có thể cứu sống anh trai… nhưng cốt truyện nhìn chung vẫn minh bạch dễ đọc, tác giả viết không bị loạn hoặc nhầm lẫn, văn phong (sau khi dịch) cũng đủ sức hấp dẫn một đứa đang chán đọc như mình! Tuy nhiên, trái ngược với những chương đầu hơi chậm rãi, phần cuối sách lại diễn ra quá nhanh chóng thuận lợi tạo cảm giác hơi ảo. Vì không soi quá kỹ trong lúc đọc nên mình chỉ phát hiện vài lỗi đánh máy. Phần dịch thuật ổn, ít ra cũng giúp mình có thể thức khuya đọc mà không bị buồn ngủ hoặc chán. Mình đánh giá cuốn này hay hơn bộ “Incaceron” và “Sapphique”, nhưng không hay bằng những bộ fantasy của Cassandra Clare mà mình từng đọc qua. Có lẽ nó cũng tương tự như “Móng vuốt quạ đen”. Nếu những cuốn tiếp theo của “Ánh lửa trong tro tàn” được dịch tiếng Việt thì mình vẫn sẽ đọc tiếp. (Sea, 1-9-2020) Cáo Biển Non Xanh Mời bạn đón đọc Ánh Lửa Trong Tro Tàn của tác giả Sabaa Tahir & Lê Hồng Vân (dịch) & Trần Thị Thu Hương (dịch).
Bách Khoa Yêu Thương
Truyện kể về bốn cô gái, về cuộc sống đủ thứ chuyện trên trời dưới đất thời sinh viên dưới mái trường thân yêu của các cô. Vì tác giả rất thương người... ngốc nên thỉnh thoảng sẽ hơi sa đà vào bạn ngốc ấy khiến các bạn kia bớt đất diễn. Truyện có xu hướng hơi ảo tưởng, trên tinh thần giải trí là chính. Truyện không có lịch ra chương cụ thể, dự đoán là một tuần hoặc nửa tháng mới có chương mới, mọi người xem xét kỹ trước khi nhảy hố. *** Bản Lan Hồ Điệp nhỏ nhỏ lắm, xa xa lắm. Nơi ấy được bao bọc bởi những dãy núi trùng trùng điệp điệp, vốn chưa có điện cũng chẳng có net, nhưng mà quanh năm mưa thuận gió hoà, lan rừng ngào ngạt thơm mát, cảnh đẹp như thơ, người dân dịu dàng chất phác. Nơi ấy hôm nay có đại tiệc, tiếng chồng chiêng ca hát vui ơi là vui, già trẻ gái trai đều đổ về nhà sàn lớn ăn mừng con gái cưng của trưởng bản, Cù Băng Nhạn, người đầu tiên đỗ đại học từ xưa tới nay. Là Bách Khoa, là trường khoa học kỹ thuật hàng đầu nha. Là thủ đô Hà Nội đó a. Ai cũng muốn tới thật gần rồi nắm tay “người nổi tiếng” một chút, mà khổ chẳng phải ai cũng có cơ hội. Thời gian gấp rút quá, trưởng bản ưu tiên già làng ngồi hàng ghế đầu. Các bô lão dặn A Nhạn bao nhiêu là thứ, nào là trên đó ăn uống cẩn thận, nào là hàng tháng tới chỗ A Mạnh lấy tiền sinh hoạt phí, nào là gặp người Kinh nhớ chào hỏi cẩn thận. Rồi thì nhớ viết thư gửi về thường xuyên nha.   Mời các bạn đón đọc Bách Khoa Yêu Thương của tác giả Lan Rùa.
Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?
Một đại gia, tiền tài của cải, sự phong độ của một người đàn ông, anh đều có tất cả…Một cô người mẫu hàng đầu showbiz, nổi tiếng ngoan hiền, đảm đang, có một lượng fan hùng hậu cũng như mối tình tốn bao giấy mực của báo chí… Nhưng thực chất mọi chuyện có tốt đẹp tới vậy hay đằng sau mối tình đó là những âm mưu, những sự thật vô cùng khùng khiếp???   “Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?” kể về một anh chàng Minh đại thiếu gia giàu có, phong độ, thứ gì ông trời cũng ban chon am chính đầy đủ. Qua lời giới thiệu của bạn mình thì Minh và câu người mẫu nổi tiếng showbix nổi tiếng ngoan hiền, đảm đang Ngọc quen nhau. Sau đó cả hai hẹn hò tốn biết bao nhiêu là giấy mực của báo giới. Uyên-nữ chính- một cô nàng đang bị đóng hóa đơn tiền điện nước, tiền nhà… đè lên đầu. Một hôm cô thấy thông tin tuyển dụng tìm người hướng dẫn nấu ăn với mức lương béo bỡ dù nghi ngờ là lừa đảo nhưng cô vẫn quyết định liên hệ thử. Khi nhận việc thì cô nhận ra chủ của cô là con nhỏ Ngọc cao kều ngày xưa, xấu tính bị cả lớp tẩy chay. Bỏ qua ông đầu bếp nổi tiếng Ngọc đã chọn Uyên, bạn nghĩ vì tình bạn cấp ba sao? Không hề, chỉ vì ngày xưa Uyên được con trai đeo bám, học giỏi, mà Ngọc không được ai thích, bây giờ cô ta chỉ muốn làm trung tâm của sự phục vụ, tận hưởng cảm giác là bà hoàng. Đằng sau một mối tình đẹp như mộng là những âm mưu được che dấu bởi sự diễn xuất phi thường xuất sắc của Ngọc.  Truyện này khúc đầu nữ chính bị hãm hại, hiểu lầm tơi tả luôn, thái độ của nam chính cũng đáng ghét nữa nhưng chừng sau anh thương nữ chính lắm. Truyện rất hay và cảm động, ngôn ngữ cũng khá gần gũi đọc xong ghiền luôn, mình không muốn dừng lại luôn ấy. Từ ngữ của Lan Rùa cũng như các bộ truyện Việt Nam khác tuy không được trau chuốt hoa mĩ như ngôn tình Trung Quốc nhưng rất dễ đi vào lòng người, vừa tự nhiên vừa bình dị. Truyện của Lan Rùa hầu như bộ nào cũng hay giúp nhiều bạn xóa bỏ định kiến truyện Việt Nam. Với mình thì tác giả này là một trong những tác giả truyện Việt hay nhất mà mình từng đọc. Nếu bạn để ý thì bộ nào của Lan Rùa cũng thuộc truyện hot nằm hàng Top cả. Còn chần chừ gì mà bạn không kiểm chứng ngay xem bộ này có hay đúng như lời đồn không nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Hãy đọc ngay “Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?” để xem lời mình nói có sai không nha. Khuyến cáo bạn nào đang ôn thi thì không nên đọc vì bạn sẽ bị cuốn theo mạch chuyện mà không thể ngừng được cho tới khi nó kết thúc đâu. Ngoài bộ này bạn có thể thử đọc bộ “Đại thiếu gia, em lạy cậụ” hoặc “Tiểu hồ ly và Quốc Vương” của cùng tác giả cũng khá hay và lôi cuốn đó. *** “Kits……….” Tiếng xe phanh gấp một cách đột ngột. Minh làu bàu: “Mẹ kiếp, chưa sáng đã gặp phải con điên…” Trước mắt anh là một con bé cùng với chiếc xe đạp xanh lá cây, nó run rẩy. Bực hết cả mình, Minh liếc qua con bé, ngao ngán nhìn chiếc quần bò cũ và đôi dép tổ ong. Anh ngó đầu qua cửa kính ô tô, quát: “Đ.. cụ mày đi đứng thế à?” Nó chả nói gì, phóng xe đi thẳng. “Đồ điếc”. Minh quát vọng theo, nhưng chuyện đó cũng chả để lâu trong đầu anh được, lòng anh còn đang mơn man nghĩ về Ngọc – cô chân dài mà thằng bạn sẽ giới thiệu cho anh, Ngọc mới chỉ vào nghề được 3 năm nhưng cô đã là một trong những siêu mẫu đắt giá của nền công nghiệp giải trí nước nhà. Sau những tháng ngày theo dõi “em” trên tạp chí, tivi, chỉ tưởng tượng được gặp và nói chuyện với Ngọc thôi đã làm anh thèm chảy nước dãi. Lòng hồi hộp khôn nguôi, anh nhấn ga tăng tốc; ánh nắng bình minh sao mà chói chang tới thế!!! Chuông điện thoại reo, giọng đầu dây bên kia nheo nhéo: - “Mày làm gì mà lâu thế?” - Vẫn đang ở chỗ chị Hoa. - “Gớm, lại làm đầu à, em lạy chị, chị xinh lắm rồi, chị vác cái xác qua đây cho em nhờ?” - Chờ chị tý nhé cu!!! “Gớm, đại gia à, con gia thế khủng à? Chị đây không thèm nhé, chị đây 3 năm chưa từng cặp qua anh đại gia nào chắc?” Ngọc nghĩ ngán ngẩm, cô chả muốn đến buổi hẹn này tý nào, nhưng mà, khổ nỗi đang vướng “xì căng đan” cướp chồng; cái lão già chết tiệt, dám bảo với cô là đã ly hôn, thế nên, là phải đi quen anh này, cho dư luận im miệng. 9h30 sáng. Ngọc yểu điệu bước vào Royal Café, tiếng nhạc nhẹ, trầm bổng và lãng mạn vang lên, một vài người nhận ra cô siêu mẫu, họ ngước nhìn. Ngọc thích quán này vì nó toàn chỉ chứa khách Vip, họ lịch sự chứ không như lũ ruồi nhặng bám đuôi xin chữ kí ở những chỗ khác. Hoàng giơ tay nhẹ vẫy Ngọc, nàng tháo chiếc kính đen kiêu kì, nhẹ nhàng tiến tới, đúng những bước đi của siêu mẫu. Bỗng cô khựng lại, tự nhiên tim hơi run và má đỏ ửng khi nghe Hoàng giới thiệu: ” Đây là Minh”. Cô cứ nghĩ suốt buổi cô sẽ phải trả vờ, lôi hết khả năng diễn xuất tệ hại của mình ra để làm đối phương tin cô thích hắn, rồi dần dần tạo ra một màn kịch che mắt toàn dân, ai dè…Minh to cao, vạm vỡ và điển trai một cách chết người. Ở anh có một nét đẹp nam tính cuốn hút, gương mặt góc cạnh. Anh nói chuyện rất có duyên, không quá lịch sự, giả tạo, thỉnh thoảng có văng vài từ bậy, nhưng mà không sao hết, Ngọc “chết mê” anh mất rồi… Mời các bạn đón đọc Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin? của tác giả Lan Rùa.