Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nam Thành Gió Nổi

Chỉ là một sinh viên bình thường nhưng trong một lần ngoài ý muốn trong trường xảy ra một vụ án giết người mà Lâm Hành bị cuốn vào. Thâm nhập vào theo vụ án, vì vậy càng ngày càng nhiều bằng chứng cùng những sự việc quỷ dị xuất hiện xung quanh cậu, . Rất nhiều tình huống thậm chí căn bản không thể dùng khoa học giải thích.Đến tột cùng nên tiếp tục kiên định làm một kẻ vô thần, hay tin tưởng bản thân chứng kiến sự kiện thần bí. Lâm Hành không biết.Điều duy nhất có thể xác định chính là, chỉ cần ở cùng Nam Úc Thành, thì nhất định có thể sống sót. Đây là bản giới thiệu tóm tắt của tác giả đối với câu chuyện này. Tác giả: Truyện này thuộc thể loại: Ấm áp, hoan thoát, khôi hài, thoải mái... Ha ha, đùa thôi những thứ đó đều không có! Độc giả: Vậy bên trong truyện có những gi? Tác giả: Thi thể, huyết tinh, máu me khủng bố, sát thủ điên cuồng, mổ não chặt thi thể... nội dung đại khái như vậy! Độc giả:... Hiện tại không muốn đọc nữa còn kịp không?Tác giả: Không thành vấn đề nha, tôi rất tùy ý. (quay đầu lại vẫy tay) *** .Jeanne - fb/ReviewQuốcDân: CẢNH BÁO: Đây là một bài review chê, có spoil một chút nội dung và DÀI, mọi người cân nhắc. ĐÁNH GIÁ: Điểm tình tiết: 6/10 Điểm nhân vật: 7/10 Điểm chung: 6/10 Không biết có phải tôi khó tính nhưng thụ trong này nhược đến phát bực, rõ ràng là người ta đang bảo vệ mình, vậy mà ráng suy luận ra lung tung, còn chưa kể bản thân đã không làm được gì (à, được mỗi cái sunsee suy nghĩ) thì anh công dặn đứng yên chờ anh thì cứ đứng, chạy loạn lên gặp nguy hiểm để anh công cứu sml. Em thụ lại khá trầm tính và để ý, chuyện gì cũng giữ kín trong lòng (tính cách này y như anh công) nên hai người có nhiều khúc mắc lớn. À còn có vụ em thụ vạn nhân mê, người gặp người thích :))) Không hiểu sao tôi có chút không thích vụ này. Anh công trong này khá ổn, đẹp trai có, năng lực thì càng thừa, lại còn rất chung tình nữa. Anh là cảnh sát phụ trách những vụ án không phải người gây ra nên chắn chắn anh đã có khả năng hàng yêu tróc quỷ nhưng tôi lại thấy nó cứ nửa vời sao sao ấy, hoặc có thể do tác giả không miêu tả chi tiết nên tôi cũng không ý kiến gì thêm. Nếu cặp chính làm tôi hụt hẫng thì cặp phụ lại chính là điểm sáng của truyện. Anh công bình thường dịu dàng với thụ chính bao nhiêu thì với thụ của mình anh lại cường hóa, hắc hóa, ức hiếp con người ta bấy nhiêu. Em thụ này thì đáng yêu cực kì, tựa như một đứa nhỏ vậy (dù tuổi đã cỡ một nghìn mấy =))))) ), tính cách ngang bướng, ấu trĩ, không có tiền đồ, lúc nào cũng lẽo đẽo theo thụ chính gọi một tiếng “Anh trai nhỏ” khiến tim tôi muỗn nhũn ra luôn. Tiếc rằng đất diễn của cặp này ít quá, không biết tác giả có định làm thêm hệ liệt về đôi này không. Đó là nhân vật, còn cốt truyện thì tôi thấy không hài lòng chút nào. Đúng thật có nhiều cảnh đọc rợn tóc gáy, nhưng mà nội dung rời rạc, mấy câu hỏi đặt ra trong suốt quá trình đọc tác giả chưa mở nút được, nếu có thì sơ xài (điển hình là tình cảm của cặp phụ, nhào vô một cái yêu nhau luôn và tôi kiểu WTF? Hoặc là chuyện xưa của anh công, không phải rắc rối nhưng đọc vào cảm thấy rất chán nản, lý do anh đưa ra về việc anh phải giấu thụ mọi chuyện không có rõ ràng) Yếu tố trinh thám của truyện thì vẫn có, tôi đoán tác giả định theo chiều hướng nhân vật biết trước hung thủ mà không có chứng cứ để bắt hay uy hiếp được nhưng viết chưa hay, hung thủ dễ đoán :))) Rồi sau đó là nguyên một âm mưu to lớn cùng hàng loạt bẫy rập được thiết kế tinh vi. Tôi đánh giá cao cái bẫy mà tác giả đặt ra, chỉ có điều cách tác giả dẫn dắt tôi vào cái bẫy đó khiến cho tôi càng thêm mông lung hơn, chẳng rõ đâu vào đâu hết. Vấn đề tiếp theo là dòng thời gian, tác giả khiến tôi mờ mịt về dòng thời gian của công, thụ và con oán linh thể, chưa kể tôi chán con oán linh thể kinh khủng, khác xa với tưởng tuọng ngầu lòi của tôi hic. Dòng thời gian tác giả khai thác rất được, đi từ quá khứ đến hiện tại hẳn hoi, nhưng ngay đoạn thời gian lúc Lâm Hành còn nhỏ cùng với Cố Kỳ Viễn tôi lại không hiểu lắm, nhất là vụ án moi tim của mấy bà giúp việc. Tôi nghĩ tác giả chỉnh sửa lại cách thể hiện là ổn ngay. Nói chung sau khi cày hết thì tôi chửi thụ nhiều nhất, yếu đến phát sợ, toàn anh công gánh team đến mệt :< Lúc tôi đọc còn nhiều ý không thích lắm mà nhớ không hết, nên đến đây thôi. Dù sao đây cũng là một bộ đam ổn. Thật ra nếu mấy thím chỉ chú tâm vào tình cảm của hai nhân vật chính thì đây là bộ đam hay hẳn hoi. Cảm tình của công thụ dành cho nhau rất sâu đậm, nhìn qua thì thấy công sủng thụ có hơi quá nhưng thật ra thụ cũng thương công lắm ấy chứ, tình cảm lâu dài đến mức ăn ý luôn mà. Còn mấy đoạn đầu lúc thụ mới bắt đầu yêu công cũng đáng yêu lắm, đúng kiểu tuổi trẻ nồng nhiệt thanh xuân phơi phới luôn. Thích hợp đọc giải trí. Về edit: Bạn editor còn mắc nhiều lỗi, tập trung hơi nhiều vào QT nên nhiều khi câu văn chưa được mượt lắm, nhưng nhìn chung cũng ổn. Tôi thích cách bạn ấy chú thích những từ lạ ngay dưới đoạn để tôi hiểu luôn, không gắn ở cuối trang để cuối cùng tôi đọc cả chương xong chẳng nhớ từ đó là từ qué nào ở khúc trên. Bạn ấy edit cp phụ của tôi đáng yêu xĩu luôn. *** Sắc trời dần dần tối sầm xuống. Trong lúc Lâm Hành ở bên trong xe bus xóc nảy chậm rãi tỉnh lại. Xe bus vận chuyển hành khách vụng về di chuyển thân thể to lớn rẽ vào một khúc ngoặt trên đường lớn, đi qua một biển báo giao thông ven đường, nhắc nhở khoảng cách đến trạm thu phí còn 5km Nhìn đồng hồ đeo tay một cái, hiện tại thời gian là sáu giờ hai mươi tám phút. Lâm Hành ước lượng thời gian, đến trường học khoảng chừng bảy giờ rưỡi, vừa vặn tám giờ kịp thời gian tập huấn của đội bóng rổ. Cậu chậm rãi xoay người, thả lỏng thân thể ngáp một cái, ánh mắt chuyển qua người đang ngủ bên cạnh mình. Hẳn là một người đàn ông trẻ tuổi. Sở dĩ nói hẳn là, bởi vì từ lúc Lâm Hành lên xe, người này vẫn duy trì trạng thái ngủ gật, trên mặt được che kín bởi một quyển tạp chí phụ nữ tổng hợp, toàn bộ gương mặt bị che kín, chỉ có thể từ thân hình phán đoán người này tuổi cũng không lớn lắm. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu xám phối hợp với quần tây màu đen. Xuyên thấu qua nút thắt cổ áo sơ mi mở rộng có thể nhìn thấy cổ anh ta có màu mật ong, nhìn qua tuổi trẻ mà ngập tràn sức sống. Vóc dáng anh ta rất cao, ở trong không gian chật hẹp của ghế ngồi tựa hồ có hơi vướng víu, chân trái thoáng co lại, đùi phải vẫn luôn dựa vào phía dưới ghê trước, anh ta đem hai tay khoanh lại gối ở sau gáy, cả người ngửa mặt dựa vào trên ghế ngồi, không nhúc nhích, tựa hồ ngủ rất say. Từ lúc lên xe đến bây giờ, đã sắp ba tiếng người này trước sau vẫn không hề nhúc nhích chút nào, thậm chí ngay cả hô hấp đều rất khó phát hiện. Trên thực tế, nếu như không phải lúc trước xe bus chuyển động phạm vi quá lớn, Lâm Hành không giữ được thăng bằng, không cẩn thận đụng phải cánh tay của người này, cảm giác được cảm xúc ấm áp, bằng không e sợ cậu thật sự sẽ suy đoán người này thật ra là một bộ thi thể cứng ngắc. Lúc này thời gian xe bus đến nơi khoảng chừng hơn bốn mươi phút nữa, Lâm Hành lúc trước ngủ hơn hai giờ, hiện tại đã có tinh thần, nhàm chán không có việc gì làm liền đưa mắt quan sát chung quanh. Đây là một chiếc xe bus phổ thông vận chuyển hành khách, mỗi một hàng có bốn chỗ ngồi, trái phải có hai vị trí, ở giữa là lối đi lại dành cho hành khách. Chỗ ngồi hiện tại của cậu, là hàng thứ ba gần với cửa sổ, trước sau tầm nhìn đều rất tốt, có thể thấy rõ ràng toàn bộ tình huống trong xe. Vì lý do thời gian chạy xe quá dài, trên xe phần lớn hành khách đều đang ngủ. Lâm Hành đơn giản nhìn một chút, chỉ có phía sau một thanh niên tuổi tác so với cậu không chênh lệch lắm đang nghịch điện thoại di động, trên đầu xe TV treo lơ lửng còn đang phát bộ phim điện ảnh hài của Châu Tinh Trì, âm thanh không ngừng truyền tới khiến buồng xe an tĩnh có vẻ hơi ồn ào. Xung quanh sắc trời đã tối tăm cơ hồ sắp không thấy rõ cảnh vật bên ngoài. Bây giờ mới vào tháng năm, thời gian vừa mới đến sáu giờ rưỡi, sắc trời không đến nỗi tối tăm nhanh chóng như thế, vừa nãy trời còn sáng, chẳng lẽ đột nhiên mưa xuống? Nếu là như thế vậy buổi tập huấn bóng rổ tối nay sẽ bị hủy! Vì vậy Lâm Hành liền đưa mắt nhìn về phía bên ngoài cửa sổ. Cái nhìn này, ngược lại là khiến Lâm Hành ngẩn ra. Cậu nhớ tới mấy phút trước cậu tỉnh lại, xe bus vừa mới di chuyển qua một khúc cua, trên đường đi qua một biển báo giao thông, trên đó có ghi cách trạm thu phí còn khoảng năm km. Nhưng tại sao vừa nãy cậu nhìn thấy ngoài cửa sổ chợt loé lên biển báo giao thông dĩ nhiên giống hệt với biển báo vừa nãy! Xe bus chạy trên đường cao tốc, không thể dễ dàng quay đầu trên đường, đồng thời ở trong mấy phút ngắn ngủi, tuy rằng cậu vẫn luôn quan sát tình huống bên trong xe, nhưng vẫn có thể cảm giác được xe bus vẫn luôn vững vàng tiến về phía trước, cũng chưa từng xuất hiện tình huống quay đầu. Rốt cuộc, xảy ra chuyện gì?   Mời các bạn đón đọc Nam Thành Gió Nổi của tác giả Thu Ký Bạch.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kinh Thuế - Cuồng Thượng Gia Cuồng
Ái hận tình cừu giữa một tên nhà giàu mới nổi và một tiểu vương tử Con người thay đổi, ái tình được mất. *** Giữa trung tâm thành phố sầm uất mọc lên một trung tâm thương mại hiện đại. Một lượng vốn lớn cùng với thiết kế của kiến trúc sư nổi tiếng đã khiến cho bề ngoài của trung tâm này phô trương vô cùng. Thế nhưng đối lập với vẻ ngoài hiện đại này, chính là ở chỗ cao nhất trong trung tâm lại được xây thêm một miếu thờ cổ kính. Trung tâm còn chưa chính thức cắt băng khai trương thì trong miếu đã khói hương lượn lờ, những cái đầu bóng loáng tụ lại một chỗ. Thường Thanh thoả mãn nhìn các tăng mở tấm vải phủ trên bức tượng Phật dát vàng. Có người từng nói rằng thiết kế như thế này thì tổng thể không hài hoà. Cũng có rất nhiều người vụng trộm nói anh ta đang nghèo rớt chợt giàu lên cho nên chẳng biết cách khoe khoang. Bọn họ thì biết cái gì chứ! Mời Phật tới mới có thể giữ được tài khí! Đây là cảnh giới anh ta một mực theo đuổi — sự giàu sang. Lúc còn nhỏ, anh ta thích nghe chuyện Vương Khải và Thạch Sùng so giàu nhất(1). Nhìn cuộc sống của người ta kìa, xe xịn, rượu ngon, gái đẹp. Cho dù cuối cùng chết đầu đường xó chợ cũng đáng, là đàn ông thì nên sống như vậy một lần! Còn nhớ mỗi lần nghe đến đoạn dùng đường mạch nha rửa nồi, bao giờ nước miếng của anh ta cũng chảy tong tỏng. Nhưng khi từ câu chuyện quay trở lại đời thực, lại chỉ có thể ăn dưa muối, húp cháo loãng mà thôi. Khi ấy bọn họ ở trong một căn nhà nhỏ ngoài ngoại ô thành phố, người ở trong phòng, chuột thì chạy trên mái. Đôi lúc giấy dán nóc không được chắc, chuột còn rơi bịch xuống. Mình và mẹ đuổi chuột khắp nhà lúc đó, dù đánh chết cũng không nghĩ tới có ngày mình lại có thể đứng ở đỉnh cao nhất của thành phố này. “Chủ tịch Thường, ngài xem, nghi lễ đã chuẩn bị xong rồi, ngài lên thắp hương chứ?” Thư ký Lý nhỏ giọng nói với anh ta. Gọi ‘đổng sự trưởng’ quá tục nên nên anh ta toàn bảo cấp dưới gọi mình là ‘chủ tịch’ (cả 2 từ đều có nghĩa là chủ tịch), ẩn trong đó là mình lại lên một cấp. Thường Thanh tiếp nhận ba nén hương to, cao nửa mét, thành kính cầu nguyện trong lòng: cầu Phật tổ phù họ cho Thường Thanh con giống như cây vừng nở hoa, càng lúc càng cao! Bái lạy xong, anh ta lại bổ sung thêm một câu: khiến cả nhà họ Trì suốt đời không thể vùng mình! ... Mời các bạn đón đọc Kinh Thuế của tác giả Cuồng Thượng Gia Cuồng.
Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian - Nhất Thế Hoa Thường
Truyện nằm trong hệ liệt: Trừu phong hhệ liệt, hiện tại đang có 3 truyện là: – Liệu dưỡng viện trực bá gian – Tướng quân, nhĩ đĩnh trụ (Tướng quân, ngài cố chịu đựng hay có tên khác là Long ngâm Cô khóc) – Giá thế giới phong liễu (Thế giới này điên rồi) *** Long Tuấn Hạo là một Vương gia, sau đó, cực kỳ bất hạnh xuyên đến hiện đại. Càng bất hạnh chính là, hắn xuyên vào thân thể của một người có vấn đề về tâm thần. Tiếp đó… Hắn phát hiện bản thân đang ở một nơi gọi là “viện an dưỡng”, mà theo như hắn quan sát mấy ngày nay —— Những người có cùng đãi ngộ như hắn ở đây… không có kẻ nào là bình thường. Chuyện này còn nhịn được thì có gì mà không nhịn được nữa!. Quyết đoán lật bàn, “Làm càn! Đám nô tài các ngươi định tạo phản phải không?! Tất cả lui xuống cho bản vương!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, Vương gia cát tường, thỉnh an Vương gia, vậy… Vương gia ngài có thể uống thuốc trước không?” “…” Tiếp tục lật bàn, “Ta thật sự là Vương gia!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, ai dám nói ngài không phải Vương gia, ta sẽ liều mạng với kẻ đó.” “…Các ngươi đủ rồi…” ... Mời các bạn đón đọc ​Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian của tác giả Nhất Thế Hoa Thường.
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích - Nhữ Phu Nhân
Sống lại? Tiêu Tử Lăng đối mặt những ngày gian khổ nhất khi sắp đến mạt thế, ở mạt thế cũng không dễ sống a! o(╥﹏╥)o Vì tương lai có sinh hoạt tốt, phải ôm một cái đùi bự trước mới được. Mục tiêu của Tiêu Tử Lăng là nhìn chăm chú vào vương trong vương ở hậu kỳ mạt thế – Sở Chích Thiên, cố gắng làm một đàn em tin cậy đắc lực của anh ta, kỳ vọng lưng tựa đại thụ để hóng mát~ (≧▽≦)/ Thế nhưng, hoàn thành mục tiêu nhỏ nhoi này vì sao khó như vậy? o(>﹏﹏﹏﹏
Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)
Câu chuyện xảy ra khi cả hai vị tổng tài kết hôn đã 7 năm, đột nhiên ông chồng sợ vợ bị đụng xe hư đầu óc, câu chuyện này liền biến thành câu chuyện về tổng tài thành thật + bá đạo mắc bệnh thần kinh… Tóm tắt sơ sơ của người chuyển ngữ – Cực Phẩm:  Trương Thần Phi (công) và Tiêu Tê (thụ) sống trong xã hội đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. Trước đây, Trương Thần Phi luôn thành thật rất sợ bà xã nhưng từ sau khi tông xe thì thần kinh có chập chập một chút. Vấn đề là trước khi tông xe thì ảnh đang nghe đoạn giới thiệu của bộ tiểu thuyết nên ảnh lậm vào đó luôn. Bộ tiểu thuyết nói về bá đạo tổng tài cường ngạnh đoạt vợ cho nên ảnh nghiễm nhiên nghĩ mình là bá đạo tổng tài còn vợ mình là người ảnh cướp về =]]] Từ đó bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra… ~~~ Lục Dã Thiên Hạc là một trong những tác giả mình rất thích. Chị ấy là tác giả của những bộ khá có tiếng như Thê vi thượng, Quân vi hạ, Tiên mãn cung đường, Hoàng thượng đừng quậy… Mình tình cờ biết được chị đang viết bộ này trong lúc đi kiếm phiên ngoại của Chước Lộc, một bộ khác của chị, cũng hay lắm đó. Lý do mình túm luôn bộ này là do đọc chương 1, xưng hô của Tiêu Tê với anh công là Trương đại điểu hay dịch sát là Trương chim bự =]]]]]]]] Đọc thêm tiếp mới thấy bộ này hài cute không thể tả nên nhảy hố luôn ~ Kim bài biên tập đề cử: Hai vị tổng tài kết hôn đã bảy năm, một lần tai nạn xe khiến cho tiểu công luôn sợ vợ bị tông hư đầu, từ nay về sau liền bước lên con đường tổng tài bá đạo mắc bệnh thần kinh. Trong trí não lưu trữ đủ loại tiểu thuyết, những tiểu thuyết này trở thành kịch bản biểu diễn mỗi ngày của tổng tài, tiểu kiều thê bất đắc dĩ phải ứng phó như thế nào đây? Tác giả dùng bút pháp hài hước thoải mái, miêu tả một câu chuyện cứ tưởng chừng như hoang đường nhưng thật ra lại thâm tình vô bờ bến. Đoạn hài hước trải dày đặc từng chương, giống như đang ngồi xem một cuộc biểu diễn tướng thanh, lúc nào cũng có những chi tiết khiến người đọc cười sặc sụa. Rất ít khi gặp được một tiểu thuyết hài hay như thế này, bất kể là bây giờ có hài lòng hay là chưa hài lòng, nhưng lúc đọc xong chắc chắn sẽ hài lòng. *** *Nội dung bên dưới có chứa các chi tiết spoil*   Thấy mác tác giả là mình cũng nhảy hố đọc ngay. Truyện không quá dài, hài hước dễ thương, Lúc mình đọc văn án còn tưởng là truyện mau xuyên nhưng hoá ra không phải. Bối cảnh trong truyện là hiện đại hoặc tương lai xa hơn một tí. Lúc này hôn nhân đồng giới đã là chuyện hợp pháp và rất bình thường. Khoa học kỹ thuật cực phát triển đã có bộ trí não trí năng đeo ở tay và cấy vào đầu. Câu chuyện kể về bạn công Thẩm Thần Phi bị tai nạn xe lúc đang đọc tiểu thuyết thế là đầu óc và trí não hơi bị chập mạch. Thẩm Thần Phi luôn nghĩ mình là nhân vật chính trong 1 câu chuyện và mọi chuyện xung quanh thì gán với các tính tiết trong truyện. Đây không phải mau xuyên hay gì nhé mà vì trí năng bị chập mạch nên trong trí năng có tận mấy trăm bộ tiểu thuyết. Cứ đi xong một chuyện thì lại tỉnh lại mấy ngày rồi lại đi tiếp sang một câu chuyện khác. Đây hoàn toàn không phải mau xuyên nhé. Nam chính vẫn có kí ức về những người khác, về cuộc sống bình thường chỉ là không phân rõ tình tiết truyện và hiện thực. Kiểu như máy tính chập mạch lúc được lúc không ý. Thế là cứ lúc chập thì diễn hết vai này đến vai kia trong các câu chuyện với bạn thụ. Từ đế quốc nguyên soái abo, hắc đạo rồi cha nuôi. Cứ diễn xong lúc hết chập mạch thì lại khóc lóc, còn dám xưng anh em với cha vợ trong lúc ảo tưởng là cha nuôi cơ mà =)) Thụ là một bạn trầm tĩnh trưởng thành chín chắn và rất yêu công. Thế nên khi công lên cơn chập thì cũng rất ngoan mà chiều theo công rồi biên ra một loạt lí do để sửa kịch bản. Như lúc công bảo đang mang thai, hôm sau thị mua 1 em kim mao về bảo sinh rồi con đây. Công tin thật, đặt tên cho con rồi ôm con đi ngủ. Cũng thông qua các vụ chập mạch này mà thụ biết thêm được nhiều bí mật về công, về tình cảm thầm mến của công từ tận cấp ba và rất cảm động. Cũng chính vì thế khi công bị lẫn lộn vào truyện em rất dễ tính mà chiều theo công. Các câu chuyện dễ thương, hài hước. Tác giả viết chắc tay. Mình đọc thấy thích công và thụ lắm. Công moe cực May cuối truyện công chế ra một cái phần mềm quét dọn trí năng thế mà mới xoá sạch được đống truyện và không bị chập nữa. Trong truyện cũng mô tả nhiều trường hợp giống công như một bé trai đang xem siêu nhân bị đèn rơi vào đầu thế là từ đó luôn nghĩ mình là siêu nhân cứu thế giới. Đánh giá: 4/5 *** Có cả phiên ngoại tác giả đăng trên cả weibo nữa nên nhớ đọc hết nhá.   Đây là một chiếc review ngắn, thật, thề. Vì chắc hẳn là truyện này nhiều bác biết rồi với cả tui cũng không muốn sì poi gì cả. Truyện này đôi chỗ còn để tên là Địch Áo tiên sinh thì phải? =)) Okayyyy. Đây là câu chuyện hề hước của hai chồng chồng đã cưới nhau 7 năm. Bối cảnh là khi xã hội đã chấp nhận hôn nhân đồng tính và phát triển đến mức sử dụng một thứ tên là “trí não” thay thế cho điện thoại. Tổng tài sợ vợ Trương Thần Phi aka Trương Đại Điểu (Trương chym to) bị tai nạn, trí não gặp trục trặc nên bỗng chốc hơi chập cheng chút. Bởi vậy mà Tiêu Tê, cũng là tổng tài to to, aka tiểu kiều thê của Trương Đại Điểu, phải đối mặt với tình trạng nhập vai bất chợt của ông chồng mình. Trương Thần Phi dù nhập vai tổng tài bá đạo, anh xã hội đen, ma cà rồng, daddy bao nuôi,… thì đều là do đọc nhiều tiểu thuyết quá. Tác giả đúng là đỉnh trong việc làm người ta cười lên cười xuống, mà trong lúc cười vl như vậy, các bạn vẫn có thể nhận ra, thực ra mỗi lần nhập vai là một góc nhỏ trong cuộc tình của hai người. Trương Thần Phi không phải sinh ra trong nhung lụa, mà thiếu thốn tình cảm, và Tiêu Tê – thiếu gia nhà giàu quyền thế – cũng không phải tình cờ mà xem mặt ông xã của mình. Trương Thần Phi đã thích Tiêu Tê từ rất lâu rồi, thích đơn phương từ xa, rồi từ từ tiến lại gần, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Tiêu Tê. Còn Tiêu Tê, mặc dù ngoài mặt không tỏ rõ, nhưng thực lòng yêu Trương Đại Điểu của mình rất nhiều, và cũng thường hay chiều theo ông chồng mặt dày của mình, cùng diễn mấy cái kịch bản điên khùng máu tró trong não ổng. Câu chuyện của hai người còn có sự xuất hiện của rất rất nhiều nhân vật hay ho, hầu như là bị thồn cẩu lương, mà đặc biệt nhất là con chó Trương Quang Tông được mua về do trong lúc ông chồng bịnh nghĩ Tiêu Tê có thể bầu và sẽ đẻ =)). Thực ra cuộc sống của chó nhà giàu Trương Quang Tông cũng khá vất vả, vì thường xuyên bị ông bố Trương dở hơi “phân vai” trong kịch bản máu tró, và còn hay bị ổng ngoạm đầu.   Ừ rồi, viết ngắn gọn thế thôi. Nếu bạn nào có đọc được cái review chả ra quần què này của mình thì hãy quên tất cả những gì vừa đọc và đi tìm ngay bộ truyện này mà nhảy nhé. Chỉ cần chuẩn bị tinh thần là nó cười vl thôi các bác ạ. Mời các bạn đón đọc Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh) của tác giả Lực Dã Thiên Hạc.