Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu

Phụ mẫu Vân Kiều mất sớm, một mình nàng tự buôn bán nhỏ, còn nhặt được một thư sinh nghèo mi thanh mục tú về làm phu quân, mỗi ngày trôi qua cũng có chút thú vị. Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý. Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu. Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy. Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc ph* thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi. Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa. Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu. Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư. Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi. Vai chính: Vân Kiều ┃ vai phụ: Những người còn lại. Lập ý: Nếu ngươi vô tình vậy thì ta sẽ hưu. *** Mưa vào mùa hè thường kéo đến rất nhanh, rõ ràng vừa rồi trời quang mây tạnh, vậy mà chớp mắt, mây đen giăng kín, mưa rơi nặng hạt. Trên mạn thuyền, nước mưa như những hạt châu nhảy múa, làm ướt tà váy màu thiên thanh. Vân Kiều nhìn về bến tàu gần đó, đến khi Nguyên Anh giục, nàng mới nhấc váy vào thuyền tránh mưa. “Ta thấy mưa này nhanh đến nhanh đi, đến chiều sẽ tạnh thôi!” Nguyên Anh bình thản rót trà rồi đẩy đến trước mặt nàng, giọng điệu trêu chọc: “Ta biết ngươi muốn được gặp phu quân sớm, nhưng cũng không nên gấp gáp như vậy!” Vân Kiều dở khóc dở cười, nàng về chỗ ngồi, rồi lại nhìn ra ngoài qua nửa cánh cửa sổ. Dù trời mưa to, song, dòng người vẫn tấp nập qua lại trên bến tàu. Hàng hoá của lái buôn ở đó vẫn còn dang dở, mọi người vội vàng lấy vải che lại. Những tòa lâu san sát nhau và con đường rộng lớn ở đằng xa mờ ảo. Càng ra xa, tầm nhìn càng không được rõ. “Ta còn chưa hỏi..” Nguyên Anh nhẹ vỗ lên bàn, hỏi nàng: “Ngươi tìm Yến lang của ngươi bằng cách nào?” Nhắc đến chuyện này, mặt Vân Kiều lộ ra vài phần bất lực, nàng nâng chén trà lên rồi nói: “Vào kinh rồi tìm hiểu sau. Hắn đã thi đậu rồi thì trên nha môn sẽ lưu lại tên hắn, bỏ chút công tìm kiếm thì cũng sẽ ra!” Nói xong, nàng nghiến răng: “Đến lúc đó ta sẽ tính sổ với hắn!” Phụ mẫu của Vân Kiều mất sớm, những năm gần đây nàng làm ăn nhỏ, lại còn có một phu quân như Yến Đình, mỗi ngày trôi qua khiến nàng vô cùng hài lòng. Nàng không có khát vọng gì to lớn, cũng không buộc phu quân phải vươn cao, cứ an nhàn sống ở trấn Quế Hoa này đã là tốt lắm rồi. Hồi đầu năm, trước khi Yến Đình lên kinh đi thi, hai người đã nói rõ với nhau. Nếu hắn đậu cao trung, dù ở kinh thành hay đến nơi khác nhậm chức cũng được, nàng đều đi theo hắn. Nếu chẳng may thi rớt cũng không sao, hắn về nhà muốn làm cái gì nàng cũng chiều ý. Nhưng thực tế, sau khi Yến Đình được đề tên lên bảng vàng, hắn sai người gửi một phong thư về nhà. Trên thư hắn nói hắn đã thi đậu, nhưng không nói hạng thứ mấy, cũng không đề cập đến dự định sau này, hắn chỉ dặn Vân Kiều an tâm ở nhà đợi một thời gian, đợi đến khi xong chuyện hắn sẽ quay về đón nàng. Cái này không giống phong thái của Yến Đình, trước giờ hắn làm việc đều chu đáo, ổn thoả, hiếm khi nào nói kiểu mập mờ thế này. Vân Kiều đọc đi đọc lại tin tức trong tay, rõ ràng giọng điệu cùng nét chữ vô cùng quen thuộc nhưng từng câu từng chữ đều kỳ quái, thậm chí còn khiến nàng suy đoán lung tung. Nàng tin vào nhân phẩm của Yến Đình cũng như đôi mắt của mình, cho nên nàng không nghi ngờ hắn sẽ giống như những nam nhân trong sách, sau khi đậu cao trung sẽ bạc tình bạc nghĩa phụ bỏ tào khang. Nhưng làm phu thê với nhau hai năm, trực giác nói cho nàng biết trong chuyện này, Yến Đình tám phần là đang giấu nàng chuyện gì đó. Vừa lúc Nguyên Anh từ Dương Châu về Trường An, nhân tiện chở theo hàng hoá hương liệu của nàng. Ban đầu, Vân Kiều hơi do dự, sau còn thêm một nguyên nhân khác, cho nên nàng quyết định theo Nguyên Anh đến Trường An. Buổi trưa, cơn mưa dần ngớt, nhưng vẫn không có ý định tạnh hẳn. “Việc ở đây không phải lo!” Nguyên Anh phủi phủi ống tay áo, thương lượng với Vân Kiều: “Để người của Ngô bá lên thuyền trông coi, đợi mưa tạnh sẽ có người dỡ hàng, trước mắt chúng ta đưa muội muội của ngươi xuống thuyền, dạo chơi xung quanh một chút!” “Được!” Vân Kiều đồng ý, nàng đi vào bên trong gọi Thiên Thiên. Thiên Thiên mang họ Từ, nàng ấy là nữ nhi độc nhất của di (dì) Vân Kiều. Từ gia không phải là con người, không biết bọn họ làm cách nào để giao thiệp được với tri phủ, bọn họ muốn gả Thiên Thiên cho tri phủ đại nhân, cái người đáng bằng tuổi cha nàng ấy. Mẫu thân nàng ấy đã mất sớm, người đầu têu cho việc này là kế mẫu. Từ Thiên Thiên không còn nơi nào để cầu cứu, cuối cùng nhân lúc mấy bà tử uống rượu đánh bạc, vào đếm tối, nàng chạy trốn đến trấn của Vân Kiều cầu cứu. Nàng là một nữ tử yếu đuối chưa từng bước chân ra khỏi khuê phòng, chạy một mạch đến đây, bộ dạng chật vật vô cùng, bàn chân bị mài mòn loang lổ vết máu, càng làm bộ dạng nàng đáng thương đến cực điểm. Sau khi Vân Kiều biết được chân tướng, nàng đã vô cùng tức giận. Nàng rất rõ tác phong làm việc của Từ gia, dù có chướng mắt di phụ (dượng) nhưng suy cho cùng Thiên Thiên cũng mang họ Từ, nàng là biểu tỷ khác họ muốn nhúng tay vào e là không thể. Chờ đến khi Từ gia tìm đến cửa đòi người, chưa chắc nàng có thể bảo vệ được nàng ấy. Đúng lúc Nguyên Anh đến, sau khi cân nhắc vài lần, nàng quyết định chống đối lại Từ gia, đưa Thiên Thiên rời khỏi Bình thành. Thân thể Thiên Thiên suy nhược, sau khi lên thuyền đã bị say sóng nặng, phần lớn thời gian đều ở trong phòng nghỉ ngơi, buồn bã yểu xìu. Đến khi theo Vân Kiều xuống thuyền, bàn chân giẫm lên được mặt đất cứng rắn, nàng mới khá lên được một chút. Từ Thiên Thiên nấp dưới ô của Vân Kiều nhìn bến tàu náo nhiệt rồi đến con phố rộng lớn bằng phẳng: “Vân tỷ, đây là Trường An sao?” Dưới màn mưa bụi bao phủ, hiện ra nơi phồn hoa lộng lẫy. Vân Kiều quan sát xung quanh, dù nàng đã sớm nghe người ta nhắc đến sự hưng thịnh và phong thái của kinh thành nhưng khi được nhìn tận mắt mới cảm nhận được cái gì gọi là “Hoàng thành”. Nguyên Anh sinh ra ở Trường An, đối với mọi thứ nơi đây nàng đã quen. Nàng chậm rãi đi phía trước dẫn đường, rồi kể cho các nàng nghe về cảnh sắc ở kinh thành. Sau cơn mưa, có thể nhìn rõ được những đám mây bay trên đỉnh núi cao chập chùng. Trên đó có Tướng Quốc Tự vang danh thiên hạ, hai tòa lầu cao ở bên trên gọi là Minh Nguyệt Đài. Hàng năm, vào dịp tết Nguyên Tiêu, Đế Hậu sẽ bước lên Minh Nguyệt Đài để vui cùng con dân. Đằng trước kia là cửa hiệu bán đồ trang sức tên Cẩm Tú Các, của hồi môn của nữ quyến cao môn đều mua ở đây, bao gồm tất thảy trang sức, son phấn, bột nước… “Cái này ta đã từng nghe qua!” Vân Kiều thích thú đánh giá cửa hiệu Cẩm Tú Các “Cũng coi như có chút giao thiệp!” Nguyên Anh biết được trong đó có gì, nàng cười cười ngầm hiểu ý, sau đó đưa Vân Kiều đến một con phố khác: “Nơi này là khách điếm Như Ý, còn gọi là “Trạng Nguyên Cập Đệ Lâu”!” “Bởi vì khách ở nơi này từng đậu 3 vị Trạng Nguyên, 10 vị Bảng Nhãn, Thám Hoa, cho nên sĩ tử vào kinh đi thi sẽ cố gắng dùng nhiều bạc chút để được ở đây, để mượn chút may mắn!” Nguyên Anh giương cằm lên nói với Vân Kiều: “Chúng ta dùng cơm trưa ở đây, thừa dịp hỏi thăm về phu quân ngươi luôn!” Vân Kiều đến mái hiên, gấp ô giấy dầu lại, nói cảm ơn. Nàng rất rõ, Yến Đình sẽ không tin những chuyện này. Từ trước giờ hắn là người thích yên tĩnh không thích náo nhiệt, không những hắn không đến Trạng Nguyên Cập Đệ Lâu này, mà còn tránh xa nữa là. Nhưng trên thư Yến Đình không nhắc đến bản thân hắn ở nơi nào của Kinh Thành, trường An lớn như vậy cũng không biết bắt đầu tìm từ đâu, chỉ đành đến đâu hay đến đấy. Sau khi vào quán, Nguyên Anh gọi những món ăn quen thuộc, còn Vân Kiều thì cho Tiểu nhị một ít tiền rồi hỏi han một chút. Tiểu nhị của khách điếm Như Ý này rất thật thà, khi nghe hỏi đến người đậu khoa cử ở đầu xuân năm nay, hắn liền cười phấn khởi: “Kim khoa Bảng Nhãn là người trọ ở chỗ chúng tôi, ngày đó tin vui truyền đến cực kỳ náo nhiệt…” Vân Kiều nhẫn nại nghe hắn khoe một hồi, chốc chốc lại phụ hoạ vài câu, sau đó mới nói về mục đích của mình đến đây. “Ngài cứ hỏi,” tiểu nhị niềm nở nói: “Chỉ cần người đã từng ở trọ chỗ chúng ta, người nào có tên trên bảng vàng, ta đều biết cả!” Vân Kiều nói tên của Yến Đình, tuy nàng biết không có mấy khả năng, nhưng nhìn ánh mắt của tiểu nhị trong lòng nàng có chút hy vọng. Trời sinh tướng mạo nàng mỹ miều, có thể gọi là mỹ nhân. Da trắng, tóc đen, môi đỏ nhưng đẹp nhất vẫn là đôi mắt kia, phía đuôi mắt hơi vểnh lên toát ra dáng vẻ hào hoa, ánh mắt long lanh khiến cho người khác gặp rồi khó quên. Tiểu nhị bắt gặp ánh mắt trông chờ của nàng có chút giật mình, ngập ngừng nói: “Vị Yến công tử này không ở chỗ khách điếm chúng ta!” Mí mắt Vân Kiều khẽ run, nàng sớm đã đoán được, nên lúc này cũng không thất vọng lắm, chỉ vô thức thở dài. Tiểu nhị gãi gãi đầu, rồi nói: “Cũng có thể là vì trí nhớ của ta không tốt, ngài cứ dùng cơm đi, ta sẽ đi hỏi giúp ngài!” Mời các bạn mượn đọc sách Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu của tác giả Thâm Bích Sắc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hẹn Ước - Twentine
Tên ebook: Hẹn Ước (full prc, pdf, epub) Tác giả: Twentine Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Poster: Windy & Ssamiy   Edit: Vô Phương, Ong MD, Như Bình, Rabbitlyn   Nguồn: macdichhoi.wordpress.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa Hẹn Ước - Twentine Giới thiệu: Thế gian có những hạt mầm, lặng lẽ ở một góc nào đó chẳng ai biết rõ mà đâm chồi, nở hoa. Anh – người con trai tàn tật, phải bươn chải kiếm sống. Bao khó khăn, khắc nghiệt của cuộc đời cũng không làm anh khuất nhục, cúi đầu. Qua bao nhiêu đắng cay, anh vẫn là người đàn ông tự tin, bản lĩnh, yêu hết mình và cống hiến hết mình. Cô – người con gái lạnh lùng đạm mạc, một chuyên gia phục chế các tác phẩm nghệ thuật. Tưởng như có tất cả mà cũng như không có gì. Cuộc sống cứ thế nhạt nhẽo trôi qua cho đến một ngày… Họ gặp nhau. Gặp nhau, đó là duyên. Yêu nhau, đó là phận. Duyên và phận, ngàn đời chẳng thể tách rời. Không hiểu lầm, không quằn quại, không ngược thân ngược tâm…, tình yêu của họ cũng như chính con người họ, không mãnh liệt nhưng cũng chẳng nhẹ nhàng êm ái. Không ồn ào náo nhiệt, không chấn thiên động địa, đơn giản nhưng khắc sâu lời hẹn ước trọn đời. Mời các bạn đón đọc Hẹn Ước của tác giả Twentine.
Cuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều Năm
Tên ebook: Cuộc Hôn Nhân này đã nhiều năm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lục Xu Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Convert: ngocquynh520    Edit: Fannie93    Nguồn: diendanlequydon.com   Ebook : www.dtv-ebook.com Bìa Cuộc Hôn Nhân này đã nhiều năm Giới thiệu:    Một cặp vợ chồng có sở thích riêng, lúc nào cũng nghĩ tới chuyện ly hôn xưa.    Thế là lại đào thêm một hố của Lục Xu nữa  , cái này cũng là cưới rồi yêu, tớ nghĩ vậy, vì tớ edit tới đâu thì đọc tới đấy. Lịch cũng không cụ thể như kia nốt. Tối nay up chương đầu tiên nha     Tác giả:   Tác giả Lục Xu sinh ngày 15 tháng 2 năm 1991   Sống tại thành phố Trùng Khánh, Trung Quốc. Yêu thích văn từ nhỏ. Mong muốn lớn nhất là một ngày nào đó, có thể đi ngao du sơn thủy khắp mọi miền tổ quốc. Có thể dùng câu chữ để ghi lại tất cả những gì mình đã trải qua bày tỏ hỉ nộ ái ố của chính bản thân, biểu đạt cảm xúc chân thật của chính mình. Nếu tôi đã thích hoa hồng tường vi dẫu đẹp có gì liên quan.   Mời các bạn đón đọc Cuộc hôn nhân này đã nhiều năm của tác giả Lục Xu. *** Thể loại: Hiện đại, cưới trước yêu sau, ngược tâm, yêu thầm, có baby, HE Độ dài: 43 chương + 1 ngoại truyện Tình trạng: Hoàn edit -------------- Câu chuyện mở đầu bằng cảnh Thẩm Tây Lăng đi “bắt gian” chồng mình, Triển Dịch Minh. Nhưng một motif khác lạ ở đây, Triển Dịch Minh không phải tra nam phụ mà lại là nhân vật nam chính xuyên suốt bộ truyện. Thẩm Tây Lăng nhìn chồng ôm hôn người phụ nữ khác trong vòng tay, cô vẫn bình tĩnh mỉm cười, dù sao đã quen rồi, hơn nữa cô cũng chưa bao giờ quan tâm. Cuộc hôn nhân giữa cô và Triển Dịch Minh diễn ra chỉ vì thúc đẩy lợi ích kinh doanh của nhà họ Thẩm, hoàn toàn không có thứ gì gọi là cảm tình. Trước mối hôn sự với nhà họ Triển, Thẩm Tây Lăng là một cô công chúa được cưng chiều hết mực, nên khi phải kết hôn với Triển Dịch Minh, cô cảm thấy như bầu trời tự do của mình hoàn toàn sụp đổ. Tuy chỉ là cuộc hôn nhân trên giấy tờ nhưng Tây Lăng vẫn phải có nghĩa vụ của một người vợ, cô sinh hạ đứa con đầu lòng của hai người, Triển Hiểu An. Trong khi Triển Dịch Minh phần nào mong rằng con gái sẽ cải thiện quan hệ giữa họ, thì Thẩm Tây Lăng chưa thể tiếp nhận vai trò làm mẹ lớn lao này. Hay nói cách khác, cô không sẵn sàng đối mặt với bản sao nhỏ của kẻ đã gián tiếp hủy hoại hạnh phúc và đôi cánh tự do của mình, Tây Lăng lựa chọn sang nước ngoài để trốn tránh. Vậy mới biết, bắt đầu một mối quan hệ đã khó, mà quyết định để rời bỏ nó còn phức tạp hơn hàng trăm lần. Khi ấy, cha mẹ luôn mong Thẩm Tây Lăng hòa hợp với Triển Dịch Minh, chính chị gái cô dù không hài lòng với cuộc hôn nhân của mình cũng chẳng bao giờ thể hiện ra. Vì vậy, sự ràng buộc giữa họ không phải cảm xúc mà là gia đình, là kỳ vọng, là trách nhiệm, những thứ còn có tầm quan trọng hơn cả tình yêu. … Chu Diên Hằng là bạn trai cũ của Thẩm Tây Lăng, Triển Dịch Minh biết cô chán ghét mình, anh cũng biết cô từng thích anh ta bao nhiêu. Vậy nên mỗi lần hai người cãi vã, anh đều cho rằng cô chưa quên tình cũ. Anh ghen, nhưng cách biểu hiện sự ghen tuông lại là đến bên một người phụ nữ khác, Hàn Vũ Sắt, khiến họ càng xa cách. Lập luận của Thẩm Tây Lăng là, dù anh không có tình cảm với cô, hay không yêu Hàn Vũ Sắt, thì cũng chẳng có người vợ nào có thể chấp nhận chồng mình có người thứ ba. Hai người cứ gặp là gây gổ, dường như trong căn nhà của họ hiếm có nhất là những ngày không có chiến tranh lạnh. Nhưng dưới mái nhà không chỉ có hai người, họ còn có một thiên thần nhỏ, Triển Hiểu An. Thẩm Tây Lăng rời xa ba năm ngay từ khi con bé còn quấn tã, tuy nhiên không ngày nào Triển Hiểu An không nhớ về người mẹ mới chỉ thấy mặt qua bức ảnh. Có rất nhiều tình tiết liên quan đến cô bé khiến mình ghi nhớ thật sâu, như ngày đầu tiên Thẩm Tây Lăng trở về, Triển Hiểu An nhận ra cô ngay lập tức “cô xinh đẹp này thật giống mẹ”. Hay là Hàn Vũ Sắt luôn đối xử dịu dàng với con bé khẽ dò hỏi “cô có thể làm mẹ của con không”, Triển Hiểu An một mực từ chối và bảo vệ Thẩm Tây Lăng,... Tuy Thẩm Tây Lăng chưa thể hoàn toàn đón nhận Triển Dịch Minh, nhưng vì muốn đem lại hạnh phúc vẹn toàn cho con gái, cô đã dần mở lòng hơn với anh. Cũng chính là lúc này Thẩm Tây Lăng nhận ra, cuộc hôn nhân đã nhiều năm này, thứ họ khuyết thiếu nhất, không phải tình yêu, mà là sự thấu hiểu… ---------------- Mình đã đọc rất nhiều truyện cưới trước yêu sau, hầu như ngay từ đầu nữ chính sẽ vì đứa con mà cố gắng ở lại, Thẩm Tây Lăng thì khác, cô lựa chọn rời đi vì không chịu nổi sự gò bó. Nhưng mình cũng chẳng trách Thẩm Tây Lăng, vì trong cuộc hôn nhân, kẻ ngoại tình mới là người có nhiều tội lỗi nhất. May mà Triển Dịch Minh còn có một mặt tốt khác, anh là một người bố tuyệt vời đáng ghen tỵ, luôn cố gắng hết mình và chăm sóc Triển Hiểu An từng ly từng tý, yêu thương con bé gấp bội khi Thẩm Tây Lăng không ở đây. Hiểu lầm giữa Thẩm Tây Lăng và Triển Dịch Minh kéo dài suốt gần như cả truyện, nhưng chỉ vài chương cuối họ mới gỡ bỏ khúc mắc nên vẫn còn chút nút thắt chưa hoàn toàn hóa giải. Thôi, càng nói nhiều lại càng khó hiểu, túm quần lại Triển Hiểu An là thiên sứ đem lại ánh sáng cho cuộc hôn nhân tăm tối đầy rẫy hiểu lầm của Triển Dịch Minh và Thẩm Tây Lăng, mình xin kết bài ở đây. Mình chưa đọc hết toàn bộ tác phẩm của Lục Xu nhưng vẫn có thể nói đây là bộ truyện ưa thích nhất của tác giả tại thời điểm này, bộ truyện rất thực tế nhưng không kém phần cuốn hút, nhiệt liệt đề cử với những bạn nào là fan thể loại này nhé. --------------- Review by Tà Thần
Ebook BloodxBlood - Yêu Chu full prc, pdf, epub [Dị Giới]
Tên Ebook: Blood x Blood (full prc, pdf, epub) Bộ sách: BloodxBlood   Tác Giả: Yêu Chu   Thể Loại: Dị giới, Dracula, Tận thế, Văn học phương Đông   Convert, Edit và Beta: Myumyu Tạo prc: tieuthutrieugia.net   Nguồn: lachoacung.wordpress.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa BloodxBlood quyển 1 - Yêu Chu ღ´¯` Văn Án´¯`ღ Năm 19527, một chiếc rương đông lạnh phiêu bạt vạn năm trên vũ trụ tan ra trên tinh cầu Sange do Huyết tộc thống trị. Bên trong là một cô gái loài người sắc mặt đỏ hồng, trạng thái không tệ lắm! Trưởng lão Huyết tộc lật tung sách tra cứu các loại sinh vật trong vũ trụ, rốt cuộc xác định: Đây là sinh vật may mắn còn sót lại trên một hành tinh màu lam gọi là Địa Cầu đã diệt vong năm 2012. Khổ nhất là, đây là sinh vật cuối cùng. Càng tệ hơn là, ngửi ngửi thử sinh vật này, sao có vẻ thơm ngon như thế ta…… Vì thế – "Cô gái loài người có vẻ rất ngon" Cao Đại Bàn và Huyết tộc "Thèm nhỏ dãi ba thước lúc nào cũng chuẩn bị cắn". Mỗi ngày trình diễn một đống chuyện hỗn loạn. Bộ BloodxBlood gồm có: - Quyển 1: Blood as Food - Quyển 2: Blood as Desire - Quyển 3: Blood as Bond - Quyển 4: Blood as Hope Mời các bạn đón đọc BloodxBlood của tác giả Yêu Chu.  
Gặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu Nhất - Bạch Lạc Mai
Tên ebook: Gặp lại chốn hồng trần sâu nhất (full prc, pdf, epub) Tác giả: Bạch Lạc Mai Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Nguyễn Vinh Chi   Kích thước: 12 x 19 cm   Ngày xuất bản: 20/08/2014   Số trang: 400   Giá bìa: 108.000 ₫   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: chubbycheeks   Type: bon bon, lucy, Thanh Y Beta: chuonkim   Làm ebook: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Gặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu Nhất   Giới thiệu: Chúng ta luôn mong mỏi người khác đến cứu rỗi, lại không biết con người chỉ có tự cứu mình rồi mới có thể cứu người. Chúng ta luôn ở trong biển biếc của mình, kể chuyện nương dâu của người ta, lại không biết có một ngày, nương dâu của mình vừa khéo là biển biếc của người khác. Ván cờ nhân sinh này, nếu cố chấp phải đi tiếp theo cách nghĩ của mình, kết quả sẽ là cả ván đều thua, non sông đều mất.   Gặp nhau thì sẽ quen nhau   Thà rằng không gặp, về sau khỏi buồn   Đoạn đành dứt áo đi luôn   Để thôi khổ sở mỏi mòn tương tư. "Gặp gỡ trong năm tháng thanh xuân chẳng cần bất cứ ước hẹn nào, ngẫu nhiên đi lướt qua nhau, lơ đãng ngoái nhìn một thoáng đều có thể kết nên một đoạn duyên phận. Chúng ta đều từng có những năm tháng vô cùng tươi đẹp, vì người mình yêu dốc hết tất cả tình cảm mãnh liệt, thao thao thề thốt trước núi cao sông sâu. Tự cho rằng là giống đa tình, sau khi trải qua quá trình quấn quýt, bắt đầu cảm thấy chán ngán, khi đó, nhận ra thề non hẹn biển lúc trước chỉ là một trò chơi của tuổi trẻ. Sống trên đời này, chúng ta phải tuân thủ quy tắc, quy tắc nhân sinh, quy tắc tình yêu, bèo nước gặp nhau định sẵn sẽ là khách qua đường, khi duyên hết chớ nên khổ sở cưỡng cầu." Duyên là gì? Duyên là gặp nhau nơi ngã tư đường, là nắm tay chốn hồng trần xa lạ, duyên là muôn đóa hoa xuân đồng loạt nở rộ, là hai phiến lá thu cùng nhau rụng xuống, duyên là đối thoại giữa non và nước, là mặt trời và mặt trăng đồng thời xuất hiện. Gặp nhau, quen nhau giữa biển người mênh mông chính là duyên, lưu lạc giữa hồng trần lại không lãng quên chính là duyên. Gặp gỡ, là một kiếp nạn hạnh phúc, cũng là một nét đẹp sai lầm. Quên nhau, là một sự khởi đầu hoang mang, cũng là sự kết thúc trong trẻo. Tác giả Bạch Lạc Mai: Bạch Lạc Mai tên thật là Tư Trí Tuệ, sống ở Giang Nam, đơn giản tự chủ, tâm như lan thảo, văn chương thanh đạm. Những tác phẩm đã xuất bản: - Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên (tải eBook) - Hết thảy gặp gỡ trên thế gian đều là cửu biệt trùng phùng, - Hận không gặp nhau khi chưa xuống tóc, - Gió Tây thổi biết bao nhiêu hận, thổi chẳng tan nét mày cong, - Gặp gỡ nơi hồng trần sâu nhất, - Nếu em bình an, đó là ngày nắng, - Bởi vì thấu hiểu, cho nên từ bi - ... Mời các bạn đón đọc Gặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu Nhất của tác giả Bạch Lạc Mai.