Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhịp Sinh học với Dịch Học trong văn hoá Phương Đông

Lịch sử nhân loại từ khi hình thành cho tới nay có thể tạm chia làm hai thời lượng lớn. Khoảng thời lượng lớn thứ nhất kết thúc ở thời đại Vua Phục Hy cách ngày nay 3500 năm. Trong thời lượng thứ nhất người với người thật sự bình đẳng. Các thành viên của cộng đồng chỉ khác nhau về giới tính, tuổi tác. Quyền và lợi của người đứng đầu cộng đồng có lẽ giống như quyền và lợi của các già làng trưởng bản vùng dẻo cao của những bộ tộc ít người. (Nghiêu, Thuấn là những ông vua sống trong khoảng thời lượng lớn thứ nhất).

Khoảng thời lượng lớn thứ hai bắt đầu từ thời đại Khổng Tử, cách ngày nay 2500 năm. Trong khoảng thời lượng thứ hai xã hội đã có cấu trúc chặt chẽ, đã phân thành tầng lớp, đẳng cấp, giai cấp. Một nghìn năm từ thời đại Phục Hy đến thời đại Khổng Tử là thời kỳ chuyển tiếp. Cuối thời lượng lớn thứ nhất, sự hiểu biết của con người về con người đã đạt tới đỉnh cao tuyệt đối mà ngày nay chúng ta còn chịu ảnh hưởng, nhưng chưa đủ khả năng tiếp nhận, đánh giá. Đỉnh cao tuyệt đối này là tập hợp những chứng nghiệm cao niên, sâu sắc, tinh tế trong lĩnh vực sinh y dược, được ghi nhận bởi học thuyết kinh lạc huyệt, tạng phủ, học thuyết âm dương ngũ hành đại càn khôn tiểu càn khôn...

Kinh phật, kinh dịch và yoga đều chứa đựng những phiên bản của học thuyết kinh lạc..., học thuyết âm dương ngũ hành ... Bốc Phệ, Bát tự hà lạc, tử bình...là sự phát triển mở rộng ứng dụng của học thuyết kinh lạc...

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Kỳ phương diệu thuật PDF - (thuốc lạ mẹo hay)
Kỳ phương diệu thuật là cuốn sách cổ, tổng hợp rất nhiều phương thuốc rất lạ và những mẹo vặt rất hay để áp dụng trong đời sống thường nhật. Kỳ phương diệu thuật [PDF] - (thuốc lạ mẹo hay)51 TrangFile PDF-SCAN
Sách Thuốc Chữa Bệnh Tứ Đổ Tường PDF
Phàm muôn việc ở đời rất khó; hễ thẳng mực tàu thì e đau lòng gỗ, mà muốn cho khỏi đau lòng gỗ thì sao cho thẳng mục tàu? Nhơn vì tác-giã thấy hiện giờ dân Việt-Nam ta, phần nhiều người đã nhiễm bốn món lại, trong Tứ Đổ Tường nào là: cờ bạc, rượu trà, hút xách. ... vân ....vân ... mà phần nhiều người phải lâm vào những cảnh gian nan, thảm khỗ!... nói chẳng hay cùng. Thật tác-giã lấy làm chạnh lòng cho người đồng chũng, nên tác-giả mới soạn quyển sách này.Sách Thuốc Chữa Bệnh Tứ Đổ TườngNXB Sỡ Văn 1929Khưu Như Thái Nguyên28 TrangFile PDF-SCAN
Bá Bệnh Thần Phương PDF (NXB Đồng Nai 1992) - Huỳnh Minh
Lương y Huỳnh Khắc Vịnh sinh ngày 01 tháng 4 năm 1913 tại xã Giao Long, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre. Không chỉ là một lương y, cụ còn là một nhà văn từ khi còn trẻ tuổi. Cụ đã từng cộng tác với nhiều nhật báo lớn ở Saigon, như Thần Chung, Đời Mới, Tiếng Chuông, v.v. Cụ đã từng đi khắp các nẻo đường đất nước để sưu tầm khảo cứu để viết báo và viết sách. Cụ đã viết một bộ sách địa phương chí rất có giá trị, nói về lịch sử, địa lý, danh nhân, sự tích, phong tục tập quán của đa số các tỉnh miền Nam Việt Nam.Song song với những công việc văn hóa, cụ còn nghiên cứu về đông y, đã mở những phòng chữa bệnh phục vụ quần chúng ở nhiều nơi. Nhờ vậy cụ có nhiều kinh nghiệm, đồng thời có nhiều điều kiện để sưu tầm những bài thuốc hay trong dân gian, hay những bài thuốc bí truyền hoặc gia truyền nổi tiếng. Những bài thuốc này cụ đã từng nghiên cứu sâu xa và thí nghiệm cụ thể trên bệnh nhân để biết rõ tính hiệu nghiệm của chúng. Sau khi chọn lọc, loại bỏ những bài thuốc mà cụ cho là kém hiệu nghiệm, cụ đã quyết định xuất bản cuốn Bá Bệnh Thần Phương này, để phổ biến 500 bài thuốc đã được cụ thí nghiệm và xác định được sự hữu hiệu của chúng, với mục đích phục vụ đồng bào trong nước khi có bệnh, cứ theo đó áp dụng, có thể tự chữa bệnh cho mình và người thân của mình mà không phải tốn kém nhiều. Đó là một công trình đóng góp cho nền y học dân tộc cổ truyền Việt Nam.Bá Bệnh Thần PhươngNXB Đồng Nai 1992Huỳnh Minh89 TrangFile PDF-TEXT
Đông Phương Y Dược Tập Khảo Quyển 1 (NXB Hà Nội 1952) - Minh Đại
Trong khi ngồi ở nhà thuốc Đông-Hòa phố Khâm-Thiên Hà-nội để thảo luận về sự lập hội, chợt có một đồng-nghiệp là ông Minh-Đài lại thăm tôi, và hỏi về việc lập hội. Tôi bầy tỏ cũng ông, ông nghe xong lấy làm hoan-nghênh và tán thành ngay, và xin nhận một chân hội-viên, kế ông đưa ra cho tôi xem một bộ Bản-Thảo của ông mới dịch xong và sắp in, bộ Bản-Thảo Dược-Tính ấy, ông trích dịch trong các bộ Bản-Thảo bằng Hán-văn : hoặc của cụ Thần-Nông hoặc của cụ Hải-Thượng Lãn-Ông, hoặc của người Nhật-Bản, người Cao-Ly người Trung-quốc viết, ông dịch ra Việt-văn rất tinh-tường và dễ hiểu, tôi xem xong, lấy làm cảm phục ! Tự nghĩ rằng : Đương buổi nước nhà đa sự, kẻ chạy ngược người chạy xuôi, để mưu sinh hàng ngày còn chưa đủ, mà lại có người lưu tâm về thuật nghiệp cũng đáng phục. Vả lại cái khoa về Y-Dược ở nước ta, trong bấy lâu nay, bị cái trào-lưu xô đẩy, gần như chìm đắm, cũng như con thuyền ở giữa bể, mông mông mênh mênh, chưa biết đâu là bờ là bến, người đọc được hiểu được đã là khó, mà lại viết được dịch ra được lại càng khó hơn.Đông Phương Y Dược Tập Khảo Quyển 1NXB Nam Hải 1952Minh Đại123 TrangFile PDF-SCAN