Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trời Sinh Một Đôi - Đông Thanh Liễu Diệp

Tứ cô nương Chân gia tranh cường háo thắng, ích kỷ ham hư vinh… Hao tổn tâm cơ sắp đặt, thiết kế cùng thế tử Trấn Quốc công rơi xuống nước… Sau đó... Một kẻ tham ăn ngay khi Chân tứ cô nương rơi xuống nước đã xuyên vào... *** Trời Sinh Một Đôi là bộ truyện xuyên không, trọng sinh gia đấu vô cùng hài hước, nam nữ chính trong truyện cứ như bị định mệnh trêu đùa. Nhất là nam chính, những gì hắn làm đều gây ra hậu quả hối hận sau này. Hiện tại truyện đã cập nhật hơn 470 chương và đang được bạn trẻ Việt ủng hộ đón đọc. Đông Thanh Liễu Diệp cây bút online đa tài có thể biến tấu một cốt truyện không mấy mới mẻ trở nên hấp dẫn người đọc. Lời văn phong phú, tự do, nội dung vừa hài hước vừa ngược tâm, tại sao trời cho hắn trọng sinh được rồi, cớ sao còn để nữ tử như nàng xuyên không? Ngày hôm đó sao lại muốn bóp cổ nàng chết quách đi? Cũng vì hắn sợ cái tương lai mà bản thân mình trải qua, sợ bị nàng hãm hại đến mất mạng? Chi tiết đó khá hài hước, dù rằng nó đang ngược đấy. Bạn có thể tìm thêm nhiều truyện cùng thể loại tại truyện xuyên không hài. Chuyện kể về hai nhân vật chính là Thế tử La Thiên Trình và Chân Diệu, với tên gọi thân mật một chút thì La Thiên Trình là Cẩn Minh, còn Chân Diệu là Kiểu Kiểu. Phải nói xuyên suốt bộ truyện trời sinh một đôi là hành trình đau khổ vì cười quá nhiều của độc giả, và nam chính. Nào là Thế tử lạnh lùng, lãnh đạm với mọi người, tạo nên một bức tường vững chắc, từ khi có sự xuất hiện của Chân Diệu hiện đại thì tôn nghiêm của hắn như bị vức hết tất thảy. Nói về Thế tử La Thiên Trình trước tiên, hắn có một quá khứ không tốt đẹp, thật ra là tương lai mới đúng. Vì bị những người xung quanh hãm hại, người thân và ngay cả người vợ Chân Diệu của mình, khiến hắn “dứt áo ra đi” khi còn rất trẻ. Sau đó trời thương cho hắn trọng sinh trở về lúc mười mấy tuổi. Với trí nhớ về kiếp trước hắn bắt đầu lên kế hoạch trả thù, và Chân Diệu cũng không thoát khỏi danh sách của hắn. Nhưng Thế tử La Thiên Trình thông minh, mưu mô nào ngờ một Chân Diệu mới hoàn toàn đã xuất hiện vào thời điểm hắn trọng sinh chứ? Đây được xem là điểm dở khóc dở cười với nam chính mà tác giả tạo ra, Chân Diệu ban đầu vẫn còn là Chân Diệu, nhưng mà lúc hai người họ giao tranh lần đầu tiên rớt xuống nước. Chân Diệu hiện đại đã xuyên không, tá thi hoàn hồn vào thân xác Chân Diệu hiện tại, mặt đối mặt cùng hắn dưới nước. Đời nàng lần đầu được nhìn thấy mỹ nam như thế, lại chẳng ngờ tên mỹ nam mặt đen nàng cư nhiên muốn bóp chết nàng? Ấn tượng đầu tiên của Chân Diệu đối với Thế tử La Thiên Trình chẳng khác nào một tên biến thái, cuồng giết người, nam nhân đẹp như họa có khối trí óc không được bình thường. Nói chung là định mệnh mà, tác giả sắp đặt số phận trớ trêu như vậy cũng vì có ý riêng, sau này vì việc của hôm nay hắn muốn ẵm vợ Chân Diệu về nhà là quá trình đi trên con đường gian nan, khổ tận tâm can. Nữ chính Chân Diệu hiện đại là một con người thông minh, khôn khéo, nàng rất biết cách làm vừa lòng người khác. Cho nên rất nhanh lấy được sủng ái từ mọi người trong nhà, chỉ riêng với La Thiên Trình nàng tránh như tránh tà, thấy hắn từ xa đã muốn chạy mất dép. Ấn tượng ban đầu quá xấu dẫn theo một dàn hệ lụy dở khóc dở cười về sau. Còn La Thiên Trình ấy, rõ ràng là chán ghét nàng đến tận xương tủy chỉ muốn giết chết nàng tránh hậu họa sau này. Vậy mà trái tim từ bao giờ không để ý, không nghe lời đã yêu nàng mất rồi. Bất quá mỗi lần định bắt chuyện thì nàng đã cao bay xa chạy, La Thiên Trình ngày đêm đau khổ, nay phải thêm một dạng kế hoạch bắt người vợ về nhà, dù rằng hai người có hôn ước sẵn rồi. Chân Diệu có trốn cỡ nào cũng không thoát khỏi, nhưng hắn lại muốn mang nàng, mang luôn cả tình yêu của nàng trở về bên cạnh cơ. La Thiên Trình rất khó khăn để học cách lãng mạn, vào một ngày trăng thanh gió mát, hay khung cảnh tựa thiên tiên. Nhủ trong lòng sẽ nói và hành động lãng mạn khiến trái tim thiếu nữ của Chân Diệu ngã gục, nhưng lần nào cũng bị Chân Diệu phá nát toàn diện. Không ưa chính là không thích, mà không thích thì sự xuất hiện ấy rất chướng mắt. Ôi, nhiều lần La Thiên Trình bị nàng chọc đến xanh mặt nhưng vẫn mỉm cười nén xuống. Truyện thiên về sủng và hài, thật ra cũng không ngược nhiều đâu. Nói chung là sau này La Thiên Trình cũng hoàn hảo ẵm được Chân Diệu về nhà, nhưng hành trình trở thành thê nô sẽ cho bạn những phút giây không biết sặc. Vì bộ truyện khá dài, vẫn chưa hoàn thành nên có vẻ hơi thách thức khả năng kiên nhẫn của độc giả. Liệu kết cục của họ có viên mãn hay không? *** “Trời sinh một đôi” là một câu chuyện nữ chính xuyên không, nam chính trọng sinh đầy rắc rối, mà nói một cách khác đây chính là quá trình từ rèn giũa biến một “mặt lạnh nam nhân” thành một “thê nô chính hiệu”. Truyện rất hài, bảo đảm mọi người sẽ cười đến bể bụng vì mấy tình huống dở hơi của cặp nam nữ chính nhí nhố ấy. Chẳng là kiếp trước nam chính – Thế tử La Thiên Trình bị hại cho thê thảm nên khi được trọng sinh lại năm mười mấy tuổi đã chuẩn bị tốt kể hoạch trả thù, kể cả người vợ kiếp trước là nữ chính – Chân Diệu. Chàng dụng tâm sắp đặt âm mưu để trả lại cho tất cả những người kiếp trước hại chàng, chàng cũng không tính tha cho Chân Diệu, con người đã kéo chàng vào đường chết. Nhưng nào ngờ, Chân Diệu đã không còn là Chân Diệu của kiếp trước nữa rồi. Nàng vốn là cô gái hiện đại, lại xuyên không đến đây. Trận giao đấu đầu tiên của hai người là khi họ cùng nhau rơi xuống hồ nước. Chính lúc đó La Thiên Trình đã trọng sinh và Chân Diệu cũng xuyên không tới đúng lúc đó. Khi La Thiên Trình nhìn thấy Chân Diệu chỉ muốn bóp chết nàng cho rồi. Chính vì vậy nên ấn tượng của Chân Diệu với thế tử La chính là tên biến thái, cuồng sát. Đây chính là cục đá cản đường trong con đường theo đuổi vợ gian nan của La Thiên Trình. Về sau không biết bao lần La Thiên Trình phải hối hận xanh ruột vì hành động hôm nay nữa… Nữ chính bằng sự thông minh, khéo léo mà lấy được sủng ái của những người trong nhà, nhưng đối với La Thiên Trình thì nàng né từ xa rồi, nàng tránh như tránh tà vậy. Khổ là hôn ước giữa hai người đã định rồi nên dù có né như thế nào hai người vẫn bị kéo về với nhau. Nói đến La Thiên Trình là cả một câu chuyện dài. Rõ ràng là chán ghét Chân Diệu vậy mà không biết tự bao giờ chàng lại bắt đầu để ý, quan tâm nàng chứ. Mà ấn tượng của Châu Diệu về thế tử La đâu phải tốt đẹp gì, bởi vậy quá trình ôm được mỹ nhân về nhà cũng không phải ngày một ngày hai. Quá trình thay đổi ấn tượng của La Thiên Trình phải gọi là khổ tận cam lai. Bị Chân Diệu làm tức điên cũng chỉ có thể nghẹn xuống mà thôi. Buồn cười nhất là mấy cảnh anh nam chính mãi mới xây dựng được một khung cảnh lãng mạn thì suốt ngày bị nữ chính phá game. Lúc chàng bị thương nặng không đi được nên nàng phải cõng. Chàng vừa đau lòng vừa xúc động đến không nói nên lời. Ai ngờ … “Kiểu Kiểu” (nhũ danh của Chân Diệu) “Ừ” “Sau này chúng ta sẽ sống thật tốt” “Ta vẫn luôn sống tốt mà Cẩn Minh, sau này chàng nên ăn ít một chút đi” (nhũ danh của La thế tử) La thế tử: … Đúng là “Trời sinh một đôi” mà, chả ai hợp với đối phương hơn nữa. Truyện rất hài, sủng nữa chỉ là chưa hoàn nên ai muốn nhảy hố thì cứ nhảy, ai chưa dám thì cứ lưu truyện vào mai mốt chờ hoàn rồi đọc.   Mời các bạn đón đọc Trời Sinh Một Đôi của tác giả Đông Thanh Liễu Diệp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chiến Hoả - Tâm Thường
Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, con người dù mạnh mẽ đến đâu, trong tim cũng có chỗ mềm yếu, dù họ gan cường đến mấy, họ cũng sẽ vì điều họ muốn bảo vệ mà khuất phục Lệ Chiến nổi tiếng vì khả năng đánh đấm xưng hùng xưng bá của anh trong đại viện quân khu một, cô gái thắt hai bím tóc xinh xắn ở đại viện quân khu hai. Hai đứa nhóc vậy mà lại là oan gia cho tới lớn. Hiểu lầm chỉ một chút, trả giá là mười mấy năm căm hờn, là sự trả thù ngây thơ của hai kẻ trưởng thành, và cả tình cảm vốn nên nảy mầm đã bị đóng băng nhiêu năm Trời mới biết thế sự trêu người thế nào, bao năm không gặp lại, hình ảnh đối phương cũng chẳng thể nào xóa nhòa trong tâm trí. Cả cô và anh đều hiểu rõ đối phương, hơn cả chính bản thân mình, vì vậy chẳng thể nào nhìn ra được tình cảm của chính mình với người đó đã sâu đậm đến mức nào... *** Mọi người luôn nhận thấy Lệ Chiến và Hoả Đình Đình có vướng mắc với nhau. Sau sự việc “cấp dưới mạo phạm cấp trên” ngoài bãi tập, họ càng chắc chắn quan hệ giữa hai người không hề đơn giản. Sau khi Lệ Chiến biết lý do Hoả Đình Đình hận mình, anh buồn phiền vô cùng. Hoả Đình Đình nhất định không cho anh cơ hội giải thích. Từ lúc đó Lệ Chiến biến thành một ông già khó tính. Ngoài Nhan Trạch Tích ra, không ai dám đến gần anh. Mà Nhan Trạch Tích lại không muốn để ý đến anh. Lần đầu tiên anh ta biết đàn ông nói nhiều còn đáng sợ hơn phụ nữ. Lệ Chiến ôm một bụng ấm ức tìm Nhan Trạch Tích xả giận, anh mắng luôn cả Lệ Túc: “Mẹ kiếp, chắc kiếp trước mình nợ Lệ Túc! Nợ cả ả Mộc Vãn, nên bây giờ hạnh phúc của anh đây mới hỏng trong tay hai kẻ xấu xa đó!” Nhan Trạch Tích nhún vai tỏ vẻ không có ý kiến, anh ta nghe Lệ Chiến nói tiếp, “Trước kia, mình cũng giúp anh hai với Đường Tâm, nhưng Đường Tâm cùng lắm cũng chỉ làm loạn vặt vãnh. Không giống ả Mộc Vãn thâm hiểm thích giả bộ thánh thiện. Mẹ nó chứ! Nhìn ả mà buồn nôn, chẳng trách ngày xưa Lệ Túc cứ lẩn trốn!” .. Mời các bạn đón đọc Chiến Hoả của tác giả Tâm Thường.
Bản Sonata Đào Hôn - Bản Lật Tử
Mễ Quang vì phản đối hôn nhân thương mại, do gia đình sắp đặt mà trốn nhà đi. Nhưng cũng đồng nghĩa với việc cô gặp phải thảm cảnh: Thẻ bị ngừng sử dụng, tiền thì bị trộm, tiền mặt còn khoảng một triệu đồng. Tại thành phố xa lạ không quen biết ai này, Mễ Quang bỗng bắt gặp một tấm quảng cáo. CĂN HỘ 100 MÉT VUÔNG, GIÁ THUÊ CHỈ 700.000Đ/THÁNG, NẾU CÓ NHU CẦU VUI LÒNG LIÊN HỆ: ANH TIẾU, SỐ 138XXXXXXXX! Lập tức, Mễ Quang chạy ngay tới địa chỉ này. Tiêu Cố nhìn cô gái đứng ở trước mặt, hơi nhíu mày, anh dán quảng cáo cho thuê phòng khi nào vậy không biết?! *** Lâm Tĩnh Dung đi theo sau Tiêu Cố bước về phía cầu thang: "Hay là để em giúp cô ấy bôi thuốc cho."    "Không cần đâu." Bước chân Tiêu Cố không dừng lại, anh chỉ quay đầu nhìn Mễ Tinh vẫn còn ngây người tại chỗ, "Còn đứng đấy làm gì?"    "À." Mễ Tinh đáp lại rồi bước nhanh lên cùng.    Lâm Tĩnh Dung nhìn theo bóng hai người họ biến mất khúc rẽ cầu thang, cô xoay người tiếp tục xuống dưới tầng tiếp khách.    Khu nghỉ của nhân viên nằm bên cạnh phòng thay quần áo, diện tích không lớn nhưng đủ kê thêm hai chiếc ghế sofa nho nhỏ, khi nào mệt thì có thể ngủ luôn.    Mặt bàn đặt trước ghế sofa còn vương vãi ít quà vặt chưa ăn hết, Tiêu Cố bảo Mễ Tinh ngồi xuống rồi cầm hòm thuốc tới để trên mặt bàn.    Hòm thuốc nhỏ này được Tiêu Cố đặt ở trong phòng nghỉ, lần đầu tiên Mễ Tinh nhìn thấy nó còn cảm thán không thôi, trông anh đúng là ông chủ tốt. ... Mời các bạn đón đọc Bản Sonata Đào Hôn của tác giả Bản Lật Tử.
Cổ Phong Hệ Liệt: Dung Quân - Công Tử Hoan Hỉ
Hết lòng hết dạ yêu ai đó bình thường đã khó, đối với các nhân vật chính trong câu chuyện này có lẽ càng khó hơn nữa. Vì trên vai họ là trọng trách với rất nhiều người khác, với cơ đồ mà tổ tiên gây dựng, với cả đất nước và trăm họ. Một người là hoàng đế, một người là đại thần đầu triều. Quen nhau từ bé, thân nhau từ bé, cũng hiểu lòng nhau từ bé, nhưng lời yêu cứ mãi không thể nói ra. Hắn không phải là một minh quân, tuy chẳng gây nên tội trạng gì nhưng cũng không lập công đủ lớn để sử sách ghi nhận. Y không phải là một đại thần tài năng, nếu không nhờ phúc ấm tổ tiên thì có thể đi thi cũng chẳng đỗ đạt, đừng nói trở thành thừa tướng. Tất cả những gì họ có thể làm, là cần mẫn, là chịu đựng, là đặt bản thân xuống dưới đại sự quốc gia. Cứ như thế, cho đến một ngày họ nhận ra, có thể làm chưa chắc đồng nghĩa với làm tốt, kỳ thực việc họ làm giỏi nhất, lại là yêu nhau. Cổ Phong Hệ Liệt gồm có: Dung Quân Vi Thần Hạ Tân Lang *** Nửa đêm, không gian tĩnh lặng, đám cung nữ thái giám làm việc mệt mỏi cả ngày dựa vào cửa cung, mơ mơ màng màng ngủ gật, thị vệ tuần tra ban đêm cầm đèn ***g vừa lúc đi qua trước cửa. Ánh nến trong tẩm cung vẫn còn sáng, cách một song cửa giấy tỏa ra thứ ánh sáng uân vàng. “Ưm… Ngươi… Chậm, chậm một chút… Ha… A a a…” – Tiếng rên rỉ khe khẽ xuyên qua khe cửa, tản mát vào gió đêm, bất giác làm cho tiểu cung nữ còn chưa an giấc đỏ mặt. Một trận thở dốc gấp gáp qua đi, ngọn đèn cầy cháy sạch chỉ còn một đoạn ngắn ngủn lung lây chừng như sắp tắt, Ninh Hi Diệp vừa lòng thỏa ý ôm lấy thừa tướng bị y hành hạ hơn nửa đêm, tên trộm cười hề hề: “Cái này không được?” Lục Hằng Tu thở hổn hển không nói lời nào, xoay đầu lại hung hăng trừng y một cái, khóe mắt hồng hồng, đôi mắt đẫm nước, khóe môi còn vương lại sợi chỉ bạc do nụ hôn nồng thắm gây ra, thấy hạ phúc của Ninh Hi Diệp lại nóng lên, cái kia kia vừa mới an phận một chút vậy mà lại chậm rãi ngẩng đầu: “Tiểu Tu, trẫm còn muốn…” Đường đường là một hoàng đế, ngồi trên thiên hạ, ra lệnh cho bách quan, thế mà y còn có thể bày ra vẻ mặt ‘ngươi không chìu ta, ta khóc cho ngươi coi’, thừa tướng bị triệu vội vào nghị sự nhưng ngay cả chuyện cần bàn còn chưa tỏ đã bị đẩy ngã xuống long tháp, chợt có ý muốn bóp chết y ở trên giường: “Ngày mai còn phải lâm triều.” ... Mời các bạn đón đọc Cổ Phong Hệ Liệt: Dung Quân của tác giả Công Tử Hoan Hỉ.
Năm Tháng Bên Nhau (Sinh Thời) - Twentine
Vì tình cờ bắt gặp giám đốc trường học và một cô giáo nơi khác đến trao đổi giảng dạy đang vượt quá giới hạn mà Hà Lệ Chân cô đã bị lão ta thuyên chuyển công tác tới một trường cấp ba hạng ba ở thị xã làm việc. Cô được người bạn Thương Khiết của mình đưa đi giải sầu tại hộp đêm có tên là "Tứ Qúy". Ở đây cô cũng chính là lần đầu được gặp anh. Rồi mọi chuyện diễn ra như thế nào? Liệu hai người họ có đến được với nhau? *** Hà Lệ Chân cái hiểu cái không, sau đó đuổi theo Trần Lộ hỏi mới biết được đầu đuôi câu chuyện.    Mấy người này chính là đám người trước đây vẫn gây sự với Vạn Côn và Trần Lộ, nhưng hai người Vạn Côn Trần Lộ quá hung dữ, vẫn cứ giằng co mãi như vậy, đến sau này đã không còn tranh chấp mối làm ăn đơn thuần nữa, mà là trả thù trút giận.    Đến chiều tối hôm nay bọn chúng lại tới gây sự nữa, lúc đầu cũng chẳng sao, nhưng trong lúc bọn họ ra tay lại vướng thêm một người – Ngô Uy.    Ngô Uy cũng sống trong tòa nhà Huy Vận, hai tháng trước nhà cậu ta mới dọn đến, mấy ngày nay cậu ta nghỉ bệnh ở nhà, hôm nay đói nên đi mua đồ ăn vặt, không ngờ gặp phải đám người Vạn Côn.    Gặp cũng chẳng sao, chỉ cần tránh đi là được, nhưng Ngô Uy lại thẳng tính, cậu ta thấy tay Vạn Côn bó bột còn đánh nhau, vội muốn báo cảnh sát. Hai bên đều không muốn cảnh sát tới, đám người kia nóng nảy, cầm gậy định đánh Ngô Uy, Vạn Côn vì kéo Ngô Uy ra mới bị đánh một cái.    Trong lúc hỗn loạn, không biết kẻ nào đập trúng chiếc xe thể thao bên cạnh, đến khi chủ xe quay lại mới gây phiền tới mức này.    “Nếu không biết là ai, vậy thì tất cả phải bồi thường à?” Hà Lệ Chân hỏi Trần Lộ. ... Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Bên Nhau của tác giả Twentine.