Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chu Dịch Huyền Giải - [Thu Giang] Nguyễn Duy Cần

Chu Dịch Huyền Giải của tác giả Nguyễn Duy Cần trình bày ứng dụng kinh Dịch vào việc nhận định những hiện tượng xã hội trong thời hiện đại. Việc ứng dụng thuyết Tứ Tượng trong kinh Dịch để phân tích những hiện tượng xã hội diễn ra hàng ngày. Nguyễn Duy Cần (1907-1998), hiệu Thu Giang, là một học giả, nhà biên khảo và trước tác kỳ cựu vào bậc nhất Việt Nam giữa thế kỷ 20. Ông nổi bật không chỉ về số lượng tác phẩm đồ sộ mà còn ở độ sâu của học thuật và sức ảnh hưởng về mặt tư tưởng đến các tầng lớp thanh niên trí thức của ông.

Ông sinh ngày 15 tháng 7 năm 1907 tại làng Điều Hoà, tổng Thuận Trị, quận Châu Thành, tỉnh Mỹ Tho (nay thuộc thành phố Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang)

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

BÁT TỰ HÀ LẠC (LƯỢC KHẢO) - HỌC NĂNG
Bát tự Hà Lạc (có sách ghi là Tám chữ Hà Lạc) là một hình thức bói toán được xây dựng trên cơ sở triết lý của Kinh Dịch với các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành,... bằng cách lập quẻ Tiên thiên với hào nguyên đường và quẻ Hậu thiên; căn cứ vào giờ, ngày, tháng, năm sinh theo âm lịch và giới tính. Bát tự Hà Lạc (có sách ghi là Tám chữ Hà Lạc) là một hình thức bói toán được xây dựng trên cơ sở triết lý của Kinh Dịch với các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành,... bằng cách lập quẻ Tiên thiên với hào nguyên đường và quẻ Hậu thiên; căn cứ vào giờ, ngày, tháng, năm sinh theo âm lịch và giới tính. LỜI NÓI ĐẦUMột ông bạn già bảo Soạn giả: “Suốt đời anh chỉ lấy số giúp cho người, Tài Tử thế. Nếu không thích hành nghề, thì sao chẳng viết sách đi? Môn Bát Tự Hà Lạc của anh có cỡ lắm rồi đấy!”.Chỗ thân nên mới trả lời văng mạng rằng: “Cớ gì! mắc cỡ thì có. Nào đã biết gì đâu mà viết với lách. Học số tuy gần 40 năm thật, nhưng lẽ quyển Kinh Dịch chưa sờn, chứ đừng có nói là đã hân hạnh dứt lấy một lần, thì phỏng viết sách ra có ích gì, hay chỉ làm thiệt lấy đôi ba ram giấy và ít ký mực của học sinh nghèo”.Ông bạn nghe xong mỉm cười rồi lại nghiêm nét mặt mà nói: “Chà! mặc cảm vừa vừa thôi chứ. Tuổi anh nay mai sắp sang tuần “Thất - Thập cổ lai hi rồi”, liệu ít nữa, xuống lòng đất mẹ có mang được tí sở học đi không? Mà nếu thiên hạ ai cũng nghĩ (Tếu) như anh cả, thì rồi môn BÁT - TỰ HÀ - LẠC đến mất giống ư?Tuy câu chuyện đối đáp tầm phào như trên, mà rồi cũng làm cho đầu óc phải suy nghĩ. Soạn giả tự nhủ: “Ừ, anh bạn nói cũng có lý. Như người học Phật có ứng khẩu được KỆ mới là hiểu KINH. Học sách Thánh Hiền mà không làm được bài vở gì thì sao gọi là triết học. Suốt đời chưa trình làng được một chữ nghĩa nào về LÝ - SỐ, thì rồi đây, khi sang thế giới bên kia lỡ gặp các Cụ: Chu Công, Khổng Tử, Trần Đoàn, Thiệu Khang Tiết v.v... liệu các Cụ có để yên cho hay không, hay Khai trừ thẳng cánh”. Nghĩ vậy mà thấy rờn rợn góc gáy, nên rấp tâm phải viết một cái gì về LÝ SỐ, mặc dù vẫn viết rằng: Viết ra thì cũng tội, mà không viết ra cũng tội.Nhưng viết gì đây?Tử Vi, KINH DỊCH, MAI HOA, KỲ MÔN,GIÁP ĐỘN v.v... đều đã đủ mặt ở thị trường sách vở từ trong Thư Cục, Ấn Quán cho ra đến vỉa hè. Nhìn kỹ thì thấy thiếu BÁT TỰ và HÀ LẠC LÝ SỐ là 2 môn thịnh hành nhất ở các phố Hoa Kiều.Gần đây, tình cờ gặp một thầy Tướng Số, người Hoa Kiều là chỗ quen nên ông ta hỏi: “Học giả Việt Nam các ông chỉ có lấy Tử Vi thôi, không ai biết lấy BÁT TỰ và HÀ LẠC à?”.Chẳng lẽ soạn giả lại vô lễ nổi xung lên, nhưng liền nhớ ngay câu chuyện đối thoại xưa giữa YẾT KIÊU đục thuyền và giặc Nguyên, nên cũng bắt chước lối hiên ngang mà trả lời rằng: “Học giả Việt chúng tôi, trừ hạng tôi ra, lấy đấu mà đong không hết, còn ai cũng uyên thâm đủ các môn NHÂM, CẦM, ĐỘN, TOÁN cả, con cháu Trạng Trình mà không tinh thông sao được. Ông đã đọc Sử nước tôi chưa? Sở dĩ chúng tôi chỉ lấy Tử Vi thôi, là vì khoa ấy dễ phổ biến hơn hết”.Ông thầy Tàu ngồi im. Lời của ông tuy không có gì là kỵ thị Văn Hóa, nhưng vô tình đã lùa ngọn roi châm chọc vào bên cạnh sườn Học Vấn gầy còm của Soạn giả, khiến hắn này phải có một quyết định như câu Dịch, hào 3 quẻ quải: “Quyết quyết độc hành”.Thôi, đúng cũng là số đến ngày phải cầm bút rồi, mặc dầu đây không phải là “Bút Mộng Hoa” của Thi Hào Lý Bạch chi cả mà chỉ là bút rỉ mực cợn, đi đôi với bộ mắt đã mờ, gân tay đã mỏi, nhưng cũng cứ cố gắng và mạo muội vạch ra cuốn BÁT TỰ - HÀ LẠC này.
KINH DỊCH NGUYÊN THỦY - LÊ CHÍ THIỆP
Đại-khái chúng tôi đề-cập  đ ến nguồn-gốc của kinh Dịch, hay nói đúng hơn, của bản kinh Dịch nguyên-thủy, gồm 64 quẻ mà thôi, chưa có lời văn của các thánh Văn-Vương, Châu-Ông và Khổng-Tử. Chúng tôi thử chứng-minh rằng   bản kinh Dịch đó phát-xuất từ xứ Việt-thường. Nhận-xét của chúng tôi có hợp-lý chăng? ấy là do sự phán-đoán của độc-giả, sau khi đã đọc kỹ quyển sách. Đại-khái chúng tôi đề-cập đến nguồn-gốc của kinh Dịch, hay nói đúng hơn, của bản kinh Dịch nguyên-thủy, gồm 64 quẻ mà thôi, chưa có lời văn của các thánh Văn-Vương, Châu-Ông và Khổng-Tử. Chúng tôi thử chứng-minh rằng Nhận-xét của chúng tôi có hợp-lý chăng? ấy là do sự phán-đoán của độc-giả, sau khi đã đọc kỹ quyển sách. Riêng chúng tôi thì đây là kết-thúc một vấn-đề mà chúng tôi đã để tâm tra-cứu từ lâu, có trên ba mươi năm. Sau khi đắn-đo, phối-kiểm những sử-liệu một cách khách-quan, chúng tôi nhận thấy không còn giải-đáp nào khác cho bài toán lịch-sử "nguồn-gốc kinh Dịch". Riêng chúng tôi thì đây là kết-thúc một vấn-đề mà chúng tôi đã để tâm tra-cứu từ lâu, có trên ba mươi năm. Sau khi đắn-đo, phối-kiểm những sử-liệu một cách khách-quan, chúng tôi nhận thấy không còn giải-đáp nào khác cho bài toán lịch-sử "nguồn-gốc kinh Dịch". Riêng chúng tôi thì đây là kết-thúc một vấn-đề mà chúng tôi đã để tâm tra-cứu từ lâu, có trên ba mươi năm. Sau khi đắn-đo, phối-kiểm những sử-liệu một cách khách-quan, chúng tôi nhận thấy không còn giải-đáp nào khác cho bài toán lịch-sử "nguồn-gốc kinh Dịch".
Tử Vi Tổng Hợp - Nguyễn Phát Lộc
Tử Vi tổng hợp theo đuổi hai mục đích:Thứ nhất là nâng cao trình độ hiểu biết về học thuật Tử Vi. Nhờ đó, kiến văn sẽ được mở rộng kinh nghiệm sẽ được đào sâu, cái biết sẽ thêm chắc chắn, nhu cầu học hỏi sẽ được thỏa mãn. Có như thế, quyển này mới hi vọng trở thành một công trình văn hóa duy thức, thâm cứu vào một ngành nhân học thay vì chỉ là một sách bói đơn thuần. Mục đích thứ hai là quảng bá học thuật Tử Vi. Trong khuynh hướng đó, sách này chủ trương mang khoa và thuật xuống thấp, sao cho vừa tầm hiểu, tầm học của dân chúng, làm sao cho bộ môn này dễ hiểu, dễ xem, làm sao cho mọi người có thể hiểu, có thể xem và có học giả vun bồi, đóng góp và đào sâu. Có nhân vật, khoa Tử Vi mới thêm hoàn thiện, thuật Tử Vi mới thêm xác tín, ngành Tử Vi mới thêm thực dụng.
ĐỘN BỐC THẦN TOÁN
PHI LỘVề Dịch-học (Độn toán) của các nhà học thuật cổ phương Đông, có nhiều môn rất ly kỳ, tiên-tri được cả số mệnh, và hơn nữa, tiên-tri được cả Đại-cục. Cụ Trạng-Trình, Nguyễn-Bỉnh-Khiêm đã nghiên cứu bộ Thái-Ất-Thần-Kinh rồi để lại bao nhiêu lời tiên-tri, cùng sấm ký rất lạ lùng và linh-nghiệm.Với những việc "biết cách bức" ấy ngày nay có người cho là huyễn-hoặc vô lý, nhưng nếu ta chịu đi sâu vào các môn ấy, và chiêm-nghiệm nhiều, thì chắc cũng không còn hoài-nghi nữa.Khổng-Tử khi về già còn nói: "Giá cho ta thêm được mấy năm nữa, để ta học Dịch cho trọn vẹn, thì khả dĩ không có điều lầm lớn".Thời xưa, các triều vua, thường dùng Quan Thái-Bốc, tinh thông Độn-toán, để giúp nhà vua trong các việc về nội trị, ngoại giao v.v...Môn này thuộc về tâm-học, phải công phu suy nghĩ, mất nhiều thì giờ lắm, mới thấu triệt cho nổi, cho nên ít mấy ai học được đến chỗ tinh vi.Ngày ngay có một số người, mới học truyền-khẩu được ít câu, đã dùng môn này làm cần câu gạo, do đó làm ảnh hưởng nhiều đến môn Độn-toán của các bậc tiền nhân.Một phần nữa, Nho-học cũng mỗi ngày một cạn, cho nên có khi còn sách mà không thể hiểu được. Nay còn giữ được ít sách vở cổ-truyền, chúng tôi xin tạm dịch ra, để cùng các quý độc-giả, cùng nghiên cứu về Độn-toán. Và để biết qua được môn học ly kỳ của các nhà học-thuật cổ phương Đông.Soạn giả Cẩn Đề