Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Boss, Hạnh Vận Lai Tập

Văn án: Một người bị quỷ khí quấn thân chính là người cực kỳ xui xẻo. Chính là kiểu người dân gian hay gọi là kẻ uống nước cũng mắc nghẹn đó. Trùm xui xẻo chính là như vậy, phút trước vừa ra khỏi nhà, giây sau tai họa đã ập đến, ngàn lần vạn lần đều như vậy. Một người có số mệnh xui xẻo đến thế, cuối cùng lại gặp một người có số may mắn đến nghịch thiên, bọn họ như bị hút vào nhau trên quỹ tích duyên phận, vướng vào đủ thứ rắc rối dở khóc dở cười, nhưng qua đó lại khiến cho mọi người cảm thấy thật sự rất đáng yêu. *Quỷ khí chính là luồng khí mà con người lưu lại sau khi chết đi, ác tâm ác tính cũng sẽ tụ thành quỷ khí, hận thù ngưng kết lại thành quỷ khí, những đồ vật bị quỷ khí bám vào sẽ mang tới vận rủi khôn  cùng (Trích giải thích trong truyện). Nói tóm gọn lại là bạn công cứ xui xẻo không thôi đó! … Tuyết Nguyên U Linh không phải là cái tên xa lạ trong làng tiểu thuyết đam mỹ, văn phong chị này luôn có một chút linh dị thần quái đan xen vào thiên văn hài hước khiến cho bạn đọc có một trải nghiệm thực thú vị. Boss, vận hạnh lai tập cũng chính là thiên văn như vậy, vừa hài hước lại vừa khiến người đọc cảm thấy trầm trọng. Hai không khí này sẽ khiến câu chuyện càng thêm đáng đọc hơn nữa. Trong truyện này, bạn công là một người cực kỳ xui xẻo, làm chuyện gì cũng gặp rắc rối, kể cả khi là một thương nhân thành công, một ông chủ thì bạn ấy cũng chính là ông chủ xui rủi nhất mọi thời đại. Bạn thụ trong truyện này lại là một trùm may mắn, có lẽ chính là loại khác dấu thì hút nhau, may mắn gặp xui xẻo chính là loại bù trừ mà mọi người thích nhất. Sự xuất hiện của bạn thụ trong đời bạn công đúng là khiến bạn công giải trừ bớt xui xẻo, mà bạn ấy cũng đồng thời khiến bạn công quyến luyến không thôi, cứ thế là một thiên văn ngọt ngào hỗ sủng đã ra đời rồi. *** Review RinBaBa: Ài… tui nói là tui thích tổng tài lạnh lùng nhưng sủng thụ tới trời rồi đúng không? Nhưng nếu là một boss xui xẻo tột cùng đi sủng thụ thì đó không biết là nên vui hay nên buồn đây. Tui xì-bôi tro trét trấu chút nội dung để các chế nắm nha. Tề Dịch là siêu cấp vô địch may mắn. Dòng họ của Tề Dịch luôn luôn may mắn nhưng đều không thể sống qua khỏi 35 tuổi. Giảm đi tuổi thọ là cái giá cho sự may mắn và cả đời không cần lo nghĩ tới việc xui xẻo. Tốt đấy! Còn Ân Thứ, một cục nợ xui xẻo, trùm xui xẻo và vô địch xui xẻo. Nhưng vì sống trong gia tộc Ân – một gia tộc có phúc khí mạnh mẽ, mà quỷ khí không thể ăn mòn và làm Ân Thứ chết được. Tuy nhiên, anh lại xui xẻo triền miên, làm gì cũng có thể xảy ra chuyện. Cái gì khác nhau thì thường hút nhau mạnh mẽ. Tề Dịch ngoài sự may mắn của mình thì còn có khả năng nhìn thấy quỷ khí và lần đầu tiên cậu gặp Ân Thứ, quỷ khí trên người anh đã khiến cậu chú ý. Tề Dịch đến với Ân Thứ mục đích là dùng sự may mắn của mình để áp chế quỷ khí của anh. Quỷ khí của Ân Thứ ngoài gây xui xẻo cho chính bản thân anh thì còn cho những người xung quanh (trừ người của Ân gia và Tề Dịch). Cho nên “Ta không vào địa ngục thì ai vào”, vậy là Tề Dịch nhảy vào hố lửa và ở bên cạnh Ân Thứ. Nhưng cậu là một người có thần kinh khá thô. Ân Thứ và những người đàn ông khác xuất hiện trong truyện này đều yêu mến cậu, còn cậu thì hầu như không nhận ra, cho đến khi bị Ân Thứ cưỡng hôn. Vì sự may mắn của mình mà tình yêu của Tề Dịch hoàn toàn không gặp trở ngại gì. Nếu có trở ngại thì cái kẻ bị Ân Thứ phóng thù địch cũng vận phải xui xẻo mà từ bỏ ý định chen ngang. Hô hô… Yêu nhầm một con sâu xui xẻo nên nếu được sủng thì là một cực hình đấy. Đối với Ân Thứ, Tề Dịch là bạn đời. Và cả đời này, anh công nhận mình có 2 điều may mắn: một là người Ân gia, hai là gặp được Tề Dịch. Gần 30 năm, anh làm gì cũng khó khăn, làm gì cũng gặp chuyện… đến khi gặp Tề Dịch, anh đã có cơ hội sống như một người bình thường. Tui đặc biệt thích phân khúc cả hai đi du lịch cùng nhau. Khi Tề Dịch đưa tay dắt Ân Thứ qua cây cầu treo thì Ân Thứ như bật khóc. Đối với anh, bàn tay ấy vừa ấm áp vừa là chìa khóa giải thoát mình khỏi ngục tù quỷ khí. Đây là một bộ truyện hay, nhưng mà bản edit thì khá í ẹ. Sạn và QT nhiều nên đọc sẽ khó chịu đấy nhé. Truyện 84 chương, nội dung đủ thú vị để mấy chế đu theo. Truyện này kết HE. Nếu không HE thì hơi vô duyên, vì tác giả đã buff thụ lên tới trời rồi, không thể nào cho ẻm knock out được. *** Tề Dịch là một người trẻ tuổi bình thường có một căn nhà trọ nhỏ hai phòng, không có công việc chính thức, thích làm thêm ở khắp nơi. Điều duy nhất cậu khác với mọi người chính là, ánh mắt cậu có thể nhìn thấy quỷ khí. Quỷ khí là thứ lưu lại sau khi người ta chết đi, do ác niệm hay thù hận của con người mà thành, đồ vật khi bị quỷ khí bám vào sẽ mang tới điềm xui rủi… Người có quỷ khí, một là tâm thuật bất chính, từng gieo hận thù, hoặc là xúi quẩy không ngừng, làm việc gì cũng không thuận. Tề Dịch cùng tổ tông của cậu đều có thể chất đặc biệt có thể hóa giải quỷ khí, cả đời bình an, vô tai vô nan, nhưng người của gia tộc bọn họ lại không có ai sống quá ba mươi lăm tuổi. Cái này chính là vận cực tất suy, trên đời này bất cứ thứ gì cũng có cái giá của nó. Tề Dịch không biết mẹ mình là ai, năm cha hai mươi tuổi thì có cậu, lúc cậu mười hai tuổi thì cha qua đời, sau đó cậu được thầy nhận nuôi, thẳng đến khi trưởng thành, thầy mới từ chức dọn ra nước ngoài, đoạn tụ với con cháu, an hưởng tuổi già. Vốn ông cũng muốn dẫn Tề Dịch đi cùng, bất quá cậu lại không đồng ý, chính là hứa sẽ định kỳ bay qua nước ngoài thăm ông. Tề Dịch không học đại học mà lựa chọn ra đời sớm. Cậu biết mình sống không lâu, vì thế mỗi ngày đều sống thực sự nghiêm túc, không ngừng nếm trải những điều mới lạ, hưởng thụ cảm giác vui sướng cùng thành tựu khi học hỏi cùng tăng trưởng các kỹ năng của bản thân. Thành thị phồn hoa, xa hoa trụy lạc, quỷ khí cũng có đủ loại kỳ quái. Rất nhiều người quần áo sang trọng, sự nghiệp thành công nhưng lại có quỷ khí quấn thân, oán hận chất chứa. Tề Dịch thấy nhiều, cũng tập thành thói quen. Trên đời có mấy ai có thể sống tự do tự tại như cậu? Lại có mấy ai sống mà không hề oán hận câu nào? Có oán khí thì dần dần sẽ tích tụ thành quỷ khí, mà có sát tâm thì sẽ gặp huyết tinh. Chỉ là có vài loại quỷ khí có thể nhạt đi, nhưng có loại càng ngày lại càng tích tụ nhiều. “Tốt lắm.” Tề Dịch cắm thêm vài thanh chocolate lớn, cười nói: “Toàn bộ phần hôm nay đã hoàn thành.” Chị Tô tựa vào quầy, nhìn chiếc bánh ngọt xinh đẹp ngon miệng trên bàn, thở dài: “Tiểu Dịch Dịch, sao em không chịu tới tiệm làm thợ chuyên trách bánh ngọt a?” “Như vầy không phải cũng rất tốt sao?” Đến tiệm Thải Hồng làm bánh ngọt là một trong những công việc làm thêm của Tề Dịch. Bánh ngọt do cậu làm rất được hoan nghênh, mỗi lần vừa xếp lên quầy liền bán sạch. Này cũng chính là nguyên nhân làm chị Tô đặc biệt than vãn như vậy, rõ ràng có tay nghề tốt, tiền lương được trả cũng không thấp, nhưng Tề Dịch lại không chịu. Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng chuông leng keng, một người đàn ông bước vào tiệm.   Mời các bạn đón đọc Boss, Hạnh Vận Lai Tập của tác giả Tuyết Nguyên U Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tôi Có Thể Nuốt Đầu Ngài Không Ạ? - Mộng Trung Đại Chuỳ
Nội dung câu chuyện vô cùng đơn giản xoay quanh về một con bồ nông dính trúng đầu của một con người. *** “Tôi có thể nuốt đầu của ngài không ạ?” có nội dung khá lạ và rất đáng yêu. Tiểu Đề Hồ ngoan vô cùng luôn, đọc mà trái tim tan chảy vì độ moe của Tiểu Đề Hồ. T_T  Vì Đề Hồ là bồ nông út trong nhà, được anh chị bao bọc, lại chưa từng ở chung với con người bao giờ, nên Cảnh Minh nói gì em đều nghe theo hết. :vThậm chí lúc tới kì phát dục của mình em còn hổng biết mình bị làm sao, phải gọi điện cho anh trai cầu cứu. Anh trai của Đề Hồ là Đề Bảo, cũng là bồ nông tinh, đã sớm có “mùa xuân” của riêng mình; vô cùng thương em vì thấu hiểu “nỗi đau” kẻ nằm dưới, vậy là Đề Bảo cực kì hi vọng rằng, Đề Hồ sẽ nằm trên Cảnh Minh. Nhưng đáng buồn là điều đó không xảy ra. :v Đề Bảo là một người anh vô cùng trách nhiệm, khi Đề Hồ phát dục, ảnh tìm mọi cách để Cảnh Minh và Đề Hồ “gạo nấu thành cơm”, còn xách cả va - li sang nhà Cảnh Minh để tiện chăm sóc Đề Hồ, truyền tải kinh nghiệm trải qua kì phát dục cho Đề Hồ… Tuy quan tâm là vậy, nhưng Đề Bảo vẫn vô cùng khinh bỉ cái sự lãng mạn dở hơi của Cảnh Minh và Đề Hồ. Khi thấy hai người hạnh phúc cùng nhau chạy dưới cơn mưa để rồi về nhà phát sốt cả lượt, Đề Bảo nghĩ: “Đúng là một ngày muôn màu muôn vẻ của bọn ocschos.” Mình cảm thấy các nhân vật trong “Tôi có thể nuốt đầu của ngài không ạ?” cứ ngây thơ sao sao ấy (ngoại trừ tiểu công của Đề Bảo). Đề Hồ ngốc kiểu ngoan ngoãn lễ phép, Cảnh Minh lại ngốc kiểu thiếu niên mới bước vào trường đời chưa biết tình là gì :v Đọc truyện hài hước mà thoải mái lắm, còn được chia thành từng phân đoạn nhỏ nữa, nên khi đọc không có cảm giác bị mệt.  Cảnh Minh lúc đầu coi Đề Hồ là thú cưng mà cưng nựng (vì dẫu sao ẻm cũng xuất hiện trước mặt ảnh với bộ dạng bồ nông mà), nhưng sau đó “lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy”, tình cảm kì lạ nảy sinh, khiến chàng tác gia truyện sếc am hiểu 666 tư thế Cảnh Minh liên tục tưởng tượng ra cảnh Đề Hồ trần truồng, tưởng tượng ra cảnh Đề Hồ ở trên giường… Mọi chuyện bắt đầu bằng một câu “Xin chào ngài, Mr. Con Người tôn kính, tui có thể nuốt đầu ngài vào miệng không ạ?” của Đề Hồ, mà mở ra một mùa xuân vô hạn cho cả Đề Hồ và Cảnh Minh. Tóm lại, nếu bạn là người ưa truyện ngọt sủng và hài hước, hãy nhảy hố “Tôi có thê nuốt đầu của ngài không ạ?” đi thôi. ^^ Mời các bạn đón đọc Tôi Có Thể Nuốt Đầu Ngài Không Ạ? của tác giả Mộng Trung Đại Chuỳ.
Bình Hoa - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Đằng sau cái vẻ ngoài hoa lệ đến choáng ngợp của giới giải trí này, lại chỉ toàn là chông gai và cạm bẫy. Những cạm bẫy xấu xa và bẩn thỉu ấy sẵn sàng bóp nghẹt những nghệ sĩ non trẻ, ngây thơ, lại không có vai vế, không người chở che như Cố Ngôn. Bởi vậy, Cố Ngôn đã lựa chọn con đường thực tế nhất - chấp nhận sự giúp đỡ của ông chủ Tần Trí Viễn, làm một bình hoa ngoan ngoãn biết nghe lời. Cười lúc nên cười, nói lúc nên nói, và giả ngốc giả đần lúc cần thiết.  Dù là đối phó với dư luận, hay với những lời đường mật nửa thật nửa giả của đàn ông. Bình hoa vô tâm, kim chủ vô tình, tiền trao cháo múc. Cố Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, vẽ nên một nụ cười hoàn hảo. Cả đời này cậu chỉ diễn tốt một vở kịch duy nhất. Đó là giả bộ không yêu người ấy. *** Khốn Ỷ Nguy Lâu là một tác giả tôi rất thích. Lối hành văn gọn gàng, thong dong, song ẩn dưới tầng tầng lớp lớp câu từ, có khi là sóng gió, có khi là đau đớn xé lòng, cũng có khí, là dịu dàng ấm áp. Cố Ngôn có thể vì Tần Trí Viễn mà rào trước đón sau, cùng anh chơi một ván cờ cược lấy tình yêu. Nhưng khi phát hiện ra anh chưa buông bỏ được người cũ, cậu lại kiên quyết ra đi. Đây là một điểm tôi rất thích ở Cố Ngôn. Cậu không yếu đuối, mà rất quyết đoán, mạnh mẽ.  Cố Ngôn bị gọi là bình hoa, là loại diễn viên phải lên giường cùng kim chủ mới có thể sống được. Thế nhưng tôi lại cảm thấy, trong câu chuyện này, Cố Ngôn là người duy nhất kiểm soát được cuộc sống và mong muốn của mình. Về Tần Trí Viễn. Anh là một người tốt. Anh dịu dàng và quan tâm Cố Ngôn, đối với cậu tốt lắm. Không thể trách anh chuyện có người trong lòng, vì dù sao đó cũng là tình cảm thuộc về cá nhân. Nghe ở phía trên thì chắc sẽ có người cảm thấy Tần Trí Viễn hơi “tra” nhỉ? Thực ra không phải. Nếu như tra đến vậy, anh đã không run rẩy khi nghe thấy thương thế của Cố Ngôn, cũng không cứng rắn theo đuổi cậu lại từ đầu. Cậu luôn ở bên anh khi anh cảm thấy mệt mỏi, anh lại có những năm tháng đẹp nhất của cậu. Cậu là người dạy anh cách chấp nhận và buông bỏ, đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ tiếc rằng, Tần Trí Viễn nhận ra hơi muộn, nên khi anh thực sự muốn cùng Cố Ngôn nói chuyện trăm năm, cậu đã dứt áo ra đi rồi. Tần Trí Viễn rốt cuộc nhận ra, anh yêu Cố Ngôn biết mấy. Vì thế anh bèn trút bỏ thân phận kim chủ, trở về là một chàng trai bình thường, đuổi theo tình yêu khiến mình say đắm. “Bình hoa” là một truyện hay, nhưng cách viết kết của Khốn Ỷ Nguy Lâu vẫn thế, kiểu úp mở phần cuối khiến độc giả không biết đâu mà lần. Rõ ràng hai người đã về bên nhau, nhưng phần cuối lại hé lộ những sóng gió (và có thể là bi kịch nữa) có thể phát sinh trong tương lai. Cơ mà bỏ qua tất cả những điều đó, nếu bạn thích cường thụ và ngược luyến thì không nên bỏ qua “Bình hoa” đâu ạ. ^^   Mời các bạn đón đọc Bình Hoa của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.
Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần - Hoa Ngộ Nha
Miếng bánh ngon vô phương chống đỡ. Miếng bánh ngọt siêu cấp đáng yêu!! Đặc biệt dễ thươnggggg! Vườn đào ngâm trăng: Một bộ điềm văn nhỏ rất dễ đọc trước khi đi ngủ. Tiểu thiếu gia vừa mềm mại vừa đáng yêu cực kì. Công là ma thần, thụ khi còn nhỏ đã kí khế ước với công. Trong những năm tháng tiểu thiếu gia còn sống, ma thần sẽ quay lại nơi y thuộc về. *** Ma thần, Ma hậu tân hôn năm thứ tư, Nhân gian và Ma giới lần đầu tiên chính thức tương giao trên mặt ý nghĩa, tam công chúa điện hạ xin phép được đến Ma giới tu hành đã được phê chuẩn. Sau lần đó Tam công chúa liền an cư lạc nghiệp ở Ma giới, thỉnh thoảng mới trở lại thăm người thân, tránh được việc tranh giành hoàng quyền. Tam công chúa đến Ma giới được 1 tháng thì cũng cử hành hôn lễ, không phải thành thân với thanh niên Ma giới nào khác mà là thú nữ tử đã cùng nàng tiến vào Ma giới, A Lan. Ma thần, Ma hậu đều tới tham dự. Bởi vì Ma hậu và tân nương cửu biệt gặp lại, có quá nhiều lời muốn nói, trực tiếp ném một tân nương khác và Ma thần hai mặt nhìn nhau ra sau đầu, hai người tay trong tay đi ăn quà vặt, chuyện tiếp theo là gì thì sau này hãy nói…   Mời các bạn đón đọc Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần của tác giả Hoa Ngộ Nha.
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.