Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ghi Đơ Môpatxăng (Isaac Babel)

Isaac Babel (1894 - 1941) được đánh giá là nhà văn Do Thái đầu tiên bước vào văn đàn Nga với tư cách là một tác giả văn xuôi Nga. “Babel đã trải qua thời thơ ấu và thời thanh niên ở Odessa, chịu đựng cảnh đau khổ trong ghetto (khu vực cư trú dành riêng cho người Do Thái). Babel học giỏi, từ nhỏ cho đến khi 16 tuổi ông đã học tiếng Do Thái, tiếng Pháp, Kinh Thánh, Kinh Talmut. Babel đến với văn chương từ rất sớm. 15 tuổi ông đã viết những truyện ngắn đầu tiên bằng tiếng Pháp. Giống Gogol, 1915 ông đến Peterburg ôm ấp mộng văn chương. 1916 đánh dấu bước ngoặt lớn trong đời Babel khi nhà văn gặp được Gorky. Gorky đồng ý in truyện ngắn của Babel. Nhà văn lão thành khuyên Babel đi thực tế để có vốn sống và viết. Thế là từ một chàng công tử Do Thái Babel đã trở thành một người lính của Quân đoàn Kỵ binh số Một, tham gia vào các công tác cách mạng (làm việc trong các ủy ban quân sự cách mạng, làm phóng viên, làm ở nhà in…).

Tập đoàn quân Kỵ binh ra đời năm 1926 - là tập hợp những truyện ngắn Babel viết về cuộc sống, chiến đấu của Quân đoàn Kỵ binh số Một trên mặt trận truy quét quân Ba Lan và Bạch vệ thời kỳ những năm 20 - 30 của thế kỷ XX. Ngay từ khi mới ra đời tác phẩm đã tạo ra hai luồng dư luận trái chiều: một ủng hộ Babel, ca ngợi Tập đoàn quân Kỵ binh; còn một phê phán, lên án kịch liệt tác phẩm này, thậm chí còn buộc tội tác giả của nó. Tương phản trở thành một thủ pháp được sử dụng hữu hiệu trong các tác phẩm của Babel, nhất là Tập đoàn quân Kỵ binh nhằm tạo ra muôn vàn khuôn mặt cách mạng, chiến tranh và những suy ngẫm về sự sống, cái chết…

Trong 25 năm cầm bút Babel để lại không nhiều tác phẩm: hai vở kịch (Hoàng hôn, Maria), ba tập truyện ngắn (Tập đoàn quân Kỵ binh, Truyện ngắn Odessa, Truyện ngắn); nhưng những tác phẩm của ông đều được đánh giá rất cao, đặc biệt là truyện ngắn. Nhưng 13 năm sau thời điểm Tập đoàn quân Kỵ binh ra đời (1939) Babel cùng nhiều nhà văn khác bị bắt một cách bí mật, bị ép buộc phải nhận những tội danh vô lí trong đó có tội “phản bội Tổ quốc”. Ông bị đưa ra xét xử trước tòa án quân sự vào ngày 26/ 1/ 1940 và bị hành quyết ngày 17/ 3/ 1941, khi ông 47 tuổi. Suốt 15 năm sau đó, tên ông bị xoá hẳn trong sách vở văn chương của Liên Xô. Từ năm 1954, các tác phẩm của ông mới được công nhận.

Tác phẩm đã được dịch sang tiếng Việt

- Babel I.E: Tuyển tập (Nguyễn Thụy Ứng dịch từ tiếng Nga, I. Erenburg và Nguyễn Thụy Ứng giới thiệu). Nxb. Văn hóa thông tin, H, 2000.*** Tìm mua: Ghi Đơ Môpatxăng TiKi Lazada Shopee

Mùa đông năm mười sáu tôi nương náu ở Petecburg với tấm căn cước giả và không một xu dính túi. Người cho tôi ở nhờ là một anh giáo dạy văn học Nga tên là Alecxây Kazansev.

Anh sống ở Peski, một khu phố lạnh lẽo, vàng xỉn, hôi hám. Anh kiếm tiền để phụ vào số tiền lương còm bằng cách dịch tiếng Tây Ban Nha; thời ấy Blasko Ibanes đang nổi như cồn.

Kazansev chưa từng đặt chân đến Tây Ban Nha, dù chỉ là đi ngang qua, nhưng tình yêu xứ ấy xâm chiếm toàn bộ con người anh. Anh biết hết mọi lâu đài, công viên, sông ngòi ở Tây Ban Nha. Ngoài tôi ra, chỗ Kazansev còn cả một lô nhưng kẻ bị bật ra khỏi cuộc sống ngay lành. Chúng tôi sống rất đói rách. Thảng hoặc, mấy tờ báo lá cải mới dành vài dòng chữ nhỏ đăng những mẩu tin vặt của chúng tôi.

Sáng sáng tôi la cà ở những khu nhà xác và đồn cảnh sát.

Người hạnh phúc hơn trong bọn vẫn là Kazansev. Anh còn có Tây Ban Nha là Tổ quốc.

Tháng mười một, tôi được giới thiệu một chân thư lại ở nhà máy Ôbukhôv, một chỗ làm không đến nỗi tồi tránh cho tôi khỏi phải vào lính.

Tôi đã từ chối không làm một gã thầy ký.

Ngay từ lúc ấy - mới hai chục tuổi đầu - tôi đã tự nhủ: thà đói khát, tù đày, lang bạt còn hơn ngồi lỳ ở phòng giấy suốt mười giờ đồng hồ mỗi ngày. Chẳng phải có gì táo tợn lắm trong lời nguyền ấy, nhưng tôi đã và sẽ không đời nào vi phạm nó. Tôi vẫn giữ được cái phong tục của ông cha: Chúng ta sinh ra trên đời là để tận hưởng thú vui làm lụng, đánh nhau, yêu đương, chúng ta sinh ra là cho những việc ấy chứ không phải vì cái gì khác.

Nghe tôi lý sự, Kazansev cứ xoắn mãi cái chỏm tóc vàng hoe ngắn ngủn trên đầu. Nỗi sợ hãi trong ánh mắt anh pha lẫn vẻ thích thú.

Đến hôm lễ Giáng sinh thì chúng tôi gặp may. Luật sư Benderski, chủ sở hữu nhà xuất bản “Ansiona” có ý định xuất bản một tác phẩm mới của Môpatxăng. Việc dịch do Raisa, vợ ông, đảm nhiệm. Cái trò chơi quý tộc chẳng đi đến đâu.

Người ta hỏi Kazansev, người dịch tiếng Tây Ban Nha xem anh có biết ai giúp việc được cho Raisa không. Kazansev ra lệnh cho tôi.

Hôm sau, khoác một cái áo vét đi mượn, tôi đến nhà Benderski. Họ sống ở góc đường Nevski và Môika, trong một ngôi nhà xây bằng đá hoa cương Phần Lan, bên ngoài có ốp những hàng cột giả màu hồng, lỗ châu mai và gia huy chạm đá. Những tay chủ nhà băng mất gốc, mới cải đạo và phất lên nhờ nghề chạy hàng đã cho xây lên ở Pêterburg trước ngày có chiến tranh hàng lô thứ lâu đài chướng mắt, ngạo nghễ đến lố bịch ấy.

Cầu thang trải một tấm thảm đỏ. Ở chiếu nghỉ cầu thang có đặt những con gấu nhung đứng chồm hai chân lên.

Trong những cái mõm há hốc của chúng các núm thủy tinh lóe sáng.

Vợ chồng nhà Benderski sống trên tầng ba. Ra mở cửa là một cô hầu gái đội mũ mào, ngực cao. Cô ta đưa tôi vào gian tiếp khách bày biện theo lối Slavơ cổ. Trên tường treo những bức tranh gam xanh lơ của Rerikhơ - những tảng đá và quái vật thời tiền sử. Khắp các góc nhà - đặt trên bệ, bày la liệt các tượng thánh kiểu cổ. Cô hầu gái có bộ ngực cao diễu khắp phòng một cách trịnh trọng. Cô ta người cân đối, mắt cận thị, vẻ kiêu kỳ. Trong cặp mắt xám mở to của cô lộ rõ vẻ phóng đáng trơ trẽn. Cô đi lại chậm chạp. Tôi thoáng nghĩ rằng khi yêu chắc hẳn cô ả vần vũ cuồng nhiệt và sành sỏi lắm. Tấm rèm gấm treo nơi cửa ra vào chợt lay động. Bước vào phòng, mang một bộ ngực đồ sộ là một phụ nữ tóc đen có cặp mắt màu hồng. Chẳng cần nhiều thời gian cũng nhận ra là bà Benderski là thuộc loại phụ nữ Do Thái làm cho người ta say mê, đến đây từ Kiev và Pôntava, từ những miền thảo nguyên, những thành phố sung túc trồng đầy dẻ và keo. Tiền của do các đức ông chồng khéo xoay xở được những người đàn bà này chuyển hóa thành lớp mỡ hồng hào nơi bụng, gáy, trên đôi vai tròn lẳn. Cái khóe cười mỉm ngái ngủ, mướt mịn của họ khiến các chàng sĩ quan đồn trú mê mẩn như bị hớp hồn.

- Môpatxăng là niềm say mê duy nhất của đời tôi, - Raisa nói với tôi.

Cố giữ cho cặp đùi đồ sộ đừng đong đưa quá, chị ta ra khỏi phòng rồi trở lại với bản dịch “Cô Garriet”. Trong bản dịch ấy của chị ta không còn để lại chút dấu vết nào câu chữ của Môpatxăng, cái giọng văn khoáng đạt, mượt mà, nghe như có tiếng thở dài say đắm. Những câu văn của bà Benderski đúng văn phạm đến mức khó chịu, tẻ ngắt và thô kệch - hệt lối viết tiếng Nga ngày trước của dân Do Thái.

Tôi đem tập bản thảo về nhà và trong gian gác áp mái của Kazansev - giữa đám người đang ngủ say - suốt đêm cặm cụi gọt đẽo bản dịch của người. Kể ra thì công việc ấy cũng không đến nỗi buồn tẻ như tôi nghĩ. Câu cú được sửa sang vừa hay lại vừa dở cùng một lúc. Bí quyết là ở sự xoay chuyển khó nhận thấy được. Cây đòn bẩy phải ở trong tay và ấm nóng lên. Và chỉ được xoay tay đòn một lần, chứ chớ đến hai.

Sáng ra, tôi đem đến bản thảo đã sửa xong. Raisa đã thật lòng khi nói chị mê Môpatxăng. Chị ngồi bất động suốt thời gian đọc lại bản dịch, tay đan chéo vào nhau: hai cánh tay mịn màng buông thõng, vầng trán trắng nhợt, viền đăng ten giữa hai bầu vú bị dồn ép xô lệch đi, hết dâng lên lại hạ xuống.

- Anh đã làm cách nào vậy?

Lúc ấy tôi đã nói về văn phong, về đội quân từ ngữ, đội quân mà trong đó sử dụng đủ loại khí giới. Không có thứ sắt thép nào có sức làm tê buốt trái tim người ta bằng một dấu chấm câu đặt đúng chỗ. Chị ta lắng nghe, đầu cúi, đôi môi thoa son hé mở. Một ánh đen sáng lên trên mái tóc chải dầu bóng và để ngôi. Đôi bắp chân mang tất ôm khít, khỏe và thon duỗi trên tấm thảm trải sàn.

Cô hầu gái đưa cặp mắt dâm đãng trơ trẽn nhìn sang phía khác, bưng mâm dọn bữa sáng lên.

Ánh nắng Peterburg lấp lánh rọi xuống tấm thảm trải sàn mấp mô bột màu. Hai mươi chín tập sách của Môpatxăng xếp chật cái giá nhỏ phía trên bàn viết. Tia nắng lung linh nhảy nhót vuốt ve những gáy sách bọc da, nấm mộ tuyệt vời của một trái tim người.

Cà phê sáng đem lên cho chúng tôi đựng trong những cái tách màu xanh lơ, và chúng tôi bắt đầu dịch “Idillia” (“Khúc đồng dao”). Ai mà chẳng nhớ truyện ngắn kể về anh chàng thợ mộc bú bầu sữa đang căng tức của cô nhũ mẫu đẫy đà. Chuyện ấy xảy ra trên một chuyến tàu chạy từ Nisơ đến Macxây, vào một buổi trưa oi ả, ở xứ hoa hồng, quê hương của hoa hồng, nơi mà những cánh đồng trồng hoa tràn xuống tận mép biển…

Tôi ra khỏi nhà Benderski với hai mươi lăm rúp tạm ứng trước. Cái hội của chúng tôi ở Peski tối ấy say ngất ngư chẳng khác gì đàn ngỗng no căng nước. Chúng tôi đã dùng thìa mà xúc món trứng cá tầm và nhắm nó với món giò lòng. Khi đã chếnh choáng, tôi quay ra bỉ nhạo Tônstôi:

- Cụ hãi rồi, cái cụ bá tước của các anh ấy, cụ nhát cáy… Tôn giáo của cụ là sợ hãi… Hãi đói, hãi già, thế nên ngài bá tước bèn may cho mình một cái áo bằng đức tin…

- Rồi sao nữa? Lắc lắc cái đầu chim, Kazansev hỏi tôi.

Chúng tôi lịm luôn bên chân giường. Tôi mơ thấy Katia, chị thợ giặt đã bốn chục tuổi, sống ở dưới nhà. Sáng sáng chúng tôi thường xuống chỗ chị ta xin nước sôi. Ngay đến mặt chị ta tôi cũng còn chưa kịp nhìn cho kỹ, ấy thế mà trong mơ có trời biết tôi và Katia đã làm những trò gì. Chúng tôi đã quần nhau hôn hít đến mệt nhoài. Sáng hôm sau, không cầm lòng được, tôi đã ghé xuống chỗ chị ta xin nước sôi.

Đón tôi là một người đàn bà dáng ủ ê, vai vắt khăn choàng, mớ tóc xám màu tro rối tung và đôi tay sưng mọng vì dầm nước.

Kể từ hôm ấy, sáng nào tôi cũng ăn ở đằng nhà Benderski. Trong căn gác áp mái của bọn tôi có thêm được một cái bếp lò mới, cá trích hộp, sô-cô-la. Hai lần Raisa còn đưa tôi ra đảo chơi. Không đừng được, tôi đã kể cho chị ta nghe về thời thơ ấu của mình. Câu chuyện kể nghe thảm đạm đến chính tôi cũng phải ngạc nhiên. Từ dưới viền mũ bằng lông điêu thử, đôi mắt sợ hãi long lanh nhìn tôi. Hàng mi hung khẽ chớp đượm vẻ thương xót.

Tôi đã làm quen với chồng Raisa - một tay Do Thái mặt bủng, đầu hói trụi và người dẹt lét, nhìn nghiêng cứ như chực dướn lên bay. Nghe đâu ông ta là chỗ thân cận với Rasputin. Những khoản lợi tức ông ta thu được nhờ chạy hàng quân nhu khiến ông ta có vẻ như một kẻ bị ma ám. Mắt ông ta lơ láo, với ông, tấm màn che thực tại đã rách nát rồi. Raisa thường ngại ngùng khi phải giới thiệu với chồng những người quen mới của mình. Vì còn non nớt nên hàng tuần sau tôi mới nhận ra điều đó.

Sau Tết, nhà Raisa có hai người em gái từ Kiev lên chơi. Đâu như tôi có mang tới tập bản thảo truyện “Lời thú nhận” và vì không gặp Raisa nên đến tối mới trở lại. Mọi người đang dùng bữa trong phòng ăn. Từ phía ấy vọng ra tiếng cười lanh lảnh như ngựa hý của đàn bà, và tiếng ồm ồm của đàn ông đang cơn hứng. Ở những nhà giàu không có nền nếp, người ta ăn uống rất ồn ào. Thứ tiếng ồn rất Do Thái, rộ lên từng đợt và về cuối trở nên du dương. Rai sa ra đón tôi trong bộ váy áo dạ hội hở lưng. Chân đi giày láng bóng, bước vụng về.

- Tôi say rồi, chú bồ câu ạ - Rồi chị chìa cho tôi đôi tay đeo đầy những chuỗi bạch kim và những ngôi sao hồng ngọc.

Tấm thân chị đong đưa, dướn cao như con rắn ngóc lên theo tiếng nhạc. Chị ta lắc lắc cái đầu uốn quăn làm cho mớ vòng khuyên kêu lanh canh, rồi bất thần ngã vật ra chiếc ghế bành trạm trổ kiểu Nga cổ. Trên khoảng lưng trần xoa phấn của chị hằn rõ những vết tím bầm.

Phía sau tường lại vang lên tiếng phụ nữ cười. Hai cô em có ria mép từ phòng ăn đi ra, cũng vú to, người phổng phao y hệt Raisa. Ngực các cô ưỡn ra, tóc đen xõa tung. Cả hai đều lấy chồng người trong họ Benderski của mình. Căn phòng tràn ngập tiếng phụ nữ cười đùa, lối đùa cợt của những người đàn bà đã trưởng thành. Hai ông chồng ủ ấm cho các cô bằng áo bành-tô da hải sư, khăn choàng Ôđenbuốc, đi cho họ giày da cao cổ; sau lớp lông tuyết xù lên của vành khăn chỉ còn thấy đôi má đỏ lựng, chỏm mũi trắng như sứ và ánh mắt cận thị của dân Seemit. Đùa chán, họ đi đến nhà hát hôm ấy đang diễn vở “Judith” với Saliapin sắm vai chính.

- Tôi muốn làm việc, - Raisa thì thầm, dang hai cánh tay trần, chúng ta đã bỏ phí mất cả tuần nay rồi…

Nàng sang phòng ăn lấy một cái chai và hai cốc lớn. Bộ ngực không mang nịt núng nính qua lần áo, hai núm vú hằn rõ qua nền lớp lụa mềm.

- Thứ quí, - Raisa vừa nói vừa rót rượu ra, - loại nho xạ năm 83 đấy nhé, chồng tôi mà biết thì ông ấy giết tôi…

Tôi chẳng có việc gì với thứ nhục đậu khấu năm 83, và cũng không hề có ý định nốc cạn ba vại liền. Chúng lập tức lôi tuột tôi đến những hẻm phố chập chờn những đốm lửa màu da cam và vẳng nghe có tiếng nhạc.

- Tôi say rồi, chú bồ câu ạ… Hôm nay ta làm gì đây?

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ghi Đơ Môpatxăng PDF của tác giả Isaac Babel nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cuốn Sách Của Sự Kết Thúc - Tập 1 (Suzumu)
“Cuốn sách của Sự Kết thúc” - light novel mang phong cách Vocaloid! “Tiểu thuyết Vocaloid” - tiểu thuyết được ra đời từ những ca khúc Vocaloid Tiểu thuyết Vocaloid là những tiểu thuyết được sáng tác dựa trên những ca khúc vocaloid được yêu thích được đăng tải trên kênh NIKONIKO của Nhật và những câu chuyện được sáng tác nhằm gợi lên được những ca khúc nguyên tác. Vocaloid là một phần mềm ứng dụng được phát triển bởi công ty Yamaha, cho phép người dùng sáng tạo bài hát của riêng mình dựa vào giọng hát của các ca sỹ ngoài đời thực, tất cả những gì bạn phải làm chỉ là nhập lời bài hát và giai điệu. Các nhân vật của vocaloid mang phong cách manga, anime, game. Tiêu biểu: Hatsune Miku. Cuốn sách của Sự Kết thúc (tập 1): là câu chuyện dựa trên "Dự án cuốn sách của Sự Kết thúc", một series bài hát của 150P và Suzumu, theo những trò chơi tuổi thơ của trẻ em Nhật Bản và những truyền thuyết đô thị phổ biến của Nhật. “Cuốn sách của Sự Kết thúc” kể về bốn nam nữ sinh thích tìm hiểu về những lời đồn mang tính chất huyền bí và những truyền thuyết đô thị. Họ chơi trò Kokkuri-san (trò chơi gọi hồn - Kokuri-san là tên của linh hồn được gọi) nhằm có được “Cuốn sách của Sự Kết thúc” và “Thẻ đánh dấu Sự Kết thúc”. Và từ đó, bi kịch bắt đầu diễn ra khi họ buộc phải tham gia vào một trò chơi nguy hiểm hơn, “Trò chơi của Sự Kết thúc”. Tìm mua: Cuốn Sách Của Sự Kết Thúc - Tập 1 TiKi Lazada Shopee Trò chơi bắt đầu với một kẻ phản bội duy nhất, “Con Cáo”. Nếu muốn thoát khỏi trò chơi, bạn phải cân nhắc kĩ những nguyên tắc dưới đây, sau đó tự tìm ra điểm Kết thúc. — Vậy thì, cùng bắt đầu trò chơi đầy thú vị này thôi! • Nếu muốn trò chơi Kết thúc, bạn phải giết được “Con Cáo”. • Nếu không tìm ra được “Con Cáo”, tất cả những người còn lại sẽ phải chết. • Trong khi vừa tìm kiếm “Con Cáo”, bạn vừa phải đáp ứng các mệnh lệnh mà Kokkuri-san đưa ra. • Các mệnh lệnh của Kokkuri-san sẽ được gửi đến qua các lá thư. • Thời hạn để thực hiện mệnh lệnh của Kokkuri-san là trong vòng một tuần. • Nếu không thực hiện được mệnh lệnh, bạn sẽ phải chết. • Nếu cố tình không làm theo đúng chỉ thị, bạn cũng sẽ chết. • Nếu nội dung mệnh lệnh bị người ngoài biết được, chính người đó sẽ chết. • Cho đến khi Kết thúc, việc rút lui khỏi trò chơi là hoàn toàn không thể… Hoàn toàn không. *** Giới Thiệu Nhân Vật - D-ne: Có vẻ ngoài khá nhút nhát, trước mặt mọi người cô khá tự ti nhưng khi cô gia nhập CLB Huyền Bí, ở đó cô đã thể hiện sự thâm độc trong từng lời nói của mình - B-ko: Cô được biết đến là nữ sinh xinh đẹp nhất trường, đối với mọi người cô là một học sinh ưu tú, hoà đồng và hoạt bát nhưng trong CLB cô là một con người hoàn toàn khác - dễ tức giận, xảo huyệt - A-ya: Bình thường là một cậu bé nhút nhát, khó gần và thiếu năng động, tuy nhiên khi nhắc đến những chuyện kì lạ hay các tin đồn thất thiệt thì cậu lại hoạt bát hẳn lên - C-ta: Là bạn thân cũng như người bạn duy nhất của A-ya, cậu có vẻ ngoài đẹp trai với mái tóc mềm hơi nhạt màu và đôi mắt cụp xuống đầy vẻ thân thiện, nhưng trái ngược với vẻ ngoài, cậu là người rất thích trêu chọc người khác***Tuyên Bố Nhận Trách Nhiệm Mở đầu câu chuyện. Tấm màn được vén lên. Bên ngoài cửa sổ, bầu trời phủ đầy mây mù. Mùa hè vẫn còn chưa bắt đầu. Trong lúc này, mọi người thường rỉ tai nhau về một lời đồn Cụ thể thế nào, không một ai biết rõ. Mà không, đúng hơn là, không một ai được phép biết đến điều này. Câu chuyện được lưu truyền duy nhất chỉ là nếu bạn nhìn thấy một cuốn sách trắng trơn và một chiếc thẻ kẹp hình mèo, đừng bao giờ động đến chúng. __Đó chính là" Thẻ đánh dấu Sự Kết thúc".Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cuốn Sách Của Sự Kết Thúc - Tập 1 PDF của tác giả Suzumu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cưới Sau Một Đêm (Hạ Huyền Chú)
Sau một đêm, tôi thế mà lại có thêm một ông chồng. Được rồi, sự thật là, trời vừa hừng sáng, tôi đã hồ đồ ký vào giấy đăng ký kết hôn. Không có quan hệ mẹ chồng nàng dâu hỏng bét, chỉ có mẹ chồng nàng dâu đồng minh. Mà nội dung đồng minh như sau: làm cho chồng của tôi cảm thấy có hứng thú với…đàn bà!!! Ách, nói đàn ông không có hứng thú với đàn bà……vậy chẳng phải là GAY sao??? Đối mặt với ông chồng không rõ có phải GAY hay không kia, tôi bằng bất cứ giá nào cũng không thể để cho anh lầm đường lạc lối. Vậy nên…tôi nhếch mi câu dẫn, khóe miệng dụ hoặc: Này ông xã “thân ái”, tới xem em làm sao dạy dỗ anh nha! Tìm mua: Cưới Sau Một Đêm TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cưới Sau Một Đêm PDF của tác giả Hạ Huyền Chú nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cưỡi Rồng (Nga Mi)
Người xưa nói rằng: trời ghen ghét hồng nhan, người cương trực dễ bị hại. Cho nên nàng kiên nghị (vững vàng, có nghị lực) xuất sắc như vậy, hơn nữa tài mạo hơn ngườiBài học đầu tiên là học giả bộ yếu đuối, cố gắng ăn mặc như một bông hoa nhỏ vô hại.Giả bộ quá mức, bị ác nhân nào đó thuận tay xách về nhà, đem nàng ăn sạch còn tuyên bố: là ông trời đưa nàng đến bên ta.Hừ! Nàng là thay ông trời trừng phạt hắn mới đúng ấy!Dám gây rối, ham muốn sắc đẹp với nàng? Chờ bị nàng ngược đãi cả đời đi!*** Tìm mua: Cưỡi Rồng TiKi Lazada Shopee "Đúng thế thì sao." Nghiêm Di có hơi bất ngờ, con thỏ ngu ngốc này thì ra cũng giống chủ nhân nó, bình thường giả bộ đáng thương, thật ra lại vô cùng to gan, khó thuần phục.Cho dù là Xích huyết Kỳ lân Trú Vân Phi nóng nảy hung hãn có tiếng, hay là võ tướng Nguyệt quốc giết người như ngóe, cũng không dám ở trước mặt hắn làm càn như vậy."Ngươi nên quên đi! Ngươi không có cơ hội đâu." Tiểu Khôi vóc dáng nhỏ nhưng khí thế không nhỏ mà hừ nói.Nghiêm Di không cho là đúng, lười đấu võ mồm với một phế vật linh thú, nếu không phải Tần Du Du xem nó như bảo bối, hắn đã đem nó làm thức ăn cho linh thú nhà mình lâu rồi, Trú Vân Phi rất oán giận con thỏ nhỏ này, chắc chắn rất thích "chính mồm" giải quyết nó.Tiểu Khôi oán hận nói: "Ngươi đối với ta không tốt, Du Du cũng không thích ngươi đâu!"Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cưỡi Rồng PDF của tác giả Nga Mi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cưới Lâu Sẽ Hợp (Minh Khai Dạ Hợp)
Cuối cùng Đàm Như Ý cũng tin rằng, gia đình cô đấu tranh nhiều năm chịu đủ loại trói buộc như vậy. Gặp phải chuyện buồn cũng vui vẻ đối mặt, vẫn tiếp tục hiền lành, tính tình nhã nhặn. Cũng chỉ vì ngày đó—— Để cô gặp được một người tốt như Thẩm Tự Chước.***Thể loại: hiện đại, cưới trước yêu sau, nhẹ nhàng, ấm áp, HE Tìm mua: Cưới Lâu Sẽ Hợp TiKi Lazada Shopee Độ dài: 52 chươngTình trạng: Hoàn edit _________ Đàm Như Ý, cái tên giản dị thể hiện ước mơ về một cuộc sống an nhàn, mọi sự thuận buồm xuôi gió, thế nhưng khi ngẫm lại, dường như chẳng có điều gì trong cuộc đời cô gái nhỏ này được như ý nguyện. Gia cảnh nghèo khó, người cha cờ bạc rượu chè, mẹ bỏ nhà ra đi. Ở độ tuổi hai mươi tư, Đàm Như Ý gần như đã nếm trải mọi loại đắng cay tủi nhục. Niềm an ủi và động lực lớn nhất của cô là tình yêu thương của ông nội và em trai, cùng ước mơ trở thành một giáo viên, có một cuộc sống độc lập. Nhưng người xưa đã có câu “Khổ tận cam lai”, số phận không quên ưu ái Như Ý khi cuối cùng cũng để cô gặp được Thẩm Tự Chước. Duyên số giữa hai người cũng chẳng phải một câu chuyện đẹp đẽ gì mà trái lại, đó lại là một nỗi cay đắng khác trong đời Như Ý. Khi ông nội không may ngã bệnh, điều kiện trong nhà khó khăn, không còn cách nào xoay xở, Như Ý buộc phải gạt lòng tự trọng của bản thân sang một bên, tìm đến nhà người đồng đội cũ từng vào sinh ra tử cùng ông nội thời chiến tranh để nhờ giúp đỡ. Chính tại đây, cô gặp Thẩm Tự Chước lần đầu tiên. Lần thứ hai gặp mặt, Đàm Như Ý đã trở thành người mang ơn nhà họ Thẩm. Một cô gái xinh xắn, dịu dàng, hiểu chuyện nhanh chóng chiếm được cảm tình của ông Thẩm, khiến ông bắt đầu nuôi hy vọng kết duyên cho cô cùng cháu nội mình Thẩm Tự Chước. Nhận thấy ý định của ông Thẩm, phản ứng đầu tiên của Đàm Như Ý là trốn tránh. Hơn ai hết, cô hiểu rõ khoảng cách giữa gia đình cô và nhà họ Thẩm, cũng không khó để nhận thấy thái độ lạnh lùng của Thẩm Tự Chước. Cô biết mình chỉ là con chim sẻ bé nhỏ và cũng không mơ mộng biến thành phượng hoàng. Thế nhưng, số phận của chim sẻ lại nằm trong tay của người nuôi. Biết được sức khoẻ của ông Thẩm ngày càng xấu đi cùng ước muốn cuối đời của ông cụ, cha của Đàm Như Ý làm một thoả thuận với người nhà họ Thẩm, ông ta có tiền để tiếp tục bài bạc, còn nhà họ Thẩm có thêm một cô cháu dâu. Cứ như vậy, Đàm Như Ý bị cha mình bán đi, mang theo một món nợ lớn cùng nỗi tủi nhục về làm vợ Thẩm Tự Chước. Thẩm Tự Chước là một người lạnh nhạt. Anh không phải người lạnh lùng, vô tình. Anh chỉ không có quá nhiều cảm xúc với những người và sự việc xung quanh, càng không hay thể hiện suy nghĩ hay cảm nhận. Anh không có nhiều hy vọng vào tình yêu hay hôn nhân, đối với anh, đam mê chỉ gói gọn trong sự nghiệp. Ấn tượng của anh về người vợ cùng sống chung dưới một mái nhà cũng rất mờ nhạt. Lần đầu gặp Đàm Như Ý, khi cô vội vàng nói nguyên do mình đến nhà họ Thẩm, anh hoàn toàn có thể đuổi cô đi nhưng sự quật cường toát ra từ cô khiến anh lay động. Lần thứ hai gặp lại, cô có vẻ muốn trốn tránh anh. Đến lần thứ ba, anh không khỏi thương xót cho cô gái bé nhỏ này, nhưng cũng chỉ là thương xót vậy thôi. Sau khi kết hôn, cô vẫn sống cuộc sống của cô, anh vẫn làm công việc của anh. Nhưng rồi anh chia sẻ cùng cô căn phòng làm việc. Rồi bữa cơm cô nấu khiến anh muốn nhanh chóng tan làm và về nhà mỗi ngày. Cô chăm sóc cho anh, anh lại che chở cho cô. Dần dần, Thẩm Tự Chước không muốn giữa anh và Đàm Như Ý tồn tại một ranh giới phân định rạch ròi. Anh càng phản cảm mỗi khi cô nói về chuyện chia tay sau này. Đối với Thẩm Tự Chước, đám cưới là một màn kịch, nhưng cuộc sống hôn nhân tiếp theo đó lại là cả phần đời còn lại của anh. * * * * * Đây là lần đầu tiên tôi đọc một bộ truyện của tác giả Minh Khai Dạ Hợp. Truyện không có nhiều tình tiết cao trào, gay cấn. Câu chuyện của hai nhân vật chính cũng không có quá nhiều sóng gió. Nhưng tôi thích sự ấm áp mà giọng văn nhẹ nhàng của Minh Khai Dạ Hợp đem lại, có lẽ sẽ không khiến bạn phải thổn thức nhưng sẽ làm bạn rung động thật lâu. Tựa truyện “Cưới lâu sẽ hợp” được đặt ra vừa đúng nhưng cũng vừa sai. Sai ở chỗ không phải cứ một người đàn ông và một người phụ nữ chung sống với nhau lâu ngày sẽ trở nên hợp nhau. Đúng ở chỗ chính quá trình “cưới lâu” lại giúp chúng ta hiểu được mình và đối phương “hợp” nhau như thế nào. Giống như Thẩm Tự Chước và Đàm Như Ý vậy. Đàm Như Ý luôn lo ngại khoảng cách giữa cô và Thẩm Tự Chước, sự chênh lệch về gia thế, học thức và bản lĩnh sống. Nhưng cô lại không thấy được rằng cô và anh là hai mảnh ghép hoàn hảo dành cho nhau. Gia đình cô không hạnh phúc, hôn nhân của cha mẹ anh thất bại. Cô quật cường giữa sóng gió để anh có thể làm bến đỗ cho cô nương tựa lúc mỏi mệt. Anh miệt mài trên con đường sự nghiệp nhưng mỗi lúc cuối ngày đều muốn tìm về sự dịu dàng, tĩnh lặng của cô. Vậy nên mới nói, bất kể trong tình yêu hay hôn nhân, không có khái niệm “xứng” hay “không xứng”, chỉ có hai con người tình nguyện mài dũa thân mình để tạo nên một câu chuyện “hợp” nhất mà thôi._______Review by #Linh_Hy TầnBìa: #Trắng Tiệp DưĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cưới Lâu Sẽ Hợp PDF của tác giả Minh Khai Dạ Hợp nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.