Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Con Đường Theo Đuổi Nam Thần

Một câu chuyện kể về nữ thần quốc dân có số lượng fan weibo lên tới 50 triệu người. Lục CHi Ưu cô chỉ muốn theo đuổi nam thần trong giới y học - Thẩm Trường An. Sau bao nhiêu chiêu trò của mình, cô cũng thành công ôm mỹ nam về nhà. Đoạn kịch nhỏ: Trước khi xác định quan hệ: Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em đói, em muốn ăn cơm anh nấu. Lục Chi Ưu: Bác Sĩ Thẩm, chúng ta cùng nhau chơi game đi. Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em mệt rồi, muốn đi ngủ. Sau khi xác định quan hệ: Thẩm Trường An: Ăn cơm thôi. Lục Chi Ưu: Em không muốn ăn cơm, em muốn ăn anh. Thẩm Trường An: Chúng ta cùng chơi game nào. Lục Chi Ưu: Em không muốn chơi game, em muốn chơi anh. Thẩm Trường An: Mau đi ngủ đi. Lục Chi Ưu: Em chưa muốn ngủ, em muốn ngủ với anh. PS: Nữ chính là nữ thần kinh quốc dân, nam chính là nam thần lạnh lùng. Nữ mặt dày VS nam giả vờ lạnh lùng Nhân vật chính: Lục Chi Ưu, Thẩm Trường An Nhân vật phụ: Hứa Kiều, Thẩm Lạc Dương, Mục Lạc, Hạ Căng, Khương Thang. *** Review bởi: Tran Nguyen - fb/hoinhieuchu ----- Câu chuyện kể về một nữ thần quốc dân có hơn 50 triệu fan trên weibbo – Lục Chi Ưu chỉ muốn theo đuổi nam thần lạnh lùng trong giới y học – Thẩm Trường An. Cuối cùng cũng theo đuổi thành công sau bao nhiêu chiêu trò đủ loại, sau đó bắt đầu làm nũng, nhõng nhẽo trong lòng nam thần. Đoạn kịch nhỏ. Trước khi xác định quan hệ: Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em đói, em muốn ăn cơm anh làm. Lục Chi Ưu: Bác Sĩ Thẩm, chúng ta cùng nhau chơi trò chơi đi. Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em mệt rồi, muốn đi ngủ. Sau khi xác định quan hệ: Thẩm Trường An: Ăn cơm thôi. Lục Chi Ưu: Em không muốn ăn cơm, em muốn ăn anh. Thẩm Trường An: Chúng ta cùng chơi trò chơi nào. Lục Chi Ưu: Em không muốn chơi game, em muốn chơi anh. Thẩm Trường An: Mau đi ngủ đi. Lục Chi Ưu: Em chưa muốn ngủ, em muốn ngủ với anh. PS: Nữ chính là nữ thần quốc dân, nam chính là nam thần lạnh lùng. Nữ mặt dày VS nam lạnh lùng Nhân vật chính: Lục Chi Ưu, Thẩm Trường An Nhân vật phụ: Hứa Kiều, Thẩm Lạc Dương, Mục Lạc, Hạ Căng, Khương Thang. Truyện nhẹ nhàng lắm, mình đọc được nửa rồi, dễ thương vô cùng. Gia đình 2 bên rất dễ thương, mẹ nam chính còn là fan trung thành của nữ chính. Hai anh em nam chính lớn rồi mà vẫn chưa có người yêu. Anh nam chính làm bác sĩ, bệnh sạch sẽ, nổi danh là lạnh lùng trong bệnh viện. Nữ chính lúc quay phim thì bị ngã chấn thương nên được đưa vào bệnh viện của anh. Thế là hành trình mặt dày cưa trai của chị bắt đầu. *** Cô gái mặc váy dài trắng, gió nhẹ gợn lên, thổi qua làn váy bồng bềnh cùng với mái tóc đen dài của cô. “Chi Ưu, cô yên tâm đi, nhân viên đạo cụ đã kiểm tra rồi, cảnh này tuyệt đối an toàn, cô không cần phải sợ.” Đạo diễn mập mạp mặc áo khoác đen, đứng ở dưới vách núi, cầm cái loa nói về phía Lục Chi Ưu ở trên núi. Đây là cảnh thứ 30 của “Thanh sam nghê thường”, chính là cảnh nữ chính bị đuổi giết, rồi lăn xuống vách núi. Lục Chi Ưu cúi đầu nhìn xuống vách núi, tuy rằng đây không phải là vách núi thật, nhưng mà ít ra nó cũng cao gần bằng hai tầng lầu. Đây là bộ phim cổ trang đầu tiên của cô, cũng là lần đầu tiên cô phải treo mình trên cáp treo để diễn, trong lòng không tránh khỏi chút lo lắng. Lỡ như cáp treo đột nhiên đứt thì sao đây? Nếu như cô bị hủy dung thì sao? Cô chính là nữ thần quốc dân có hơn 50 triệu fan weibo – Lục Chi Ưu, thôi được rồi, thật ra cô là nữ thần kinh quốc dân. Trong đầu cô bỗng hiện ra rất nhiều khả năng. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt chân thành của đạo diễn ở phía dưới, cô chỉ có thể gật gật đầu. “Được rồi, tất cả chuẩn bị” “Action” Đạo diễn vừa dứt lời, cả trường quay đều yên tĩnh, mọi người đều tập trung lên những người đang đứng trên sườn núi. Lục Chi Ưu hít thở thật sâu, chuẩn bị tinh thần thật tốt. “Lac Nghê Thường, người trốn không thoát đâu, ngoan ngoãn mà chịu trói đi” Nam tử mặc hoa phục lạnh lùng nhìn nàng. “Khoanh tay chịu trói à, ngươi đừng mơ, ta thà chết cũng không cùng ngươi trở về.” Lục Chi Ưu cười lãnh đạm. Nàng nhìn vách núi sâu không thấy đáy, lại nhìn Lương Hoa cách mình không xa. “Ngươi cảm thấy hiện tại còn chỗ trốn sao?” Lương Hoa cười, hắn chậm rãi bước về phía nàng. Lục Chi Ưu im lặng nhìn hắn, nhưng chỉ cần Lương Hoa bước lên một bước, nàng liền lùi về sau một bước. Thấy sự lãnh đạm trong mắt của cô, Lương Hoa kinh hãi. “Ngươi không sợ chết sao?” “So với chết, ta càng sợ mình trở thành vướng víu cho Nhan Khanh” Nàng nhàn nhạt cười, ánh mắt đầy thâm tình. “Cho nên ngươi không cần lấy ta để uy hiếp Nhan Khanh, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội” Lương Hoa sửng sốt, hắn vốn thấy Lạc Nghê Thường chỉ là một nữ nhân bình thường, nhưng bây giờ nàng lại vì Nhan Khanh mà hy sinh tính mạng, có chết cũng không sợ. Lục Chi Ưu lui về phía sau, nàng nhìn đội quân phía sau của Lương Hoa, giống như chỉ cần nhìn thêm một giây, chỉ một giây nữa thôi nàng sẽ thấy được bóng dáng quen thuộc ấy, nhưng nàng đã lui đến vách núi, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Nhan Khanh. Nàng chầm chậm giang tay, ngã người về phía sau, Lương Hoa không ngờ nàng sẽ thật sự nhảy xuống, không biết tại sao, hắn lại cuống quít muốn bắt được nàng, nhưng tốc độ rơi xuống của nàng quá nhanh, hắn thậm chí còn không chạm đến được làn váy của nàng. Lục Chi Ưu nhắm mắt, giang hai tay ra, cáp treo liền rơi xuống, nhưng cô đột nhiên lại nghe thấy âm thanh “lạch cạch”, giống như cái gì bị đứt. Cô vội vàng mở mắt ra, cô cảm thấy thân thể của mình như bị mất khống chế, quăng về phía trước, đập vào vách núi giả, cô cuống quít dùng tay che lấy mặt mình. Thân thể đau nhức vô cùng khiến cho cô còn có chút ý thức, nhân viên vốn đang ngồi dưới vách núi trong nháy mắt toàn bộ hoảng hốt, phim trường rối loạn, ai đó lớn tiếng hô, “Không xong rồi, cáp treo bị đứt” “Ai kiểm tra đạo cụ?” “Mau cứu người!” “Lấy đệm đến, nhanh lên!!” “…” Âm thanh huyên náo ầm ĩ sau đó Lục Chi Ưu đều không nghe được, vào lúc chìm vào bóng tối, trong đầu Lục Chi Ưu chỉ có một câu nói, chính là” “Đạo diễn béo! Cả nhà ông chớ! Tôi rủa cả nhà ông! Dám bảo là không nguy hiểm hả?” Lúc Lục Chi Ưu vừa tỉnh lại, đập vào mắt cô chính là trần nhà màu trắng của bệnh viện, không khí tràn ngập mùi thuốc sát trùng. Cô cử động một chút, nhưng vừa động, chân liền thấy đau đớn,cô nhịn không được mà khẽ hừ một tiếng. Khương Thang ngồi trên ghế sofa cách đó không xa, vội vàng chạy đến. “Chị Lục, cuối cùng chị cũng tỉnh, tí nữa là em bị chị hù chết rồi.” Khương Thang nắm tay Lục Chi Ưu, lo lắng nói, dáng vẻ như muốn khóc. Lục Chi Ưu chịu không được trợn mắt nhìn cậu, sau đó bỉ ổi mà nói: “Tôi còn chưa chết mà, sao lại khóc như thế, ai không biết còn tưởng rằng tôi đã chết rồi ấy chứ.”   Mời các bạn đón đọc Con Đường Theo Đuổi Nam Thần của tác giả Tống Cửu Cận.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Boss Đen Tối Đừng Chạy - Mèo Lười Ngủ Ngày
AudioBook Boss Đen Tối Đừng Chạy   Nguời ta có câu : "Anh gặp em kiếp này chắc chắn kiếp trước chúng ta có duyên, anh yêu em kiếp này thì nhất định chúng ta kiếp trước nặng nợ nhau." Duyên nợ gì thì cô không biết, nhưng mối quan hệ giữa cô và anh không thể dùng hai chữ "bình thường" để mà hình dung được. Cô vừa vào công ty anh hôm trước, hôm sau anh trở thành đối tượng xem mắt của cô, hại cô thiếu chút nữa thành nhân viên chuyên lừa lọc. Oan cho cô quá, tất cả là lão ba mấy chục năm làm viên chức truyền lại kinh nghiệm vàng ngọc làm hồ sơ xin việc cho cô đấy chứ!!! Đã thế, mẫu thân đại nhân chưa tìm được con rể quý thì đương nhiên không cam lòng, cô tiếp tục phải đi gặp một "tiểu văn thư" cuồng truyện giả tưởng, gì mà quay lại kiếp trước dạo chơi, gì mà hoàng tử, vương gia, hại cô bị đại boss đen mặt chỉ trích hồng hạnh vượt tường, dám đi xem mặt nam nhân khác sau lưng người yêu ?!?!?! Cô vẫn còn đang không hiểu anh có ý tứ gì thì đại boss đột ngột tỏ tình với cô đêm hôm trước, nhưng sáng hôm sau lại không thấy bóng dáng đâu, hóa ra anh xấu hổ vì lần đầu nói lên lời yêu, xách vali đi công tác từ sớm ... Tình yêu của Bối Bối và Tiêu Dật không nhất thiết là oanh oanh liệt liệt, vừa gặp đã yêu, mà cứ dần dần một cách tự nhiên mà đến. Cô cũng không nhất định phải là mỹ nữ bẩm sinh, nếu đem ra cân đo đong đếm trong mắt anh thì cũng được danh hiệu ngũ quan thanh tú với ba phần ngọt ngào, bảy phần đáng yêu. Nhưng lại vẫn có thể khiến cho một đại boss cao cao tại thượng phải tim đập, chân tay luống cuống bởi trong tình yêu, người ấy luôn là một, là riêng, là duy nhất! "Boss đen tối, đừng chạy !!!" nhất định sẽ nhấn nút F5 cho tình yêu của bạn với vô số nhưng cung bậc tình cảm mà có lẽ lâu nay bạn đã không gặp! Mời các bạn đón đọc Boss Đen Tối Đừng Chạy của tác giả Mèo Lười Ngủ Ngày.
Vương Phi Trở Về - Thục Khách
Một tác phẩm của đại thần cổ ngôn Thục Khách, tác giả của Trọng Tử, Mùa hoa rơi gặp lại chàng, Tiểu Hoàng không phải tiên… Danh tướng chi nữ Việt Tịch Lạc vì ái mộ nên đã lấy Định vương Vân Trạch Tiêu Tề. Việt lão tướng quân và huynh trưởng của Việt Tịch Lạc vốn không đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng vì để địa vị của Định vương vững chắc hơn, và cũng vì hạnh phúc của Định vương phi Việt Tịch Lạc nên đã lãnh binh xuất chinh, kết quả bị gian tế bán đứng nên đã chiến tử sa trường, Việt Tịch Lạc đau đớn khôn cùng, lúc nàng hiệp trợ Vân Trạch Tiêu Tề ra chiến trường cứu viện thì lại bị đánh lén. Trong lúc sinh tử, Vân Trạch Tiêu Tề vì cứu một nữ nhân khác mà bỏ rơi nàng, khiến nàng trúng tên rơi xuống vực sâu vạn trượng… Nhiều năm sau, Vân Trạch Tiêu Tề một lần nữa đại hôn, cưới nữ nhân tâm tư cẩn mật được hắn cứu xưa kia. Lúc này thì nữ nhân tên Nhạn Sơ được chủ nhân thần bí của Vĩnh hằng chi gian* cứu sống cũng đã hoàn thành khế ước, mang theo chân tướng Việt gia chiến tử sa trường năm xưa, mang theo bí mật không thể cho ai biết sau lưng Vĩnh hằng chi gian, mang theo lời nguyền đưa “Ác ma” vào Diễm quốc, mang theo bí mật phá vỡ sự cân bằng của thế giới, mang theo một con tim rỉ máu thù hận, trùng sinh trở về. Mời các bạn đón đọc Vương Phi Trở Về của tác giả Thục Khách.
Hoàng Hậu Vô Đức - Tửu Tiểu Thất
Anh nam chính – Kỷ Vô Cữu là Hoàng đế lên ngôi năm 18 tuổi. Vì tuổi còn trẻ, căn cơ chưa vững nên anh phải tuyển dàn hậu cung cho nó hùng hậu để ổn định thế lực =)))) Nói vậy thôi chứ anh nam chính của chúng ta không phải loại háo sắc, trước khi gặp được nữ chính – Diệp Trăn Trăn anh còn không biết yêu là gì. 20 tuổi nam chính rước nữ chính về làm Hoàng hậu, căn bản là do nữ chính có gia thế rất hùng hậu trong cung, đến khi yêu bả rồi thì dàn phi tần kia với anh như không khí :)) Tên truyện cũng nói lên tính cách của nữ chính Diệp Trăn Trăn rồi =)) Đêm tân hôn bả đạp nam chính xuống giường, anh vua dứt khoát dỗi vợ ngủ ở tẩm cung. Về sau “làm cho Hoàng thượng khó chịu chính là công việc hàng ngày của Hoàng hậu” =)))) Nữ chính rất thông minh, binh thư, hành quân, đánh trận cái gì cũng biết, tính cách thẳng thắn. Cung đấu âm mưu rắc rối nhưng bả giải quyết nhanh gọn lẹ. Lúc đầu 2 anh chị không vừa mắt nhau nhưng về sau yêu vào rồi thì tình cảm với hài dã man luôn. Nam chính rất ngây thơ trong tình yêu, yêu rồi mà không biết, thắc mắc đi tìm kĩ nữ thanh lâu để hỏi đáp. Lúc đó ổng cải trang, gặp mấy ông quan cũng đi thanh lâu, vội lấy bình trà che mặt lại, ổng chỉ lo che cho ổng mà quên mất thằng cha đứng kế bên là đại thái giám tổng quản, mấy ông quan thấy đại thái giam là biết người bên cạnh là ai rồi =))))) Cơ mà mấy ông quan rất thức thời giả vờ như không biết, ổng còn thở phào “May quá họ không thấy ta” =))))) Chị nữ chính nuôi con vẹt, đang dạy nó nói thì anh nam chính nhào vô lôi bả lên giường xxoo, xong con vẹt suốt ngày rên ư ử, lặp lại mấy lời lưu manh bậy bạ của 2 người =)))) thế là cả mấy ngày sau, 2 vợ chồng đóng kín cửa để dạy con vẹt nói lại =)) Nam chính đang đứng giữa thảo nguyên thì cô công chúa dị quốc chủ động nhào vào ôm chặt ổng, muốn quyến rũ. Nữ chính đứng đằng sau thấy, nếu theo motip cẩu huyết thì nữ chính sẽ hiểu nhầm, sẽ cãi nhau, sẽ bỏ đi, sẽ thế lọ thế chai,… Đằng này không hề !! Anh vua thấy chị hậu đứng đó, hắn gào lên : “Trăn Trăn ! Cứu ta với!”, làm như thiếu nữ bị người ta cưỡng hiếp không bằng =)))) Thế là chị hậu hùng hùng hổ hổ xông tới cứu chồng, anh vua như con cún cụp đuôi vội vàng núp sau lưng chị hậu =)))) Yêu vào rồi thì nam chính thủ thân như ngọc, độc sủng nữ chính, đến nỗi thà bị cổ độc hại suýt chết cũng không ngủ với nữ phụ vì không muốn phản bội nữ chính. Nữ tử không tài chính là đức, chị nữ chính vì quá giỏi, quá có tài nên trở thành vô đức hoàng hậu :)) Văn phong của Tửu Tiểu Thất kiểu tưng tửng, hài hước, có chút biến thái =)) Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Vô Đức của tác giả Tửu Tiểu Thất.
Hồng Nhan Loạn - Đóa Đóa Vũ
Tương truyền, người con gái nào rút được quẻ Đế vương yến thì sẽ trở thành vợ vua, ảnh hưởng lớn lao đến mức có thể nắn dòng lịch sử. Lại tương truyền mỗi quẻ chỉ có một chiếc. Vậy mà lại có hai người con gái rút trúng quẻ này từ cùng một ống. Sau đó một người trở thành quý phi sủng ái hậu cung, một người trở thành phu nhân thừa tướng đương triều. Đêm tân hôn, thừa tướng đi biệt tăm tích, sáng mới trở về, thành thật nói với Quy Vãn rằng, chàng sẽ sủng nàng, bảo vệ nàng, sẵn sàng dâng nàng mọi thứ trừ tình yêu, vì trái tim chàng đã ký gửi ở chỗ Huỳnh phi mất rồi. Quy Vãn bản tính dửng dưng, vốn được dạy dỗ từ nhỏ rằng ái tình chỉ khiến người ta đau khổ, nên cũng không lấy thế làm buồn phiền. Ngày qua ngày nàng vận nam trang rong chơi khắp nơi, lần lượt gặp ba người mà việc quen biết nàng trở thành mối hận nghìn thu của họ. Một là tướng quân đứng đầu hàng quan võ, quyền thế ngang ngửa chồng nàng. Một là vương tử dân tộc thiểu số, vì nàng mà đã phấn đấu đoạt đích, rồi nuôi chí lớn đoạt cả giang san thiên triều. Một người nữa là trạng nguyên tương lai, vì muốn có nàng mà đánh mất bản chất trong sáng, biến thành tiểu nhân ti bỉ chết đuối trong xoáy nước quyền lực. Đấu thủ tiếp theo lao vào đường đua chật chội này chính là hoàng đế, người ban đầu đã gài quẻ Đế vương yến cho Diêu Huỳnh để nạp cô ta làm phi, mục đích thật sự là dùng cô làm quân cờ kiềm chế thừa tướng. Đây cũng là hành động khiến hoàng đế di hận suốt kiếp, nhất là khi tàn rữa trên giường bệnh, chàng phát hiện ra Quy Vãn lại thật sự rút được chiếc quẻ quý hiếm năm mươi năm mới có người rút trúng một lần kia. Thừa tướng không đến nỗi mù quáng, chưa đầy một năm sau khi cưới, đã nhận ra mình được trời ban ngọc quý, càng cưng nàng như vua cưng vàng anh. Trích đoạn "Đế Vương Yến", truyền thuyết kể rằng nữ tử nào rút được quẻ này mệnh đã định sẽ trở thành vợ vua. Ngày xuân ấy, "Đế Vương Yến" lại cùng xuất hiện trong tay hai người con gái tú mỹ tuyệt luân, một như vầng dương rực rỡ, một như khuôn nguyệt lấp lánh. Mặt trăng và mặt trời cùng xuất hiện, tất sẽ biến loạn. "Họa quốc chi nguyên", rốt cuộc, ai mới đích thực là “Họa quốc chi nguyên"?   Mời các bạn đón đọc Hồng Nhan Loạn của tác giả Đóa Đóa Vũ.