Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thả Dung Thiên Hạ

Tiểu lâu truyền thuyết là một bộ truyện nhiều tập xung quanh bốn nhân vật: Phương Khinh Trần, Dung Khiêm, A Hán (Phó Hán Khanh), và Phong Kính Tiết. Truyện lấy bối cảnh con người ở thế kỷ 54, khi người ta đạt được cuộc sống vĩnh hằng, khoa học kỷ thuật không thể đột phá được nữa, người dần trở nên đạm mạc và sống rải rác trên các tinh cầu. Đề cho con người vẫn giữ được tình cảm, chính phủ đề quy chế đề sinh viên phải làm luận văn mà " trọng sinh xuyên không vào đời" - ở một thế giới khác, hành tinh khác với nền văn minh cũ.  Đây là một trong mười truyện hay nhất năm 2008. Tiểu Lâu Truyền Thuyết hệ liệt: Quyển 1 - Tiếu Ngữ Khinh Trần Quyển 2 - Thả Dung Thiên Hạ Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh Quyển 4 - Phong Trung Kính Tiết Quyển 6 - Phong Vân Tế Hội *** Y được mệnh danh là học sinh ưu tú nhất, y, là bảo mẫu siêu cấp trong mắt mọi người, lần lượt chết trên tay đứa trẻ mình nuôi nấng lại chưa từng ghi hận; y, chỉ cầu chết nhanh lại đổi lấy lệnh lăng trì… Đời này, y là Yên quốc Tả tướng Dung Khiêm… Luận đề: Kết cục của bề tôi nhận ủy thác. ***   “Tả tướng Dung Khiêm ngang ngược khi chủ, chuyên quyền thiện chính, lệnh cách chức điều tra, đóng cửa suy ngẫm, chờ luận tội.” Thanh âm lanh lảnh của thái giám tuyên chỉ vọng lại trong tai mỗi người. Trong đại hoa viên phủ Tả tướng, lít nha lít nhít, người quỳ chật khắp. Sinh nhật ba mươi sáu tuổi của đương triều Tả tướng Dung Khiêm, cơ hồ quan viên cả triều đình đều đến mừng thọ, bốn gánh hát nổi danh nhất kinh thành luân phiên lên đài, khu vườn rộng cực kỳ của tướng phủ, bày ghế cũng không xong. Lại thêm các loại chiêng trống vũ nhạc khác, càng nhiều không đếm xuể. Ngay vào lúc hoa tươi rực rỡ, náo nhiệt phồn hoa tột cùng này, đại đội binh mã bỗng nhiên ùa đến bao vây tướng phủ, tổng quản thái giám mặt trầm như sương trước mọi người tuyên đọc thánh chỉ, chấn phủ Tả tướng mới rồi còn tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ thành châm rơi có thể nghe tiếng. Mỗi một mệnh quan triều đình tay nắm đại quyền đều tái mặt, ngạc nhiên không biết phải ứng biến làm sao, toàn bộ kinh ngạc quỳ ngây ra. “Thần lĩnh chỉ.” Thanh âm thong dong bình tĩnh vang lên, Dung Khiêm mỉm cười đứng dậy, tiếp nhận thánh chỉ từ trong tay tổng quản thái giám, khách khách khí khí nói: “Vương công công mời ngồi, hôm nay chính gặp sinh nhật ta, nếu không chê thì cứ dùng chút rượu thịt nhé.” Vương công công hơi nhíu mày: “Ta còn vội hồi cung phục chỉ.” “Đã như thế, vậy không chậm trễ công công nữa.” Dung Khiêm lại nói được làm được, không nhìn Vương công công nữa, cũng chẳng để ý một đám quan viên còn đang sững sờ quỳ dưới đất, tự mình ngồi lại chủ vị, bình thản nói: “Hát tiếp đi chứ, các ngươi còn ngây ra làm gì?” Đám người hóa trang vương tướng trên sân khấu vừa rồi cũng quỳ thành đoàn, lúc này cũng dùng ánh mắt sững sờ nhìn vị tướng gia đại nhân vừa bị bãi chức này. Có ai vào lúc bị bãi quan thôi chức, họa phúc khó lường mà vẫn còn lòng dạ xem kịch. Sắc mặt Vương công công cũng hóa xanh, ngẩn ra một lúc mới chậm rãi nói: “Dung Khiêm, ngươi thật lớn mật…” Một câu khiển trách, bị Dung Khiêm quay đầu nhìn một cái lại dọa về bụng. Dung Khiêm thiếu niên đắc chí, mười bốn tuổi xuất sĩ, mười sáu tuổi đăng đàn bái tướng, mười tám tuổi nhập chủ Binh bộ, hai mươi tuổi nhập các, hai mươi hai tuổi phong thái phó, hai mươi ba tuổi gia phong Thái tử thái bảo, hai mươi bốn tuổi đã làm đến chức thủ phụ một nước, hai mươi lăm tuổi trở thành trọng thần được tiên đế ủy thác, quyền khuynh triều dã. Đến nay đã nắm càn khôn đủ mười hai năm, thoạt nhìn cũng không thấy có gì là ngang ngược hung ác, lại tự có uy thế vô hình, trực tiếp bức những lời trong miệng quyền hoạn trở về. Dung Khiêm cười nhàn nhạt, thong dong nói: “Vương công công, Hoàng thượng chỉ lệnh ta đóng cửa suy ngẫm, chưa hề nói không cho ta xem kịch. Hôm nay sinh nhật ta, kêu gánh hát đến, dù sao cũng phải để họ diễn, đã mời khách đến, dù sao cũng phải để họ vui vẻ, bằng không…” Y đưa tay chỉ một chúng quan viên, bao nhiêu người vừa rồi còn quỳ đực ra, toàn bộ ào ào đứng dậy, người người cười khan nói: “Cáo từ, cáo từ…” rồi đều luống cuống chạy mất. Ngươi chen ta đẩy, rách cả quần áo, ngã nhào dưới đất, trong nhất thời đúng là đếm không nổi. Lúc này, một bụng tâm tư nịnh bợ Tể tướng đã biến cả thành lo âu, nóng lòng phủi sạch can hệ, người người chỉ sợ đi chậm một bước sẽ bị cho là đồng đảng của Dung Khiêm, nào còn nhìn được thể diện triều đình, thân phận mệnh quan gì gì đó. Dung Khiêm chỉ cười hì hì tùy ý gọi: “Lý đại nhân, ông không ngồi một lúc đã đi à? Vương đại nhân, rượu thịt này không hợp khẩu vị sao…” Y bên này gọi không ngừng, quan viên bên kia bị điểm đến tên đều tái mét mặt mày, hừm hừm hà hà vài tiếng rồi càng chạy nhanh hơn. Chớp mắt, khu vườn vừa rồi còn đầy khách khứa, náo nhiệt vô cùng bỗng vắng tanh, chỉ còn lại một vườn đầy chén bát thức ăn, nhất thời lại thê lương bội phần. Chẳng qua, Dung Khiêm hiển nhiên không có cảm xúc mặt này. Vị quyền thần Yên quốc đã ba mươi sáu tuổi này, diện mạo bất quá ngoài hai mươi, dung nhan tuấn lãng, khí độ thong dong, vóc người cao lớn, hoặc giả, ngay cả cá tính cũng càng giống một người trẻ tuổi nhỉ. Cư nhiên nhìn mà không thấy vô số binh mã trong phủ ngoài phủ, ngần ấy mũi nhọn lạnh lẽo phảng phất không tồn tại, y cao cao hứng hứng ngồi xuống, tự tự tại tại uống một chén rượu, lớn tiếng nói: “Không có mấy kẻ không đâu càng tốt, thanh tịnh. Ta nói, các ngươi có hát tiếp không?” Mắt thấy một đám đào kép đều sắp bị dọa khóc, Vương công công rốt cuộc xám mặt quát to: “Tướng phủ từ hôm nay bắt đầu đóng kín, không phải người tướng phủ, cút hết ra ngoài cho ta.” Đám đào kép như được đại xá, mỗi kẻ mình đầy mồ hôi lạnh nhảy xuống, ngay cả trang phục đạo cụ cũng không dám cầm, chen nhau chạy ra ngoài. Vương công công vừa lòng gật đầu, lập tức lại trợn trừng mắt, sao những kẻ liều mạng chen ra, ngoại trừ đám con hát, vẫn còn nhiều như vậy… “Y sau khi tiếp chỉ, còn có thể an an tâm tâm, mời người tiếp tục uống rượu nghe kịch.” Yên vương tuổi chỉ mười lăm, ngữ khí đặc biệt trầm ổn, trên dung nhan đẹp đẽ vốn phải mang nét trẻ thơ, chỉ có vẻ hờ hững khiến người hoàn toàn không nhìn thấu. “Vâng, tất cả quan viên, tôi tớ, con hát, vũ cơ có mặt đều sợ ngây ra, chỉ có y, tựa như chưa hề phát sinh chuyện gì.” “Tất cả quan viên đều vội vàng rời khỏi mà y vẫn nhất phái thoải mái?” “Vâng!” Thanh âm của Yên vương không nghe ra hỉ nộ, nhưng Vương tổng quản hầu hạ y hơn mười năm lại bỗng dưng mồ hôi ướt áo. Yên Lẫm cười lạnh lùng, vẫn không bị đả động như vậy sao? Từ nhỏ đến lớn, không nhìn được nhất chính là người kia vĩnh viễn bình tĩnh thong dong, trời có sập xuống cũng coi như chuyện thường, như thể trên đời này trước giờ chẳng có gì là y không thể ứng phó, không thể xử lý. Y luôn như vậy, trong triều chính biến, mình kinh hoàng bất định, y nhàn nhạt một câu, Hoàng thượng, chút việc nhỏ thế này, có gì phải để ý. Biên quan đại bại, mình ủ rũ mặt mày, y tùy ý nói một tiếng, Hoàng thượng, chút việc vớ vẩn như vậy, ngài không cần nhọc lòng. Giang Nam đại hạn, mình vội vàng giảm cơm giảm áo, y thờ ơ nói, Hoàng thượng không cần lo lắng. Vĩnh viễn là như thế, Hoàng thượng không cần lo lắng, Hoàng thượng không cần quan tâm, Hoàng thượng không cần ưu phiền, những việc vặt vãnh này, không đáng quấy rầy Hoàng thượng. Trước nay luôn là như thế. Nhớ lúc nhỏ, từng kính y như thiên thần, cảm thấy y thật là người tài ba nhất trên đời, sùng kính y, thích thân cận y như vậy. Người nọ lại luôn vô tình xem nhẹ sự quan tâm của y, tâm tình của y, cách nghĩ của y. Người nọ từng là lão sư của y, dạy y trị quốc, dạy y lý chính, dạy y sách sử, dạy y làm người, sau đó, khi y dần trưởng thành, lại chẳng buồn lý giải vướng mắc của y. Mỗi lần tịch mịch tột cùng mà quyến luyến y, muốn đến gần, y luôn nhàn nhạt nói: “Hoàng thượng, ngài còn nhỏ, cứ đi chơi đi, vi thần phải xử lý chính vụ, không thể bồi ngài.” Mỗi lần muốn ưỡn ngực, lớn tiếng nói: “Ta không còn nhỏ nữa, ta đã trưởng thành, ta có thể độc lực trị quốc.” Y lại vĩnh viễn nói: “Hoàng thượng, đừng càn quấy, quốc gia chính vụ không phải trò đùa.” Y có phiền não muốn dốc hết với người kia, người kia lại không còn kiên nhẫn để nghe nữa. Từng cho rằng y là sư trưởng, là lương thần, là chỗ dựa lớn nhất, thế mà sau nhiều lần suy sụp không thể không đối mặt với hiện thực. Người nọ không cho y quản lý quốc gia, người nọ không cho y bổ nhiệm thân tín, người nọ không cho y hành sự theo ý nguyện, thậm chí cả tuyển phi lập hậu cũng chỉ có thể chọn nữ tử người nọ chỉ định. Y luôn mỉm cười nhàn nhạt như vậy, giống như chuyện thiên hạ đều nằm trong tay, trên đời chẳng chuyện gì có thể thoát khỏi sự khống chế của y, có thể không bị y thao túng. Muốn đập tan nụ cười vĩnh viễn trên mặt y biết mấy, muốn nhìn vẻ trấn định tự nhiên của y biến thành kinh hoàng không hiểu biết mấy. Thế nhưng không có tác dụng, hoàn toàn không có tác dụng. Nhân y cầm quyền lâu ngày, dần dần xa hoa dâm dật, bắt đầu lục đục với thân tín ngày xưa mà lặng lẽ mua chuộc tâm phúc của y, nhân y ỷ quyền cậy thế, độc đoán độc hành mà lén hội kiến đại thần, lôi kéo lòng người. Cẩn thận, từng chút từng chút, xây dựng lực lượng thuộc về mình, âm thầm, không để người phát giác, làm cho quân quyền kinh thành bắt đầu tập trung trong tay mình. Ngay vào lúc y mừng sinh nhật ba mươi sáu tuổi, phát động chính biến, một kích bất ngờ. Đánh y từ tam thập tam thiên* rơi thẳng xuống mười tám tầng địa ngục, thế nhưng, việc này thì thế nào? Người kia vẫn có thể mỉm cười nói, thần tuân chỉ. Tất cả quyền lực tan thành mây khói, từ người trên rơi xuống thành tù nhân, tất cả quan viên a dua tránh y như ôn dịch, y vẫn có thể thong thong dong dong uống rượu xem kịch. “Tất cả quan viên đều nhao nhao rời khỏi, nô tài lại đuổi hết những kẻ không liên quan, hiện tại cả tướng phủ chỉ còn mỗi một mình Dung Khiêm?” “Một mình? Hạ nhân của tướng phủ đâu? Nô bộc thì sao? Muốn cho y tội danh, chung quy phải thẩm tra những hạ nhân tướng phủ này mới được.” Yên Lẫm khẽ nhíu mày “Sao có thể một hơi thả hết, sao biết trong đây không có thân tín ám kỳ của Dung Khiêm?” Vương tổng quản vẻ mặt đau khổ: “Tướng phủ cả một hạ nhân cũng không có?” Yên Lẫm mắng: “Hồ đồ, đường đường một tướng phủ, sao lại không có một hạ nhân?” “Sinh nhật ba mươi sáu tuổi của Tả tướng đại nhân đã bắt đầu chuẩn bị từ nửa năm trước, Tả tướng mỗi ngày đều chê người dưới làm việc không lanh lẹ, làm việc không thống khoái, làm việc không chu đáo, kế hoạch không phô trương, mỗi ngày đuổi người khỏi phủ. Trước trước sau sau lại đuổi đi hơn chục, bán đi vài chục. Người của phủ Tả tướng vốn đã không nhiều, y trước kia là người thập phần đơn giản, mấy năm nay mới bắt đầu biến thành xa hoa kiêu dâm. Nhân thủ ngày xưa đầu tiên không đủ dùng, thứ hai chất phác như y trước kia, rốt cuộc đều không hợp tâm tính y hiện tại, cho nên người đuổi người bán rất nhiều, dứt khoát đuổi hết. Y lại ngại ra ngoài mua hạ nhân phiền phức, trực tiếp nói với các phủ, muốn mượn hạ nhân lanh lợi của các phủ dùng tạm.” Yên Lẫm lạnh lùng nói: “Tự nhiên các phủ không ai không dâng vội, hấp tấp đưa những kẻ thân tín nhất lanh lợi nhất trong nhà đi hầu hạ, lại không ngừng dặn dò, nhất thiết phải giúp Tả tướng đại nhân chuẩn bị một thọ yến thật vẻ vang, chấn động kinh sư.” “Vâng.” Vương tổng quản thấp giọng nói “Những người đó toàn là người ra từ các phủ, hầu như đều là thân tín của các quan viên khác, thật sự bắt lại thẩm vấn, chỉ sợ liên lụy quá lớn, nô tài đành phải để họ đi, có điều, tất cả đều ghi tên vào sổ, không cho những người này tùy tiện ra kinh, về sau nếu có chuyện gì cần tra hỏi, hiển nhiên cứ tìm là đến.” Yên Lẫm hờ hững nói: “Mọi người đều đi hết, không một ai ở lại bên cạnh chăm sóc y, cùng chung hoạn nạn với y?” “Trái lại có một nha đầu phụ trách bưng trà rót nước, hầu hạ sinh hoạt thường ngày cho y không chịu đi, quỳ xin y để mình ở lại hầu hạ săn sóc.” Yên Lẫm nhướng mày: “Y thế nào?”   Mời các bạn đón đọc Thả Dung Thiên Hạ của tác giả Lão Trang Mặc Hàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mạnh Mẽ Khi Yêu - Quý Khả Tường
Tên Ebook: Mạnh Mẽ Khi Yêu (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Quý Khả Tường Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Hội nhà văn   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Mạnh Mẽ Khi Yêu Giới thiệu: Thẩm Tĩnh và Mạnh Đình Vũ là một cặp đôi ngọt ngào như bao cặp tình nhân khác. Thẩm Tĩnh ngây thơ hồn nhiên, tay chân vụng về, luôn thích dựa dẫm nhõng nhẽo với người yêu. Ban đầu Mạnh Đình Vũ cảm thấy cô như vậy rất đáng yêu, anh cũng sẵn lòng chăm sóc cô cả đời. Nhưng thời gian dần dần trôi qua, anh bắt đầu không vừa lòng với cô, luôn trách cứ cô không biết tự chăm sóc bản thân, làm gì cũng sai sót. Lẽ nào anh thật sự phải làm bảo mẫu cả đời của cô ư? Anh cũng là một người đàn ông có tham vọng, có chí tiến thủ. Anh muốn nắm lấy cơ hội hiếm hoi được chuyển đến phố Wall làm việc. Mặc dù lưu luyến cô, lo lắng cho cô, nhưng cuối cùng anh đã chọn con đường thực hiện ước vọng của mình. Năm tháng trôi đi, giờ đây anh đã công thành danh toại, tiền bạc, địa vị, danh tiếng, cả những tiểu thư danh gia vọng tộc đeo bám anh không dời. Nhưng anh bị chứng mất ngủ trầm trọng, thậm chí phải đi gặp bác sĩ tâm lý. Anh không tài nào nghỉ ngơi, đầu óc không lúc nào thanh thản, hình ảnh Thẩm Tĩnh ám ảnh anh. Ước vọng đã thành hiện thực, nhưng anh không tìm thấy hạnh phúc. Anh quyết định quay lại Đài Loan để tìm cô. Nhờ sự giúp đỡ của Ngụy Nguyên Lãng, khó khăn lắm anh mới tìm lại được cô, nhưng Thẩm Tĩnh bây giờ không còn là cô gái yếu đuối từng khóc lóc van xin anh đừng ra đi ngày nào. Đài Loan thay đổi, cô cũng đã đổi thay. Cô trở thành người phụ nữ chững chạc điềm đạm, bình thản đối mặt với anh, bình thản khuyên anh hãy rũ bỏ quá khứ, hãy tiến thẳng trên con đường mà anh đã chọn. Cô không hề trách cứ anh, cô coi anh như một người bạn đã lâu không gặp, cô mong anh tiếp tục gặt hái những thành công tiếp theo. Hoàn toàn trái với tưởng tượng của anh, không có nước mắt, không có oán thán, nhưng thái độ lạnh lùng đó của cô càng khiến anh đau đớn... Mời các bạn đón đọc Mạnh Mẽ Khi Yêu của tác giả Quý Khả Tường.
Người tình nhỏ bên cạnh Tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh
Cô là một trợ lý của tổng giám đốc trong truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc, một lần trong một đêm mê loạn . Anh đã bắt, ôm chặt lấy cô và khiến cho người con gái ấy không thế chống cự . Trông anh như là một con sói liên tục cắn lấy môi cô và nếm máu của miệng nàng ... Cô quá sợ hãi và đã biến mất khỏi cuộc sống của hắn sau khi chuyện ấy xảy ra cùng với khuôn mặt bị thương của mình. *** Anh nâng chặt mặt của cô, nhấp nhẹ máu trong môi cô, giọng khàn khàn, gấp rút nói: "Tôi đã nếm máu của cô, mạng của tôi sẽ là mạng của cô, nếu Nhà họ Tưởng phản bội, tôi làm Quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ!" Ngoài cửa tiếng bước chân càng lúc càng gần. . . . . . "Bây giờ tôi đi ra ngoài dẫn dụ bọn họ! ! Mặc kệ ở bên ngoài nghe được âm thanh gì, ngàn vạn đừng lao ra, cũng đừng báo cảnh sát!" Anh nói hết lời, bưng chặt vết thương bên bụng trái, nhịn đau mở cửa đi ra ngoài! "Này. . . . . ." Đường Khả Hinh còn chưa kịp phản ứng, chỉ ôm cái hộp gỗ nhỏ màu đỏ, núp ở sau khe cửa, nhìn bóng lưng của anh, căng thẳng lo sợ run rẩy vội gọi: "Tôi không biết anh, tại sao tôi phải giúp anh? Tôi không biết những người anh nói a! ! Tôi nên làm thế nào?" Mời các bạn đón đọc Người tình nhỏ bên cạnh Tổng giám đốc của tác giả Hàn Trinh Trinh.
5 Năm bị đánh cắp - Bát Nguyệt Trường An
Tên eBook: 5 Năm Bị Đánh Cắp (full prc, pdf, epub) Tác giả : Bát Nguyệt Trường An Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa : 99.000 ₫   Công ty phát hành: Alphabooks   Nhà xuất bản: NXB Lao Động   Trọng lượng vận chuyển: 400 g   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 336   Ngày xuất bản: 02/2014   Nguồn: waka.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách 5 Năm bị đánh cắp Giới thiệu: Tỉnh lại sau một lần tai nạn xe, Hà Mạn bỗng phát hiện mình đã ly hôn cùng người chồng từng yêu nhau tha thiết, hơn nữa anh ta lại còn có bạn gái mới. Thêm vào đó, người bạn tốt nhất của mình - Tiểu Hoàn - giờ cũng trở nên lạnh nhạt, xa cách, các đồng nghiệp trong công ty xa lánh, không ai dám đến gần… Nhưng ký ức của cô lại dừng lại ở thời điểm tuần trăng mặt của cô và người chồng cũ 5 năm về trước. Hóa ra, cô hoàn toàn quên hết tất cả những gì xảy ra trong 5 năm vừa qua, và trong 5 năm đó, cô đã đánh mất đi hai điều quan trọng nhất trong cuộc sống: tình bạn và tình yêu của mình. Để tìm lại hạnh phúc, cô đã dọn đến nhà của Tạ Vũ - chồng cũ của cô trong hiện tại - từng bước lần tìm những manh mối nhỏ nhoi cho cuộc sống của 5 năm vừa qua, bắt đầu một cuộc hành trình tìm lại 5 năm bị đánh mất. Mời các bạn đón đọc 5 năm bị đánh cắp của tác giả Bát Nguyệt Trường An.
Vì Em mà Anh đến - Huyền Mặc
Tên eBook: Vì Em mà Anh đến (full prc, pdf, epub) Tác giả: Huyền Mặc   Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Mai Dung   Đơn vị phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 445   Ngày xuất bản: 27/1/2015   Giá bìa: 105.000đ   Tạo prc: Horcrux   Nguồn: EbookFun&Free - fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Vì Em mà Anh đến Giới thiệu Lúc đó, ba người đang đứng ở ngã tư đường, khi chiếc xe chở hàng lao tới, Kiều Ngự đã kéo tay cô bạn đứng đối diện, hai người họ cùng lùi về phía sau để tránh, cô nhớ mình đã đứng sững nhìn chăm chăm vào động tác của anh, thế cờ ba người, và cô đã bị hất ra khỏi thế cờ đó. … Trong câu chuyện về quãng thời gian thanh xuân, họ từng là những người bạn không có gì là không nói, vì vậy cuối cùng chẳng có gì để nói. “Nếu có thể… giúp em lấy lại cuốn nhật ký, em muốn biết, tại sao chuyện lại thành ra thế này, và tại sao… em mãi chỉ nhớ mình anh ấy.” Tác giả Huyền Mặc: Chòm sao Song Tử, là một tác giả trẻ tuổi. Sống ở Bắc Kinh. Đã bắt đầu sự nghiệp sáng tác được bảy năm, thích đọc sách, trong lòng luôn tâm niệm rằng, câu chữ chính là thứ bất diệt với thời gian, là biểu tượng của nền văn minh nhân loại. Văn phong của Huyền Mặc vô cùng hoa mĩ, phóng khoáng. Huyền Mặc yêu thích văn hóa truyền thống và mong muốn kiếp này có thể dệt nên thật nhiều giấc mộng hoa lệ. Mời các bạn đón đọc Vì Em mà Anh đến của tác giả Huyền Mặc.