Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vì Em Mà Đến

Đánh giá nội dung truyện: ★★★★★ Đánh giá nam nữ chính: ★★★★★ Đánh giá bản cv truyện: ★★★★★ Đề cử: ★★★★★ Kiếp trước, Chu Tư Đồng đã từng là cô công chúa nhỏ được yêu thương chở che bằng tất cả tình yêu của bố mẹ. Nhưng cô không ngờ rằng, đó chỉ là lớp kem màu sắc ngọt ngào họ phủ lên để che dấu cho những đen tối bi kịch sắp xảy đến. Bố cô ngoại tình, nuôi dưỡng tình nhân và con riêng bên ngoài từ lâu. Mẹ cô vì chuyện này mà trở nên điên cuồng, ác độc. Giữa họ luôn là cãi vã và tranh chấp xung đột. Vô tình, Tư Đồng bị kẹt trong chính những đau thương chua xót ấy. Mọi lỗi lầm của người lớn lại đổ dồn lên cô gái bé nhỏ. Tư Đồng khi ấy, như chú sâu sắp phá kén thành bướm lại bị người ta tước đi đôi cánh, vĩnh viễn không thể tung bay trên bầu trời bao la rộng lớn được nữa. Tư Đồng, bị giam cầm trong chính ngôi nhà và sự ích kỷ tàn nhẫn của những người đã từng yêu thương. Những tưởng, Tư Đồng sẽ phải trải qua cuộc sống đầy bi kịch như thế cho đến hết đời thì cô đột nhiên được xuyên vào một cuốn sách. Trong câu chuyện được viết nên này, thân phận và cuộc sống của cô cũng không khá khẩm gì hơn, chính là một vai nữ phụ chuyên làm nền, lại là tiểu tam xen vào tình cảm của nam nữ chính, không biết tự lượng sức mình, gây ra biết bao sóng gió và cuối cùng là có một kết thúc thảm hại.   Chu Tư Đồng không muốn đóng vai phụ hay tiểu tam cho bất cứ ai khác, không muốn bản thân trở thành quân cờ cho người ta thao túng, lợi dụng. Cuộc đời và vận mệnh của cô, cô muốn nắm giữ và đổi thay tất cả trước khi kết cục tồi tệ kia xảy đến. Nam chính, nữ chính, nam phụ, nữ phụ… cô đều muốn tránh họ đi thật xa. Vĩnh viễn, không cần dây dưa hay gặp gỡ càng tốt. Vì thế, khi bị người xấu đưa vào bẫy muốn hãm hại làm nhục, một cô gái bé nhỏ như Tư Đồng đã không hề do dự đập nát chai bia nhặt được bên vệ đường, dùng những mảnh vỡ sắc nhọn ấy muốn cứa đứt cuống họng kẻ muốn hại cô. Khi ấy, sự tàn nhẫn, lạnh tâm của cô đã khiến kẻ thù phải run sợ. Bởi vì, con người ta khi bị dồn đến đường cùng thì tất cả đều là những bước đi chí mạng không hề do dự. Chu Tư Đồng của bây giờ đã không còn là Chu Tư Đồng của ngày trước nữa. Những kẻ muốn phá hủy đi cuộc sống bình yên cô đang cố gắng tìm kiếm vun đắp thì cô sẽ không tha thứ và nhẫn nhịn. Tưởng chừng Tư Đồng đã biết trước những biến cố cùng kết cục cho câu chuyện để có thể tránh né mọi thứ. Nhưng cô không thể ngờ rằng chính hành động ngày hôm ấy của mình đã khiến cho nhân duyên của cô rẽ ngang và bước sang một trang mới. Có một người, đã vì cô mà đến, vì cô mà xuất hiện và vì cô mà đem tất cả mọi thứ anh ta có để xoay chuyển vận mệnh của họ. Anh là Thẩm Kỳ. Thẩm Kỳ là hậu duệ thừa kế duy nhất của tập đoàn Thẩm thị hùng mạnh. Từ nhỏ đến lớn anh đã trược rèn luyện trau dồi để trở thành một người nắm giữ trong tay quyền lực cùng tiền tài vô hạn. Ở thành phố này, mỗi lời anh nói, mỗi hành động anh làm đều có sức ảnh hưởng rất lớn. Thẩm Kỳ thuộc tuýp người bên ngoài ôn nhu lễ độ, bên trong thì thâm sâu khó lường. Anh luôn hờ hững và xa cách đối với thế giới bên ngoài nhưng đối với cô em gái Thẩm Tùng Viện lại đặc biệt yêu thương chở che. Lần gặp mặt đầu tiên của Thẩm Kỳ và Chu Tư Đồng chính là trong tình cảnh không mấy tốt đẹp khi em gái anh đang gây rắc rối cho cô. Anh vốn tưởng rằng một cô gái dám đấu với một đám lưu manh, lại còn khiến đám kia bị thương và bỏ chạy khiếp vía như vậy ắt hẳn là một người đầy góc cạnh, sắc sảo và trưởng thành. Nhưng thật không ngờ, lọt vào ánh mắt của anh là một Tư Đồng vóc dáng bé nhỏ, nhìn thế nào cũng chỉ thấy mềm mại và đáng yêu xen lẫn sự thông minh kiên cường cố dấu. Cứ thế, trong lần chạm mặt đầu tiên, cái tên Chu Tư Đồng như chiếc lông vũ nhẹ nhàng rơi vào lòng anh. Cứ ngỡ, giữa họ sẽ không còn bất kì mối liên hệ dây dưa nào nữa. Nhưng giống như duyên trời đã định, dù đã trốn chạy như thế nào thì chỉ cần một cái xoay đầu họ lại nhìn thấy nhau giữa biển người tấp nập. Thẩm Kỳ là một người đàn ông trưởng thành có đầy đủ mọi thứ từ quyền lực đến danh vọng tiền tài. Bên cạnh anh cũng không thiếu phụ nữ. Nhưng anh giống như vì sao trên bầu trời, nhìn thì lấp lánh lại không ai có thể với tới. Vì sao ấy rực rỡ và cô đơn tịch mịch trong đêm. Vậy mà, mỗi khi bên Chu Tư Đồng, Thẩm Kỳ luôn tìm thấy những phút giây yên bình thoải mái nhất. Cô cho anh hương vị của sự mộc mạc, chân thành và quyến luyến khó rời. Bữa cơm giản đơn cô nấu, căn nhà cũ chật hẹp cô ở hay mái tóc tự nhiên cô buông dài… Mọi thứ như bông tuyết ngoài trời, bay qua tim anh, tan thành nhớ nhung chờ đợi. Thẩm Kỳ biết, hóa ra anh đã rung động thật rồi. Vì đó chính là Chu Tư Đồng, là Tư Đồng mà thôi. Nhưng Thẩm Kỳ biết, đoạn đường đến bên Chu Tư Đồng không hề dễ dàng gì. Bởi vì, bây giờ cô vẫn còn quá nhỏ. Bởi vì, cô chỉ xem anh là anh trai của bạn thân mà thôi. Bởi vì, cô luôn khép chặt trái tim mình lại… Bởi vì, anh đã lún quá sâu để có thể quay trở về lúc trước. Nhưng, cho dù thế nào, anh cũng không muốn bỏ cuộc. Bởi Tư Đồng, Thẩm Kỳ anh là vì em mà đến. Tất cả những yêu thương quan tâm của Thẩm Kỳ dành cho mình, Chu Tư Đồng cô đều hiểu nhưng lại không dám đối mặt hay phá vỡ ranh giới mỏng manh đó. Vì cô lo sợ kết thúc cho mọi câu chuyện yêu đương trên thế gian này đều chỉ là bi kịch. Kiếp trước, chẳng phải bố mẹ cô đều như thế hay sao? Vì vậy, mặc cho Thẩm Kỳ truy đuổi trực tiếp gián tiếp ra sao, cô đều giả ngơ.. Thấy anh chạy đến trường học tìm mình, cô cố tình không thấy, hại anh sốt ruột sợ cô chạy mất mà nhảy ra khỏi xe chắn đường đem đi luôn. Cô đến công ty anh thực tập, anh chuyển thẳng đến bộ phận cô muốn, lại từng ngày dõi theo sợ cô bị ức hiếp. À, mà cũng có người ngu ngốc thử thách độ tức giận của anh thật. Khỏi nói Thẩm tổng xử lý nhanh gọn lẹ như thế nào. Đuổi việc với lý do củ chuối là “khi dễ đồng nghiệp”. Trợ lý nghe xong chỉ cảm thấy “...”. Còn có một bạn trai thích Tư Đồng, mới bắt chuyện chưa nói được mấy câu đã bị Thẩm Kỳ hổ báo xông ra chặn lại dấu người đi. Sau đó thì dùng ánh mắt lăng trì phân hủy tên kia. Tư Đồng ở sau lưng anh muốn nhoi ra xem liền bị anh duỗi tay đem kéo về liền. Vậy nên, có một người truy đuổi miệt mài, còn một người sợ hãi muốn chạy trốn. Thế nhưng, tình yêu đâu phải là thứ mà cô có thể điều khiển bằng lý trí. Bởi vì, trái tim cô vốn dĩ đã tự phá bỏ lớp gông xiềng đó mất rồi. Hóa ra, nó không còn thuộc về cô nữa. Thẩm Kỳ đã đến và lấy đi mất rồi. Là khi, anh dựa gần vào cô, mang hương vị tươi mát của cơn mưa hè. Là khi, anh nắm thật chặt tay cô trên đoạn đường nhỏ trong đêm tối. Là khi, dưới cơn mưa nhè nhẹ, anh nghiêng ô che mưa cho cô thì thầm “Đừng sợ anh, được không?”. Là khi, anh ở dưới lầu, đứng bên ngọn đèn đường vàng óng, ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn cô từng bước trở về nhà “Anh nhìn em lên lầu rồi rời đi, được không?”... Cứ thế, trái tim của Thẩm Kỳ và Tư Đồng đã chầm chậm hòa từng nhịp yêu thương với nhau, giống như là hoa lê bung nở trong ngày xuân nắng ấm, thơm nhẹ êm dịu và say đắm lòng người. Thì ra, yêu và được yêu là những tháng ngày hạnh phúc, ngọt ngào quyến quyến đến như vậy. Nhưng lúc này, vài biến cố nho nhỏ lại xảy đến. Nam phụ Sở Khiêm bùng lên muốn tranh giành cô gái nhỏ của Thẩm Kỳ. Vị hôn thê Trần Oánh Oánh gia đình ép buộc anh phải cưới để hoàn thành hôn nhân chính trị. Và cuối cùng là sự lựa chọn của anh khi phải từ bỏ vị trí thừa kế gia tộc hay là cô gái mà anh yêu? Thẩm Kỳ đã không hề do dự cho quyết định của mình. Từ bỏ tất cả mọi thứ anh đang có nhưng lại có tất cả những thứ còn hơn thế. Đó là tình yêu, hạnh phúc, ấm áp bên người anh xem hơn sinh mệnh bản thân... Chỉ cần cuộc đời này có em, là em, anh đã có tất cả rồi. Tư Đồng, anh chính là vì em mà đến. *** “Vì em mà đến” có lẽ là bộ truyện duy nhất chuyên sủng ngọt hoàn toàn 100% của tác giả Trường Câu Lạc Nguyệt. Khác với các bộ trước kia, nội dung bộ này không hề có chút xíu ngược nào luôn á. Đọc từ đầu đến cuối đều là sủng ngọt ấm áp phát hờn. Có thể với nhiều bạn thì motif truyện không mới lạ so với các truyện hiện nay nhưng điểm cộng là cách viết của tác giả khá thu hút, ngắn gọn, xây dựng nhân vật tốt, tình tiết hợp lý, thích hợp đọc thư giãn, thoải mái. Nam chính thuộc kiểu thâm tình, cuồng truy nhưng cách bộc lộ rất nhỏ rất nhẹ, cứ thấm dần rất thích. Đọc mà nhiều lúc muốn thay nữ chính rung rinh theo luôn í. Anh đối xử với tiểu tam, kẻ phá hoại thì dứt khoát, nhanh gọn cực ok nha. Không có dây dưa lằng bà nhằng gì hết trơn á. Còn nữ chính thì ít nói trầm tĩnh và khá nội tâm nhưng tốt bụng, kiên cường lắm. Khi chạm vào những điểm mấu chốt của cô thì cô mới ra tay tàn nhẫn không do dự. Trong tình yêu lúc đầu hơi nhút nhát nhưng sau này tin tưởng và nỗ lực rất nhiều. Truyện thiên về sủng ngọt nên chỉ thích hợp cho các bạn team đường thôi ạ, không dành cho team ngược thích đắng đâu nha. Đáng tiếc, đây là truyện khá mới nên chưa được edit. Mình thấy cv cũng dễ đọc nên bạn nào nhảy được thì nhảy luôn ạ, có 49 chương à, đọc nhanh lắm. Bạn nào muốn edit thì đào hố lúc này không muộn đâu, chắc sẽ đông khách thôi ạ. #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Ngày hai mươi sáu tháng giêng, trong một con hẻm nhỏ hướng Đông. Chỉ những ai quen thuộc với khu phố này mới biết được con đường tắt này. Bình thường nơi đây không ai thèm lui tới, bởi vì xuyên vào bên trong, chính là một nơi vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, lại đầy rẫy những tệ nạn nguy hiểm. Chu Tư Đồng trên vai còn đeo cặp sách, hoảng loạn bị mấy tên côn đồ vây quanh, đè vào trong góc tường. Tên đầu đàng trên vai có nhiều hình xăm bặm trợn, trên tay đang cầm một cây dao nhỏ, quơ qua quơ lại trước mặt Chu Tư Đồng, nhìn qua cô cười đầy dâm tặc: "Tiểu nha đầu lớn lên xinh đẹp, không bằng ở cùng với ca ca, một bước lên trời, sau này, em muốn sao thì là vậy." Nói xong, đi theo hắn là những tên lưu manh trên đầu nhuộm đủ màu sắc, tất cả đều cười ầm lên. "Không sai, đi theo đại ca ta, trở thành đại tẩu của chúng ta. Lấy một cái danh này, ai ở đây dám chọc ghẹo cô nữa." Bọn họ người tung kẻ hứng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai tay, mặt không biến sắc, len lén quan sát xung quanh, tìm xem có vật gì có thể dùng được hay không. Sau đó, cô phát hiện cách đó không xa có mấy chai bia để dưới đất, trừ những thứ đó ra thì không còn vật gì khác nữa. Trong nội tâm không khỏi thở phào, nhưng trên mặt vẫn giả vờ có chút sợ hãi. Nhút nhát e lệ mà cúi gầm đầu, không dám nói lời nào. Nhìn thấy Chu Tư Đồng không lên tiếng, tên được xưng là đại ca kia tiến về phía trước một chút, bàn tay sần sùi đầy sẹo, trên người lại có nhiều mùi khói dầu, có chút thô lỗ muốn sờ gò má cô. Sau đó, hắn bắt gặp hình ảnh cô gái bị hù dọa mà tránh đi, lảo đảo né về phía bên trái hai bước. Ba tên thuộc hạ đằng sau vội vàng lên tiếng: "A, đúng là quá ngây thơ." "Đúng là không biết tốt xấu." "Ai, đại ca, đợt lát nữa anh xử lý xong rồi, cũng không thể quên đi đám huynh đệ này nha. Anh được sướng ít ra cũng cho tụi em hưởng một chút chứ." Tên đại ca kia nghe xong tức giận, nắm lấy tóc của tên vừa mở miệng, gầm lên: "Đàn bà của ông mà mày cũng dám mơ tưởng? Ăn tim gấu mật hổ rồi phải không?" Tên kia bị đánh lảo đảo một cái, vội vàng cười đùa lấy lòng: "Đại ca, em không dám, em chỉ đùa thôi, đại ca." Tên đại ca hài lòng, xoay người lại nhìn Chu Tư Đồng, trong giọng nói mang theo vài phần không còn kiên nhẫn: "Có được hay không, nói một câu rõ ràng. Bất quá, đêm nay em làm tôi hài lòng, ngoan ngoãn lấy lòng tôi, trở thành người đàn bà của tôi, tôi cũng sẽ cho em thoải mái một chút. Nếu câu trả lời của em làm tôi không hài lòng, ở đây chỉ là vài tên đàn em, ở phía sau còn một đống người đang xếp hàng dài. Em hiểu mà." Mời các bạn đón đọc Vì Em Mà Đến của tác giả Trường Câu Lạc Nguyệt.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hữu Phỉ - Priest
Văn án:  Cuối cùng rồi sẽ có một ngày, ngươi vượt qua dòng sông Tẩy Mặc lặng yên êm ả, rời khỏi chốn đào nguyên cũ núi non trập trùng, đến dưới bầu trời đêm vô biên mờ mịt. Ngươi sẽ tận mắt thấy vô số ngọn núi cao không thể leo lần lượt sụp đổ, vô số biển khơi không thể băng qua khô cạn thành đồng ruộng, ngươi phải nhớ, vận mệnh của ngươi treo trên đầu mũi đao, mà mũi đao phải vĩnh viễn tiến về phía trước. Nguyện ngươi ở trước mũi đao sắt lạnh, có thể nhìn thấy ánh mặt trời.  Mấy dạo gần đây, ăn theo hiện tượng nóng lên của thời tiết là sự "nóng mắt" của đông đảo độc giả, để đảm bảo ngòi bút reviewer không bị luồng nhiệt từ hoả lực của chị em HNC thiêu quéo, tui xin trình bày một bản review cùi mà ngắn, nếu ai đó vẫn còn hào hứng với bài review deep mà dài, cứ like đủ 200 like tui cống nốt bài còn lại nha.  "Ngôn hồ" [modify từ "giang hồ"] dạo này leo lét như đèn khuya, qua cái thời ánh dương huy hoàng thì dường như sắp đi qua vùng nhật thực cmnr. Ngoảnh đi ngoảnh lại khắp ngôn hồ, những kẻ đứng chầu rìa như tui cũng phải cảm thán một câu rằng thì mà là: "Truyện chất như sao buổi sáng, truyện nhạt như lá mùa thu". Theo dòng thời sự trên các chiếu trà chiều rượu sớm, các bang chúng của bang Ngôn hồ thì thụt bảo nhau: “dạo này chả có gì để làm”. Chết chửa, một mớ bang chúng thất nghiệp là kéo theo cả sự mất cân bằng của kinh tế vĩ mô đấy. Nguy tai nguy tai. Thế mà trong dòng chảy suy tàn ấy, mấy năm trước đây bỗng dưng xuất hiện một đứa con lẻ bầy. Rồi, hãy nói cho tui nghe 3 điều bạn mong chờ từ môn phái tên "giang hồ cổ đại" đi, tui sẽ nói cho bạn biết bạn có nên dõi mắt trông theo đứa con lạc loài có tên Hữu Phỉ không nhá. Đầu tiên, bạn thuộc team nào? Bi kịch? Hài kịch? Chính kịch? Phe nào cũng nhai được món "Phỉ" này hết :). Kế tiếp bạn thuộc trường phái hành động nào? Phim Mỹ? Phim Hàn? Phim Ấn? Câu này đề nghị cân nhắc nha, nếu theo đuổi bạn nữ chính thì nó là style Phim Mỹ, nếu bạn theo đuổi nam chính nó chuyển sang style Phim Hàn, nếu mà đuổi theo bí mật thì nó là style Phim Ấn - đại loại liếc mắt một cái người ta đã ăn xong mấy bữa cơm rồi. Thứ ba là bạn có phải team bắt buộc phải có vitamin "tình" mới đọc truyện không đấy? Nếu đúng thì quay đít đi ngay và luôn nhá (à quên quên, đọc xong review, like còm cẩn thận rồi đi kẻo tui lại buồn). Quên nữa, chống chỉ định với các thể loại anti nữ cường :)  Quay lại nhận định "lẻ bầy", tui mạnh dạn gán cái mác lạc loài cho Hữu Phỉ là bởi hiếm khi có bố đẻ mẹ ruột nào tống đứa con gái cưng ra trước hòn tên mũi đạn làm anh hùng hết a, ít ra thì cũng phải là thằng con trai đầu đội vai gánh, vậy nó mới oanh liệt. Vậy nên Priest có hơi hướng mẹ ghẻ khi một tay đẩy nữ chính A Phỉ vang danh một cõi, lại không phải cái kiểu một đêm thành sao mà là rớt mồ hôi, tắm máu, tim giật đùng đùng, gọt da cạo xương các thể loại mới thành nữ anh hùng. Chẹp chẹp, hiếm lắm hiếm lắm. *** Chu Phỉ vừa về cái rột, ngay cả nước cũng chưa kịp uống đã bị đại đương gia gọi đi. Lý Cẩn Dung làm việc gọn gàng, không nhiều lời thừa thãi, chỉ hất cằm về phía bàn, nói với Chu Phỉ: – Phiền toái con chuốc lấy, tự đi mà giải quyết. Chu Phỉ: – … Nàng bước tới lật thử, thực muốn điên. Trên bàn nhỏ để một xấp dày toàn là chiến thư, chưa kể đủ loại kiểu chữ con nít xiêu vẹo và chữ viết sai của đại hiệp, thì mấy chiến thư này có chung một kiểu, giống như cả đám đều nhờ cùng một tiên sinh viết. Một Dương Cẩn yên tĩnh thì có hàng ngàn hàng vạn “Dương Cẩn” khác chờ ngoài cổng núi. Chu Phỉ không nhịn nổi nữa: – Mẹ, 48 trại có thể lập lại quy củ người không liên quan không được vào không? Lý Cẩn Dung đưa tay chỉ nàng: – Bớt nói nhảm. Chu Phỉ đành kẹp xấp chiến thư dưới nách, nổi giận đùng đùng đi xuống núi. Các “đại hiệp” tới khiêu chiến kỳ thực không nhiều, phần lớn là nghe ngóng được nàng không có nhà nên mới chạy tới đưa chiến thư, đưa xong là chạy về khoác lác với người khác “ta đây từng một mình khiêu chiến Nam đao, chậc, dọa cho nàng ta không dám ứng chiến luôn”. Nhưng mấy kẻ ngốc thật thà cũng không phải ít, chẳng hạn năm vị đợi dưới núi này. Sư huynh canh gác thấy nàng thì cười hì hì nói mát: – A Phỉ à, vừa về hả? Huynh cùng họ đợi muội hết hai cái nửa tháng rồi đấy! Chu Phỉ liếc xéo huynh ấy. Nàng vừa lộ diện, năm “đại hiệp” khiêu chiến ào ạt đứng dậy, đầu tiên là dùng ánh mắt khó tin đánh giá đại cô nương không lưng hùm cũng chẳng eo gấu trước mặt chốc lát, vài tiểu thanh niên đỏ mặt, những câu vốn học thuộc sẵn suýt chết non trong bụng, hồi lâu mới có một người lắp ba lắp bắp nói: – Các… các hạ… không, cô nương, cô chính là Nam đao tự tay giết bảy… bảy đại Bắc Đẩu sao? – Bảy Bắc Đẩu, có một người ta căn bản chưa từng gặp đã rơi đầu, hai người bị người của chúng chó cắn chó hại chết, còn hai người bị kẻ thù tìm tới cửa làm thịt, một người đi ám sát hoàng đế, bị mấy vị tiền bối liên thủ bắt lại, đã bị trảm, chỉ có một người đầu bị úng nước, võ công kém nhất, nghe đồn là nhờ quan hệ bám váy nên mới có chân trong Bắc Đẩu, là do ta giết – còn là ngay lúc ông ta khinh địch. ... Mời các bạn đón đọc Hữu Phỉ của tác giả Priest.
Nốt Ruồi Bên Má - Đồng Đồng Đồng Tử
“Nốt ruồi bên má” là một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp. Mình thích cách Hứa Trùy Nhi quan tâm và chăm sóc Ngụy Đức Vĩnh, cũng thích Hứa Trùy Nhi bất bình thay cho anh vì bị mọi người bỏ bê. Hứa Trùy Nhi vốn sống ở trên núi, ngô nghê lắm, chỉ biết cần phải yêu thương mọi người thôi chứ không có động cơ xấu xa gì hết.  Ngay chuyện giường chiếu cũng chẳng biết, bị mẹ chồng mắng là “coi cậu Cả như ngựa mà cưỡi” còn tưởng mẹ chồng nói cậu đè anh ra cưỡi nhong nhong nhong như mấy đứa bé ba tuổi thật nên ấm ức vô cùng; mà thực ra mẹ chồng đang nói tới tư thế “cưỡi” lúc giường chiếu đó chứ. =]] Ngụy Đức Vĩnh, đọc thì thấy anh đúng là rất đáng thương, còn bất lực nữa. Thật không tưởng tượng nổi trước khi Hứa Trùy Nhi tới anh đã phải sống như thế nào. T__T Cái gì cũng không làm được, phải trông vào kẻ khác; mà đám người hầu cũng cứ xì xào bàn tán. Có lẽ đó chính là lí do mà Ngụy Đức Vĩnh vào đêm tân hôn không hé nửa lời với Hứa Trùy Nhi dù lớp quần áo trên người khiến anh nóng muốn chết. T__T Chắc anh nghĩ nếu nhờ Hứa Trùy Nhi cởi bớt ra cho mình thì sẽ bị coi thường đó mà. T___T Đọc vừa thương anh vừa tức thay anh luôn ấy, bảo sao Hứa Trùy Nhi muốn chăm sóc anh đến thế.  Chuyện Hứa Trùy Nhi là con trai sau rồi Ngụy Đức Vĩnh cũng phát hiện ra, nhưng không có màn đuổi đánh máu chó gì đâu nghen, vì anh thương Hứa Trùy Nhi nhiều quá rồi mà. :v Nhìn chung “Nốt ruồi bên má” không có biến cố gì lớn, ngoại trừ biến cố nhà họ Ngụy bị cướp còn Hứa Trùy Nhi bị bọn thổ phỉ bắt đi thôi à. Nói chung là, đọc khá nhẹ nhàng đáng yêu, không thể nói là xuất sắc nhưng cũng rất ổn đấy ạ, thích hợp với những bạn muốn đọc truyện nam phẫn nữ mà không máu chó nè. ^^  *** Mợ Hai vô cùng vui vẻ, gần như là nhét đứa bé vào trong lòng Hứa Trùy Nhi: “Chị xem đã năm năm rồi, chị còn chưa có đứa con nào,” mợ Hai xoa mái tóc lưa thưa của con mình,” thúc giục đứa trẻ chưa đầy hai tuổi: “Nhuận Sinh, gọi mẹ đi!” Một đưa trẻ mềm mại, Hứa Trùy Nhi cũng không dám dùng sức ôm, áp bé con vào ngực, cậu ngửi được mùi sữa nồng đậm: “Tôi nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt,” cậu hơi xấu hổ, “Nếu như nó muốn mẹ, tôi sẽ đưa nó tới chỗ cô.” Mợ Hai cười lớn, cười đến nỗi chảy cả nước mắt: “Đừng tìm tôi là được rồi,” mợ Hai đi ra ngoài, vẫy khăn tay với Hứa Trùy Nhi, “Cho chị với anh Cả làm con thừa tự, từ giờ tôi là thím của nó rồi.” Bên ngoài, cậu Cả và cậu Hai đang nói chuyện với nhau, thấy mợ Hai đi ra, cậu Cả gật đầu với hai người rồi bước vào phòng. Nhìn thấy Hứa Trùy Nhi tay chân gượng gạo bế đứa nhỏ, đứa nhỏ đang khóc rất to, khuôn mặt non nớt, giọng nói non nớt đòi mẹ. “Làm sao bây giờ,” thấy đứa trẻ khóc nước mắt tràn bờ mi, “Hay là…hay là mang trả lại,” cậu cẩn thận đong đưa cánh tay, ngốc ngốc dỗ dành đứa trẻ, “Em thấy mẹ nó cũng rất buồn.” ... Mời các bạn đón đọc Nốt Ruồi Bên Má của tác giả Đồng Đồng Đồng Tử.
Eo Thon Nhỏ - Khương Chi Ngư
Chị đại đệ nhất toàn trường Đường Nhân, hung hăng, trốn học, thích đánh nhau, ngang tàng. Mọt sách Lục Trì vừa mới chuyển đến, ít nói, kín đáo, dễ đỏ mặt, nói chuyện hơi cà lăm. Mỗi ngày, những bạn học đi ngang qua lầu ba đều có thể nghe thấy, Đường Nhân thích trêu chọc Lục Trì cho đến khi đối phương “Mặt nóng tai đỏ”. Về sau bọn họ mới biết được - -  Con người được che giấu bên trong vỏ mọt sách, là người có ham muốn chiếm hữu mãnh liệt. Bởi vì vào một ngày lúc tan học, cả toàn trường đều chứng kiến, Đường Nhân ngồi trên bệ cửa sổ đang nói chuyện cùng với một bạn học sinh nam, Lục Trì lạnh mặt đi tới trước mặt Đường Nhân, hung hăng bưng mặt Đường Nhân rồi hôn cô một cái. “Cái eo thon nhỏ của cậu.” “Phải để cho tớ giam giữ cả đời.” *** Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, nữ truy, nữ chị đại - nam mọt sách, sạch, nhẹ nhàng, ngọt sủng, HE Độ dài: 75 chương + 5 phiên ngoại Tình trạng: Hoàn edit ... Lần đầu tiên Đường Nhân nhìn thấy Lục Trì là khi cô sang trường Nhất Trung để tham dự cuộc thi Olympic Toán học. Đường Nhân đã nhìn thấy anh, dù chỉ trong một khoảnh khắc nhưng bóng lưng cao gầy của Lục Trì đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng cô. Một năm sau đó, khi Lục Trì mới chuyển trường sang trường tư thục Gia Thủy, Đường Nhân lại nhìn thấy anh trong phòng giáo viên. Từ khi ấy, chị đại nổi danh Đường Nhân đã công khai chính thức theo đuổi con mọt sách Lục Trì. Cha của Đường Nhân là hiệu trưởng trường Gia Thủy, do được nuông chiều từ bé nên cô rất nghịch phá, lại hay đi đánh nhau, tính tình khá là bốc đồng. Thế nên Đường Nhân đã trở thành chị đại nổi danh không ai là không biết. Tuy thường bị đình chỉ học do đánh nhau, nhưng kết quả học tập của Đường Nhân luôn rất tốt, thường đứng đầu trường. Chuyện này càng làm nhiều người tò mò. Lục Trì là học sinh vừa chuyển trường đến Gia Thủy. Anh chính là mọt sách chính hiệu, ít nói và rụt rè. Tuy thế nhưng ngoại hình của Lục Trì khá nổi bật đẹp mắt. Vì vậy mà ở trường cũ anh khá nổi tiếng nhờ ngoại hình và thành tích học tập xuất sắc của mình. Nhưng anh chỉ có một khuyết điểm duy nhất đó là bị mắc tật nói lắp. Việc Đường Nhân theo đuổi Lục Trì gây xôn xao khắp cả trường. Bởi vì mọi học sinh đều ngày ngày phải chứng kiến cảnh tượng Đường Nhân mặt dày bám lấy Lục Trì mà trêu chọc, thậm chí còn vô sỉ đến mức dám chặn Lục Trì ngay trước nhà vệ sinh nam, dù Lục Trì trốn tránh vẫn dai dẳng không tha. Đường Nhân không hề che giấu sự theo đuổi của mình, cô to gan phát biểu trước toàn trường rằng: "Lục Trì lớp tự nhiên do tôi quản". Đường Nhân đã xông vào cuộc đời của Lục Trì một cách đột ngột khiến anh không kịp phòng bị. Cô tìm mọi cách để xuất hiện bên cạnh anh, cô không ngại ngần tuyên bố chủ quyền trước mặt bao nhiêu người, cô hiện diện ở tất cả mọi nơi. Ban đầu, Lục Trì có chút không thích ứng được nhưng dần về sau có lẽ anh đã có thể thích nghi hơn, làm quen với sự có mặt của cô trong cuộc sống mình. ... Trích đoạn nhỏ 1: Chờ sau khi anh ăn xong, Đường Nhân đặt đũa xuống, đột nhiên nhướng người về phía trước nói: "Tớ đáng yêu như vậy, sao cậu lại không rung động chứ? Hứ. " Lục Trì bị tiếng "Hứ" cuối cùng của cô hăm dọa. ... Sau hai tháng Đường Nhân theo đuổi Lục Trì, mọi người trong trường đều trầm trồ anh quả là một tảng đá, luôn bất thanh bất động trước sự nhiệt tình của Đường Nhân. Nhưng chỉ có Đường Nhân và những người trong lớp mới biết Lục Trì đã có phản ứng trước sự theo đuổi của Đường Nhân dù là rất nhỏ nhoi. Mỗi khi cô buông lời trêu ghẹo, anh thường âm thầm đỏ mặt ngượng ngùng, khi cô nhờ anh giúp chọn sách tham khảo, anh đều chọn rất tận tâm tận tình, khi cô tham gia cuộc thi chạy tiếp sức, anh lẳng lặng mua cho cô một hộp sữa chua theo ý cô thích... Xem ra Đường Nhân vẫn còn hi vọng. Càng tiếp xúc với Lục Trì, Đường Nhân mới phát hiện ra nhiều bí mật ẩn giấu trong con người anh. Lục Trì không có một gia đình hạnh phúc, tật nói lắp của anh cũng là do từ hoàn cảnh gia đình mà có. Năm xưa mẹ anh do rượu mà ngủ cùng cha anh, sau một đêm mang thai Lục Trì. Do có thai nên cả hai mới phải kết hôn, không ngờ bạn gái của cha anh ngay sau đó cũng có thai. Vì vậy mà từ lúc nhỏ cha Lục Trì rất ít khi ở nhà, khi đó anh còn nghĩ do cha bận công tác. Nhưng khi lớn lên Lục Trì mới biết cha anh vốn không xem anh và mẹ anh là một gia đình, bởi ông ta còn một gia đình khác. Do ám ảnh từ những cuộc cãi vả của cha mẹ, Lục Trì hình thành một tính cách rụt rè, nhút nhát, không giỏi tiếp xúc với người lạ. Nhưng Đường Nhân thì khác, cô tựa như ánh nắng ban mai rực rỡ soi sáng cuộc đời tẻ nhạt của anh. Anh dần dần bị mê hoặc bởi sự ấm áp mà mà cô đem đến, rồi con tim lại rung động từ khi nào chẳng hay... "Eo thon nhỏ" thật sự là một bộ truyện đáng yêu hết sức luôn đó các bạn à :< Lục Trì không phải là mọt sách lù khù đâu, anh chính là sói đội lốt cừu ấy. Khi thấy Đường Nhân trò chuyện vui vẻ thân mật với nam sinh khác, anh không kìm được bước tới hôn cô rồi đánh dấu chủ quyền trước mặt bao nhiêu người. Từ đó Lục Trì đã hiện nguyên hình là một bình dấm siêu chua :v Truyện cũng hết sức nhẹ nhàng và ngọt ngào, trong quá trình hai bạn trẻ thả thính nhau hầu như không có biến cố hay sóng gió gì nhiều. Tớ rất thích cách yêu của nam chính, lúc ghen và khi quan tâm Đường Nhân thiệt dễ thương hết sức. Nữ chính cũng mạnh mẽ và không bánh bèo. Tớ tin đây sẽ là một lựa chọn không tồi cho những bạn thích thể loại thanh xuân vườn trường và ngọt sủng. Tớ chắc bạn sẽ không hối hận đâu. Hãy đọc và cảm nhận cùng tớ nhé! __________ " ": trích từ truyện Review by #Anh Dung Hoa - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Trắng Tiệp Dư *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban   Mời các bạn đón đọc Eo Thon Nhỏ của tác giả Khương Chi Ngư.
Cớ Sao Nói Không Yêu - Cố Tây Tước
*Trích đoạn đặc sắc [Khi nam chính được qua nhà người yêu] “Tối nay anh ngủ ở đâu?” “Anh hỏi thế là có ý gì?” “Chẳng có ý gì cả. Anh hỏi thế để chuẩn bị sẵn tinh thần thôi” Nguyễn Tĩnh che mặt giả vờ không biết, “Anh thích ngủ ở đâu thì ngủ.” “Anh nghĩ anh thích giường của em” Trong lòng Nguyễn Tĩnh giờ phút này đã bình tĩnh trở lại, cô còn có tâm trạng nói đùa “anh nhớ phải giữ gìn phong thái quý ông đấy!” Triệu Khải Ngôn ngồi bên cạnh gật đầu, “anh sẽ cố hết sức!” [Mặt dày] “Ngày mai mấy giờ anh lên máy bay?” “Bảy giờ sáng. Về đến nhà chắc là tối rồi.” “Anh muốn em tới đón không?” “Như vậy có phiền em không? Nhưng mà, phiền em vậy!” “A” [Khi mấy cái đuôi tìm đến tận cửa] “Tôi thích cô ấy” Anh đã nói chuyện điện thoại xong, khi nghe thấy cậu ấy, anh liền liếc mắt nhìn về phía Trương Hải Lâm. Hải Lâm không hiểu vẻ mặt bình tĩnh của đối phương là có ý gì, anh ta từ chối cho ý kiến sao? “Tôi thích Nguyễn Tĩnh” “Ờ, tôi là bạn trai của cô ấy.” Hải Lâm chính thức sụp đổ. [Hóa sói ngọt ngào] Tối hôm đó, Triệu Khải Ngôn có chút phóng túng tùy tiện. Anh cơ hồ vừa mới bước vào cửa đã bắt đầu hôn cô và cấp bách lột bỏ hết quần áo trên người cô ra. Qủa thật như thiên lôi đang lên cơn thịnh nộ! Ngày hôm sau, Nguyễn Tĩnh chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là cảm giác tê dại. Sau đó rất lâu, khi quan hệ giữa hai người càng thêm “tốt đẹp”, đồng thời cũng là lúc Nguyễn Tĩnh có thể hỏi đến vấn đề đó mà không thấy đỏ mặt nữa, cô đã hỏi một câu, “Sao hôm đó anh như dã thú vậy?” Câu trả lời của anh là, “ Em mặc váy trắng trông rất đẹp!” …………………… Truyện của Cố Tây Tước thì lúc nào cũng nhẹ nhàng rồi, bộ này cũng như thế. Không quá kịch tính nhưng vẫn đủ những tình tiết lên xuống làm người đọc chờ mong vào tình cảm của cặp nam nữ chính Triệu Khải Ngôn và Nguyễn Tĩnh.  Nguyễn Tĩnh thời còn đi học từng theo đuổi nam phụ Tưởng Nghiêm, như cô nói là hao hết mọi ý chí chiến đấu vì người đàn ông đó, để rồi sau này đối với tình yêu, Nguyễn Tĩnh luôn là một thái độ “ Vô dục vô cầu”. Cho đến khi gặp Triệu Khải Ngôn.  Lần đầu tiên là trên chuyến xe lửa khi cô về nhà. Lần thứ hai là khi đang tham quan giáo đường. Lần thứ ba là khi cô theo chị mình đi gặp bạn. Phải nói duyên phận của bọn họ đến một cách mà chính cả hai không thể ngờ đến.  Triệu Khải Ngôn đẹp trai, thời niên thiếu cũng thuộc dạng thích mạo hiểm, và là người khó nắm bắt. Đối với ai anh cũng đều giữ một thái độ nho nhã, lịch sự nên quả thật làm người khác không thể hiểu được suy nghĩ của anh. Chính vì cái bản tính như thế nên con đường theo đuổi vợ mới gian nan.  Cá nhân mình thấy đoạn theo đuổi khá dễ thương, Triệu Khải Ngôn mặc dù bản tính đối với người ngoài khá tự đại nhưng đối với Nguyễn Tĩnh lại không hiểu sao thấy “nhát gái” thế :v. Kiềm chế không được hôn phớt một cái xong lúng túng xin lỗi, mấy ngày sau sợ không dám gặp mặt người ta. Một lần khác lại cả gan hôn sâu hơn, xong lại xin lỗi nói lần sau không dám nữa =)). Nhiều lần muốn thổ lộ nhưng cứ lo sợ Nguyễn Tĩnh từ chối, đến khi không kiềm nén được nữa bày tỏ tình cảm với người ta, ai dè... bị từ chối thật =)) Thanh niên tự ái, thế là quay sang làm lơ các kiểu. Lơ thì lơ nhưng thấy cô cười cười nói nói với người khác thì lại phát cáu, cáu xong lại quay sang theo đuổi tiếp.  Còn nữ chính Nguyễn Tĩnh không phải cố ý “ngược” bạn Triệu Khải Ngôn, mà vì cô cảm thấy khi bản thân chưa xác định được cảm giác kỳ lạ trong lòng mình là gì, cô vẫn mong có thể làm bạn với anh. Nhưng khi cô đã rõ ràng mọi cảm xúc trong lòng thì cũng rất thẳng thắng đồng ý mối quan hệ này.  Những ai yêu mến phong cách truyện của Cố Tây Tước thì đừng bỏ qua hố này nhé :) ---------------- Review by Pisà - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 Des by Tơ Tần *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban