Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tâm Nhận - Xuân Phong Lựu Hoả

 Hứa Nhận sinh ra và lớn lên tại một vùng quê hẻo lánh dưới chân núi Nga Mi. Bố ruột đã vứt bỏ hai mẹ con anh để lấy một người phụ nữ giàu có, đổi lấy tiền đồ rộng mở. Tất cả nỗi căm hận và tình yêu của mẹ dồn hết lên anh. Tên anh là Nhận, con dao cắm trong lòng bà. Vừa đau, lại vừa không thể rút bỏ. Để kiếm sống, bà chấp nhận làm "gái", nhưng cái nghề đó đã mang đến cho bà căn bệnh thế kỉ, AIDS. Hứa Nhận, từ một thiếu niên mười mấy tuổi chỉ biết học giỏi, đánh nhau càng giỏi, bỗng chốc bắt buộc phải trưởng thành chỉ trong một đêm. Dưới chân Phật, người thanh niên đó ngày ấy đã nghĩ gì: Trách móc, nguyền rủa số phận, nỗ lực chống lại, hay đơn giản là cầu nguyện? Thành kính cầu nguyện cho mẹ khỏi bệnh?! Hứa Nhận nghỉ học, đi làm đủ nghề, miễn là kiếm được tiền chữa bệnh cho mẹ: hướng dẫn viên du lịch, bán rượu, hầu hạ các quý bà quý cô nhiều tiền vui vẻ (trừ việc lên giường). Đến bước cuối cùng, cạn kiệt hi vọng, anh thậm chí chấp nhận đi vay lãi suất cao. Nhưng mọi nỗ lực ấy đều không thể giữ mẹ, người thân duy nhất của anh ở lại nơi trần gian. Bà vẫn bỏ anh mà chết. Hứa Nhận mất mẹ, đồng thời gánh thêm món nợ khổng lồ từ bọn cho vay nặng lãi. Vất vả trốn khỏi đầm lầy hang hổ của chúng, lũ ác ôn tàn bạo đến mức chặt tay chặt chân người cho vay rồi vứt ra đường làm ăn xin, tứ cố vô thân, hết cách, Hứa Nhận đành tìm đến người bố ruột, uy hiếp ông cho cậu một chỗ trú chân và đi học lại. Không dám cho vợ biết, người đàn ông hèn nhát đó bắt Hứa Nhận phải giữ kín thân phận, bù lại là gửi gắm cậu cho người bạn làm ăn thân thiết, Trình Chính Niên nuôi nấng. Vậy là, Hứa Nhận bước chân vào cửa hào môn Trình gia, bắt đầu kiếp sống ăn nhờ ở đậu, nhìn sắc mặt người khác để sống. Tại đây, cậu gặp lại Trình Trì.  Trình Trì, thiên kim tiểu thư 17 tuổi bị điếc bẩm sinh, khuyết tật lại thêm mẹ mất sớm cha không biết quản khiến cô lớn lên ngỗ nghịch ngang tàng, là một chị đại tiêu tiền như rác, học hành chểnh mảng, thú vui lớn nhất là đua xe. Trong một lần lên núi Nga Mi du lịch, cô gặp gỡ và đụng độ với hướng dẫn viên du lịch Hứa, chính là nam chính Hứa Nhận của chúng ta. Ngay lần gặp đầu, cô thách thức anh bằng sự liều mạng của mình, nhưng anh đã chứng minh cho cô thấy: anh còn có thể bán mạng hơn cô. Cô ghét bỏ anh, nhưng từ khi biết hoàn cảnh của anh, lại vô tri vô giác chú ý đến anh, người thanh niên có hoàn cảnh khác biệt một trời một vực với cô, bề ngoài trưởng thành, bên trong âm trầm, phúc hắc nhưng lại ấm áp. Từ khinh thường đến thương cảm. Từ thương cảm đến rung động lúc nào chẳng hay. Nhưng cũng mới chỉ đến thế. Họ vẫn là hai đường thẳng song song vô tình giao nhau rồi lại tách ra. Cho đến mấy tháng sau, lần nữa gặp lại, trời quang nổi sấm sét, anh bỗng đến sống cùng nhà cô, thân phận mập mờ không rõ, còn hại cô lầm tưởng là con riêng của ba, khiến những ngày đầu cô hận anh, ghét anh, tìm cách ngáng đường anh, nhưng lại cũng không ngừng được càng không lý giải được mà âm thầm giúp đỡ anh.  Hứa Nhận rất khổ. Con người sống ở trên đời, có ai mà không muốn ngẩng cao đầu mà sống. Một Hứa Nhận tối tăm nội liễm, kiên cường bất khuất trên núi Nga Mi ngày đó, để tồn tại, lại trở nên ngấm ngầm chịu đựng nơi nhà người, căn nhà với toàn những kẻ tâm lý bất thường: Trình Cảnh Niên bận bịu công việc, đi sớm về muộn không quản, bà vợ kế trẻ âm u thần kinh bất định, cô em gái nhỏ bạch liên hoa bệnh hoạn, ông anh trai biến thái tàn ác. Trong số đó, một Trình Trì tuy ngỗ nghịch nhưng ít ra còn có tình người nhất. Dù ghét bỏ anh nhưng cô vẫn quan tâm, vẫn bảo vệ, vẫn đối xử dịu dàng với anh. Có lẽ, cô chính là thiên sứ cứu rỗi, là ánh sáng ấm áp nhất sưởi ấm cõi lòng Hứa Nhận trong những tháng ngày lạc lõng bơ vơ ấy. Rồi, khi Trình Trì biết được giữa họ không hề có quan hệ máu mủ, thì tình cảm giữa hai người tới như nước lũ dâng, bất chấp tất cả, bùng nổ, chẳng thể ngăn cản. Nhưng Trình Chính Niên, vị thương gia lõi đời đã mau chóng phát hiện được. Con gái bảo bối trong lòng bàn tay ông sao có thể giao cho một kẻ nghèo khó hai bàn tay trắng. Ông cho Hứa Nhận hai sự lựa chọn: Một, mang theo Trình Trì ra đi, Trình Trì sẽ không còn là con gái ông nữa, mất tất cả quyền lợi. Hai, một mình ra đi, Trình Trì ở lại, vẫn làm tiểu thư con nhà phú nhị đại của cô. Hứa Nhận chọn ra đi một mình. Đây, thật ra, mới là phần ngược đầu tiên của truyện. Cũng là phần ngược ít đau đớn nhất.  Phải, "Tâm nhận" là một câu chuyện ngược. Đúng ra thì, nó rất ngọt rất sủng. Trình Trì vô cùng vô cùng yêu Hứa Nhận, anh đã trở thành tín ngưỡng của cô. Mà Hứa Nhận yêu Trình Trì đến tận xương tủy, khắc sâu cô vào sinh mệnh của anh. Họ là số một, duy nhất, tất cả của nhau. Khi họ ở bên nhau, giống như tất cả những gì ngọt ngào hạnh phúc nhất trên thế gian đang bày ra cho mọi người chiêm ngưỡng. Tình yêu tràn đầy trong đôi mắt và hành động của họ. Nhưng để đến được với nhau, những thực tế nghiệt ngã cuộc sống, những ân ân oán oán, quả báo luân hồi tựa như những cơn gió khắc nghiệt của mùa đông từng hồi kéo đến, làm khổ họ, vùi dập họ, bắt họ trải qua những nỗi đau tưởng như không thể chịu đựng, không thể vượt qua nổi. Thế nhưng, một lần nữa, reviewer phải cảm khái: Cuộc đời này cần những chuyện tình như vậy. Bởi qua đó, ta mới lại thấy như mình đang sống chứ không phải chỉ là tồn tại, mới lại thấy trái tim mình đập những nhịp thổn thức, vì vị mặn của nước mắt chân thật hơn ngàn lần so với vị ngọt ở trong tim.  Hứa Nhận có lẽ là một trong những nam chính ngôn tình có số phận đáng thương nhất mà mình từng biết. Thông thường, những nam chính khác chỉ phải trải qua một giai đoạn vất vả khổ sở trong cuộc đời. Nhưng Hứa Nhận thì khác, cuộc đời anh là một chuỗi quá trình nỗ lực hết sức chống lại số phận, hết lần này đến lần khác, anh đấu tranh thoát nghèo để có thể mang lại cuộc sống đầy đủ cho người con gái anh yêu, để đến gần hơn với cô, rút ngắn khoảng cách giữa họ, nhưng cứ mỗi lần tưởng rằng bản thân đã với được mục tiêu, nắm bắt được hạnh phúc, thì lại bị giáng cho một đòn, dìm anh xuống lại cái đáy vực mà anh vẫn cố ngoi lên... Có lúc đọc, mình rất ghét Hứa Nhận, cũng oán trách anh tại sao lại khiến cho Trình Trì phải đau khổ đến thế. Nhưng khi hiểu được suy nghĩ của anh, khổ tâm của anh, thì mình lại chỉ thấy thương anh hơn mà thôi. Một Hứa Nhận dịu dàng lại tàn nhẫn, kiêu ngạo lại tự ti, kiên cường lại nhạy cảm, mạnh mẽ mà cũng yếu đuối, anh là một nam chính rất không hoàn hảo, thậm chí một nửa của hoàn hảo cũng không phải. Anh không một tay che trời, không thể làm chủ vận mệnh, bị số phận giày xéo. Nhưng chính vì thế, anh lại rất chân thật, chân thật đến xót xa, chân thật đến khiến trái tim cứng rắn của chúng ta phải tan chảy vì cảm động, thương mến. Giống như Trình Trì vẫn luôn thương anh vậy. Tất cả những may mắn của Hứa Nhận trong số kiếp này, có lẽ đều tụ hội ở tình yêu mà Trình Trì dành cho anh.  Mình nghĩ rằng, có lẽ hiếm có phụ nữ nào có thể yêu một người đàn ông, bao dung, thấu hiểu và thương người đàn ông đó như cái cách mà Trình Trì đã yêu, đã thương Hứa Nhận. Trình Trì thương Hứa Nhận, xót Hứa Nhận, lo cho Hứa Nhận hơn cả bản thân anh, mượn lời mà Catherine đã nói thì là: "Những cơ cực lớn của em trong thế gian này là những cơ cực của Heathcliff, em đã theo dõi và cảm thấy từng nỗi cơ cực ấy từ đâu, lẽ sống lớn của em là bản thân anh ấy."*** Có thể nói, trong câu chuyện này thì thứ khiến mình cảm động nhất, đau đáu nhất trong rất nhiều những điều khiến mình cảm động chính là ở tình cảm và những điều mà Trình Trì đã làm, đã thay đổi vì Hứa Nhận. Bởi vì yêu một người rất dễ, nhưng thay đổi bản thân vì một người là việc mà ít ai làm được, mà Trình Trì, đã làm được. Một người con gái như vậy, có thể dốc hết sức lực vì tình yêu, không so đo, không tính toán. Ai nói Trình Trì lụy tình chứ, với mình, cô quá mức dũng cảm, dũng cảm hơn bất kể ai. Bởi mấy ai có thể sống như cô, vì yêu mà chấp nhận như con thiêu thân, không màng nguy hiểm, không sợ bị thiêu rụi, lao mình vào ánh sáng?!  "Tâm nhận" có lẽ sẽ không phải là một câu chuyện khiến bạn rung động vì nam chính quá mức tuyệt vời, hay nữ chính đặc biệt ấn tượng, mạnh mẽ, cá tính, cầm lên được bỏ xuống được; nhưng mình tin chắc rằng, tình yêu giữa Hứa Nhận và Trình Trì sẽ khiến bạn cảm động, chạm đến trái tim bạn. Người này là thuốc độc chí mạng với người kia, nhưng lại cũng chính là giải dược duy nhất. Nếu tình yêu của Trình Trì lúc nào cũng thể hiện rõ rệt ở cái cách cô cưng chiều, bảo bọc, để ý từng cảm nhận của Hứa Nhận, thì tình yêu của Hứa Nhận tựa như những tảng đá vĩnh cửu bên dưới, một nguồn vui chẳng mấy biểu lộ nhưng cần thiết ****, bạn ít thấy nó nhưng nó luôn ở đó, mãi ở đó, vững chãi, bất biến, trường tồn với thời gian, với dòng chảy của cuộc sống. Nỗ lực vì cô, buông bỏ vì cô, mà hãm hại người, giết người vì cô, Hứa Nhận anh đều có thể làm được. "Sống không sợ, chết không sợ, không nghĩ tới Hứa tổng anh lại sợ một cô gái. ... Ừ, tôi sợ cô ấy nhất. Tôi sợ cô ấy khóc, lại sợ cô ấy không khóc. Tôi sợ cô ấy còn yêu tôi, lại sợ cô ấy...Không hề yêu tôi".***** Thật ra, phải nói rằng, đoạn đầu của Tâm Nhận không quá hấp dẫn, mình đã từng nghĩ, có lẽ nó cũng chỉ là một bộ truyện thanh xuân vườn trường bình thường như những bộ thanh xuân vườn trường nhan nhản gần đây. Một tiểu thư nhà giàu ngỗ nghịch và một anh chàng nhà nghèo sẽ nhanh chóng thoát nghèo, lột xác hoặc hiện nguyên hình thành hoàng tử rồi hai người sẽ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi. Nhưng không, càng đọc, mình càng nhận ra mình đã nhầm. Câu chuyện có quá nhiều bước ngoặt bất ngờ không đoán trước, những tình tiết khiến người ta cảm động ập đến như thủy triều, và rồi cứ từ từ, mình đã chìm đắm và trải lòng vào nó lúc nào chẳng hay. Mình bỗng hiểu ra vì sao mình lại thích đọc các cuốn truyện thực tế, nơi mà nam nữ chính có sự cách biệt vô cùng xa về thân phận xã hội, bởi có lẽ nhờ thế mình mới lại nhìn thấy sức mạnh bất diệt và bất bại của tình yêu, nơi mà hai nhân vật chính có thể cho mình cảm nhận rõ rệt sự kiên định đến tột cùng của họ trong tình cảm. Vậy nên, trong vô vàn những cuốn truyện thanh xuân vườn trường gần đây, thì mình xin được tự tin đề cử "Tâm nhận". Hãy cảm nhận vị đắng, vị ngọt, vị mặn, vị cay của cuộc đời, cùng thứ tình cảm thấu trời xanh vượt lên số phận, qua đó, tiếp thêm niềm tin cho chúng ta vào tình yêu, để có dũng khí yêu và được yêu. Vì nếu không có tình yêu, cuộc sống này chẳng phải sẽ rất vô vị hay sao?! *** Trên xe taxi, Trình Trì hung hăng mắng chửi Dương Tĩnh một trận. Dương Tĩnh quay lại gọi điện thoại cho Hứa Nhận, Hứa Nhận đã ngồi vào xe taxi, phía sau còn có Lục Hành Thương lòng nóng như lửa đốt. “Hứa Nhận, tại sao lại chọc giận đại tiểu thư Trình thế?” Đầu bên kia điện thoại, Dương Tĩnh lớn tiếng: “Cơ hội tốt như thế, chính anh không biết quý trọng, đừng nói tôi không giúp anh.” “Không có việc gì.” Ánh mắt Hứa Nhận dịu dàng hơn rất nhiều, giọng trầm tĩnh: “Cô nhóc cáu kỉnh với tôi, trở về dỗ dành là được.” Cúp điện thoại, gương chiếu hậu, Lục Hành Thương đang quan sát Hứa Nhận. “Anh là bạn trai cô ấy?” “Không giống?” Tâm trạng Hứa Nhận rất tốt. Lục Hành Thương để lộ lúm đồng tiền: “Thảo nào.” “Cái gì?” “Cô ấy nói trước đây bạn trai làm vịt, sau đó khăng khăng một mực theo cô ấy, rồi hoàn lương, kỹ thuật rất tốt……” Sắc mặt Hứa Nhận tối sầm, Lục Hành Thương vội vàng dừng miệng: “Ý tôi là… Anh thật sự rất đẹp trai.” Hứa Nhận đột nhiên cảm thấy… Trình Trì tới đại học S, cuộc sống sau này của anh, nhất định sẽ có gió tanh mưa máu. ———- Trình Trì đến đại học báo danh trước, sau đó lấy chìa khóa phòng ngủ, tay không đi về phòng ngủ, trong phòng ngủ trống rỗng vắng vẻ. Cô tới trường sớm hơn nửa tháng, bạn cùng phòng chắc sẽ chờ đến khai giảng mới có thể đến đây, Trình Trì định sắp xếp đồ đạc của mình một chút, mới đột nhiên phát hiện, hình như không thấy hành lý của mình đâu. Thoáng hoang mang. Nhớ lại, cái vali nằm trên tay Hứa Nhận. Mẹ nó. Nhớ lại cảnh nhìn thấy Hứa Nhận hôm nay, tim Trình Trì lại đập thình thịch. Anh tới đón cô. Khóe miệng cô không nhịn được cong lên, nhưng nhớ đến năm ngoái anh kiên quyết rời đi như vậy, còn nói rất nhiều lời làm tổn thương người ta, những lời đó gần như lấy mạng cô, cô suy sụp cả kỳ nghỉ hè, lúc không say, chỉ cần nghĩ đến, từng câu từng chữ khoan đến tận xương. Cô liều mạng thích anh như vậy, tại sao anh có thể đúng lý hợp tình mà nói, ông trời công bằng chứ? Cô rất nhớ anh, nhưng cũng không có cách nào dễ dàng tha thứ cho anh. Trình Trì ngồi ngẩn người trên ghế nhỏ một lúc, sau đó nghe thấy mấy cô gái phòng bên cạnh hưng phấn hét to, vô cùng ồn ào, dưới tầng có vẻ cũng rất ầm ĩ. Trình Trì đi ra ban công, thò đầu nhìn xuống dưới, chỉ thấy Hứa Nhận đang đặt tay lên tay kéo vali màu đỏ của cô, bóng dáng cao lớn đứng thẳng tắp dưới tầng, cúi đầu nhìn điện thoại. Nữ sinh xung quanh không nhiều lắm, đa số sinh viên còn chưa đến trường. Nhưng anh đột ngột xuất hiện dưới ký túc xá nữ như vậy, vẫn dẫn tới xôn xao không nhỏ. Xung quanh có mấy em gái thoải mái quan sát anh, châu đầu ghé tai bàn tán. Có người biết anh, có người không biết. Không vì điều gì khác, chỉ vì anh đẹp trai. Đẹp trai đến mức người khác không rời mắt được. Mời các bạn đón đọc Tâm Nhận của tác giả Xuân Phong Lựu Hoả.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cookie Ngọt Ngào (Mặn Ngọt Bùi Đắng Cay)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cookie Ngọt Ngào PDF của tác giả Mặn Ngọt Bùi Đắng Cay nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Thế Giới Đêm (Kanade Minamino)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Thế Giới Đêm PDF của tác giả Kanade Minamino nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Ngoan Một Chút! (Mạt Trà Khúc Kỳ)
Khi một gia đình hoàng thất vốn hay hục hặc với nhau cùng xuyên đến thế kỷ 21… Phụ hoàng ăn bám, mẫu hậu mạnh mẽ, thái tử ca ca nổi loạn, quản gia ẻo lả… Về phần vị thái phó mà nàng thầm mến, không ngờ lại trở thành bạn cùng bàn với nàng. Chúc Yểu: “Thái phó, ta không biết làm đề này.” Thái phó: “Sau khi tan học thần sẽ phụ đạo thêm cho công chúa.” Tìm mua: Công Chúa Ngoan Một Chút! TiKi Lazada Shopee Sau này… Bạn học A: “Lạy hồn, hôm nay tui nhìn thấy nam thần Nguyên Trạch cột dây giày cho Chúc Yểu, vả lại còn trong tư thế quỳ một chân dưới đất đấy.” Bạn học B: “Không đời nào, nam thần Nguyên Trạch trước nay vốn lạnh lùng cao ngạo, đúng kiểu thanh niên nghiêm túc, thậm chí hoa khôi của trường ở ngay bên cạnh mà cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi.” Bạn học A: “Thiệt đó, nghe nói có người vô tình nhặt được điện thoại của nam thần, mấy người biết cậu ấy lưu tên Chúc Yểu là gì không? “Tiểu công chúa” đó, má ơi!” Cảnh báo cẩu lương cấp 100, đây là một câu chuyện ngọt sâu răng, ngọt truỵ tim, sủng vô địch thiên hạ, sẽ làm tan chảy quắn quéo trái tim thiếu nữ của chúng ta trong tích tắc. Tin tôi đi... khi trùm chăn đọc truyện này trong đêm khuya tôi đã phấn khích tới mức xé rách cả chăn???? Truyện nói về gia đình hoàng tộc bao gồm hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử và công chúa vì một tai nạn xảy ra ở triều đình mà xuyên không tới thời hiện đại. Cả gia đình vẫn tiếp tục sống trong thân xác cũ kèm theo mớ ký ức không bị đánh rơi của cả hai kiếp. Trớ trêu thay, vị hoàng hậu luôn khép mình ở hậu cung nay đã trở thành trụ cột của gia đình trong khi vị hoàng thượng anh minh xưa kia bây giờ lại là một kẻ ăn cơm mềm thực thụ. Chàng thái tử lêu lỏng đào hoa kiếp trước, kiếp này thì vẫn tiếp tục đào hoa lêu lỏng không hơn không kém, hắn lấy việc dùng mặt kiếm cơm như cha hắn làm mục tiêu phấn đấu cho tương lai. Vậy còn tiểu công chúa thì sao? Nữ chính của chúng ta đích thị là một mỹ nhân cổ trang, sau khi xuyên qua, các bạn học đều cảm thấy khí chất của cô nàng Chúc Yểu không có gì ngoài gia thế đã thay đổi hẳn. Nàng không còn nét tự ti, lầm lì, thui thủi một mình như xưa kia mà đã trở nên khoan thai, toả sáng hơn bất cứ ai, phong thái công chúa đương triều mà lị. Mọi người đều ngạc nhiên là vị hoa khôi này mới chuyển tới hay sao mà lại xuất hiện đột ngột trong trường thế nhỉ, à hoá ra là Chúc Yểu - cô nàng nhờ mẹ đầu tư cho trường một toà nhà mới được vào học đấy. Lần đầu đến trường, vì mang theo các hủ tục kiếp trước nên tiểu công chúa ngượng ngùng mặc váy ngắn đồng phục, nên nàng đã chọn mặc quần dài. Khi đến cổng trường cảm thấy thật khác biệt, nhưng nàng vẫn ung dung tự tại bước vào, và sau đó bị một anh sao đỏ réo tên vì quên phù hiệu. Sau khi ghi tên họ và lớp học vào sổ, nàng bước đi. ————————— “Thật là đẹp quá đi mất… Chẳng lẽ là học sinh mới chuyển đến?” Cậu ta nhìn chằm chằm vào cái tên trên cuốn sổ, lớp 12.9 khi nào thì có một học sinh xinh đẹp nhường này, sao cậu lại không hay biết nhỉ? Đang nghĩ ngợi, cuốn sổ trên tay bỗng bị ai đó giật mất. Cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn dáng người cao lớn trước mặt, mắt lập tức sáng rỡ. “Đúng rồi! Đội trưởng, chẳng phải cậu cũng học lớp đó sao?”Người kia không trả lời. Có điều đôi mắt lại nhìn chằm chặp vào cái tên trên cuốn sổ, sau đó dùng ngón tay cái đẩy nắp bút ra. Nắp bút rơi vào giữa hai trang giấy. Ngón tay thon dài cầm lấy cây bút lông màu đen. Xoẹt một tiếng, gạch cái tên trên đó đi. —————————— Sau khi Chúc Yểu ổn định chỗ ngồi, mới phát hiện ghế kế bên đã có chủ, ai là bạn cùng bàn của công chúa thế nhỉ. Các bạn đoán xem. À chưa đọc thì sao đoán được. Đó là nam chính của chúng ta. Không có gì ngạc nhiên phải không. Chàng là thái phó của thái tử, cháu trai độc nhất của tể tướng đương triều, thám hoa danh chấn kinh thành khi còn trẻ, người được dạy dỗ nghiêm khắc từ bé để lớn lên gánh vác thiên hạ. Chàng chính là giấc mơ của toàn bộ thiếu nữ kinh thành bao gồm cả tiểu công chúa đáng yêu của chúng ta. Hơ hơ hơ, thích nhé, được ngồi cạnh cờ rút cơ đấy. Kiếp trước chàng hơn nàng 7 tuổi, là áng mây xa không với tới, kiếp này hai người lại là bạn cùng bàn. Thật đáng mong chờ a. Truyện từ đầu tới cuối chỉ có sủng. Quá trình từ nhận người quen, giúp đỡ nhau trong học tập, ghen ghen, sờ sờ, ôm ôm rồi hôn hôn diễn ra nhanh chóng ở giai đoạn cao trung. Sau khi chính thức xác nhận quan hệ thì từ rải đường cát chuyển sang tưới đường phèn cho chị em nha. Tác giả đặc biệt thích cho nhiều cảnh hôn và miêu tả khá kích thích. Đọc mà nhốn nháo hết trơn hà. Anh chàng thái phó Nguyên Triệu mặt lạnh nghiêm cẩn mà người ngoài luôn kính nhi viễn chi, khi nhìn đến Chúc Yểu thì trong mắt chỉ có ôn nhu mà thôi. Dù sau kiếp trước cộng kiếp này thì chàng vẫn lớn hơn nàng nhiều lắm, trong mắt chàng thì tiểu công chúa vẫn là bé con, nên luôn cầm trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan. Thái phó lớn tuổi nhà ta ấy vậy mà tính chiếm hữu cực mạnh đấy nhá, thấy vệ tinh nào léng phéng bén mảng đến gần tiểu công chúa là xác định, nếu ánh mắt có thể giết người thì các anh chàng vệ tinh kia có thể chết cả trăm lần chứ đùa. Chúc Yểu thì mặc dù không phải là học bá, nhưng nàng rất dịu dàng, ngoan ngoãn, hiểu chuyện (mình luôn thích các nữ chính hiểu chuyện), thêu thùa may vá đàn tì bà các kiểu thì khỏi bàn, như trong tranh bước ra. Đối với mọi người nàng vẫn luôn chân thành pha lẫn e thẹn đối xử. Nhưng khi với thái phó, thỉnh thoảng nàng phá lệ chủ động. Chủ động gọi cuộc gọi đầu tiên, chủ động hôn hôn. Cả lần đầu tiên hai người bên nhau nàng cũng chủ động gợi ý, nhưng vì hiểu lầm nho nhỏ mà nàng đã bỏ đi. Nàng rất thích Nguyên Triệu, thích từ lần gặp đầu tiên ở điện Kim Loan. Năm ấy nàng 8 tuổi, gặp được chàng thám hoa 15 tuổi, kinh ngạc thoáng nhìn. Khi nàng 14, ở tiệc sinh thần, gặp được thái phó anh tuấn trong áo bào trắng, chính trong ngày hôm đó, cảm tình của nàng đối với hắn, từ sự sủng bái của bé con, chuyển thành sự ái mộ của thiếu nữ. Trong lòng từ đây, nhớ mãi không quên. Nàng ơi, nàng có hay chăng, chàng thái phó thanh cao xa vời như ánh trăng xưa kia cũng đem lòng ái mộ nàng. Hắn luôn thừa biết mỗi lần vào cung dạy học cho thái tử luôn có một đạo ánh mắt lén lút quan sát hắn, thích ngắm ta sao, ừ thì cứ thoải mái ngắm đi, vì ta cũng thích ngắm nàng. Một dạo bắt gặp tiểu công chúa xinh đẹp tĩnh mịch lặng lẽ đàn tỳ bà trong vườn thượng uyển, thái phó đã về quỳ xuống cầu xin tổ phụ được đào tạo một cậu bé để kế nghiệp chàng. Tể tướng hỏi tại sao, chàng bảo chàng muốn làm phò mã. Làm phò mã đồng nghĩa với việc ngươi không được dính líu đến triều chính, suốt cuộc đời sẽ bị nhốt trong lồng son, tài năng kinh bang tế thế sẽ bị chôn vùi mãi mãi. Nhưng trong giây phút đấy, chàng không hề do dự, đến bây giờ, mọi thứ chàng làm, mọi thứ chàng cố gắng chỉ vì bảo vệ toà thành kia, bảo vệ một tiểu công chúa trong toà thành ấy. Khi nàng bị bất đắc dĩ phải đi cầu thân, trong triều không còn một võ tướng nào có thể ra chiến trường, thái phó - một vị quan văn đã đứng ra xin chiến. Trên chiến trường sinh tử, một mũi tên đã suýt lấy mạng chàng. Tình yêu của Nguyên Triệu vĩ đại thế đấy, không hề khoe khoang, chàng chỉ lặng lẽ mà bảo vệ cả thế giới nhỏ của chàng mà thôi. Truyện không có tiểu tam, không máu chó. Có phiên ngoại nhỏ dành cho cặp phụ thái tử và thái tử phi, nhưng đọc xong thấy hụt hết sức. Nói chung thì đây sẽ là một bộ truyện đáng đọc thử đấy, tác giả đích thị là mẹ ruột, viết cũng khá chắc tay. Cốt truyện không nói quá nhiều về các nhân vật phụ, cũng không miêu tả quá kỹ càng về sự học sự làm, hầu như chỉ tập trung vào tình yêu của nam nữ chính và một số mâu thuẫn nho nhỏ để thêm gia vị cho truyện mà thôi. Bên cạnh đó nhà Greenhouse edit mượt vô cùng, đọc siêu thoả mãn. Đọc truyện này không cần phải lắp não, chỉ cần bạn có một trái tim cứng như kim cương và cái đầu lạnh. Đừng manh động xé chăn như mình nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Ngoan Một Chút! PDF của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Con Đường Đến Bên Em (Giải Tổng)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Con Đường Đến Bên Em PDF của tác giả Giải Tổng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.