Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nguyễn Du - Trên Đường Gió Bụi - Hoàng Khôi

Cuộc đời Nguyễn Du có nhiều chỗ “mờ”! Mười năm gió bụi là cả một khoảng thời gian dài Nguyễn Du ở Thái Bình làm gì, hay còn đi đâu nữa? Nguyễn Du có chống Tây Sơn không và chống như thế nào? Mối tình Nguyễn Du với Hồ Xuân Hương kéo dài ba năm là lúc ông ở độ tuổi bao nhiêu? Nguyễn Du theo Gia Long có phải là tự nguyện? Rồi Truyện Kiều sáng tác ở thời điểm nào? Tại sao nhiều bài thơ chữ Hán của Nguyễn Du viết về cảnh vật, con người Trung Hoa lại không trùng với con đường mà ông đi sứ?... Tất cả những điều đó, các nhà nghiên cứu đều đang gắng sức giải mã. Cũng đã có những giả thiết, những đoán định hợp lý, hợp tình, song vẫn cần những chứng cứ chính xác để tìm sự đồng thuận cao. Nhưng không phải vì thế mà người ta bớt yêu Nguyễn Du, bớt yêu Truyện Kiều, bớt yêu Văn tế thập loại chúng sinh và hàng trăm bài thơ, bài văn của Nguyễn Du bằng chữ Nôm, chữ Hán. Trái lại, các công trình nghiên cứu Nguyễn Du và tác phẩm của ông càng ngày càng thu hút giới nghiên cứu trong và ngoài nước. Người Mỹ, người Anh, người Pháp, người Nga, người Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ… đều có những tổ chức, những chuyên gia nghiên cứu Nguyễn Du và Truyện Kiều. Người Việt hải ngoại hướng tới quê hương cũng tiếp cận Nguyễn Du và tác phẩm của ông không ít. Ở trong nước, di tích Tiên Điền, quê hương Nguyễn Du được xem là di tích cấp đặc biệt của quốc gia. Đặc biệt năm 2011, một tổ chức nghiên cứu Truyện Kiều của các nhà khoa học và những người yêu mến Nguyễn Du, yêu mến Truyện Kiều được thành lập, gọi là Hội Kiều học Việt Nam. Tất cả những điều ấy cho thấy Nguyễn Du và Truyện Kiều luôn là một ma lực, hấp dẫn. Đặc biệt Truyện Kiều được phổ biến, quảng bá bằng rất nhiều hình thức, phương thức từ bác học đến dân gian. Sinh hoạt về Kiều là một sinh hoạt văn hóa và Nguyễn Du là một danh nhân văn hóa. Trong khi chờ để bổ sung một niên biểu chuẩn xác về Nguyễn Du, đã có những nhà văn thả trí tưởng tượng để tái hiện hình ảnh Nguyễn Du, đắp thịt, đắp da cho nhân vật mà mình yêu mến với mong muốn bè bạn cảm thông hơn về số phận, về nhân cách, về tâm hồn của một con người, một thi nhân nổi tiếng. Sự thực, người dựng chuyện về Nguyễn Du không nhiều. Ngoài một đôi mẩu giai thoại được loan truyền, chuyện về danh nhân Nguyễn Du chỉ mới có cuốn Ba trăm năm lẻ của Vũ Ngọc Khánh xuất bản năm 1988 và cuốn Nguyễn Du của Nguyễn Thế Quang xuất bản năm 2010. Cả hai cuốn trên đều nói rất sơ lược, thậm chí không nhắc tới khoảng thời gian mười năm Nguyễn Du lưu lạc. Là người đi sau, chúng tôi may mắn được tiếp xúc với nhiều công trình nghiên cứu và phát hiện mới, có điều kiện gặp gỡ và học hỏi nhiều nhà khoa học, nhiều chuyên gia ở Hội Kiều học Việt Nam, cùng với mong muốn được góp một chút gì cho quê hương Nghi Xuân của mình, nên mạnh dạn dựng một Nguyễn Du theo cách mình hiểu. Nhà viết tiểu thuyết lịch sử lừng danh người Pháp, Alexandre Dumas từng khẳng định: Lịch sử chỉ là chiếc đinh để tôi treo bức tranh của mình. Tôi rất đồng tình với quan niệm này nên đã đặt nhân vật của mình với những thăng trầm lịch sử, đặt nhân vật của mình trong tương quan với những con người có thực cùng thời, chiếu ứng với những bài thơ của chính nhân vật viết ra rồi dựng lên một khung cảnh tôi cho là hợp lý. Truyện được dựng trên tinh thần như thế và tác giả chỉ tái hiện nhân vật Nguyễn Du trong khoảng thời gian từ thơ ấu đến ngoài tuổi 30 (khoảng năm 1793). Tôi cho rằng Nguyễn Du không chỉ có mười năm gió bụi mà cả cuộc đời ông sau trước đều trong cõi phong trần. Cuốn sách này được viết để bày tỏ tình yêu của tôi với quê hương và văn hào Nguyễn Du, để góp tiếng nói của một thành viên Hội Kiều học chào mừng ngày kỷ niệm 250 năm sinh của ông và cũng để nhớ tới thân phụ tôi, người đã nhiều năm gắn bó với Nguyễn Du và Truyện Kiều. Tôi xin cảm ơn những người thầy, những bạn bè đã gián tiếp gợi ý cho tôi qua các công trình mà tôi được tham khảo. HOÀNG KHÔI *** Cuốn sách Đoạn Trường Đoàn Nguyễn Tuấn chỉ tập bản thảo viết tay Đoạn trường tân thanh của Nguyễn Du đang đặt ngay ngắn trên án sách của chú em và hỏi: -Hai chữ “Bất uất” ghi ngoài bìa sách liệu có ăn nhập gì với câu chuyện của chú đang viết ra? Nguyễn Du giãi bày: -Ở cuối sách, em chỉ mong mua vui cũng được một vài trống canh nhưng bác biết đấy, thế nào trong truyện chẳng gửi gắm ít nhiều tâm sự. Hẳn sẽ có người chê, người cười! Vậy nên dẫn ra ngoài bìa hai chữ của cụ Khổng. Cụ dạy nhân tri bất uất, bất diệc quân tử hồ (người khác không hiểu tôi, tôi cũng không oán hận). Em viết vậy là để cho rộng đường dư luận, mong sao được nhiều người mặc sức khen, chê. -Chú quả là người rộng lượng và lo xa. Truyện này rất lôi cuốn! Anh nghĩ nếu sách này được phổ biến rộng ra, thiên hạ sẽ còn nhiều chuyện để bàn. -Đa tạ anh quá khen. Xin được anh chỉ dẫn thêm nữa. -Anh em mình đều là người đọc sách, lại rất hiểu nhau nên anh xin nói thật lòng mình. Cuốn sách của chú không chỉ phê bình trong một vài buổi là đủ. Riêng anh, mấy hôm nay suy ngẫm rất nhiều, lại nhớ lần anh em trò chuyện ở Hà Bắc nên đã mạn phép viết mấy lời đề từ. Chú xem rồi bổ chính nhé! Nguyễn Du trân trọng đón nhận tờ hoa tiên Đoàn Nguyễn Tuấn trao. Bài đề từ chỉ có tám câu bằng chữ Hán rất cô đọng nhưng đúng là một nhận xét tổng quát, chuẩn xác, lại bộc lộ được cảm xúc chân thành. Từ đàn lệ ngữ Duyên các kiều tình Kiến kiếm bất kiến nhân Thần hồ ký hĩ Thái hoa nhường mật Tân khổ vi thùy Thị phong khởi ngữ Diệc lãnh đố ngữ. Tạm dịch: Lời mĩ lệ chốn văn đàn Tả mối tình đáng yêu nơi lầu gác Khác nào kiếm thuật cao siêu thần diệu Chỉ thấy kiếm mà không thấy người Hái hoa để gây mật Đắng cay gian khổ là ai nhỉ? Mà nổi gió nên lời Vậy mà cũng lắm điều đố kỵ lạnh nhạt. ... Mời các bạn đón đọc Nguyễn Du - Trên Đường Gió Bụi của tác giả Hoàng Khôi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Những Điều Hào Nhoáng - Linda Howard
Linda Howard tên thật là Linda S. Howington, sinh ngày 3/8/1950 tại tiểu bang Alabama, là một trong những tiểu thuyết gia lãng mạn nổi tiếng và có nhiều tác phẩm bán chạy nhất nước Mỹ. Các tác phẩm của Linda Howard thường xuyên xuất hiện trong danh sách bestseller của New York Times, USA Today và Publishers Weekly. Năm 2005, bà giành được giải Career Achievement Award, giải thưởng dành cho các nhà văn viết tiểu thuyết lãng mạn hay nhất. *** Charles nói đột ngột mà không hề báo trước, "Constantinos đã đến London vào sáng nay." Jessica nhìn lên, tâm trí cô trống rỗng trong một khoảnh khắc, rồi cô nhận ra những gì anh nói và mỉm cười. "Well, anh đã báo cho em rồi, Charles. Có vẻ như là anh đã đúng." Không phải cô đã từng nghi ngờ anh, vì bản năng của Charles trong công việc thật kì lạ. Anh đã nói với cô rằng nếu cô dùng cổ phần của cô trong ConTech để chống lại những phiếu bầu của Constantinos, cô sẽ hứng xuống đầu cô cơn giận dữ của cổ đông độc thân lớn nhất và cũng là chủ tịch của tập đoàn, Nikolas Constantinos, và điều đó chứng tỏ rằng một lần nữa Charles lại đúng. Lá phiếu cho Dryden đã được bầu đi vào hôm qua. Bất chấp cảnh báo của Charles, cô đã bỏ phiếu chống lại việc tiếp quản và phiếu của cô đã mang theo nhiều sự ủng hộ. Không đầy hai mươi tư giờ sau, Constantinos đã đến London. Jessica chưa từng gặp anh ta, nhưng cô đã nghe đủ những giai thoại kinh hoàng về anh ta bao gồm cả sự may mắn của chính cô về mối quan hệ này. Theo như những câu chuyện ngồi lê đôi mách, anh ta hoàn toàn tàn nhẫn trong công việc kinh doanh của mình; tất nhiên, đó có nghĩa là anh ta sẽ không bao giờ đạt được vị trí hiện tại bằng việc nhu nhược hay từ tốn hết. Anh ta là một tỉ phú, đầy quyền thế theo những tiêu chuẩn Hy Lạp; cô chỉ là một cổ đông, và cô nghĩ một cách hài hước rằng đó là một trường hợp dùng búa tạ đánh con ruồi để đặt khẩu trọng pháo của anh ta lên cô, nhưng nó trông như thể không vấn đề nào là quá nhỏ với sự chú ý cá nhân của anh ta. Charles đã chỉ ra rằng cô có thể bỏ phiếu cho việc tiếp quản và và giữ lại cho mình những sự khó chịu, nhưng có một điều rằng Robert đã dạy cô trong 3 năm hôn nhân của họ là hãy tự đứng lên bằng chính bản than mình, hãy tin tưởng bản năng của mình và đừng bao giờ bán đứng bản thân. Jessica đã cảm thấy rằng việc di chuyển Dryden thật lén lút và cô đã bỏ phiếu chống lại nó. Nếu Constantinos không có khả năng chấp nhận được rằng cô đã đúng khi bỏ phiếi cổ phần của cô theo cách cô muốn, rồi anh ta sẽ chỉ phải học cách giải quyết nó. Bất chấp việc anh ta quyền lực như thế nào, cô kiên quyết không lùi lại khỏi nơi cô đang đứng, và Charles đã tìm ra rằng cô có thể rất bướng bỉnh khi cô đã định sẵn điều gì đó trong đầu cô. "Em phải cực kì cẩn thận với anh ta," Charles chỉ dẫn cô, phá vỡ những ý nghĩ của cô. "Jessica, em yêu, anh không tin là em nhận ra rằng anh ta có thể gây áp lực lên sức chịu đựng của em đến mức nào. Anh ta có thể làm tổn thương em theo cái cách mà em không bao giờ có thể tưởng tượng nổi. Bạn bè của em có thể mất việc; nhà của họ có thể bị thế chấp; các ngân hàng sẽ ngưng làm việc với em. Nó có thể là những việc nhỏ nhất như kiểu cuộc hẹn sửa chữa xe ô tô của em bị hủy hay chuyến bay của em bị hoãn vậy. Em đã bắt đầu nhìn thấy chưa, em yêu?" Sự giận dữ khiến cô lạch cạch đôi guốc và bước vào xe ô tô, nhưng cô hít lấy vài hơi thở sâu trước khi cô nổ máy. Không biểu hiện nào trong thái độ của người đàn ông có thể đánh đổ cô, có lẽ đủ để là nguyên nhân gây tai nạn, cô tự nhủ. Cô sẽ giũ sạch nó, như cô đã học làm điều này khi cô bị méo mó bởi những lời chỉ trích theo sau cuộc hôn nhân của cô với Robert. Cô đã học cách để cam chịu, để tồn tại, và giờ cô sẽ không bỏ rơi Robert. Sau cuộc hẹn khám răng, đó chỉ là một cuộc kiểm tra định kỳ hàng năm và chỉ tốn một chút thời gian, Jessica lái đến một cửa hàng váy áo nhỏ nằm ở Piccadilly mà người hàng xóm Sallie Reese của cô làm chủ và sáng lập, và giúp Sallie đóng cửa hàng. Cô cũng nhìn quanh chỗ quần áo và chọn lấy 2 mẫu quần áo mới mà Sallie vừa mới nhập về; có lẽ bởi vì cô chưa bao giờ có thứ gì đẹp đẽ khi cô trưởng thành, Jessica yêu những bộ quần áo xinh đẹp và không có đủ điều kiện để mua chúng, mặc dù cô tiết kiệm vào những việc khác quan trọng hơn. Cô không đeo đồ trang sức và không nuông chiều bản thân bằng bất kì cách nào, nhưng quần áo—ờ thì, lại là một chuyện khác. Robert đã luôn luôn bật cười trước niềm vui thích như một cô bé của cô với những bộ váy mới, một đôi giày, quần jean; nó thực sự không còn gì quan trọng nữa khi cô nhìn thấy những cái mới và cô thích điều đó. ... Mời các bạn đón đọc Những Điều Hào Nhoáng của tác giả Linda Howard.
Diêm Vương Phúc Hắc Vương Phi Gây Rối - Mạt Chi Ly
Hai vị ca ca kia vừa nhìn thấy nàng, lại đưa mắt nhìn nhau, lập tức vô tội nói. Sorry, ta nhóm câu sai người … Diêm vương mỹ nam là tình nhân, Hắc Bạch Vô Thường là bảo tiêu. Gây quấy rối ta làm, bị thần tiên trách phạt – Diêm vương nhận. Dương Quá Long Nữ sư đồ luyến, Hứa Tiên Bạch xà người, Yêu yêu nhau Quốc gia Dị Giới mặc ta sấm, xem ta tiểu quỷ nhạc tiêu dao. Truyện có nhiều tình tiết khá gay cấn, với câu từ hơi khó hiểu và trừu tượng, Mạt Chi Ly đã tô thêm nét đẹp cho Diêm Vương Phúc Hắc Vương Phi Gấy Rối, khiến tác phẩm càng trở nên đặc sắc và thu hút. *** Điện Quỳnh lâu, khói tiên lượn lờ Tại đại điện thượng thiên cung, chúng tiên xếp thành hai hàng. Ngồi trên ngai vàng là một người đàn ông trung niên uy vũ, nghiêm nghị. Chính giữa điện, một tiểu nữ tử nhỏ nhắn quỳ trên mặt đất, vẻ mặt nhàm chán. Đứng bên cạnh là một nam tử anh tuấn. Thượng đế hừ nhẹ một tiếng: ” Tiểu quỷ ngươi thật lớn gan. Có hai việc nhỏ đều làm không xong, địa phủ lưu lại ngươi chẳng lẽ là vô dụng?”. Cô gái xem thường, đối với lời nói của Thiên đế không thêm để ý tới. Tựa hồ là đầu gối quỳ có chút phiếm đau, khẽ cau mày, sau đó kéo kéo tay áo nam nhân đang đứng bên cạnh. Nam tử cúi đầu nhìn nàng. Trong mắt mang theo ánh nhìn bất đắc dĩ và tràn đầy sủng nịnh. Khụ, khụ. Nhẹ nhàng ho 2 cái để thượng đế chú ý. Vậy mà dường như không để ý, thượng đế lại nổi giận nói: ” Tiểu quỷ ngươi, vốn là một oan hồn nên sớm đưa vào luân hồi đi vào lục đạo. Thấy ngươi nhu thuận, khôn khéo mới dễ dàng tha thứ, cho ngươi làm một tiểu quỷ, không ngờ ngươi nhiều lần gây đại họa, ta đối với ngươi thực sự rất thất vọng. Khụ, khu, khụ. tiếng ho khan lần này lớn hơn. Tiểu nữ tử mang vẻ mặt vô tội. “Ngươi nói, nếu như bổn tôn không trừng phạt ngươi thì lấy gì để giao phó với chúng tiên” Thượng đế vừa nói xong, nam tử kia ngẩng đầu nhìn hai bên trái phải. Chỉ thấy chúng tiên đều cuối đầu xua tay, cùng đồng thanh: “Không cần giao phó, không cần giao phó. Thượng đế chính người định đoạtlà tốt nhất” Ách, sắc mặt Thượng đế có chút xấu hổ, nuốt nước bọt nói tiếp: ” Chúng tiên khoan dung với ngươi, nhưng luật trời khó chống. Ta thân là thượng đế phải có trách nhiệm duy trì thái bình thượng giới” Mới vừa mở miệng, liền bị tiếng nói cắt ngang ” Ta cái gì? Đủ rồi không cần nói nữa” Chúng tiên cả kinh, thoáng ngẩng đầu, nhìn về hướng nam tử đang đứng. Trong lòng yên lặng rốt cuộc cũng đã bạo phát. Thượng đế cũng cả kinh, sau đó hé miệng, dường như định nói lại bị cắt ngang ” Ta nói ngươi gần đây bị táo bón nên bốc hỏa à, sao lại lớn tiếng như thế” Thượng đế nghe vậy thoáng ngây người, suy tư một lát sau, nói: “Hình như là có chút táo bón.” Đang khi nói chuyện, một tiếng nổ đột nhiên vang lên, chúng tiên ngạc nhiên, té xỉu một loạt. Nam tử tuấn tú khẽ lắc đầu, cúi xuống nâng tiểu nữ tử kia đứng dậy. Nàng đang dùng tay che mũi, sợ hít phải mùi ô uế. Trong lúc khẽ mỉm cười với cô gái, quay sang thượng đế lại lạnh nhạt nói: ” Tiểu Vũ là người của ta, ta biết nàng thường gây ra họa. Nhưng ta thay ngươi quản chế toàn bộ địa phủ, áp chế cả đám cô hồn dã quỷ. Cũng giúp ngươi quản lý nhân gian trật tự, nên chết thì chết, nên luân hồi thì luân hồi. Những thứ này không đủ so với lỗi của nàng sao?” Thượng đế hơi méo miệng, không cam lòng nói thầm: ” Vậy, những cái kia đều do ngươi phân loại mà.” Nam tử nhướng chân mày, nhếch miệng đầy châm biếm. Mọi người tâm thần hoảng hốt, kết thúc, người nào cũng lộ vẻ tức giận. Trên mặt rõ ràng là dáng điệu tươi cười mê hoặc lòng người, nhưng thượng đế cảm thấy dựng tóc gáy. ” Ta nói ngươi mắc nợ có đúng không? Ta hiện tại mang theo nàng là nể mặt ngươi. Ngươi trách móc một hai câu là được. Đã như thế ngươi còn muốn đánh nàng? Hay là có ẩn ý muốn đánh ta một trận hả?” Thượng đế thân thể hơi về phía sau lui, hai tay buông xuôi, lắc lắc đầu. Dáng điệu chỉ còn lại nửa phần uy nghiêm. ” Đừng cho rằng ngươi giữ mặt trời thì cho rằng ngươi đã rực rỡ, đốt cho ngươi một nén nhang thì ngươi tự cho mình là thần. Có tin ta đem hết mấy anh em trong mười tám tầng Địa Ngục toàn bộ thả ra hay không, mang đến Thiên cung của ngươi du ngoạn một chút hay không?” ... Mời các bạn đón đọc Diêm Vương Phúc Hắc Vương Phi Gây Rối của tác giả Mạt Chi Ly.
Con Gái Của Sarah - Linda Howard
Quá khứ đau đớn đeo bám lấy cuộc sống của Rome. Liệu tình yêu của Sarah xinh đẹp và bao dung có giúp anh thoát khỏi sự trói buộc để bắt đầu cuộc sống mới với một sinh linh đang lớn ngày. Sarah là cô gái xinh đẹp, quyến rũ với mái tóc vàng bạch kim. Cô là niềm khao khát của biết bao chàng trai. Thế nhưng, Sarah lại đem lòng yêu đơn phương Rome, người đàn ông cao lớn, hấp dẫn, thông minh với tính cách mạnh mẽ. Anh còn là phó chủ tịch của công ty Spencer - Nyle. Rome yêu Daine - bạn thân nhất của Sarah. Giấu kín mối tình đơn phương trong lòng, Sarah lặng lẽ chứng kiến hạnh phúc của hai người mà cô yêu thương nhất. Sarah luôn ở bên cạnh gia đình nhỏ của Rome và Daine, cô còn là mẹ đỡ đầu cho hai cậu nhóc đáng yêu của họ. Rome và Daine sẽ yên ổn, hạnh phúc bên nhau nếu biến cố không ập đến. Tai nạn ôtô bất ngờ xảy ra, cướp đi vợ và hai con trai của Rome, khiến anh đau khổ tột cùng. Từ đó, Rome trở nên lạnh lùng và xa cách với mọi người. *** Linda Howard tên thật là Linda S. Howington, sinh ngày 3/8/1950 tại tiểu bang Alabama, là một trong những tiểu thuyết gia lãng mạn nổi tiếng và có nhiều tác phẩm bán chạy nhất nước Mỹ. Các tác phẩm của Linda Howard thường xuyên xuất hiện trong danh sách bestseller của New York Times, USA Today và Publishers Weekly. Năm 2005, bà giành được giải Career Achievement Award, giải thưởng dành cho các nhà văn viết tiểu thuyết lãng mạn hay nhất. *** Đó là khi kết thúc một tuần dài, và Sarah biết rằng cô nên về nhà, nhưng nghĩ tới việc phải đối mặt với cái nóng như thiêu như đốt của thời tiết cuối tháng tám, đủ để giữ cô ngồi yên trên ghế, với không khí mát lạnh từ chiếc điều hoà phía trên mình. Cô đã không hề làm việc, chỉ ngồi xoay chiếc ghế xung quanh và dành 15' cuối cùng chỉ đơn giản để nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, quá thư giãn cho đến khi thực sự nhận ra trời đã trở nên quá muộn. Mặt trời đã hạ xuống thấp, đủ để vùng Dallas với các toà nhà cao sừng sững cao chọc trời, với những lớp kính và bạc có thể phác thảo lại mảng trời mầu đồng, nó có nghĩa là cô lại bỏ lỡ bản tin lúc 6h một lần nữa. Đó là buổi chiều thứ 6, sếp của cô, ông Graham đã ra về một giờ trước đó, không có lý do gì để cô không tham gia vào dòng người đang ra về duới phố, giờ cô cảm thấy thật miễn cưỡng khi phải về nhà. Cô đã phải bỏ nhiều công sức với cuộc sống của mình, làm cho nó trở nên ngọt ngào và thoải mái nhất có thể, Nhưng cuối cùng sự trống vắng của nó vẫn ám ảnh cô. Cô có thể lấp đầy nó bằng âm nhạc, hay thuê một vài bộ phim và xem nó trên VCR, hay thả mình vào việc đọc sách và giả tưởng mình ở một nơi khác trên thế giới, cô vẫn một mình. Cuối cùng, nó trở thành tình trạng cô độc, hơn là một người sống cô đơn. Có thể đó là do thời tiết, cô nghĩ một cách mệt mỏi. Mùa hè đã thật nóng và ẩm uớt, làm cho mọi người kiệt sức, nhưng thâm tâm cô biết không phải cái nóng tác động đến cô. Điều tác động dến cô chính là cảm giác quen thuộc khi thời gian trôi đi, như mùa hè qua đi một lần nữa và lại đến một mùa thu khác. Thậm chí dường như trong cái nóng hết sức khó chịu cô vẫn có thể cảm thấy cái lạnh giá của mùa đông trong thân thể mình. Nó có nghĩa nhiều hơn việc trải qua thêm một mùa nữa, điều đó cũng có nghĩa là tuổi xuân của chính bản thân cô cũng đang trôi đi, dù cô có cố níu với. Một năm lại qua đi, và cô đã dành hết bản thân mình cho công việc, vì ngoài nó ra, cô không còn gì cả, và giờ thì cô nhận ra tất cả nhưng gì cô mong muốn đã trôi qua tầm tay. Cô không muốn giàu có, hay vật chất. Cô đã ước ao một tình yêu, một người chồng và những đứa trẻ, một ngôi nhà đầy ắp tiếng cười và những bí mật, những điều mà cô không bao giờ có khi còn là một đứa trẻ. Cô thậm chí đã ngừng mơ mộng về chúng, khi cô nhận ra, đó là điều đáng buồn nhất trong tất cả. Nhưng rồi cô chưa bao giờ có một cơ hội thực sự, cô đã yêu một người đàn ông mà cô không thể có được, Và duờng như cô là một trong những người phụ nữ chỉ yêu duy nhất một lần trong cuộc đời họ. Máy điện thoại cô rung lên, đôi lông mày cô cau nhẹ bối rối khi cô với tới tai nghe. Ai có thể gọi đến văn phòng vào giờ này? "Sarah Harper nghe đây". Cô nói một cách nhanh nhẹn. "Sarah, Rome đây". Một giọng nói trầm ấm vang lên, một chất giọng dễ nhận dạng. Tim cô như rung lên làm cổ họng nghẹn lại. Cô đâu cần phải nghe thấy tên anh để biết ai ở đầu dây bên kia. Cô biết giọng nói của anh rõ như cô hiểu chính mình, giọng nói cộc lốc không thể nhẹ nhàng hơn dù anh đã có nhiều năm sống ở miền nam sẽ luôn tố giác anh. Nhưng cô hít mạnh một hơi, giả bộ như đó là một cuộc gọi công việc của một người nào khác. " Vâng, ông Matthews?". Anh ta thốt lên một tiếng khó chịu "Tệ thật, đừng có gọi tôi như vậy, điều đó đúng khi chúng ta ở văn phòng, nhưng... đây không liên quan đến công việc" Sarah hít mạnh một hơi nữa, nhưng cố không nói gì cả. Có phải cô đã gợn cho anh điều gì không? Có nên suy nghĩ về kết quả anh ta đem lại trong cuộc gọi này? Đã cả tháng nay, anh ta không nói gì hơn với cô ngoài từ " chào buổi sáng" mỗi khi anh ta vào văn phòng để nói chuyện với ông Graham. " Sarah?"Giờ thì anh ta khó chịu thực sự, và trở nên giận dữ qua cái cách anh ta quát tên cô. "Vâng, tôi vẫn nghe đây". Cô kiềm chế. ... Mời các bạn đón đọc ​Con Gái Của Sarah của tác giả Linda Howard.
Tuyển Tập Janet Dailey
Janet Anne Haradon Dailey (21/5/1944 - 14/12/2013) là một tác giả Mỹ về nhiều tiểu thuyết lãng mạn với bút danh Janet Dailey. Các tiểu thuyết của cô đã được dịch sang hơn 90 ngôn ngữ và đã bán được hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới. Dailey vừa là một tác giả vừa là một doanh nhân. Dailey luôn muốn trở thành một nhà văn và yêu sách. Ba chị gái của bà thường đọc cho bà khi còn là một đứa trẻ. Đến năm 4 tuổi, bà đã có thẻ thư viện riêng của mình.  Bà tốt nghiệp năm 1962 tại Trường Trung học Jefferson ở Independence, Iowa và làm việc cho một công ty xây dựng thuộc sở hữu của người chồng tương lai của cô, Bill Dailey, hơn bà 15 tuổi. Hai người tiếp tục làm việc cùng nhau, thường dành 17 tiếng một ngày, 7 ngày một tuần làm việc và kết hôn năm 1964. *** Dưới đây là eBook Tuyển tập các tác phẩm của bà đã được dịch và xuất bản tại Việt Nam, bao gồm: Bến Hẹn Chị Em Thù Hận Chỉ Vì Yêu Chuyện Tình Dưới Nhành Cây Tầm Gửi Con Đường Đêm Điểm Hẹn Của Tình Yêu Giông Tố Thảo Nguyên Hai Chị Em Hoa Thảo Nguyên Khung Trời Quyến Rũ Ngôi Sao Đơn Độc Ngựa Hoang Sự Lựa Chọn Cuối Cùng Tình Địch (The Rivals In Love) Vũ Hội Hoá Trang Mời các bạn đón đọc Tuyển Tập Janet Dailey.