Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hồi Sinh Từ Kiếp Quỷ

Hồi Sinh Từ Kiếp Quỷ là một câu chuyện mượn yếu tố thần tiên ma quái để nói lên thực tế của xã hội đương thời. Cuốn sách kể về hành trình đi tìm chồng của một cô gái người dân tộc thiểu số bất hạnh, từng là nạn nhân của nạn buôn người. Vì cô thành tâm cúng bái ở một cây hòe thần nghìn năm tuổi nên trước ngày lên đường, cô được quỷ hòe tặng cho năm con mọt tinh. Năm con mọt đại diện cho năm loại người trong xã hội, tu ba trăm năm mới được một thân con mọt này. Mỗi lần gặp khó khăn không thể hóa giải được, cô nuốt một con mọt thì sẽ được tai qua nạn khỏi. Nhưng chuyện không chỉ đơn giản như thế, những lần đầu tiên, khi cô nuốt mọt thì cơ thể sẽ thay hồn đổi phách, trong thân xác cô giờ là linh hồn của con mọt thay cô giải quyết công việc, còn linh hồn của cô thì mê man trong nhánh cây hòe, nhưng đến lần cuối cùng, mọt tinh không chỉ chiếm mất thể xác của cô mà còn gây ra một cơn gió tanh mưa máu, thiên hạ đại loạn… Vậy cô phải làm thế nào để lấy lại thân xác, làm thế nào để giành giật lại người cô yêu từ tay Diêm Vương, và cả những âm mưu, tranh chấp, thay đổi triều đại… tất cả đều có trong câu chuyện này. *** Review Hồi sinh từ kiếp quỷ Thường thì mình tuy thích đọc truyện cổ đại nhưng nhìn thấy kiểu nữ chính này sẽ tránh xa ngay, kiểu nữ chính bánh bèo suốt ngày khóc ấy. Nhưng trong lúc rảnh rỗi không có gì làm và chỉ có quyển này ở bên cạnh thì đã đọc một mạch hết cả quyển và thực sự thay đổi cách nhìn về truyện, đặc biệt là An Mi. An Mi là một người con gái Hồ, loại người mạt hạng trong xã hội phong kiến xưa, loại người đóng khế làm nô hoặc bán rẻ tiếng cười trong các quán rượu. Nói chung là gái Hồ không có kết cục gì tốt đẹp, tựa như Khang Cổ Nhĩ – một cô gái vượt biên rất thân với An Mi – đã tự vẫn khi thấy người mình yêu kết hôn với người khác. An Mi không phải là quá xinh đẹp, thậm chí nàng còn rất ngờ nghệch và yếu đuối, cũng chính vì nàng nên 5 loại sâu mọt mới có cơ hội làm loạn thiên hạ. Nhưng người ngốc có phúc, cuối cùng chính sự kiên cường bất khuất và hi sinh hết lòng của An Mi đã cảm động một Phù Trường Khanh lòng dạ sắt đá, làm hắn nguyện thay đổi bản thân vì nàng, nhận ra Đỗ Thục (con mọt thứ năm) chỉ qua một lần gặp mặt. Nếu xếp An Mi vào thể loại nữ chính bánh bèo thì phải nghĩ đến những gian khổ tủi nhục nàng chịu đựng và đã vượt qua để đương đầu sóng vai cùng Phù Trường Khanh, suýt nữa đã tiêu tán hồn phách để cứu mạng Phù Trường Khanh. Nhưng nếu xếp An Mi vào thể loại nữ cường thì càng không thỏa đáng, vì nàng luôn tránh khó khăn và khóc trong bất lực vì không thể làm chủ cuộc sống của mình. Ban đầu vừa đọc mình đã đoán Phù Trường Khanh là nam chính, nhưng thực sự tính cách của anh này quá đáng ghét, luôn vênh mặt kiêu ngạo. Nhìn người hầu Tiểu Đàn kia là biết, chó cậy mặt chủ, mấy lần gặp mặt vô tình của Phù Trường Khanh với An Mi chẳng có gì tốt đẹp, chỉ đi lướt qua nhau mà thôi. Bản tính Phù Trường Khanh ác độc, chuyên nghĩ ra vô số hình phạt tàn nhẫn cho phạm nhân, cũng cực ghét tham quan nên Phù thứ sử là người ai ai cũng muốn lấy lòng. Nhưng không phải ai cũng lấy lòng được, nếu không khéo thì sẽ lập tức vào ngục trong khi còn chẳng hiểu lý do.   Cũng vì những tháng ngày cùng chung hoạn nạn nơi Đột Quyết mới làm Phù Trường Khanh hiểu rõ An Mi, nhưng hắn cũng là một kẻ nhẫn tâm đến cùng cực khi buộc An Mi phải chọn làm thiếp hay coi như không quen biết. Phù Trường Khanh này tàn độc đến tận xương tủy, ác với cả mình lẫn cả người mình yêu, nhưng tất cả cũng chỉ vì muốn bảo vệ An Mi. Nàng và hắn tuy trong lòng đều đầy vết thương, nhưng khi đến với nhau là duyên trời tác hợp. Quỷ Hòe Quỷ Liễu có lẽ là nhân vật quan trọng nhất. Họ tạo ra cơ hội để An Mi và Phù Trường Khanh gặp gỡ, cứu sống Phù Trường Khanh và An Mi, vậy mà suýt chút nữa bị hắn đốn cây. Mình rất thích cp này, đặc biệt là chi tiết “quan tài gỗ Liễu khắc uyên ương song hí”. Đỗ Thục có lẽ là nhân vật phản diện lớn nhất, nhưng cũng là nhân vật mình thích nhất. Mình đã đọc đi đọc lại phần đó không biết bao nhiêu lần. Đỗ Thục tính cách quả quyết, nhẹ nhàng mà tàn nhẫn, nàng gieo rắc đại họa cho cả đất nước, làm những người chứa chấp nàng đều chết cả. Đỗ Thục là một diễn viên trời phú, một nhà thông thái, một bậc thầy ngoại giao siêu đẳng, nàng cũng là một người trọng tình trọng nghĩa với những huynh đệ đã tu hành cùng nàng, và nàng cố gắng thực hiện sứ mệnh cuối cùng của mình. Trong truyện, Đỗ Thục lúc nào cũng thảnh thơi, ung dung, nắm hết mọi thứ trong lòng bàn tay, tuy cuối cùng lật thuyền vì Phù Trường Khanh nhưng mình cũng thở phào nhẹ nhõm vì một cái kết HE. Quyển này của Thủy Hợp khá u buồn, sâu lắng, làm mình vừa đọc vừa lau nước mắt nhưng cũng có nhiều chi tiết hài hước. Giọng văn dịu dàng cuốn hút làm cho cái kết trở nên hoàn mỹ, dù cả An Mi và Phù Trường Khanh sau này đều thương tích đầy mình, theo nghĩa đen. Thời đó có một lời nói lưu truyền, “Lạc Dương có Phù Trường Khanh tài hoa tuấn tú, Kinh đô có Quý Tử Ngang đường đường chính chính.” Phù Trường Khanh: “Quý Tử Ngang là hạng gà chó gì mà dám so sánh với ta.” Và hai bậc anh tài này đều có tính cách như nhau, kiêu căng ngạo mạn như nhau, người giám sát kẻ kia chém đầu, kẻ đứng dưới nhìn người mất đầu. Chung quy đều chết dưới tay Đỗ Thục, người mà cả hai đều lơ là. _Kyo_ *** Tác giả: Thủy Hợp Thuở nhỏ sống ở Nam Kinh, cực kỳ yêu thích tiểu thuyết. Trong số đó đã từng say mê những chuyện phong hoa tuyết nguyệt, thần tiên ma quái, thích tưởng tượng những văn nhân nhạy cảm ẩn nấp trong số những nhân vật phong lưu, và mong một ngày nào đó có đủ khả năng để hạ bút viết về những nhân vật đầy mâu thuẫn như vậy… *** “Này Quỷ Hòe, có muốn cá cược không?” “Hở? Cược chuyện gì? Cược cái gì?” “Cược xem sau khi ngươi bị sét đánh đen thui thì còn ai thờ cúng ngươi nữa không. Ai thua thì dùng hình dạng nguyên thủy của người đó làm quan tài.” “Khà khà, lấy… thân gỗ thần nghìn năm làm quan tài, lão Liễu… lấy thi thể to lớn của ngươi?” “Bớt nói những câu đùa nhạt nhẽo đi. Nào, tới đây…” Tại một thôn nhỏ tên Tiểu Trạch ở phía tây nam huyện Phù Phong, quận Thủy Bình ở Tần Châu, An Mi đang tranh thủ thời gian chạng vạng rảnh rỗi để ngâm cả cánh tay đầy thương tích vào dòng nước suối mát lạnh. Dòng suối có một vùng nước trong và lặng sóng tại chỗ dòng chảy hiền hòa, vừa hay in bóng khuôn mặt khổ sở của nàng. Đó là một khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng nõn như sữa dê,ngũ quan thanh tú và rõ nét, nhất là đôi lông mày đen nhánh dưới tóc mái, nó như trăng non, dài mảnh, phần đuôi lại hơi xếch lên. Thái dương mịn màng như lấp lánh các tia sáng xanh… Ấy vậy mà đôi lông mày phong lưu như thế lúc này đây đang nhíu lại, đôi con ngươi đen láy hơi run rẩy, hoảng loạn dưới hàng mi dày. “Mình phải đi tìm chàng…” Sau khi thở dồn dập một hồi lâu, An Mi ngẩn người nhìn ráng mây hồng trôi qua dưới đáy nước màu xanh lam, nàng lẩm bẩm, vừa sợ hãi nhưng cũng rất kiên quyết. An Mi họ An, đây là một trong “Chiêu Vũ cửu tính1” nổi danh của người Hồ, nguyên quán tại Tây Vực, châu An Tức nước An2. 1.Chiêu Vũ cửu tính, hay còn được gọi là “Chín họ người Hồ”, là tên gọi chung cho chín nước nằm bên ngoài núi Thông Lĩnh, Trung Quốc: nước Khang, An, Thạch, Mễ, Sử, Tào, Hà, Hỏa Tầm, Mậu Địa. Tổ tiên của chín họ cũng như chín nước này là tộc người Nguyệt thị cư trú rất sớm ở thành Chiêu Vũ, núi Kỳ Liên. Trước Công nguyên, họ bị người Hung Nô truy đuổi, phải chuyển đến phía tây núi Thông Lĩnh, trước tiên lập ra nước Khang rồi sau mới phân nhánh mà thành chín nước. Quân vương của chín nước này đều có thêm hai chữ “Chiêu Vũ” trước họ của mình để dòng họ không bị mất gốc. 2.Nước An vào thời Hán còn có tên gọi là nước An Tức, do đó hai tên riêng này trong truyện đều chỉ nước An. Ngạn ngữ đất Tần có câu: “Người Hồ năm trăm năm sau có họ Bạch họ Khang, nghìn năm sau mang họ Triệu họ Trương.” Thật ra câu này là câu châm chọc người ta nói về người Hồ. Trước triều đình Đại Ngụy ngày nay, Trung Nguyên có mấy trăm năm bị ngoại tộc tàn sát. Hai mươi năm trước, thiên hạ được họ Thiệu dân tộc Hán thống nhất mới xem như kết thúc cục diện người Hồ làm loạn. Tuy rằng triều Đại Ngụy ngày nay cũng chưa thể nói là thái bình thịnh thế, trời yên biển lặng nhưng dù sao thì người Hồ hung ác cũng đã lùi ra quan ngoại. Sau khi được mở mày mở mặt thì thái độ của những người Hán từng chịu đủ loại ức hiếp khó tránh hơi quá khích với người Hồ. Cũng đúng như câu ngạn ngữ trên - có lẽ một nhánh dân tộc Hồ định cư tại Trung Nguyên năm trăm năm vẫn giữ họ Triệu hay Trương thì bọn họ vẫn cứ là người Hồ. Dòng máu thấp hèn đã được gắn vào họ ngay từ lúc mới sinh ra. “Mình phải đi tìm chàng.” “Chàng” trong lời An Mi chính là phu quân của nàng - Từ Trân, vào ngày tân hôn đã bị quan binh dẫn đi Lạc Dương xây kênh Đại Hưng. Từ hai mươi năm trước, khi người Hồ quấy nhiễu Trung Nguyên rồi phải lùi ra quan ngoại tới nay, hằng năm có rất nhiều thương nhân người Hồ mua thiếu nữ Hồ ở chợ đàn bà tại Quy Từ, Vu Chân1, rồi đi nghìn dặm xa xôi tới bán ở Trung Nguyên. Xưa nay, những cô gái Hồ xinh đẹp giá rẻ chính là lựa chọn đầu tiên của người nghèo khi mua vợ. 1.Tên hai nước ở Tây Vực. Lúc An Mi mười hai tuổi thì được nhà họ Từ bỏ mười lăm nghìn tiền mua từ một quán rượu ở huyện Phù Phong. Mấy năm qua, từ lớn tới bé nhà họ Từ đều sai nàng như đầy tớ, cho tới năm ngoái nàng hơn mười sáu tuổi thì làm lễ chải tóc2, thành thân với Từ Trân. Ai ngờ vào ngày nàng thành thân thì quan sai đi bắt tráng đinh tới bất ngờ, kết quả là dù đã làm lễ chải tóc nhưng cuộc sống không thay đổi gì cả, thậm chí bà mẹ chồng có tính cách quái đản còn quy chụp chuyện rời đi của con trai là tại nàng, từ đó càng bắt nàng làm nhiều việc hơn. 2.Một trong các tập tục cưới hỏi của dân tộc Hán, trước khi kết hôn thì các cô gái phải thay đổi kiểu tóc, đồng thời cạo sạch phần lông tơ trên mặt. “Cưới một đứa con gái người Hồ quả nhiên không may mắn.” Khi bà mẹ chồng của nàng là Vương thị nhìn chằm chằm nàng làm việc thì thường đảo đôi con ngươi phát sáng, bĩu môi nói. “Lại chả biết ngày sinh tháng đẻ, ai mà biết có phải khắc mệnh không, mặt nhọn má gầy mắt hồ ly, càng lớn càng không biết an phận…” An Mi đã nhẫn nhịn thành quen, cũng không cãi lại mà chỉ nhẫn nhục chịu khó, một lòng trông ngóng Từ Trân có thể trở về sớm. Không ngờ đợi một năm cũng không thấy tin tức, chỉ nghe nói lao dịch trên kênh Đại Hưng chết hết nhóm này đến nhóm khác, những người không chết thì do cả ngày ngâm mình trong nước mà chân cũng có dòi. Đa phần đều trở nên tàn phế. Thời gian càng dài thì Từ Vương thị càng cho rằng con trai cả của bà ta tám phần đã mất mạng, liền nghĩ đến chuyện để An Mi thành thân với đứa con trai nhỏ - Từ Bảo - năm nay mới mười bốn tuổi. Trong lòng An Mi trăm nghìn lần không đồng ý nên khó giấu được đôi ba ý hiển hiện trong lời nói, tuy nhiên nếu nàng chống đối lại Từ Vương thị thì nhất định sẽ phải chịu một trận đòn nặng. Nàng không muốn gả cho người khác, huống hồ trượng phu còn chưa có tin báo tử chính xác. Có khi tìm tới kênh Đại Hưng ở Lạc Dương thì có thể tìm được trượng phu; cho dù phải ở lại nơi đó, ở bên trượng phu tiếp tục đi lính, hoặc tìm việc giặt giũ may vá gần đấy làm kế sinh nhai thì cuộc sống cũng sẽ tốt hơn bây giờ chứ? Khi lòng nàng đã quyết thì dường như nàng nhìn thấy một tia hy vọng. Nàng phấn khích chạy xuống một con dốc thoai thoải, đón làn gió đêm mùa thu thổi qua bãi lau sậy trắng đang bay nhảy. Nàng chạy một mạch đến bên gốc cây hòe lớn ở đầu thôn, quỳ xuống một cách thành kính, cầu khấn. Đó là một cây thần trong thôn, hằng năm người dân đều làm lễ cúng tế bên gốc cây. Mùa thu năm ngoái, một trận sấm chớp kỳ lạ đã chém cháy cả cây đại thụ, làm nó không thể đâm chồi non được nữa. Trưởng lão trong thôn cho rằng cây thần bị trời phạt, nhất định có lý do không may mắn nào đấy, từ đó bèn dỡ bàn tế, cờ dài ở cây. Từ sau khi bỏ cúng bái thì dân trong thôn cũng dần dần không để ý tới cây hòe này nữa, thường ngày đi qua cũng chẳng thèm liếc nhìn một cái, chỉ có điều không dám tự ý đốn cái cây đã chết khô đi làm củi đốt mà thôi. Trong thôn chỉ còn An Mi là vẫn nhớ tới cây hòe, bình thường nàng hay lén chạy tới cúi lạy, cầu khấn một hồi. Có khi đi lấy nước ngang qua cũng không mất hy vọng mà vẩy ít nước cho nó, mong có một ngày nào đó nó có thể sống lại. “Thần Hòe phù hộ, phù hộ cho con đi Lạc Dương tìm thấy phu quân, phù hộ cho con đêm nay lên đường thuận lợi…” Hai tay An Mi đang chắp lại thành hình chữ thập, miệng đang đọc lời cầu khấn thì nàng chợt thấy sắc trời tối hẳn, ráng mây hồng trên bầu trời mênh mông kia bỗng chốc tan biến. Đêm tối lạnh lẽo ập xuống. An Mi giật mình sợ hãi trước cảnh tượng kỳ quái bất thình lình này, nàng không dám nhúc nhích cả một lúc lâu. Bỗng có tiếng cười êm tai đằng sau cây hòe đã chết khô, tiếp theo đó là tiếng bước chân loạt soạt, dường như có người đang giẫm lên cỏ, đi về phía nàng. “Ngày xưa thì vây quanh ta mồm năm miệng mười, ta cũng lười để ý; nay chỉ còn mỗi một tín đồ, ta đây lại có hứng nghe xem nàng ta muốn cầu gì đây.” An Mi nhìn chằm chằm người đàn ông mặc quần áo màu xanh đi ra từ đằng sau cây hòe, nàng há hốc miệng, nghẹn họng, ngẩn ra nhìn. Người đàn ông áo xanh vẫn luôn nở nụ cười, nhìn nàng an ủi: “Ngươi đừng sợ, ta chính là cây hòe này.” Mời các bạn đón đọc Hồi Sinh Từ Kiếp Quỷ của tác giả Thủy Hợp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Hồn Ma Theo Dâm Phụ - Hùng Sơn full prc, pdf epub [kinh dị]
Hồn Ma Theo Dâm Phụ     Thông Tin   Tác giả: Hùng Sơn Thể loại: Kinh dị, truyện ma, truyện dài, văn học viêt nam, văn học phương đông Nguồn: truyen.org Edit ebook: Kayako Saeki Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Nội Dung   Ông cố của Hoa đã từng nói; kiếp trước của một người đẹp, ắt phải là một loài hoa. Loài hoa đó phải tu luyện hàng ngàn năm để có thể đầu thai lên dương gian thành một người đàn bà đẹp. Vì vậy, một người đàn bà đầu thai từ một loài hoa, nhất định phải đẹp tới khuynh nước nghiêng thành. Khó có người đàn ông nào cầm lòng được khi đứng trước một đóa thiên hương đó. Nhất là khi nàng đã để mắt xanh tới họ. Nàng tên là Hoa, chào đời ngay vào đầu mùa xuân khi muôn hoa đua nở. Hương sắc của nàng đã làm cho tất cả các trẻ sơ sinh khác trong bảo sanh viện trở nên tầm thường. Mọi người đã nhìn cha mẹ Hoa như ganh ghét với cặp vợ chồng tị nạn của một xứ nghèo khó, chiến tranh, lại có thể sinh hạ được một đứa con đẹp như thiên thần này. Bởi vậy, ông cố Hoa lại càng quả quyết nàng chính là một loài hoa đầu thai. Một bông hoa duy nhất của gia đình họ Nguyễn. Vì sau đó, mẹ Hoa không sanh thêm một đứa con nào khác nữa. Ông cố rất thương Hoa, nhưng khi nàng vừa cắp sách tới trường, ê a vài ba mẫu tự. Người đã qua đời, và từ đó hình ảnh ông cũng từ từ mờ dần trong đầu óc non dại của nàng. 
eBook Vượt Qua Sóng Dữ - Dạ Thu full prc, pdf, epub [Kinh dị]
Vượt Qua Sóng Dữ       Thông Tin   Tác giả: Dạ Thu Thể loại : Kinh dị, truyện ma, truyện ngắn, văn học việt nam, văn học phương đông Nguồn: Sưu tầm Edit ebook: Kayako Saeki Đăng:  Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com     Giới Thiệu   Tác giả Dạ Thu đã gửi đến bạn đọc một truyện mới với nhiều tình tiết đầy và những bất ngờ thú vị; không phải là truyện với quá nhiều chi tiết ảo tưởng mà là truyện với những nhân vật lẫn cách xây dựng tình huống đều khiến bạn đọc không thể rời mắt. Nếu ưa khám phá và cảm giác mạnh có lẽ độc giả sẽ yêu thích truyện Vượt Qua Sóng Dữ; nhan đề truyện phần nào đã cho bạn đọc thấy được những thử thách đang ở phía trước; liệu còn gì nữa đây ??? Đêm đã khuya. Dãy rừng cao su vắng ngắt, tĩnh lặng. Ánh đèn đường hắt ra một vệt sáng phía bìa rừng. Còn phía trong thì tối thăm thẳm. Hoàn toàn vắng bóng người. Bỗng từ phía đường quốc lộ, một bóng người lặng lẽ tiến vào phía rừng cao su. Anh ta đi giữa hai hàng cây, dáng hơi khệnh khạng. Có lẽ đó là một thanh niên đi nhậu về lúc nửa đêm. Thật ra anh ta không say, cái dáng khệnh khạng đó là do đường đi tối, đất lại nhấp nhô, có lúc anh ta vấp dúi sắp ngã. Nhưng rồi anh ta lại đứng dậy đi tiếp. ... Chiến đã nghĩ ra cách hay nhất trong đầu. Nhưng chưa tiện nói ra với mọi người. Phải, rồi thì anh cũng sẽ tìm cách phanh phui bí mật của nhà ông Cả Trạch, xem nó có liên quan gì với bóng ma giữa rừng cao su lạnh lẽo này. Liệu tất cả chỉ là ảo tưởng, là chiêu trò đang cần khám phá hay thực sự là một câu chuyện kinh dị, câu trả lời vẫn nằm trong truyện kinh dị đầy bí ẩn này.
Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh dị - Vương Vũ Chấn
Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị       Thông Tin   Tác giả: Vương Vũ Chấn   Thể loại: Kinh dị, Truyện ma, Văn học phương đông Dịch: Lê Duyên Hải NXB: Văn hóa Nguồn: luv-ebook.com  Edit ebook: Kayako Saeki     Đăng:   Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com       Luu ý: Truyện này được nhà xuất bản văn hóa chọn lọc ra những  câu truyện hay và xuất bản, hiện nay có phiên bản thứ 2 cũng được đặt tên theo mỗi đêm một câu truyện kinh dị cùng tác giả được bạn Bánh Tiêu dịch nhưng không liên quan đến truyện này va hoàn toàn khác biệt, vì thế tránh việc này nên viết lưu ý để tránh số bạn hiểu lầm và thắc mắc.     Giới Thiệu: Tuyển tập Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị của tác giả Vương Vũ Chấn gồm 20 truyện ngắn quái dị được kể trong 20 đêm, là những câu chuyện kỳ quái rùng rợn, hấp dẫn, lôi cuốn người đọc. Những câu chuyện kỳ quái này không chỉ đơn thuần mang tính kinh dị khiến người đọc “sởn tóc gáy” mà còn trực tiếp đề cập đến những nguy cơ đe dọa đời sống xã hội như tính ác, sự băng hoại đạo đức, những thủ đoạn, lòng tham, thù hận... của con người. Bản chất ma quỷ, sự biến dạng nhân cách của những kẻ đang tồn tại hữu hình còn đáng sợ hơn những hồn ma bóng quế của cõi hư vô.   Cách viết giàu kịch tính, đẩy mâu thuẫn đến cao trào rồi đột ngột mở nút thắt của Vương Vũ Chấn khiến người đọc không thể rời mắt khỏi cuốn sách, hồi hộp nín thở dõi theo diễn biến truyện qua từng trang viết. Các câu chuyện trong cuốn sách đặt ra cho chúng ta tính cấp thiết phải đấu tranh để duy trì nền tảng đạo đức, tính thiện và những giá trị nhân bản của cuộc sống.  
Hoàng Tuyền Dẫn Lộ Nhân Hệ Liệt - Nạp Lan Nguyên Sơ
Thông Tin   Tên truyện:   Hoàng Tuyền Dẫn Lộ Nhân hệ liệt Tác giả:   Nạp Lan Nguyên Sơ Thể loại:   Ma quái, Kinh dị, Linh thú, Hiện đại, Văn học phương đông Dịch:   Bánh Tiêu Nguồn:  banhtieu137.blogspot.com Edit ebook:   Kayako Saeki Đăng:   Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu Quyển 1: Đoạn Long Đài (断 龙台 )   Giới Thiệu: Lời dẫn   ---o0o--- Trong thang máy tràn ngập một cổ mùi cá chình thối, trên thảm thấm ướt vết nước bẩn không rõ lai lịch, mọi thứ này đều do nhân viên nhà ăn tầng 24, bởi vì sự tồn tại của nó, trong thang máy mỗi ngày đều phải vận chuyển lượng lớn xác động vật. "Con mẹ nó tòa nhà lớn như vậy cư nhiên chẳng phân biệt được thang khách với thang chuyên vận chuyển hàng hóa." Bóng dáng một người nam nhân xuất hiện trong thang máy, hắn nín thở một hơi, tận lực không để vị cá chình tiến vào lỗ mũi, thò tay sờ soạng từ nút tầng lầu tìm tầng 18, trên nút tầng trệt cư nhiên còn che một lớp mỡ động vật mỏng, nam nhân chán ghét xuất ra khăn tay đem ngón trỏ lau lau. Nơi phục vụ công cộng tầng 18 có một máy in HP đã dùng nhiều năm, trước đó vài ngày rốt cục nhắm mắt xuôi tay, hắn phụng mệnh đi xử lý chút việc hậu sự cho nó, thuận tiện cài cho máy tính của vài vị thím lớn tuổi chương trình diệt virus. Vừa nghĩa tới mấy bác gái hoàn toàn không hiểu máy tính lại quấn quít lấy hắn đưa ra nhiều vấn đề chả hiểu ra sao   về máy tính, đầu của hắn liền giống như tiến vào một tổ ong vò vẽ lớn, không ngừng ông ông tác hưởng. Thang máy nhẹ rung lên, bắt đầu trượt xuống dưới, ngọn đèn phát ra ánh sáng mờ nhạt bao phủ lấy nam nhân, thang máy chạy xuống mang đến đôi chút mất trọng lượng làm hắn hơi buồn ngủ, hoàn hảo từ tầng 23 đến tầng 18 cũng không tốn nhiều thời gian, bằng không hắn rất có thể cứ như vậy đứng trong thang máy tiến nhập mộng đẹp. Đinh linh. . . . . .Cửa thang máy tầng 18 mở ra, hắn nhu nhu mí mắt, chậm rãi bước ra khỏi buồng thang máy, trong nháy mắt bước ra cửa thang máy đó, hắn tựa hồ trông thấy giữa một loạt nút tầng kia, nút tầng 12 đang phát sáng.       Quyển 2:  Tà Binh Phổ ( 邪兵谱 )       Giới Thiệu:   Người dẫn đường xuống hoàng tuyền, môt nghề nghiệp thần bí cổ xưa, thầy trò truyền thừa, đại đại tương truyền. Người gánh vác chức nghiệp này, hành tẩu ở âm dương   Khu vực màu xám nơi hai giới chạm nhau, nơi cùng linh vật khác chạm nhau, đến chỗ nào thường có huyết quang tai ương, từ xưa liền bị coi là bất tường người, thế nhân nhiều tị nhi viễn chi. Mấy ngàn năm sau đó, người dẫn đường xuống hoàng tuyền tiến vào xã hội hiện đại, đối mặt những ẩn tàng tại nơi tăm tối bóng ma của cao ốc, hắn lại nên làm như thế nào?    Lời tựa   Xem hình dáng nó như núi cao, như vực thẳm; Xem hoa văn nó sừng sững uy nghiêm, như sóng nước chảy; Hoa văn từ nét vẽ mà ra, thậm chí từ phần sống lưng đến tận cùng, như ngọc trai không chút tì vết, nét như nước chảy không ngừng!