Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bữa Cơm Ngày Mai Chúng Ta Cùng Chờ Đợi

“Nếu như có thể mở lòng, điều đó thật tốt biết bao Những cũng có những điều có lẽ đừng bao giờ nên biết.” Câu chuyện tình đắng cay ngọt ngào trong bảy năm giữa Ryota Hayama và Koharu Uemura từ ngày đầu tiên hẹn hò cho đến ngày họ kết hôn. Đều là học sinh trung học nhưng tính cách hai người hoàn toàn trái ngược nhau. Nếu Ryota là chàng trai trầm tính, gần như thờ ơ với mọi thứ xung quanh thì Koharu lại là cô gái thẳng thắn và tràn đầy năng lượng. Kể từ ngày hợp sức trong thử thách nhảy bao gạo, họ bắt đầu quen nhau. Họ hẹn hò ở quán ăn nhanh, nhận ra đã phải lòng đối phương ở một quán ăn gia đình và hẹn ước tình yêu bên bàn ăn với những bữa cơm bình dị mà ấm cúng. “Bữa cơm ngày mai chúng ta cùng chờ đợi là một bức tranh đẹp, một khúc nhạc êm êm vào buổi chiều nắng nhạt có những cánh hoa anh đào chao lượn trong tiếng nói cười. Ở đó chứa đựng những thanh âm trong trẻo của tuổi thanh xuân có ngập ngừng, có ngốc nghếch, tràn đầy mơ tưởng đan xen với đau buồn, cả ích kỷ lẫn thấu hiểu cùng hòa quyện để trưởng thành. Thật may vì đến cuối cùng chẳng điều gì lỡ dở, chẳng có ai lỗi hẹn với định mệnh của đời mình. Tôi đã nghĩ khi bộ phim khép lại rằng, yêu có thể mặn nồng, rạo rực nhưng yêu luôn là chốc lát, thương mới là cả một đời, là thứ có thể khiến hai người xa lạ thậm chí đối lập nhau vai kề vai đến cuối bến đỗ hạnh phúc – điểm cuối của tình yêu.” (Trích cảm nhận của độc giả @isissapphiremoon về cuốn sách ấn tượng này) *** Xuất bản lần đầu vào năm 2012 và tạo nên một cơn dư chấn lớn trong cộng đồng độc giả Nhật Bản bởi sự trong trẻo, ngây thơ và thuần khiết của mối tình đầu, Bữa cơm ngày mai chúng ta cùng chờ đợi xứng đáng được vinh danh là ấn phẩm xuất sắc nhất dành cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Ngày 7/1/2017 – cuốn sách được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên với sự tham gia diễn xuất của hai ngôi sao được giới trẻ yêu mến là Yuto Nakajima và Yuko Araki. *** Ngày tháng lặng lẽ trôi đi, ngờ như tôi đã có thể quên chuyện cũ. Vậy mà mỗi khi định khích lệ bản thân rằng mình đã ổn, thì những ngày tháng đó liền sống lại thật rõ nét trong tôi. Chia ly là điều không thể tránh khỏi trong cuộc đời. Điều đó đã được nhắc tới ra rả trong các bài hát, các bộ phim điện ảnh và phim truyền hình, không cần nói thêm tôi cũng hiểu. Nhưng việc chấp nhận một sự chia ly trái với mong muốn quả là một điều quá sức với tôi. Trên bầu trời xanh trong vắt nổi lên một cụm mây trắng yếu ớt. Trong lớp học đang tổ chức buổi họp quyết định việc tham gia các môn thi đấu trong ngày hội thể thao của trường. Những cuộc tranh chấp trong hòa bình xem ai sẽ tham gia môn nào trong các môn ném bóng vào rổ, kéo co, chạy tiếp sức v.v… mỗi lúc một mở rộng hơn. Tiếng oẳn tù tì, tiếng tranh giành, tiếng cười vang rộn. Lớp học ồn ào như chợ vỡ. Lúc này đây, đâu đó trên thế giới này đang có người chìm vào đau khổ. Nhưng ngày hội thể thao sẽ chẳng vì việc đó mà bị hủy bỏ. Dù có xảy ra chuyện gì, cuộc sống thường nhật ngu ngốc này vẫn cứ tiếp diễn thôi. “Này cậu.” Một giọng nói trong trẻo vang lên trên đầu tôi khi tôi đang mơ màng ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ. “Xin lỗi đã chen ngang khi cậu đang thẩn thơ suy nghĩ như vậy…” Tôi ngẩng đầu lên thì thấy Uemura đang đứng trước mặt mình. “… Nhưng cậu có thể xác nhận giúp tớ điều này được không?” “Ừ, gì vậy?” “Vì cậu không có ý kiến gì nên đã được xếp vào nhóm nhảy bao gạo, không vấn đề gì chứ?” “Nhảy bao gạo ư?” Cụm từ thường ngày chẳng nghe thấy bao giờ khiến tôi ngơ ngác hỏi lại. “Năm ngoái cũng tổ chức phần thi này rồi, cậu không nhớ à? Trong môn thi ‘chạy tiếp sức kỳ diệu’ ấy. Phần chạy thứ ba sẽ là nhảy bao gạo.” Hội thể thao năm ngoái tôi tham gia môn ném bóng vào rổ, lúc đó tôi chơi rất chiếu lệ, chẳng buồn để mắt đến các môn khác. Vốn những cái tên như “chạy tiếp sức kỳ diệu” hay “nhảy bao gạo”, nghe thôi đã thấy ngớ ngẩn rồi. “Chỉ cần chui vào bao tải gạo, nhảy về phía trước năm mươi mét rồi trao tín gậy cho người chạy tiếp theo là được. Những môn khác đã chọn đủ các bạn tham gia rồi. Cậu đồng ý nhé?” Phải chui vào bao tải gạo và nhảy những năm mươi mét sao? Mệt chết mất. Thực lòng tôi thích những môn được hòa lẫn vào mọi người để không ai chú ý đến mình, như trò kéo co hoặc ném bóng vào rổ hơn. Nhưng hình như tôi chẳng còn cơ hội đòi hỏi nữa. Tôi lặng lẽ gật đầu. “Ok, vậy chốt rồi nha.” Uemura nói, rồi viết thêm tên tôi xuống dưới dòng chữ “nhảy bao gạo” trên bảng. Cho tới ngày hội thể thao, tiết Thể dục được dùng làm giờ luyện tập cho ngày thi. Môn chạy hay nhảy dây mới đáng luyện tập, còn trò nhảy bao gạo giống như trò chơi của con nít, có tập cũng chẳng để làm gì. Hơn nữa, nhiều bạn tham gia trò “chạy tiếp sức kỳ diệu” cũng đồng thời tham gia các trò khác, nên việc luyện tập cho trò này bị đẩy ra sau. Tôi bèn đi tìm một nơi râm mát trong góc sân tập, ngồi đó đợi tới lượt mình. Chuyện xảy ra đúng vào mùa thu ba năm trước. Mùa hè năm đó cũng giống mọi năm, mọi người đều ầm ĩ kêu nóng, trời đã sang thu nhưng vẫn chưa thoát khỏi cái nóng mùa hè, nóng hệt như bây giờ vậy. Lúc đó tôi học lớp chín, đang dốc sức luyện tập cho ngày hội thể thao cuối cùng của cấp hai. Khi ấy tôi là trưởng nhóm, phải tham gia vào mọi trận thi đấu ở mọi môn thi, tôi đà chạy cần mẫn hơn bất kỳ ai khác. Sự cố gắng của tôi rất có thế sẽ cứu nguy cho cả đội. Tôi đã thực sự ấp ủ trong lòng niềm hy vọng ngây thơ ấy. Rằng nếu tôi cố gắng, mọi chuyện sẽ chuyển biến theo hướng tốt hơn để đền đáp những cố gắng đó. Vì tôi không làm được gì khác, nên tôi muốn gắng hết sức để làm những việc ở ngay trước mắt mình. Giờ ngẫm lại, sự cố gắng của tôi hóa ra hoàn toàn vô nghĩa. Chẳng có điều gì trên thế giới này tốt lên nhờ hành động của tôi cả. “Xin lỗi vì chen ngang lúc cậu đang suy nghĩ vẩn vơ, nhưng chúng ta bắt đầu được chưa?” Ngẩng đầu lên, tôi thấy Uemura đang đứng đó với bao tải gạo trên tay. “À, ừ.” “Mình đi tập nào.” Tôi đứng lên nhìn xung quanh, có mấy đứa đang xỏ chân vào bao gạo tập nhảy, mấy đứa khác thì cột hai chân vào nhau theo kiếu hai người ba chân rồi nhảy dây. Có vẻ phần luyện tập cho trò “chạy tiếp sức kỳ diệu” đã bắt đầu. “Nào, cậu vào đây.” Uemura nói sau khi khéo léo chui nửa người vào bao. “Hả?” “Hả gì nữa, hai người cùng vào chung đó.” Uemura nói như thể chuyện hiển nhiên, nhưng tôi vẫn nhìn vào phía trong chiếc bao. “Cùng chui vào cái bao này á?” “Ừ. Cậu với tớ là cặp nam nữ duy nhất tham gia lần này.” Hẳn là cặp nam nữ duy nhất rồi. Bao tải gạo tuy to nhưng nếu chui vào thì co thể hai người sẽ dính sát vào nhau. Đương nhiên tôi không thể thoải mái khi chui vào đây cùng một cô gái nào đó được. “Tại sao hai chúng ta lại thành một cặp?” “Tại sao ư? Là vì tính cách của cậu rất u ám đó.” “U ám ư…?” “Thế nên không ai muốn ghép đôi với cậu cả. Người thì kêu nhảy với cậu sẽ bị tinh thần u ám của cậu ảnh hưởng, người thì kêu rất có thể hôm hội thể thao cậu nghỉ mất, nên mãi không chọn được bạn nào chịu ghép cặp với cậu. Vì tớ là ủy viên ban thể thao nên mới đành ghép cặp với cậu đấy.” Sau khi tuôn ra một tràng những sự thật tàn nhẫn đó, Uemura chợt ngẫm ra và nghiêng đầu hỏi: “Ôi, xin lỗi nhé, tớ không làm cậu tổn thương đấy chứ?” “À không sao. Tớ quen bị ghét rồi.” “Thế à? Kể cũng phải. Vì Hayama bị ghét suốt từ hồi lớp mười tới giờ mà.” Hả? Có chuyện đó à? Tôi muốn hỏi lại như vậy, nhưng may mắn giữ được vẻ thản nhiên, chỉ nói: “Xin lỗi nhé, làm phiền đến cậu rồi.” “Không sao, đừng để tâm. Nào, cậu nhanh vào đây đi.” Uemura nhích về phía trước chiếc bao, thúc giục tôi chui vào đứng phía sau. Tôi - một kẻ u ám và hình như luôn bị ghét từ trước tới giờ - chui vào chiếc bao tải, cố để cơ thể mình không chạm vào cô bạn Uemura - người đã miễn cưỡng ghép đôi với tôi trong phần thi này. Nhưng dù thế nào thì đó cũng là bên trong chiếc bao tải. Cơ thể chúng tôi sẽ cọ sát vào nhau, dù chúng tôi không muốn. “Chúng ta sẽ nhảy như thế này về tới đích. Cự ly phải nhảy là năm mươi mét, nhưng hôm nay là ngày tập đầu tiên, mình đặt mục tiêu mười mét thôi nhé.” Uemura đang giải thích về một môn thi đấu kỳ cục, nhưng tôi chẳng biết nói gì khác ngoài gật gù “Ừ, tớ hiểu rồi.” “Vậy bắt đầu nhé.” Nghe hiệu lệnh của Uemura, tôi cũng thử nhảy để tiến về phía trước, nhưng chiếc bao chỉ khẽ nhúc nhích rồi chệch sang một bên khiến chúng tôi mất thăng bằng chứ chẳng tiến lên được centimét nào. “Ừm, phải nhảy đồng thời thì mới tiến về phía trước được, nếu không, không những giậm chân tại chỗ mà còn bị ngã nữa, nên cậu phải bắt nhịp với tớ đấy.” Uemura nói, giọng xen lẫn tiếng thở dài. “Ừ.” “Nào, hai, ba!” Tôi nhảy theo lời ra hiệu của Uemura, nhưng bao gạo vẫn không tiến về phía trước. Bởi nó quá chật khiến tôi không nhúc nhích nổi. Mái đầu của Uemura cũng ở phía trước, ngay dưới cằm tôi, thật vướng víu, khiến ngay cả việc nhìn thẳng phía trước với tôi cũng thật khó khăn. “Cậu nhảy dài hơn chút đi. Nếu cơ thể không nhảy bổng lên thì bao gạo không tiến về phía trước được đâu.” “Ừ, tớ biết rồi.” Tôi thực muốn nói “Là lỗi của tớ chắc?”, nhưng vì chưa từng chui vào bao gạo hay bao rác để chơi trò này bao giờ nên tôi ngoan ngoãn nghe theo. “Thế thử lại lần nữa nhé. Hai, ba nào!” Uemura hô “hai, ba”, “hai, ba” mấy lần để thông báo thời điểm nhảy cho tôi biết. Tôi bèn bật nhảy theo tiếng hô đó. Dần dần chúng tôi không còn bị loạng choạng mất thăng bằng nữa, nhưng chẳng nhảy về phía trước được bao nhiêu. Các đôi nhảy bao gạo khác tuy vẫn trêu cười nhau nhưng cũng đã nhảy được về phía trước kha khá rồi. “Hayama này, chúng ta phải nhảy về phía trước, nên nếu cậu chỉ nhảy vống lên thì không được đâu. Phải nhớ nhảy về phía trước ấy.” Uemura ngoảnh đầu lại than phiền. “Tớ vẫn đang cố gắng mà.” “Vậy thử lại nhé. Nhớ nhảy về phía trước đấy. Hai, ba nào!” Ở trường học thi thoảng lại thản nhiên tổ chức mấy trò kỳ cục thế này. Các trò trong môn “chạy tiếp sức kỳ diệu” như nhảy dây hai người ba chân, hay cõng nhau đi qua ván thăng bằng đều chẳng cần thiết trong đời sống thực. Ngoài trò nhảy bao gạo, còn nhiều trò có các cặp chơi nam nữ, nhưng nghĩ sao vẫn thấy kỳ cục. Nếu tổ chức mấy trò này trong ngày hội văn nghệ ở các công ty, chắc chắn sẽ bị kiện vì quấy rối tình dục cho xem. “Các bạn nghỉ giải lao mười phút rồi chuyển sang tập kéo co và chạy tiếp sức theo nhóm. Nhớ uống nước đầy đủ đấy nhé.” Có tiếng thông báo tiết luyện tập kết thúc, tôi liền lập tức ra khỏi bao gạo. Cái nóng và sự vô lý của phần thi này khiến tôi chóng cả mặt. “Hả, đã hết giờ rồi à? Tụi mình còn chưa làm được tí nào.” Vừa càm ràm, Uemura vừa bước ra khỏi bao, nhìn thẳng vào mắt tôi. “Hayama này, không có giờ nghỉ cho cậu đâu đấy.” “Hả?” “Có thể cậu nghĩ mấy trò này thật ngớ ngẩn vô nghĩa, nhưng nếu cậu nghỉ thì sẽ chỉ còn mình tớ, không thể tập luyện được.” “Tớ hiểu mà.” Dù rất khổ sở nhưng tôi vẫn phải chui vào bao tải gạo tập nhảy. Cuộc sống thật là khắc nghiệt. Mời các bạn đón đọc Bữa Cơm Ngày Mai Chúng Ta Cùng Chờ Đợi của tác giả Maiko Seo & Vương Hải Yến (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chỉ Có Thể Là Yêu - Hân Như
Tên Ebook: Chỉ có thể là yêu  Tác Giả: Hân Như    Thể Loại: Sách Hay, Tiểu Thuyết, Việt Nam   Hình thức: Bìa mềm   Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn   Số trang: 356 trang   Nguồn: luv-ebook.com     Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Chỉ Có Thể Là Yêu - Hân Như full prc pdf epub Giới Thiệu: Xuất thân trái ngược của mỗi nhân vật trong Chỉ có thể là yêu dường như chính là nguyên nhân đã đẩy họ đến gần nhau hơn trên Trái Đất hơn tỉ người này. Nam Phong - một anh chàng lớn lên giữa nhung lụa giàu sang, giữa những cạnh tranh khốc liệt của thế giới quyền lực, giữa những cám dỗ của muôn vàn những thú vui xa hoa, phù phiếm. Mang một trái tim đầy vết thương về tuổi thơ thiếu sự chăm sóc của cha mẹ, về một người dì bạc phận, về những mối tình không được vẹn tròn, anh sống bằng thái độ trả thù đời. Một Nam Phong đầy cục cằn, thô lỗ, đáng ghét và thiếu khoan dung trong mắt người khác. Còn Thảo Nhi lại là một cô sinh viên tỉnh lẻ, ấp ủ trong tim đầy những dự định và hoài bão cho tương lai. Một người con gái luôn giàu tình thương, lòng vị tha, nhưng lại không thiếu những ám ảnh về sự xâm hại của người anh khác cha khác mẹ sống chung dưới một mái nhà. Một người con gái từ nhỏ đã ý thức cho mình cuộc sống tự lập, không muốn dựa dẫm vào ai. Nhân vật anh chàng bác sỹ Huy Khánh lại khác. Anh đào hoa nhưng rất chung tình và chân thành trong tình yêu. Và còn nữa, một Tú Linh cá tính, luôn theo đuổi ước mơ của người anh trai đã mất. Những mối quan hệ từ quá khứ, những mối tình đơn phương đáng trân trọng, những hận thù khiến con người ta bất chấp lương tâm để có thể toại nguyện cho bản thân mình. Những cuộc đua xe bất chấp tính mạng, những mưu mô trong thương trường, những lỗi lầm không thể tha thứ và những mối hận có thể khiến người ta lao theo bao hành động trả thù mù quáng, tất cả những tình tiết ấy được đan xen trong một câu chuyện tình đầy ngang trái. Dòng đời luôn không ngừng chảy, nó sẽ đưa con người ta theo những ngã rẽ mà không ai biết trước, khiến người ta lạc mất nhau theo những cách vụng dại nhất. Hận thù vì đâu mà sinh ra và làm sao để hoá giải? Liệu các nhân vật trong câu chuyện đấy có vượt qua được hiểu lầm để trở về bên nhau? “Trong cuộc đời một con người, có những người chỉ yêu một người, cũng có những người yêu rất nhiều người. Có những người chỉ trải qua một cuộc tình, nhưng cũng có người trải qua rất nhiều cuộc tình. Có những cuộc tình đến rồi quên ngay, nhưng cũng có những cuộc tình còn làm ta day dứt mãi.” Tác phẩm Chỉ có thể là yêu đã được dựng thành bộ phim cùng tên và đang trình chiếu trên kênh VTV1 Mời các bạn đón đọc Chỉ có thể là yêu của tác giả Hân Như.  
Gió Qua Rặng Liễu - Kenneth Grahame
Gió Qua Rặng Liễu là câu chuyện thiếu nhi của nhà văn Mỹ Kenneth Grabam, lần đầu tiên ra mắt công chúng vào năm 1908. Kể từ đó đến nay, những lần tái bản liên tục vẫn làm say đắm mọi thế hệ độc giả, đặc biệt là các em nhỏ. Gió Qua Rặng Liễu kể về cuộc phiêu lưu của bốn người bạn: Chuột Chũi, Chuột Nước, Bác Lửng và Cóc trái khoáy. Trên chiếc ô tô mới của Cóc luôn phát ra tiếng kêu píp píp píp và chạy bạt mạng, họ đã đi qua dòng sông, qua bờ cỏ, khu rừng, qua nơi trú ngụ của những loài thú. Biết bao câu chuyện kỳ thú, bao cảnh trí thơ mộng, kỳ ảo, tất cả cùng cuộn cuộn như một giấc mơ cổ tích mà mọi lứa tuổi đều có thể đam mê. Chuột Chũi vốn làm việc trong một căn hầm chật chội, tăm tối. Nhưng rồi khi mùa xuân đến với sự chuyển mình của vạn vật, cậu chàng vứt bỏ tất cả để chạy ra ngoài. Cậu muốn hưởng thụ cuộc sống tươi rói, tràn ngập sinh khí sau một thời gian dài im ỉm cách xa mọi thứ. Chuột Chũi nhanh chóng kết bạn thân cùng Chuột Nước. Chuột Nước luôn gắn bó với dòng sông, yêu con nước tha thiết, và cũng như vậy, say mê chèo thuyền hơn tất cả. Bởi thế, Chuột Nước có tính cách phóng khoáng, tốt bụng, yêu đời và luôn luôn vui vẻ, nhiệt tình. Sau khi kết thân, hai người bạn cùng nhau thực hiện những hành trình thú vị. Đến mùa đông, hai cậu chàng đã khám phá ra ngôi nhà của Bác Lửng sống độc thân trong khu rừng hoang. Bác có tính cách thật nghiêm nghị, chẳng thích ai phiền nhiễu, ưa sống một mình và quyết chí không bao giờ rời căn nhà ấm cùng đi đâu cả. Căn nhà của bác giữa khu rừng mới tuyệt làm sao, tựa thể ngọn lửa ấm áp, thơm tho giữa trập trùng tuyết lạnh, tất cả đều khiến hai cậu Chuột mê mẩn. Nhưng rồi, những cuộc phiêu lưu đang chờ hai cậu. Và Bác Lửng cũng không thể nào ru rú mãi trong ngôi nhà êm ấm, khi ngoài kia, cuộc đời sống động đang chờ. Người bạn đưa họ đi khắp nơi sẽ là Cóc trái khoáy, và chiếc ô tô mới píp-píp-píp bạt mạng của ngài ta. Tòa lâu đài của Cóc cũng đẹp nhất trên đời. Đó là tòa lâu đài bên sông không một ngôi nhà nào sánh kịp. Nhưng Cóc thì vẫn thích chiếc ô tô hơn. Ở đó, mở ra cuộc phiêu lưu với ba người bạn mới, trên những bờ sông, những khu rừng, những dặm đường mở ra bao câu chuyện ly kỳ làm nức lòng độc giả. Mời các bạn đón đọc Gió Qua Rặng Liễu của tác giả Kenneth Grahame.  
Dạ Khúc - Ploy
Tên Ebook: Dạ Khúc (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Trần Lê Ngọc Bích - Ploy   Thể Loại: Tiểu Thuyết, Tình Cảm, Văn học Việt Nam   Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn   Đơn vị phát hành: Fahasa   Kích thước: 13x20.5 cm   Số trang: 242   Trọng lượng: 400g   Hình thức bìa: Bìa mềm   Ngày xuất bản: 03/2011   Giá bìa: 40.000VND   Chủ dự án: Phạm Huỳnh Uyên Khôi   Type: Quỳnh Quỳnh, Koibito Yo, Quỳnh Quỳnh, Thanh Nguyen   Beta: Dung Nguyen   Nguồn: Những Người chăm chỉ làm ebook   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Dạ Khúc - Trần Lê Ngọc Bích (Ploy) full prc pdf epub   Giới Thiệu:   Real Name: Trần Lê Ngọc Bích Nickname: Ploy, Lana PLOY trong tiếng Thái nghĩa là "viên ngọc". Sinh năm: 1986 Sử dụng thành thạo ba ngoại ngữ: tiếng Anh, tiếng Thái, tiếng Trung Thích màu đỏ, mê chụp ảnh, đi du lịch (đã đặt chân đến 11 quốc gia trên thế giới) Hiện sống và làm việc ở Thành Phố Hồ Chí Minh Cựu sinh viên Webster University Thailand. Đại diện Việt Nam tại cuộc thi Cannes Young Lions 2010. Hiện đang làm Quảng cáo tại TP. Hồ Chí Minh Gặp chị ấy: lanasomething.com​ hoặc facebook.com/Ploy.Play   Công chúa Gia Tú yêu tha thiết Bách, một thanh niên quý tộc mê âm nhạc. Sau cái chết bất ngờ của anh trai, nàng bị ép lên ngôi Nữ Hoàng khi chưa kịp từ biệt Bách.     Bốn năm sau, ca sĩ thần tượng Bách gặp lại Gia Tú – nay đính hôn với Duy Thức, bạn thân anh trai nàng, Bách công khai yêu minh tinh Nhã Lan, trong khi anh trai Gia Tú có tình cảm với cô. Vì quyền lực, Duy Thức buộc Nhã Lan thành bạn gái nhà vua. Nhưng bí mật nào mới là tận cùng của bí mật?   Hẳn ai đã một lần cầm trên tay cuốn sách Phía Sau Một Cô Gái trong Tủ Sách Teen Thế Kỷ 21 của báo Hoa Học Trò, hoặc ít nhất hay đọc các Teen Story trên chuyên đề 2!, đều đã nghe qua bút danh PLOY rồi nhỉ? Truyện ngắn của chị ấy những mảnh ghép nhiều màu sắc về cuộc sống, về tình yêu, tình bạn, hạnh phúc hay cả những nỗi đau, là nơi tất cả cảm xúc hòa trộn với nhau thành những trang viết hấp dẫn và vô cùng độc đáo. "Ploy lạc quan, Ploy sống khám phá, Ploy tích cực" hay "Cứ hễ có thời gian và tiền bạc là tôi lại xách va li đi..." là những yếu tố quan trọng góp phần tạo nên sự đa dạng trong các mẩu truyện với những trải nghiệm trên từng quốc gia mà chính chị ấy đã đặt chân đến, về tình cảm, về xã hội, con người, và vân vân...   Với các nhân vật sáng tạo linh hoạt, các diễn biến nội tâm miêu tả phong phú, tình huống truyện độc đáo mang phong cách vừa dễ thương lại vừa sâu sắc, vừa hồn nhiên lại vừa chín chắn, những triết lí sống tích cóp trong từng câu chuyện kể lại, và đặc biệt là các kết thúc hầu-như-là-mở vừa dễ thương lại vừa đáng để suy nghĩ, truyện ngắn của PLOY có một sức cuốn hút rất khó diễn tả. Nay xin gửi đến các bạn, không phải Teen Story nữa, mà là một tiểu thuyết Online của chị ấy, được viết trong thời gian khá dài và tiêu tốn cũng khá nhiều tâm huyết Hy vọng nhà mình ủng hộ để chị Ploy có động lực hoàn thành tiểu thuyết này!   Tình luận DẠ KHÚC Tình yêu, tại sao con người cứ thích xếp đặt cuộc sống mình quanh nó? Tình yêu khóa chặt trí khôn. Nếu một mối quan hệ nảy mầm trên tình yêu và chỉ hút tình yêu làm dinh dưỡng sống, đến một ngày quỹ tình cảm cạn kiệt, thì còn gì? Tình yêu chỉ là viên ngọc quý khi người ta son trẻ, khi trái tim còn nghiện những nhung nhớ, bồi hồi, khắc khoải, ngóng đợi, vân vân và vân vân. Tình yêu… Nếu vì nhận ra trái tim trót mê mệt một người thâm ác và nham hiểm, một người ưa thích những hành động trái đạo, một người không dành cho mình, mà chất yêu thương dễ dàng bay biến, thì trên thế gian làm gì phảng phất những giọt nước mắt vì yêu, vương vấn những mối thẫn thờ vì tình. Tình yêu luôn có cách để chiến thắng mọi nguyên tắc sống, mọi lý luận đạo đức của một cô gái. Tình yêu đâu là cái cớ để bán rẻ bản thân. Tình yêu là một món quà. Tình yêu có vị của một cốc cà phê. Tình yêu như một bình ga. Nếu bật bếp thật lớn, lửa thật to, bình ga sẽ nhanh chóng cạn. Nếu bật bếp riu riu, bình ga sẽ bền lâu, lửa tình có khi cháy trọn một đời con người. Không gì dung dưỡng tình yêu tốt bằng những thèm khát, ngưỡng mộ vô vọng. Không gì sai khiến con người tốt bằng tình yêu. Tình yêu là một chất vô hình lung linh tồn tại trong những suy tưởng vô biên về nhau. Có những tình yêu tự già héo và rơi rụng. Có những tình yêu lìa cành khi giữa giai đoạn mơn mởn nhất. Bất định, như chính cuộc sống. Yêu, đôi khi phải chấp nhận chỉ có thể đi cùng tình nhân đến một điểm sống nào đấy mà thôi. Tình yêu là khối vật chất vô hình xinh đẹp nhất, huyền ảo nhất trần gian. Nhưng nó chỉ là một phép tính trên bàn cờ cuộc sống.     Tình thân là mối yêu thương vĩnh cửu duy nhất trên thế gian. Yêu thương nảy nở cùng nhịp thở đầu tiên của một người trong cuộc sống. Yêu thương cháy mãnh liệt và đều đặn trọn cuộc đời mỗi người. Yêu thương chỉ lụi tàn khi thân thể trở lại với cát bụi.   Mời các bạn đón đọc Dạ Khúc của tác giả Trần Lê Ngọc Bích.
Ba Đêm Định Mệnh - Debra Mullins
Tên Ebook: Ba Đêm Định Mệnh (full prc, pdf, epub) Tên Gốc: Three Nights   Tác giả: Debra Mullins   Thể Loại: Lãng Mạn, Lịch Sử, Tiểu Thuyết    Người dịch: Chi Tử    Công ty phát hành: Bách Việt   NXB liên kết: Lao động    Chụp pic: Cậu Bé Ném Kẹ    Beta: Thổ Tinh    Tạo Ebook: Devil   Nguồn: Hội những người chăm chỉ làm ebook free     Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Ba Đêm Định Mệnh - Debra Mullins full prc pdf epub Giới Thiệu: Một cuộc trao đổi làm thay đổi cả vận mệnh... Một sự chọn lựa không có đường lui... Một người đàn ông hấp dẫn nhưng tàn nhẫn như ma quỷ... Và... Một tình yêu say đắm không thể nào quên... Debra Mullins sinh ra tại thành phố New York, bắt đầu sự nghiệp văn chương từ khi còn rất trẻ. Năm 1999, bà ra mắt cuốn tiểu thuyết đầu tay One a Mistress do nhà xuất bản Avon Books phát hành. Bà nhiều lần được đề cử cho một số giải thưởng uy tín dành cho các tác giả chuyên viết tiểu thuyết lãng mạn như America’s Golder Heart, RITA, Virginia’s Holt Medallion. Năm 2003, bà giành được giải thưởng Golden Leaf dành cho các tác giả viết tiểu thuyết lãng mạn tại New Jersey. Năm 2005, tác phẩm Ba Đêm Định Mệnh - Three Nights được lọt vào danh sách đề cử những tiểu thuyết lãng mạn lịch sử hay nhất, giải thưởng uy tín Holt Medallion. Hiện tại, Debra Mullins đang sống cùng gia đình tại California. Mời các bạn đón đọc Ba Đêm Định Mệnh - Three Nights của tác giả Debra Mullins.