Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tuổi Già Tập 1 - Simone de Beauvoir

Simone de Beauvoir (1908 - 1986) là nhà văn, nhà triết học và một nhà đấu tranh cho nữ quyền người Pháp. Là một nhà văn từng được giải Goncourt nhưng cũng là một học giả uyên bác, các tác phẩm của bà được lấy cảm hứng từ chính cuộc đời mình đồng thời đầy ắp các dữ kiện khoa học, lịch sử, thống kê… Hai tác phẩm non-fiction được biết ở Việt Nam nhiều nhất của bà là Giới tính thứ nhì và Tuổi già. Giới tính thứ nhì (xuất bản năm 1949), được xem là một trong những quyển sách hay nhất của thế kỷ 20, là một cuốn bách khoa toàn thư về các giai đoạn của cuộc đời phụ nữ từ lúc sinh ra, dậy thì, lấy chồng, làm mẹ; đồng thời vạch ra con đường giành quyền lợi cho nữ giới. Với tác phẩm này, bà được xem là “Bà mẹ của phong trào nữ quyền". Tuổi già được viết lúc Beauvoir hơn 50 tuổi, mô tả chi tiết cuộc sống của người già và đấu tranh giành quyền cho họ. Người ta chỉ có thể hiểu được thân phận người già khi ở tuổi đó. “50 tuổi, tôi giật nảy mình khi một nữ sinh viên Mỹ kể lại với mình câu nói của một cô bạn: "Nhưng Simone de Beauvoir là một bà già chứ sao!" Cả một truyền thống dồn cho từ ngữ này một cái nghĩa xấu; nó vang lên như một lời thoá mạ. Vì vậy, người ta phản ứng, thường bằng giận dữ, khi nghe người khác bảo mình già. Tôi có biết nhiều người phụ nữ được biết tuổi tác của mình một cách khó chịu qua một kinh nghiệm giống như kinh nghiệm Marie Dormoy: một người đàn ông, bị vẻ trẻ trung của hình bóng bà đánh lừa, đi theo bà trên đường phố; đến khi đi vượt qua bà và trông thấy gương mặt bà, thì thay vì bắt chuyện, ông ta rảo bước.” "Bạn có biết khuyết tật nào lớn nhất trong các khuyết tật không? Đó là tuổi trên 55" – Tourgueniev. Vào tuổi 55, Trotsky phàn nàn người mệt mỏi, mất ngủ, hay quên; ông có cảm giác sức lực sút kém; và lo lắng. Ông gợi lại quá khứ: "Anh buồn bã nhớ lại tấm ảnh của em, tấm ảnh của chúng ta, trong đó chúng ta trẻ trung biết chừng nào”. Già đi – đó là một điều không thể tránh khỏi và cũng là một quá trình chấp nhận đầy đau đớn. "Wagner kinh hãi thấy mình già đi, 80 tuổi, ông viết: “Hình hài tôi làm người ta khiếp sợ và khiến tôi u sầu một cách xót xa”. Sự suy sụp về thể chất khiến người già không còn có thể tham gia sản xuất hay xây dựng, do đó họ bị xem như gánh nặng, phải phụ thuộc vào người khác. Beauvoir viết về những trại dưỡng lão ở ngoại ô Paris với những người già như bị xã hội bỏ quên, sống mòn mỏi chờ đợi những cuộc viếng thăm của con cháu. Theo Beauvoir, đối đãi công bằng với người già là cách ứng xử có trước có sau mà nếu khác đi là làm lung lay gốc rễ của xã hội hiện đại. *** Khi còn là thái tử Siddharta, bị vua cha nhốt trong một tòa lâu đài tráng lệ, nhiều lần Thích Ca trốn đi dạo chơi bằng xe ngựa trong vùng. Trong lần dạo chơi đầu tiên, thái tử gặp một người tàn tật, tóc bạc, răng rụng, da nhăn nheo, cúi gập người trên một cây gậy, miệng lập cập, hai tay run rẩy. Chàng lấy làm ngạc nhiên và người xà ích giải thích đó là một ông già. Thái tử liền thốt: “Những kẻ hèn yếu và dốt nát, chuếnh choáng vì niềm kiêu hãnh của tuổi trẻ, không thấy được tuổi già. Khốn khổ biết chừng nào! Hãy trở nhanh về nhà thôi. Các trò chơi và niềm vui mà làm gì, vì ta là nơi ẩn náu của tuổi già mai sau”. Qua một ông già Thích Ca nhận ra số phận của chính mình, sinh ra để cứu vớt loài người, Thích Ca muốn chia sẻ hoàn toàn với số phận của họ. Và về điểm này, Người khác họ: họ lẩn tránh những gì không làm họ vui lòng. Và đặc biệt là tuổi già. Châu Mỹ đã loại trừ ra khỏi từ vựng của họ từ: người chết: mà chỉ nói người khuất bóng thân yêu; cũng giống như vậy, họ tránh liên hệ tới tuổi già. Ở nước Pháp ngày nay, đó là một đề tài cấm kỵ. Khi bắt buộc phải vi phạm điều cấm kỵ ấy, tôi đã bị người ta la ó! Chấp nhận mình đã bước vào ngưỡng cửa của tuổi già, tức là cho rằng nó rình rập tất cả mọi người phụ nữ, rằng nó đã tóm cổ nhiều người. Với thái độ dễ thương hay giận dữ, nhiều người, nhất là người già, không ngớt nhắc đi nhắc lại với tôi rằng làm gì có tuổi già! Có những người không trẻ bằng những người khác, chỉ thế thôi! Đối với xã hội, tuổi già xuất hiện như một điều bí ẩn đáng xấu hổ, mà nói tới là điều khiếm nhã. Trong mọi lĩnh vực, văn học viết rất nhiều về phụ nữ, về trẻ em, về thiếu niên; ngoài các công trình chuyên môn, người ta rất ít ám chỉ tới tuổi già. Một tác giả băng hoạt hình đã phải làm lại cả một loạt tác phẩm vì trước đó ông ta đã đưa vào trong số các nhân vật một cặp vợ chồng đáng tuổi làm ông làm bà: “Hãy loại bỏ người già đi!” - người ta hạ lệnh cho ông ta[1]. Khi tôi nói mình viết một cuốn tiểu luận về tuổi già, người ta thường thốt lên: “Sao lại kỳ thế!... Bà đâu có già!... Đề tài ấy, ngán lắm...” Chính vì lý do ấy mà tôi viết cuốn sách này: để phá tan sự đồng tình im lặng. Theo Marcuse, xã hội tiêu thụ đem một ý thức tốt đẹp thay thế cho ý thức xấu xa và bài xích mọi ý nghĩ tội phạm. Cần khuấy động sự yên ổn của nó. Đối với người có tuổi, nó chẳng những là phạm tội, mà còn là một tội ác. Ẩn náu phía sau các huyền thoại bành trướng và phong túc, nó cho người già là những kẻ khốn cùng. Ở Pháp, nơi tỷ lệ người già cao nhất thế giới - 12% dân số trên 65 tuổi - họ bị dồn vào cảnh khốn cùng, cô đơn, tàn tật, thất vọng. Ở Mỹ, số phận của họ cũng không sung sướng hơn. Nhằm dung hòa sự man rợ này với thứ đạo lý nhân văn chủ nghĩa mà họ thuyết giáo, giai cấp thống trị có cách đơn giản là không xem họ là những con người; nếu nghe tiếng nói của họ, người ta bắt buộc phải thừa nhận đó là một tiếng nói của con người; tôi sẽ buộc độc giả của mình nghe tiếng nói ấy. Tôi sẽ miêu tả hoàn cảnh của họ và cách họ sống; tôi sẽ nói những gì diễn ra thực sự trong đầu óc và trong con tim họ - những thứ bị dối trá, huyền thoại và những lời sáo rỗng của nền văn hóa tư sản xuyên tạc. Vả lại, thái độ của xã hội đối với họ mang tính chất đồng lõa sâu sắc. Nói chung, xã hội không coi tuổi già là một lớp tuổi rõ rệt. Cuộc khủng hoảng về tuổi dậy thì cho phép vạch ra giữa một thiếu niên và người trưởng thành một đường ranh giới chỉ mang tính võ đoán trong những giới hạn chật hẹp; ở tuổi 18, 21, thanh niên được chấp nhận vào xã hội con người. Hầu như bao giờ xung quanh sự thăng tiến ấy cũng có những “nghi thức chuyển giai đoạn”. Còn thời điểm bắt đầu tuổi già thì không được xác định rõ rệt, nó thay đổi theo từng lúc, từng nơi. Không ở đâu, người ta bắt gặp “nghi thức chuyển giai đoạn” thiết lập một quy chế mới[2], về chính trị, suốt đời, cá nhân giữ nguyên những quyền lợi và nghĩa vụ giống nhau. Luật Dân sự không mảy may phân biệt giữa một cụ già trăm tuổi và một người tuổi bốn mươi. Các nhà làm luật cho rằng ngoài những trường hợp bệnh lý ra, trách nhiệm hình sự của người có tuổi cũng hoàn toàn đầy đủ như của thanh niên[3]. Trong thực tiễn, người ta không coi họ là một lớp người riêng, vả lại, họ cũng không muốn như vậy; có sách, báo, sân khấu, những buổi truyền hình và truyền thanh dành cho trẻ em và thiêu niên: còn đối với người già thì không[4]. Trên tất cả những bình diện này, người ta đồng hóa họ với lớp người lớn tuổi trẻ hơn. Nhưng khi quyết định quy chế kinh tế của họ, hình như người ta cho là họ thuộc một lớp người xa lạ: họ không có những nhu cầu cũng như những tình cảm giống như những người khác, nếu chỉ cần ban cho họ một chút bố thí khốn khổ là cảm thấy hết nợ đối với họ. Các nhà kinh tế học, các nhà làm luật tin vào cái ảo ảnh thuận tiện ấy khi phàn nàn cái gánh nặng những người không hoạt động gây nên cho những người hoạt động: như thể những người này không phải là những người không hoạt động trong tương lai và không bảo đảm chính ngày mai của mình trong lúc xây dựng việc nhận lấy trách nhiệm đối với những người có tuổi. Còn các nhà hoạt động công đoàn thì không nhầm lẫn: khi đưa ra những đòi hòi, bao giờ họ cũng coi trọng vấn đề hưu trí. Những người già không tạo nên một lực lượng kinh tế nào thì không có cách gì để đòi hỏi quyền lợi của mình: lợi ích của những kẻ bóc lột, là tiêu diệt tình đoàn kết giữa người lao động và người không sản xuất, sao cho không một ai bênh vực những người này. Những huyền thoại và lời sáo rỗng theo tư duy tư sản tìm cách chỉ ra một con người khác trong người già. “Chính với những thiếu niên sống khá nhiều năm mà cuộc đời tạo nên lớp người già” - Proust từng nhận định như vậy - họ giữ lại những nết tốt và những tật xấu của con người trong họ. Điều đó, dư luận không muốn biết tới. Nếu biểu thị những ham muốn, những tình cảm, những đòi hỏi giống như những người trẻ tuổi, thì người già làm người ta công phẫn; ở họ, tình yêu nam nữ, lòng ghen tuông hình như là bỉ ổi hay lố bịch, còn tình dục thì đáng ghê tởm và bạo lực thì chẳng có nghĩa lý gì. Họ phải là tấm gương về mọi đức tính. Trước hết, người ta đòi hỏi ở họ sự thanh thản; người ta khẳng định họ có lòng thanh thản ấy, nên cho phép người ta không quan tâm tới nỗi bất hạnh của họ. Cái hình ảnh người ta tô vẽ về họ là hình ảnh một nhà Hiền triết trong ánh hào quang của một mái tóc bạc trắng, giàu kinh nghiệm và khả kính, vượt lên rất xa thân phận con người; nếu rời khỏi hình ảnh ấy, là họ rơi xuống phía dưới; cái hình ảnh đối lập với hình ảnh trên đây, là hình ảnh một lão già điên lẩm cẩm, lố lăng, bị trẻ em chế giễu. Dẫu sao, do đức độ hay do sự đê tiện của họ, họ ở ngoài nhân loại. Vì vậy, người ta có thể không ngại ngần khước từ đối với họ những gì tối thiểu được coi là cần thiết cho một cuộc sống con người. Người ta đẩy xa sự loại thải này tới mức làm cho nó quay trở lại chống chính bản thân mình; người ta sẽ không công nhận bản thân mình trong hình ảnh ông già mà chính mình là ông già đó. Proust nhận xét một cách xác đáng: “Trong mọi hiện thực, (tuổi già) có lẽ là hiện thực mà chúng ta giữ lại một khái niệm thuần túy trừu tượng lâu bền nhất trong đời”. Tất thảy mọi người đều khả tử: họ nghĩ tới điều đó. Nhiều người trong số họ trở thành người già: hầu như không một ai hình dung trước sự biến đổi ấy. Người ta không chờ đón, không dự kiến một cái gì khác ngoài tuổi già. Khi được hỏi về tương lai của họ, thanh niên, nhất là nữ thanh niên, cho đời mình kéo dài nhiều nhất đến tuổi 60. Một số cô gái bảo: “Em không chờ đến ngày ấy, em sẽ ra đi trước đó”. Và thậm chí, một vài cô nói: “Em sẽ tự sát trước ngày ấy”. Người trưởng thành hành động như thế không bao giờ phải trở thành người già. Thông thường, người lao động kinh hoàng khi điểm giờ nghỉ hưu: thời hạn nghỉ hưu vốn đã được ấn định trước, người đó biết thời hạn ấy, nhẽ ra họ phải chuẩn bị sẵn. Sự thật là sự hiểu biết ấy vẫn xa lạ đối với họ cho tới giây phút cuối cùng - trừ phi nó thực sự mang tính chất chính trị. Đến ngày đó, và khi đã bước tới gần, thông thường, người ta thích tuổi già hơn là cái chết. Tuy vậy, đứng cách xa, người ta xem xét cái chết sáng suốt hơn cả. Cái chết nằm trong phạm vi những khả năng trực tiếp của chúng ta, uy hiếp chúng ta ở mọi lứa tuổi; có lúc chúng ta suýt chết; thông thường, chúng ta sợ chết. Con người ta không trở nên già nua trong chốc lát; ở tuổi thanh niên hay lúc tráng niên, chúng ta không nghĩ là tuổi già tương lai đã tiềm ẩn trong con người mình như Thích Ca: tuổi già ấy cách xa chúng ta tới mức khoảng cách ấy lẫn lộn trước mắt mình với sự vĩnh hằng: tương lai đối với chúng ta như thể phi hiện thực. Vả lại, cái chết không là gì cả; người ta có thể cảm thấy một nỗi bàng hoàng siêu hình trước cái hư vô ấy, nhưng bằng một cách nào đó, nó làm người ta yên lòng, nó không đặt thành vấn đề. “Ta sẽ không còn nữa”. : ta giữ hình tích của mình trong sự tiêu vong ấy[5]. Ở tuổi 20, hay 40, tôi nghĩ mình già, tức là nghĩ mình là người khác. Trong mọi sự biến đổi, đều có một cái gì đó khủng khiếp. Ở tuổi ấu thơ, tôi bàng hoàng, và thậm chí kinh hoàng khi hiểu ra sẽ có ngày mình sẽ trở thành người lớn. Nhưng ý muốn mình vẫn là bản thân mình, thường được bù đắp ở buổi thiếu thời bởi những lợi thế của quy chế người trưởng thành. Còn tuổi già thì xuất hiện như một nỗi bất hạnh: ngay cả ở những người mà người ta cho là vẫn giữ được vẻ quắc thước, sự suy sụp về thể chất mà tuổi già kéo theo cũng vẫn lồ lộ trước mắt. Vì ở loài người, sự đổi thay do năm tháng là nổi bật nhất. Loài vật thì gầy đi, yếu đi, nhưng không biến đổi. Còn con người thì có. Người ta se lòng khi nhìn thấy bên cạnh một thiếu phụ trẻ, phảng phất trong gương hình ảnh chính mình những năm tháng sau này: tức là mẹ mình. Theo Lévi-Strauss, người Da đỏ Namblikwara chỉ có một từ để nói “trẻ và đẹp” và một từ để nói “già và xấu”. Trước hình ảnh người già gợi ý với chúng ta về tương lai của mình, chúng ta không tin; một tiếng nói nội tâm thầm thì một cách phi lý với chúng ta rằng điều đó sẽ không đến với mình: sẽ không còn là chúng ta nữa khi điều đó xảy tới. Trước khi nó ập xuống chúng ta, tuổi già là cái chỉ liên quan tới ngườl khác. Vì vậy, có thể hiểu vì sao xã hội có thể khiến chúng ta không coi người già là đồng loại của mình. Thôi, chúng ta đừng tự lừa dối mình nữa; ý nghĩa cuộc sống chúng ta nằm trong tương lai đang đón đợi mình; chúng ta không biết mình là ai, nếu không muốn biết mình sẽ là người thế nào: chúng ta hãy tự nhận biết mình ở ông lão kia, ở bà già nọ. Cần phải như vậy nếu chúng ta muốn đảm nhận thân phận con người của mình một cách trọn vẹn. Chỉ có như vậy, chúng ta mới không còn chấp nhận một cách thờ ơ nỗi bất hạnh của lứa tuổi cuối cùng, chúng ta sẽ cảm thấy mình ở trong cuộc: và quả chúng ta ở trong cuộc. Nỗi bất hạnh ấy tố cáo một cách vang dội chế độ bóc lột chúng ta đang sống. Người ta không thể tự mình thỏa mãn nhu cầu của mình, bao giờ cũng bị coi là một gánh nặng. Nhưng trong những tập thể có một sự bình đẳng nào đó - trong lòng một cộng đồng nông thôn, ở một số dân tộc nguyên thủy - người đứng tuổi, tuy không muốn biết, vẫn biết ngày mai thân phận của mình sẽ là thân phận mà ngày hôm nay người đó quy cho người già. Đấy là ý nghĩa truyện cổ tích của Grim, được thuật lại ở mọi miền thôn dã. Một gã nông dân bắt người cha già ăn riêng, trong một cái máng gỗ nhỏ; hắn bất chợt thấy đứa con trai đang ghép những miếng ván. Nó bảo ông bố: “Cho bố đấy, khi bố về già”. Thế là ông già lại ngồi vào bàn ăn cùng cả nhà. Trước lợi ích lâu dài và lợi ích trước mắt, các thành viên còn hoạt động trong tập thể sáng tạo nên những sự thỏa hiệp. Tình trạng cấp bách của nhu cầu buộc một số người nguyên thủy giết chết bố mẹ, dù về sau, có phải chịu một số phận như thế. Trong những trường hợp ít căng thẳng hơn, sự phòng xa và tình cảm gia đình chế ngự tính ích kỷ. Trong thế giới tư bản, lợi ích dài hơn không còn tác dụng: những kẻ có đặc quyền và quyết định số phận của đám đông không sợ phải nếm trải số phận ấy. Còn những tình cảm nhân văn chủ nghĩa thì không bao giờ can thiệp tới, mặc dù những lời huyênh hoang dối trá. Cơ sở của nền kinh tế là lợi nhuận; trên thực tiễn, toàn bộ nền văn minh phụ thuộc vào nó: người ta chỉ quan tâm tới tập thể người trong một doanh nghiệp trong chừng mực tập thể ấy có lợi. Sau đó, họ bị vứt bỏ. Tại một hội nghị gần đây, tiến sĩ Leach, nhà nhân chủng học ở Cambritgiơ tuyên bố: “Trong một thế giới đang chuyển động, trong đó máy móc có những cuộc đời rất ngắn ngủi, con người không nên phục vụ quá lâu. Tất cả những gì vượt qua 55 năm tuổi đều phải loại bỏ”[6]. Cái từ “đồ bỏ đi” nói đúng điều nó muốn nói. Người ta kể lể với chúng ta rằng nghỉ hưu là thời gian của tự do và giải trí; có những nhà thơ ca ngợi “lạc thú nghỉ ngơi”. Đó là những lời dối trá vô liêm sỉ. Xã hội áp đặt cho số đông người già mức sống khốn khổ tới mức từ ngữ “già nua và đói nghèo” trở thành hầu như một từ thừa (pléonasme); ngược lại, số đông người bần cùng là người già. Nhàn rỗi không mở ra cho người nghỉ hưu những khả năng mới; vào lúc cá nhân, đến phút cuối cùng, được giải thoát khỏi những sự ràng buộc, người ta tước đoạt của họ mọi phương tiện sử dụng quyền tự do. Họ buộc phải sống lay lắt trong cô đơn và phiền muộn, như một vật phế thải không hơn không kém. Khi trong mười lăm hay hai mươi năm cuối đời, một con người chỉ còn là một vật chẳng ai đoái hoài, thì đó là sự thất bại của nền văn minh chúng ta: sự thật hiển nhiên ấy khiến chúng ta nghẹn ngào nếu chúng ta coi người già là những con người từng có một cuộc sống con người phía sau họ, chứ không phải là những xác chết dật dờ. Những ai tố cáo cái chế độ đọa đày vốn là chế độ chúng ta, phải đưa điều điếm nhục ấy ra ánh sáng. Chính bằng cách tập trung nỗ lực của mình vào thân phận những người xấu số nhất, người ta có thể làm lay chuyển một xã hội. Để phá hủy hệ thống đẳng cấp, Gandhi tìm cách giải quyết thân phận tầng lớp Tiện dân (parias); nhằm tiêu hủy gia đình phong kiến, nước Trung Hoa cộng sản giải phóng phụ nữ. Đòi hỏi con người cứ phải là con người ở lứa tuổi cuối cùng của họ bao hàm một sự đảo lộn triệt dể. Không thể thu được kết quả ấy với một vài cải cách hạn hẹp không đụng chạm tới hệ thống: chính nạn bóc lột người lao động, chính quá trình phân hủy xã hội và sự khốn cùng của một nền văn hóa chỉ dành riêng cho tầng lớp quan lại, dẫn tới những cảnh già nua phi-nhân văn ấy. Chúng chỉ ra rằng cần làm lại tất cả, từ đầu. Chính vì vậy, vấn đề này bị nhấn chìm trong im lặng hết sức kỹ lưỡng; và chính vì vậy, cần phá tan sự im lặng ấy: tôi mong đợi độc giả giúp đỡ tôi trong công việc này.   Mời các bạn đón đọc Tuổi Già Tập 1 của tác giả Simone de Beauvoir.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài của tác giả Robin Sharma & Phạm Anh Tuấn (dịch). “Cuốn sách của Robin chứa đựng rất nhiều sự thông tuệ và lời khuyên sâu sắc, được trình bày ngắn gọn, đơn giản để ai cũng hiểu được, và nếu kiên nhẫn áp dụng thì hiệu quả sẽ rất to lớn” - John Spence, nhà tư vấn, diễn giả, tác giả các cuốn sáchLetters to a CEO và Strategies for Success: The Keys to Success in College Career and Life nói về The Greatness Guide (bản tiếng Việt: Đời ngắn đừng ngủ dài) của Robin Sharma. *** “Mọi lựa chọn đều giá trị. Mọi bước đi đều quan trọng. Cuộc sống vẫn diễn ra theo cách của nó, không phải theo cách của ta. Hãy kiên nhẫn. Tin tưởng. Hãy giống như người thợ cắt đá, đều đặn từng nhịp, ngày qua ngày. Cuối cùng, một nhát cắt duy nhất sẽ phá vỡ tảng đá và lộ ra viên kim cương. Người tràn đầy nhiệt huyết và tận tâm với việc mình làm không bao giờ bị chối bỏ. Sự thật là thế.” Bằng những lời chia sẻ thật ngắn gọn, dễ hiểu về những trải nghiệm và suy ngẫm trong đời, Robin Sharma tiếp tục phong cách viết của ông từ cuốn sách Điều vĩ đại đời thường để mang đến cho độc giả những bài viết như lời tâm sự, vừa chân thành vừa sâu sắc. *** Tóm tắt Cuốn sách "Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài" của tác giả Robin Sharma là một cuốn sách self-help, hướng dẫn người đọc cách sống một cuộc sống trọn vẹn và thành công. Cuốn sách được chia thành 26 chương, mỗi chương là một lời khuyên hoặc bài học về cuộc sống. Một số lời khuyên nổi bật trong cuốn sách bao gồm: Hãy là chính mình và sống với sự thật. Hãy kiên trì và không bao giờ bỏ cuộc. Hãy học hỏi từ những thất bại của mình. Hãy giúp đỡ người khác và tạo ra tác động tích cực đến thế giới. Review Cuốn sách được viết với giọng văn ngắn gọn, súc tích, dễ hiểu. Các lời khuyên được trình bày một cách chân thành và sâu sắc, mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc và suy ngẫm. Cuốn sách phù hợp với những ai đang tìm kiếm hướng dẫn để sống một cuộc sống trọn vẹn và thành công. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có thể mang lại giá trị cho bất kỳ ai, bất kể ở độ tuổi nào và ở giai đoạn nào của cuộc đời. Một số điểm tích cực của cuốn sách Các lời khuyên trong cuốn sách được trình bày một cách ngắn gọn, súc tích, dễ hiểu. Các lời khuyên được trình bày một cách chân thành và sâu sắc, mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc và suy ngẫm. Cuốn sách phù hợp với nhiều đối tượng độc giả. Một số điểm hạn chế của cuốn sách Một số lời khuyên trong cuốn sách có thể hơi chung chung, khó áp dụng cụ thể vào thực tế. Cuốn sách cũng có thể mang lại cảm giác hơi quá khích và áp lực cho một số độc giả. Nhìn chung, "Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài" là một cuốn sách self-help đáng đọc, mang đến cho người đọc nhiều thông điệp và lời khuyên giá trị. *** VỀ TÁC GIẢ Robin Sharma là một trong những chuyên gia hàng đầu thế giới về huấn luyện nghệ thuật lãnh đạo và phát triển bản thân. Triết lý cốt lõi của ông là lãnh đạo không cần chức danh và thoải mái phát huy cao nhất năng lực của mình. Ông là tác giả của 8 cuốn sách bestseller trên thế giới trong đó có The Monk Who Sold His Ferrari (được dịch ra 55 thứ tiếng), The Leader Who Had No Title, và Who Will Cry When You Die?. Ông là nhà sáng lập của Sharma Leadership International Inc., một công ty đào tạo, với nhiều khách hàng nổi tiếng như FedEx, GE, IBM, Microsoft, Nike và Đại học Yale . Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài gồm có: Hãy là chính mình Rào cản vô hình Sức mạnh của sự đơn giản Hoặc giỏi hoặc ra rìa Nguyên tắc mở rộng thành công Giữ đôi giày bóng láng Lắng nghe kỹ Ước mơ như David Hãy làm ngay Hãy tử tế Không có lỗi Một ngày mới Lòng biết ơn Nhanh chóng nhận lãnh trách nhiệm Các ý tưởng đều vô giá trị Mở to mắt Biểu tượng huy hoàng Hãy là người vô lý Không phải mọi nhà lãnh đạo đều như nhau Học từ lỗi lầm Câu hỏi đúng Khiêm nhường Nhãn hiệu nổi tiếng Yêu quý xung đột Đồng hồ đo trách nhiệm Thèm khát sự phát triển Lời ngợi khen không là gì Chấp nhận là khôn ngoan Nhà tư tưởng thanh cao Dư luận chẳng là gì Bạn biết đùa không? Cách tăng quyền lực Thói quen Tìm giây phút tuyệt vời Nghịch lý của lời khen May mắn và quy luật Hội chứng lưng lừa Nỗ lực thêm một phần trăm Có đi có lại Nói điều bạn muốn Lạc quan mãnh liệt Lời nói yếm thế Thoát khỏi vỏ sò Đừng cố quá sức Kiểm tra trước gương Tìm những người bạn hay đòi hỏi Đổi mới nơi bạn làm việc Tự hào làm cha mẹ Cỗ máy che giấu Đừng chờ cơ hội đến Mời các bạn mượn đọc sách Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài của tác giả Robin Sharma & Phạm Anh Tuấn (dịch).
Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc của tác giả Park Yong Seok. NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG VĨ ĐẠI Ai thu được tri thức từ những cái nhìn thấy, trí tuệ từ những cái không nhìn thấy thì người đó đủ điều kiện để trở thành triệu phú. Là “cao thủ” đấu giá bất động sản, Kim Hyoung Ta (40 tuổi) - triệu phú từ hai bàn tay trắng - có ngôi biệt thự trị giá hơn 4 tỷ won ở Sam Sung, quận Kang Nam. Học vấn của anh chỉ ở mức trung học phổ thông nhưng anh lại có kiến thức rất sâu về luật dân sự, về bất động sản, tất cả là nhờ học. “Học là người dẫn đường vĩ đại của tôi”, Kim nói. Học bằng 10-20 lần người khác. Kim kể: “Trước đây tôi làm nghề tiện, rồi lái xe cho một nhà máy ở Buchon, đồng thời học lỏm cách đầu tư bất động sản từ người khác. Ban ngày tôi làm việc, còn ban đêm tôi đánh vật với từng trang sách luật bất động sản và luật dân sự”. Sau đó, Kim bắt đầu đầu tư vào bất động sản từ mấy công đất ở quê mang tên người anh. Năm 2001, qua đấu giá phát mãi tài sản của tòa án, Kim mua được mảnh đất mặt tiền thuộc phường Noeun, thành phố Kwang Myung, tỉnh Kyong Ky, với giá 180 triệu won, trong khi giá thị trường là 680 triệu won. Mảnh đất có giá lắm. Nhưng do mảnh đất đang trong tranh chấp tố tụng nên không mấy người dự đấu giá, ai cũng phải cẩn thận. Mấy lần bán không được, giá đấu giá tụt xuống còn 173 triệu won. Dựa trên kiến thức về luật đã học, Kim phân tích kỹ hồ sơ này và tìm đến luật sư. Kim theo đấu thầu đến bảy lần, lần cuối trúng đấu thầu với giá 180 triệu won. Sau khi nộp tiền thầu, tiền thuế xong Kim lời 2 tỷ 800 triệu won, một khoản tiền lớn bằng 14 lần giá trúng đấu giá. Không phải ngẫu nhiên mà Kim thu lợi lớn như thế. Cũng không phải gặp vận may tiền đến. Chính tri thức và linh cảm về bất động sản, về luật pháp từng dày công học tập lâu nay đã mở rộng tầm nhìn cho Kim. Trong thư viện tư của Kim, sách, tài liệu về bất động sản, về luật dân sự chất kín tường lên tận trần nhà. Lee Keun Sung (36 tuổi) khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, nay có tài sản khoảng 2 tỷ won nhờ đầu tư chứng khoán vào Trung Quốc mấy năm gần đây. Lee luôn tìm đọc ngấu nghiến báo cáo của các công ty chứng khoán nước ngoài, đồng thời nghiên cứu ngành nghề nào ở Trung Quốc có lợi tức cao và dòng chảy của mạch tiền ra sao. Còn Park Sang Hyun (30 tuổi), vốn xuất thân từ nhân viên công ty kiểm toán, nay có cửa hàng quần áo với doanh số bán ra mỗi năm trên 5 tỷ won. “Tôi luôn thu thập tất cả tài liệu về các loại vải và thời trang. Chuyên môn của tôi không phải là thời trang nên tôi phải học bằng 10-20 lần người khác”, Park nói. Triệu phú Seo Kyong Sik (39 tuổi) nhấn mạnh: “Dù là đầu tư hay kinh doanh thì nhất thiết phải tìm phương pháp để đạt được kết quả tốt nhất. Phải tìm cho được bậc thầy trong lĩnh vực mà mình đang quan tâm. Phương châm là phải học hỏi từ các bậc thầy này”. Kim Chol Kyu (36 tuổi), đang điều hành một sân golf lớn, nói rằng: “Người đánh golf xa 150 mét nếu có thầy có thể đánh xa tới 180 mét. Nhưng nếu muốn đánh xa hơn 200 mét thì phải học lại từ đầu cách cầm cần golf”. Nhưng trước khi đứng trong hàng ngũ triệu phú, những người bình thường này không có nhiều bạn là triệu phú. Vậy họ học bằng cách nào? Kim Chol Kyu nói: “Chính là sách. Nhưng nội dung và hình thức sách không phải là điều quan trọng nhất. Mà quan trọng là những bí quyết, suy nghĩ của tác giả ẩn trong từng con chữ. Nếu tìm được tri thức trong những điều đã biết, trí tuệ trong những điều không nhìn thấy thì người đó có đủ tư cách thành triệu phú”. John Templeton nói như sau: “Người chuẩn bị cho thành công phải luôn gắn chặt với thư viện. Với những người thành công nhờ học hỏi kinh nghiệm từ người khác, khi bắt đầu có sự nghiệp thì sách đối với họ càng trở nên quan trọng.” Sang Hyun Chol, 38 tuổi, hiện là chuyên gia ngân hàng, giải thích như sau: “Nếu đọc sách về đầu tư cổ phiếu thì trong một tháng bạn phải đọc 3 - 4 cuốn. Nếu đọc rải ra một năm từng ấy sách thì luồng kiến thức của bạn sẽ bị gián đoạn. Bạn khó tập hợp thông tin, không theo kịp xu thế đầu tư và dễ lạc hướng. Khi đọc, hãy luôn hỏi “tại sao” vì đó là một câu hỏi rất hữu ích.” Sự khác nhau giữa triệu phú thế hệ trước đây và triệu phú trẻ ngày nay là khả năng đáp ứng nhanh với thời cuộc. Các cuốn sách mà các triệu phú trẻ hay đọc là “Từ điển bách khoa”, “Sử ký Tư Mã Thiên”, “Lịch sử diệt vong của đế quốc La Mã”, “Trường ca Ilias và Odyssée”… Vì sao họ lại thích sách lịch sử? Triệu phú Lee Sung Je (38 tuổi) - nhà đầu tư cổ phiếu thành công - giải thích: “Người chiến thắng của lịch sử phải là người dám đặt chân lên những con đường dài và có nhiều chông gai phía trước. Đầu tư cũng giống như cuộc trường chinh vậy. Có lẽ vì thế nên các triệu phú trẻ thường có ấn tượng mạnh bởi những cuốn sách như thế”. Theo kết quả điều tra về “sự phát triển bản thân mình” được triển khai tại Hàn Quốc, điều mà các triệu phú trẻ quan tâm đầu tư theo thứ tự là: học tập tri thức để kiếm tiền (57%), giữ gìn sức khỏe (26%), nâng cao nhận thức nhân văn (10%) và tham gia hoạt động xã hội (7%). Trong đó, để có tri thức thì việc tạo ra “nhân mạch” là quan trọng nhất (65%). Hơn 28% số triệu phú trẻ luôn đều đặn cập nhật thông tin ở thư viện. Hãy lắng nghe lời Kang Min Chol (43 tuổi, làm nghề cho thuê nhà, có tài sản 5 tỷ won nhờ đầu tư bất động sản): “Một tháng, ít ra là một lần tôi đi thư viện. Một ngày ở trong thư viện yên tĩnh tôi thu hoạch tri thức và thông tin hơn 10 lần ngồi ở văn phòng”. *** Tóm tắt Cuốn sách "Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc" của tác giả Park Yong Seok giới thiệu những bí quyết thành công được đúc kết từ 681 doanh nhân nổi tiếng của Hàn Quốc. Cuốn sách chia thành 10 chương, mỗi chương đề cập đến một bí quyết quan trọng giúp các triệu phú trẻ đạt được thành công. Chương 1: "Người dẫn đường vĩ đại" nhấn mạnh tầm quan trọng của tri thức và sự học hỏi trong thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người ham học hỏi, luôn tìm tòi, khám phá những điều mới mẻ. Họ không ngại học hỏi từ sách vở, từ những người đi trước, từ chính những thất bại của mình. Chương 2: "Chiến lược rõ ràng" đề cập đến tầm quan trọng của việc có một chiến lược rõ ràng cho bản thân. Các triệu phú trẻ thành công đều có một mục tiêu rõ ràng và một kế hoạch cụ thể để đạt được mục tiêu đó. Họ luôn biết mình muốn gì và cần làm gì để đạt được điều đó. Chương 3: "Kiên trì không ngừng" chỉ ra rằng thành công không đến một sớm một chiều mà cần có sự kiên trì, nỗ lực không ngừng. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người kiên trì, luôn nỗ lực hết mình để đạt được mục tiêu của mình, ngay cả khi gặp khó khăn, thất bại. Chương 4: "Chịu được áp lực" cho thấy rằng áp lực là một phần tất yếu của thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người có khả năng chịu được áp lực, biết cách biến áp lực thành động lực để vươn lên. Chương 5: "Tư duy tích cực" nhấn mạnh tầm quan trọng của tư duy tích cực trong thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người có tư duy tích cực, luôn nhìn nhận mọi thứ theo hướng tích cực. Họ luôn tin tưởng vào bản thân và khả năng của mình. Chương 6: "Luôn sẵn sàng thay đổi" cho thấy rằng thành công đòi hỏi sự thay đổi. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người luôn sẵn sàng thay đổi, không ngại đối mặt với những điều mới mẻ. Họ luôn biết cách thích nghi với sự thay đổi của thị trường và xã hội. Chương 7: "Luôn học hỏi từ thất bại" chỉ ra rằng thất bại là một bài học quý giá. Các triệu phú trẻ thành công đều biết cách học hỏi từ thất bại của mình. Họ không bao giờ bỏ cuộc sau thất bại mà lấy đó làm động lực để vươn lên. Chương 8: "Luôn giúp đỡ người khác" nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giúp đỡ người khác trong thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người biết cho đi. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc sống. Chương 9: "Sống có trách nhiệm" cho thấy rằng thành công đòi hỏi sự trách nhiệm. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người có trách nhiệm với bản thân, với gia đình, với xã hội. Họ luôn biết cách hoàn thành trách nhiệm của mình. Chương 10: "Sống trọn vẹn từng khoảnh khắc" chỉ ra rằng thành công không chỉ là tiền bạc, danh vọng mà còn là sống trọn vẹn từng khoảnh khắc. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người biết tận hưởng cuộc sống, biết trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Review Cuốn sách "Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc" là một cuốn sách hữu ích cho những ai muốn thành công trong cuộc sống. Cuốn sách cung cấp những bí quyết thành công được đúc kết từ những doanh nhân trẻ thành công của Hàn Quốc. Những bí quyết này có thể áp dụng cho tất cả mọi người, bất kể bạn ở độ tuổi nào, ở lĩnh vực nào. Cuốn sách được viết với giọng văn mạch lạc, dễ hiểu. Các bí quyết thành công được trình bày một cách ngắn gọn, súc tích, dễ nhớ. Cuốn sách còn có nhiều ví dụ thực tế từ các triệu phú trẻ Hàn Quốc giúp bạn dễ dàng hình dung và áp dụng những bí quyết này vào cuộc sống của mình. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có một số hạn chế. Một số bí quyết trong cuốn sách có thể hơi chung chung, khó áp dụng cụ thể vào thực tế. Ngoài ra, cuốn sách cũng chỉ đề cập đến những bí quyết thành công của các triệu phú trẻ Hàn Quốc, chưa đề cập đến những bí quyết thành công của các doanh nhân trẻ ở các quốc gia khác. Mời các bạn mượn đọc sách Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc của tác giả Park Yong Seok.
Bí Mật Của May Mắn
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Bí Mật Của May Mắn của tác giả Alex Rovira & Fernando Trías De Bes. Good Luck - Bí mật của may mắn - là cuốn sách nổi tiếng và độc đáo nhất được Nhà xuất bản Jossey-Bass xuất bản ngày 1/9/2004. Theo các công ty bản quyền châu Âu, Good Luck là cuốn sách đầu tiên trong lịch sử hiện đại bán được bản quyền dịch ra 15 ngôn ngữ trên thế giới trước khi được xuất bản ở bất kỳ quốc gia nào (chỉ được truyền miệng và qua Internet). Cuốn sách được xuất bản đầu tiên ở Tây Ban Nha vào tháng 2/2004. Chỉ trong vòng hai tuần, Good Luck đã vượt lên dẫn đầu danh sách những cuốn sách bán chạy nhất ở Tây Ban Nha, Nhật Bản, Brazil, Mỹ. Hàn Quốc, Đài Loan và đang lan tỏa nhanh chóng sang các quốc gia, châu lục khác những tháng đầu năm 2005.  Câu chuyện trong Bí Mật của May Mắn hấp dẫn như câu chuyện thần thoại với những chân lý thực tế và vĩnh hằng của cuộc sống, mang lại cho người đọc, niềm tin, hy vọng, những trải nghiệm quý báu, đồng thời lý giải tại sao một số người luôn gặp được may mắn trong khi những người khác lại không gặp. Cuốn sách đã mang đến cho độc giả một cái nhìn thú vị và sâu sắc về thay đổi những điều kiện cần thiết để tạo ra và duy trì sự may mắn trong cuộc đời chúng ta. Độc giả khắp mọi nơi đã chú tâm thưởng thức, chuyền tay cho bè bạn và mỗi người đều mua nhiều bản để tặng cho gia đình, người thân, đồng nghiệp như những món quà đặc biệt của sự may mắn.  Good Luck là một câu chuyện lạ thường hướng đến một bài học vô cùng giá trị về cuộc sống: Sự may mắn không xuất hiện ngẫu nhiên trong hành trình cuộc sống chúng ta; chính chúng ta phải tìm và tạo ra những điều kiện để may mắn tìm đên với mình. Dưới ngòi bút của Alex Rovira và Fernando Trías de Bes - hai nhà tư vấn tâm lý và tiếp thị hàng đầu thế giới đã có công trình nghiêm cứu về thái độ, hành vi con người cũng như ước mong, niềm tin của họ đối với sự may mắn, thành công trong cuộc sống. Câu chuyện giản dị này có thể được áp dụng rất rộng rãi cho tất cả mọi người và có khả năng khích lệ một cách độc đáo. Bí Mật của May Mắn kể về một câu chuyện đầy cảm động giữa hai ông già, Max và Jim, khi họ tình cờ gặp nhau ở công viên trong tâm sau 50 năm xa cách. Trong khi Max đạt được những thành công và hạnh phúc tràn đầy trong cuộc đời từ sự khởi đầu vô cùng khó khăn, từ hai bàn tay trắng, thì Jim lại không thể làm được điều đó, lúc khởi đầu ông đã được cuộc sống ưu đãi rất nhiều. Bí quyết thành công và may mắn của Max nằm ở câu chuyện kỳ diệu mà người ông đã kể lại cho Max từ nhiều năm trước. Câu chuyện đó thật kỳ bí và có sắc thái gợi nhớ đến những nhà giả kim, hiền triết xa xưa, chỉ ra bí mật, cách nắm bắt các cơ hội và gặt hái may mắn, thành công. Trong đoạn kết đầy bất ngờ, Good Luck tạo ra một chu trình khép kín, mang lại sự khích lệ, những hướng dẫn cách thực hiện và thật trọn vẹn với một câu chuyện đầy cuốn hút. Đây thực sự là một món quà đặc biệt, thú vị và đầy cảm hứng mà Alex Rovira và Fernando Trías de Bes đã mang đến cho chúng ta.  VỀ CÁC TÁC GIẢ.  Fernando Trias de Bes  Alex Rovira  Tác giả Alex Rovira và Fernando Trías de Bes là hai người bạn thân, với tính cách đặc biệt, tư duy sống sáng tạo, tích cực, luôn say mê thích thử thách với những ý tưởng mới. Họ cùng đồng sáng lập công ty Salvetti & Llombart, với 40 cộng sự hàng đầu ờ Barcelona, Tây Ban Nha - chuyên nghiên cứu thị trường, tư vấn cho các tập đoàn đa quốc gia khổng lồ. Alex Rovira là tác giả cuốn The Inner Compass và Fernando Trías de Bes là đồng tác gia23 cuốn Lateral Marketing với chuyên gia tiếp thị hàng đầu thế giới - Tiến sĩ Philip Kotler.  Dù chỉ ít người nhưng công ty đã rất nổi tiếng với hàng trăm dự án nghiên cứu thị trường cho các tập đoàn lớn như The Orange Group, Jazztel, Vodafone, Nestlé, Dannon, Hewlett-Packard, Mercedes-Benz, Credit Suisse, Winterthur, Sony Corporation, Pepsi, Fritto-Lay, Moet Chandon, Bongrain, McKinsey&Co., AT Kearney...  Qua các thành công của mình, Alex Rovira và Fernando Trías de Bes đã cùng viết Good Luck để chia sẻ với mọi người. Cuốn sách đã tạo nên một làn sóng tư duy mới trong việc tìm kiếm may mắn, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Họ đã nhận hàng trăm ngàn thư của độc giả trên khắp thế giới gửi về hoan nghênh và cảm ơn ý tưởng độc đáo từ cuốn sách nhỏ này. Phải nói là Good Luck là cuốn sách độc đáo, sẽ còn được nhắc đến và lan truyền đi khắp thế giới. Cuốn sách không chỉ giúp ích cho cuộc sống con người mà rất nhiều công ty trên thế giới đã ứng dụng những ý tưởng của Good Luck để đạt được thành công trong cuộc sống.  Trong 365 ngày, Good Luck đã được xuất bản bằng 35 ngôn ngữ ở trên 68 quốc gia!  Những quốc gia đã mua bản quyền Good Luck gồm các nước nói tiếng Tây Ban Nha. Anh, Pháp, Đức, Bồ Đào Nha, và các nước Canada, Ý, Nhật Bản, Thụy Điển, Brazil, Hà Lan, Thái Lan, Na Uy, Đan Mạch, Phần Lan, Hungary, Nga, Latvia, Iceland, Ba Lan, Indonesia, Hàn Quốc, Hy Lạp, Estonia, Litva, Galician, Thổ Nhĩ Kỳ, Serbia, Slovakia, Trung Quốc, Đài Loan, Hồng Kông, Bulgaria, Slovenia, Việt Nam (3/2005)  Những quốc gia đang thương lượng chuyển giao bản quyền gồm Croatia, Romania, Israel, xứ Basque, cộng đồng các nước nói tiếng Ả Rập và một số nước khác.  Lượng phát hành Good Luck ở một số nước  Nhật bản: hơn 1.250.000 bản bán hết trong 5 tháng.  Tây Ban Nha: hơn 300.000 bản trong 5 tháng.  Đài Loan: hơn 90.000 bản (chưa đầy 3 tháng)  Hàn Quốc: hơn 23.000 bản (trong 2 tháng)  Ba Lan: hơn 9.000 bản (đợt in đầu tiên)  Đức: hơn 27.000 bản đã hết.  Brazil: hơn 30.000 bản (đợt in đầu tiên)  Trung Quốc: hơn 150.000 bản (đợt in đầu tiên)  Việt Nam: 5.000 bản (đợt in đầu tiên - First News)  20.000 bản (dự kiến trong năm 2005)  First News trân trọng giới thiệu đến bạn đọc Việt Nam cuốn sách kỳ diệu này. Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này. Ngay sau khi thương lượng được bản quyền, mọi người trong First News đã chuyền tay nhau bản dịch. Thực sự cuốn sách đã truyền cho chúng tôi một niềm cảm hứng rất đặc biệt - mọi người đã thao thức biên tập và thiết kế sao cho thật đẹp và mong sao cuốn sách tuyệt vời này sớm đến tay các bạn. Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình.  - First News 2005  *** Tóm tắt Cuốn sách Bí Mật Của May Mắn của tác giả Alex Rovira & Fernando Trías De Bes kể về một câu chuyện đầy cảm động giữa hai ông già, Max và Jim, khi họ tình cờ gặp nhau ở công viên trong tâm sau 50 năm xa cách. Trong khi Max đạt được những thành công và hạnh phúc tràn đầy trong cuộc đời từ sự khởi đầu vô cùng khó khăn, từ hai bàn tay trắng, thì Jim lại không thể làm được điều đó, lúc khởi đầu ông đã được cuộc sống ưu đãi rất nhiều. Bí quyết thành công và may mắn của Max nằm ở câu chuyện kỳ diệu mà người ông đã kể lại cho Max từ nhiều năm trước. Câu chuyện đó thật kỳ bí và có sắc thái gợi nhớ đến những nhà giả kim, hiền triết xa xưa, chỉ ra bí mật, cách nắm bắt các cơ hội và gặt hái may mắn, thành công. Review Cuốn sách Bí Mật Của May Mắn là một câu chuyện lạ thường hướng đến một bài học vô cùng giá trị về cuộc sống: Sự may mắn không xuất hiện ngẫu nhiên trong hành trình cuộc sống chúng ta; chính chúng ta phải tìm và tạo ra những điều kiện để may mắn tìm đên với mình. Câu chuyện trong cuốn sách được kể một cách hấp dẫn, lôi cuốn, với những tình tiết bất ngờ, thú vị. Tác giả đã sử dụng một lối viết nhẹ nhàng, gần gũi, dễ hiểu, giúp người đọc dễ dàng theo dõi và cảm nhận được những thông điệp mà tác giả muốn truyền tải. Cuốn sách đã mang đến cho độc giả một cái nhìn thú vị và sâu sắc về thay đổi những điều kiện cần thiết để tạo ra và duy trì sự may mắn trong cuộc đời chúng ta. Theo tác giả, may mắn không phải là một món quà mà chúng ta được ban tặng, mà là một kết quả của những nỗ lực, cố gắng và sự chuẩn bị của bản thân. Để có được may mắn, chúng ta cần phải: Có một mục tiêu rõ ràng và kiên định với mục tiêu đó. Luôn suy nghĩ tích cực và lạc quan. Luôn sẵn sàng nắm bắt cơ hội. Không ngừng học hỏi và phát triển bản thân. Cuốn sách Bí Mật Của May Mắn là một cuốn sách hữu ích cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người đang tìm kiếm sự thành công và hạnh phúc trong cuộc sống. Cuốn sách sẽ giúp bạn thay đổi tư duy, hướng đến những điều tích cực, và tạo ra những điều kiện cần thiết để may mắn tìm đến với bạn. Một số điểm nổi bật của cuốn sách Câu chuyện được kể một cách hấp dẫn, lôi cuốn, với những tình tiết bất ngờ, thú vị. Tác giả sử dụng một lối viết nhẹ nhàng, gần gũi, dễ hiểu, giúp người đọc dễ dàng theo dõi và cảm nhận được những thông điệp mà tác giả muốn truyền tải. Cuốn sách mang đến cho độc giả một cái nhìn thú vị và sâu sắc về thay đổi những điều kiện cần thiết để tạo ra và duy trì sự may mắn trong cuộc đời chúng ta. Kết luận Cuốn sách Bí Mật Của May Mắn là một cuốn sách đáng đọc dành cho tất cả mọi người. Cuốn sách sẽ giúp bạn thay đổi tư duy, hướng đến những điều tích cực, và tạo ra những điều kiện cần thiết để may mắn tìm đến với bạn. Mời các bạn mượn đọc sách Bí Mật Của May Mắn của tác giả Alex Rovira & Fernando Trías De Bes.
Ngày Xưa Có Một Con Bò
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Ngày Xưa Có Một Con Bò của tác giả Camilo Cruz, PhD. “Ngày xưa có một con bò... là một cuốn sách hay... dành cho người khác.”   Tôi đã từng nghĩ vậy cho đến khi đụng phải những con bò của chính mình. Tôi là một người có năng lực, thành công đúng mực, và quy cũ một cách khắc khe. Tôi không cần những lời biện bạch để né việc. Cho đến nay, tôi cứ yên chí thuyết phục chính mình và cả những người khác tin rằng những lý do tôi không làm việc này hay việc kia đều có tính logic chặt chẽ. Khi đọc cuốn sách này, tôi nhận ra rằng những lý do đó, không hề có ngoại lệ nào, đều đang che đậy một con bò ở tầng sâu hơn. Đúng vậy, tôi có những con bò ở nhiều tầng. Đằng sau tất cả những con bò trông có vẻ thông thái kia là nỗi lo sợ. Một điều bây giờ tôi mới biết: tôi không muốn nỗi sợ thay tôi quyết định bất cứ chuyện gì. Giờ đây, khi nghe thấy một lời biện bạch, tôi sẽ suy nghĩ thấu đáo hơn để tìm nỗi sợ hãi và nếu đúng là có nỗi sợ đó, tôi biết mình nên đối mặt với nó - ngay lập tức!   - Margaret Dayton, Ohio *** Tóm tắt Cuốn sách Ngày Xưa Có Một Con Bò của tác giả Camilo Cruz, PhD, đề cập đến một vấn đề rất quan trọng trong cuộc sống của mỗi người, đó là những lời biện bạch. Những lời biện bạch có thể là bất cứ thứ gì, từ những lý do hợp lý đến những lời bào chữa sáo rỗng. Chúng có thể xuất phát từ nỗi sợ hãi, sự thiếu tự tin, hoặc đơn giản là sự lười biếng. Dù cho nguyên nhân là gì, những lời biện bạch đều có thể ngăn cản chúng ta đạt được những gì mình muốn trong cuộc sống. Cuốn sách được chia thành ba phần chính: Phần 1: Khám phá những con bò Trong phần này, tác giả giải thích ý nghĩa của những con bò và cách chúng có thể kiềm hãm chúng ta. Ông cũng cung cấp cho chúng ta một danh sách các loại con bò phổ biến nhất. Phần 2: Tiêu diệt những con bò Trong phần này, tác giả cung cấp cho chúng ta một kế hoạch từng bước để loại bỏ những con bò khỏi cuộc sống của mình. Ông cũng đưa ra một số lời khuyên hữu ích để giúp chúng ta vượt qua những nỗi sợ hãi và những giới hạn của bản thân. Phần 3: Sống một cuộc sống không có những con bò Trong phần này, tác giả chia sẻ những lợi ích của việc sống một cuộc sống không có những con bò. Ông cũng cung cấp cho chúng ta một số ví dụ về những người đã thành công trong việc loại bỏ những con bò ra khỏi cuộc sống của họ. Review Cuốn sách Ngày Xưa Có Một Con Bò là một cuốn sách rất hữu ích cho những ai muốn cải thiện cuộc sống của mình. Cuốn sách được viết một cách dễ hiểu và dễ tiếp thu, với nhiều câu chuyện và ví dụ thực tế. Cuốn sách đã cung cấp cho tôi một cái nhìn mới về những lời biện bạch. Tôi nhận ra rằng mình đã sử dụng những lời biện bạch để trì hoãn những việc quan trọng trong cuộc sống của mình. Tôi cũng nhận ra rằng những lời biện bạch có thể xuất phát từ những nỗi sợ hãi và những giới hạn của bản thân. Sau khi đọc cuốn sách, tôi đã quyết tâm loại bỏ những con bò ra khỏi cuộc sống của mình. Tôi đã bắt đầu bằng cách xác định những con bò của mình và tìm hiểu nguyên nhân khiến chúng xuất hiện. Sau đó, tôi đã bắt đầu thực hiện kế hoạch từng bước của tác giả để loại bỏ những con bò khỏi cuộc sống của mình. Tôi vẫn đang trong quá trình loại bỏ những con bò, nhưng tôi đã bắt đầu thấy được những kết quả tích cực. Tôi đã trở nên tự tin hơn và có động lực hơn để đạt được những mục tiêu của mình. Tôi cũng cảm thấy hạnh phúc và hài lòng hơn với cuộc sống của mình. Nếu bạn đang muốn cải thiện cuộc sống của mình, tôi khuyên bạn nên đọc cuốn sách Ngày Xưa Có Một Con Bò. Cuốn sách này có thể giúp bạn loại bỏ những con bò khỏi cuộc sống của mình và đạt được những gì bạn muốn. Một số điểm nổi bật của cuốn sách Cuốn sách cung cấp cho chúng ta một cái nhìn mới về những lời biện bạch. Cuốn sách cung cấp cho chúng ta một kế hoạch từng bước để loại bỏ những con bò khỏi cuộc sống của mình. Cuốn sách được viết một cách dễ hiểu và dễ tiếp thu, với nhiều câu chuyện và ví dụ thực tế. Kết luận Cuốn sách Ngày Xưa Có Một Con Bò là một cuốn sách rất hữu ích cho những ai muốn cải thiện cuộc sống của mình. Cuốn sách có thể giúp bạn loại bỏ những con bò khỏi cuộc sống của mình và đạt được những gì bạn muốn.   *** Những lời biện bạch có đang kiềm hãm bạn không?   Cuốn sách màu nhiệm nhỏ bé này sẽ soi sáng con đường để giúp bạn:   •         Nhận ra những lời biện bach của chính mình – thậm chí những lời biện bạch được ngụy trang khéo nhất. •         Loại bỏ những tư tường sai lầm, những niềm tin hạn hẹp, và những điều tầm thường trong tư duy. •         Hãy bỏ qua những cáo buộc, những nỗi sợ, và những điều làm bạn thất vọng trong quá khứ để đạt được sự trọn vẹn, tính xác thực, và tiềm năng thật sự của bạn. *** Tôi đã viết về sự thành công trong hơn ba thập niên qua. Thành công là gì? Điều gì làm nên thành công? Vì sao một số người gặt hái thành công mà hầu như không tốn một chút sức lực nào, trong khi những người khác quần quật cả đời vẫn không đạt được?   Kinh nghiệm của tôi với hàng ngàn người thành công trên khắp thế giới cho thấy những người thành công này đều có ít nhất một điểm chung: Họ không bao giờ tìm lý lẽ để phân bua vì sao sự việc lại hóa ra như thế, hoặc phàn nàn đáng lẽ sự việc phải thế này thế khác. Những người thành công chỉ đơn giản nhận lấy trách nhiệm và thực hiện công việc. Dĩ nhiên, không phải lúc nào họ cũng thành công ngay từ lần đầu, nhưng những người thắng cuộc không bao giờ bỏ cuộc. Nếu vấp ngã, họ lập tức đứng lên.   Tôi nhận thấy rằng mặc dù hầu như ai trong chúng ta cũng đều khao khát làm những chuyện to tát, chúng ta lại thường bằng lòng với vị trí hạng hai. Chúng ta muốn sống một cuộc đời trọn vẹn nhất. nhưng rốt cuộc nhiều người trong chúng ta lại chỉ tồn tại lây lất. Hầu như mọi người đều tìm cho mình một nơi yên lành thoải mái, an phận với một nơi như thế, và chẳng bao lâu sau họ nhận ra rằng tất cả những điều tuyệt vời mà cuộc sống mang lại đều đã xoay lung ngoảnh mặt với họ. Một trong những bài học mà tôi đã nhận được là: bước đầu tiên nhằm đạt được những kết quả ngoạn mục trong cuộc sống chính là gạt bỏ những lý lẽ biện bạch vốn kiềm hãm không cho chúng ta làm chủ được khả năng thực sự của mình.   Nhiều cuốn sách hay nhất nói về sự phát triển cá nhân và chuyên môn thường sử dụng các phép ẩn dụ hoặc những mẩu chuyện ngắn để minh họa cho tầm quan trọng của những thái độ và ý tưởng nào đó thiết yếu cho sự thành công. Ngày xưa có một con bò... diễn tả rõ ràng và cụ thể những gì có thể xảy ra nếu cuộc sống của chúng ta bị những lý lẽ biện bạch kiềm chế. Đây chắc chắn là một trong những phép ẩn dụ tốt nhất mà tôi được đọc về cách để hoàn toàn xóa bỏ những thứ tầm thường trong cuộc sống của chúng ta.   Con bò tượng trưng cho mọi lý lẽ biện bạch, mọi thói quen, hay sự bào chữa vốn khiến cho chúng ta không thể sống một cuộc đời trọn vẹn. Câu chuyện được viết ra một cách tuyệt vời này chắc chắn sẽ làm bạn xiêu lòng, và đòi hỏi bạn phải loại bỏ tất cả những sự biện bạch, hay nói như Camilo, “Tiêu diệt những con bò của bạn đi.”   Sự thật là chúng ta đều mang theo bên mình số Bò nhiều hơn số mà chúng ta có thể sẵn sàng thú nhận. Hau hết chúng ta đều sử dụng những lời biện bạch với hy vọng thuyết phục người khác và thuyết phục chính mình tin rằng sự việc thật ra không tệ như mình thấy. Chúng ta có cả một loạt những lời biện bạch và lý giải vì sao những chuyện cần làm thì chúng ta lại không làm.   Cuốn sách này cho ta một cái nhìn rõ ràng về những gì có thể thực hiện được khi quyết định vất bỏ những lý do và những tín đỉều khiến cuộc sống trở nên gò bó hơn. Nó cung cấp cho ta một kế hoạch từng bước để sống một cuộc đời với mọi giấc mơ đều có thể dễ dàng được thực hiện.   Camilo được giao sứ mệnh tạo ra sự khác biệt lớn lao trong cuộc đời thông qua những tác phẩm của mình. Ông chia sẻ trí tuệ, tài hoa, và những hiểu biết sâu sắc hữu ích ngay cho người đọc, và trao cho họ khả năng để thực hiện ngay trong ngày hôm nay những phương cách cụ thể làm thay đổi cuộc sống của họ mãi mãỉ.   Tôi mong rằng bạn sẽ làm theo yêu cầu của ông và chấm dứt ngay sự dễ dãi trong việc chấp nhận bất cứ cuộc sống nào không thực sự xứng đáng với mình. Tôi đoán rằng bạn rồi cũng sẽ mê cuốn sách này như tôi, và tin bạn sẽ tạo cho mình cơ hội để sống một cuộc đời không có những thứ tầm thường vặt vãnh, hướng đến cái vĩ đại dành cho những ai dám mơ những giấc mơ lớn.   MARK VICTOR HANSEN   ***  Camilo Cruz, PhD, là một nhà đào tạo doanh nghiệp, nhà chiến lược cuộc đời, và là một diễn giả nổi tiếng. Trong số những công ty khách hàng nổi tiếng của ông có cả Goodyear, AT&T, 3M, Warner Lambert, Bell Labs, Coca-Cola, và Motorola. Với những buổi hội thảo đặc sắc của mình, tiến sĩ Cruz vẫn luôn thu hút được đông đảo khán giả, và người ta bàn luận về chúng trên khắp thế giới. Ông là tác giả của nhiều cuốn sách, trong đó có Once Upon a Cow (Ngày Xưa Có Một Con Bò…), đã được dịch ra 10 thứ tiếng. Ông làm việc tại Boca Raton, Florida. Bạn có thể xem thêm thông tin về ông tại website www.camilocruz.com Mời các bạn mượn đọc sách Ngày Xưa Có Một Con Bò của tác giả Camilo Cruz, PhD.