Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lôi Phong Hệ Thống

Editor: Ginny Tác giả xây dựng nhân vật nam chính là một con người chỉ biết có mình sống hơi ích kỷ một chút,nhưng dưới sự dạy dỗ của hệ thống thì đã trở thành một Lôi Phong thế kỹ mới. Truyện này còn có tên là: # Người người đều yêu Hàn Trác Vũ # Thời đại của Thánh phụ # Chân kinh dạy trẻ # Nuôi dưỡng nhân thê thụ # Học Lôi Phong là một nghệ thuật Keyword: 1.  Truyện có bánh bao nhỏ, nhưng không có tình tiết sinh tử. 2.  Chậm nhiệt, 1vs1, HE. 3.  Chủ thụ, ngay thẳng mạnh mẽ công, đại thúc công 4.  Ngọt sủng văn. 5.  Ngụy thúc chất, học Lôi Phong 6.  Nhân vật chính: Hàn Trác Vũ 7.  Nhân vật phụ: Lôi Đình, Lôi Sâm, Thạch Lỗi, An Quốc Nhân, Lôi Lệ Trân, An Minh Hoài Biên tập đánh giá: Một thiếu niên chỉ biết đến mình bỗng nhiên bị một thứ gọi là Lôi Phong hệ thống liên tục ép cậu phải giúp đỡ mọi người, hăng hái vươn lên. Từ đó, Hàn Trác Vũ vốn rất ghét tiếp xúc với mọi người vì mắc bệnh tự kỉ bắt đầu không ngừng giúp đỡ người khác, hoàn thiện cuộc sống của mình, nhờ đó mà khiến mọi người có cái nhìn mới về cậu, thiếu niên tự kỉ bắt đầu bước vào con đường hạnh phúc của riêng mình... Tác phẩm có những vấn đề tồn tại trong xã hội nhưng cũng có ấm áp, có cảm động. Tác giả dùng giọng văn nhẹ nhàng hài hước, góc nhìn đặc biệt, ngôn từ đơn giản để khắc họa đất nước lý tưởng trong lòng mình. Sau khi đã đọc được biết bao tin tức về vấn nạn xã hội, nhân vật chính lương thiện, trong sáng mang đến bao năng lượng tốt đẹp cho lòng người. Hơn nữa, sự xuất hiện của bánh bao nhỏ đáng yêu càng khiến câu chuyện ấm áp hơn. *** Tên: Lôi phong hệ thống Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại: hiện đại, hệ thống, HE, chủ thụ Nhân vật chính: Lôi Nghị x Hàn Trác Vũ Link: Edit hoàn   *Nội dung bên dưới có spoil*   Truyện kể về một hệ thống tên 9957 – là một hệ thống thúc đẩy ký chủ làm việc tốt để thu thập năng lượng từ những lời cảm ơn, cảm xúc biết ơn để thăng cấp. Nó là một hệ thống được tạo ra từ nền văn minh cao cấp được tiến sĩ Erik tạo ra nhằm muốn con người noi theo gương người có tên Lôi Phong chuyên làm các việc tốt. Xui xẻo cái là nó thử qua không biết bao nhiêu người nhưng chỉ có một người phù hợp. Người phù hợp này là cậu bé Hàn Trác Vũ bị tự kỷ nhẹ: sợ đám đông, không giao lưu với mọi người. Hàn Trác Vũ bị gắn liền với hệ thống nên bị hệ thống thúc đẩy làm các việc tốt, giúp đỡ mọi người. Nếu không làm sẽ bị hệ thống cho giật điện rất đau. Lúc đầu chỉ là những việc đơn giản như nhặt đồ cho cụ già, xách đồ cho người già, giúp em nhỏ sửa xe, trả lời cô giáo… nhưng với một người bị tự kỉ như Hàn Trác Vũ vẫn là rất gian nan. Hàn Trác Vũ là con thị trưởng thành phố nhưng mẹ ruột đã chết, cha không thương mẹ kế căm ghét. Bản thân còn bị tự kỉ nên cuộc sống của cậu rất nhạt nhẽo. Hệ thống xuất hiện bắt ép cậu làm việc tốt, bắt ép cậu trở thành học sinh giỏi, bắt ép cậu giúp đỡ mọi người. Thế rồi dần dần việc giúp đỡ đã trở thành hành động bản năng, cậu cũng tìm được hứng thú trong việc học hành. Có thể nói 9957 đã thành thứ cứu giúp cậu khỏi căn bệnh, kéo cậu bước ra ngoài thế giới để thấy rằng thế giới còn rất nhiều người tốt. Hàn Trác Vũ từ ngày có hệ thống thì luôn giúp đỡ mọi người. Sau đó vì một lần cứu được bé bánh bao A Sâm cũng bị tự kỷ như cậu thì dần dà cậu học được cách giao lưu nhiều hơn, có một câu đại thụ – cha bánh bao – anh công của chúng ta giúp cậu trong những việc cậu muốn giúp. Vì dần bước ra ngoài thế giới nên giúp đỡ của Hàn Trạch Vũ cũng từ các việc nhỏ dần dà biến thành quyên tiền, quyên đồ, xây trươngf học vùng núi, lập quỹ khuyến học… (em nó khá có tiền) cho đến sau này thì là nghiên cứu khoa học ra rất nhiều kỹ thuật đột phá trong y học để giúp hàng ngàn người. Công là trung tương có đứa con bốn tuổi bị tự kỷ. Anh và vợ kết hôn không vì yêu, có con xong cũng để con cho vợ chăm vì quá bận nhiệm vụ. Ai ngờ cô vợ chỉ mải mê thời trang làm đẹp nên vứt con cho bảo mẫu để đến nỗi đứa trẻ bị tự ký. Sau đó nhờ sự giúp đỡ của thụ nên bé con dần khỏi bệnh, trở nên giống đứa trẻ bình thường. Anh cũng đổ em và yêu em luôn. Bàn tay vàng cuả thụ quá khủng nhưng truyện chỉ như một bản nhạc nhẹ nhàng xoay quanh việc giúp đỡ mọi người nên đọc không thấy phản cảm. Tác giả cũng đề cập đến rất nhiều tệ nạn hiện nay trong xã hội như việc dư luận internet không phân biệt đúng sai đã mắng chửi người, việc làm việc tốt bị ng ta vu oan bắt đền, việc quan lại ở vùng quê tham ô dân chúng rất khổ, rồi việc có người gặp nạn nhưng mọi người chỉ đứng xem và lấy điện thoại ra quay. Mình đọc thấy truyện rất ổn. Vấn đề trẻ tự kỷ tuy không nhắc đến nhiều nhưng một phần ba đầu truyện thông qua biểu hiện của thụ và bé bánh bao thì thấy rất thương, rồi các phụ huynh có con bị tự kỷ nữa. Đọc mà mình nhớ tới cuốn “Ba ơi mình đi đâu thế” kể về một người cha có hai đứa con bị tật nguyền. Lúc mình đọc truyện người ngồi canh còn hỏi làm gì mà cứ cười tủm tỉm thế. Mình bảo đọc truyện thôi. Quả thật truyện có nhiều đoạn vui vẻ cũng có nhiều đoạn cảm động, đọc rồi mình thấy vui vì trong truyện thế giới còn rất nhiều người tốt. Làm mình không nhịn được nghĩ nếu 9957 có thật ngoài đời thì tốt rồi, sẽ có rất nhiều trẻ con được cứu giúp, rất nhiều đứa trẻ tự kỷ được chữa khỏi…   Đánh giá: 4.5/5 *** Review (by Huyết Sắc) Truyên này hay dã man, quả nhiên tác phẩm nào của Phong Lưu Thư Ngốc cũng làm mình phê (◡‿◡✿) Truyện này mang tính nhân văn cao, có nhiều đoạn làm mình cảm động rớt nước mắt, sảng văn của Phong Lưu Thư Ngốc đọc rất thích, rất ấm áp, quả nhiên ko cô phụ số tích phân cao ngất ngưỡng kia, đọc mà thấy trước mắt sáng ngời. Nếu nói trong tác phảm Hồng Lâu Chi Hoàn Tam Gia có em thụ rất là S, tra thụ, độc thụ, thì bạn thụ trong này lại trái ngước hoàn toàn, lạnh lùng mà cũng rất thánh mẫu (ko phải loại thánh mẫu thiếu não). Tóm lại là 2 tay 2 chân đề cử truyện này, còn bạn nào thích truyện này thì đề nghị đọc các truyện khác của Phong Lưu Thư Ngốc, siu hay ---------------------------- Spoil (by Hachibi) Đề cử nhiệt liệt. Truyện đọc hay, khá cảm động, nhưng anyway, bàn tay vàng hơi bị to. Nếu bạn chấp nhận được điểm này thì bạn sẽ không phải thất vọng đâu. Bạn thụ Hàn Trác Vũ là một đứa trẻ bị tự bế chứng (aka bệnh tự kỷ), suốt ngày rút vào trong thế giới của mình. Cậu sống với cha và mẹ kế nhưng cha không quan tâm, mẹ kế thì cố tình chèn ép. Tình cờ, cậu được một hệ thống đến từ tương lai lựa chọn, bắt cậu từ một đứa trẻ tự bế hướng đến con đường “bị ép” giúp đỡ người khác giống như Lôi Phong (bạn nào tò mò hơn thì tự tra anh Google về nv này nhé). Sau khi cứu một đứa bé bị bắt cóc là Lôi Sâm, cậu gặp cha bé - Lôi Đình. Lôi Sâm cũng là một đứa trẻ tự bế yêu cầu được giúp đỡ, do đó Trác Vũ nhận được rất nhiều hảo cảm từ Lôi Đình. Anh đưa cậu thoát khỏi gia đình lạnh nhạt, cho cậu một gia đình mới, bảo bọc cậu hết lòng. Trong khi sống cùng nhau, Lôi Đình nhận ra mình đã dần yêu cậu bé (ack, thật, lúc này ẻm chưa đủ 18 tuổi). Với sự giúp đỡ của Lôi Đình, Trác Vũ cũng dần thoát ra khỏi căn bệnh tự bế, đồng thời mang những gì mình có để giúp đỡ những người cần giúp. Mình thích nhất là những đoạn viết về nội tâm của bạn Vũ, những trao đổi với hệ thống của bạn ấy rất dễ thương. Bé Lôi Sâm cũng dễ thương không kém. ---------------------- Spoil (by SilverNight96) Mặc dù công mờ nhạt một chút như đâu có tra mà sao mấy bạn chửi công dữ thế, còn gia đình công tuy mình coi cũng không thích lắm nhưng cũng không thể trách được, có cha mẹ ông bà nào hy vọng con trai mình thích một đứa con trai khác đâu, ngăn cản là đương nhiên mà họ cũng không hề dùng bạo lực hay mắng chửi gì thụ chỉ là cố gắng muốn chia rẽ mà thôi, thử nghĩ nếu bởi vì thụ tài giỏi hay muốn dựa vào thụ để đạt lợi ích mà đồng ý chuyện của hai người thì gia đình như vậy mới thật sự là tra bởi vì họ không yêu thương con trai/cháu trai mình mới có thể dùng con trai/cháu trai để đổi lợi ích cao hơn. Nhiều người thụ khống quá nên thấy thụ bị chèn ép một tí đã nhảy dựng lên kêu gào công tra gia đình công tra tùm lum. Còn nói vì thụ tệ bế ngây thơ nên bị công lừa thì cũng có sao? Chỉ cần cuối cùng hai người đều hạnh phúc, công không làm gì có lỗi với thụ thì ngay từ đầu công dùng thủ đoạn để đạt được tình yêu có gì đáng trách đâu, ai không ích kỷ, không vì tình yêu của mình mà đấu tranh. Mà nếu thụ không có cảm tình với công thì dù công muốn lừa cũng không lừa được. ╮(╯_╰)╭ Nói chung thì ai chưa coi nên down truyện về coi chứ đừng vì đọc comment mà sợ không dám coi, truyện HE, không ngược, ấm áp ngọt ngào sủng, đọc xong comment không muốn coi về gia đình công thì lướt qua cũng không ảnh hưởng gì ~(‾▿‾~) *** #Review LÔI PHONG HỆ THỐNG Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, hệ thống, ngọt sủng, ấm áp, sảng văn, chậm nhiệt, đại thúc công x thiếu niên tự bế thụ, HE. Độ dài: 128 chương + 6PN Tình trạng: Hoàn edit _______ Hàn Trác Vũ là một người bị bệnh tự kỷ, cậu không thích giao lưu với mọi người, chán ghét trò chuyện tiếp xúc với người khác, cậu thích thu mình trong thế giới nhỏ của cậu, lâu lâu lẩm bẩm một mình, lâu lâu lại suy nghĩ vẩn vơ. Hàn Trác Vũ có một người ba thị trưởng nhưng ông cũng chẳng yêu thích gì đứa con tự kỷ này. Cậu có một người mẹ kế cùng một đứa em cũng cha khác mẹ chỉ nhỏ hơn mình có ba tháng tuổi. Trong nhà không ai quan tâm đến cậu, cậu cũng không để ý đến người khác, người duy nhất mà Hàn Trác Vũ bận tâm chỉ có người mẹ quá cố của mình. Cuộc sống hằng ngày của cậu không phải từ nhà đến trường thì là từ trường về nhà, rồi lại tự thu mình vào vỏ ốc của bản thân, một cuộc sống nhàm chán, vô vị, tẻ nhạt... Cho đến khi Lôi Phong hệ thống xuất hiện... Lôi Phong hệ thống đến từ hành tinh C14 năm 4075 của kỷ niên ngân hà, trong lúc vô tình đã đến Trái đất qua vết nứt không gian, nó được phát minh bởi tiến sĩ Eric, một nhà khoa học thiên tài của Liên Bang. Trong thế giới của ông, con người càng ngày càng trở nên vô cảm, họ làm ngơ khi thấy những điều xấu xa, thờ ơ trước những nỗi bất hạnh, lạnh lùng trước khó khăn của người khác. Con người chỉ biết chiến tranh, dành lấy lợi ích mà tàn sát đồng bào mình. Ông muốn thay đổi mọi thứ, tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn, một thế giới hòa bình, xóa bỏ sự phân biệt chủng tộc cùng bạo lực, chỉ còn lại yêu thương và tình người... Cuối cùng, Lôi Phong hệ thống ra đời - Một hệ thống lấy giúp đỡ mọi người làm trách nhiệm, lấy giá trị cảm ơn làm năng lượng, một lòng phục vụ vì nhân dân. Và người được lựa chọn là Hàn Trác Vũ. Kể từ khi trở thành ký chủ của hệ thống, cuộc sống yên bình của Hàn Trác Vũ liền bị đảo lộn. Cậu không thích dậy sớm, hệ thống liền giật điện cho cậu tỉnh dậy bắt chạy bộ buổi sáng, cậu sẽ không làm bài tập, hệ thống liền trở thành gia sư, tri kỷ bổ túc việc học, cậu không thích xen vào việc của người khác, hệ thống lại muốn cậu cho đám mèo lưu lạc ăn, giúp đỡ bạn học, dắt cụ bà qua đường và làm đủ thứ chuyện lớn nhỏ khác. Nhưng cũng từ dạo ấy, thế giới nhỏ bé của Hàn Trác Vũ không còn sự tĩnh lặng đến hư vô nữa mà trở nên ồn ào, náo nhiệt, bận rộn. Lần đầu tiên, cậu nhìn thấy nụ cười cảm ơn đầy chân thành của bạn học, lần đầu tiên, cậu nhận được những ánh mắt yêu thương từ ái, những cái vỗ vai đầy thiện ý và rồi lần đầu tiên cậu muốn giúp đỡ mọi người mà không cần hệ thống nhắc nhở, bởi đơn giản chỉ vì cậu muốn làm. Hình như thế giới vẫn còn ấm áp và tốt đẹp lắm… … Lôi Đình là một vị trung tướng, anh đã từng kết hôn, một cuộc hôn nhân chính trị không có tình yêu, kết quả của cuộc hôn nhân đó là lá đơn thỏa thuận ly dị và đứa con trai 4 tuổi mắc bệnh tự kỷ - Lôi Sâm. Con trai bị mắc bệnh là lỗi do anh, là do anh đã quá tin tưởng người vợ vô tâm kia, là do anh chỉ biết đến nhiệm vụ mà không để ý đến sự bất thường của con. A Sâm kháng cự anh, nó không thân cận người ba này, nhưng anh sẽ không từ bỏ, mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, thậm chí cả đời, anh nhất định có thể kéo con trai ra khỏi hoang mạc cô độc của riêng mình. Và rồi anh gặp được cứu tinh của đời mình - Hàn Trác Vũ. Trác Vũ cũng giống như A Sâm, là một người mắc bệnh tự kỷ nhưng em ấy lại có thể vượt qua rào cản trong lòng, dùng cách thức của riêng mình để yêu thương thế giới, dù bị tổn thương cũng không sợ hãi, kiên định bước về phía trước. Trác Vũ cứu mạng A Sâm, mang đến ánh sáng cho cậu bé, cũng mang lại niềm hy vọng cho Lôi Đình. Rồi không biết tự khi nào, hạnh phúc của Lôi Đình là khi được ở bên Trác Vũ và A Sâm, có lẽ là từ khi nhìn thấy hai thân ảnh một lớn một nhỏ cùng nhau chơi trò chơi, cùng nhau ăn cơm, cùng ngủ chung một chiếc giường... Đôi khi hạnh phúc đơn giản chỉ là mỗi sáng được nhìn thấy người mình yêu thương. Trác Vũ, cảm ơn em đã đến bên anh và A Sâm… * * * “Lôi Phong hệ thống” là một trong những bộ truyện đam mỹ thời gian gần đây mình đọc và cảm thấy khá hay. Nội dung của bộ truyện là hành trình phấn đấu, vươn lên thay đổi bản thân của Hàn Trác Vũ. Từ một thiếu niên tự bế, luôn thu mình trong thế giới của bản thân, trở thành một bác sĩ y đức, tài giỏi mang lại biết bao hy vọng cho các bệnh nhân. Truyện mang tính nhân văn, có những chi tiết rất cảm động, ấm áp về tình người, về lòng biết ơn và cả những mặt xấu xa của nhân tâm. Tình cảm của hai nhân vật chính rất ngọt ngào, dễ thương, bé A Sâm cũng đáng yêu không kém, tổ hợp ba người đã cùng tạo nên một gia đình vô cùng ấm áp và hạnh phúc. Tuy truyện có bàn tay vàng khá lớn nhưng chỉ xoay quanh việc giúp đỡ mọi người của Trác Vũ nên vẫn có thể chấp nhận được. Nói chung, truyện khá ổn và nếu các bạn muốn tìm một bộ truyện đam mỹ nhẹ nhàng, ấm áp nhưng không kém phần ý nghĩ thì “Lôi Phong hệ thống” sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. Review by #Lăng_Tuyết Dung Hoa Bìa: #Bún Tần   Mời các bạn đón đọc Lôi Phong Hệ Thống của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lưu Niên Tự Thủy
Hiện đại, ngược luyến, anh em họ, ôn nhu công x cường thụ Đây là một trong số hiếm những truyện ngược tâm công tàn bạo nhất mà mình đọc xong vẫn thích. Công là con ngoan trò giỏi, từ bé tới lớn học hành quan hệ cái gì cũng suôn sẻ. Thụ lại là đứa trẻ không được mẹ thương, ngỗ nghịch cộc cằn, hằn học với đời. Công đối xử với thụ vô cùng dịu dàng nâng niu bảo vệ nhưng chính sự dịu dàng đó khiến thụ cảm thấy ngột ngạt, thua kém. Trước mặt công, thụ cảm thấy mình không phải là đàn ông. Oán hận, tự ti nặng nề nên thụ chỉ thấy tình yêu của công là mũi dao đâm vào mình. Thụ tổn thương công nặng nề rồi bỏ đi suốt hai năm. Để rồi trong thời gian đó, thụ rốt cuộc hiểu được lòng mình nhưng lại không dám quay về. Nhiêu đó thôi, nói nữa bản thân mình cũng thấy xót xa cho công. Các bạn ráng cày qua đoạn ngược để thấy được cầu vồng đẹp đẽ nhé. Đoạn sau khi trở về thụ chăm công vô cùng, nhường nhịn lo lắng từ A tới Z, đủ để chúng ta chết chìm trong bể đường phèn. Vẫn câu cũ, truyện của Bạch Vân rất tốt, tỷ lệ dính hố rất nhỏ, còn chần chừ gì mà không nhảy vào. *** Có một lần, Cố Lưu Niên cuối tuần trở về nhà cùng cha mẹ mình dùng cơm, xong xuôi, cậu nhàm chán lật lật xem vài quyển sách, đột nhiên tìm thấy một tấm ảnh đen trắng nhỏ nhỏ đã hơi ố vàng. Ảnh chụp phần thân trên, có hai bé nam trông ngốc ngốc đứng sóng vai nhau, một nhóc trông béo béo hiền lành, một nhóc thì gầy ốm, cả hai đều cười đến tít cả mắt, dáng điệu thực thơ ngây dễ thương. Cậu không khỏi mỉm cười, “Mẹ, ảnh chụp hai cái ông cụ non này, mẹ vẫn còn giữ sao?” Mẹ cậu nghe tiếng hỏi, ló đầu vào nhìn … Đến khi thấy bức ảnh, bà bật cười: “Đây là con với Tiểu Huy lúc năm tuổi chụp bên ngoài sân nhà nội, khi ấy nó  béo béo tròn vo, dễ thương ai nhìn cũng yêu, khác dáng vẻ âm trầm hiện tại” Ánh mắt Cố Lưu Niên dừng lại trên hình ảnh cậu nhóc con khỏe mạnh “Đã nhiều năm con không gặp anh ấy, không biết giờ anh ấy bận bịu công việc gì?” “Từ ngày sang thành phố Q sau khi tốt nghiệp, mẹ cũng không biết tin gì, chỉ nghe nói nó đang làm lái xe cho một công ty. Năm nay nó chắc là có về thăm ông bà, các con nói không chừng sẽ gặp lại cũng nên .” “Anh ấy đã có bạn gái chưa?” Cố Lưu Niên hỏi, không tỏ thái độ gì. “Chắc là có đi, đứa nhỏ này học hành không được tốt, nhưng bạn gái thì chưa xong người này đã đổi sang người khác, chỉ tiếc cũng không phải con nhà gia giáo. Nghe nói gần đây nhất nó qua lại với một cô, vẫn là loại con gái chẳng ra gì, thật sự là loạn thất bát tao, làm cho mẹ nó tức chết mà.” Mẹ cậu cứ thế cằn nhằn liên miên. Cố Lưu Niên  thừa dịp mẹ không chú ý, đem tấm ảnh chụp đút vào túi áo. “Mà con nha, đi làm cũng đã được hai năm , khi nào thì tính mang bạn gái về cho mẹ coi mắt đây? Con xem nhà lão Tam hàng xóm cách vách nhà mình, con trai nhà ấy mới lớn đấy mà đã dẫn theo một cô thực đáng yêu về nhà ra mắt.Con từ nhỏ đến lớn đều có không ít bạn gái theo đuổi, thế nào mà ngay cả một người ưng ý cũng không có?” Một khi chạm đến vấn đề bằng hữu này, mẹ cậu liền mở máy không thôi. “Mẹ, nếu có ai thích hợp, con tự nhiên sẽ dẫn về cho mẹ coi.” Cố Lưu Niên đứng lên, cười cười ôm vai mẹ cậu .”Cứ thế đã, thôi không còn sớm nữa, con cũng nên về rồi, bằng không trời tối lái xe cũng không thuận lợi.” “Vậy con nhanh nên đi thôi, lái xe cẩn thận.” Mẹ cậu bất đắc dĩ ngừng lải nhải.              Cố Lưu Niên  choàng áo măng tô đen, cầm lấy tập công văn rồi chào cha mẹ ra về. Cha mẹ cậu đang ở tại một thị trấn trong thành phố nhỏ, cách nhà trọ cậu ở khu trung tâm chừng hai tiếng chạy xe, bởi vậy khi nào rảnh, cuối tuần Cố Lưu Niên lại về thăm họ, giữ trọn đạo hiếu. Đi ra hành lang,cậu thiếu chút nữa đụng phải hai cậu nhóc đang nô đùa, nhìn qua chúng cũng khoảng sáu, bảy tuổi, đang đuổi nhau chạy nhảy bát nháo khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực lên thực đáng yêu.               Cố Lưu Niên mỉm cười nghiêng người né tránh, nhìn theo bóng dáng bọn nhóc xa xa đang dần biến mất, sau đó mở cửa xe, duỗi dài chân, ngồi xuống. Cậu không lập tức nổ máy, mà lấy ra bức ảnh trong túi áo trước, bật ngọn đèn nhỏ trong xe, tỉ mỉ ngắm nhìn. Thời gian trôi qua cũng thật mau, vừa ngoái đầu quay đi đã không còn có thể trở lại. Khi ấy  bọn họ chụp cái ảnh này trong hoàn cảnh nào nhỉ? Vì sao cười vui vẻ đến thế? Như thế nào mà một chút ấn tượng cậu đều không có.             Trong trí nhớ, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy lúm đồng tiền trên gương mặt vui vẻ đến vậy của Kỷ Huy, mà cũng chỉ là từ tấm ảnh đen trắng chụp chung này.Bọn họ khi đó, thật sự là khờ dại đến đơn thuần, đều là những đứa nhỏ không hiểu chuyện, cười đến sáng lạn như thế, không có một tia lo âu của năm tháng, thật kiến người khác phải hâm mộ. Đột nhiên rất muốn hút thuốc, Cố Lưu Niên lục trong túi lấy ra một điếu châm lên, kẹp ở ngón tay, nhưng cũng chẳng hút, mà giữ nó trên cửa kính xe, yên lặng nhìn điếu thuốc cháy trong gió… Tàn thuốc tắt dần, như ngọn lửa tình cảm trong lòng cũng như điếu thuốc, lụi tàn. Trời về chiều đã đọng sương, cậu vẫn ngồi bên trong xe không nhúc nhích, cũng chẳng hiểu đang suy nghĩ gì. Dựng thẳng áo khoác lên, che lấp một nửa thân hình cậu, chỉ lộ ra cái trán cùng đường cong ở mũi, giống như pho tượng, cân đối mà thâm trầm. Ánh mắt cậu trĩu nặng, giống như này càng lúc càng đọng sương chiều, vẻ ảm đạm lộ ra nỗi phiền muộn vô hạn. Khi đó, cậu còn chưa thấu hiểu được, yêu một người, có thể khiến bản thân mình cô đơn đến vậy. Rồi sau, vẻ mặt lặng câm, cậu dập tàn thuốc, nố máy cho xe chạy. . . Ánh sáng từ đèn sau của xe nhấp nháy giữa trời chiều rồi dần biến mất. . . . . . Hoàng hôn buông xuống, như vùi lấp đi dấu vết của chàng trai trẻ. Mời các bạn đón đọc Lưu Niên Tự Thủy của tác giả Bạch Vân.
Đại Địa Chủ
Thể loại: Xuyên không, cổ trang, ấm áp, tranh đấu, sảng văn 1×1, HE Edit: Bạch Truật (Bachlongcac: C1-C93), Holy (C94 – C140), Himeko (C141 - hết) Trích đoạn ngắn: “ Không hay không hay rồi đại thiếu gia, tiểu thư đã bỏ trốn chỉ để lại dư thư" “ Hình như trong nhà vẫn còn nữ nhi của Tam nương và Nhị nương còn chưa lập gia đình” “ Không được a đại thiếu gia, lúc trước người nọ cùng lão thái gia ước định đối tượng tương thân chỉ có thể là Đại phu nhân sinh, Đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư không được.” An Tử Nhiên ánh mắt nhất thời chuyển qua trên người đệ đệ mới được bốn tháng, một lúc lâu mới nói:” Nam có thể chứ?” Quản gia:”…” An Tử Nhiên không nghĩ tới chính mình một câu thành tiên tri, nam đích thực là có thể, chẳng qua cùng hắn nghĩ có điểm không giống. ***   Nguồn: Review đam mỹ Tên truyện: Đại địa chủ Tác giả: Doãn Gia Thể loại: Xuyên qua, cổ đại, trạch đấu, thương nghiệp, quốc phòng, sảng văn, cường công cường thụ. Độ dài: 2275 trang word Nội dung: Thụ là bộ đội đặc chủng, hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ, sau đó vinh quang xuyên qua. An thiếu gia là người thừa kế của một gia đình phú thương có tiếng trong vùng, nghe nói rất được cha mẹ yêu thương. Thế nhưng thụ xuyên qua, chưa được hưởng phúc một ngày, lại đối mặt với tình cảnh hết sức bi thảm: cha mẹ trên đường về quê thăm ông bà ngoại bị kiếp phỉ sát hại; bản thân nguyên chủ không biết trúng kế của ai, ốm nặng không qua khỏi; trong nhà còn một thân muội ích kỷ, một thân đệ mới vài tháng tuổi và hai di nương, hai thứ muội lòng đầy quỷ kế; bên ngoài thì phải đối mặt gia đình bác ruột đang hăm he chiếm đoạt gia sản. Trước tình cảnh nguy cơ bốn phía, thụ đành chống thân thể béo ú của An Tử Nhiên đi gánh vác An gia. Nghe nói trưởng bối nhà mình từng sắp đặt một hôn sự rất tốt cho muội muội, An thiếu gia bèn mang gia nhân lên kinh thành tìm đến Phó vương phủ bàn chuyện hôn nhân. Chỉ cần có thể gả muội muội cho Phó vương gia quyền khuynh triều dã, An thiếu gia có thể yên tâm vào chỗ dựa vững chắc, buông tay đối phó thù trong giặc ngoài, phát triển An gia. Cứ tưởng rằng khó khăn lớn nhất là vương phủ không coi trọng An gia thấp cổ bé hỏng, không ngờ Phó gia cực kỳ giữ chữ tín, hôn sự dễ dàng thông qua. Bát tự đã thông, sính lễ đã nhận, An tiểu muội lại không nói một tiếng, lẳng lặng biến mất. An gia tìm kiếm khắp nơi cũng không thấy người, thứ nữ lại không thể gả vào vương phủ, cho nên An thiếu gia đành hy sinh thân mình... Văn phòng khá tốt, dù truyện rất dài nhưng vẫn giữ được sự lôi cuốn. Truyện có khá nhiều nhân vật, nhiều chi tiết, nhưng được sắp đặt khá tốt, hợp lý. Trạch đấu chỉ là phần đầu, về sau đa số là thương nghiệp, quốc phòng, một chút cung đấu. Điểm tốt là công thụ tính cách đều rất mạnh mẽ, thú vị, nhiều nhân vật phụ có cá tính và câu chuyện riêng hay ho. Tuy nhiên nhược điểm cũng khá rõ là cốt truyện quá dàn trải, tác giả khá tham khi ôm đồm quá nhiều. Mặc dù được xử lý ổn, không quá rối rắm, nhưng nhiều quá nên đọc cũng hơi mệt. Bên cạnh đó thì thụ quá toàn năng, từ kinh doanh, chính trị, vũ khí, chế tạo máy móc... cái gì cũng biết, cá nhân mình thấy điêu quá :)))), còn may là ẻm thuộc dạng ham tiền tư lợi, chứ mà hốt luôn thuộc tính thánh mẫu thì thua. Công cũng rất mạnh mẽ, rất phúc hắc, hơi vô lại, đáng tiếc đây là truyện chủ thụ nên đất diễn của thụ vẫn nhiều hơn. Tình cảm công thụ cũng không nhiều (so với độ dài của truyện). Hợp với những bạn thích chủng điền (dạng xây dựng sự nghiệp), thích âm mưu quỷ kế xen lẫn chút phiêu lưu mạo hiểm. 2. Nguồn: Phù Anh Các An Tử Nhiên là bộ đội đặc chủng, trong một lần làm nhiệm vụ thì gặp bom, xuyên đến nước Đại Á. Vì gia tộc không rơi vào tay kẻ khác mà mang theo muội muội đến kinh thành tìm đến Phó vương phủ yêu cầu thực hiện việc hôn ước hai nhà đã định từ chục năm trước. Lúc đầu thì cô em gái gật đầu đồng ý, ai dè giữa chừng nghe tin đồn anh công là người xấu xí nên đào hôn. Anh công lại coi trọng An Tử Nhiên, nên thuận thế ép em gả cho anh. Lúc đầu anh hứa hẹn không hợp thì sẽ để em đi, ai dè ăn xong em rồi thì trở mặt nói không biết có chuyện đó, quyết giữ em bên mình. Anh công là một Vương gia, có tài, có ngoại hình, tính cách bá đạo, nói chung là một hình ảnh công toàn mỹ. Em thụ theo mô típ bình thường của truyện xuyên không, quay về quá khứ nhờ kiến thức ở tương lai gây dựng sự nghiệp, chế tạo bom, súng, áo giáp giúp anh công đề sách lược phòng địch trong địch ngoài vân vân. Theo mình thì tác giả xây dựng hình ảnh nhân vật thụ này quá toàn tài. Em thụ là một bộ đội đặc chủng thì đánh nhau giỏi, chế tạo được bom áo giáp thì không nói gì, nhưng mà kinh thương cũng giỏi, chính trị cũng giỏi thì thật sự không có khuyết điểm nào để chê cả. Mình không thích thụ kiểu này lắm (⊙︿⊙)   3. Nguồn: Thanh Thạch Tác giả: Doãn Gia Tuỳ người thì tên tác giả có thể thành Duẫn Gia. Hồi trước đọc Sủng thê chi đạo của tác giả này thích lắm, giờ đọc được truyện này là kết luôn. Có vẻ tác giả chuyên văn ấm áp sủng nịch. :3 Đầu tiên phải nói là truyện rất dài! Cái Thứ tử quy lai đã thấy dài lắm rồi mà cái này dài hơn nhiều!! Chuyện này nói là trạch đấu thì không đúng lắm vì chả có mấy, mình thấy chủ yếu là thương nghiệp với quốc phòng. Kiếp trước của thụ không được tả ở đầu mà dần dần hé lộ xuyên suốt câu chuyện, thậm chí đến gần cuối mới biết thụ làm nghề gì mà siêu vậy, cái gì cũng biết :v Thụ xuyên qua làm con trai trưởng nhà họ An, là một công tử bột, vừa béo vừa ngang ngạnh, không quá xấu xa nhưng cũng xưng bá một vùng. Thụ xuyên qua lúc cha mẹ thân thể này vừa mất, người này cũng bị ám hại mà tèo. Thụ khi nhìn thấy thân thể này quá béo thì quyết chí giảm cân, trở thành phiêu phiêu công tử. Trong nhà ngoài mẹ thụ là chính thê thì còn 3 thiếp thất. Cha thụ mất rồi, phu tử tòng tử nên thụ trở thành chủ gia đình. Thế nên là trạch đấu chả có mấy, quyền hành nằm hết trong tay rồi, 3 mụ kia có muốn làm gì cũng chịu. Chẳng qua thụ muốn điều tra người hại thân thể này mà không tìm thấy dấu vết. Trong nhà thì không sao nhưng bác thụ cũng nhăm nhe tài sản. Đấu qua đấu lại, tất nhiên là lão kia thua nhưng lại cấu kết đến tận quan trên, thời này thương hộ nằm bét, còn bị khinh thường hơn cả nông dân nên thụ đành phải dựa vào hôn ước từ nhỏ, mang theo em gái ruột lên kinh nhờ trợ giúp, người ấy chính là công :D. Lúc đầu nghe nói công là tướng quân uy phong thì cô em gái rất đồng ý, thụ cũng coi trọng tự nguyện nên hỏi lên hỏi xuống mới dám đến cửa nhà người ta xin kết làm thông gia. Ai dè cô em gái đi dạo ngoài phố nghe đồn đại rằng công lãnh huyết vô tình, lại còn rất xấu (vì công ít lộ mặt ra ngoài nên chả ai biết sự thật, đồn tứ lung tung), về nhà sợ quá lại không dám nói với thụ. Rốt cuộc trước ngày thành thân thì đào hôn. Thụ không biết thế nào đến hỏi công, công lúc này có hứng thú với thụ vì lần đầu tiên hai người gặp nhau, công đang xử lý tội nhân, máu be bét mà thụ nhìn thấy lại không thất sắc, thành ra công quyết định cưới thụ. Thụ vì gia đình cắn răng gả qua. Phải cái công rất vô lại, ban đầu hứa là sau một thời gian sẽ thả, thụ cũng nghĩ thế. Nhưng rồi công dần động tâm, nơi chốn ôn nhu, thụ siêu lòng rồi nhưng vẫn băn khoăn, công bảo đấy là nói dối đấy, còn lâu mới thả thụ. Thế là hai người tiến tới. Nói chung là tình cảm trong truyện diễn tiến khá nhanh và cũng chiếm thứ yếu, làm nền cho sự nghiệp của hai người. Thụ phát triển sự nghiệp từ sòng bài, quán ăn, rồi sau này mở cả khu công nghiệp chế tạo vũ khí, trợ giúp cho công rất nhiều. Sau này mấy nước đánh nhau, có vua 1 nước hùng mạnh biết được thụ giỏi, muốn cướp thụ từ tay công, bày mưu bắt cóc thụ. Nhưng thụ rất cường, tự cứu, chờ công đến đón. Đây là lần duy nhất thất thủ của hai người bởi tác giả miêu tả hai người quá cường, dường như luôn đứng trên đỉnh thiên hạ vậy, bá vương cường giả. Túm lại thì sự nghiệp để các bạn tự đọc tự cảm nhận, tình yêu làm gia vị ngọt ngọt ngào ngào. Công nhận là bái phục tác giả về khoản kiến thức liên quan đến bài bạc và vũ khí! Mời các bạn đón đọc Đại Địa Chủ của tác giả Doãn Gia.
Ma Xui Quỷ Khiến
Thể loại : Hiện đại, hài, thanh mai trúc mã, HE Couple : Trình Thiếu Dung x Chung Luyến Thần Trong truyện có nhắc đến nhân vật Trình Thiếu Thần trong bộ Khách qua đường vội vã của chị Hề, ngược lại trong Khách qua đường vội vã cũng có sự xuất hiện cực kỳ đáng yêu của hai bạn chẻ này, sau khi kết thúc mình sẽ dẫn thêm trích đoạn cho mọi người đọc ^o^ Nguồn : http://www.paipaitxt.com Convert : An Vi Edit : An Vi Translate : Nấm Độc Beta : An Vi & Nấm Độc Số chương : 17 + 3 phiên ngoại *** ๖ۣۜChung Luyến Thần nửa tỉnh nửa mê mở mắt ra liền ngạc nhiên phát hiện đập vào mắt cô là một trần nhà xa lạ, mái vòm vòng cung vừa cao vừa sâu, vẽ cảnh Thần Vệ Nữ ra đời, cơ thể trần trụi, có đại dương, có đám mây, có các thiên sứ nhỏ vờn quanh. Xuyên không ư ? Xuyên đến tận châu  Âu ? Trái tim cô đập trật hai nhịp rồi phát hiện điều kinh hoàng thứ hai: Cô không mặc quần áo! Phát hiện này làm trái tim cô lên xuống liên hồi tựa như ngồi trên chiếc tàu con thoi bị quá tải trọng vậy, cô ngồi bật dậy, cấp tốc lục lọi đại não đang say rượu để nhớ xem trong truyện xuyên không nữ nhân vật chính phải ứng phó với nam nhân vật chính trên sân khấu như thế nào. Sau đó cô nhận ra một thực tế khiến người ta phũ phàng. Tên tủ đầu giường có một tấm thẻ kim loại màu xanh nhạt bắt mắt, phía trên in dòng chữ lịch sự và tao nhã: Nhà hàng Khải Duyệt kính chào quý khách! Đầu óc Chung Luyến Thần trở nên u u mê mê, đúng lúc này cô nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong buồng tắm. Mạch suy nghĩ của cô nhanh chóng thông suốt, rất dễ hiểu thôi: a: Say rượu b: Tình một đêm Vấn đề là, tình trạng ngay tại lúc này rốt cuộc đã làm rồi hay đang chuẩn bị làm ? Rượu khiến cho cô đau đầu khủng khiếp, lấn át cả cảm giác khó chịu trong cơ thể nên cô khó mà đoán định được. Vấn đề thứ hai, người trong phòng tắm là ai ? Nhịp tim  Chung Luyến Thần tăng tốc lên một cách điên cuồng. Một phút đồng hồ sau cô mới nghĩ ra, cách giải quyết thông minh nhất lúc này là mình nên mặc quần áo và rời khỏi đây ngay lập tức. Cô vừa nhúc nhích người một chút thì cánh cửa phòng tắm chết tiệt mở ra. Cô nhìn những giọt nước tí tách thi nhau nhỏ xuống sàn, nhìn đến bàn chân, cẳng chân đẹp đẽ, cặp đùi rắn chắc, lướt qua phần hông được quấn khăn tắm, cái eo thon gọn cùng cơ ngực…….được đấy, được đấy, dáng dấp khá lắm……..Sau đó ánh mắt của cô di chuyển một đường dọc cơ thể lên đến khuôn mặt. “A –” Chung Luyến Thần hét lên đến nốt cao chói tai mà cô đã hát trong bài [Yêu Trung Hoa của tôi] thời còn học sinh. Người quen! Không ngờ lại là người quen! Cô thà rằng người vừa ra khỏi phòng tắm là người xa lạ còn hơn! ************************************** Trình Thiếu Dung bịt chặt lỗ tai bị chấn động, nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Chung Luyến Thần, hơi ngửa đầu nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc và thái độ thành khẩn: “Tiểu Thần, anh sẽ chịu trách nhiệm với em”. “Trình Thiếu Dung, chúng ta chưa hề xảy ra chuyện gì hết, cậu hiểu nhầm rồi!” – Đổi sang cao độ quãng E, cô tiếp tục gào thét chói tai. Đáng tiếc khi cô nhìn thấy vết cào trên ngực Trình Thiếu Dung thì cô đã hiểu không thể nào coi như chưa xảy ra chuyện gì nữa rồi. “Anh sẽ nói với bố sang nhà bác Chung cầu hôn” – Trình Thiếu Dung kiên trì giữ thái độ thành khẩn. “Trình Thiếu Dung, cậu đang bị mộng du đấy!” – Chuyển sang quãng F, cô tiếp tục thét gào chói tai. Tiếc rằng ánh mắt cậu ta thật sự quá trong trẻo, không có khả năng bị mộng du. “Tiểu Thần, em bình tĩnh một chút. Đêm qua…….” – Trình Thiếu Dung thử giúp cô kéo tấm chăn đã tuột xuống tận eo lên, lúc ấy Chung Luyến Thần mới nhận ra mình đã lộ hàng hơn 70%. Lúc này cô ko còn thét chói tai nữa mà cuộn chăn lăn sang phía bên kia giường xuống dưới đất. Cô vừa nhanh chóng vơ quần áo mặc lên người vừa nhìn về phía người ở bên kia giường trịnh trọng tuyên bố: “Trình Thiếu Dung, sự việc kết thúc tại căn phòng này. Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ không để yên cho cậu”. Ạch, câu “Không để yên” này ám muội quá, sửa lại một chút. “Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ kể cho mẹ cậu!”. Ợ, cũng không đúng, đây là thủ đoạn thấp hèn dùng để hù dọa cậu ta khi còn bé, giờ dùng chiêu này không hiệu quả nữa. Lại sửa. “Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ tố cáo lên đơn vị của cậu tội cưỡng gian!”. y da, vậy cũng không được, suy cho cùng ai cưỡng gian ai còn chưa thể xác định chính xác. Tiếp tục sửa. “Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi tuyệt giao với cậu, không bao giờ gặp cậu nữa!”. Hô, lần này chắc đủ mạnh rồi. Chung Luyến Thần không nhìn đến sắc mặt hết trắng lại xanh của Trình Thiếu Dung, hấp ta hấp tấp ôm quần áo lẻn vào phòng tắm. Tắm rửa một hồi, cô cảm thấy xương sống, thắt lưng đau ê ẩm, trên người có dấu hôn tinh tế, giữa hai chân có vết máu lưu lại. Đêm đầu quý giá của cô. Cô đã chống chọi trước sự cám dỗ của rất nhiều người, bao gồm cả các anh chàng mắt xanh tóc vàng, tóc nâu; cô nghiên cứu tham khảo hơn nghìn bản tiểu thuyết ngôn tình, đủ để viết luận văn cũng không thành vấn đề; cô còn nghiên cứu qua rất nhiều bộ phim cấp 3, đối với các loại tư thế mỹ học đều có kiến giải độc đáo sâu sắc; cô đã từng vô số lần ảo tưởng tình cảnh lãng mạn như thế nào, hút hồn như thế nào, ý loạn tình mê…. Nhưng bây giờ có đập vỡ đầu cô cũng không thể nhớ ra bất kỳ một điểm liên quan nào đến chuyện đó cả. Chung Luyến Thần buồn bực ở trong phòng tắm ở quãng G trưởng tiếp tục thét nốt cao chói tai. Mời các bạn đón đọc Ma Xui Quỷ Khiến của tác giả Phiêu A Hề.
Cuộc Sống Hạnh Phúc
Chuyển Ngữ: ⚡️Hồng Hồng @kites (Chương 1->31), Xeko (31.2 -> hết) Hạ An An ở kiếp trước là một cô gái có mập mạp, cô bị chính mối tình thanh mai trúc mã của mình bỏ rơi để chạy theo người khác Đến ba mươi tuổi vẫn còn độc thân, Hạ An An đã nghĩ rằng mình sẽ phải cô độc cả đời. Nhưng một ngày nọ tỉnh dậy, cô phát hiện mình vừa xuyên qua đến một cuộc sống khác Cơ thể vừa đẹp vừa trắng mịn này là của cô? Hơn nữa, cô còn có một anh chồng tuấn tú, thành đạt và một cậu con trai nhỏ đáng yêu, ấm áp như chiếc bánh bao nóng hổi ngày đông. Cuộc đời như vậy không phải là quá mỹ mãn rồi sao? Có điều, cô lại nghe nói, ở “cuộc đời này”, dường như cô không thích chồng và con trai mình. Hạ An An tức giận đến đấm ngực dậm chân, lẽ nào “đời này” mình là con ngốc sao? Người chồng hết lòng hết dạ vì mình, mày lại không yêu? Đứa con trai đáng yêu hiền lành, ngoan ngoãn, mày lại không thích? Bị hỏng não rồi chắc?Nhìn người chồng luôn yên lặng nỗ lực dù cho bị cô ngang bướng kháng cự mỗi ngày, nhìn chiếc bánh bao nhỏ đáng yêu luôn tròn xoe đôi mắt to vô tội mong chờ được mẹ yêu thương, Hạ An An quyết định sẽ cải thiện cuộc hôn nhân này. *** #Review CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Tác giả: Tử Thanh Du Thể loại: Hiện đại, trùng sinh, sủng ngọt, nam chính thâm tình, có baby, HE Độ dài: 52 chương +  PN Tình trạng: Hoàn edit Cảnh bảo: Đây là một bộ truyện mà yếu tố bất ngờ đóng một vai trò khá quan trọng trong việc làm truyện trở nên hấp dẫn hơn, mà bài review sẽ có tiết lộ vài chi tiết quan trọng trong truyện, vì thế các bạn hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc review nhé!  ___________ Hạ An An từng là một diễn viên múa chuyên nghiệp xinh đẹp tài giỏi, từng có trong tay ánh hào quang sân khấu, từng có những người hâm mộ cuồng nhiệt, còn có một tương lai rộng mở trước mắt. Nhưng vào đúng khoảng thời gian cô đang tận hưởng niềm vinh quang từ giải nhất cuộc thi múa toàn quốc thì một tai nạn giao thông bất ngờ xảy ra với cô.  Chấn thương từ vụ tai nạn khiến cô không thể nào tiếp tục theo đuổi đam mê nhảy múa, mà những liều thuốc ở bệnh viện cũng khiến cân nặng của cô tăng lên gấp đôi. Trong phút chốc cả thế giới dường như đều quay lưng lại với cô, đồng nghiệp bạn bè dần dần rời bỏ cô, ngay cả người từng thề non hẹn biển sẽ chăm sóc cô cả đời cũng phản bội cô mà đi.  Hạ An An trong nháy mắt từ vị trí nữ thần vạn người mê rơi xuống thành một kẻ béo mập bị tất cả mọi người xua đuổi. Mười năm sau biến cố đó, Hạ An An ở hiện tại chỉ là một đầu bếp cả ngày phải vất vả cực nhọc làm một công việc mình không thích, còn phải tập sống chung với sự khinh khi của mọi người xung quanh. Cô đã từng rất nhiều lần nhìn khuôn mặt béo tròn của mình trong gương mà tự hỏi: một người phụ nữ 30 tuổi mập mạp vô dụng như cô, liệu có bao giờ tìm được một mái ấm hạnh phúc cho bản thân, hay cô sẽ mãi mãi phải sống những tháng ngày cô độc lạnh lẽo cho đến hết cuộc đời? Và giống như nghe được nỗi lòng của Hạ An An, vận mệnh đã quyết định trao cho cô một ‘cuộc sống mới’.  Sau một buổi sáng thức dậy, Hạ An An kinh ngạc phát hiện phát hiện ra cơ thể béo mập của mình chẳng hiểu sao đã biến mất, thay vào đó là thân hình thon thả xinh đẹp mà cô đã từng có được. Nhưng mà khoan đã khoan đã, tại sao bên cạnh đó cô lại còn được tặng kèm thêm một ông chồng đẹp trai thành đạt lạnh lùng thế này? Không những vậy còn có thêm một bạn bánh bao nhỏ trắng trắng tròn tròn đáng yêu gọi cô là ‘mẹ’? Điều quan trọng là người chồng này lại chính là Hoắc Minh Hiên - anh trai của cô bạn thân Hoắc Minh San của cô. Nhưng mà rõ ràng ở thực tại cô cũng chẳng mấy quen thân với anh mà, tại sao hai người lại kết hôn còn có con luôn rồi? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Qua những lời kể của Hoắc Minh San, Hạ An An dần hiểu ra rằng mình giống như đang sống trong cơ thể của một Hạ An An khác ở thế giới song song. Cuộc sống thực của cô và cuộc sống của Hạ An An ấy giao nhau tại thời điểm trước cuộc thi múa, khi đó Hoắc Minh San vì muốn giúp cô mà cho cô mượn phòng của anh trai cô ấy để luyện tập cho cuộc thi. Hạ An An của thực tế năm đó đã không nhận lời đến nhà Hoắc Minh San, cô đã thành công đạt được giải nhất của cuộc thi, sau đó lại vì tai nạn giao thông mà trở nên mập mạp phải từ bỏ ước mơ của mình. Còn Hạ An An của thế giới này lại nhận lời giúp đỡ của Hoắc Minh San và sau đó thì sao? Sau đó, Hoắc Minh Hiên vốn dĩ phải đi công tác lại đột nhiên trở về, anh bị người khác chuốc thuốc, khi nhìn thấy ‘Hạ An An’ trong phòng mình, anh đã không thể kìm chế bản thân mà xâm phạm cô. Sau sự việc hôm đó, ‘Hạ An An’ bất ngờ mang thai rồi gả đến Hoắc gia, việc sinh con khiến cho cô ấy không thể nào tham gia cuộc thi múa nữa, cũng mất đi khả năng khiêu vũ linh hoạt dẻo dai.  Cô ấy vì oán hận những gì Hoắc Minh Hiên đã gây ra mà đối xử lạnh nhạt với anh, thậm chí còn xa cách với chính con trai của mình. Cuộc sống của cô chìm đắm trong rượu bia và thuốc lá. Cho đến khi đã không thể nào chịu nổi những ngày tháng sống đau khổ như thế nữa, ‘Hạ An An’ quyết định nhảy lầu tự kết liễu mạng sống của bản thân. Hạ An An ở thế giới này có một đứa con trai đáng yêu thông minh, có một người chồng luôn tình nguyện ở bên chăm sóc và chờ đợi cô ấy dù cuộc hôn nhân của họ không mấy hạnh phúc. Những thứ cô ấy vứt bỏ lại là những thứ mà Hạ An An luôn khao khát có được. Nếu đã được ông trời trao tặng một cuộc sống hạnh phúc như thế, Hạ An An tự nhủ mình phải biết trân trọng cơ hội này.  Cô từng bước sửa chữa những sai lầm mà ‘Hạ An An’ lúc trước gây ra, cô chăm lo cho tổ ấm nhiều hơn, cô hàn gắn lại tình cảm mẹ con đã bị rạn nứt giữa mình và bánh bao nhỏ Hoắc Thiên Dục, quay trở lại với đam mê nhảy múa của mình. Tất cả đều rất thuận lợi, chỉ có điều là đối với ông chồng ‘từ trên trời rơi xuống’ Hoắc Minh Hiên, cô thật sự không biết phải đối mặt thế nào với anh, nhất là trước sự ‘giúp đỡ’ vô cùng nhiệt tình từ bạn nhỏ Thiên Dục: “Papi, hôm qua con ngủ chung với mẹ.” “Ừ.” “Sau này papi cũng ngủ chung với mẹ và con đi.” “Khụ, khụ, khụ…” Hạ An An nghe thấy lời này, lập tức sặc một tràng. “Mami, sau này papi ngủ với chúng ta phải không?” “Đúng rồi. Papi sẽ ngủ chung với chúng ta, con ngủ ở giữa, mami và papi nằm ở hai bên ôm con được không?” “Không được. Mami ngủ ở giữa, con và papi cùng ôm mẹ có được không?” “Khụ, khụ, khụ, khụ!” Lần này, cuối cùng người chồng mặt lạnh cũng bị sặc!* Hạ An An dần dần phát hiện Hoắc Minh Hiên thật sự là mẫu người trong nóng ngoài lạnh. Dù có yêu thương và quan tâm cô đến mức nào đi chăng nữa thì ngoài mặt anh vẫn cứ tỏ ra dửng dưng chẳng nói lời nào, nhưng chỉ cần có ai dám đụng đến vợ anh thôi là anh sẽ ‘xử đẹp’ kẻ đó ngay lập tức. Và chẳng biết từ khi nào Hạ An An phát hiện ra mình đã thật sự yêu Hoắc Minh Hiên mất rồi.  Nhưng cuộc sống này vốn dĩ không phải là của cô, tình yêu của hai cha con Hoắc Minh Hiên cũng không phải dành cho cô, tất cả mọi thứ đều là cô cướp đi từ ‘Hạ An An’ mà thôi. Cô thật sự muốn mình có thể cứ như thế giữ lấy niềm hạnh phúc này cho bản thân, nhưng đúng lúc cuộc hôn nhân của họ tưởng chừng như đã êm ấm, Hạ An An lại đột nhiên tỉnh giấc và quay trở về hiện thực tàn khốc. "Chẳng lẽ tất cả những gì cô đã trải qua đều chỉ là giấc mộng? Chồng cô con cô, chẳng lẽ tất cả đều là mơ? Sao có thể như thế? Làm gì có giấc mơ nào chân thực như vậy? Chân thực đến nỗi khiến cô nhớ rõ từng chi tiết."* Cô trở về với thân thể béo mập và cuộc sống cô đơn lạnh lẽo trước kia, nhưng cuộc sống hạnh phúc trong giấc mơ khiến cô thật sự muốn gặp lại Hoắc Minh Hiên trong thực tại. Cô cố gắng biến bản thân thành một người tốt hơn để có thể đứng bên cạnh anh. Nhờ đó mà cô cũng biết được rằng, từ lúc cô 18 tuổi cho đến lúc cô 30, anh vẫn luôn thầm lặng dõi theo cô, cùng cô bước qua mười hai năm sóng gió cuộc đời.  Thật may mắn, vì Hạ An An và Hoắc Minh Hiên đã không bỏ lỡ nhau lần nữa. ____________ “Cuộc Sống Hạnh Phúc” là một câu chuyện ngọt ngào và ấm áp tựa như cái tên của nó vậy. Mình thích cách tác giả đưa cuộc sống của nữ chính từ thiên đường về lại trần gian một cách vô cùng bất ngờ. Mình cũng thú thật là đoạn miêu tả cuộc sống sủng ngọt của nam nữ chính ở giữa truyện có hơi nhàm chán một chút, nhưng mà plot twist thật sự đã làm câu chuyện thú vị hơn hẳn.  Mình đã hơi khó chịu một chút khi đọc đến chi tiết nam chính ép buộc xâm hại nữ chính (mặc dù chi tiết này không phải ở ‘thực tại’), nhưng mà sau khi biết được những điều mà anh đã trải qua thì mình cũng thông cảm được cho anh ấy, cho nên xin các bạn đừng ghét bỏ nam chính như mình lúc đầu nha, nam chính cũng đáng thương lắm đó. Đây là một bộ truyện hội tụ hết những yếu tố ngọt ngào, nhẹ nhàng, dễ thương và cảm động và mình thật sự nghĩ rằng đây là một bộ truyện mà các bạn team sủng ngọt không nên bỏ qua đâu nhé! __________ *: trích đoạn từ truyện. Review by #Niệm Dung Hoa Bìa: #Vy Tiệp Dư - lustaveland.com Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Hạnh Phúc của tác giả Tử Thanh Du.