Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vu Thần Kỷ - Huyết Hồng

Khi những thứ ở quá khứ trở thành truyền thuyết Khi truyền thuyết trở thành những câu chuyện thần thoại Khi những câu chuyện thần thoại dần bị lãng quên Khi tất cả bị cát bụi thời gian lướt qua xóa nhòa... Danh tự của chúng ta, những mẩu chuyện của chúng ta, chúng vẫn được lưu truyền trong dòng sông năm tháng. Giống như mặt trời trên xa tít tắp, vĩnh viễn chiếu rọi đại địa, mãi mãi không tắt. Hãy luôn nhớ, từng có một đám người như thế, bọn họ luôn ngẩng đầu đứng thẳng, đỉnh thiên lập địa, không bao giờ chịu quỳ gối hay lùi bước trước bất cứ ai. Tay nắm sấm sét, chân đạp long xà, quyền phá đại địa, chưởng vỡ tinh nguyệt! Bọn họ chính là tổ tiên của chúng ta, là những người có cùng chung dòng máu, cùng chung huyết thống với chúng ta. Họ, được xưng là Vu, khi phá vỡ thời không thoát phá vũ trụ được gọi là Vu Thần! *** Bầu trời màu xám, ráng hồng quay cuồng. Bên cạnh tầng tầng lớp lớp vân phiến, có lôi quang lóe ra. Gợn sét gợn sóng nhanh chóng cuồn cuộn qua bầu trời, nhưng không có nửa điểm tiếng động nào cả. Trên đỉnh trụ trời, đại thần Cường Lương cầm cái rìu đá, chân đạp đầu độc mãng vừa mới chém giết, ngạc nhiên nhìn bầu trời. Từ cực đông đến cực tây bầu trời, hầu như che phủ toàn bộ không trung là một cái đuôi rắn màu tím, đang ở phía chân trời cực cao uốn lượn trườn đi. Thân rắn này khổng lồ như thế, không thấy đầu đuôi của nó, nhưng đã che toàn bộ bầu trời tầm mắt có thể đạt được. Thân rắn che cả bầu trời thỉnh thoảng nhập vào trong mây, lẫn làm một thể với ráng hồng. Ngẫu nhiên một trận lôi quang va chạm ở trên thân rắn, liền có một đạo khí tức đáng sợ từ bầu trời hạ xuống, áp bách Mạnh Minh cao trăm trượng nhe răng trợn mắt, thân thể không ngừng lay động. “Mụ đàn bà đáng sợ này phát hỏa rồi, ai lại trêu chọc ả ta?!” Một cái đỉnh tròn ba chân màu cổ loang lổ chậm rãi từ trong tầng mây hạ xuống, trong đỉnh vang to một tiếng, vô số điện quang hướng bốn phía tuôn trào. Chờ lúc điện quang biến mất, tất cả dị trạng đều đã tiêu tán, thân rắn khổng lồ trên bầu trời cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. ... Bầu trời mây đen dày đặc, mưa to điên cuồng quất đại địa, vô số bọt nước tung tóe lên. Kim tự tháp thủy tinh pha lê chế thành đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng bầu trời đêm tối đen. Mấy chục tráng hán trang bị đến tận răng nắm chặt súng ống, thân khoác áo mưa vờn quanh kim tự tháp tới lui tuần tra, cảnh giác nhìn chăm chú bốn phía. Bọt nước mưa tung tóe đột nhiên nhảy lên có tiết tấu, giống như nhịp tim, từng chút giọt nước mưa trong suốt không ngừng nhảy lên cao hơn một thước. Mưa bụi trên không trung rơi xuống ‘Tốc tốc’ dây dưa cùng một chỗ, bện thành mấy chục sợi dây thừng nước vô thanh vô tức quấn ở cổ tráng hán võ trang. Dây thừng nước dùng sức vung, các tráng hán không thể phát ra nửa điểm thanh âm đã bị vặn gãy xương cổ. Xoáy nước mờ mịt, một bóng người ảm đạm đột ngột hiện lên, đi từng bước một hướng cửa chính kim tự tháp. Đi mỗi một bước, thân hình mông lung liền rõ ràng hơn một phần, lúc đến cửa kim tự tháp, bóng người sương mù ngưng tụ thành đã biến thành người nước trong suốt. Thân thể hơi nhoáng lên một cái, người nước chợt biến sắc, Thanh Long tuấn lãng dáng người thon dài, gầy gò, mặc trang phục màu đen, bộ dạng võ vàng hiện ra thân hình. Vô số mưa ngưng tụ thành dây thừng nước vặn vẹo, giống như rắn nhảy múa chui vào kim tự tháp, theo gió chui vào khe cửa sổ, giống như đao sắc chặt đứt dây dẫn của toàn bộ trang bị bảo an. Mảng lớn ánh lửa điện phun ra, trong kim tự tháp chỉ có hệ thống chiếu sáng vẫn hoàn hảo không tổn hao gì. Dùng sức đẩy ra cửa chính thủy tinh pha lê dày ba thước, Thanh Long chậm rãi đi vào trong sảnh triển lãm của kim tự tháp. Hơn một trăm cái đài triển lãm thủy tinh chế thành lẳng lặng đứng sừng sững ở dưới đèn đuốc huy hoàng, trên đài triển lãm ngoại vi đặt mấy chục bộ hài cốt ngồi khoanh chân, trên một cái đài triển lãm chính giữa, dưới vòng bảo hộ thủy tinh chống đạn thật dày chế thành, sừng sững một cái đỉnh tròn to bằng đầu người long phượng quấn quanh, ngũ sắc gần như trong suốt. Thanh Long đến trước một cái đài triển lãm ngoại vi, lẳng lặng quan sát một bộ hài cốt khoanh chân. Những hài cốt này rất giống cốt cách nhân loại, nhưng hài cốt trước mắt toàn thân màu vàng sẫm bán trong suốt, giống như lưu ly ở dưới đèn đuốc chiếu rọi tỏa sáng rạng rỡ. Nếu bọn họ đứng thẳng, chiều cao hẳn là đều ở trên hai thước. Càng làm cho người ta thấy khác biệt là, trên đầu lâu bọn họ trừ một trái một phải hai cái lỗ thủng tối như mực, chính giữa mi tâm còn có một cái lỗ mắt lớn hơn nữa. “Người ba mắt?” Thanh Long từ trong giày rút ra một con dao găm, dùng sức gõ gõ hài cốt trước mặt. Hài cốt khi gõ lên thì vang ‘Leng keng’, dao găm hợp kim đặc chủng rèn thành, trình độ cứng rắn có thể so với kim cương thế mà không thể lưu lại bất cứ dấu vết nào ở trên hài cốt này. Sắc mặt Thanh Long trở nên đặc biệt nghiêm túc, hài cốt loài người tính chất so với kim cương còn cứng hơn, giá trị chất chứa trong đó quá lớn. “Một chuyến này ta tự mình động thủ, quả thật cũng đáng giá.” Thanh Long xoay người, đi tới trước đài triển lãm chính giữa cười nói: “Ầy, các ngươi còn không ra mặt, ta sẽ mang theo những bảo bối này trở về.” Cửa hông sảnh triển lãm mở ra, một đội nam nữ hơn hai mươi người mặc áo gió thật dài màu đen, thân thể bị lửa, sấm sét, gió lốc… các loại dị tượng bao vây đi ra, đi dẫn đầu là một cô gái lạnh lùng tóc vàng mắt biếc, dáng người cao gầy yểu điệu, cầm kiếm ngọc hình thù kỳ lạ. “Thanh Long tiên sinh, nghe đại danh đã lâu.” Cô gái đi tới đối diện đài triển lãm, hướng Thanh Long hơi hạ thấp người hành một lễ: “Mấy năm nay, đồng bạn chúng ta chết ở trên tay ngài đã vượt qua một trăm người, trong đó tiền nhiệm đặc cần cục trưởng của ta đã có nhiều tới ba người. Nhưng làm người ta không thể tưởng tượng là, chúng ta thế mà vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng thật sự của ngài.” “A nha nha, vấn đề này thật ra không quan trọng như vậy. Bộ dạng ta không đẹp trai cho lắm!” Thanh Long vừa trêu chọc cô gái, tay phải đặt ở trên lồng thủy tinh chống đạn của đài triển lãm, cơ thịt lòng bàn tay khẽ giật, thủy tinh chống đạn dày tới hai thước liền vỡ thành vô số hạt cát. “Thần sao!” Mọi người theo phía sau cô gái đi ra ùn ùn kinh hô thành tiếng, kinh hãi lui một bước. Bọn họ đã sớm nghe nói đông phương Hoa Hạ Thanh Long là nhân loại mạnh nhất thế gian, nhưng bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được Thanh Long có thể mạnh như vậy! Thủy tinh chống đạn đặc chủng dày hai thước, món đồ chơi ghê gớm pháo chính của xe tăng cũng không phá nổi, vậy mà một chưởng nhẹ nhàng đã có thể chấn vỡ? Loại lực lượng này, hoàn toàn vượt qua cực hạn tưởng tượng của những người này—— nhân loại thật sự có thể trở nên mạnh như vậy? Hai tay nâng lên đỉnh tròn ba chân, một cảm giác cực kỳ kỳ diệu dần sinh ra. Thanh Long đang cái đỉnh này, liền cảm giác giống như đang nắm toàn bộ vũ trụ. Cẩn thận đem cái đỉnh tròn bỏ vào trong túi da co rút lại bên hông, Thanh Long cười nói: “Những bảo bối này, đến từ Lương Chử cổ thành của quốc gia ta, ta phải đem chúng nó thu hồi. Dựa theo luật lệ của chúng ta, nắm đấm to là đại gia, các ngươi không có ý kiến đối với chuyện ta thu về văn vật của bổn quốc chứ?” Cô gái cười khẽ nhìn Thanh Long, nhẹ nhàng nói: “Thanh Long tiên sinh, ngài có lẽ có hứng thú biết một số thành quả nghiên cứu của chúng ta đối với những bảo vật thần bí này? Ngài có lẽ đoán không ngờ được, tầng đất bao phủ chúng nó, trải qua chúng ta đo lường tính toán, niên đại vượt qua mười vạn năm.” Thanh Long theo bản năng sờ sờ túi da bên hông, đồ cổ mười vạn năm trước? Mười vạn năm trước nhân loại còn đang ăn lông ở lỗ nhỉ? Bọn họ có thể chế tạo được bảo vật tinh xảo đẹp đẽ như vậy, chất chứa năng lượng kỳ diệu như vậy? Khẽ lật bàn tay, cô gái lấy ra kiếm ngọc trong tay. Kiếm ngọc dài ba thước rộng cỡ bàn tay, cả thanh kiếm ngọc chính là dùng cả một khối ngọc thạch điêu khắc thành. Chỗ gần chuôi kiếm có một hoa văn kỳ dị—— trên một tòa tháp cao, lơ lửng một con mắt dựng thẳng, con mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm Thanh Long, tản mát ra một hơi thở tà dị âm lãnh. “Chúng ta đã từng thí nghiệm, thanh kiếm ngọc này dùng Hòa Điền dương chi ngọc (ngọc mỡ dê) điêu khắc thành, chất liệu quả thật là dương chi ngọc. Mọi người đều biết, dương chi ngọc là một loại ngọc mềm, tính chất phi thường nhẵn nhụi.” Cô gái mỉm cười nói: “Nhưng vô luận là kim cương thiên nhiên hay là hợp kim đặc chủng cứng rắn nhất phòng thí nghiệm của chúng ta hợp thành, nó đều có thể thoải mái, giống như cắt đậu phụ vậy đem bọn nó cắt ra.” Tùy tay rung một cái kiếm hoa, cô gái mỉm cười nói: “Ta dùng nó, tự tay một kiếm bổ ra một cái máy bay ném bom chiến lược —— cách hai km, lấy thực lực ta, ta có thể bổ ra một cái máy bay ném bom chiến lược. Thanh Long tiên sinh, nếu thanh kiếm này nắm ở trong tay của ngài, ta thật sự không thể tưởng tượng lực sát thương của nó có thể lớn bao nhiêu.” Sắc mặt Thanh Long lại biến hóa, cô gái trước mắt và một đám cấp dưới phía sau cô hoàn toàn không đặt ở trong lòng Thanh Long, gà đất chó ngói, một đòn nhẹ nhàng có thể hoàn toàn tan rã. Nhưng nếu thanh kiếm này thật sự có uy lực như vậy, như vậy Thanh Long hôm nay nhắm chừng sẽ rất khó toàn thân mà lui. “Nói như vậy, hôm nay nơi này là một cái bẫy?” Thanh Long vặn vẹo xương cổ một cái, bắt đầu hoạt động các đốt xương toàn thân. “Chúng ta muốn có cơ hội mặt đối mặt đàm phán với Thanh Long tiên sinh.” Cô gái cười rất quyến rũ: “Ngài ở vài năm trước tạo thành tổn thương quá lớn cho chúng ta, chúng ta hy vọng, Thanh Long tiên sinh có thể gia nhập chúng ta, chức vị của ta, thậm chí chức vị thủ trưởng trực tiếp quản lý ta, chỉ cần ngài mở miệng, chính là của ngài.” “Đương nhiên, làm trao đổi, chúng ta hy vọng có thể đạt được toàn bộ sự trung thành của ngài, cùng với《 Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh 》ngài sáng tạo!” Lúc cô gái nói mấy chữ cuối cùng, hơi thở của nàng và người phía sau nàng chợt bắt đầu rối loạn. Cửu Tự Chân Ngôn, là vô thượng bí thuật, khai phá tiềm lực cơ thể người, câu thông lực lượng thần bí của vũ trụ, có uy lực quỷ thần khó lường. Mà Thanh Long sáng tạo Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh độc đáo, thì là lấy Cửu Tự Chân Ngôn làm cơ sở sáng tạo một môn thần công độc đáo, Thanh Long chính là dựa vào môn thần công này khống chế địa thủy hỏa phong, câu thông thiên địa u minh, đến vô ảnh đi vô tung, được xưng nhân loại mạnh nhất đương thời. “Cái này đương nhiên là không có khả năng!” Thanh Long vỗ vỗ túi da bên hông, cười lên cổ quái: “Các ngươi hẳn là biết tính tình của ta, ta có một mỹ danh ‘Trừng mắt tất báo’, đồng thời ta còn là có tiếng —— không bán tổ tông!” Cười một tiếng quái dị, thân thể Thanh Long nhoáng lên một cái, chợt biến thành mấy chục cái tàn ảnh, kéo theo vô số lưỡi đao gió sắc bén bằng bàn tay hướng cô gái và mọi người phía sau cô cuồn cuộn đánh tới. Tàn ảnh cùng phong đao hóa thành lốc xoáy mông lung, đem toàn bộ sảnh triển lãm của kim tự tháp đều bao phủ vào. Cô gái bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng: “Ta đã biết là như thế mà, nhưng đám thủ trưởng ngu xuẩn chết tiệt kia, bọn họ cứ muốn phí khí lực!” Trong tiếng cười lạnh, cô gái lấy ra một thẻ tre màu vàng, dùng sức hướng đỉnh đầu ném. Trời cao vang lên một tiếng sấm sét kinh thiên động địa, trong lỗ mắt tối như mực trên đầu gần trăm hài cốt khô lâu ngồi xếp bằng ở trên đài triển lãm bốn phía đồng thời phun ra ánh sáng màu máu. Ánh sáng màu máu hội tụ thành biển, trong tiếng ‘Ong ong’ chợt hóa thành một màn hào quang màu máu thật lớn, đem Thanh Long giam cầm chặt chẽ ở bên trong. Vô số tàn ảnh và phong đao đánh vào trên màn hào quang màu máu, màn hào quang không chút sứt mẻ, tàn ảnh và phong đao thì vỡ nát tựa như trứng chọi đá. Trời cao điện chớp sấm rền, một mảng mây đen vốn tối như mực đột nhiên biến thành vô số mảng mây chồng chất như vẩy cá. Điện quang như sóng nước lướt qua giữa khe hở mảng mây, đầy bầu trời điện quang, bầu trời giống như phát cuồng một cái tiếp một cái tia sét kinh thiên động địa không ngừng truyền đến. Trên đường cái chung quanh truyền đến vô số tiếng kinh hô, nhiều người đi đêm ngẩng đầu lên, nhìn tầng mây dị biến trên trời —— ở phía sau tầng mây thật dày, rất nhiều người như thấy được một cái thân rắn cực lớn đến mức không cách nào hình dung đang quay cuồng vặn vẹo. Trong kim tự tháp, Thanh Long chật vật quỳ rạp xuống đất, cả người đầm đìa máu tươi. Trong màn hào quang màu máu, chín mươi chín cây giáo huyết quang ngưng tụ thành lơ lửng trên không, lẳng lặng chỉ hướng Thanh Long. Mấy chục cây giáo xuyên thấu thân thể Thanh Long, tứ chi cùng lục phủ ngũ tạng đồng thời bị cây giáo màu máu xuyên thủng. “Chết tiệt, những đồ chơi cổ quái này thực sự có uy lực mạnh như vậy?” Cô gái hưng phấn nắm chặt thẻ tre màu vàng, khàn giọng thét chói tai: “Thanh Long, ngươi thấy chưa? Nhân loại cường đại nhất cái gì, ở trước mặt chúng ta vẫn không chịu nổi một đòn!” “Những hài cốt này cùng thẻ tre này, cùng cái đỉnh ba chân kia đến từ cùng một chỗ! Đều là đồ cổ mười vạn năm trước! Trời ạ, quá không thể tưởng tượng, những hài cốt này dựa theo phương pháp ghi lại trên những thẻ tre này, dùng loại phương vị cổ quái này bố trí, thật sự có thể phát huy ra lực lượng tàn sát thần linh!” Cô gái hầu như điên cuồng lớn tiếng cười chói tai. “Cái này con - mẹ - nó - là cái gì vậy?” Thanh Long gian nan ngẩng đầu lên rít gào một tiếng. “Trên thẻ tre này có ghi lại, đây là một loại trận pháp cổ xưa, tên cụ thể, xin lỗi, nhà ngôn ngữ học của chúng ta còn chưa phiên dịch ra!” Cô gái nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Nhưng những bộ xương này sao, tên của bọn họ là...” Một đạo cuồng lôi màu tím từ trên cao hạ xuống, rơi thẳng tắp ở trên kim tự tháp thủy tinh pha lê chế thành. Toàn bộ thủy tinh pha lê nháy mắt hóa thành tro bụi, cô gái cùng cấp dưới phía sau nàng ở trong nháy mắt bị hóa thành hư ảo, đỉnh tròn ba chân trong túi da bên hông Thanh Long phóng ra ánh sáng năm màu nhàn nhạt, đem cả người hắn bọc vào. Thanh Long điên cuồng gầm rú, thân thể kịch liệt run rẩy, tinh hoa máu, lục phủ ngũ tạng cả người, còn có linh hồn của mình, đều đang bị cái đỉnh tròn ba chân này điên cuồng rút ra. Chung quanh, hài cốt ba mắt đồng thời giơ hai tay, tạo thế hướng bầu trời vồ ngược. Huyết quang trong mắt bọn họ phun ra ngưng tụ thành một con rồng khổng lồ màu máu, giương nanh múa vuốt hướng về cuồng lôi màu tím cào tới một nhát. Sét tím hạ xuống, cuồng long màu máu tan thành mây khói, chín mươi chín bộ hài cốt ba mắt kịch liệt chấn động một cái, đồng thời nổ tung thành khói bụi màu vàng. Sét tím bao trùm Thanh Long, lực lượng sấm sét vô cùng vô tận từ trên cao hạ xuống, đem phạm vi cả dặm triệt để hòa tan hết, lôi quang áp súc thành một quả cầu sét to bằng đầu người, một mảng điện quang cuối cùng hiện lên, tất cả đều bình ổn. Quảng trường chỗ kim tự tháp ban đầu không còn sót lại chút gì, không có bất cứ vật thể nào lưu lại. ... Mời các bạn đón đọc Vu Thần Kỷ của tác giả Huyết Hồng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chiến Thần Biến
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Chiến Thần Biến của tác giả Tiểu Đao Phong Lợi. Đây là một thế giới tươi đẹp rực rỡ, vừa có đấu khí thần bí lại ẩn nấp vô số cường giả! Con đường võ đạo, chiến đấu cùng trời cùng đất chiến đấu cùng người. Vĩnh viễn không khuất phục, vĩnh viễn không lùi bước. Nếu con đường trước mắt không thông thì sẽ dùng hai nắm đấm đánh ra một con đường mới, một vùng trời mới. Chỉ cần có được cái tâm của cường giả thì sợ gì cái trước mắt, trực tiếp đánh nát tất cả bằng một quyền. Chiến Thần Biến, nhiệt huyết sôi trào. *** Tóm tắt Chiến Thần Biến là một cuốn tiểu thuyết võ hiệp của tác giả Tiểu Đao Phong Lợi, kể về câu chuyện của Đằng Phi, một thiếu niên nghèo khổ, sống ở một vùng quê hẻo lánh. Đằng Phi từ nhỏ đã có ước mơ trở thành một cường giả, nhưng anh lại không có thiên phú võ học. Tuy nhiên, Đằng Phi không bao giờ bỏ cuộc. Anh luôn nỗ lực luyện tập, và cuối cùng cũng đạt được thành công. Đằng Phi đã đi lên từ con đường gian khổ, trải qua nhiều khó khăn và thử thách. Anh đã phải đối mặt với những kẻ thù mạnh mẽ, những âm mưu thâm độc, nhưng anh vẫn kiên cường không khuất phục. Cuối cùng, Đằng Phi đã trở thành một cường giả nổi tiếng, được người người kính trọng. Anh đã dùng võ thuật của mình để bảo vệ người dân, chống lại cái ác. Review Chiến Thần Biến là một cuốn tiểu thuyết võ hiệp hấp dẫn, với cốt truyện lôi cuốn, những tình tiết bất ngờ và những nhân vật được xây dựng thành công. Cốt truyện của cuốn tiểu thuyết xoay quanh những chủ đề như ước mơ, nghị lực, chính nghĩa và gian ác. Câu chuyện của Đằng Phi là một câu chuyện về ước mơ và nghị lực. Anh ta đã không ngừng nỗ lực để đạt được ước mơ của mình, và cuối cùng cũng đạt được thành công. Những tình tiết của cuốn tiểu thuyết được xây dựng rất hấp dẫn và lôi cuốn. Tác giả đã sử dụng nhiều thủ pháp kể chuyện như hồi tưởng, ẩn dụ,... để tạo ra những tình tiết bất ngờ và gây tò mò cho người đọc. Các nhân vật trong cuốn tiểu thuyết được xây dựng thành công. Đằng Phi là một nhân vật đáng yêu và đáng ngưỡng mộ. Anh ta là một người thông minh, kiên cường và có ý chí mạnh mẽ. Nhìn chung, Chiến Thần Biến là một cuốn tiểu thuyết võ hiệp đáng đọc. Cuốn tiểu thuyết sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí tuyệt vời và những bài học ý nghĩa về cuộc sống. Đánh giá cá nhân Theo tôi, Chiến Thần Biến là một cuốn tiểu thuyết võ hiệp rất hay và đáng đọc. Cuốn tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, những tình tiết bất ngờ và những nhân vật được xây dựng thành công. Tôi đặc biệt thích nhân vật Đằng Phi. Anh ta là một nhân vật đáng yêu và đáng ngưỡng mộ. Anh ta là một người thông minh, kiên cường và có ý chí mạnh mẽ. Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn tiểu thuyết võ hiệp hấp dẫn, thì tôi khuyên bạn nên đọc Chiến Thần Biến. Một số điểm nhấn của cuốn tiểu thuyết Cốt truyện lôi cuốn, với nhiều tình tiết bất ngờ và gay cấn. Nhân vật Đằng Phi được xây dựng thành công, là một người thông minh, kiên cường và có ý chí mạnh mẽ. Những bài học ý nghĩa về ước mơ, nghị lực và chính nghĩa. Lời khuyên dành cho độc giả Nếu bạn là một fan hâm mộ của thể loại võ hiệp, thì Chiến Thần Biến là một lựa chọn tuyệt vời dành cho bạn. Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn tiểu thuyết với cốt truyện hấp dẫn và nhân vật đáng yêu, thì Chiến Thần Biến cũng là một lựa chọn đáng cân nhắc. Mời các bạn mượn đọc sách Chiến Thần Biến của tác giả Tiểu Đao Phong Lợi.
Thâm Hải Dư Tẫn (Tro Tàn Biển Sâu)
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Thâm Hải Dư Tẫn (Tro Tàn Biển Sâu) của tác giả Viễn Đồng. Ngày hôm đó, sương mù dày đặc vây kín mọi thứ. Ngày hôm đó, hắn trở thành Thuyền trưởng của một con tàu ma. Ngày hôm đó, hắn vượt qua sương mù dày đặc, đối mặt với một thế giới hoàn toàn bị sụp đổ và bị chia cắt - Trật tự cũ đã biến mất, dị tượng kỳ lạ và quỷ dị thống trị vùng biển vô tận bên ngoài xã hội văn minh; thành bang độc lập và hạm đội thách thức biển cả đã trở thành những ánh sáng duy nhất còn sót lại của thế giới văn minh; trong khi những bóng hình cũ vẫn đang rục rịch dưới đáy biển sâu và chờ đợi tiếp tục nuốt chửng thế giới đang chết dần chết mòn này. Nhưng mà đối với Thuyền trưởng mới của Thất Hương Hào mà nói, chỉ có một vấn đề mà hắn cần phải suy nghĩ đến đầu tiên là...  Ai biết lái thuyền thế nào chứ?! *** Thâm Hải Dư Tẫn hay Tro Tàn Biển Sâu là sách mới của đại thần Viễn Đồng thuộc thể loại tây phương kỳ huyễn và quỷ bí. Quyển sách xoay quanh nhân vật chính là Chu Minh một thầy giáo ở thế giới thực ( Tạm gọi : Địa cầu ). Trong một ngày, Chu Minh khi đang ở trong phòng riêng của mình thì phát hiện thế giới bên ngoài phòng đều là sương mù tất cả cánh cửa đã bị khóa lại và duy nhất một cách cửa chính được mở ra thì thông hướng một con thuyền cổ xưa. Sau một vài lần đi qua cánh cửa đó và bước sang chiếc thuyền bí ẩn, Chu Minh phát hiện ra linh hồn mình sẽ nhập vào thân xác khác, một thân xác của gã thuyền trưởng Duncan Abnomar - chủ nhân của con thuyền mang tên Thất Hương. Đúng theo chiều hướng phát triển của truyện, Chu Minh dù có lưỡng lự ra sao thì hắn cũng quyết định 'hóa thân' một cách bất đắc dĩ trở thành thuyền trưởng của Thất Hương Hào - Duncan Abnomar trong thế giới đầy bí ẩn này. *** Bối cảnh lịch sử của Thâm Hải Dư Tẫn bắt đầu với sự kiện Đại Yên Diệt. Chỉ biết mọi người sống trên thế giới hiện tại hoàn toàn không có một kiến thức lịch sử chính xác nào về bối cảnh thế giới trước khi Đại Yên Diệt bắt đầu. Sự kiện Đại Yên Diệt mang một tính chất hủy diệt trên thế giới, biết rằng thế giới trước kia có những mảnh lục địa to lớn, có mặt trời nhưng sau khi Đại Yên Diệt xảy ra thì lục địa bị xé nát, nước biển bao phủ toàn thế giới và mặt trời tự nhiên biến mất. Chính vì vậy, khoảng thời gian đó được gọi là Vĩnh Dạ thời đại ( Khoảng 100 năm sau sự kiện Đại Yên Diệt xảy ra ). Và cũng sau Đại Yên Diệt, cổ vương quốc Kriti được cho là những gì sót lại của thế giới trước khi Đại Yên Diệt xảy ra. Cổ vương quốc Kriti đã gượng dậy văn minh của loài người trong vòng 100 năm cho đến khi nó hủy diệt. Ngày cổ vương quốc hủy diệt, con người trên thế giới cũng đặt chân vào một thời đại mới - Thâm Hải thời đại. Vốn lẽ Thâm Hải thời đại phải xuất hiện ngay sau Đại Yên Diệt nhưng khi đó thế giới chưa có mặt trời, không có ánh sáng nên người dân cổ vương quốc Kriti mới xưng là Vĩnh Dạ thời đại ( Từ Kriti cũng đồng nghĩa là Vĩnh Dạ ). Sau khi cổ vương quốc Kriti sụp đổ, không biết vì lý do nào mà một mặt trời nhân tạo xuất hiện, chiếu rọi lục địa, lan tỏa sinh cơ cho mọi người trên thế giới. *** Tại thế giới này hiện tượng siêu phàm chủ yếu được chia làm hai loại : Dị thường và Dị tượng. Dị thường quy mô nhỏ, thường dạng một vật phẩm, động vật hay là một con người. Dị thường có phạm vi hoạt động nhỏ và có thể di động hoặc bị người khác di động và sức ảnh hưởng không lớn nên có thể dễ dàng bị phong ấn hoặc lợi dụng. Dị tượng quy mô lớn, đa dạng hơn và có phạm vi hoạt động rất lớn. Đặc biệt dị tượng không thể bị phong ấn hoặc giam giữ hay bị người khác di động, không thể bị quấy nhiễu. Dị tượng nguy hiểm hơn rất nhiều so với Dị thường và dị thường cũng có thể bị ảnh hưởng trở nên mạnh hơn hoặc yếu đi, tấn cấp trở thành dị tượng. *** Tóm tắt Thâm Hải Dư Tẫn là một bộ truyện tây phương kỳ huyễn, kể về cuộc hành trình của nhân vật chính Chu Minh trong một thế giới mới lạ và đầy bí ẩn. Chu Minh vốn là một thầy giáo ở thế giới thực, nhưng trong một lần xuyên không, anh đã nhập vào thân xác của thuyền trưởng Duncan Abnomar trên con thuyền Thất Hương Hào. Thế giới này là một thế giới hậu tận thế, nơi mà con người phải sống trong một thế giới biển cả bao la, nơi mà dị tượng và quỷ dị luôn rình rập. Chu Minh phải học cách làm quen với thế giới mới này, học cách sinh tồn và học cách chiến đấu để bảo vệ bản thân và những người thân yêu của mình. Review Thâm Hải Dư Tẫn là một bộ truyện khá hấp dẫn. Tác phẩm có nhiều điểm sáng như: Cốt truyện độc đáo: Cốt truyện của truyện khá mới lạ, khi nhân vật chính xuyên không đến một thế giới hậu tận thế. Nhân vật chính ấn tượng: Chu Minh là một nhân vật chính rất đặc biệt. Anh không phải là một người mạnh mẽ nhất, nhưng lại rất thông minh và có khả năng thích nghi tốt. Thế giới mới lạ và hấp dẫn: Thế giới trong truyện được xây dựng rất chi tiết và hấp dẫn, mang đến cho người đọc những trải nghiệm mới lạ. Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số nhược điểm như: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng: Viễn Đồng là một nhà văn có lối viết khá dài dòng, đôi khi khiến người đọc cảm thấy hơi mệt mỏi. Cốt truyện đôi khi còn hơi phi logic: Một số tình tiết trong truyện có phần phi logic, khiến người đọc cảm thấy hơi khó hiểu. Nhìn chung, Thâm Hải Dư Tẫn là một bộ truyện khá hấp dẫn và đáng đọc. Tác phẩm mang đến cho người đọc những trải nghiệm mới lạ và thú vị. Đánh giá Thể loại: Tây phương kỳ huyễn, quỷ bí Điểm cộng: Cốt truyện độc đáo Nhân vật chính ấn tượng Thế giới mới lạ và hấp dẫn Điểm trừ: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng Cốt truyện đôi khi còn hơi phi logic Kết luận: Đáng đọc Mời các bạn mượn đọc sách Thâm Hải Dư Tẫn (Tro Tàn Biển Sâu) của tác giả Viễn Đồng.
Linh Cảnh Hành Giả
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Linh Cảnh Hành Giả của tác giả Mại Báo Tiểu Lang Quân. Tuyên cổ thông kim, nghe đồn thế có Linh cảnh. Liên quan tới Linh cảnh thuyết pháp, các triều đại danh nhân nhã sĩ chúng thuyết phân đàn, trong thơ ghi chép: "Từ Tề đến Đường, tư sơn thâm hoang, Linh cảnh tịch liêu, hiếm người du lịch." "Linh cảnh không thể trạng, quỷ công lượng khó cầu." Thân Thành đại học năm nhất tân sinh Trương Nguyên Thanh, tại dưới một lần cơ duyên xảo hợp, đạt được một tấm hội sở thẻ VIP Chí Tôn, a không, là thẻ thông hành Linh cảnh. *** Tóm tắt Linh Cảnh Hành Giả là một bộ truyện đô thị huyền huyễn lấy bối cảnh thế giới hiện đại, nơi tồn tại những bí cảnh đặc biệt được gọi là linh cảnh. Linh cảnh là những thế giới song song với thế giới thực, bên trong là vô vàn hiểm nguy nhưng cũng ẩn chứa những sức mạnh to lớn. Nhân vật chính của truyện là Trương Nguyên Thanh, một sinh viên năm nhất đại học. Anh có một bí mật không nói với ai, đó là bộ não của anh có khả năng xử lý thông tin như một chiếc máy vi tính. Dưới cơ duyên xảo hợp, anh được người bạn thân từ nhỏ gửi cho chiếc thẻ nhân vật VIP cấp chí tôn, hay nói đúng hơn là một chiếc thẻ thông hành tiến vào linh cảnh. Với chiếc thẻ này, Trương Nguyên Thanh đã bước vào thế giới linh cảnh và bắt đầu cuộc hành trình của mình. Anh gặp gỡ những người bạn mới, đối mặt với những hiểm nguy và khám phá những bí mật của thế giới này. Review Linh Cảnh Hành Giả là một bộ truyện khá mới lạ và hấp dẫn. Tác phẩm có nhiều điểm sáng như: Cốt truyện độc đáo: Linh cảnh là một khái niệm mới lạ trong truyện huyền huyễn, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Nhân vật chính ấn tượng: Trương Nguyên Thanh là một nhân vật chính rất đặc biệt. Anh không phải là một người mạnh mẽ nhất, nhưng lại rất thông minh và có khả năng xử lý tình huống nhanh nhạy. Tình tiết hài hước: Mại Báo Tiểu Lang Quân là một nhà văn có lối viết hài hước, mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn thoải mái. Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số nhược điểm như: Nội dung còn nhiều thiếu sót: Tác phẩm mới chỉ phát hành được vài chục chương, nên nội dung còn nhiều thiếu sót. Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng: Mại Báo Tiểu Lang Quân là một nhà văn có lối viết khá dài dòng, đôi khi khiến người đọc cảm thấy hơi mệt mỏi. Nhìn chung, Linh Cảnh Hành Giả là một bộ truyện đáng đọc và hứa hẹn sẽ trở thành một tác phẩm nổi tiếng trong tương lai. Đánh giá Thể loại: Đô thị huyền huyễn Điểm cộng: Cốt truyện độc đáo Nhân vật chính ấn tượng Tình tiết hài hước Điểm trừ: Nội dung còn nhiều thiếu sót Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng Kết luận: Đáng đọc *** Review Linh Cảnh Hành Giả - bộ đô thị huyền huyễn không theo lối mòn Dưới cơ duyên xảo hợp, hắn được người bạn thân từ nhỏ gửi cho chiếc thẻ nhân vật VIP cấp chí tôn, hay nói đúng hơn là một chiếc thẻ thông hành tiến vào linh cảnh, mà nhân vật có sẵn bên trong từng là ác ma khiến cả thế giới phải kinh sợ. Bạn thích harem nhưng lại không thích thịt thà, chỉ muốn gian gian díu díu mập mờ? Bạn muốn xem đô thị nhưng lại quá ngán dị năng và võng du? Bạn muốn được yên tâm khi đọc tác phẩm của đại thần? => Linh Cảnh Hành Giả chính là chân mệnh thiên tử dành cho bạn. Review Linh Cảnh Hành Giả: Cái tên Mại Báo Tiểu Lang Quân hẳn là không còn xa lạ gì với độc giả tiên hiệp, bởi tác phẩm gần đây của lão là Đại Phụng Đả Canh Nhân đã đứng top 1 Qidian suốt nhiều tháng liền, được xem là một siêu phẩm trinh thám kết hợp với tiên hiệp cùng dàn harem lên đến chục người! Sau thành công năm ngoái, Mại Báo Tiểu Lang Quân im hơi lặng tiếng cả năm trời mới tung ra bộ sách tiếp theo thuộc thể loại đô thị huyền huyễn nhưng không đi theo lối mòn dị năng hay tu tiên mà là một con đường hoàn toàn mới: linh cảnh. Lấy bối cảnh đô thị, linh cảnh là những bí cảnh đặc biệt xuất hiện rải rác trên hành tinh, bên trong là vô vàn hiểm nguy cửu tử nhất sinh mà chỉ những “người chơi” thông minh tài trí nhất, ứng xử nhạy bén nhất mới có thể thông qua để đạt được sức mạnh. Sinh viên năm nhất Trương Nguyên Thanh sinh ra trong một gia đình mẫu hệ khi bà ngoại và mẹ hắn đều là những nữ cường nhân. Trương Nguyên Thanh có một bí mật không nói với ai, đó là bộ não của hắn có khả năng xử lý thông tin như một chiếc máy vi tính, chỉ là thỉnh thoảng hay bị “quá tải” rồi sập nguồn. Dưới cơ duyên xảo hợp, hắn được người bạn thân từ nhỏ gửi cho chiếc thẻ nhân vật VIP cấp chí tôn, hay nói đúng hơn là một chiếc thẻ thông hành tiến vào linh cảnh, mà nhân vật có sẵn bên trong từng là ác ma khiến cả thế giới phải kinh sợ. Đương nhiên Trương Nguyên Thanh không ngu tới mức sử dụng tên thật của mình, hắn đổi tên nhân vật là Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, kể từ đó cái tên này bắt đầu làm mưa làm gió trong thế giới linh cảnh, mà hắn cũng đáp ứng Hệ thống không để giá trị đạo đức của mình xuống thấp hơn 60. Trương Nguyên Thanh là người cực kỳ thông minh, hắn không phải kẻ mạnh nhất nhưng luôn biết cách sử dụng các loại lực lượng xung quanh mình sao cho có ích nhất. Không phải thánh mẫu nhưng trong lòng hắn có chính nghĩa, tính cách lại tưng tửng hài hước, đặc biệt rất thích… ngự tỷ nên xung quanh có không ít các bóng hồng. Về phần truyện có đi theo hướng harem hay không thì vẫn còn là một ẩn số. Các nhân vật phụ trong truyện đều có tính cách riêng biệt và thú vị, đương nhiên số lượng nhân vật nữ xinh đẹp vẫn nhiều áp đảo =)) Cốt truyện đi theo hướng đánh phó bản linh cảnh để thăng cấp, có đấu trí đấu dũng, có tinh thần đồng đội, có cả yếu tố linh dị siêu nhiên đan xen. Văn phong của Mại Báo Tiểu Lang Quân thì hài hước miễn bàn, lại ở cấp đại thần nên không lo truyện sẽ đầu voi đuôi chuột, cấp độ sức mạnh và chiến đấu trong truyện khá đặc biệt nên không gây nhàm chán, tóm lại đây là một tác phẩm chất lượng xứng đáng được đưa vào tủ sách! = GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH = Mời các bạn mượn đọc sách Linh Cảnh Hành Giả của tác giả Mại Báo Tiểu Lang Quân.
Cổ Ma
"Ô ô" "ngươi thật là không có thiên lý a người tốt như vậy" đừng giết mà, nàng không giết người đâu." "Trời phù hộ vợ của Giang gia đi." Dưới pháp trường, mọi người chen chúc không chịu nổi, phụ lão hương thân của cả trấn hình như đều đến. Chúng bao vây hình trường đầy ắp, một chút khe hở cũng không có. Ở giữa pháp trường, một nữ tử mặc áo tù màu trắng quỳ gối, tóc dài rối tung che khuất mặt nàng. Bất quá quần áo lại chỉnh tề, cũng không thấy tiếng khóc, không giống người sắp bị chém đầu. Ngược lại phía dưới, cả đám người khóc thành một mảnh. Đặc biệt là mười tên ăn mày ở góc của hình trường, ở đâu khóc thê thảm không gì sánh được, giống như người chết là thân nhân của bọn hắn vậy. Những người khác vây xem cũng đều thở ngắn than ngắn, ùn ùn mắng to thiên lý không còn, uổng mạng giết người tốt. "Triệu đồ tể trời đánh, nếu ngươi giết vợ của Giang gia, sẽ có trời phạt. Ngươi thật sự không sợ sao." Một lão nhân bỗng nhiên từ trong đám người đi ra, thanh âm già nua vang vọng hình trường, tất cả mọi người đột nhiên trừng mắt nhìn chằm chằm vào giữa pháp trường. Một đại hán phía sau nữ tử kia, đại hán kia cởi trần thân trên, lộ ra cơ thịt rắn chắc. Trên cằm tràn đầy râu ria rậm rạp, trong tay một thanh đại đao sáng loáng, dưới ánh mặt trời tản ra ánh sáng lạnh lẽo. Khí tức hung hãn ẩn hiện trong người, lại là một đao phủ hung thần ác sát. "Minh tiên sinh, chỉ là người hành hình tại hạ, thân bất do kỷ mà" Nên nên, xin huyện thái lão gia kia khai ân, chỉ là..." Hắn thở dài, đại hán như đao phủ thở dài một tiếng, nhưng lại mang theo một loại không khí khác thường. Bi phẫn trong đám người càng ngày càng nồng đậm, một tên ăn mày khóc lóc cướp đất. Lão tiên sinh vừa rồi lên tiếng cũng hiểu chuyện không thể làm, đành phải ai thán một tiếng, lui về trong đám người. "Các vị phụ lão thân hương thân, chuyện thiếp thân đã định, không thể làm. Bất đắc dĩ thiếp thân không cam lòng, thiếp hận, hận cẩu quan này là hận công nghĩa bất công hận thiên địa này..." Ba tiếng quát ra khỏi miệng, bầu trời trên phạm vi hình trường nổ ầm ầm, thiên địa biến sắc. Cuồng phong nổi lên, Lục Nguyệt Liệt Dương Thiên, mọi người trong hình trường đều cảm thấy lạnh lẽo thấu xương. Tuyết rơi đầy trời, cuồng phong cuốn ngược, hoàn toàn che giấu hàn ý trong lòng mọi người. Tên đao phủ đứng giữa pháp trường, trong lòng bỗng nhiên cả kinh, một dự cảm không hay xuất hiện trong lòng. "Thành hình, nhanh nhanh hành hình. Giết nàng cho ta, nhanh nhanh giết đi!" Tiếng thúc giục dồn dập vang lên ở sau lưng, lão già có bộ dáng sư gia trông rất hèn mọn bỉ ổi kinh hoảng nhìn thiên địa dị tượng. Lão giơ chân thúc giục, thấy đao phủ không có động tĩnh gì bèn cắn răng lấy một mảnh gỗ màu đỏ đen từ trong ống đồng ra, ném mạnh vào giữa pháp trường. "Boong boong boong " Những tấm gỗ tấn công lên mặt đất vang lên giòn giã, tiếng khóc của mọi người dừng lại, thời gian tựa như ngừng trôi, tất cả ánh mắt trong hình trường đều tập trung lên mảnh gỗ màu đỏ đen kia. Còn trên người đao phủ kia, dường như hắn cũng ngây ngẩn cả người, chỉ là trên mảnh gỗ màu đỏ đen kia mang theo một luồng sức mạnh kỳ dị mà thôi. Bách tính đang nhìn xem gian nhân nhìn trời, bỗng nhiên nhìn thấy lưỡi đao lạnh lẽo bỗng nhiên xuất hiện giữa trời đất, giống như điện lạnh, vung xuống. Một giọt mồ hôi cùng một cái đầu người đồng thời rơi xuống đất, máu tươi đỏ thẫm phun ra, nhuộm trắng tuyết đã rơi đầy đất kia thành huyết hồng. "A" ô ô " Thiên địa quay về bình thường, tiếng khóc của dân chúng cùng tiếng cười gian của lão đầu sư gia kia đồng thời xuất hiện. Lục Nguyệt Phi Tuyết, tuyết vốn trắng như tuyết trong khoảnh khắc đầu rơi xuống đất lại biến thành màu đỏ như máu. Viên phụ nhân kia trợn trừng hai mắt, tựa hồ còn đang khống chế thiên địa bất công, thiên lý không còn. Nỗi khổ của thương sinh không gì bằng. Đêm hôm đó, tuyết rơi dày đặc, ước chừng rơi cả đêm. Khi đêm khuya, có bách tính bừng tỉnh trong mộng, chợt nghe tiếng quỷ khóc. Dường như là con dâu của Giang gia, phành oan chết đi, mắng to thiên địa. "Cha, cha làm sao vậy, sao đột nhiên bệnh rồi. Con đi tìm đại phu cho cha". Phía tây huyện thành, trong một gian nhà gỗ, trên giường nằm một đại hán. Một người thiếu niên vận nhược quan buông bát trong tay xuống, mặt mang vẻ kinh hoảng đi ra ngoài phòng. Thiếu niên sau khi đi, đại hán nằm ở trên giường mở mắt ra, trên mặt tràn đầy vẻ mỉa mai không còn một chút khí tức hung hãn nào. Toàn là trắng bệch, thân hình cường tráng làm người ta sợ hãi lúc trước đã thành bệnh. Ánh mắt tuần tra trong phòng, cuối cùng dừng trên thanh đại đao lạnh lẽo trong góc, ánh sáng lạnh lẽo lưu chuyển trên lưỡi đao. hung khí nha hung khí nha hung mãnh..." Đại hán bỗng nhiên rống to lên, theo tiếng hô của hắn, hào quang trên thanh đại đao trong góc phòng càng thêm lạnh lẽo. Tựa hồ còn mang theo một tia khí tức càng thêm âm hàn, phảng phất như quỷ khí. Ngọn đèn cuối giường lay động, dầu trong đèn nhanh chóng trôi đi, đồng thời biến mất còn có khí tức của đại hán trên giường. đèn cạn dầu khô người khô. "Mệnh của ta thôi." Truyền thuyết nhân trước khi chết đều có thể đoán trước tử kỳ của mình, đại hán trên giường giống như thấy được tử trạng của mình, dưới sự kinh hoảng đột nhiên giãy dụa đứng lên. Nhưng mà trên giường chỉ nhúc nhích vài cái rồi cuối cùng bất động, ngọn đèn đuôi giường cũng theo đó dập tắt, trong phòng chỉ còn lại ánh trăng lạnh lẽo cùng ánh đao càng thêm âm lãnh. Sau một lát, thiếu gia đi ra ngoài cũng kéo theo một đại phu trở về, lúc vào nhà chợt thấy phụ thân đại nhân nằm trên giường không có một chút động tĩnh nào. Trong lòng không khỏi cảm thán, một tiếng "cha" kêu lên. Ngày hôm sau, bên trong huyện thành đồng thời mai táng hai người. Gần đây vì thiện lại oan chết, đao phủ Triệu Tây Thiên cả đời giết người không hiểu chết không ngừng. Hai người này bị chết trong dân chúng nhấc lên sóng gió rất lớn, suốt một tháng, vẫn có bách tính nhắc tới cái chết của hai người. Vợ dâu Giang gia kia, chính là vợ cả đại hộ giang gia trong huyện huyện này, cả ngày làm việc thiện, bố thí thực vật tài vật., Thực là một người lương thiện lớn. Nhưng mà có một ngày, Giang gia chợt gặp đại biến, cả nhà toàn bộ chết hết. Chỉ có một mình sống ở Giang thị, là lấy huyện lệnh bắt nàng như thế nào, sau khi đánh thành chiêu không kịp chờ đợi liền hỏi trảm sự. Giang gia tức phụ là đại thiện nhân nổi danh thập lý bát hương, sau khi nàng chết oan, đám hương thân tự động khiêng quan tài cho nàng. Mà Triệu Tây Thiên, trừ con trai độc nhất của hắn, lại là cô đơn thê thảm. "Cha." Thiếu niên quỳ gối trước ngôi mộ mới, khuôn mặt lạnh lùng, khóe mắt lộ ra bi thương. Tuy nhiên thiếu niên này cũng cực kỳ kiên cường, phụ thân chết bất đắc kỳ tử, chỉ còn lại một mình hắn trong vòng một đêm. Hắn lại không khóc, viền mắt hơi ướt ướt, thế nhưng từ đầu đến cuối không có lưu lại nước mắt. "Phụ thân đã nói, nam nhi đỉnh thiên lập địa, máu không chảy nước mắt." Cổ thiếu niên khẽ động, có tiếng "Thùng thùng" đập đầu ở trên đất. Chín tiếng đập đầu, thiếu niên chậm rãi đứng dậy, cũng không vỗ bụi đất trên người, cố nén nước mắt trong hốc mắt. Một bước ba quay đầu, cuối cùng hung hăng nhìn thoáng qua mộ phần dần dần đi xa, bước nhanh về nhà. Nơi này là một huyện nhỏ dựa vào núi mà xây, tên là huyện Thanh Lương. Dân phong thuần phác, bất quá chung quy là một huyện nhỏ mà thôi, ngoại trừ một ngọn núi trong huyện thành hơi có thanh danh ra thì cũng không có gì đặc biệt. Ngọn núi kia tên là Thanh Lương sơn, trên núi linh khí tương đối tràn đầy, sinh ra một ít dược liệu thảo dược. Là đại phu gần các huyện gần đó đều thích tới đây hái thuốc, lúc này mới có chút thanh danh. Thiếu niên kia, tên là Triệu Vô Tà, chính là nhi tử duy nhất hành hình trong nha môn huyện Thanh Lương Triệu Tây Thiên. Ngày thường Triệu Tây Thiên thiện lương bình thản, nhưng lại không có hàng xóm nào nguyện ý lui tới cùng hắn. Bởi vì hắn là đao phủ, trong đời này không có mấy chục người bị giết. Có thể nói là máu tanh đầy tay, tuy cũng không phải tội lỗi của hắn, nhưng vẫn không có bao nhiêu người nguyện ý lui tới với nhà hắn. Nếu không phải Triệu Tây Thiên ngày thường có một ít huynh đệ trong nha môn giúp đỡ, Triệu Vô Tà một mình cũng không cách nào xử lý hậu sự của cha mình. Không để ý đến việc đám hương thân trên đường chỉ trỏ mình, Triệu Vô Tà trực tiếp trở về nhà. Hắn sớm biết hiện tại toàn bộ huyện Thanh Lương đều đang bàn luận. Ai bảo cảnh tượng trong trường ngày ấy quá mức quỷ dị, đều nói người vợ giang gia bởi vì oan khuất mà hóa thành lệ quỷ đến đây đòi nợ. Triệu Tây Thiên chỉ là người đầu tiên, những người bên trong huyện nha Thanh Lương kia cũng trốn không thoát. Trong đó đến cùng cất giấu cái gì gọi là nguyên do mặc kệ Triệu Vô Tà hắn, hiện tại hắn còn đang đắm chìm trong bi thương, đờ đẫn trở về nhà. Làm mất đi Triệu Tây Thiên này trung chủ tâm cốt, gia đình càng thêm thanh lãnh. "Sau này cha chỉ còn lại một mình vô tà." Triệu Vô Tà lẩm bẩm gì đó, khóe mắt dần ươn ướt, một lát sau liền tiến vào mộng đẹp. Chung quy vẫn là một thiếu niên. Mời các bạn mượn đọc sách Cổ Ma của tác giả Tử Lâu.