Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Harry Potter và Phòng Chứa Bí Mật - J. K. Rowling

SINH NHẬT BUỒN NHỨT Đây không phải là vụ cãi vã đầu tiên nổ ra trong buổi điểm tâm ở nhà số 4 đường Privet Drive. Hồi sáng sớm tinh sương này, ông Vernon Dursley đã bị đánh thức vì một tiếng cú rúc inh tai phát ra từ căn phòng thằng cháu Harry của ông. Ông gầm lên từ phía đầu bàn ăn: “Lần thứ ba trong tuần này rồi đó nghen! Mày mà không kềm được con cú đó thì phải tống nó đi ngay cho tao!” Một lần nữa, Harry lại phải cố gắng giải thích: “Tại nó chán quá đó, dượng. Nó quen bay nhảy bên ngoài. Nếu dượng cho phép cháu thả nó ra đêm nay...” Dượng Vernon nạt một tiếng, trứng chiên văng ra dính cả vào bộ ria mép rậm rạp của dượng: “Bộ tao ngu lắm hả? Tao thừa biết chuyện gì xảy ra nếu thả con cú đó chớ...” Ông ném cho vợ, dì Petunia, một cái nhìn tăm tối. Harry toan cãi lại, nhưng tiếng nói của nó bị một tiếng ợ to và dài của Dudley nhấn chìm: “Con muốn ăn thêm thịt muối chiên.” Dì Petunia hướng đôi mắt mơ màng về phía cậu con đồ sộ: “Còn nhiều trong chảo đó cưng! Hễ có dịp là má phải bồi dưỡng cho con... chớ má không ưa được đồ ăn ở trường...” “Nhảm nhí, anh chưa bao giờ bị đói khi anh còn theo học trường Smeltings.” Dượng Vernon hăng hái ngắt lời vợ, rồi ông quay sang con trai: “Còn đủ cho con ăn no mà, phải không con trai của ba?” Dudley vốn đã to đến nỗi mông của nó bè ra cả hai bên chiếc ghế nhà bếp. Nó nhe răng cười với ba nó rồi quay sang Harry bảo: “Đưa cái chảo!” Harry bực mình: “Anh quên nói hai chữ nhiệm mầu rồi!” Hiệu quả của câu nói đơn giản này đối với tất cả những người còn lại trong gia đình thật không tin được: Dudley há hốc miệng và té từ trên ghế xuống đánh rầm một cái làm rung rinh cả nhà bếp; bà Dursley hét lên một tiếng nhỏ và đưa hai tay bụm miệng mình; còn ông Dursley thì đứng phắt dậy, mạch máu nổi cộm phập phồng hai bên thái dương. Harry vội giải thích: “Ý con muốn nói hai tiếng ‘làm ơn’, chứ con không có ý...” Nhưng dượng đã nổi cơn thịnh nộ, gầm lên, nước miếng phun khắp bàn: “TAO ĐÃ DẠY MÀY CÁI GÌ VỀ VIỆC NÓI HAI TIẾNG ‘NM’ ẤY TRONG NHÀ TAO HẢ?” “Nhưng con...” Dượng đấm xuống bàn một cái, rống lên: “SAO MÀY DÁM LÀM CHO DUDLEY SỢ HẢ?” “Con chỉ...” “TAO CẢNH CÁO MÀY! TAO KHÔNG CHỊU ĐƯỢC BẤT CỨ BIỂU HIỆN BẤT BÌNH THƯỜNG NÀO CỦA MÀY DƯỚI MÁI NHÀ NÀY.” Harry nhìn sững hết gương mặt tím rịm của dượng Vernon đến gương mặt tái mét của dì Petunia. Dì đang cố gắng đỡ Dudley đứng lên. “Dạ... dạ,” Harry nói, “thôi được...” Dượng Vernon ngồi xuống, thở phì phì như con tê giác lên giây thiều, và ngó Harry qua khóe mắt nhỏ sắc lẻm của ông. Kể từ hồi Harry về nhà nghỉ hè, dượng Vernon đã đối xử với nó như một trái bom có thể nổ bất cứ lúc nào, bởi vì Harry không phải là một đứa trẻ bình thường. Nói nào ngay, Harry không thể bình thường như dượng mong muốn được. Harry Potter là một phù thủy - một phù thủy mới toanh vừa học xong năm thứ nhứt ở Hogwarts - học viện Pháp thuật và Ma thuật. Và nếu gia đình Dursley không vui vẻ gì khi phải đón tiếp nó về nghỉ hè ở nhà họ, thì điều đó cũng chẳng thấm gì với nỗi buồn đang gặm nhấm Harry. Nó nhớ trường Hogwarts tha thiết như bị đau bao tử kinh niên. Nó nhớ tòa lâu đài với những hành lang bí mật và những con ma, nhớ những lớp học (mặc dù có lẽ không nhớ lắm bậc thầy Độc Dược Snape.) Nó nhớ bầy cú đưa thư mỗi sáng, nhớ bàn ăn dài trong Đại Sảnh Đường, cái giường ngủ có bốn cọc giăng mùng trong tháp ký túc xá. Nhớ những buổi đến thăm bác Hagrid - người giữ khóa - trong căn chòi của bác cạnh khu Rừng cấm. Và nó đặc biệt nhớ Quidditch, môn thể thao phổ biến nhất trong thế giới phù thủy (có sáu cột gôn cao, bốn trái banh bay, và mười bốn cầu thủ cỡi chổi thần.) Tất cả sách thần chú của Harry, cả cây đũa phép, áo chùng phù thủy, cái vạc, và cây chổi thần thượng hạng Nimbus 2000, đều bị dượng Vernon khóa kỹ trong tủ xép dưới gầm cầu thang ngay cái lúc mà Harry vừa đặt chân trở về. Gia đình Dursley thì bận tâm gì chuyện Harry có thể mất chỗ trong đội Quidditch nhà Gryffindor vì nó không luyện tập gì hết suốt mùa hè? Và nếu Harry trở về trường Hogwarts nhập học mà không làm xong bài tập nào hết thì có ăn nhằm gì đến nhà Dursley? Gia đình Dursley là những người mà giới phù thủy gọi là Muggle (những người không có tới một giọt máu phù thủy trong huyết quản), và theo quan điểm của ông bà Dursley thì có một phù thủy trong nhà là cả một mối nhục sâu sắc nhất. Dượng Vernon còn nhốt cả con cú của Harry, con Hedwig, trong lồng và khóa lại, không cho nó đưa thư cho bất cứ ai trong thế giới phù thủy. Harry không giống ai trong cái gia đình này. Dượng Vernon thì to bè và không có cổ, chỉ có một bộ ria mép đen vĩ đại; dì Petunia thì mặt dài như mặt ngựa, người xương xẩu; Dudley thì tóc vàng, da hồng, và phục phịch. Trong khi Harry thì nhỏ và gầy, đôi mắt xanh lá cây rất sáng và mái tóc đen tuyền luôn luôn rối bù. Nó đeo kính tròn, và trên trán nó có một vết thẹo mỏng hình tia chớp. Chính vết thẹo này đã làm cho Harry trở thành đặc biệt, ngay cả đối với một phù thủy thì đó cũng là một điều rất đặc biệt: vết thẹo đó là dấu chỉ duy nhứt về quá khứ bí ẩn của Harry, về lý do mà Harry được đem bỏ ở thềm nhà Dursley hơn mười một năm trước. Năm vừa lên một, không hiểu bằng cách nào đó, Harry đã sống sót được dưới phù phép của tên phù thủy Hắc ám vĩ đại nhứt của mọi thời đại - Ngài Voldemort - một cái tên mà hầu hết phù thủy vẫn còn sợ hãi khi nhắc đến. Cha mẹ của Harry đã bị Voldemort giết chết, nhưng Harry sống sót với vết thẹo hình tia chớp, và - không ai hiểu tại sao - quyền lực của Voldemort bị tiêu tan ngay khoảnh khắc mà hắn không giết được Harry. Từ đó Harry được dì dượng nuôi lớn. Nó sống với gia đình Dursley trong suốt mười năm, không hề hiểu tại sao cứ gây ra bao nhiêu điều kỳ lạ, mặc dù nó không cố ý; và nó cũng tin vào câu chuyện mà gia đình Dursley đã nói với mình, rằng cái thẹo nó có là trong một tai nạn xe hơi đã làm cho ba má nó chết. Thế rồi, cách đây đúng một năm, trường Hogwarts gởi thư cho Harry, khiến cho toàn bộ câu chuyện này được phơi bày. Rồi Harry theo học ở trường Hogwarts, tại đây, Harry và cái thẹo của mình đã trở thành rất nổi tiếng... Nhưng bây giờ năm học đã qua, nó phải trở về với gia đình Dursley để nghỉ hè, lại bị đối xử như một con chó ghẻ. Gia đình Dursley thậm chí không thèm nhớ hôm nay là sinh nhật thứ mười hai của Harry. Dĩ nhiên Harry cũng chẳng trông mong gì nhiều; họ cũng chưa từng cho nó một món quà thực sự nào, đừng nói chi tới bánh sinh nhật. Nhưng mà hoàn toàn không đếm xỉa gì hết trơn thì... Lúc đó, dượng Vernon tằng hắng lấy giọng một cách long trọng và nói: “Nghe đây, như mọi người đều biết, hôm nay là một ngày rất quan trọng.” Harry ngẩng đầu lên, không dám tin nổi. Dượng Vernon nói: “Đây có lẽ là ngày mà ta đạt được sự thăng tiến lớn nhứt trong nghề nghiệp của ta từ trước tới nay.” Harry ngó trở xuống miếng bánh mì nướng của nó. Thì ra, nó nghĩ một cách cay đắng, dượng Vernon đang nói về cái bữa dạ tiệc ngu xuẩn ấy. Suốt hai tuần nay ông ấy không hề nói đến cái gì khác hơn. Một nhà xây dựng giàu có nào đó cùng bà vợ của ông ta sẽ đến ăn tối, và dượng Vernon - nhà sản xuất máy khoan - hy vọng kiếm được món đơn đặt hàng lớn của ông này. Dượng Vernon nói: “Anh nghĩ chúng ta nên coi lại hết chương trình một lần nữa. Đúng tám giờ tất cả chúng ta nên ở đúng vị trí của mình. Petunia, em sẽ đứng ở...” “... trong phòng khách, chờ đón những vị khách quí đến nhà chúng ta.” Dì Petunia tiếp lời ngay. Dượng Vernon hài lòng: “Tốt, tốt, còn Dudley?” “Con sẽ chờ để mở cửa.” Dudley đáp và nở một nụ cười điệu đàng giả tạo: “Thưa ông bà Mason, cho phép con cất áo khoác của ông bà ạ.” Dì Petunia kêu lên sung sướng: “Họ sẽ mê thằng bé cho coi!” ... Mời các bạn đón đọc Harry Potter và Phòng Chứa Bí Mật của tác giả J. K. Rowling.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phá Muôn Trùng Vây - Leigh Bardugo
Phá Muôn Trùng Vây là tập 2 ( tập 1: Bóng Tối và Xương Trắng) trong bộ tiểu thuyết Grisha. Lấy bối cảnh nước Nga tươi đẹp. Truyện xoay quanh các Grisha, những người có năng lực điều khiển thế lực tự nhiên hùng mạnh. Nữ nhân vật chính là một cô gái có tâm hồn mạnh mẽ trong vẻ ngoài bình thường, cô là một Grisha có khả năng điều khiển ánh sáng mặt trời, là niềm hy vọng để chống lại thế lực bóng tối của Hắc Y - Một Grisha mạnh với tâm hồn u tối và đam mê quyền lực đến vô cùng. Đan xen giữa những câu chuyện pháp luật lạ lùng, hấp dẫn, là câu chuyện tình mãnh liệt của nữ nhân vật chính. Một con người với năng lực đặc biệt như cô sẽ chọn nghe theo trái tim, hay tiếng gọi chính nghĩa, hay chọn một người đồng hành có sức mạnh tương xứng với mình. *** Leigh Bardugo là một tác giả giả tưởng và người trưởng thành trẻ tuổi người Mỹ, nổi tiếng với bộ phim Six of Crows và bộ ba Shadow and Bone, đã bán được hơn hai triệu bản. *** Người con trai và người con gái đã mơ về những con tàu từ rất lâu về trước, trước cả khi họ nhìn thấy Chân Hải. Chúng là khởi nguồn của vô số câu chuyện, những con tàu ma thuật với cột chèo được đẽo từ gỗ cây tuyết tùng và cánh buồm dệt bằng chỉ vàng bởi tay người trinh nữ. Thuyền viên trên tàu là lũ chuột bạch luôn hát vang và cọ rửa sàn tàu bằng chiếc đuôi hồng của chúng. Verrhader không phải là một con tàu ma thuật. Nó chỉ là tàu buôn của nước Kerch, nặng trĩu những cây kê và nhựa mật. Khắp tàu bốc mùi hôi thối của bọn người ở bẩn và mùi củ hành sống mà thủy thủ tin rằng sẽ giúp ngừa bệnh hoại huyết. Thuyền viên thì khạc nhổ bừa bãi và đánh bạc với nhau để giành khẩu phần rượu rum. Người con trai và người con gái nhận được mấy ổ bánh mì mốc, và phòng của cả hai là một căn buồng chật hẹp mà họ bị ép phải dùng chung với hai hành khách khác cùng một thùng cá tuyết ướp muối. Nhưng họ không lấy đó làm phiền. Họ dần quen với tiếng chuông báo giờ, tiếng mòng biển kêu và những câu chữ tiếng Kerch rời rạc. Con tàu là vương quốc của họ và đại dương là thành trì ngăn bước kẻ thù. Người con trai dễ dàng thích nghi với cuộc sống trên tàu như cậu đã từng thích nghi với những thứ khác. Cậu học cách thắt dây thòng lọng và khâu vá buồm, rồi cậu làm việc cùng thủy thủ đoàn khi vết thương lành hẳn. Cậu vất giày sang bên, chân trần leo lên gia cố cột buồm một cách gan dạ. Đoàn thủy thủ sửng sốt thấy cậu dò được những đàn cá heo, cá đuối, cá hổ sọc rực rỡ, cách cậu nhận ra khi nào cá voi sẽ nhảy khỏi mặt nước ngay trước lúc tấm lưng khổng lồ và lấp lánh của nó đập tan sóng biển. Họ cho rằng mình giàu to nếu có được chút vận may của cậu. ... Mời các bạn đọc Phá Muôn Trùng Vây của tác giả Leigh Bardugo.
Lại Tán Sơ Đường - Bắc Minh Lão Ngư
Võ đức năm năm, Đại Đường sơ lập, Lí Uyên đứng ở mỹ nữ như mây trong hậu cung, vội vàng hưởng thụ bản thân được không dễ thành quả thắng lợi, Lý Kiến Thành vội vàng củng cố bản thân Thái Tử vị, Lý Thế Dân vội vàng ngấp nghé đại ca vị trí, võ tướng càng vội vàng chiến tranh, văn thần càng vội vàng trị quốc, các thương nhân vội vàng cùng thương nhân người Hồ việc buôn bán, nông hộ càng vội vàng khai khẩn đất hoang. . . Tại đây mảnh bận rộn bên trong, Lý Hưu ôm mộ bia tại Trường An ngoại ô tỉnh lại, nhìn trước mắt sơ đường khí tượng, hắn nhưng là thở dài, nếu như người khác cũng bận rộn như vậy, vậy hắn sẽ không quấy rầy, hay vẫn là an tâm qua bản thân cuộc sống gia đình tạm ổn tốt rồi, nghĩ ăn thì ăn, nghĩ ngủ là ngủ, biếng nhác cũng rất tốt. Mời các bạn đón đọc Lại Tán Sơ Đường của tác giả Bắc Minh Lão Ngư.
Đại Khâu Giáp Sư (Đại Quy Giáp Sư) - Đường Gia Tam Thiếu
"Thần Lan kỳ vực -vô song châu " ảnh mục lục quyển mới nhất tới trăm chương lận mà trên mạng lại ghi 52 C hết Q1 ??? chả hiểu nổi. Bộ này nam chính nhẹ nhàng có 2 vợ thôi Mời các bạn đón đọc Đại Khâu Giáp Sư (Đại Quy Giáp Sư) của tác giả Đường Gia Tam Thiếu.
Bóng Tối Và Xương Trắng - Leigh Bardugo
Bóng tối và xương trắng là tập 1 trong bộ tiểu thuyết Grisha. Vương quốc Ravka vốn trù phú, nhưng qua hơn 100 trăm năm chia cách khi vùng Vực Tối xuất hiện; bầy volca ăn thịt người hoành hành trong vùng đất này khiến việc đi qua nó vô cùng khó khăn. Ravka chia thành 2 đẳng cấp: Người bình thường và Grisha (pháp sư có thuật điều khiển thiên nhiên).Cô bé Alina là trẻ mồ côi nhút nhát, cô được đánh giá là người bình thường, có thiên hướng vẽ, và được đào tạo thành người vẽ bản đồ. Trong chuyến đi bằng vùng Vực Tối, tài năng thực sự của cô phát lộ trong cảnh hiểm nghèo, và cô trở thành người được kỳ vọng sẽ giải cứu đất nước. Được đưa về cung điện để rèn luyện, cô có được mọi thứ khi trước chỉ dám ước mơ: Vật chất, sắc đẹp, quyền năng… và cả sự ưu ái của Hắc Y, người quyền lực nhất đất nước. Alina giằng xé không chỉ giữa cảm tình mới nảy nở với Hắc Y và cậu bạn Mal thanh mai trúc mã, mà còn trong việc liệu quyền năng của mình có được sử dụng đúng mục đích tốt đẹp ban đầu hay không. *** Leigh Bardugo là một tác giả giả tưởng và người trưởng thành trẻ tuổi người Mỹ, nổi tiếng với bộ phim Six of Crows và bộ ba Shadow and Bone, đã bán được hơn hai triệu bản. *** Malenchki, lũ tiểu quỷ, bọn người hầu trong nhà vẫn thường gọi chúng như thế, bởi ngoài thân hình nhỏ bé và tuổi đời non nớt thì chúng còn hay phá phách tư dinh của Công tước như những bóng ma với tiếng cười khúc khích - chạy nháo nhào từ phòng này sang phòng khác rồi trốn trong tủ búp phê để nghe trộm, thậm chí chúng còn lẻn vào bếp rồi cuỗm đi những quả đào mùa hè cuối cùng. Thằng bé và con bé đến đây chỉ cách nhau vài tuần, thêm hai trẻ mồ côi từ chiến tranh biên giới, hai đứa tị nạn mặt mũi lấm lem được kéo ra khỏi đống đổ nát từ những trị trấn xa xôi và đưa đến cơ ngơi của ngài Công tước để học đọc, viết và học nghề. Thằng bé có vóc người nhỏ nhắn và chắc nịch, nhút nhát nhưng rất hay cười. Con bé lại hoàn toàn khác biệt, và nó biết điều đó. Trong lúc rúc vào chạn bếp nghe lén người lớn nói chuyện phiếm, nó nghe thấy bà quản gia Ana Kuya nói rằng: “Con bé thật xấu xí. Một đứa trẻ không nên có vẻ ngoài như thế. Nhợt nhạt và bốc mùi, chẳng khác nào một ly sữa thiu”. “Và gầy giơ xương nữa!” Người đầu bếp đáp: “Nó không bao giờ chịu nuốt hết phần ăn tối cả.” Thằng bé đang co người ngồi cạnh liền quay sang thì thầm với con bé: “Sao bồ không chịu ăn vậy?” “Bởi vì mọi thứ bà ấy nấu có vị như bùn ấy.” “Mình ăn thấy ngon mà.” “Bồ thì cái gì chẳng ăn được.” ... Mời các bạn đón đọc Bóng Tối Và Xương Trắng của tác giả Leigh Bardugo.