Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ánh Sao Ban Ngày

Mấy ngày trước, khi dạo comment, mình thấy có bạn hỏi về truyện thuộc thể loại cưới trước yêu sau, mình chợt nghĩ “Hay thử review đề tài này xem sao”. Thực ra, cưới trước yêu sau luôn là một trong những thể loại yêu thích của mình, vậy nên hôm nay mình sẽ “khai trương” bằng một bộ truyện, mà theo ý kiến cá nhân mình, là một trong những cuốn hay nhất của thể loại này, “Ánh sao ban ngày.” Thông thường, mình sẽ bắt đầu một bài review với vài dòng giới thiệu về các nhân vật chính, sau đó là những tình tiết hấp dẫn của bộ truyện, những câu trích dẫn hay và cuối cùng là đánh giá cá nhân về văn phong và những nét nổi bật của bộ truyện. Nhưng hôm nay, mình sẽ chỉ đơn thuần đóng vai một người mai mối, đưa các bạn đi xem mắt, giúp các bạn tìm hiểu đối phương, giao lưu tình cảm và biết đâu, có thể tiến tới “đọc trước yêu sau” ^^. ***   Giai đoạn 1: Xem mắt “Ánh sao ban ngày” là bộ truyện đầu tiên của tác giả Mộc Phạn mà mình đọc. Cá nhân mình đánh giá đây là tác phẩm trọn vẹn nhất trong số những tác phẩm đã được dịch của tác giả này, xét cả về nội dung lẫn văn phong. Ngòi bút của Mộc Phạn trong “Ánh sao ban ngày” là sự pha trộn giữa phong cách thực tế, trần trụi thường thấy ở Bất Kinh Ngữ với nét lãng mạn giản dị của Sênh Ly.  Nếu bạn đang tìm kiếm một khoảng không xanh ngát dìu dịu nằm giữa mảnh đất thực tế xám xịt và bầu trời mộng mơ màu hồng phấn, đây sẽ là một cuốn truyện phù hợp với bạn. Nam chính, Triệu Vĩ Hàng, là một đối tượng hoàn hảo để kết hôn. Ngoại hình tốt: đã được nữ chính kiểm chứng. Gia thế tốt: cha mẹ đều là cán bộ cao cấp. Công việc tốt: viên chức Nhà nước, nghề nghiệp ổn đinh, có tiền đồ. Anh có nhà, có xe, có đủ tiền lương để nuôi vợ. Anh không phải “soái ca” vạn người mê, cũng chẳng có khả năng hô phong hoán vũ. Nhưng anh chính là hình mẫu người chồng lý tưởng mà rất nhiều cô gái đang tìm kiếm, trong đó có cả mình :v Nữ chính, Cố Thả Hỷ, là một đối tượng xem mắt không tệ. Cô không xinh đẹp nhưng trong mắt một người đàn ông như Triệu Vĩ Hàng thì cô “rất phụ nữ”. Cha mẹ đều là giảng viên Đại học, bản thân cô cũng là nhân viên phòng giáo vụ của trường. Cô chỉ thích ăn pizza nhưng vẫn thạo việc bếp núc. Cô khá lười làm việc nhà nhưng cũng biết ngoan ngoãn nghe lời. Anh đang cần một người vợ. Cô đang cần một người chồng. Họ kết hôn vì nhiều lý do. Ngoại trừ tình yêu. * * * * * Giai đoạn 2: Kết hôn Nếu bạn đang hy vọng một tình yêu bùng cháy giữa hai nhân vật chính thì rất tiếc, bạn phải thất vọng rồi… Mộc Phạn không miêu tả quá nhiều về cuộc sống sau hôn nhân của Cố Thả Hỷ và Triệu Vĩ Hàng. Thay vào đó, tác giả lại khắc hoạ rất rõ nét mối tình đầu của Cố Thả Hỷ. Như bao cô gái khác, Cố Thả Hỷ cũng ôm ấp một mối tình thiếu nữ từ thời học sinh. “Người đó”, đối với cô, vừa là một người bạn, một người anh, một giấc mơ ngọt ngào nhưng đồng thời cũng là vết thương rất sâu chưa bao giờ lành lại nơi trái tim cô. Trong ký ức của Cố Thả Hỷ có những khoảnh khắc thanh xuân ngọt ngào, trong sáng, có những ngày tháng yêu thầm lặng lẽ nhưng mãnh liệt và có cả khoảng tối ngập trong đau đớn và lo sợ. Ngòi bút của Mộc Phạn xoáy sâu vào từng diễn biến tâm lý của Cố Thả Hỷ, tập trung khai thác những cảm xúc mà cô luôn gắng chôn giấu đằng sau hình ảnh cô vợ nhỏ ngoan ngoãn. Bằng cách đó, vô hình chung độc giả có thể thấy rõ sự tương phản giữa mối tình khắc cốt ghi tâm trong quá khứ và cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt của thời hiện tại. Tình yêu trong quá khứ khiến cho Cố Thả Hỷ nếm đủ đắng cay ngọt bùi. Hôn nhân của hiện tại đem đến cho Cố Thả Hỷ mùi củi gạo dầu muối. Người yêu đầu tiên là giấc mơ, là khát vọng mà cô không bao giờ chạm tới. Người chồng hiện giờ lại chỉ là một người đàn ông cùng cô sống chung một nhà, nằm chung một giường. Đối với Cố Thả Hỷ, “ly hôn hay không ly hôn, chỉ khác nhau ở chỗ bên mình có một hơi thở hay không”. * * * * * Giai đoạn 3: Sóng gió cẩu huyết mang tên “người cũ” Cuộc sống hôn nhân nào chẳng có sóng gió. Và một trong những sóng gió kinh điển nhất phải kể đến là “sự trở về của tình cũ”. Không những thế, tác giả còn để hai người “tình cũ” của cả hai vợ chồng cùng dắt tay nhau từ Mỹ trở về.  Mình rất thích cách tác giả Mộc Phạn sắp xếp tình tiết, để hai nhân vật chính cùng đối mặt với một vấn đề nhằm khắc hoạ sự khác biệt trong tính cách của hai người. Sự trở về của Tần Mẫn Dữ giống như cơn sóng lớn tràn vào cuộc sống đang yên ả của Cố Thả Hỷ, mang theo bao hồi ức cùng khát vọng, đồng thời cũng đập tan lớp vỏ bọc mà cô cố gắng dựng nên. Sau những năm tháng thu mình trong hôn nhân, một lần nữa Cố Thả Hỷ cảm nhận được nhịp đập trái tim đang nhanh dần, cảm thấy được khát vọng tình yêu cùng những xúc cảm thời thiếu nữ đang sống lại trong cô. Trước mặt Triệu Vĩ Hàng, cô từ một một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn đột nhiên trở thành một cô bé bướng bỉnh, ương ngạnh có chút vô lối. Chính sự dao động đó của Cố Thả Hỷ vô tình đã khiến cho tình cảm vợ chồng, vốn đã không mặn nồng, càng trở nên lạnh nhạt. Trong khi Cố Thả Hỷ giãy dụa trong những cảm xúc “ngoài luồng hôn nhân” thì Triệu Vĩ Hàng lại thản nhiên đối mặt với Ngô Hoạch. Anh không phải người máu lạnh, tình cảm của anh cũng không phải giả dối. Đã có một thời anh yêu Ngô Hoạch, yêu với tất cả sự chân thành, nồng nhiệt. Vì cô, anh sẵn sàng từ bỏ cả sự nghiệp và tiền đồ. Nhưng là một người đàn ông chín chắn, trưởng thành, Triệu Vĩ Hàng luôn rạch ròi giữa quá khứ và hiện tại. Vậy nên, anh không để cho Ngô Hoạch có được dù chỉ một chút hy vọng mong manh. Đối với anh, Cố Thả Hỷ mới là vợ anh, là hiện tại và tương lai của anh, bất kể giữa anh và cô có tình yêu hay không. * * * * * Giai đoạn 4: Rung động Đã có những lúc, mình nghi ngờ liệu “Ánh sao ban ngày” có thể có một kết thúc hạnh phúc được hay không. Một Cố Thả Hỷ bướng bỉnh, nông nổi, trẻ con, dễ dao động; một Triệu Vĩ Hàng trầm ổn, quyết đoán, có phần lạnh lùng, gia trưởng, liệu hai con người với tính cách quá khác biệt này có thể hạnh phúc bên nhau? Nhưng hoá ra, thời gian và tình yêu khi sánh đôi bên nhau có thể tạo nên những điều kỳ diệu. Chính vào thời khắc dao động của Cố Thả Hỷ, Triệu Vĩ Hàng nhận ra rằng đối với anh, cô quan trọng biết bao nhiêu. Anh không thích cách cô quan tâm đến người “bạn cũ” Tần Mẫn Dữ, không thích việc cô quyến luyến ngôi nhà cũ. “Thái độ bực bội của Triệu Vĩ Hàng lại dần chuyển sang bi thương, “Cố Thả Hỷ, trong lòng em không có cái nhà này, cũng không có…”  Triệu Vĩ Hàng đã kịp dừng lại, anh không muốn nói từ “anh” và cũng không dễ nói ra từ đó. … Lưu tâm và yêu là hai phạm trù khác hẳn nhau. Hoá ra, bản thân anh đã yêu cô. Trong những ngày tháng sống chung với nhau, anh đã dần dần yêu cô, yêu một Cố Thả Hỷ chẳng biết ăn nói cho ra đầu ra đũa nhưng lại khiến người ta cảm thấy hấp dẫn này. Hoá ra, nguyên nhân của sự nổi cáu cũng chỉ vì anh hy vọng cô cũng yêu anh, chỉ là ý muốn thăm dò của anh. Tình yêu, mặc dù không phải là sự nhiệt tình cuồng loạn, nhưng cũng không thể đơn giản thay đổi là được.  "Cố Thả Hỷ, anh muốn em cũng yêu anh, từ trước đến giờ đều chỉ yêu anh, em sẽ thay đổi như thế nào đây?” Sự giận dữ và xa cách của Triệu Vĩ Hàng kéo một Cố Thả Hỷ đang ngây ngô rối bời ra khỏi mộng tưởng quá khứ và ném cô về với thực tại. Cố Thả Hỷ trở nên sợ hãi. Lần đầu tiên trong hai năm chung sống, Cố Thả Hỷ hiểu được cô cần Triệu Vĩ Hàng đến nhường nào.  Lần đầu tiên kể từ khi kết hôn, Cố Thả Hỷ hiểu được hôn nhân không chỉ đơn thuần là hai người về sống chung một nhà mà cần có sự quan tâm, thấu hiểu và cố công bồi đắp cho mái ấm của mình. Thay vì thái độ lạnh nhạt, thờ ơ trước kia, Cố Thả Hỷ tìm mọi cách để níu kéo người chồng đang dần xa mình, chú tâm chăm sóc cho căn nhà chung của hai người. Yêu Triệu Vĩ Hàng, đối với Cố Thả Hỷ, cũng là một bước trưởng thành. * * * * * Giai đoạn 5: Yêu Cố Thả Hỷ và Triệu Vỹ Hàng yêu nhau. Nhưng họ yêu nhau như thế nào, một kiểu tình yêu mãnh liệt, nóng bỏng hay nhẹ nhàng, sâu lắng? Họ sẽ làm cách nào để bước qua quá khứ và trân trọng hiện tại? Hai con người với tính cách trái ngược nhau, môi trường sống quá khác nhau phải làm sao để dung hoà và thu hẹp khoảng cách, cùng nhau sưởi ấm căn nhà chung vốn luôn lạnh lẽo? Như đã nói ở trên, hôm nay mình chỉ là người mai mối.  Nhiệm vụ của người mai mối chỉ dừng lại ở việc “xúc tiến hôn nhân”, còn về câu chuyện sau hôn nhân, hãy để các bạn tự khám phá và trải nghiệm thôi. Hy vọng các bạn có thể tìm thấy tình yêu với “Ánh sao ban ngày.” * * * * * “Kết hôn là mong đợi được cùng anh đi đến hết cuộc đời, là cùng nhau gánh vác mọi việc, là sự tin tưởng lẫn nhau và cũng là trách nhiệm.” --------------- " ": Trích dẫn từ sách Review by #Linh_Hy Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Kết hôn là mong đợi được cùng bên anh đi hết cuộc đời, là cùng nhau gánh vác mọi việc, là sự tin tưởng lẫn nhau và cũng là trách nhiệm. Thả Hỷ cảm động: “Cả hai lần anh đều lựa chọn em, quả là vô cùng dũng cảm”. *** Chẳng điều gì có thể khiến con người bị đảo lộn như tình yêu, đặc biệt lại là khi thời gian được ở bên nhau lại bị đem ra đếm ngược như lúc này. Chỉ còn bảy ngày nữa là Triệu Vĩ Hàng phải lên đường đi Bắc KInh. Vì vết thương nhỏ ở chân nên Thả Hỷ lấy lý do xin nghỉ ở nhà, đây cũng là dịp để họ được ở bên nhau thêm một chút. Hai ngày sau, chân của Thả Hỷ đã khỏi hẳn, điều này phải cảm ơn sự chăm sóc vô cùng chu đáo, tỉ mỉ của Triệu Vĩ Hàng. Cô chưa từng được sống một cuộc sống có người phục vụ bên cạnh suốt hai mươi tư giờ, thậm chí cô còn không cần phải chạm chân xuống đất. Nếu phải di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác trong nhà, đã có Triệu Vĩ Hàng lo liệu việc “ di chuyển trên không” cho cô. Thời khắc chia tay đang đến rất gần, Thả Hỷ cảm thấy ngay cả việc ngủ cũng rất lãng phí thời gian. Cô biết việc đi Tây Tạng của Triệu Vĩ Hàng đã được ấn định, việc có thể làm bây giờ là làm thế nào để có thể ở bên nhau thêm một chút nữa, gần nhau thêm một chút. Thế nhưng vẫn có người muốn quấy rối những thời khắc quý giá mà cô và Triệu Vĩ Hàng đang trân trọng từng ngày. “ Triệu Vĩ Hàng, liệu mà trông coi vợ cậu đi, đừng có suốt ngày phóng điện về phía tớ thế”, Kiều Duy Nhạc vừa nói vừa làm ra vẻ bị điện giật. “ Chút điện cỏn con đó thì làm gì đươc cậu nào, chẳng phảo đã tỏa đi hết rồi hay sao?” Triệu Vĩ Hàng đương nhiên hiểu được tại sao Thả Hỷ lại làm mặt lạnh với Kiều Duy Nhạc. Anh đã đồng ý sẽ đưa cô đi chơi chợ đêm. Hai người không mấy hiểu biết về việc đi chơi của những cặp đôi bình thường khác nên nghĩ ra điều gì họ bèn cố gắng để thực hiện, cố gắng tận hưởng nốt mấy ngày trước khi Triệu Vĩ Hàng lên đường. Hôm qua, họ cùng nhau đi xem phim, vào hiệu sách, rồi lại đi ăn đồ ăn nhanh. Hôm nay, họ cùng nhau đến những nơi lưu giữ kỷ niệm chung của hai người, cùng nhau chụp ảnh để ghi lại những giây phút đó. Những địa điểm không nhiều nhưng cũng đủ khiến cả hai mệt nhoài. Chưa kịp chuẩn bị bữa tối, họ lại định cùng nhau đi dạo chợ đêm, thưởng thức các mon từ quán đầu tiên đến quán cuối cùng. Thật tình cờ, khi về đến nhà, Triệu Vĩ Hàng và Thả Hỷ không hẹn mà gặp cả Tô Thiêm Cơ và Kiều Duy Nhạc. Cái anh chàng Kiều Duy Nhạc này, lúc đầu là kể công,nói rằng đã có công lớn trong việc Triệu Vĩ Hàng và Thả Hỷ gương vỡ lại lành nên nhất định phải mời anh ta ăn cơm, cảm ơn. Sau đó lại nói là muốn tiễn Triệu Vĩ Hàng, cứ nói đi nói lại như vậy, nhất định không chịu buông tha họ. “ Triệu Vĩ Hàng, đừng trách tớ không cảnh báo trước, cậu đi Tây Tạng rồi, vợ cậu chẳng phải sẽ nhờ bọn tớ chăm sóc hay sao. Cậu mà đắc tội với tớ tổn thất không nhỏ đâu nhé” Mời các bạn đón đọc Ánh Sao Ban Ngày của tác giả Mộc Phạn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Gì Đẹp Bằng Ráng Lam Chiều - Qifu A
Ai nói chuyện tình của hai ông già không lãng mạn và nhiều hờn dỗi? Giáo sư Trần đạo mạo mực thước vô tình quen ông bảo vệ Ngô Đại Kiều tính tình bộc trực, nhưng ưa hờn dỗi của Học viện nghệ thuật (nơi có Đan Nhất và Lữ Vệ Quốc - hai nhân vật chính trong cuốn Khi Cà Chớn Gặp cà Chua). Té ra giữa họ lại có mối duyên nợ từ trong quá khứ, dinh dáng tới cả người đã chết và người đang sống. Ân oán tình thù giữa họ sẽ giải quyết ra sao?... Mọi người đều nói thanh, thiếu niên là mặt trời mới lên vào buổi sáng…Còn người già thì sao, họ chính là vầng mặt trời đã chìm mất một nửa dưới đường chân trời. Ban mai rất rực rỡ, nhưng phải đâu hoàng hôn kia là không thể rực rỡ, không thể phổ lên “tình khúc xế chiều” tuyệt vời trước khi tắt nắng? Nghe có vẻ phức tạp, nhưng chẳng qua chỉ là chuyện sau khi một người phụ nữ qua đời, ông chồng cũ và ông chồng sau này của bà ta “qua lại” với nhau mà thôi. Nói thẳng ra đây chỉ là “câu chuyện tình” của hai ông già. ***  Qifu A sinh tại Bắc Kinh, thuộc thế hệ 9X, hiện là sinh viên năm thứ 4, chuẩn bị làm việc tại công ty game online. Bắt đầu sáng tác từ cấp 3. Bắt đầu xuất bản tiểu thuyết đam mỹ tại Đài Loan từ khi học đại học. Trong 4 năm đại học, tổng cộng xuất bản 13 bộ sách, gồm 16 tiểu thuyết.  Tính tình phóng khoáng sôi nổi, yêu thích phim Âu Mỹ và phim truyền hình, thích truyện tranh hoạt hình Nhật Bản.  Các tác phẩm tiêu biểu: Khi cà chớn gặp cà chua (hệ liệt 3 cuốn), Anh không biết, Tình yêu thắm thiết của các ông chồng...  Đón đọc các tác phẩm của Qifu A:  - Khi cà chớn gặp cà chua  - Không gì đẹp bằng ráng lam chiều  - Khi tiểu tử yêu tiểu tử  - Em không biết ... *** Cứ đến cuối tuần, Giáo sư Trần lại dùng webcam của MSN để nhìn mặt con cháu ở tận trời Mỹ xa xôi. Cháu của Giáo sư Trần mới hơn bốn tuổi, rất thông minh và đáng yêu, nhưng còn nhỏ nên cũng chưa hiểu chuyện. Đối với nó, Giáo sư Trần trên màn hình máy tính chẳng thể đẹp bằng chú bé bọt biển trên ti vi. Thế nên chẳng mấy chốc mà khuôn mặt bầu bĩnh của đứa cháu đã được thay bằng khuôn mặt góc cạnh của con trai ông. Tiểu Kiểu làm xong việc rồi à? Giáo sư Trần nhìn vào màn hình máy tính mỉm cười, một tiếng gọi ấm áp và thân tình biết bao. Con trai của Giáo sư Trần tên là Trần Tạ Kiều, cái tên nghe rất văn chương, câu thơ của Án Kỷ Đạo “Mộng hồn quán đắc vô câu kiểm, hựu đạp dương hoa quá Tạ Kiều” (Mộng hồn quen vẫn không câu thúc; lại đạp dương hoa quá Tạ Kiều - ND: Nguyễn Chí Viễn) lãng mạn và thơ mộng đến vậy, nhưng cũng không ngăn được việc Giáo sư Trần cứ “tiểu Kiều, tiểu Kiều” mà gọi, thế này thì còn lãng mạn với thơ mộng nỗi gì. Trần Tạ Kiều đã là một người đàn ông trưởng thành hơn ba mươi tuổi còn bị gọi là “tiểu Kiều” thì quả là mất hết khí phách nam nhi. Lúc nhỏ gọi mấy tiếng đã đành, bây giờ lớn thế rồi mà vẫn bị gọi tên cúng cơm, đã thế “tiểu Kiểu” lại đồng âm với “Tiểu Kiều”. Người không biết lại nghĩ là Giáo sư Trần sinh được cô con gái đẹp như hoa như ngọc, hóa ra lại là một anh chàng đẹp trai cao hơn một mét tám. ... Mời các bạn đón đọc Không Gì Đẹp Bằng Ráng Lam Chiều của tác giả Qifu A.
Em Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào? - Tửu Tiểu Thất
Mộc Nhĩ – một cô sinh viên bình thường, theo đặc điểm tự nhận dạng của chủ nhân thì: thích tiền (có thể tham gia vào các cuộc thi chỉ vì tiền thưởng, thậm chí có thể vì tiền mà hạ thấp bản thân trước kẻ thù), cũng chỉ vì một trò cá cược mà cô có kiểu đầu không thể ấn tượng hơn: đầu trọc. Ngoại hình bình thường, không xấu cũng không đẹp, thi vào khoa hoá do tuỳ tiện điền hồ sơ, phải học khoa hoá nhưng cực ghét (và dốt) hoá. Đối đầu với một tên đẹp trai khoa quản lí, bị hắn gây ra không ít phiền phức, mà theo cô, tội của hắn đối với cô thì “trúc rừng cũng không ghi hết”. Chung Nguyên – mỹ nam khoa quản lí, là thiên tài trong nhiều lĩnh vực, kể cả lĩnh vực trêu ngươi nhân vật nữ chính – Mộc Nhĩ. Một người rất ranh ma, chuyên lừa lọc đưa người khác vào tròng nhưng cũng rất khéo lấy lòng người khác. Nguyên tắc sinh tồn của Chung Nguyên ở kí túc xá chính là bốn câu: Không tranh tài bóng rổ với Lục Tử Kiện. Không tranh tài máy tính với Lộ Nhân Giáp Không tranh tài che mắt thiên hạ với Lộ Nhân Ất Và không tranh cao thấp với Chung Nguyên …. không so sánh với hắn ta bất cứ thứ gì! (Lục Tử Kiện, Lộ Nhân Giáp, Lộ Nhân Ất – ba thiên tài, đồng thời cũng là bạn cùng phòng của Chung Nguyên) *** “Em không vào địa ngục thì ai vào” của tác giả Tửu Tiểu Thất, là một câu chuyện rất hài hước và đáng yêu về tình yêu nảy nở khi học đại học giữa “Đầu Gỗ” Mộc Nhĩ và Chung Nguyên. Mộc Nhĩ – đúng như biệt danh “Đầu Gỗ” – là một cô gái vô cùng lạc quan, sống đơn giản và không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm. Với mái đầu gần như trọc lốc của mình và biệt tài chơi bóng rổ, cô đã vô tình thu hút Chung Nguyên, bạn thân của người-mà-Mộc-Nhĩ-ái-mộ. Bắt đầu từ đây, chuỗi ngày gian khổ, vất vả về mặt tinh thần và thể xác của “Đầu Gỗ” bắt đầu. Không biết là vô tình hay cố ý, cứ mỗi lần Mộc Nhĩ chạm mặt Chung Nguyên là cô lại vướng vào vô số tai ương, và phải tính đủ trăm phương ngàn kế để đối phó với vị Diêm Vương tai quái có đầu óc biến thái này. Sau mỗi tình huống dở khóc dở cười, đôi bạn trẻ chầm chậm lún sâu vào cái hố của tình yêu, nhưng tiếc thay cô nàng “Đầu Gỗ” kia không có khả năng nhận ra tình cảm ngày một sâu nặng của Chung Nguyên Dù tác giả Tửu Tiểu Thất chọn một mô-típ khá cũ để khai thác, “Em không vào địa ngục thì ai vào” vẫn dễ dàng lôi cuốn người đọc và mang lại những tràng cười thả phanh bởi những tình huống rất thú vị giữa cặp đôi oan gia này. Tuyến nhân vật phụ, tam cô nương Nhất, Nhị, Tứ - bạn cùng phòng của Mộc Nhĩ, ba anh chàng cùng phòng với Chung Nguyên, phụ huynh của hai nhận vật chính góp phần tạo nên không khí sinh động suốt câu chuyện. *** Câu chuyện này kể về thời sinh viên của tôi. Trong khoảng thời gian đó, từ một con bé trong sáng và nông nổi, tôi đã trở thành cô gái trưởng thành và điềm tĩnh. Đến hôm nay, trong cuộc đời mình, tôi đã phạm hai sai lầm không thể sửa chữa. Sai lầm đầu tiên là điền nhầm vào tờ nguyện vọng chọn trường đại học, sai lầm thứ hai là đắc tội với Chung Nguyên. Nếu cần lấy câu thành ngữ để nói về sai lầm thứ nhất của tôi thì đó chính là: “Sống không bằng chết.” Nếu cần lấy một câu thành ngữ để nói về những việc mà Chung Nguyên đã gây ra cho tôi thì đó chính là: “Trúc rừng không ghi hết tội.” Song một người độc ác đến độ khiến người ta phải căm giận như anh lại là kẻ có khả năng dụ dỗ người khác và đưa họ vào tròng. Một hôm, tôi châm chọc Chung Nguyên: “Diêm Vương phái anh lên đây để hại người đúng không?” Chung Nguyên nói, vẻ mặt không hề biến sắc: “Để bớt làm hại vài người, anh sẽ chọn ra một người để hại cả cuộc đời.” Tôi: “Ý gì thế?” Anh cười toe toét, nhìn tôi nói: “Em không vào địa ngục thì ai sẽ vào chứ?” ... Mời các bạn đón đọc Em Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào? của tác giả Tửu Tiểu Thất.
Túy Linh Lung - Thập Tứ Dạ
Túy lí hồng trần, đạm khán bán sinh cựu ngân. Linh lung giải ngữ, phiên tác nhất từ tân khúc. (Say chốn hồng trần, thờ ơ nửa mắt hoài niệm nửa đời đã qua Lả lướt câu chữ, nhấc bút viết từ đầu tiên cho tân khúc.)      Câu chuyện kể về Ninh Văn Thanh, một thiên kim thời hiện đại trong một ngày thất tình không may xuyên không về vào thân xác một cô gái cổ đại – Phượng Khanh Trần. Tại thời không này, trong lúc mơ màng giữa kiếp trước và kiếp này, bằng trí tuệ của người hiện đại và những ký ức về y thuật cao thâm của Phượng Khanh Trần, nàng dần thích ứng với cuộc sống cổ đại. Ở đây, trong lúc vô ý hữu tình, nàng gặp gỡ và quen biết với các hoàng tử và bị cuốn vào cuộc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế đầy tàn khốc ( Theo đánh giá của ta thì ngang ngửa với trận “Cửu Long đoạt vị” thời Thanh). Tài hoa của nàng nở rộ, cùng thân phận cao quý của nàng thu hút ánh nhìn từ bốn phía.              Nắm tay người mình yêu, từ bỏ con đường trở về nhà, Ninh Văn Thanh giúp chàng điều tra thân thế của mình, cùng chàng chia sẻ những cảm xúc vui buồn, đánh dẹp thiên hạ, tranh đoạt hoàng vị.   *** Tháng năm năm Đế diệu thứ bảy, Phượng thị mưu nghịch, sự bại. Cầm đầu nghịch đảng Phượng Diễn cùng con trai chém eo thị chúng, cửu tộc chuyển dời ngàn dặm. Đế lấy nhân chính, không xây nhà tù. … Tháng sáu, đế phế chế độ cửu phẩm thừa kế, thiết Lân Đài Tướng Các. Đặc biệt thủ sĩ, đề bạt hàn môn tài tuấn, bố y khanh tướng từ đó mà ra không ít. … Tháng chín, ban chiếu khuyến nông, đo đạc đồng ruộng, khuyên khóa nông tang, khinh dao bạc phú. Binh dịch phục chỉ, không đoạt vụ mùa. … Tháng mười hai, Hồ Châu Quảng An, Quảng Thông cừ thành. Hai sông liền và thông nhau, mương nhánh tung hoành, dùng hết thiên lợi, quán điền vạn mẫu. Bình nguyên Giang Đông không còn tai ương hạn lũ, năm có dư thừa. … Tháng ba Đế Diệu năm thứ tám, đế chiếu sửa [Thiên triều luật]. Bỏ đi phương pháp lãnh khốc Thánh Võ sở dụng, phế mười ba loại khổ hình, giảm tử hình chín mươi sáu điều, giảm tỷ giá tiền chảy vào bảy mươi điều, tước phồn di xuẩn, khoan nhân thận hình. … Mời các bạn đón đọc Túy Linh Lung của tác giả Thập Tứ Dạ.
Tương Quý Phi Truyện - Tô Tiểu Lương
Từ đích trưởng nữ được nhận hàng nghìn hàng vạn sủng ái đến Tương trắc phi phủ thái tử. Từ trạch đấu trong phủ thái tử đến cung đấu kinh tâm động phách trong hậu cung. Đến xem đường đường là trưởng nữ làm sao phá tan trở ngại đoạt được quân tâm. *** Trong lòng có hoài nghi, Tương Như Nhân xem phong thư cuối cùng này lại càng thấy không giống. Chữ viết của hoàng thượng nàng rất quen thuộc, cùng phía trước không có khác biệt, nhưng lại có vẻ cố ý. Hoàng Thượng sẽ không đùa giỡn kiểu này với nàng. Tương Như Nhân trong lòng càng nghĩ càng bất an, đội thuyền nam tuần đông như vậy, không có khả năng giữa đường xuất hiện đánh nhau gì đó. Mặc dù là thật sự có, tin tức này sớm đã truyền về Lâm An thành, như thế nào có thể im lặng như vậy. Nếu thật gặp chuyện không may, chỉ có thể là lúc hạ thuyền đi tuần. Tương Như Nhân tức khắc mệnh Thanh Đông đi đem bản đồ đến, dựa theo trong thư trước đó Hoàng Thượng nói đánh các dấu chấm lên từng địa phương. Nơi cuối cùng trước khi muộn ba ngày, là tới gần phía nam Lăng thành. Nơi kế tiếp, hẳn là phía dưới Lăng thành là Tây Khuyết thành. Nơi đó đã rất gần Man cùng biên giới Đại Thiên. Tương Như Nhân tính toán, thời điểm viết một phong thơ cuối cùng Hoàng Thượng hẳn là phải ở Tây Khuyết thành. Thư từ Lăng thành đã tới trễ một ngày, nói cách khác, Hoàng Thượng có thể thời điểm ở Lăng thành cũng đã xảy ra chuyện. Nàng có thể nghĩ đến chính là thư bị chặn lại, cho nên mới phải muộn một ngày. Rồi sau đó bắt chước bút tích Hoàng Thượng cứ hai ngày đưa tới một lần. Như vậy người này nhất định biết được thói quen mấy ngày này của Hoàng Thượng. Không phải người hầu hạ gần kề thì chính là quan viên tùy thân. ... Mời các bạn đón đọc Tương Quý Phi Truyện của tác giả Tô Tiểu Lương.